《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 33

Advertisement

Nghe thấy Lâm Đoản Đoản nói như vậy, sắc mặt của vài người đều sinh ra biến hóa nho nhỏ, nói như thế nào đây? Quá dọa người, đặc biệt là sau khi đã trải qua sự việc vào ban ngày, tổng cảm thấy lời nói của Lâm Đoản Đoản có ẩn ý.

Vì cái gì buổi tối không thể đi ra ngoài? Sẽ gặp quỷ sao......

Ở giữa một mảnh trầm mặc, đạo diễn cười ha ha, sau khi xấu hổ cười hai tiếng xong liền bắt đầu giảng hòa: "Đoản Đoản nói rất đúng, buổi tối mọi người vẫn nên ngủ sớm đi, dù sao đây là ở trong núi, vạn nhất có dã thú linh tinh gì đó, đúng không, hoặc là giống như lúc trước, có thanh âm kỳ quái ở cách vách, ngủ không được, ngày hôm sau không phải tinh thần sẽ không tốt sao? Ảnh hưởng đến quay chụp."

Hắn ở nơi đó nỗ lực hoà hoãn không khí nửa ngày, mới làm những người khác dần dần bình tĩnh lại, bình tĩnh thì bình tĩnh, nhưng trong lòng bọn họ nghĩ như thế nào ai mà biết.

Sau khi Lâm Đoản Đoản khuyên bọn họ xong liền trở về, đồ ăn trong thôn đưa lại đây còn đặt ở trên bàn, nữ số 2 không hề nhúc nhích, sắc mặt tái nhợt nằm ở nơi đó, cho dù dạ dày đã đói đến kêu vang ục ục, cũng không muốn ăn.

"Ta mang một ít trái cây về cho ngươi, ngươi muốn ăn một chút lót lót bụng không?" Lâm Đoản Đoản biết một thời gian dài mà nhân loại không ăn gì thì thân thể sẽ chịu không nổi, liền khuyên bảo nữ số 2 một chút.

Nàng mang theo mấy quả táo trở về, còn có một ít quả Thánh Nữ, phỏng chừng đều là người trong thôn tự trồng, sau khi rửa sạch thoạt nhìn thập phần mới mẻ, mặt trên còn đọng một ít bọt nước.

(Tui đã tìm thử quả thánh nữ trên google để lấy hình ảnh cho mọi người cùng xem. Nhưng nó toàn ra mấy thánh nữ của nhật :))) nên thôi, biết nó là trái cây là được rồi)

Nữ số 2 chậm rì rì bò dậy, cho dù dạ dày không thoải mái, cũng vẫn chậm rãi ăn một chút.

Nhưng mà nàng ăn cái gì cũng quá văn nhã, một quả Thánh Nữ một ngụm cắn thành hai nửa, da đỏ rực, nước sốt tươi mới, sau khi nàng nhìn thoáng qua không biết nghĩ tới cái gì, che miệng vội vàng vọt tới thùng rác bên cạnh, phun một trận.

Lâm Đoản Đoản:......

"Thôi thôi, ngày mai ta lại ăn." Nữ số 2 xoa xoa miệng, ủy khuất ba ba lại một lần nữa bò lên trên giường, nhỏ giọng nói: "Hiện tại ta thật sự ăn không vô......"

Bây giờ nàng nhìn đến thứ gì cũg dễ dàng liên tưởng đến phương diện kia, nơi nào nuốt xuống được.

Lâm Đoản Đoản gật gật đầu, đem trái cây còn dư lại tự mình ăn ăn luôn.

Nàng ăn qua cơm chiều mới trở về, bên ngoài sắc trời thực mau liền đen xuống, Lâm Đoản Đoản đã sớm leo lên giường đất, cầm di động bắt đầu chơi trò chơi.

Bởi vì tín hiệu ở bên trong sơn thôn không được tốt, cho nên một ít trò chơi cần kết nối mạng sẽ không chơi được, chỉ có thể chơi một ít loại xếp hình linh tinh.

Advertisement

Nàng tổng cảm thấy buổi tối ngày hôm nay có khả năng sẽ xảy ra chuyện gì đó, cho nên không ngủ, vẫn luôn nằm ở nơi đó chơi trò chơi, thực mau liền chơi xếp hình đến màn cao nhất.

Ngay ở thời điểm nàng đang thực nghiêm túc quan sát kế tiếp nên chơi như thế nào, thì nữ số 2 đột nhiên phát ra lời nói mớ kỳ quái: "Buông ta ra...... Buông ta ra......"

Hôm nay nữ số 2 đã chịu kinh hách rất lớn, cho nên thời điểm buổi tối đi ngủ, chậm chạp không ngủ được, đặc biệt là ở trong đêm tối, người luôn là theo bản năng miên man suy nghĩ, vì thế thẳng đến sau nửa đêm, mới chậm rãi ngủ được.

Sau khi nàng ngủ, liền mơ một giấc mộng.

Trong mộng nàng đang leo núi, tòa núi kia giống như rất cao, thời điểm ngẩng đầu lên không nhìn thấy đỉnh, nàng cứ như vậy bò mãi bò mãi, bò thật lâu thật lâu, cũng không bò lên được đến đỉnh núi.

Hơn nữa càng bò lên cao cảm giác càng mệt, trên người giống như bị áp gánh nặng ngàn cân, làm hai chân nàng đều bước không nổi, càng ngày càng trầm càng ngày càng trầm, nữ số 2 mơ hồ cảm giác được có chút không thích hợp, nàng cảm giác trên lưng mình là nơi trầm trọng nhất, bởi vậy theo bản năng quay đầu lại, đối diện là một gương mặt sưng to hư thối.

Gương mặt kia thoạt nhìn thập phần quen thuộc, giống như là bị ngâm nước sưng lên, lại ngâm hồi lâu, đang chậm rãi hư thối, thậm chí chảy ra mủ dịch màu xanh lục.

Nhưng đôi mắt của nàng ta mở to, vẩn đục ở giữa còn kèm theo một ít tơ máu.

Thời điểm nữ số 2 quay đầu lại, gương mặt kia đã bắt đầu hư thối, môi hơi hơi giật giật, tựa hồ là muốn nói gì đó, nhưng miệng vừa mở ra, liền chảy ra dòng nước màu đen tanh tưởi, từ bên trong chảy xuôi ra ngoài.

"A a a a!" Nữ số 2 thét chói tai, điên cuồng phủi lưng của mình, muốn đem đồ vật ở trên lưng ném xuống, nàng cực kỳ sợ hãi, cảm giác cả người mình muốn điên rồi, thậm trí còn nằm trên mặt đất, bắt đầu lăn lộn không ngừng.

Lại nói tiếp cũng thật là kỳ quái, sau khi lăn xong, trên lưng nàng không còn cảm giác trầm trọng của gánh nặng nữa, giống như đồ vật kia đã biến mất vậy, vì thế nàng nhanh chóng bò dậy, giống như bị điên lao về phía trên núi.

Nữ số 2 chạy rất nhanh, cho dù cảm giác được thập phần mỏi mệt, cũng không dừng lại bước chân, bởi vì nàng thực sợ hãi, theo bản năng nhìn về phía sau, phía sau là một mảnh đen nhánh, nhưng ở giữa một mảnh đen nhánh kia, tựa hồ có thứ gì đó đang đi theo nàng.

Nàng sinh ra một loại ảo giác chính mình đang bị truy đuổi, bởi vậy bước chân càng thêm nhanh, chỉ có con đường trước mắt, một con đường đi thông lên đỉnh núi, mơ hồ bị ánh sáng bao phủ, nàng cứ như vậy không ngừng chạy lên trên núi, không ngừng chạy, đồ vật phía sau không ngừng truy, không ngừng truy.

Thời điểm sắp chạy đến đỉnh núi, nàng mơ hồ nhìn thấy trên đỉnh núi giống như có một tòa miếu nhỏ, tuy rằng không biết đây là thần miếu gì, nhưng nơi đó hơi hơi tản ra ánh sáng, làm cho người ta có một loại cảm giác mạc danh an toàn.

Advertisement

Giống như chỉ cần đi vào, nàng liền an toàn.

Nữ số 2 đầy mặt đều là nước mắt, té ngã lộn nhào bò lên trên đỉnh núi, lúc này nàng thậm chí đã không còn nhiều sức lực, nhưng vẫn trực tiếp bò vào miếu.

Sau khi bò vào miếu, trong nháy mắt hắc ám đang không ngừng đuổi theo ở phía sau đột nhiên đình chỉ, nàng quỳ rạp trên mặt đất, thở hổn hển, đồng thời không ngăn được nước mắt chảy xuôi xuống, cũng có một loại cảm giác chính mình có được cứu trợ.

Nữ số 2 nghỉ ngơi một lúc mới bò dậy, muốn nhìn một chút đây là miếu của ai, thắp cho người ta một nén nhanh.

Sau đó vừa chuyển đầu, vị trí vốn dĩ là đặt tượng thần, có một khối thi thể đang đứng.

Sưng to hư thối, trên mặt mang theo mỉm cười, nhìn nàng.

"A a a a!" Nàng lại bắt đầu thét chói tai, quay đầu muốn chạy, lúc này cửa miếu đột nhiên đóng lại, thậm chí bởi vì động tác quá mức kịch liệt mà phát ra một tiếng vang lớn.

Nàng giống như điên rồi, điên cuồng gõ cửa, muốn đi ra ngoài, nhưng làm thế nào cũng không thể rời đi, ngay ở lúc này, từ kẹt cửa, cửa sổ bốn phía, có một dòng nước màu đen chậm rãi thẩm thấu tiến vào.

Dòng nước ùa vào với tốc độ càng lúc càng nhanh, thực mau liền phủ qua bắp chân của nàng.

Nữ số 2 dựa lưng vào ván cửa, quay đầu lại nhìn thi thể, thi thể tươi cười tựa hồ càng sâu thêm một ít, nàng muốn kêu cứu, nhưng cái gì cũng nói không nên lời, chỉ có thể trơ mắt nhìn dòng nước đen càng ngày càng nhiều, bao phủ nàng.

Nàng không có chỗ trốn, dòng nước đen thực mau liền bao phủ qua nửa người nàng, cũng bao phủ qua nửa cổ thi thể.

Thi thể ngâm ở trong nước, chậm rãi chuyển động, xác chết cứng đờ giống như đang dần dần trở nên linh hoạt, thi thể bắt đầu hướng về phía nữ số 2, càng ngày càng gần.

Cuối cùng dán ở trên người nàng, một người một thi thể, khe hở ở giữa không vượt qua năm centimet, thậm chí nàng còn có thể ngửi được mùi hôi thối nùng liệt từ trên người thi thể.

Nữ số 2 tinh thần hoàn toàn hỏng mất, nàng nỗ lực ngưỡng đầu về phía sau, giống như chỉ có như vậy mới có thể thoát đi được một chút, mà gương mặt hư thối kia lại đang dần dần gần sát.

Giữa ngũ quan của thi thể cũng bắt đầu chảy ra nước đen, trong đó thậm chí còn trộn lẫn một ít giòi bọ màu trắng, bởi vì môi của nàng bị hư thối nên có chút tàn khuyết, lại mở ra, giống như muốn nói gì đó.

Nhưng mà từ miệng thi thể lại trào ra nước đen, xôn xao chảy xuôi, hô! Cả người nữ số 2 bị bao phủ hoàn toàn, nàng cảm giác chính mình sắp chết, không thể hô hấp, dòng nước màu đen giống như vật còn sống, thông qua lỗ tai, mũi, đôi mắt, điên cuồng chui vào trong thân thể nàng.

Nàng muốn hé miệng kêu cứu mạng, nhưng lại không thể phát ra được bất luận thanh âm gì, thậm chí còn có nhiều dòng nước chui tiến vào trong miệng.

Nhưng vào lúc này, nàng cảm giác trên mặt mình tê rần, bỗng nhiên mở mắt, nửa người trên hướng lên trên nhổm dậy, thiếu chút nữa đâm vào người của Lâm Đoản Đoản.

Nữ số 2 vẫn còn hãm trong bóng đè, điên cuồng múa may đôi tay, không ngừng kêu: "Cút ngay! Cút ngay! Đừng chạm vào ta!"

Sức lực của Lâm Đoản Đoản đặc biệt lớn, bắt lấy đôi tay của nàng rồi áp xuống, sau đó chừa ra một bàn tay tới vỗ vỗ gương mặt của nàng: "Tỉnh tỉnh!"

Nữ số 2 ngực kịch liệt phập phồng, thật lâu sau, nàng mới dần dần bình tĩnh trở lại, nàng chỉ là một nữ hài bình thường, từ nhỏ nhận hết sủng ái lớn lên, sau đó thuận buồm xuôi gió thi đậu vào trường học mình thích, học hệ biểu diễn, vừa mới tiến vào giới giải trí liền được diễn nữ số 2, cả đời đều thập phần trôi chảy.

Nơi nào gặp qua loại sự tình này, nước mắt giống như hạt châu đứt dây chảy xuống không ngừng, sợ hãi làm nàng căn bản vô pháp bình tĩnh lại, một đầu chui vào lòng ngực của Lâm Đoản Đoản, ô oa khóc lớn lên.

Lâm Đoản Đoản bị đâm một cái lảo đảo, ngực ẩn ẩn phát đau, nhưng nữ hài tử người ta đều khóc thành như vậy, nàng cũng không thể trực tiếp đem người đẩy ra a, trầm mặc một lúc lâu sau mới nói: "Ngươi đừng khóc."

"Ta sợ hãi...... Ta muốn về nhà......" Nữ số 2 rất muốn thuật lại một chút giấc mộng mà mình gặp phải, nhưng vừa nhớ tới cái mộng kia, nàng lại sợ hãi run bần bật, căn bản nói không nên lời, lắp bắp nửa ngày, cái gì cũng không nói được, vì thế tiếp tục oa oa khóc lớn.

Lâm Đoản Đoản chần chờ một lát, mới vỗ vỗ lưng nàng, đột nhiên cảm giác có một ánh mắt phức tạp đang nhìn nàng chằm chằm, vừa quay đầu, quả nhiên ở cửa sổ có một nữ quỷ đang sâu kín nhìn nàng cùng nữ số 2.

Rõ ràng là tình hữu nghị thực thuần khiết, nhưng Lâm Đoản Đoản lại theo bản năng đẩy nữ số 2 đang ở trong lòng ngực của mình ra, nữ số 2 bị đẩy một cái, trên mặt còn treo nước mắt, ngốc ngốc nhìn Lâm Đoản Đoản.

Lâm Đoản Đoản:......

Lúc này lại nhìn về phía cửa sổ, nữ quỷ u oán nào đó đã không còn.

Thật là tới cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.

Nàng cào cào đầu của mình, cảm thấy có thể là chính mình bị nhân loại ảnh hưởng, trở nên có chút kỳ kỳ quái quái, liền nói: "Ngươi đừng khóc, nói một chút đã xảy ra chuyện gì cho ta nghe đi."

Lúc này nữ số 2 đã bình tĩnh hơn nhiều, thật cẩn thận mà súc thành một đoàn, đến gần Lâm Đoản Đoản, lúc này mới đem cái mộng kia kể lại một lần.

"Đừng sợ." Lâm Đoản Đoản dùng thủ pháp vuốt ve miêu của Quý Lan, xoa đầu tóc của nữ số 2 một chút: "Ta sẽ giải quyết chuyện này."

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click