《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 31
Advertisement
Đại khái là bởi vì đêm qua gặp phải chuyện kỳ quái, cho nên chờ đến buổi tối, tiểu tỷ tỷ nữ số 2 làm thế nào cũng không ngủ được, ngồi ở trên giường đất mở đèn ra, sắc mặt đều lộ ra một chút hoảng sợ.
Lúc này Lâm Đoản Đoản đã nằm vào trong ổ chăn, híp cặp mắt mèo, thấy nàng vẫn luôn không chịu tắt đèn mới hỏi nàng: "Mở đèn làm cái gì vậy? Ngươi không buồn ngủ sao?"
"Còn...... Còn hảo." Một khi nhắm mắt lại nữ số 2 liền cảm giác được xung quanh mình giống như có người, cảnh tượng của mấy bộ phim kinh dị từng xem trước kia, bây giờ thay phiên trình diễn ở trong óc.
Càng nghĩ càng sợ hãi, càng sợ hãi càng không dám tắt đèn, ôm chăn phát run, nước mắt đều mau chảy ra ngoài.
Lâm Đoản Đoản ngáp một cái, vươn tay ra vỗ vỗ cánh tay của nàng: "Ngủ đi, sẽ không có việc gì đâu."
Không biết vì cái gì, Lâm Đoản Đoản vừa nói xong, đột nhiên nàng liền cảm nhận được một loại cảm giác an toàn nói không nên lời, thậm chí ngay cả tâm thái hoảng loạn cũng dần dần vững vàng lại.
Nữ số 2 cúi đầu nhìn Lâm Đoản Đoản, hai người mỗi người một cái ổ chăn, Lâm Đoản Đoản liền nằm bên cạnh cách nàng không xa, duỗi tay ra liền có thể đụng tới.
Chút hoảng loạn ở trong lòng nàng cứ như vậy chậm rãi biến mất, một lát sau mới vươn tay ra, tắt đèn, đèn trong phòng cũng là loại đèn có kiểu dáng siêu cấp cũ kĩ, ngay cả chốt mở cũng phải dùng tay kéo.
Sau khi tắt đèn, trong phòng chìm vào một mảnh hắc ám, nàng vội vàng chui vào trong ổ chăn, ngay cả đầu cũng chôn vào trong, chậm chạp nhưng vẫn có thể ngủ được.
Ban ngày Lâm Đoản Đoản có ngủ trong chốc lát, cho nên tới buổi tối, cũng không cảm thấy mệt nhọc, ngủ đến nửa đêm, đột nhiên nghe thấy có người gõ cửa sổ.
Nàng mơ mơ màng màng mở mắt ra, bò qua mở cửa sổ, một cành hoa trắng nhỏ liền xuất hiện ở trước mặt nàng.
Hoa này hiển nhiên là mới hái, chỗ ngắt thực mới mẻ, hoa cũng thực tươi mới.
Lâm Đoản Đoản duỗi đầu ra, liền nhìn thấy Giang Diễm Tuyết đứng ở bên ngoài cửa sổ, tha thiết đưa hoa cho nàng, mặt nàng vô biểu tình: "Không phải ngươi còn có chuyện muốn làm sao?"
Lời này trong ngoài đều lộ ra một chút ghét bỏ, thiếu điều muốn nói rõ: Ngươi đi nhanh đi!
Giang Diễm Tuyết ủy khuất ba ba: "Nhưng mà ta nhớ ngươi, muốn gặp ngươi, mỗi lần ngươi đều muốn đuổi ta đi."
"Nhân loại các ngươi thật sự rất kỳ quái nha, không thể hiểu được liền muốn cùng ta giao xứng." Lâm Đoản Đoản nhíu nhíu mày, nàng là thiệt tình hy vọng những nhân loại đối với nàng có loại cảm giác không thể hiểu được đó có thể ngừng nghỉ một chút, làm cái gì không làm, một hai phải tự mình tìm ngược.
"Không có gì không thể hiểu được, cũng không phải chỉ vì giao xứng." Giang Diễm Tuyết mạc danh nhớ tới suy nghĩ hiện lên trong lòng ở một khắc cuối cùng trước khi nàng chết.
Advertisement
Vì cái gì? Vì cái gì ngay từ đầu không gặp được Lâm Đoản Đoản?
Cả đời nàng quả thực là có thể bi lại có thể là hỉ, nhưng nếu như người đầu tiên mà nàng gặp được là Lâm Đoản Đoản, có phải hết thảy đều sẽ khác đi hay không?
Lâm Đoản Đoản bất đồng với tất cả mọi người mà nàng đã từng gặp được trước kia, nếu nàng thích một người như vậy, vô luận kết quả như thế nào, ít nhất sẽ không bị tổn thương.
Người thoạt nhìn giống như thực quạnh quẽ thực đạm mạc kia, kỳ thực trong xương cốt là mềm mại, chẳng qua phần mềm mại này vĩnh viễn chỉ dành cho người nàng thích mà thôi.
Nàng muốn trở thành người có vị trí đặc thù, được Lâm Đoản Đoản để ý.
Cảm giác được Lâm Đoản Đoản yêu thích, khẳng định sẽ rất vui vẻ đi?
Đây là ý tưởng của nàng ngay lúc đó.
Nhưng nàng biết nhân sinh của mình đã không còn cơ hội để làm lại nữa rồi, hai mạng người đè ở trên người của nàng, làm nàng hoàn toàn mất đi tương lai.
Cho nên ở một khắc cuối cùng nàng mới lựa chọn cách làm cực đoan nhất.
Mà cho tới bây giờ, nàng cũng không có hối hận vì đã làm như vậy.
Chỉ là...... Lâm Đoản Đoản thật sự là quá khó đả động, mạch não của nàng cùng mọi người không giống nhau, dù sao...... Đối với Lâm Đoản Đoản, Giang Diễm Tuyết cảm giác có chút bó tay không biện pháp.
Quan trọng nhất là, tình địch với nhau sẽ cho nhau có cảm ứng, nàng cảm thấy Quý Lan có chút không thích hợp.
Gần quan được ban lộc, nàng đúng là có chút lo lắng việc này, bằng không cũng sẽ không quấn lấy Lâm Đoản Đoản không bỏ.
"Nhưng mà...... chỉ là muốn nhìn ngươi một chút." Nàng ủy khuất cúi đầu: "Ngươi đừng nóng giận có được không?"
Lâm Đoản Đoản nào có tức giận, chỉ là phất phất tay: "Ta muốn đi ngủ, ngươi không cần lại hù dọa nàng nga, lá gan của nành quá nhỏ, ngươi sẽ đem nàng dọa sợ."
Nàng đóng cửa sổ lại, nhưng vẫn tiếp nhận cành hoa kia, tùy tay cắm vào bình nhỏ ở trên bàn bên cạnh.
Lâm Đoản Đoản bởi vì chuyện này thật sự là có chút ngủ không được, đương nhiên còn có một chuyện quan trọng khác chính là cách vách có chút ồn ào, tổng có thể nghe được ẩn ẩn tiếng khóc cùng một ít thanh âm kỳ kỳ quái quái.
Lỗ tai của nàng thực nhạy bén, khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, cho dù có chút buồn ngủ cũng bị đánh tan tành.
Thẳng đến khi sắp hừng đông, cách vách mới không còn thanh âm, Lâm Đoản Đoản ngáp một cái, đem chính mình vùi vào trong chăn, lại ngủ nướng.
Kết quả thời điểm buổi sáng dậy đi ăn cơm, lại phát hiện vài người có sắc mặt không được tốt lắm, thậm chí có mấy người quầng thâm mắt hiện lên rõ ràng giống như liên tục thức đêm mấy ngày, không được ngủ an ổn.
Bọn họ là ngồi chung một khối ăn cơm, người trong thôn phụ trách nấu cơm đưa cơm lại đây cho bọn họ, xong xuôi liền sẽ rời đi, vì thế dư lại cũng chỉ có đám người bọn họ ngầm thảo luận.
Advertisement
Tình huống nghiêm trọng nhất chính là trợ lý đạo diễn, trợ lý đạo diễn là một nữ hài tuổi không lớn lắm, giống như vừa mới tốt nghiệp được hai ba năm, cùng đạo diễn giống như có chút quan hệ thân thích, cho nên được đi theo để học thêm kiến thức học học bản lĩnh.
Cùng phòng với nàng chính là nữ số 3, nữ số 3 sắc mặt thoạt nhìn cũng không tốt lắm, nhưng so với nàng thì khá hơn nhiều, ít nhất dưới mắt không có quầng thâm, nàng chọc cơm trong chén của mình, nuốt không trôi, một lát sau thật sự là không nhịn được, nhỏ giọng hỏi mọi người: "Buổi tối các ngươi có nghe thấy thanh âm gì kỳ quái hay không?"
Có người lắc đầu có người gật đầu.
Lắc đầu là những người có sắc mặt thoạt nhìn không tồi, gật đầu là những người có quầng thâm dưới mắt.
Vừa thấy có vài cá nhân gật đầu, sắc mặt của tiểu cô nương càng khó coi, vội vàng nói: "Các ngươi cũng nghe thấy được đúng không? Có phải...... Có phải là quỷ nháo hay không a!"
Nàng nói nói đều mau khóc ra tới: "Cả đêm qua liền không ngừng nghỉ, vẫn luôn loáng thoáng nghe được một ít tiếng khóc, còn có người gọi một cái tên."
"Hình như là đang gọi......"
"Kỳ Kỳ đúng không?" Nam chính ngồi ở đối diện sắc mặt tái nhợt nói: "Gọi là Tôn Kỳ Kỳ."
"Đúng!" Vài người mồm năm miệng mười thảo luận lên, càng thảo luận sắc mặt càng khó coi, bởi vì chỉ có một người nghe được, còn có khả năng là ảo giác gì đó, nhưng cả một đám người đều có thể nghe thấy, liền vô pháp giải thích.
Bọn họ bắt đầu sâu sắc hoài nghi, đêm qua thật là có quỷ nháo.
Vốn dĩ Lâm Đoản Đoản đang vùi đầu ăn cơm, nghe vậy liền trấn an bọn họ một chút: "Điều các ngươi nghe thấy không phải là quỷ nháo, mà là đang gọi hồn."
"Có một số địa phương có loại phong tục này, sau khi thân nhân chết đi, có địa phương là chọn ngày thứ bảy, có địa phương sẽ lựa chọn ngày thứ ba, vào đêm khuya, bọn họ sẽ gọi tên thân nhân, nghe nói làm như vậy thân nhân mới có thể tìm được đường về nhà, trở về nhìn bọn họ một cái."
"Vừa lúc thôn này mới có người chết, hơn nữa gia đình có người mới qua đời kia, liền ở cách vách với chúng ta, cho nên cách nhau gần như vậy, buổi tối có khả năng sẽ nghe thấy một ít thanh âm, đều thực bình thường."
Nghe đến đây nữ số 3 ngược lại càng nghi hoặc: "Nhưng mà ta cùng Tiểu Lý đều ở chung một phòng a, vì cái gì nàng nghe được còn ta thì không."
Trợ lý cũng đi theo gật gật đầu: "Đúng vậy."
"Khả năng là chất lượng giấc ngủ của ngươi tương đối tốt đi." Lâm Đoản Đoản vẫn tiếp tục ăn cơm, một bên ăn một bên nói: "Bằng không lát nữa các ngươi có thể đi hỏi một chút, tên của nữ hài vừa mới qua đời kia gọi là gì, nhìn xem có phải Tôn Kỳ Kỳ hay không."
Nghe thấy nàng nói như vậy, đám người liền không nói nữa, nhưng mà thần sắc vẫn rất khó coi, hiển nhiên trong lòng còn đang suy nghĩ.
Địa phương này rõ ràng có chút vấn đề, Lâm Đoản Đoản cũng có thể mơ hồ cảm giác được, nhưng tiếng khóc đêm qua đích xác là không có vấn đề gì cả.
Sau khi bọn họ ăn xong bữa sáng, cuối cùng cũng bắt đầu đóng phim, dù sao nghỉ ngơi hai ngày cũng là lãng phí thời gian hai ngày, trong lòng đạo diễn có chút sốt ruột, thời gian bị lãng phí đều là tiền tài a.
Bất quá bởi vì trạng thái của mọi người đều không quá tốt, quay chụp cũng không được thuận lợi lắm, cảnh quay buổi sáng đều phải quay lại rất nhiều lần, thẳng đến gần giữa trưa, trạng thái của mọi người mới dần dần tốt lên một chút.
Lâm Đoản Đoản đại khái là người chịu ảnh hưởng ít nhất, cả người thoạt nhìn đều thập phần bình tĩnh, cũng dần dần ảnh hưởng tới tâm thái của một số người khác, làm mọi người cũng bình tĩnh theo.
Bất quá vào thời điểm buổi chiều, nữ hài đã chết kia cuối cùng phải được hạ táng.
Mồ đã được khai quật sẵn, cho nên đến thời điểm hạ táng chỉ cần đem người đặt vào là được, trên đường đi ra mồ bọn họ vừa lúc đi ngang qua chỗ đám người Lâm Đoản Đoản đang đóng phim, lúc ấy đại khái là khoảng hai giờ chiều, bởi vì vừa lúc không có suất diễn của Lâm Đoản Đoản, cho nên nàng ngồi ở bên cạnh chờ.
Dựa theo tập tục ở chỗ này, quay chụp quan tài đều phải được sự đồng ý từ trong thôn.
Thời điểm nhóm người nâng quan tài cùng người nhà đi ngang qua, đạo diễn phất phất tay, bảo mọi người tạm dừng quay chụp, tránh sang bên cạnh một chút, vị trí hiện tại của bọn họ là ở một cánh rừng cây nhỏ, bên cạnh chính là đường nhỏ đi ra mồ, thời điểm bọn họ đi ngang qua rất dễ bị chụp vào màn ảnh, đây mới là nguyên nhân tạm dừng quan trọng nhất của đạo diễn.
Liền ngay lúc bọn họ đi ngang qua bên cạnh, có một người nâng quan tài giống như bị vướng ngã, bùm một tiếng quỳ gối trên mặt đất, hắn vừa ngã, toàn bộ quan tài liền nghiêng đổ, một đầu quan tài đông một tiếng đánh vào trên mặt đất.
Ngay sau đó cái quan tài kia liền mở ra, một khối thi thể từ bên trong nhanh như chớp lăn ra ngoài, lăn có chút xa, cơ hồ liền dừng lại ở trước mặt nữ số 2, chỉ cần nàng cúi đầu là có thể nhìn thấy một khối thi thể bị ngâm nước phát trướng, đã hoàn toàn nhìn không ra bộ dạng ban đầu, thậm chí còn có hơi thở hư thối.
Nữ số 2 lá gan vốn dĩ là tương đối nhỏ, lúc ấy liền trợn trắng mắt, bùm một tiếng ngã xuống trên mặt đất.
Nàng xỉu nhưng là xỉu có lý trí, nàng ngã về phía sau, bằng không có khả năng sẽ trực tiếp nằm bẹp lên chân của thi thể.
Người nâng quan tài cũng ngốc, hiển nhiên không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Quan trọng nhất chính là, trong đó có một người nhỏ giọng nói: "Không phải quan tài đã được đóng chặt bằng đinh rồi sao?"
Advertisement
Bear Station
Janus is a junior college student who wants nothing more than to prove himself. The world has undergone great changes; humanity has moved below ground in an effort to survive. But, tensions are mounting. Levels and statistics now govern everyday life. Mankind has adapted to their new circumstances, using the System to replace the technology they lost. A semblance of normalcy has finally settled on the people below ground. But threats continue to loom from the surface. Janus finally gets his shot for greatness. A strange skill he received as a child has caught the eye of a legendary delver — an explorer who braves the depths of dungeons in search of glory. Follow Janus as he navigates a hostile and unforgiving world. Will he rise from the furnace of his trials tempered and prepared for even greater hardships?
8 160New: The Dark Inheritor
A princess should live her life as a princess, right? Sadly, this is not that story. Oppressed by her father under a sheltered life, a princess is trapped in her cage, yearning for escape. With untapped potential, a strong desire for freedom and exploration, and a hidden fate, she rots behind ignorance. Unknowningly, destined for greatness, a scheme happens behind the scene. One day, a mysterious woman grants her the perk "Defeat Inheritor." From that day onwards, Aisha begins her new life filled with freedom and danger. Corrupted by a madwoman, praised by geniuses, champion of a crazy entity, Aisha travels the vast world of Aelea. Watch this young innocent, ignorant princess bloom into a dignified and fearsome queen. As she ventures forward, she discovers a wider view on the world she was kept away from. She will tackle the hardships and situations that will block her advance. Not knowing how to love, she starts her own harem (unexpectedly). This story is influenced by The Coiling Dragon and Re:Monster. I added some mix into this, revealing some other components that blends fantasy with numerous things. Rating: M 18+ Strong language, graphic content, sexual content, and blood and gore. There will be a lot of lesbian (yuri) scenes. And the cover picture is my own work. I created it. Note: This will be the revamped version of the story, the old one can be found here: https://royalroadl.com/fiction/4699
8 207Rebirth of the undead
I wanted peace but found war. I looked for knowledge and took it by any means. I was betrayed by those I helped. I was alone and feared by all. But that was in the past. I will thank them properly for their present. I was a mage. I was a scholar. I was an immortal lich killed because of greed. But I got a second chance and I shall return to were everything begin. They took my possession but they will receive my wrath. Nothing is more scarier than the icy cold heart of a woman on the path of revenge !A quick and painless death to them and their descendant is merciful enough to repaid them ! ---------------------- The book romance will be yuri / lesbian. This will be my first writing in english, so please bear with it. I will eagerly await your feedback, either on the story or the english errors.
8 162Observer 001's inter-multivursal log
>by clicking this post your eye's are instantly drawn to the following notice_________________________________________________________________________Pre-Log Notice- For all Observer Units, Observer activity should be kept to a minimum in order to avoid the attention of Rouge Units. However if Governor Unit grants permission, access to do what is required is granted. _________________________________________________________________________[Oh, finally done? That is the basic of the basic rules for Observer units. This one is special, as it is His old logs, and well he has an interesting story. "who is this person?" you must be thinking, read His logs and find out.... OH, you probably don't know what the Observer's are. All the better to continue reading His logs.]
8 185THE INVISIBLE MAN (Completed)
The Invisible Man is a science fiction novella by H. G. Wells. Originally serialized in Pearson's Weekly in 1897, it was published as a novel the same year. The Invisible Man of the title is Griffin, a scientist who has devoted himself to research into optics and invents a way to change a body's refractive index to that of air so that it neither absorbs nor reflects light and thus becomes invisible. He successfully carries out this procedure on himself, but fails in his attempt to reverse it.
8 131Tear It Apart⇸Finnick Odair [2]
❝Sometimes I wish I had died in the arena.❞❝It's all in your head. It's all in your head.❞❝Love is enduring. Everyday. Always. Because you know it's all for them. I would endure this forever if it meant he didn't have to.❞❝Sometimes I feel as though you should have just left me there to die.❞❝Ah, but you're so good at games, Terra, you always win.❞[Mockingjay][Finnick Odair][Started: 2019-02-13][Finished: 2020-01-18][Unedited]
8 135