《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 36

Advertisement

Lâm Đoản Đoản chủ động nắm tay Quý Lan, dù sao nhân loại lá gan đều rất nhỏ, ngươi nhìn nữ số 2 ở phía sau đi, bị dọa thành cái dáng gì rồi?

Mà Quý Lan là nhân loại nàng dưỡng đương nhiên phải hảo hảo bảo hộ, vạn nhất sợ hãi làm sao bây giờ nha?

Lâm Đoản Đoản còn siêu cấp nghiêm túc lại ôn nhu: "A Lan không sợ nga, ta sẽ bảo hộ ngươi!"

Nữ số 2 càng sợ hãi a, nhắm mắt theo đuôi, cũng muốn nắm tay, bởi vì chỉ có Lâm Đoản Đoản mới có thể cho nàng bảo đảm an toàn lớn nhất.

Nàng vừa mới vươn tay suy nghĩ muốn nắm lấy Lâm Đoản Đoản, sau đó liền nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh của Quý tổng đang dừng ở trên người nàng, cũng không biết vì cái gì, rõ ràng ánh mắt kia không phải đặc biệt dọa người, nhưng giữa bình tĩnh còn mang theo một chút lạnh lẽo, cho nên nữ số 2 theo bản năng liền buông lỏng tay ra, không dám nắm lấy.

Nữ số 2: QAQ

Nàng cũng muốn tay nắm tay có được không.

(Tội nữ số 2 ghê á trời =))) đã không được tác giả cấp cho cái tên, còn bị bóng đè, Giang Diễm Tuyết doạ nạt, A Lan thì nhìn chằm chằm, khổ không biết nói cùng ai luôn á ∠( ᐛ 」∠)_ )

Lâm Đoản Đoản nắm tay nhân loại mình dưỡng, đi hết toàn bộ trong thôn, vừa đến đêm khuya, toàn bộ thôn càng ngày càng an tĩnh, làm cho người ta có một loại cảm giác không quá thoải mái, đặc biệt là sương mù càng ngày càng dày đặc.

Nữ số 2 lại không dám nắm lấy Lâm Đoản Đoản, chỉ có thể khẩn trương theo sát phía sau, sợ bị sương mù nồng đậm kia ngăn cách, sau đó bị quỷ quái trốn ở chỗ tối nào đó kéo đi.

Nàng đặc biệt hèn mọn, chỉ có thể trộm nắm lấy góc áo của Lâm Đoản Đoản, thu chút cảm giác an toàn, như vậy tổng sẽ không lại bị trừng mắt đi?

Sau khi Lâm Đoản Đoản dạo qua một vòng lại về tới cái nhà ở cách vách với các nàng, chính là nhà của người chết kia, người nhà này giống như cũng trúng chiêu, trong sân không có động tĩnh gì hết, sau khi Lâm Đoản Đoản tiến vào liền phát hiện, một tiểu nam hài đang ngồi ở trong góc, cầm cái xẻng đào cát tự mình chơi một mình.

Hắn là thanh tỉnh, hơn nửa đêm cũng không ngủ được, cứ như vậy ngồi ở nơi đó chơi hạt cát, nữ số 2 cảm thấy hắn thoạt nhìn quái quái, giống như không phải là người, không dám tiếp cận, Lâm Đoản Đoản lại trực tiếp đi qua, nàng đối với tất cả ấu tể, mặc kệ là nhân loại hay là động vật, đều tương đối có kiên nhẫn.

(Ấu tể là con non, giống như em bé, heo con, gà con)

"Vì sao tối rồi mà ngươi không đi ngủ nha?" Lâm Đoản Đoản tò mò hỏi.

Lúc trước tiểu nam hài cũng từng trộm nhìn nàng, mang theo một chút tò mò đối với người bên ngoài, cho nên lúc này thấy nàng, cũng không quá mức sợ hãi, nhỏ giọng nói: "Bọn họ đều ngủ rồi, không có người bảo ta ngủ, cho nên ta muốn chơi thêm trong chốc lát."

Advertisement

Lâm Đoản Đoản lại hỏi hắn: "Bọn họ nói tỷ tỷ của ngươi chết đuối, là thật vậy chăng?"

Tiểu nam hài vốn dĩ nhìn còn tính là ngoan ngoãn, vừa nhắc tới đề tài này, đột nhiên vành mắt đỏ hồng, hắn nhìn Lâm Đoản Đoản, đại khái là bởi vì người ở trước mắt này lớn lên tương đối đẹp, mà thế giới này lại là thế giới nhìn mặt, cho dù là tiểu hài tử, người lớn lên đẹp một chút, đều sẽ dễ dàng chiếm được thiện cảm của mọi người.

Cho nên hắn nhỏ giọng nói: "Bọn họ gạt người."

"Ta thấy được, tỷ tỷ bị bọn họ đẩy mạnh xuống giếng."

"Ta nói tỷ tỷ không phải chết đuối ở trên sông, họ còn đánh ta."

"Vậy ngươi có đói bụng hay không nha?" Đột nhiên Lâm Đoản Đoản lại chuyển tới một đề tài rất kỳ quái.

Tiểu nam hài lắc lắc đầu: "Mụ mụ câm sẽ nấu cơm cho ta."

Dưới sự dò hỏi từng chút một của Lâm Đoản Đoản, tiểu nam hài tuổi không lớn lắm, nhưng năng lực biểu đạt cũng không tính là quá hỗn loạn, làm hắn đem hết tất cả những gì hắn biết đều nói ra.

Tiểu nam hài cùng tỷ tỷ của hắn, là chị em cùng cha khác mẹ.

Sau khi ba ba của bọn họ sinh ra tỷ tỷ của hắn, liền không có thêm hài tử khác, như thế nào cũng không mang thai được, cũng đi bệnh viện tra xét, cũng ăn đủ các loại phương thuốc cổ truyền, nhưng vẫn không mang thai được.

Ở vùng núi như ở đây, chuyện trọng nam khinh nữ là tương đối nghiêm trọng, nếu như không có một nam hài để kế thừa gia nghiệp, người ngoài liền cảm thấy nhà bọn họ tuyệt hậu, thậm chí còn sẽ cười nhạo bọn họ.

Cho nên ba ba của bọn họ vẫn luôn nghĩ cách để sinh ra một nam hài.

Nếu vẫn luôn sinh không ra thì phải làm sao bây giờ nha? Vậy khẳng định là lão bà có vấn đề.

Cho nên bọn họ mua về một người câm có chút vấn đề về chỉ số thông mình, từ một thôn khác cách đó không xa, muốn làm nàng mang thai, qua mấy năm sau thì tiểu nam hài được sinh ra.

Tuy rằng trong nhà có cái gì tốt đều sẽ ưu tiên cho tiểu nam hài, thời điểm ăn tết cũng chỉ lo làm quần áo mới cho tiểu nam hài, sẽ không làm cho tỷ tỷ của hắn, có đồ ăn ngon cũng sẽ cho tiểu nam hài ăn trước, sẽ không cho tỷ tỷ của hắn, nhưng tỷ tỷ đối với hắn khá tốt, thập phần yêu thương hắn, trước kia còn thường xuyên nói với hắn, sớm thôi nàng liền có thể ra ngoài đi học, sau khi tốt nghiệp nhất định có thể tìm được một công việc kiếm được tiền, kiếm thật nhiều thật nhiều tiền để mua đồ chơi, mua đồ ăn ngon cho hắn.

Nhưng mà chưa được bao lâu, tỷ tỷ của hắn liền chết.

Lâm Đoản Đoản kiểm tra một chút, toàn bộ những người nằm ở trên giường, đều giống nhau lâm vào ngủ say, chỉ có hai người của nhà này là tỉnh, cũng có khả năng là trong thôn chỉ có hai người tỉnh.

Một là tiểu nam hài, hai là mụ mụ câm của hắn.

Tiểu nam hài tuổi còn rất nhỏ, có rất nhiều thứ nói không được rõ, mụ mụ lại là người câm, có vấn đề về chỉ số thông minh, cũng nói không rõ.

Advertisement

Hắn chỉ biết tỷ tỷ của mình không phải rơi vào sông chết đuối, mà là bị người ném vào giếng, còn những thứ khác đều không biết.

Lâm Đoản Đoản cùng hắn nói chuyện xong, tiểu nam hài còn hỏi: "Ta còn có thể gặp lại tỷ tỷ của ta không?"

Nữ số 2 ở bên cạnh đã nước mắt lưng tròng, hiển nhiên là có chút cảm động, nàng vừa định an ủi tiểu nam hài, liền nghe thấy Lâm Đoản Đoản thập phần quyết đoán nói: "Không thể, nàng đã chết."

Tiểu nam hài lập tức oa một tiếng khóc lên.

Nữ số 2:......

Sau khi Lâm Đoản Đoản hỏi xong liền đi, không có dừng lại, sau đó lại quay trở về, tìm một chút ở trong nhà của nữ hài kia, không có, hoàn toàn không có hơi thở hồn phách của nàng.

Cho nên nữ quỷ kia rốt cuộc là chạy đi đâu?

Nàng mang theo Quý Lan cùng nữ số 2 trở lại phòng ở, đẩy cửa, liền nhìn thấy trong phòng có ngồi một người, đang chải đầu ở trước gương.

Giang Diễm Tuyết đợi thật lâu có chút nhàm chán vừa nghe thấy thanh âm liền quay đầu lại, ngọt ngào nói: "Đoản Đoản! Ngươi đã về rồi! Ta tìm được một chút dấu vết rồi!"

Sau đó nàng nhìn thấy Quý Lan, ở trong nháy mắt kia Giang Diễm Tuyết liền muốn điên rồi nha! Vì cái gì nơi nào cũng có thể nhìn thấy Quý Lan! Như thế nào nàng ta giống như âm hồn không tan cũng theo lại đây?

Các nàng còn đang nắm tay!

Giang Diễm Tuyết ghen ghét điên rồi, trong nháy mắt thiếu chút nữa không khống chế được chính mình, lộ ra bộ dạng đáng sợ của quỷ, nhưng ngũ quan đã có chút vặn vẹo, nàng cắn răng, oán hận nhìn Quý Lan, chính là người này! Mỗi lần nàng đi tìm Lâm Đoản Đoản chơi, đều bị Quý Lan đánh gãy!

Chưa nói được mấy câu, Lâm Đoản Đoản liền đi theo Quý Lan đi rồi, nói chính mình buồn ngủ.

Nếu người này không ở giữa làm khó dễ, tên Giang Diễm Tuyết của nàng liền viết ngược lại!

Ngươi xem hiện tại Quý Lan cự nhiên còn lộ ra một cái mỉm cười với nàng, là cái loại cười thực nhạt, ngay sau đó còn làm trò trước mặt nàng nhéo nhéo tay của Lâm Đoản Đoản.

Đây là đang khiêu khích a! Trần trụi khiêu khích!

"Ngươi phát hiện được cái gì vậy?" Lâm Đoản Đoản vẫn luôn không phát hiện được gì, tâm tình không phải thực tốt, bởi vì nhân loại nàng dưỡng ở đây, cho nên càng sớm giải quyết càng tốt, không thể lại tiếp tục nhàn nhã được.

Hiện tại Giang Diễm Tuyết liền muốn sắn tay áo lên cùng Quý Lan cãi nhau, nhưng làm trò trước mặt Lâm Đoản Đoản, hiển nhiên là không thể làm như vậy, nàng thực mau liền bình tĩnh lại, sau đó nói: "Nữ quỷ kia tựa hồ có năng lực kéo người khác đi vào giấc mộng, có phải chúng ta có thể suy đoán là, có khả năng là nàng không phải trốn ở hiện thực, mà là trốn ở trong giấc mộng của người khác hay không? Ta đã tìm hết toàn bộ thôn cùng phụ cận, thật sự là không tìm được nàng, cho nên cái suy đoán liền rất hợp lý."

Nàng mỉm cười ngọt ngào một cái, sau đó nói: "Ta bồi ngươi đi vào trong mộng tìm nàng nha, trước nếm thử một lần, nhìn xem nàng có thật sự ở trong đó hay không."

"Ta cảm thấy ngươi nói rất có đạo lý." Lâm Đoản Đoản sờ sờ cằm, sau đó nói: "Thừa dịp hiện tại trời còn chưa sáng, chúng ta thử xem đi!"

Nhưng nếu các nàng muốn đi vào giấc mộng, trước hết cần phải có một người ngủ đã, Giang Diễm Tuyết không phải người, không thể làm vật dẫn, Lâm Đoản Đoản là một con yêu, thuật của nữ quỷ kia căn bản không có biện pháp lan đến gần nàng, tự nhiên cũng không có cách nào trở thành vật dẫn.

Nhìn tới nhìn lui, cự nhiên chỉ có thể lựa chọn giữa hai nhân loại ở đây.

Nữ số 2.

Quý Lan.

Giang Diễm Tuyết phản ứng đặc biệt mau: "Để nàng làm đi! Cái kia...... Cái kia......"

Nàng không quen biết nữ số 2, cũng không biết tên nàng ta, sau nửa ngày chỉ có thể chỉ vào nữ số 2: "Nàng ở chỗ này lâu rồi, vốn dĩ cũng là bị kéo vào trong mộng, nhưng được ngươi cứu, để nàng làm hẳn là càng dễ dàng hơn một chút."

Giang Diễm Tuyết là muốn cùng Lâm Đoản Đoản bồi dưỡng cảm tình đương nhiên không muốn mang theo Quý Lan!

"Huống hồ, Quý Lan là nhân loại ngươi dưỡng, đương nhiên không thể mang theo đi mạo hiểm nha, vạn nhất không cẩn thận bị thương làm sao bây giờ! Hồn phách bị thương càng khó trị liệu nha."

Giang Diễm Tuyết nhanh chóng đưa ánh mắt với nữ số 2, tiểu tỷ tỷ nữ số 2 tưởng tượng đến cảnh sắc ở trong mộng, chân đều có chút nhũn ra, nhưng Giang Diễm Tuyết nói đúng, nếu không phải bởi vì Lâm Đoản Đoản, có khả năng nàng đã sớm bị nữ quỷ bắt đi, hiện tại sống hay chết còn không biết đâu.

Chỉ có Lâm Đoản Đoản bắt được nữ quỷ kia, bọn họ mới có thể rời khỏi cái thôn này, cho nên để nàng tới làm mồi, cũng là vật dẫn, là thích hợp nhất.

Tuy rằng lá gan của nàng rất nhỏ, nhưng cũng thấy rõ được cục diện, bởi vậy run run rẩy rẩy nói: "Ta...... Để cho ta tới đi, ta có thể!"

Lâm Đoản Đoản cảm thấy rất có đạo lý, đang muốn nói chuyện, Quý Lan đột nhiên nói: "Ta cũng có thể đi theo được không?"

Nàng mang theo một cái tươi cười thật nhạt, sau đó dùng một loại ánh mắt đặc biệt tin tưởng Lâm Đoản Đoản nhìn nàng, nhẹ giọng nói: "Ta cảm thấy Đoản Đoản nhất định có thể bảo vệ ta thật tốt, ta cũng muốn nhìn một chút thế giới trong mộng có bộ dáng gì, có thể chứ?"

"Đoản Đoản lợi hại như vậy, ta khẳng định sẽ không bị thương, đương nhiên, nếu Đoản Đoản không muốn cho ta đi theo cũng không sao, ta sẽ lưu lại nơi này chờ các ngươi trở về."

Lâm Đoản Đoản được nhân loại mình dưỡng thổi phồng như vậy, lúc ấy liền bành trướng nha, nàng đem bộ ngực của chính mình vỗ đến kêu vang thùng thùng: "Ngươi yên tâm đi, ta khẳng định có thể bảo hộ được ngươi! Còn không phải là muốn đi xem thế giới trong mộng có bộ dáng gì sao? Ta mang ngươi đi, tất nhiên sẽ hoàn hảo đem ngươi mang trở về."

Quý Lan: Kế hoạch thành công.

Còn Giang Diễm Tuyết ở một bên sắp tức chết rồi, không biết xấu hổ không biết xấu hổ không biết xấu hổ!

Một người nhìn đứng đứng đắn đắn như vậy, như thế nào có thể diễn thành như vậy!

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click