《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 45
Advertisement
Không phải Khương Hỉ Hỉ hát quá kém, bản thân tiếng nói của nàng vẫn tính là không tồi, nhưng không biết có phải bởi vì vấn đề về tính cách hay không, lúc nàng hát rất dễ thẹn thùng, còn có một chút sai nhịp.
Chủ yếu là cái lĩnh vực ca hát này, người có tố chất tốt, cho dù ở dưới tình huống có người chỉ dạy, trong chốc lát cũng rất khó có được trình độ chuyên nghiệp.
Nếu đặt ở trường hợp ngày thường, chậm rãi học, cho người dạy nàng sửa đúng từng chút một, cũng có thể dạy ra một bộ dạng không tồi, chủ yếu là vì muốn mau xuất đạo một chút, nàng không chờ lâu được như vậy, cho nên chỉ có thể dựa vào người điều âm trước.
Không thể không nói, người điều âm đích xác rất lợi hại, thành phẩm còn khá dễ nghe.
Lâm Đoản Đoản vỗ vỗ tiểu đệ của mình, cổ vũ nàng hảo hảo hát, sau đó liền chạy.
Kết quả chưa tới hai ngày, đạo diễn liền gọi điện thoại cho Lâm Đoản Đoản, lúc ấy Lâm Đoản Đoản đang xem kịch bản, nàng không phải chỉ xem suất diễn của mình, mà còn đem toàn bộ kịch bản lật qua lật lại nhìn vài lần, cơ hồ đem mỗi câu lời kịch đều nhớ kỹ trong lòng.
"Uy, Đoản Đoản nha." Đạo diễn gọi điện thoại tới, trong thanh âm còn mang theo một chút chua xót: "Thời gian bắt đầu quay bị đẩy lùi một chút."
"Làm sao vậy?" Tiểu Miêu Miêu bá đạo nhíu nhíu mày: "Là thiếu tiền hay là có vấn đề gì khác? Ta có thể giúp ngươi giải quyết."
Đạo diễn thở dài một hơi, sau đó nói: "Vốn dĩ đã định tốt nam chính, lại xảy ra vấn đề."
"Vốn dĩ là ta mời Lâm Dữ Sâm tới làm nam chính, mặc kệ là hình tượng hay là kỹ thuật diễn, hắn đều rất xuất sắc, hơn nữa sau khi hắn xem qua kịch bản cũng đã đáp ứng rồi, nhưng buổi sáng hôm nay người đại diện của hắn đột nhiên gọi điện thoại cho ta, nói không thể tiếp."
Đạo diễn nói tới đây còn thổn thức một chút: "Chủ yếu là không phải người ta cố ý thả bồ câu chúng ta, nghe nói là sinh bệnh, cho nên ta chỉ có thể đi tìm một nam chủ mới, nhưng có thể giống như Lâm Dữ Sâm, lớn lên xuất chúng lại có kỹ thuật diễn, hơn nữa nhân phẩm cũng không tệ lắm, sẽ không làm giá, không nhiều lắm a...... Ta lại không muốn chắp vá, cho nên chỉ có thể chậm rãi tìm."
Lâm Đoản Đoản có thể lý giải, liền nói: "Không vội, ngươi tìm là được, dù sao tuyển diễn viên là lấy ý nguyện của ngươi là chủ."
Kỳ thật đạo diễn trong giới giải trí không có đại quyền lợi như trong tưởng tượng, muốn cho ai tới diễn người đó liền tới, muốn đuổi ai liền đuổi, bởi vì đại bộ phận đạo diễn, ở thời diểm danh khí không phải đặc biệt lớn, đều phải chịu hạn chế tư bản.
Nhà đầu tư cảm thấy không được ngươi phải đổi, bằng không có khả năng nhà đầu tư sẽ triệt đầu tư của mình, toàn bộ đoàn phim của ngươi đều phải nghe theo.
Đã từng có một diễn viên hơn 30 tuổi mới có lần đầu tiên được diễn nữ chính, hơn nữa nhờ nhân vật này liền bắt được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất, từng nói qua.
Advertisement
Bởi vì diện mạo của nàng không phải thực xuất chúng, đã từng bỏ lỡ rất nhiều nhân vật cùng cơ hội, thời điểm đi diễn thử, đạo diễn thực vừa lòng, nhưng xong việc lại nói với nàng, nhà đầu tư tuyển tiểu hoa trẻ tuổi.
Bởi vì cảm thấy nàng không xinh đẹp, không thể dẫn đường lưu lượng, cho nên tình nguyện tuyển một tiểu hoa lớn lên xinh đẹp nhưng không có kỹ thuật diễn tới thay, cũng không muốn cho nàng diễn nữ chính.
Cho nên sau khi nàng sai mất rất nhiều cơ hội, phí thật nhiều thời gian, thật vất vả mới bắt được nhân vật hiện tại này.
Có cơ hội xuất đầu.
Không phải lúc trước Giang Diễm Tuyết cũng là như vậy sao? Bởi vì diện mạo không đẹp mà bị hạn chế, vẫn luôn không chiếm được đột phá, vĩnh viễn diễn ở nữ số 2.
Giới giải trí chính là như vậy, chỉ có cái loại đạo diễn rất có danh khí, mới có thể muốn dùng ai thì dùng, thậm chí cho dù dùng mỹ nữ không phải xuất thân chính quy, cũng không hợp thẩm mỹ đại chúng, cũng không có nhà đầu tư nào bắt bọn họ thay đổi người.
Nhưng mà nhà đầu tư bộ phim này của bọn họ, là Quý Lan a.
Lâm Đoản Đoản nói cho đạo diễn quyền lợi lớn nhất, đạo diễn liền có được quyền lợi tự do tuyển diễn viên, làm những đạo diễn khác biết được hâm mộ muốn chết.
Đạo diễn nghe thấy Lâm Đoản Đoản nói như vậy, tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn tới tìm Lâm Đoản Đoản chủ yếu cũng là vì cái này, sau khi có được một cái bảo đảm, cả người đều bình tĩnh lại.
Hai người lại hàn huyên trong chốc lát, sau đó liền treo điện thoại, thời điểm Lâm Đoản Đoản nhàn rỗi không có việc gì làm, cũng sẽ tìm tòi một ít diễn viên thích hợp với kịch bản này ở trên mạng.
Cũng gặp qua tác phẩm của Lâm Dữ Sâm, nói như thế nào nhỉ? Là tiểu sinh đang hồng nhất ở thời điểm hiện tại, kỹ thuật diễn của Lâm Dữ Sâm đúng là tốt nhất, diện mạo cũng không tồi, hơn nữa từ diện mạo đến các phương diện khác đều rất phù hợp với hình tượng nam chính trong kịch bản của bọn họ.
Để hắn diễn đúng là thích hợp nhất.
Đáng tiếc.
Lâm Đoản Đoản cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục xem kịch bản của mình, nàng cảm thấy, nghiên cứu nhiều một chút, nói không chừng về sau nàng cũng có thể tự mình làm đạo diễn nha.
Thú vị chính là, buổi sáng nàng vừa tiếp điện thoại của đạo diễn, buổi chiều lại nhận được của Bạch Lâm, vừa tiếp điện thoại, Bạch Lâm liền vội vã hỏi: "Hiện tại ngươi đang ở đâu?"
"Ở nhà nha." Lúc ấy Lâm Đoản Đoản đang nằm ở trên sô pha, tuy rằng là hình người, nhưng có một cái đuôi màu cam thật dài rũ xuống dưới sô pha, chậm rãi lúc ẩn lúc hiện, bộ dạng thực nhàn nhã.
Mèo a, muốn biết tâm tình của chúng vui hay không vui chỉ cần nhìn cái đuôi là có thể biết được, nếu cái đuôi lúc lắc thật nhanh, đó chính là sinh khí, nếu cái đuôi chỉ chậm rì rì đung đưa, vậy có khả năng là đang ở trạng thái nhàn nhã.
Advertisement
Bạch Lâm vừa nghe thấy nàng ở nhà, tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Tỷ! Giang hồ cần cứu trợ có tới hay không? Trước đó không phải ta có giới thiệu cho ngươi một công việc nhưng ngươi không tiếp đó sao? Sau đó ta liền đem công việc này giới thiệu cho một nhân loại khác có đạo hạnh cũng không tệ lắm, kết quả hiện tại hắn sắp chết......"
"Ân?" Lâm Đoản Đoản suy nghĩ một lúc mới nhớ ra, trước đó đúng là Bạch Lâm có giới thiệu qua một công việc cho nàng.
Bạch Lâm tiếp tục nói: "Vừa mới bắt đầu ta cho rằng chỉ là một trường hợp thật bình thường, đơn giản chỉ là bị nữ quỷ quấn lên muốn cùng hắn kết hôn, bất quá bởi vì trả thù lao không tồi nên mới tới tìm ngươi, nhưng hiện tại xem ra không quá đơn giản...... Không biết nữ quỷ kia có phải có người ở sau lưng hay không hay là thực lực quá cường, đạo sĩ đi hỗ trợ hiện tại còn đang nằm trong ICU đây......"
Lâm Đoản Đoản không muốn tiếp cho lắm, chủ yếu là bởi vì nàng thực thích cái kịch bản này, mỗi ngày đều đang nghiên cứu, không muốn rút ra thời gian đi làm sự tình dư thừa, dù sao hiện tại nàng lại không thiếu tiền.
"Vẫn là nam minh tinh rất có danh tiếng kia nói với ta có thể thêm tiền, nhưng ta không dám lại đi tìm những nhân loại khác tiếp việc này, nếu lại đi vào ICU làm sao bây giờ?" Bạch Lâm có chút đau đầu nói: "Nếu như ngươi không tiếp, việc này có khả năng sẽ nện ở trong tay ta."
"Đúng rồi, ngươi cũng ở trong giới giải trí, nói không chừng sẽ nhận thức hắn nha, hắn gọi là Lâm Dữ Sâm, hắc hắc hắc, còn cùng họ với ngươi nha."
Lâm Đoản Đoản:......
Vậy mà nói sinh bệnh hả? Bất quá người đại diện nói như vậy cũng thực bình thường, người đại diện cũng không thể nói với đạo diễn, Lâm Dữ Sâm nhà chúng ta bị quỷ quấn lấy, cho nên không thể tiếp nhân vật này.
Bị đạo diễn biết được, nói không chừng sẽ cho rằng hắn có bệnh tâm thần.
"Ta tiếp!" Lâm Đoản Đoản vội vàng nói: "Hiện tại ngươi liền tới nhà đón ta đi."
"Ok!" Bạch Lâm cũng không biết vì cái gì nàng đột nhiên thay đổi ý tưởng, chẳng lẽ thật sự là vì nhận thức Lâm Dữ Sâm sao? Mặc kệ tóm lại là một chuyện tốt, nàng treo điện thoại nhanh chóng ra cửa, lái xe đi đón Lâm Đoản Đoản.
Lúc này Quý Lan vừa mới về nhà, còn mang theo trà sữa cùng thanh đoàn cho Lâm Đoản Đoản nữa, Lâm Đoản Đoản bay lên treo lên trên người nhà mình, hôn nàng một cái bẹp, hàm hàm hồ hồ nói: "Buổi tối ta có việc, có khả năng khuya mới trở về, ngươi ở nhà một mình phải ngoan nga."
Quý Lan đã quen với việc Tiểu Miêu Miêu nhà mình có nghề phụ, thường thường sẽ đi ra ngoài một chuyến, cho nên rất bình tĩnh, dù sao hiện tại chuyện quan trọng nhất là Tiểu Miêu Miêu nhà nàng nha!
Chỉ một cái hôn thực ngắn ngủi, tựa như chuồn chuồn lướt nước, cảm giác bất đồng với hôn sâu.
Quý Lan còn đang ở nơi đó nhấm nháp dư vị, Lâm Đoản Đoản đã mở đồ ăn vặt mà Quý Lan mang về, vui sướng bắt đầu uống trà sữa.
Không bao lâu sau, Bạch Lâm liền tới, lại đây gõ gõ cửa, Lâm Đoản Đoản từ bên trong ra tới, Quý Lan ở phía sau tiễn nàng.
Tay trái Lâm Đoản Đoản cầm trà sữa, tay phải cầm thanh đoàn, dùng lời nói thấm thía nói với Quý Lan: "Ngươi ở nhà một mình phải chú ý an toàn nha, nếu không phải là ta trở về thì ngàn vạn không cần mở cửa, ta sẽ tận lực trở về sớm một chút."
Quý Lan có chút muốn cười, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, chỉ duỗi tay sờ sờ đầu tóc của Lâm Đoản Đoản, sau đó Lâm Đoản Đoản theo thường lệ ôm cổ nàng, cho nàng một cái moah moah.
Bởi vì trong tay đang cầm trà sữa cùng thanh đoàn, hôn môi có chút không thuận tiện, cho nên cuối cùng chỉ hôn một cái lên gương mặt của Quý Lan, sau đó liền lên xe.
Bạch Lâm:......
Nàng đứng ở nơi đó như tượng gỗ, thẳng đến khi Lâm Đoản Đoản phải gõ cửa sổ: "Như thế nào ngươi còn không lên xe a? Là không có gì phải vội sao?"
Lúc này Bạch Lâm mới vội vàng ngồi lên vị trí điều khiển, sau khi nàng khởi động xe chạy ra ngoài, do dự một lút, mới đi hỏi Lâm Đoản Đoản: "Vừa rồi ngươi hôn nàng làm gì nha?"
Ánh mắt của Lâm Đoản Đoản có điểm kỳ quái: "Nàng là nhân loại ta dưỡng, ta không hôn nàng thì hôn ai nha?"
Bạch Lâm muốn nói lại thôi, muốn nói lại thôi.
Dù sau cũng chỉ là hôn lên gương mặt, cho nên nàng không nghĩ gì quá nhiều, chỉ nói: "Được đi."
Dọc theo đường đi Bạch Lâm nói một chút về chuyện của Lâm Dữ Sâm, hắn bị một nữ quỷ quấn lấy, nữ quỷ giống như rất thích bộ dáng của hắn, mỗi buổi tối đều quấn lấy hắn, làm cho đoạn thời gian này tinh thần của hắn không được phấn chấn, còn vẫn luôn gặp ác mộng.
Thậm chí mơ thấy cảnh tượng hắn cùng nữ quỷ kết hôn, cuối cùng thật sự là chịu không nổi nữa, lúc này mới tìm đến Bạch Lâm, bởi vì Bạch Lâm là người môi giới có danh tiếng nhất, cho nên rất nhiều người đều nhận thức nàng.
"Mơ thấy cùng nữ quỷ kết hôn?" Lâm Đoản Đoản hơi hơi nhíu nhíu mày, có chút hoài nghi đây không phải là mộng, mà là sự thật.
"Đúng vậy, là hắn nói như vậy."
Hai người một đường trò chuyện, thực mau liền đến nơi, Lâm Dữ Sâm mang khẩu trang, chờ ở cửa tiểu khu, xe của Bạch Lâm vừa đến, hắn liền chủ động đi lên đón.
Kết quả cửa xe mở ra, từ bên trong đi ra là một tiểu cô nương xinh đẹp, tay trái cầm trà sữa, tay phải cầm túi đóng gói, còn hỏi hắn: "Ngươi biết thùng rác ở nơi nào không?"
Lâm Dữ Sâm:......
"Ở nơi đó."
"Cảm ơn." Lâm Đoản Đoản đi qua, đem trà sữa đã uống xong cùng với túi đóng gói toàn bộ đều bỏ vào thùng rác, lúc này mới trở về.
Bạch Lâm còn tự làm giới thiệu với Lâm Dữ Sâm: "Đây là Lâm Đoản Đoản, nếu ngay cả nàng mà cũng không thể giải quyết được, thì ta thật sự không còn cách nào khác, bất quá Đoản Đoản tỷ của ta rất trâu, ta chưa bao giờ thấy qua trường hợp nào mà nàng không giải quyết được."
Biểu tình của Lâm Dữ Sâm thập phần phức tạp, còn có chút không dám nhận: "Ta giống như...... Ta giống như gặp qua ngươi ở đâu?"
Lâm Đoản Đoản nghiêng nghiêng đầu: "Ngươi có xem qua phim truyền hình mà ta diễn sao? Nếu đúng như vậy, vậy xem như ngươi thật sự gặp qua ta."
Lâm Dữ Sâm:......
"Ngươi chính là Lâm Đoản Đoản mà trước đó không lâu, đã nằm trong hot search tốt nhất của Weibo sao?"
Đúng vậy, Lâm Đoản Đoản lên một cái hot search, tuy rằng là xếp ở hạng cuối hơn nữa thời gian cũng không dài, nhưng đối với một người vừa mới xuất đạo mà nói, đã là rất lợi hại rồi.
Lâm Đoản Đoản gật gật đầu, sau đó nói: "Phải đứng ở đây nói chuyện sao?"
Lâm Dữ Sâm biểu tình hoảng hốt, ánh mắt còn mang theo một chút nghi hoặc, nhưng vẫn đem người thỉnh đi vào trước, ba người một trước một sau lên lầu, tới nơi ở của Lâm Dữ Sâm.
Tuy hắn là nam nhân độc thân, nhưng trong nhà không có loạn, thu thập còn rất chỉnh tề, nhưng bởi vì gần đây trạng thái không tốt, trên bàn bày ra một ít phù chú lung tung rối loạn, còn có thuốc linh tinh.
Sau khi Lâm Đoản Đoản tiến vào liền tự mình ngồi ở trên sô pha: "Ngươi kể kỹ càng tỉ mỉ tình huống của ngươi đi, nếu ta giúp ngươi giải quyết chuyện này, thêm tiền hay không thêm tiền ta không để bụng, nhưng ngươi phải tiếp bộ phim truyền hình trước đó."
Cả người Lâm Dữ Sâm càng thêm hoảng hốt, cũng không biết là nên gật đầu hay là nên lắc đầu, tổng cảm thấy hình ảnh này không giống như hắn đã tưởng tượng.
Hắn tưởng tượng chính là, một vị đại lão tiên phong đạo cốt, chứ không phải một tiểu tỷ tỷ lớn lên thật xinh đẹp, còn muốn hắn phải tiếp phim truyền hình.
Bất quá hắn có thể lý giải điểm này, bởi vì hắn có thể nhận thức Lâm Đoản Đoản, không chỉ là bởi vì trước đó Lâm Đoản Đoản có lên hot search, mà còn bởi vì trước đó hắn đang chuẩn bị tiếp một bộ phim, cho nên đã làm công khóa, biết trong đoàn phim còn có ai.
Lâm Dữ Sâm do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định tin tưởng Lâm Đoản Đoản: "Chỉ cần có thể giúp ta giải quyết vấn đề này, ta thực nguyện ý tiếp, vốn dĩ ta cũng rất thích cái kịch bản này, nếu không phải bởi vì gần đây xảy ra chuyện này, ta cũng nguyện ý cùng đạo diễn ký hợp đồng."
"Vậy không thành vấn đề, ngươi tiếp tục nói đi." Biểu tình của Lâm Đoản Đoản thực nghiêm túc, Lâm Dữ Sâm cũng dần dần bình tĩnh lại, bắt đầu cùng nàng nói chuyện phiếm.
Ban đầu xuất hiện tình huống, là hai tuần trước, lúc ấy hắn vừa mới tham gia xong một tiết mục, ngồi xe về nhà, sau khi về nhà liền cảm giác cả người rất mỏi mệt, miễn cưỡng tắm rửa một cái sau đó ngã đầu liền ngủ.
Kết quả sau khi ngủ, đột nhiên nghe thấy có người đang kêu tên của hắn, lúc ấy hắn ngủ đến mơ mơ màng màng, căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, theo bản năng đáp lời, sau đó thanh âm kia liền biến mất.
Sau khi hắn tỉnh lại cũng không có miệt mài theo đuổi vấn đề này, dù sao hắn là một diễn viên, hơn nữa còn là một diễn viên rất có nhiệt độ, rất vội.
Kết quả từ sau buổi tối ngày đó liền bắt đầu, dần dần càng ngày càng không thích hợp, hắn tổng cảm giác bên cạnh mình có người, đang trộm nhìn hắn, thậm chí là cách hắn rất gần.
Thậm chí có đôi khi đột nhiên từ trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh, ngồi ở trên giường phát ngốc, tổng cảm giác bên cạnh còn có một người khác đang nằm.
Trạng thái tinh thần của hắn càng ngày càng kém, buổi tối thường xuyên ngủ không yên, hơn nữa là suốt đêm không ngủ, vì thế cả người càng thêm tiều tụy.
Nói tới đây hắn còn kéo khẩu trang của mình xuống, hôm nay hiển nhiên không có hóa trang, nhưng vẫn có thể nhìn ra được, ngũ quan của hắn thực hảo, vốn dĩ là lớn lên không tồi.
Chỉ là bởi vì giấc ngủ không đủ, phía dưới đôi mắt đều là quầng thâm, sắc mặt cũng tiều tụy không tốt.
"Hơn nữa...... Hơn nữa ta còn mơ một giấc mộng đặc biệt kỳ quái."
Giấc mộng kia của hắn thật sự đặc biệt kỳ quái, bình thường sau khi tỉnh mộng khẳng định sẽ cảm thấy có chút mơ hồ, có một ít chi tiết sẽ không nhớ rõ, nhưng không giống như cái mộng này, hắn nhớ rõ rành mạch.
Hắn mơ thấy chính mình ngồi ở trong một đại sảnh trống trải, trong đại sảnh kia trừ bỏ mấy cái ghế dựa, cái gì cũng không có, nhưng bốn phía có cây cột, đều treo đèn lồng màu trắng, mặt trên dán chữ Hỉ màu đỏ.
Lâm Dữ Sâm cảm thấy thân thể của mình thực cứng đờ, vô pháp nhúc nhích, chỉ có thể ngồi ở chỗ kia, qua không biết bao lâu, bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm khua chiêng gõ trống, hơn nữa thanh âm kia càng ngày càng gần.
Lúc này đột nhiên có người từ sau lưng đẩy hắn một phen, thanh âm của người đẩy hắn cũng nhòn nhọn tinh tế: "Tân lang nên đi tiếp tân nương!"
Thân thể của hắn hoàn toàn không chịu sự khống chế của chính mình, tự nhiên liền đứng lên, đi ra bên ngoài, lúc này Lâm Dữ Sâm mới phát hiện, trên người mình cự nhiên ăn mặc hỉ phục màu đỏ, không phải hỉ phục của hiện đại, là của thời cổ xưa, có chút giống với hán phục.
Hắn cứ như vậy đi ra bên ngoài, thời điểm đi đến cửa đại sảnh đột nhiên phát hiện, bên ngoài có một đội người đang tiến đến, nâng cỗ kiệu màu đỏ, còn có người đang khua chiêng gõ trống.
Cỗ kiệu màu đỏ kia dừng lại ở trước mặt của hắn, người bên cạnh liền nói: "Ngươi nên cõng tân nương tử xuống."
Thanh âm kia thật sự là quá kỳ quái, hắn theo bản năng nhìn trái nhìn phải, ngay sau đó cả người đều ngốc, mặc kệ là người nâng kiệu, hay là đang nói chuyện, sắc mặt đều tái nhợt không giống như người sống, đặc biệt là nâng kiệu, mặt trắng như tờ giấy, một trái một phải, trên má có một lúm hồng, cùng với hai mắt vô thần, thoạt nhìn giống như là...... Giống như là......Người giấy trong tiệm chuyên môn cung cấp đồ dùng mai táng vậy.
Lâm Dữ Sâm hoàn toàn ngây dại, động cũng không dám động, nhưng thân thể của hắn giống như có ý thức riêng, cự nhiên chậm rãi đi ra phía trước, xốc mành kiệu lên.
Bên trong kiệu cự nhiên có người, hơn nữa là một nữ nhân, cũng ăn mặc cái loại hỉ phục kiểu cũ, trên đỉnh đầu là khăn voan, lờ mờ, thấy không rõ diện mạo phía dưới.
Hắn đem nữ nhân kia cõng xuống, thời điểm nữ nhân kia đứng dậy, thoạt nhìn cũng khoảng một mét sáu năm trở lên, nhưng lúc cõng lại khinh phiêu phiêu, giống như trên người không có trọng lượng.
Lâm Dữ Sâm đổ mồ hôi đầy đầu, bước chân không ngừng đem người cõng vào trong đại sảnh kỳ quái kia, ngay sau đó hắn liền nghe thấy một ít thanh âm rất kỳ quái, giống như là có không ít người đang ở nơi đó khe khẽ nói nhỏ.
Nhưng xong quanh rõ ràng là không có người, chỉ có mấy sinh vật kỳ quái giống như người giấy mà thôi, nhưng hắn vẫn có thể nghe thấy không ít thanh âm, thanh âm kia đều rất nhỏ, mơ hồ có thể nghe thấy bọn họ nói hình như là đang muốn ăn kẹo.
Là thứ gì đang muốn ăn kẹo?
Lâm Dữ Sâm căn bản không dám nghĩ lại, trong đầu hắn hoàn toàn rối như một cuộn chỉ, đối với cảnh ngộ hiện tại của mình, không có đầu mối gì, cả người hoảng loạn đến không chịu được.
Có một thứ lớn lên rất giống người giấy, mang theo một cái rổ đi ra ngoài, giống như đang đi ra ngoài chia kẹo, trong đại sảnh chỉ còn dư lại hắn cùng với nữ nhân ăn mặc hỉ phục màu đỏ kia.
Lâm Dữ Sâm đối mặt với nữ nhân kia, cả người đều cứng đờ, động cũng không dám động.
Lúc này hắn cảm giác thân thể của mình giống như khôi phục lại tự do, có thể động, nhưng hắn căn bản là không dám động nha, có cảm giác ở bên ngoài còn có rất nhiều thứ kỳ quái, so với trong phòng nguy hiểm hơn nhiều!
Lâm Dữ Sâm chỉ có thể đánh giá bốn phía trước, nhà ở này xung quanh có rất nhiều cửa sổ, loáng thoáng có thể nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều người giấy tới lui, đang rải thứ gì đó.
Sau đó có rất nhiều rất nhiều thân ảnh lờ mờ, bay tới bay đi, đang ở nơi đó đoạt đồ vật mà người giấy rải ra.
Lâm Dữ Sâm theo bản năng run lập cập, càng đánh mất ý tưởng chạy ra bên ngoài, quay đầu lại nhìn nữ nhân ở trước mắt, nữ nhân vẫn còn đội khăn voan, đột nhiên hỏi hắn: "Vì sao ngươi không nhấc khăn voan lên cho ta?"
Lâm Dữ Sâm nơi nào dám xốc a! Nữ nhân vừa nói xong hắn động cũng không dám động có được hay không! Nữ nhân kia tựa hồ có chút tức giận: "Ta đã là thê tử của ngươi! Ngươi còn đang đợi cái gì?"
Thân ảnh của nàng dần dần nhích lại gần, Lâm Dữ Sâm liền nhịn không được lui về phía sau, nữ nhân giống như tức giận, đứng ở nơi đó không nhúc nhích, dùng một loại thanh âm sắc nhọn để nói: "Ngươi muốn chạy trốn khỏi nơi này sao? Ngươi chạy không thoát được đâu! Ngươi là trượng phu của ta, ta là thê tử của ngươi! Đây là sự thật viết ở trên giấy kết hôn, cho dù ngươi chết, cũng là người của ta!"
Advertisement
The Incursion - Rise of a Magus
When the universe is invaded via Earth, the guardians that be decide the best way to allow humanity to fight back is access to the foreign magic by game like interface. Follow Leon as he strives to survive as a Mage in this new world. --- PLEASE RATE AND REVIEW. I didn't realize how important that was until I started writing this. Made me go and rate every story I've read on this site Editing, spell and grammar checking, wow this is so embarrasing, so many mistakes, I'm alone and straight up blushing right now.
8 139Slime migration
Kip was an ordinary teenage boy going on his final, year 11, camping trip, until the world changed into that of an RPG game. He couldn't even get a simple skill like 'identification', this new world make it extremely hard for him to even kill a simple slime. With his friends dying left and right, what will happened to the humanity we knows as. Will Kip remain the same person he always was, or will he changed into something else? Hey guys, thank you for checking out my work. I've read so many novels on this site and it inspired me to write my own story. I've been studying English for about 2 years now and thought this would be a good opportunity to increase my writing skill at the same time. I am currently studying my degree at a University so I'll continue to edit and write more chapter whenever it's convenient for me to do so (which is like, all the times haha). My first work can turn out to be a bit crude, but I hope you guys will be patient and allow little small slime to grow. Thanks!!!
8 214Severed Branch
Davis Archer was cut off by his family when he was convicted of involuntary manslaughter for accidentally killing a friend when he was 13. Five years after his release, he has yet to overcome his past to build relationships and has now received a sudden request from his estranged family to return home. Will the family that once abandoned him welcome him back if it means saving a life? As Davis attempts to navigate where home is for him, those he cares about wrestle with what's more important: who we are or who we were. AVAILABLE ON AMAZON
8 107Ages: Songs of Death
Arthur Thendragon sits on the throne of his suddenly deceased mother. Beneath him are hot coals he must walk on while fending off the knives at his back. With only few allies, and many foes, he’s bound to make desperate dangerous decisions that could not only cost him his throne but the future of his kingdom. Several centuries later, Melik is a thriving country. At its centre is a school dedicated to the art of magic. Both Dark and Light. However, the students are not on good terms with one another. The recent disappearances of students have only made it worse. False suspects are pointed out as survival overrules logic. The government is on the edge of its seat trying to find a solution to this unknown problem. Little do they know the curse lies in their long bloody history, and Arthur the Forgotten. Two ages. One world. So many deaths.
8 60Among Giants
BOOK 1 DONE. THE STORY WILL PICK BACK UP IN THE REWRITE, BUT THIS DRAFT IS COMPLETE. BIG NOTE: This story is currently being rewritten. However, the rewrite has strayed so far from the original that they're hardly the same story anymore. If you want a better story with higher-quality writing and much better pacing, check that one out. (If you liked this story and want to show your support, consider rating the rewrite! I would be super appreciative if you did!) When a mystic has reached the peak of their world’s growth, they are able to ascend, leaving it behind in favor of a higher, more potent plane. Since the dawn of existence, ambitious prodigies have pushed the boundary of what seems possible, ascending beyond countless worlds in search of the peak. Hong Tang Kiro… is not one of those geniuses. However, his twin sister just might be. Secluded on a border world and selected for their talent in fire mana, the siblings are unknowing participants of a centuries-long experiment, hosted by a powerful eccentric on the verge of immortality. Follow the twins as they learn of and attempt to escape their predicament, before venturing out into the wider world(s).
8 709The Telmarine Princess
Princess Katerina of Telmar is the youngest twin and second in line to the throne. When she is dragged out of bed in the middle of the night. She has no idea of the adventure and destiny that is laid out in front of her
8 179