《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 44
Advertisement
Thời điểm đạo diễn nhìn thấy Lâm Đoản Đoản, cả người đều không tốt.
Chuẩn xác mà nói, thời diểm Quý Lan đưa ra nhân vật mà nàng cần, hắn liền có điểm mờ mịt, nhân vật vai đại ác này, diễn tốt đúng là có lợi thế, rất dễ dàng được người nhớ kỹ, nhưng diễn không tốt sẽ bị người mắng biến thái.
Cái loại diễn viên đã có chút danh khí ở giới giải trí, hoặc có chút địa vị, đều sẽ không lựa chọn loại nhân vật này, không có kỹ thuật diễn thì không dám tuyển, có kỹ thuật diễn thì sợ diễn hủy hình tượng.
Loại có kỹ thuật diễn lớn lên lại đẹp, không nhất định sẽ coi trọng vai này.
Cho nên kỳ thật hắn cũng đang do dự, chủ yếu là ban đầu hắn muốn tìm một nam diễn viên, kết quả thời điểm gặp mặt, Quý Lan mang theo một nữ hài tử lại đây.
Hơn nữa còn là một cái lớn lên rất xinh đẹp, cái loại nữ hài tử đáng yêu mang theo một chút tiểu gợi cảm.
Đạo diễn:......
"Chúng ta xác định lại một chút, nhân vật ngươi muốn chính là nhân vật này đúng không?"
Quý Lan trầm mặc một lúc, sau đó gật gật đầu, không có biện pháp, chính Lâm Đoản Đoản chọn, nàng vui vẻ là được.
Đạo diễn lại nhìn Lâm Đoản Đoản, Lâm Đoản Đoản đích xác cho hắn linh cảm mới, lựa chọn một nữ hài tử tới diễn nhân vật này nói thật là tốt hơn được một chút, ít nhất sẽ không bị người mắng biến thái.
Hơn nữa nếu diễn tốt thì càng dễ dàng hút phấn hơn một chút.
Nhưng mà vô luận là ngoại hình hay những mặt khác của Lâm Đoản Đoản, đều có chút không thích hợp lắm với nhân vật này, bởi vì đạo diễn cảm thấy, nếu muốn tìm diễn viên, ít nhất cũng phải tìm một người có diện mạo tương đối anh khí một chút.
Nhưng hắn lại không thể bỏ được việc Quý Lan có thể cung cấp tài chính còn có trợ giúp ở mặt khác nữa, bởi vậy lúc nhìn Lâm Đoản Đoản, lại lộ ra ánh mắt không tha cùng với do dự.
"Ngươi sợ ta diễn không tốt sao?" Tiểu Miêu Miêu trực tiếp hỏi ra, nàng hỏi quá mức quyết đoán, làm cho đạo diễn trong khoảng thời gian ngắn không biết nên trả lời như thế nào.
Tiểu Miêu Miêu lại tràn ngập tự tin: "Ngươi yên tâm đi, ta diễn biến thái rất lợi hại!"
Đạo diễn:......
Trong khoảng thời gian ngắn có chút không còn lời gì để nói.
"Nếu không ta diễn một đoạn cho ngươi xem, thế sao?" Lâm Đoản Đoản thực nghiêm túc bắt đầu tự đề cử đẩy mạnh tiêu thụ chính mình, cho nên có thể thấy được nàng thật sự rất thích nhân vật này.
Đạo diễn do dự một lúc, sau đó nói: "Vậy...... Vậy ngươi thử xem?"
Vì thế hắn liền nhìn thấy, Tiểu Miêu Miêu đang ngồi đối diện với hắn rũ xuống mí mắt.
Nàng có một đôi mắt thật xinh đẹp, có chứa một tia thiên nhiên vũ mị, nhưng cái loại vũ mị này không có bất luận phong trần cảm gì, thậm chí làm người ta cảm thấy thiên chân, thuần triệt, đặc biệt là thời điểm khi khóe miệng mang cười, thực dễ dàng làm nhân tâm sinh hảo cảm.
Nhưng nếu như tươi cười của nàng thay đổi một chút nho nhỏ thôi, chỉ là thay đổi độ cong của khóe miệng, lại đột nhiên làm người cảm thấy lạnh băng vô tình.
Advertisement
Đó là một loại hương vị thực kỳ diệu, giống như có khí chất gì đó, bị cố tình lộ ra ngoài.
Đạo diễn cẩn thận tập trung nhìn vào, tức khắc minh bạch, là cái loại hờ hững thực đơn thuần, đối với những người bên cạnh mình, đối với chính mình, đối với hết thảy trên thế giới này đều hờ hững.
Bởi vì quá mức hờ hững, cặp mắt xinh đẹp kia, thậm chí trong nháy mắt có vẻ có chút đạm nhiên không tạp chất, mang lên một chút cảm giác phi nhân loại.
Nhưng khuôn mặt của nàng lại lộ ra một cổ lười biếng tùy ý, vì thế cái loại khí chất phức tạp này, làm cho cả người nàng đều có vẻ thực độc đáo, thực bắt măt người.
Nàng chỉ ngồi ở nơi đó, ngón tay trắng nõn đặt ở trên bàn, một câu cũng chưa nói, thậm chí ngay cả con mắt ánh mắt cũng không cấp cho đạo diễn, chỉ cho một chút dư quang.
Cái loại cảm giác này cùng với vai ác trong kịch bản kia, vẫn có một chút rất nhỏ bất đồng, nhưng vẫn làm cho đạo diễn cảm giác được thật sâu trong đó có điều tương tự.
Giống như Lâm Đoản Đoản không phải đang đóng cái vai ác trong kịch bản kia, mà là đang bắt chước một người đã từng tồn tại trong hiện thực vậy.
Có một loại cảm giác chân thật đến nói không nên lời.
Nhưng không thể không thừa nhận, ở trong nháy mắt kia, giới tính của nàng đã hoàn toàn bị lu mờ đi, đạo diễn hoàn toàn không có đi để ý giới tính của nàng, mà hoàn toàn bị hấp dẫn bởi màn biểu diễn của nàng.
Đạo diễn trầm mặc thật lâu, cuối cùng gật gật đầu: "Có thể thử xem."
"Cảm ơn đạo diễn." Lâm Đoản Đoản nháy mắt cười, ngũ quan lại nhu hòa trở lại, thoạt nhìn còn có chút ngọt.
Đạo diễn yên lặng bưng kín trái tim của mình, không được, không được, sau khi hắn đem Lâm Đoản Đoản mang vào vai đại ác, đột nhiên cảm thấy, cái giả thiết nam chủ cự nhiên đi yêu nữ chủ không hợp lý lắm.
Vai đại ác rất đáng yêu...... Khụ khụ, rất hấp dẫn người a!
Nếu như Lâm Đoản Đoản thật sự có thể hảo hảo đóng nhân vật này, đợi sau khi phim được phát sóng, nhất định sẽ được rất nhiều người thích đi?
Dù sao ở trong cái kịch bản này, địa vị của vai đại ác tương đương với nam số 2, không phải từ xưa đều là nam chủ với nữ chủ, còn nam xứng là đại gia sao?
Một nam xứng có phong cách độc đáo lại đáng yêu như thế, hẳn là sẽ được mọi người thích đi?
Dù sao hắn rất thích.
Ngươi nghĩ thử xem, giai đoạn trước vừa lãnh khốc lại vừa lạnh băng, thậm chí còn có một chút biến thái, nhưng sau khi bị nam chủ hấp dẫn, lại cố chấp còn thâm tình nữa, thậm chí còn biến thái đến mức, cuối cùng vì nam chủ mà nguyện ý thay đổi giới tính của chính mình, chỉ vì muốn người thâm ái liếc mắt nhìn mình nhiều thêm một cái.
Oa! Nữ hài tử khẳng định sẽ bị hình tượng người này hấp dẫn! Nam hài tử khẳng định sẽ bị giá trị nhan này hấp dẫn!
Lúc ấy hắn liền vỗ bàn một cái: "Ta cảm thấy ngươi có thể!"
Advertisement
Tiểu Miêu Miêu lại rất bình tĩnh: "Ta cũng cảm thấy ta có thể."
Vì thế việc này cứ như vậy quyết định xong, đạo diễn càng nghĩ càng hưng phấn, nhịn không được xoa tay tay, cứ có cảm giác bộ phim này của mình muốn hoả bạo, hận không thể ngay lập tức tìm hết diễn viên, tạo ra một cái đoàn phim, bằng tốc độ nhanh nhất bắt đầu đóng phim.
Đáng tiếc loại sự tình này muốn nhanh cũng không được, hắn chỉ có thể hẹn trước với Lâm Đoản Đoản, qua hai ngày nữa sẽ đem hợp đồng tới ký, đến thời điểm quay chụp sẽ thông tri sau.
Nhưng bởi vì mọi người trong giới giải trí đều rất bận, cho nên phải dự định ra một cái thời gian khởi động máy, để phòng ngừa đến lúc đó lại xảy ra xung đột hành trình.
Trên đường trở về, Quý Lan vẫn luôn trầm tư, thẳng đến khi sắp về đến nhà mới hỏi Lâm Đoản Đoản: "Diễn qua một bộ phim làm ngươi tiến bộ lớn đến như vậy sao? Kỹ thuật diễn của ngươi thật tốt."
"Không có." Lâm Đoản Đoản nâng cằm của mình, giống như nghĩ tới cái gì đó, nhịn không được cười một cái: "Ta chỉ là bắt chước hành động của một người rất giống như vậy mà thôi, bắt chước rất dễ dàng nha, bởi vì chúng ta đã biết nhau rất nhiều năm."
Trong lòng Quý Lan giật nảy một cái, theo bản năng nhìn đôi mắt đầy ý cười của Lâm Đoản Đoản, một lát sau mới nói: "Người kia đối với ngươi mà nói rất quan trọng sao......"
"Phải không." Lâm Đoản Đoản trầm tư một lúc mới nói: "Hẳn là xem như rất quan trọng đi, có rất nhiều thứ đều là hắn dạy cho ta, cho nên nói như vậy cũng không có sai."
Trái tim của Quý Lan chậm rãi trầm xuống, một lát sau mới nói: "Vậy......Hiện tại người kia đang ở nơi nào? Vì cái gì không ở bên cạnh ngươi."
"Ta không biết a." Thời điểm Lâm Đoản Đoản tiếp lời có mang theo một chút không vui: "Thời điểm ta tỉnh lại, vừa mở mắt ra hắn đã không thấy tăm hơi, ta vẫn luôn đang tìm hắn, tìm mấy trăm năm, nhưng tìm như thế nào cũng tìm không thấy."
Hiện tại Quý Lan cảm giác bản thân mình biến thành một quả chanh to thật to, sắp đem chính mình chua đến chết, thậm chí nàng còn có một chút tối tăm.
Bởi vì Quý Lan vẫn luôn cho rằng, Tiểu Miêu Miêu không hiểu tình yêu, hiện tại nhìn lại, không phải Tiểu Miêu Miêu không hiểu yêu, chỉ là nàng sẽ không sinh ra tình yêu đối với nhân loại mà thôi.
Trong lòng Lâm Đoản Đoản khả năng là có người khác, mà người kia không phải là Quý Lan nàng.
Rất lâu sau đó Quý Lan không nói gì cả, cảm giác trái tim của mình giống như bị đặt ở trong một cái nồi đang sôi trào, nấu nấu lặp đi lặo lại, gia vị được nêm vào là ghen ghét cùng nước chanh.
Thậm chí trong khoảng thời gian ngắn nàng không muốn nói chuyện, ngay cả đôi mắt cũng đều xám xịt, giống như phủ một tầng sương mù, trong lòng Quý tổng rất khó chịu, không muốn nói chuyện.
Tiểu Miêu Miêu thì dong dài ở bên cạnh: "Rất phiền, ta vẫn luôn đang tìm, tìm thật lâu thật lâu, nhưng mà tìm như thế nào cũng không thấy hắn, sau đó liền không muốn tìm nữa, thuận theo tự nhiên đi, nói không chừng một ngày nào đó, hắn sẽ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ta nha."
Lúc ấy Quý Lan liền nổi giận, người mà mình nằm mơ cũng không chiếm được, lại có người không muốn có?
Nàng vỗ một cái lên tay lái, cắn răng nói: "Nếu hắn trở lại thì sao? Ngươi còn muốn đi tìm hắn không? Hắn đã...... Đã vứt bỏ ngươi đi rồi, ngươi hà tất lại......"
"Đương nhiên muốn tìm hắn nha." Lâm Đoản Đoản dùng ánh mắt rất kỳ quái nhìn thoáng qua Quý Lan: "Vì cái gì ngươi thoạt nhìn rất tức giận vậy?"
Đương nhiên là bởi vì phẫn nộ nha, thậm chí nàng rất muốn nói cho Lâm Đoản Đoản biết, ta sẽ đối tốt với ngươi, ta sẽ không giống như hắn, đột nhiên liền không thấy tin tức, từ đây biến mất ở trước mắt ngươi, ngươi có thể không cần lại thích hắn có được hay không?
Nhưng Quý Lan lại có một chút nói không nên lời, nàng trầm mặc, một lát sau mới nói: "Đại khái là bởi vì ta là người sạn phân của ngươi, cho nên nhìn thấy ngươi gặp phải chuyện như vậy liền nhịn không được mà tức giận."
Lâm Đoản Đoản dùng ánh mắt vui mừng để nhìn nàng, sau đó duỗi tay vỗ vỗ bả vai của nàng: "Không có gì phải tức giận, bởi vì sớm hay muộn ta đều sẽ giết chết hắn nha, cho nên hà tất gì phải tức giận nha?"
Quý Lan:??
Tiểu Miêu Miêu nhà nàng hung như vậy sao? Bất quá tra nam thật sự là nên giết, Quý Lan rất bình tĩnh nói: "Vậy xử lý đi."
"Đương nhiên là phải giết hắn nha!" Tiểu Miêu Miêu thực tức giận nói: "Ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!"
Trái tim bị nhúng nước chanh của Quý Lan, chậm rãi trở nên mềm mại lại, chủ yếu là đau lòng Tiểu Miêu Miêu nhà nàng, như thế nào sẽ có người không thích Tiểu Miêu Miêu nha?
Bất quá đồng thời lại có một chút may mắn, thoạt nhìn Tiểu Miêu Miêu đã không còn thích người kia nữa, điều này đại biểu cho việc nàng còn có cơ hội.
Tâm tình dần dần bình phục, Quý Lan nhẹ giọng nói: "Buổi tối hôm nay muốn ăn cái gì? Ta làm cho ngươi."
Tiểu Miêu Miêu đề ra thật nhiều thật nhiều yêu cầu, thậm chí nghe tới còn có chút quá phận, nhưng Quý Lan đều đáp ứng hết toàn bộ, làm Tiểu Miêu Miêu cảm thấy có điểm kỳ quái, vì thế mới hỏi thử: "Vậy cơm nước xong ta có thể lại ăn một ly kem không?"
"Có thể." Quý Lan nghĩ nghĩ, vẫn đáp ứng với Tiểu Miêu Miêu, bởi vì ăn một ly kem không sao cả, Tiểu Miêu Miêu sẽ không bị đau bụng.
Nhưng Tiểu Miêu Miêu nhà nàng muốn leo lên nóc nhà: "Ta đây muốn ăn hai ly! Có thể chứ?"
Quý Lan:......
"Có thể."
Thôi, hôm nay liền phá lệ một chút đi.
Tiểu Miêu Miêu tức khắc liền sôi trào, đặc biệt kiêu ngạo: "Ta đây còn muốn ăn......"
"Không thể." Quý Lan quyết đoán lại dứt khoát ngăn chặn miệng của Tiểu Miêu Miêu lại: "Hai ly đã là rất nhiều rồi, ăn nhiều bụng không thoải mái chính là ngươi."
"Mới sẽ không không thoải mái nha, ta chính là yêu a!" Tiểu Miêu Miêu phẫn nộ mà kêu gào: "Ta muốn ăn ba ly!"
"Không thể." Quý Lan thực bình tĩnh nói: "Bằng không hôm nay ngươi chỉ được ăn một viên."
Tiểu Miêu Miêu: QAQ
Nàng đột nhiên thò lại gần hôn lên Quý Lan, Tiểu Miêu Miêu vừa ngọt vừa mềm, Quý Lan không nhịn được ôm lấy Lâm Đoản Đoản, hai người ở trong xe, hôn thật lâu.
Sau đó Tiểu Miêu Miêu đã bị người sạn phân nhà mình chặn ngang bế lên, ôm vào trong phòng.
Nguyện vọng muốn ăn ba ly kem cũng không có bởi vì cái hôn môi này mà đạt thành, bởi vì sau khi hôn xong, Tiểu Miêu Miêu thực nghiêm túc tỏ vẻ: "Ngươi thích hôn hôn, ta hôn ngươi, ta thích kem ly, ngươi......"
"Vậy cũng chỉ có thể ăn hai ly."
Lâm Đoản Đoản:!!
Sau khi ra khỏi phòng, Quý Lan liền vào phòng bếp nấu cơm, lấy hai ly kem cho Lâm Đoản Đoản, để cho nàng ăn từ từ, Lâm Đoản Đoản một bên ngồi ăn kem ly, một bên xem TV, nói như thế nào nhỉ? Tuy rằng không ăn được ba ly kem, nhưng có thể ăn được hai ly cũng còn tốt, Tiểu Miêu Miêu vốn dĩ đang có chút không vui, sau khi được ăn hai ly kem, nháy mắt liền bình tĩnh lại.
Đang ăn thì Bạch Lâm đột nhiên gọi điện thoại tới, Lâm Đoản Đoản liền tiếp.
"Đoản Đoản! Có công việc có tiếp hay không?"
"Gần đây rất vội, không muốn tiếp." Lâm Đoản Đoản nghĩ bản thân mình thực thích cái kịch bản kia, liền không có xúc động tiếp công việc, nàng còn phải học thuộc kịch bản đây, hiện tại không thể tiếp công việc.
"Một trăm vạn đó." Bạch Lâm lẩm bẩm một câu, nghe có chút đau lòng.
Nhưng vẫn nói: "Nếu ngươi không muốn tiếp, vậy quên đi, trước đó ta cũng đã suy xét đến việc hiện tại ngươi đang ở trong giới giải trí, cho nên có công việc liên quan đến giới giải trí, đều sẽ cố ý thông tri với ngươi một chút."
"Tạm thời không tiếp, gần đây đang xem kịch bản." Lâm Đoản Đoản gặm xong một ly, lại bắt đầu gặm đến cái thứ hai: "Ta đóng phim truyền hình ngươi có xem không?"
"Khá xinh đẹp." Bạch Lâm trầm mặc một chút, sau đó nói: "Nhưng mà suất diễn hơi ít một chút."
"Suất diễn của ta ở phim mới cũng rất nhiều nha! Là nam số 2 đó!"
Bạch Lâm liền đứng hình: "Là gì?"
"Nam số 2."
Bạch Lâm:......
"Ngươi vui vẻ là được."
Nàng thực mau liền nghĩ thông, dù sao Lâm Đoản Đoản đến giới giải trí chỉ là chơi mà thôi, nàng thích dạng nhân vật gì, liền tiếp cái đó, nếu đến lúc phim mới của nàng được phát sóng, có hắc tử hắc nàng......
Bạch Lâm ở đầu bên kia điện thoại lộ ra một cái tươi cười kỳ quái, đừng tưởng rằng cách cái màn hình thì sẽ không bị gì, các nàng là yêu, cho dù cách cái màn hình, muốn trừng trị một người vẫn rất đơn giản.
Nếu Lâm Đoản Đoản không muốn tiếp, Bạch Lâm liền treo điện thoại, thời điểm Bạch Lâm treo điện thoại, Lâm Đoản Đoản còn hỏi nàng: "Khi nào thì ngươi đi?"
Bạch Lâm lập tức minh bạch nàng có ý tứ gì, nhưng không có gì phải vội: "Còn chưa tới thời điểm lột da, như thế nào đột nhiên lại hỏi cái này? Đến lúc đó ta sẽ gọi điện thoại cho ngươi."
"Ta muốn mang Quý Lan đi chơi." Bởi vì Lâm Đoản Đoản đang ăn kem ly, cho nên thanh âm có chút mơ hồ không rõ, trong lúc nhất thời Bạch Lâm không biết có nên mắng Lâm Đoản Đoản hay không.
Một chỗ nguy hiểm như vậy! Ngươi nghĩ là đi du lịch sao?
Sau đó nghĩ lại, Lâm Đoản Đoản không giống như nàng, người ta là đại yêu hàng thật giá thật, là cái loại rất hung, nàng muốn bảo hộ một người, nơi nào không giống như đang đi du lịch.
Vì thế liền bình tĩnh lại: "Vậy chờ ngươi quay xong bộ phim trên tay đi."
"Dù sao trước khi ăn tết bên ta khẳng định sẽ có động tĩnh."
"Ân." Lâm Đoản Đoản treo điện thoại, ăn luôn viên kem cuối cùng, lúc này Quý Lan đã làm xong cơm từ trong phòng bếp ra tới, đột nhiên Lâm Đoản Đoản nhào lên, đem người ấn ở trong lòng ngực một phen, hôn một cái bẹp.
Bởi vì vừa mới ăn xong kem ly, cho nên miệng của nàng lạnh lạnh, thậm chí còn có một ít kem cuối cùng ở trên đầu lưỡi, chậm rãi hòa tan.
Quý Lan theo bản năng tiếp được người, sau đó bị Lâm Đoản Đoản ấn ở trên tường, một tia ngọt, cùng một tia lạnh lẽo ở trong khoang miệng của nàng tràn ra.
Quý Lan mơ mơ màng màng nhìn thoáng qua, cái bàn cách hai người các nàng rất gần, nàng gian nan đem cái mâm trong tay đặt lên trên bàn, lúc này mới ngăn được kết cục của đám đồ ăn mà nàng thật vất vả xào ra không bị chôn vùi thảm thiết trên mặt đất, sau đó trở tay ôm Lâm Đoản Đoản.
Kem ly này có phải có điểm quá ngọt hay không?
Đây là ý nghĩ cuối cùng của Quý Lan, nàng ôm Lâm Đoản Đoản, chậm rãi hôn lại nàng, một chút kem còn sót lại kia, chậm rãi hòa tan.
Kem ly lạnh cùng ngọt, ở đầu lưỡi quanh quẩn, sau đó ở dưới loại cọ xát mềm mại, chậm rãi hoà tan, không còn lạnh lẽo, chỉ còn lại ngọt lành.
Thậm chí trở nên ấm áp lên.
Ngực của Quý Lan không ngừng phập phồng, qua thật lâu mới hoãn lại, thấp giọng dò hỏi Lâm Đoản Đoản: "Như thế nào đột nhiên lại muốn hôn hôn?"
"Đương nhiên là muốn cho ngươi biết, ăn kem ly có bao nhiêu ngon!" Lâm Đoản Đoản đại khái là lại nghĩ tới chính mình, chỉ có thể ăn được hai ly kem, cho nên sinh ra một chút bất mãn.
Quý Lan không nhịn được nhẹ nhàng cười một cái, cảm thấy lần sau có thể chỉ cho nàng một viên.
Tiểu Miêu Miêu đương nhiên không biết trong lòng nhân loại mình dưỡng có bao nhiêu hắc, vẫn ở nơi đó mỹ tư tư duỗi đầu xem bữa tối hôm nay sẽ là cái gì, biết được là những món mà mình đã nói trước đó, tâm tình liền càng tốt hơn một chút, quay đầu lại lại hôn Quý Lan một ngụm, sau đó trực tiếp đi tới ngồi xuống bên cạnh bàn, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Quý Lan lại đem đồ ăn khác mang ra tới, đặt lên trên bàn, cho Lâm Đoản Đoản ăn.
Buổi tối hôm nay nàng làm năm món đồ ăn, có chay có mặn, cơ hồ tất cả đều là Tiểu Miêu Miêu thích ăn, tâm tình của Tiểu Miêu Miêu lập tức trở nên cực hảo, một bên ăn một bên khen nhân loại nhà mình dưỡng.
Cái hôn trước đó làm nhân tâm tê dại, cũng làm cho tâm tình của Quý Lan trở nên thực hảo, trước kia đã từng có người làm Lâm Đoản Đoản nhớ kỹ thật sâu thì thế nào?
Nàng không để bụng quá khứ, chỉ để ý tương lai, thứ mà Quý Lan muốn, chính nàng sẽ nghĩ hết mọi biện pháp để có được, tuy rằng nàng không phải là loại người không chiếm được thì sẽ hủy diệt, nhưng nàng là loại người sẽ không dễ dàng buông tay.
Ài, có chút đau lòng Tiểu Miêu Miêu nhà mình nha, sinh mệnh của nàng quá dài lâu, lại là một con Tiểu Miêu Miêu đơn thuần, bị người thương tổn có khả năng còn không biết, sau khi tỉnh lại còn tâm tâm niệm niệm vẫn luôn đang tìm người kia.
Càng nghĩ càng đau lòng.
Quý Lan tưởng tượng đến lúc Tiểu Miêu Miêu nói, ta tìm hắn mấy trăm năm, nhưng tìm như thế nào cũng tìm không thấy hắn, liền muốn đấm chết tên nam nhân kia.
Lúc này Lâm Đoản Đoản không biết nhân loại mình dưỡng đang tưởng tượng cái gì, sau khi nàng ăn xong, liền bắt đầu nghiêm túc xem kịch bản.
Tiểu Miêu Miêu là chân chính làm nghề nào yêu nghề đó, kỹ thuật diễn của nàng không tốt liền sẽ nghiêm túc đi học kỹ thuật diễn, cho dù Giang Diễm Tuyết muốn cùng nàng làm chuyện nàng không vui, nhưng nàng không có cự tuyệt Giang Diễm Tuyết tiếp tục dạy nàng.
Bởi vì nàng thật sự rất muốn diễn tốt hơn một chút, đem nhân vật kia diễn đến càng tốt.
Cho nên thời điểm xem kịch bản nàng vẫn luôn mang chính mình nhập vào người kia, người kia cùng với nhân vật vai đại ác này vẫn có chút không giống nhau, tuy rằng hắn có biến thái một chút, nhưng tính cách của hắn là loại tương đối hoạt bát.
Còn vai ác trong kịch bản này, tính cách liền tương đối lãnh đạm.
Nhưng vẫn có rất nhiều chỗ có thể tham khảo.
Đặc biệt là thời điểm biến thái quả thực giống nhau như đúc.
Tuy rằng hắn thực chán ghét, nhưng vẫn có chút tác dụng nha.
Lâm Đoản Đoản nghĩ nghĩ, lại cảm thấy có chút sinh khí, phồng má lên đem kịch bản nhìn một lần lại một lần, ở trong lòng đã đem người kia lăng trì một lần lại một lần.
Nhưng Lâm Đoản Đoản không tìm thấy hắn.
Sau khi hắn hố Lâm Đoản Đoản một phen liền trốn chạy, phỏng chừng là bởi vì biết chính mình sẽ bị trả thù, cho nên trốn đi không còn xuất hiện nữa.
Đúng vậy, Lâm Đoản Đoản tìm hắn mấy trăm năm, nhưng lại không tìm được bất luận dấu vết gì, thủ đoạn giấu kín của hắn thật ra rất lợi hại.
Advertisement
My Dungeons Are Popular
This is a strange world where everyone can build Dream Dungeons.
8 1956Demon Dungeon
It's a story about a demon that owns a dungeon. The dungeon has a core. The demon is a low-ranking member of an army. Expect a fun story, way too long chapters, and a mildly emotional demon.
8 132Star Captain Annie
After a mysterious ship kidnaps the crew of the starship Nightingale, the ship’s nav computer transfers command of the ship to the only survivor – a six-month-old baby girl. Nine years later, Star Captain Annie still commands the Nightingale, searching for the mysterious relic that her family sought when they went missing; the Elder Crown. Hey eager readers, did you know we're always one chapter in the future on my website? Take a look if you want to read ahead! https://starcaptainannie.com/
8 248The Oracle Paths
Have you ever wished you exactly knew how to accomplish your dreams? Not feeling the slightest doubt anymore? Being aware at any time how every choice, action and decision of yours affects your future?That's what happened to Jake Wilderth, a procrastinating young man without ambition. When a mysterious silver spaceship, popping out from nowhere, delivered to each Earthling a bracelet containing an AI introducing itself as the Oracle, their destiny changed.From a boring uneventful life Jake began to strive for greatness, treading his Path over the dead bodies of many.What a blessing it would have been if he was the only one profiting of such a gift! But when everyone became equal to face the future, he soon realized no gift comes for free..Just a warning. Volume 1 sets the atmosphere in a Earth slowly degenerating into chaos and can be considered as a big prologue. It is slow and not as rewarding for the readers than mainstream stories on this website. If you can push through it will be worth it. For some real action you need to wait chap 27.===================================NB: English is not my native language and despite my best efforts there can be some mistakes. Thanks for your understanding.
8 194Fire and Shadows. Legend of the breaker. (Hiatus until ??)
Traditions lost, books burned, ancient knowledge forever spurned. It began with fire, the great Sirionean, all dominating desert creating pyre. And it ended thusly just aswell, t'was the great Empire's deathknell. The crackling of the burning books, dangling corpses on rusty hooks. The yellow streets of Heabury proper, colored red with human copper. -? S.V, Scholar of Dawn.' -- Author note: Hi, SeV here. I'm not a fan of writing my entire story premise in the synopsis. For that, read the prologue and chapter 1. Suffice it to say that I think it's a cool idea and I already have a few things planned and a world sort of formed in my mind. I like Epic fantasy, lightnovels with OP MCs, Litrpg, sci-fi, any many other things. This story is written for myself, so it may include all sorts of diffent elements and character interactions and even experimental things that I'm trying out as a writer in order to improve. My intention with this is to pretty much post as I write, and acquire feedback from you folks in the process. I of course hope you like my story, but feel free to criticize anything since this is a project to improve myself. Even if it isn't strictly criticism, any feedback positive or negative is welcome since I am interested in what other people think of my writing style and what I can improve on. Since it's growing generically I'll be interested in your thoughts and speculations on future events and any suggestions moving forward will be taken into consideration. Hope you enjoy my stuff. - SeV
8 121Fantasy Tech Online
Jace is a pro gamer and PvE master. When a new vrmmorpg comes out, he naturally buys the vrpod to play it, but not everything is as it seems and when the game decides to virtualize humanity, the veteran player must find a way to deal with this new reality. Note: This is my first attempt at a story so don't expect too much, I'll try to post a new chapter every week but there's no guarantee.
8 197