《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 34
Advertisement
Nữ số 2 thật sự là quá sợ hãi, lúc này cách hừng đông còn mấy giờ đồng hồ, nữ số 2 căn bản không dám rời khỏi bên cạnh Lâm Đoản Đoản, hận không thể treo ở trên người Lâm Đoản Đoản.
Lâm Đoản Đoản:......
Nàng còn có chuyện khác phải làm nữa nha, nữ số 2 nhắm mắt theo đuôi, đều mau dán lên trên người nàng.
"Ngươi làm gì vậy?"
Nữ số 2 vốn dĩ còn có chút rụt rè, nghe thấy Lâm Đoản Đoản hỏi nàng, lại nghĩ tới lúc trước được Lâm Đoản Đoản an ủi, ô oa một tiếng nhào lên, treo ở trên người Lâm Đoản Đoản: "Ta sợ hãi! Ta không dám ngủ tiếp! Ô ô ô, ngươi cách ta gần một chút đi......"
Giang Diễm Tuyến vốn dĩ vẫn luôn ở ngoài cửa sổ không có tiến vào:??
Nàng vèo một cái chui tiến vào, bắt lấy tay của nữ số 2, mạnh mẽ đem người từ trên người Lâm Đoản Đoản xả xuống: "Làm gì vậy! Làm gì vậy! Đêm hôm khuya khoắc dựa vào gần như vậy làm gì a? Nữ nữ cũng thụ thụ bất thân không biết sao? Nếu thực sự có ý tứ kia cũng phải xếp hàng, còn chưa tới lượt của ngươi đâu!"
Nữ số 2 ngây dại, vốn dĩ nàng có thể tiến vào đoàn phim này là bởi vì Giang Diễm Tuyết đã chết, trống ra một vị trí, nếu không phải bởi vì cái này, nàng tuyệt đối không thể vào được, bởi vậy nàng cũng nhận thức Giang Diễm Tuyết, xem qua rất nhiều ảnh chụp của Giang Diễm Tuyết, giờ phút này nhìn thấy Giang Diễm Tuyết, cả người giống như bị ngâm trong nước đá.
Cả người nàng đều đang run rẩy kịch liệt, sắc mặt trắng bệch, thoạt nhìn so với Giang Diễm Tuyết còn giống nữ quỷ hơn.
Một lát sau oa một tiếng khóc lên, một bên giãy giụa một bên hướng tới Lâm Đoản Đoản kêu: "Đoản Đoản chạy mau! Chạy mau! Có quỷ a!"
Nàng cảm thấy Giang Diễm Tuyết là tới trả thù mình, bởi vì nàng đoạt vị trí của Giang Diễm Tuyết.
Lâm Đoản Đoản:......
"Ta đã nói với ngươi không cần hù dọa nàng, nàng nhát gan, sợ hãi, tiến độ quay chụp lại đình chỉ, đến lúc đó làm sao bây giờ?"
Giang Diễm Tuyết cũng ủy khuất a: "Là nàng dán lên trên người của ngươi động tay động chân trước chứ bộ, mỗi lần ngươi đều đẩy ta ra, vì cái gì không đẩy nàng ra nha?"
Nàng mắt trái viết ủy khuất, mắt phải viết hình mũi tên, tựa như đang lên án một cái tra nam vậy, Lâm Đoản Đoản đúng lý hợp tình: "Bộ phim này là ta đầu tư tiền! Nếu ngươi thật sự làm nàng sợ hãi ta liền sinh khí!"
Lúc này Giang Diễm Tuyết mới buông tay ra, bộ dạng còn có một chút không tình nguyện, nhỏ giọng nói: "Mỗi lần ngươi đều chỉ hướng về phía ta để phát giận......"
Nữ số 2 đã hoàn toàn bị dọa nằm liệt trên mặt đất, Lâm Đoản Đoản duỗi tay đem nàng kéo lên, sau đó nhìn thấy trên cổ tay của nàng còn có một ít vệt đỏ, phỏng chừng là bị Giang Diễm Tuyết nắm chặt.
Nàng ngay cả khóc cũng khóc không ra, phỏng chừng là thật sự bị doạ sợ, gắt gao nhìn chằm chằm Giang Diễm Tuyết, Lâm Đoản Đoản bất đắc dĩ gọi nàng hoàn hồn, lúc này nữ số 2 mới thanh tỉnh, nhìn Giang Diễm Tuyết sắc mặt khó coi ôm cánh tay đứng ở bên cạnh, nhưng không có làm gì khác, lúc này sợ hãi trong lòng mới hơi hơi giảm bớt được một chút.
Advertisement
Sau đó Lâm Đoản Đoản giải thích với nàng, tuy rằng Giang Diễm Tuyết đã không còn là người, nhưng sẽ không hại người, bảo nàng yên tâm.
Vừa mới bắt đầu nàng còn sợ hãi, hiện tại lại chuyển thành kính yêu đối với Lâm Đoản Đoản: "Đoản Đoản thật là lợi hại......"
"Cho nên hiện tại ta muốn đi ra ngoài nhìn xem, ngươi ở nhà không cần sợ hãi." Lâm Đoản Đoản thấp giọng nói.
Nữ số 2:......"Chúng ta cùng nhau đi, ta không muốn một người ở nhà."
Tuy rằng bên ngoài đen như mực khẳng định rất dọa người, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến nàng có thể đi theo Lâm Đoản Đoản, tức khắc liền không còn sợ hãi nữa.
Lâm Đoản Đoản: "Được đi."
Vì thế một người một yêu một quỷ, liền cùng nhau đi ra ngoài, lúc này đã là rạng sáng, toàn bộ đèn trong thôn đều đã tắt, sơn thôn nho nhỏ bị bao phủ trong một mảnh đen nhánh, ngay cả bóng cây lay động cũng làm người cảm thấy khủng bố.
Người ở đây là chỉ nữ số 2, bởi vì chỉ có một mình nàng là người.
Lâm Đoản Đoản bật một cái đèn pin nhỏ, nhưng ánh sáng không sáng lắm, hiện tại có một ít ánh sáng còn hơn không, nữ số 2 vẫn luôn muốn ôm cánh tay của Lâm Đoản Đoản, nhưng bên cạnh có một cái Giang Diễm Tuyết như hổ rình mồi, làm nàng không dám duỗi tay, chỉ có thể gắt gao đi theo Lâm Đoản Đoản.
Toàn bộ thôn thật sự là quá an tĩnh, cho dù bây giờ đã là rạng sáng, cũng không đến mức an tĩnh đến làm người cảm thấy tĩnh mịch như vậy, Lâm Đoản Đoản ở bên ngoài xoay vòng vòng, hy vọng có thể tìm được nữ quỷ đã chết kia, giải nút thắt cần tìm người cột dây, muốn giải quyết hết tất cả vấn đề, quan trọng nhất chính là phải tìm được nàng.
Nhưng lại tìm không thấy, rõ ràng có thể nhận thấy có vấn đề, nhưng lại tìm không ra hiện tại nữ quỷ đang trốn ở nơi nào.
Lâm Đoản Đoản dạo qua một vòng lại một vòng, cái gì cũng không phát hiện, cau mày dẫn nữ số 2 cùng Giang Diễm Tuyết lại đi trở về.
Giang Diễm Tuyết liền ở bên cạnh xum xoe: "Ngươi đang tìm cái gì? Là tìm nữ hài đã chết lúc trước sao? Có cần ta hỗ trợ hay không nha? Có một số chỗ ngươi đi không tiện, ta giúp ngươi tìm, nói không chừng sẽ càng thuận tiện hơn một chút."
"Vậy ngươi phải cẩn thận." Lâm Đoản Đoản dặn dò nàng.
Gương mặt của Giang Diễm Tuyết lập tức ửng đỏ: "Yên tâm đi, ta khẳng định sẽ giúp ngươi tìm được nàng!"
Nàng lập tức hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang ra cửa, phỏng chừng là muốn dùng tốc độ nhanh nhất để tìm được nữ quỷ kia, dù sao thật vất vả mới hiến ân cần được một lần nha.
Trước khi đi nàng còn trộm hù dọa nữ số 2: "Thời điểm ta không ở đây, ngươi đừng nghĩ giống như lúc trước dán lấy Đoản Đoản, bằng không chờ ta trở lại......"
Nàng cố ý đối với nữ số 2 làm một cái mặt quỷ thoạt nhìn thực dọa người, thậm chí cố ý đem bộ dạng lúc mình chết hiển lộ ra, chính là một con mắt huyết nhục mơ hồ, tròng mắt đều bị đâm nát.
Advertisement
Không thể không nói, thật là rất dọa người.
Nữ số 2 đích xác bị hoảng sợ, lúc ấy ngay cả lời nói cũng nói không ra, nhưng sau khi Giang Diễm Tuyết đi rồi, nữ số 2 mới hoà hoãn lại, có Lâm Đoản Đoản ở đây, nàng sợ cái gì nha?
Bất quá buổi tối hôm nay, nữ số 2 vẫn không thể ngủ tiếp, trong lòng run sợ cả đêm, thẳng đến khi trời sắp sáng hẳn, nàng mới mơ mơ màng màng, gật đầu gật đầu, thiếu chút nữa dựa vào người Lâm Đoản Đoản, bị Lâm Đoản Đoản dùng một ngón tay chọc tỉnh.
"Ta ngủ gật sao?" Nữ số 2 ngượng ngùng xoa xoa đôi mắt: "Ta còn chưa cảm giác được đâu."
"Đừng ngủ, nên rời giường." Lâm Đoản Đoản tựa như một ông chủ thích nhất là bóc lột người, thúc giục nữ số 2 đáng thương lại bất lực nhanh nhanh rời giường đi làm việc, nữ số 2 vô cùng đáng thương mà bò dậy.
Hai người cùng nhau ra cửa, tới chỗ ăn cơm chung.
Nói đến cũng thật kỳ quái, hôm nay các nàng ở chỗ ăn cơm ngây người thật lâu, mới có người lại đây, khoảng ba năm người, một đám giống như chưa tỉnh ngủ đứng ở nơi đó ngáp, qua một lúc sau, mới có người giống như từ trong mộng tỉnh lại: "Đạo diễn đâu?"
"Nhiếp ảnh gia cũng chưa tới."
"Trợ lý cũng vậy!"
Nói nói bọn họ lại hoảng sợ nhân tâm, một đám sắc mặt cực kỳ khó coi, vì thế có người vội vàng đứng lên.
"Ta đi xem thử!"
Lâm Đoản Đoản cũng mang theo nữ số 2, đi theo bọn họ đến chỗ đạo diễn ở, trong phòng cửa đều đóng lại, giống như không có người ra vào, bọn họ gõ gõ cửa, phát hiện không có người ra mở, mới mạnh mẽ đạp cửa mở ra.
Vài người lục tục vào phòng, phát hiện đạo diễn còn đang nằm ở trên giường, bọn họ tức khắc cho rằng đạo diễn đã xảy ra chuyện, vội vàng tiến lên sờ sờ khắp người đạo diễn, còn may bên dưới cái mũi vẫn có thể cảm nhận được hô hấp, nhìn dáng vẻ giống như đang ngủ say.
Bọn họ tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, bắt đầu lớn tiếng gọi đạo diễn: "Đạo diễn rời giường ăn cơm, hôm nay như thế nào ngươi lại ngủ lâu như vậy a?"
Nhưng mà đạo diễn tựa như không nghe thấy, vẫn như cũ ngủ thật say.
Dần dần mọi người đều phát hiện ra vấn đề, một đám sắc mặt lại trắng bệch, sau khi xác định không thể gọi đạo diễn tỉnh lại, bọn họ lại đi qua chỗ mấy người không tới ăn cơm ngày hôm nay, đều không ngoại lệ, tất cả mọi người đều giống nhau, nằm ở trên giường không nhúc nhích, vẫn còn hô hấp, nhưng kêu như thế nào cũng không tỉnh.
Lâm Đoản Đoản là người tiến vào cuối cùng, thời điểm tiến vào chỉ nhìn thấy mọi người sắc mặt lúc trắng lúc vàng, trên trán còn có mồ hôi, ngày hôm qua bọn họ vừa mới gặp phải việc lạ kia, hôm nay đạo diễn bọn họ liền......
"Sao lại thế này......"
Một đám người châu đầu ghé tai, ý đồ muốn làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nữ số 2 nhìn thấy tình cảnh này lại có điểm sợ hãi, thật cẩn thận lôi kéo tay áo của Lâm Đoản Đoản, chỉ lộ cái đầu ra bên ngoài.
Bọn họ thảo luận nửa ngày, không thảo luận ra được cái tí sửu dần mẹo gì, ngược lại lại bắt đầu tranh luận không ngừng.
"Địa phương này tuyệt đối có vấn đề! Đã như vậy! Ta mặc kệ, ta phải rời khỏi nơi này!"
"Ta cũng cảm thấy có vấn đề, nhưng ngươi đi rồi đạo diễn bọn họ làm sao bây giờ?"
"Không đi chúng ta cũng sẽ xảy ra chuyện! Hôm nay là đạo diễn bọn họ, ngày mai liền đến phiên chúng ta!"
"Dù sao ta đi trước! Sau khi ra ngoài ta liền báo nguy, tìm người tới cứu đạo diễn bọn họ, các ngươi nguyện ý lưu lại liền lưu lại đi!"
Có một đám người có chủ ý liền không nói hai lời chuẩn bị rời đi, dư lại mấy người không biết phải làm sao, quyết định lưu lại nhìn đạo diễn bọn họ.
Lâm Đoản Đoản cùng nữ số 2 hai người đều ở trong góc, cho nên không có người nào chú ý tới, nữ số 2 nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta cũng đi sao?"
"Bọn họ đi không được." Lâm Đoản Đoản nhẹ giọng nói.
Không biết nữ số 2 đang tưởng tượng cái gì, theo bản năng run lập cập, sợ sợ, cũng không dám hỏi vì sao bọn hắn đi không được.
Lâm Đoản Đoản vỗ vỗ đầu nàng: "Không cần sợ hãi, đi ăn cơm trước đi."
"Ân." Có Lâm Đoản Đoản ở đây, giống như nàng có người tâm phúc vậy, cả người đều bình tĩnh hơn rất nhiều, giống như cái đuôi nhỏ đi theo Lâm Đoản Đoản.
Hai người về tới chỗ ăn cơm, đợi thật lâu cũng không thấy người tới đưa cơm, nhưng lại chờ được một người khác.
Ngay lúc Lâm Đoản Đoản không còn kiên nhẫn chờ, chuẩn bị chủ động tới cửa tìm trưởng thôn, nhìn xem có phải người chưa tỉnh hay không, nhanh nhanh làm cơm cho các nàng nha.
Các nàng đều mau đói chết rồi.
Người là thiết cơm là cương, một bữa không ăn đói đến hoảng, miêu miêu cũng giống vậy nha!
Sau đó vừa ra khỏi cửa, liền nghe thấy thanh âm ô tô nổ vang, từ xa tới gần, thực mau, Lâm Đoản Đoản liền nhìn thấy một chiếc xe màu đen từ bên ngoài thôn chạy vào, sau khi xe tiến vào lập tức liền chạy về phía Lâm Đoản Đoản.
Không bao lâu, liền ngừng trước mặt Lâm Đoản Đoản.
Cửa xe mở ra, Quý Lan đã vài ngày không gặp từ bên trong đi xuống: "Kinh hỉ không? Ta tới thăm ban."
Lâm Đoản Đoản:......
Advertisement
Another World Trip: Journey with My Cat and an Otaku Loli Goddess
Have you ever suffered from cultivation tropes including but not limited to: Arrogant young master living waaaay longer than they should? Genius MC turned trash turned genius again? Peanut galley and everyone else lacking common sense and NOT being called out on their bullsh*t? The MC themselves lacking common sense several times? Cool characters we meet but NEVER see again? Then you're in luck! Here at Another World Trip: Journey with My Cat and an Otaku Loli Goddess we spit in the face of our most hated tropes over and over and over again with reckless abandon and embrace the ones we love! Join our socially inept MC, his cat and a goddess who made the wrong choices in life and is now paying for it in the best of ways. Don't suffer from the tropes, kick your leg up, relax and laugh your ass off! Discord Link: https://discord.gg/9gntC4N
8 126The Last Zeus: Book 1- The Beginning
"Who is that superstar?" "Oh, him. They call him Zeus." "Zeus? As in the King of Gods from the myths?" "Ah yes, the very same." "So, where's his pantheon? Which kingdom does he rule?" "He doesn't. He's not your usual king. He's only rules his lonesome." "A king without a kingdom, interesting. So, what's his story?" "Don't ask, lest you wish you never knew."
8 120Dark Winter
It is always darkest before the dawn. After the divorce, Katie Fox was forced to live with her mother in New York after the judge ruled that her father, a former Army Ranger, wasn’t stable enough. They called him ‘that crazy bunker guy’ or ‘that paranoid freak.’ Whatever they called him, Christopher Fox was a Prepper. He taught those willing to listen how to survive in a catastrophe and how to prepare for the end of the world. More than that though, he was her father and she would rather spend her life in his underground bunker than another minute in that New York highrise. So, she ran away. The date is November 28th, Black Friday and hell has been unleashed on the world. A freak storm mixes with a deadly virus that turns its victims into mindless hunters of flesh. Katie will have to use everything her father taught her to survive and reach the safety of his underground bunker. Note from the author: Thanks for stopping by! The plan is to upload a chapter every Saturday or Sunday (as my schedule allows). Hope you enjoy the story!
8 163Happy Moments
У Элизабет было все чудесно, её радовал каждый новый день. Но внезапно в жизни девушки все перечеркивается и идет наперекосяк. Она уже не уверена, что когда-нибудь что-то измениться. Все же иногда у Элизабет появляются счастливые моменты, но после них всегда случается что-нибудь плохое. Будет ли так всегда? Или же девушка сможет обрести полноценное счастье?
8 120Rosewood x Station 19
What if the worlds of Rosewood and Station 19 collided?
8 209Church Boy |Yoonmin|
;Being gay is a sin.;Wait intill I have you on your knees sucking me off, church boy.
8 137