《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 38

Advertisement

"Ta thả bọn họ đi, liền thả bọn họ đi." Nữ quỷ nhỏ giọng ô ô khóc lên, khóc một chút nấc một cái, dựa theo danh sách bắt đầu từng bước từng bước thả hồn phách ra bên ngoài.

Bắt đầu từ đạo diễn, một đám hồn phách từ cảnh trong mơ của nữ quỷ được thả ra ngoài, bọn họ đần độn trở về thân thể của mình, qua một lúc sau, mới chậm rãi tỉnh lại.

Giống như ngủ thật lâu đột nhiên thanh tỉnh lại, khó tránh khỏi có chút đau đầu, cả người bủn rủn, đây là di chứng của hồn phách rời khỏi thân thể quá lâu, thông thường mà nói, hảo hảo nghỉ ngơi một đoạn thời gian, là không có việc gì.

Bởi vì đạo diễn đứng đầu danh sách, cho nên được thả ra đầu tiên, sau khi tỉnh lại cả người đều có điểm ngốc, ngồi ở trên giường hết nửa ngày, mới vỗ đùi, ngọa tào một tiếng: "Ta thấy quỷ!"

Sự tình ở cảnh trong mơ, bọn họ chỉ có thể mơ hồ nhớ được một chút, dù sao lúc ấy đã bị nữ quỷ thao túng, ý thức không quá rõ ràng, nhưng hắn nhớ rõ chính mình giống như cái xác không hồn, du đãng khắp nơi ở trong thôn đầy sương mù, thời gian kia giống như rất dài, dù sao trong lúc ý thức của hắn đang mơ mơ màng màng, thì Lâm Đoản Đoản xuất hiện.

Người kia tuyệt đối là Lâm Đoản Đoản! Nếu ngay cả kim chủ của mình mà hắn cũng không nhớ rõ thì quá mất mặt rồi, sở dĩ có thể nhớ rõ ràng như vậy, chủ yếu là bởi vì bên cạnh Lâm Đoản Đoản có một cái Giang Diễm Tuyết a! Giang Diễm Tuyết! Chính là Giang Diễm Tuyết đã chết!

Hơn nữa Lâm Đoản Đoản cùng Quý Lan, Giang Diễm Tuyết, đứng ở trước mặt hắn một hồi lâu, bình phẩm hắn từ đầu đến chân, thậm chí Giang Diễm Tuyết còn chê bai phong cách ăn mặc của hắn, còn ghét bỏ hắn Địa Trung Hải.

(Địa Trung Hải là ý chỉ đạo diễn bị hói ở giữa, hai bên tóc vẫn còn mà ít)

Đây mới chính là nguyên nhân vì sao hắn nhớ đến rõ ràng mà không thể quên a!

Ở hiện thực, một đám người dần dần tỉnh lại, sau khi bọn họ tỉnh lại phản ứng đầu tiên chính là, đi tìm những người khác, phát hiện mọi người cũng đang dần dần tỉnh lại, sau đó bắt đầu giao lưu với nhau.

Xác định là bọn họ cùng đến một nơi, nơi đó cũng không phải do bọn họ tự ảo tưởng ra.

Ở một bên khác, Lâm Đoản Đoản cùng Quý Lan, Giang Diễm Tuyết, cùng với nữ quỷ kia, bầu không khí cuối cùng cũng thân thiện hơn một chút.

Dù sao cũng đã thả những ngươig nên thả rồi.

Trừ việc này ra nữ quỷ cũng không có làm chuyện gì quá phận, cho nên không cần trực tiếp xử lý nàng.

Bất quá xem ở phân nhượng nữ quỷ thực ngoan ngoãn nghe lời, Lâm Đoản Đoản rất có kiên nhẫn dò hỏi nàng: "Ngươi xác định muốn đem tất cả mọi người trong thôn đều giam ở chỗ này, thẳng đến khi bọn họ chết mới thôi sao?"

"Nếu ngươi muốn trả thù hung thủ hại chết ngươi, vậy thì trả thù đi, nhưng nếu trong đó có người vô tội, ngươi giết chết bọn họ, trên người của ngươi sẽ nhiễm nghiệt nợ, như vậy ngươi sẽ dần dần sa đọa thành tà thần."

Advertisement

Kỳ thật trước kia có không ít người tế điện tà thần, thứ nhất là bởi vì, lúc ấy mọi người tương đối ngu muội, đặc biệt là bình dân, hoặc là ở những chỗ tương đối xa xôi.

Thứ hai là, rất nhiều người không thèm để ý có phải là tà thần hay không, chỉ cần có thể ban cho bọn họ lúa thóc để thu hoạch là đủ rồi, hơn nữa nếu là tà thần, có thể nhanh chóng mang đến càng nhiều ích lợi cho bọn họ.

Chỉ là bọn họ cũng phải trả giá càng nhiều.

Còn hiện tại, nơi nơi đều đang đả kích phong kiến mê tín, phương diện này trên thị trường vốn dĩ cũng không dễ làm, mọi người cũng càng ngày càng thông minh, sinh hoạt càng ngày càng tốt, rất khó bị lừa, tà thần liền dần dần giảm bớt.

Làm tà thần vốn dĩ đã không dễ làm, huống chi là cái loại nữ quỷ yếu nhược như vậy, nếu cứ tiếp tục như vậy, có khả năng nàng sẽ thực mau liền biến mất khỏi thế giới này.

Đó là chân chính hồn phi phách tán, thậm chí ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có, là triệt triệt để để biến mất khỏi thế giới này.

Tuy rằng lá gan của nữ quỷ có chút nhỏ, nhưng tính cách thực bướng bỉnh: "Ta không để bụng! Cho dù là chết, ta cũng muốn bọn họ chết trước!"

Lâm Đoản Đoản có chút không hiểu được: "Chính là ngươi chết sẽ là hồn phi phách tán, còn bọn họ chết vẫn có thể đầu thai lại một lần nữa, ngươi không cảm thấy tương đối mệt sao?"

Nữ quỷ tức khắc lâm vào trầm tư.

Người sau khi chết sẽ biến thành quỷ, phàm là người sau khi biến thành quỷ mà còn ngưng lại ở nhân gian, nhiều là vì có một chấp niệm rất sâu, mà chấp niệm sẽ sinh ra một ít ảnh hưởng xấu tới quỷ, giống như con người, ở thời điểm quá mức cố chấp sẽ xem nhẹ một số thứ khác, làm cho đầu óc không quá tỉnh táo, đưa ra lựa chọn không chính xác.

Mà quỷ cố chấp càng nghiêm trọng, thường thường sẽ bởi vì cái này, có vẻ vừa điên lại vừa ngốc, ví dụ như: Giang Diễm Tuyết.

Chấp niệm cuối cùng của nàng khi còn sống, đó là không thể gặp được Lâm Đoản Đoản sớm hơn một chút, nàng tổng cảm thấy nếu như người đầu tiên mà mình gặp được là Lâm Đoản Đoản, thì cả đời này sẽ không bi thảm như vậy.

Cho nên sau khi chết, biến thành quỷ, vẫn luôn nỗ lực dây dưa với Lâm Đoản Đoản, chưa chắc là nàng thật sự yêu Lâm Đoản Đoản như vậy, càng nhiều chính là chấp niệm.

Mà chấp niệm của nữ quỷ này chính là báo thù, cho nên nàng sẽ không nghĩ gì nhiều, đầy đầu đều là nên như thế nào giết chết những người tham dự quá trình hãm hại nàng.

Qua thật lâu, nữ quỷ mới chậm rãi nói: "Không đúng a, nếu dựa theo cách ngươi nói, cho dù ta không hại người, thì không bao lâu sau ta cũng sẽ chậm rãi biến mất nha."

Biến mất sớm hay trễ đều không có gì khác biệt đúng không? Dù sao đều là chết.

"Ai nói." Lâm Đoản Đoản đúng lý hợp tình: "Phương pháp đạt được tín ngưỡng có rất nhiều, nhưng nếu như ngươi làm tà thần thì không áp dụng được, cho nên ta mới khuyên ngươi, bình tĩnh ngẫm lại."

Advertisement

Tiểu Miêu Miêu có chút không kiên nhẫn: "Ngươi không thích thì thôi, ta đi trước."

Dù sao cũng không phải chuyện của nàng, thích làm gì thì làm.

Tiểu Miêu Miêu vốn dĩ chính là cái loại tính cách hứng thú tới nhanh mà đi cũng nhanh, lại rất khó cộng tình, ghét bỏ phiền phức liền quay đầu muốn đi, còn thuận tiện kéo theo Quý Lan.

Nữ quỷ:......

Nếu có thể tồn tại, ai lại muốn đi tìm cái chết đâu? Huống hồ nàng đối với thế giới này cũng không phải không có lưu luyến, nữ quỷ co được dãn được, thật cẩn thận kéo Tiểu Miêu Miêu lại, thanh âm đều mềm xuống không ít: "Vậy...... Ta đây phải làm như thế nào để thu được tín ngưỡng?"

"Nếu có thể sống sót, ta...... Mỗi ngày ta đều cống nạp đồ ăn ngon cho ngươi có được không?"

Nàng nhỏ giọng nói: "Ta đều nghe ngươi có thể chứ?"

Kỳ thực nàng lớn lên rất thanh tú, mặt mày còn tính là đẹp, nhưng mà lúc trước lấy hình tượng quỷ chết đuối để xuất hiện, đầu tóc ướt dầm dề rũ xuống, sắc mặt lại tái nhợt đáng sợ, cho nên thật sự nhìn không ra, nàng lớn lên có đẹp hay không.

Lâm Đoản Đoản đánh giá nàng một vòng, cuối cùng vỗ vỗ bả vai của nàng: "Nếu không ngươi xuất đạo đi."

Nữ quỷ:???

Nàng có điểm ngốc, một tiểu cô nương sơn thôn như nàng, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên phản ứng ra sao, như thế nào đột nhiên xả đến chuyện xuất đạo?

"Fans cũng coi như là một loại tín ngưỡng, cho dù ngươi chỉ có thể làm tiểu minh tinh hạng ba, tín ngưỡng thu được cũng đủ để ngươi bảo trì trạng thái hiện có, sống được trăm năm, chờ trăm năm về sau sẽ là tình huống như thế nào, ai cũng không biết được, chính ngươi ngẫm lại đi, nếu nguyện ý......" Tiểu Miêu Miêu kiêu ngạo chỉ vào nhân loại mình dưỡng: "Công ty của A Lan chính là làm cái này, nàng có thể giúp ngươi xuất đạo."

Nữ quỷ lâm vào giữa trầm tư, đại khái là không nghĩ tới cự nhiên còn có thể như vậy!

Nhóm tà thần là không có cách nào có thể làm như vậy, bởi vì tà thần không giống với nguỵ thần bình thường, nếu tà thần dùng phương thức này để thu hoạch tín ngưỡng, fans của bọn họ sẽ dần dần bị ảnh hưởng bởi tà thần, làm ra đủ các loại chuyện điên cuồng.

Tự sát, giết người, hoặc là vì tín ngưỡng của mình mà không màng gì cả.

Bởi vì bản thân tà thần chính là đang cắn nuốt tín đồ của mình, bọn họ cần huyết nhục, hiến tế hồn phách, mà không phải tín ngưỡng đơn thuần.

Nữ quỷ sợ ngây người, sau một lúc lâu mới nhỏ giọng hỏi: "Thật sự có thể như vậy sao?"

Nàng đã nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy như vậy cũng không tồi, nàng tham luyến nhân gian này, nếu không phải bởi vì tham luyến cái thế gian này, nàng cũng sẽ không phẫn hận với việc mình chết như vậy.

Rõ ràng nàng đã thi đậu đại học, lập tức liền có thể thoát khỏi cái gia đình luôn luôn áp bức nàng, chưa bao giờ yêu thương nàng.

Có một chút ánh sáng, ít nhất có thể chờ mong vào tương lai.

Mà cái tương lai này, là mẹ nàng đã dùng hết toàn bộ sức lực mới có thể tranh thủ cho nàng, bằng không có khả năng nàng vừa học xong sơ trung, liền phải đi làm công kiếm tiền.

Nàng muốn sống sót, không chỉ vì chính mình, mà còn vì di nguyện của người mẹ quá cố.

Ở thời điểm nàng sắp thoát khỏi địa ngục, thì lại có một bàn tay kéo nàng trở lại địa ngục.

Cho nên nàng hận a! Hận thấu những người đã kéo nàng vào địa ngục một lần nữa!

Nếu thật sự có cơ hội, có thể sống sót, thì nàng nguyện ý, không cần sống lâu, chỉ cần có thể hoàn thành nguyện vọng của chính mình là tốt rồi.

Một trăm năm a, quá nhiều.

"Thỉnh ngài giúp giúp ta đi!"

"Tiền ta kiếm được ta đều không cần! Chỉ cần...... Chỉ cần có thể cho ta sống sót! Ta có thể đem hết toàn bộ tiền đều dùng để mua đồ ăn ngon cho ngươi!"

"Cầu xin ngươi!"

Nữ quỷ đoan chính dập đầu một cái, nước mắt lưng tròng nói: "Thỉnh cứu cứu ta đi!"

Nàng muốn...... Muốn tiếp tục sống, muốn nhìn một chút thế giới bên ngoài là cái bộ dáng gì, nếu có thể lại nghĩ cách kiếm ít tiền, để nuôi đệ đệ, ít nhất có thể cho đệ đệ chỉ còn một người mẹ câm trải qua một tuổi thơ bình thường.

Nguyện vọng của nàng tựa hồ hơi nhiều một chút, nhưng bản thân con người chính là lòng tham nha.

Lâm Đoản Đoản chọc chọc Quý Lan.

Quý Lan:......

Công ty của nàng lại muốn nhiều thêm một ít yêu ma quỷ quái sao?

Thôi thôi, dù sao cũng đã quen.

"Sau khi chuyện này chấm dứt, ngươi có thể đến công ty của ta một chuyến, ta tìm một người đại diện thích hợp cho ngươi, đến lúc đó ngươi có thể thử xem, ngươi có thích hợp làm một nghệ sĩ hay không."

"Cảm ơn!" Nữ quỷ lệ nóng doanh tròng, hiển nhiên là cảm động không chịu được, ô ô ô nhỏ giọng khóc lóc: "Không nghĩ tới, người hại ta là người trong nhà, còn người giúp ta lại là người bên ngoài, cảm ơn các ngươi ngao, nếu không phải có các ngươi, ta thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ."

Lâm Đoản Đoản vỗ vỗ đầu tiểu đệ mới của mình, đúng vậy, cống nạp đồ cho nàng đều là tiểu đệ của nàng, trước kia thời điểm nàng còn làm mèo hoang, cũng có rất nhiều tiểu đệ cống nạp đồ cho nàng.

"Sau khi xuất đạo hảo hảo kiếm tiền cho ta, không được lười biếng, ta sẽ che chở ngươi."

"Đúng rồi." Lâm Đoản Đoản đột nhiên nhớ tới một chuyện rất trọng yếu: "Thần chức của ngươi là cái gì?"

Nàng có điểm tò mò, chẳng lẽ là Hà Thần sao?

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click