《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 28
Advertisement
Nữ quỷ lau lau máu ở trên mặt, vén tóc lên, đem khuôn mặt hoàn chỉnh hiển lộ ra, điều này càng làm cho Lộ Du thêm sợ hãi, không ngừng chụp phủi tay lái, đối với Lâm Đoản Đoản kêu: "Đây không phải! Đây không phải là Giang Diễm Tuyết sao? Nàng...... Nàng đã chết! Ta nhớ rõ nàng đã chết nha!"
Giang Diễm Tuyết tươi cười xinh đẹp, thời điểm nàng tự sát chọc mù một con mắt của chính mình, hiện tại con mắt kia vẫn là một cái động tối om, huyết nhục mơ hồ, thoạt nhìn đặc biệt khiếp người: "Đúng vậy, ta đã chết a."
"Có quỷ......" Lộ Du ô ô ô nghẹn ngào, đều mau dán chặt vào chỗ ngồi.
Biểu tình của Giang Diễm Tuyết dần dần vô tội: "Ta không có dọa hắn nha, là lá gan của hắn quá nhỏ."
Lộ Du:......
Ai nhìn thấy người đã chết xuất hiện ở trước mặt của mình, mà không sợ hãi a!
Hơn nữa lúc ấy người báo nguy chính là hắn! Vạn nhất đây là trở về báo thù thì sao?
Lộ Du thật sự là sắp khóc ra tới, vội vàng nhìn Lâm Đoản Đoản, hy vọng đại lão nhà mình có thể đáng tin cậy một chút, hắn không muốn chết......
Lâm Đoản Đoản đánh giá nàng từ trên xuống dưới, sau khi biết được tình huống hiện giờ của nàng liền nói: "Ngươi không đi đầu thai sao?"
"Không đi."
"Ta còn có việc chưa làm xong." Giang Diễm Tuyết cười tủm tỉm nói: "Lần này tới đây là để cảm ơn ngươi, ta biết, tuy rằng thay ta xã giao là Thiên Ngu, nhưng mà bởi vì ngươi bọn họ mới làm như vậy."
"Việc này không có gì, ta cũng không phải vì ngươi." Lâm Đoản Đoản vẫy vẫy tay: "Ngươi không cần để ở trong lòng, đi làm chuyện ngươi muốn làm đi, làm xong sớm đi đầu thai sớm."
"Như thế nào có thể không bỏ trong lòng đây?" Giang Diễm Tuyết lẩm bẩm tự nói, con mắt bị chọc thủng kia của nàng, có máu tươi không ngừng chảy ra, theo gương mặt trắng nõn chảy xuống dưới.
Nhưng nàng đang cười, chỉ là sau khi cười xong, liền dùng một loại ngữ khí dụ hống nói với Lâm Đoản Đoản: "Trong những việc ta muốn làm có một việc có liên quan đến người, trước đó không phải ta vẫn còn đang dạy ngươi diễn kịch sao? Ta còn chưa đem hết toàn bộ dạy cho ngươi, nơi nào bỏ được liền rời đi như vậy."
Lộ Du nghe nàng nói, tổng cảm thấy lời nói của nàng là có ẩn ý, nhưng hắn đã sớm bị dọa sợ, hiện tại hai chân đều đang nhũn ra, đầu óc cũng nhão nhão, nơi nào rãnh đi chậm rãi phân tích rốt cuộc Giang Diễm Tuyết là có ý tứ gì?
Lâm Đoản Đoản lại giống như cái gì cũng chưa nhận ra, ở bên cạnh cào cào cái ót một cái: "Ngươi là vì cái này sao? Nếu đây là chấp niệm duy nhất của ngươi, cũng có thể, hai ngày tới nhân loại ta không có ở nhà, ngươi có thể tới nhà của ta chơi, dọa không đến nàng."
Giang Diễm Tuyết híp híp mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì, qua một lát cười nói: "Vậy tối nay ta tới tìm ngươi."
Nói xong thân ảnh của nàng liền chậm rãi tiêu tán.
Advertisement
Chờ Lộ Du xác định nàng thực sự đã đi rồi, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nước mắt lưng tròng mà nhìn Lâm Đoản Đoản: "Đây...... Đây là đầu thất hồi hồn sao?"
(Trong phong tục tang lễ của người xưa, "đầu thất" là chỉ ngày thứ 7 sau khi người chết tạ thế. Mọi người đều tin rằng vào ngày "đầu thất", linh hồn người chết sẽ trở về nhà.)
Lâm Đoản Đoản dùng ánh mắt xem ngốc tử mà nhìn hắn: "Ngươi tính thử xem nàng đã chết được mấy ngày rồi."
Lộ Du lại ngây ngốc đi bẻ ngón tay, cuối cùng bị Lâm Đoản Đoản ấn ở trên tay lái: "Đừng dừng ở nơi này, chạy nhanh đi."
"Nga nga."
Lộ Du không dám chạy quá nhanh, chậm rãi đưa Lâm Đoản Đoản về nhà, sau khi Lâm Đoản Đoản xuống xe hắn cũng không đi mà ấp úng hỏi: "Nàng...... Nàng sẽ không tới tìm ta đi? Dù sao trước đó người báo nguy là ta."
"Sẽ không." Lâm Đoản Đoản cũng không quay đầu lại nói: "Yên tâm trở về ngủ đi."
Lúc này hắn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, mặc kệ như thế nào, chỉ cần nữ quỷ kia nửa đêm không đi tìm hắn, cái gì cũng dễ nói, dù sao hắn chỉ là một tiểu đệ lái xe vô tội lại đáng thương a!
Cho dù tiểu đệ lái xe đã biết nữ quỷ sẽ không tìm tới hắn, nhưng thời điểm buổi tối vẫn bị mất ngủ, thậm chí còn mơ thấy ác mộng, mơ thấy hơn nửa đêm, hắn dậy đi WC, lúc đi ngang qua gương trong toilet, đột nhiên nhìn thấy ở trong gương có thứ gì đó đang nhìn hắn.
Không phải ảnh ngược của hắn, mà là một nữ nhân đang mỉm cười, đầy mặt đều là máu.
Lúc ấy Lộ Du liền bị doạ tỉnh, sau nửa đêm vẫn luôn để đèn ngủ, muốn có bao nhiêu thảm liền có bấy nhiêu a.
Ban đêm cùng ngày, sắp đến 12 giờ, Tiểu Miêu Miêu còn chưa buồn ngủ, ngồi ở trên sô pha cùng người sạn phân nói chuyện ở trên WeChat, đột nhiên cửa sổ vang lên một tiếng, nàng nhìn qua, thấy Giang Diễm Tuyết đứng ở bên ngoài, còn thay một thân váy đỏ thật xinh đẹp, thực hợp với khí chất của nàng.
Lâm Đoản Đoản đem cửa sổ mở ra: "Như thế nào bây giờ ngươi mới tới?"
Giang Diễm Tuyết liền nói: "Mấy ngày nay ban ngày ta vẫn chưa thể đi ra ngoài, cho nên chỉ có buổi tối mới có thể lại đây gặp ngươi."
Người bình thường sau khi đã chết, cho dù có thể trở thành quỷ, cũng không có khả năng cường đại như vậy, hơn nữa mấy ngày đầu sẽ đần độn, phải đợi trải qua đầu thất, mới có thể dần dần thanh tỉnh lên.
Chỉ có loại có ý chí đặc biệt cường đại, có chấp niệm đặc biệt thâm trầm, hoặc là giống như Giang Diễm Tuyết, lúc còn sống đã ăn một con quỷ, tự thân cường đại.
Đương nhiên chấp niệm của nàng cũng rất thâm, đó cũng là một nguyên nhân rất quan trọng.
Cho nên mới có thể ở thời điểm vừa mới chết chưa được bao lâu, liền trở thành lệ quỷ.
Lâm Đoản Đoản bừng tỉnh đại ngộ, phỏng chừng cũng là nghĩ tới chuyện này, biết cho dù hiện tại nàng đã là lệ quỷ, nhưng vào lúc ban ngày cũng không thể xuất hiện, liền gật gật đầu: "Ta đã biết, nhưng ta lập tức liền muốn ngủ, ngày mai ngươi lại đến đi, ngày mai nhớ rõ đến sớm một chút."
Advertisement
Giang Diễm Tuyết đứng ở nơi đó, có chút ủy khuất nói: "Ta có thể đi vào hay không a? Không phải nhân loại ngươi dưỡng không có ở nhà sao? Ta có thể ở tạm hai ngày không?"
Ai biết Lâm Đoản Đoản phản ứng đặc biệt lớn: "Không được."
Giang Diễm Tuyết:?
Lâm Đoản Đoản cảnh giác mà nhìn nàng, sâu kín nói: "Lúc trước người còn nói muốn cùng ta giao xứng, ngươi đến nơi khác ở đi, dù sao ngươi là quỷ, chỉ cần tìm một chỗ có thể che nắng lúc ban ngày là được."
Giang Diễm Tuyết:......
Nàng hơi há miệng còn muốn nói gì đó, cửa sổ đã phịch một tiếng đóng lại, còn đặc biệt dùng sức đặc biệt quả quyết, làm nàng trong khoảng thời gian ngắn không biết nên phản ứng như thế nào.
Giang Diễm Tuyết đứng ở cửa sổ một hồi lâu, mới phát hiện Lâm Đoản Đoản không có nói giỡn, lúc này mới ủy khuất ba ba mà rời đi.
Lâm Đoản Đoản trực tiếp trở về phòng ngủ, người sạn phân chờ nửa ngày cũng không thu được trả lời, cho rằng nàng ngủ rồi, chỉ phát một cái dấu chấm hỏi.
Lâm Đoản Đoản liền giải thích: "Vừa rồi Giang Diễm Tuyết lại đây."
Quý Lan ở bên kia: ?
"Không phải Giang Diễm Tuyết đã chết rồi sao?"
"Đúng vậy, cho nên hiện tại nàng không phải là người nha." Lâm Đoản Đoản ghé vào trên giường, giường rất lớn, ngủ hai người đều dư dả, huống chi chỉ có một mình nàng một con Tiểu Miêu Miêu đáng thương bất lực nằm ở mặt trên.
Quý Lan vừa mới tắm rửa xong, tóc còn ướt dầm dề, nàng ngồi ở trên sô pha, nheo nheo mắt, đại khái là đột nhiên nhớ tới một chuyện, người sau khi chết, còn có thể trở thành quỷ.
Quý Lan vội vàng đánh chữ: "Ta không ở nhà, đừng cho người xa lạ tùy tiện tiến vào, ai biết nàng muốn làm cái gì, dù sao trước đó nàng đã có mưu đồ gây rối đối với ngươi."
Lâm Đoản Đoản cảm thấy rất có đạo lý: "Trước đó nàng còn muốn cùng ta giao xứng đây! Ta mới không cho nàng tiến vào, yên tâm đi!"
Trong khoảng thời gian ngắn Quý Lan không biết nên cảm thấy may mắn hay là......
Tóm lại là vui mừng không nổi.
Tiểu Miêu Miêu ở trên giường bò trong chốc lát, cảm thấy chính mình có chút nhớ Quý Lan, nhưng lại hơi xấu hổ nói ra, dù sao nhân loại nàng dưỡng chỉ là rời đi hai ngày mà thôi, nàng nghĩ tới nghĩ lui, nàng có vẻ giống một con Tiểu Miêu Miêu thực dính người.
Vì thế Tiểu Miêu Miêu quyết đoán nói: "Ta ngủ trước đây, ngày mai còn phải đi làm, kiếm tiền dưỡng ngươi."
Sau đó liền đem điện thoại khóa lại, chui vào trong ổ chăn.
Giường thật lớn, thật trống rỗng, một chút cũng không quen a......
Tiểu Miêu Miêu ở trong ổ chăn giống như con trùng chui tới chui lui, cuối cùng vẫn chậm rãi ngủ mất.
Ngày hôm sau lại là một ngày Tiểu Miêu Miêu vất vả công tác, bởi vì Giang Diễm Tuyết đã chết, bọn họ thay đổi một nữ xứng mới, vì thế những cảnh đã quay trước đó đều phải quay lại một lần nữa. Đạo diễn đang đuổi thời gian, hy vọng có thể đem những cảnh diễn trong nhà đều quay xong, sau đó đi quay ngoại cảnh.
Chủ yếu là qua cái mùa này, liền không quay được những cảnh sắc tự nhiên như vậy, đến lúc đó lại phải sử dụng đặc hiệu.
Ban ngày Lâm Đoản Đoản nghiêm túc đóng phim, buổi tối quay về nhà, phỏng chừng cũng khoảng tám giờ tối, Giang Diễm Tuyết liền tới đây gõ cửa sổ.
Trạng thái ngày hôm nay của nàng so với ngày hôm qua tốt hơn một chút, ngay cả đôi mắt huyết nhục mơ hồ kia cũng khôi phục lại bộ dạng bình thường, so với bộ dạng trước khi nàng chết cũng không có khác biệt gì lớn, chỉ là sắc mặt có chút xanh trắng, không giống người sống lắm.
"Ta tới cùng ngươi đối diễn." Nàng đứng ở ngoài cửa sổ, âm trầm trầm nói.
Lâm Đoản Đoản đào kịch bản ra, đưa cho nàng.
"Vậy bắt đầu đi."
Giang Diễm Tuyết cầm kịch bản, hiện tại vẫn còn đang đứng ở ngoài cửa sổ, thấy thế liền nói: "Không cho ta đi vào sao?"
"Không ở qua đêm, đối diễn xong ta liền đi."
Nghe lời nói này, giống như cùng nhau ngủ, ở qua đêm sẽ phải trả thêm tiền.
Lâm Đoản Đoản nắm lấy cửa sổ, một bước cũng không xê dịch: "Liền ở chỗ này đi."
Nàng đối với những nhân loại cùng phi nhân loại có ý muốn cùng nàng giao xứng, đều thập phần cảnh giác, dù sao Lâm Đoản Đoản là thiệt tình không muốn cùng bất luận giống loài nào giao xứng, đều phòng ngừa bọn họ giống như si hán mà nhào lên.
Ánh mắt của Giang Diễm Tuyết thoạt nhìn giống như u oán: "Có phải ngươi vẫn còn giận ta hay không?"
"Lúc ấy là ta thần chí không rõ, cho nên mới động đao, kỳ thật ta không có muốn thương tổn ngươi, ngươi không cần tức giận có được hay không? Cho ta vào đi, bên ngoài rất lạnh."
Ngươi một cái nữ quỷ đang nói cái vậy nha?
Lâm Đoản Đoản kiên định không có ý tứ tránh khỏi cửa sổ: "Cứ như vậy đi."
Giang Diễm Tuyết không còn cách nào khác, chỉ có thể đi tới từng bước một.
Chờ đối diễn xong, sắc trời càng ngày càng tối, lúc nàng rời đi, lại có chút lưu luyến: "Buổi tối ngày hôm nay chỉ có như vậy thôi sao?"
Lâm Đoản Đoản gật gật đầu.
Nàng xinh xắn đứng ở ngoài cửa sổ, đột nhiên đưa cho Lâm Đoản Đoản một cái thẻ: "Số tiền còn dư lại của ta, đều ở bên trong, hiện tại ta đều đã chết, đã không cần nữa, không bằng ngươi lấy dùng đi, mật mã là......"
Nàng còn chưa nói xong, Lâm Đoản Đoản đã đóng cửa sổ lại.
Giang Diễm Tuyết:......
Lâm Đoản Đoản quay đầu lại liền nói nhỏ với Quý Lan: "Ta cảm thấy nàng có tâm bất chính!"
"Chê cười, từ trước đến nay chỉ có bổn miêu miêu dưỡng người khác, nàng cho rằng cho ta tiền liền có thể cùng ta giao xứng sao!"
Hôm nay Tiểu Miêu Miêu vẫn đầy kiêu ngạo nha!
Quý Lan ở đầu bên kia tâm tình cực tốt trả về một chữ: "Ân."
Bất quá, vẫn là nên trở về sớm một chút mới được, mới rời đi hai ngày, đầu trâu mặt ngựa gì gì đó đều nhảy ra tới.
Advertisement
Outworld: Awakening
“They lurk within the darkness, waiting, ever so patiently. They are in You and I. No matter how much we try, we can’t get rid of them. Or so they thought.” Are humans the only beings occupying the world? What if the world we call home is only a tiny fraction of the what he can see? What lies beyond what we can see, what do we seek in this place that is beyond our reach, and how do we get to this outworld? Rated R. Be warned. Book 1 of the OUTWORLD series. I don't own the image used for the cover of this novel.
8 91A Path Wide Enough for One
A story about the second son of a noble house and his journey down the path of magehood. Follow Asmodeas as he seeks to step out of the shadow of the name of his family and prove himself every bit as worthy as his brother who has gone before him, a famous mage in his own right. This is a world where Gods, Immortals and mages roam with impunity, filled with magic and wonder, mystery and opportunity. Strongly focused on progression with elements of the "rational" subgenre of fantasy. Magic academy.
8 185Fenrin's Tale - a third chronicle of the Children of the Bear
Fenrin the Wolf, as cruel and vicious as they come, Fenrin Brynson leads his father's armies in his sister's nation until one day the unthinkable happens--he gets beaten. Forced to reconsider everything he knows, Fenrin has to make a decision about what kind of a man he is and whether that is something he can live with. Will he break the cycle of pain and cruelty? Or will he continue his family legacy until there's nothing left in En to stop him? Please note tags for graphic violence, torture, sexual content (including noncon), and abuse.
8 179Agent Lightning: Operation Angel Arms
Luke Sared was an average kid. That all changed when he discovered his strange abilities and got introduced to Lazarus, an organization of mages that stops magical acts of terror, from being introduced to from being known to the general public. Before Luke’s training can even be finished, he gets blackmailed into investigating a strange orphanage called Angel Arms where a previous agent disappeared without a trace. Despite the name, the orphanage appears to be anything but angelic. In fact, it’s more demonic in nature. What initially starts off as a retrieval mission, quickly branches off into a sinister plan that if successful, would kill thousands of innocent people, if not millions. And all in the blink of an eye. Spoiler: Spoiler
8 204The Alteras Games: World Jumper Book 2
Jetsford finally made it back to Earth. Just to jump away to save his friends, or so he thought. When he comes to, Jefferson is right there with him. Before Jetsford is able to leave the world he has to reconnect with his friend. Of course it is never that easy for him. Found guilty of their crimes both Jetsford and Jefferson are thrown into the Alteras Games.
8 136Corona (The story of a small life in a big universe)
The vast wonderings of life conjured up by an ordinary teenage girl.Readers, please feel free to correct any mistakes that you see by telling me in the comments. Thanks, and I hope you enjoy!
8 276