《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 20
Advertisement
"Nhưng ngươi thoạt nhìn có chút không vui." Lâm Đoản Đoản đối với cảm xúc của con người rất mẫn cảm, nàng trở mình, từ nằm ở trong lòng ngực của Quý Lan, biến thành đè ở trên người Quý Lan.
"Ta không hiểu nhân loại các ngươi lắm, cho nên ngươi vì cái gì mà không vui?"
"Không có." Quý Lan mặt ngoài một bộ dạng rất bình tĩnh, cùng bình thường không khác gì nhau, nhưng Lâm Đoản Đoản lại có thể mơ hồ cảm nhận được, nàng khẩu thị tâm phi.
Ài, ai bỉu nàng là một con Tiểu Miêu Miêu thật săn sóc làm chi đây? Lâm Đoản Đoản treo ở trên người Quý Lan, dùng đôi tay ôm lấy cổ nàng, ngữ khí lại tràn ngập một loại miêu thức từ ái: "Có chuyện không vui có thể nói với ta nga, dù sao ta chính là mèo của ngươi a!"
Một câu mèo của ngươi, nàng nói ra khí thế giống như chủ nhân của ngươi.
Quý Lan gian nan từ trên sô pha bò dậy, trên người treo một con miêu miêu mềm mại, còn may thời điểm nàng ở hình người thể trọng chính là thể trọng hình người, nói cách khác Quý Lan khẳng định ôm bất động.
(Có nghĩa là Đoản Đoản ở hình mèo có thể trọng của mèo nên A Lan ôm đi được.)
Quý Lan đem Tiểu Miêu Miêu ôm vào phòng ngủ, nhét vào ổ chăn: "Ngủ đi."
Tiểu Miêu Miêu còn rất kiên định: "Không được, ngươi phải nói cho ta trước, vì cái gì ngươi lại không vui?"
Nàng bò dậy xoa bóp mặt của Quý Lan, ai, thú hai chân đến thời kỳ phản nghịch không nghe lời nga, nàng có thể làm gì bây giờ? Còn không phải chỉ có thể sủng thôi sao?
Lâm Đoản Đoản suy nghĩ nhân loại làm gì để an ủi nhãi con của nhân loại, sau đó nàng lấy tay cắm đến dưới nách Quý Lan, nâng nàng lên cao một cái.
Quý Lan:......
Sau khi lâng lên cao xong, ngay sau đó, Lâm Đoản Đoản thò lại gần bẹp hôn Quý Lan một cái: "Có vui vẻ hơn chút nào không?"
Quý Lan:......
"Vui vẻ một chút liền ngủ nga."
Sau đó Lâm Đoản Đoản liền dẫn đầu chui vào trong ổ chăn, thực mau ngủ rồi.
Quý Lan lưu lại tâm tình phức tạp, thẳng đến đêm khuya mới ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, thời điểm Lâm Đoản Đoản tỉnh lại, trong ổ chăn đã không còn thân ảnh của Quý Lan nữa, Lâm Đoản Đoản vừa bò dậy, liền nhìn thấy trên ngăn tủ đầu giường có thả một tờ giấy nhỏ.
' Trong nồi có cháo cá lát, nếu lạnh hâm nóng. '
Lâm Đoản Đoản bắt đầu nhịn không được phát sầu, thọ mệnh của con người quá ngắn, chỉ có một trăm năm, Quý Lan là cái một nhân loại rất không tồi, nghe lời, ngoan ngoãn, nấu cơm ăn ngon.
Tưởng tượng đến Quý Lan sẽ chết, sau khi chết đi liền không có ai nấu cơm cho nàng nữa.
Lâm Đoản Đoản liền có chút không vui.
Này đại khái chính là phiền não khi dưỡng một nhân loại đi, tựa như nhân loại dưỡng một con mèo bình thường vậy, sẽ luôn thường xuyên nghĩ đến, tuổi thọ của mèo chỉ có hơn hai mươi năm, trước khi nuôi phải làm tốt chuẩn bị sẽ có một ngày con mèo ấy sẽ rời đi.
Advertisement
Nhưng cho dù đã làm tốt chuẩn bị, chờ đến thời điểm một ngày kia, vẫn khó tránh khỏi sẽ cảm thấy khổ sở.
Ngươi nhìn một con mèo chậm rãi già đi, trở nên càng ngày càng lười biếng, càng ngày càng không thích hoạt động, có thể phơi cả ngày ở dưới ánh mặt trời, ăn cái gì cũng càng ngày càng ít, lúc ấy ngươi sẽ ý thức được mèo của ngươi đã già, lại qua không bao lâu, nó liền sẽ chết đi.
Mà dưỡng một nhân loại cũng như thế, bọn họ so với mèo bình thường có thể sống được lâu hơn một tí, nhưng đối với yêu mà nói, hai mươi năm cùng với một trăm năm không có khác biệt gì lớn, đại khái giống như trong mắt người thường là hai tiếng đồng hồ so với mười tiếng đồng hồ mà thôi.
Con người rất mau già đi, thậm chí già đến mức đi không nổi, chỉ có thể nằm ở trên giường, giống như một khối thịt sắp biến chất.
Hoặc là căn bản không cần chờ đến một ngày kia, liền sẽ bởi vì ốm đau, mà rời đi thế giới này.
Tựa như nãi nãi của Quý Lan.
Lâm Đoản Đoản ăn xong cháo cá lát, liền khó tránh khỏi nghĩ tới tương lai.
Quý Lan sẽ chết.
Nàng vô cùng rõ ràng nhận thức điều này.
Sau khi ăn qua bữa sáng, Tiểu Miêu Miêu duỗi cái eo lười, sau đó chậm rì rì ra cửa, trước tiên nàng gọi xe đi sân bay, sau đó trực tiếp ngồi máy bay đi tới địa điểm mục đích.
Ai, có tiền, không cần chính mình chạy, thật tốt.
Lâm Đoản Đoản tới địa điểm mục đích, sau khi xuống máy bay liền bắt đầu phát ngốc, nàng có thể khoanh vùng một địa phương rất lớn, muốn từ một địa phương lớn như vậy, tìm được mục tiêu, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Sau khi nàng đến địa điểm đã khoanh vùng cũng không sốt ruột, bắt đầu nơi nơi đi dạo, ăn đồ ăn vặt tương đối nổi danh của địa phương.
Còn đi dạo một cái chùa đặc biệt có danh tiếng ở địa phương đó nữa, trong chùa có mấy chỗ cảnh rất đẹp, cái gì giếng a, chung a, tượng phật a, còn gặp được một tiểu hoà thượng lớn lên thật xinh đẹp.
Là một tiểu hoà thượng rất có thiên phú, hiện tại xem như Lâm Đoản Đoản gặp được người tu đạo, có thể tiến tới đàm đạo.
Tiểu hòa thượng cũng nhìn thấy Lâm Đoản Đoản, vốn dĩ thực bình tĩnh, sau khi nhìn hai mắt xong tựa hồ ý thức được cái gì, nhanh chóng mở to hai mắt, hắn ở rất xa hướng tới Lâm Đoản Đoản chắp tay trước ngực, hơi hơi khom người, cũng không làm thêm hành động dư thừa nào nữa, quay đầu rời đi.
Đại khái ở trong mắt hắn, Lâm Đoản Đoản là một người lấp lánh đầy kim quang, thậm chí so với tượng phật được mạ vàng còn muốn sáng hơn rất nhiều, là một đại thiện nhân đi.
Lâm Đoản Đoản ở trong chùa đi dạo một vòng, cảm thấy rất không thú vị, liền tìm một chỗ để nghỉ ngơi, chuẩn bị buổi tối lại hành động, dù sao nàng đã gặp qua quá nhiều kiến trúc xinh đẹp.
Cho dù là chùa miếu, cũng đã gặp qua vô số, hơn nữa có rất nhiều nơi đã sớm bị phá hủy.
Advertisement
Nàng mới không hiếm lạ một cái chùa miếu như vậy.
Lâm Đoản Đoản tìm một chỗ nghỉ ngơi chờ ban đêm tiến đến, trước tiên còn không quên nói với nhân loại mình dưỡng, buổi tối hôm nay không trở về nhà, sau đó liền xuất phát.
Nàng bắt đầu tìm kiếm con mồi của mình, thực mau liền phát hiện một con sắc quỷ đã chết thật lâu, đang trốn ở trong WC nữ nhìn lén, Lâm Đoản Đoản tiến vào WC, con sắc quỷ kia liền bắt đầu híp mắt sắc mị mị nhìn Lâm Đoản Đoản.
Giây tiếp theo đã bị đánh một đốn, bị đánh đến u đầy đầu, liên tục kêu thảm thiết, một bên kêu thảm thiết một bên xin tha: "Đại lão tha mạng a! Đại lão thủ hạ lưu tình a! Ta thật sự không biết ngài là một vị đại lão, ta cũng không dám nữa, tha ta đi ô ô ô!"
Lâm Đoản Đoản không để ý đến hắn, đem hắn vo thành một đoàn, tạo thành cái tiểu cầu, sau đó tiếp tục nơi nơi tìm quỷ, thực mau lại phát hiện một cái chết do tai nạn xe cộ, đầy mặt đều là huyết đang du đãng ở trên phố.
Lâm Đoản Đoản tiếp tục đem hắn vo thành tiểu cầu, sau đó tiếp tục tìm.
Thực mau trong tay nàng liền có một chuỗi tiểu cầu, Lâm Đoản Đoản đếm đếm, cảm thấy vẫn chưa đủ, vì thế lại quét sạch một vòng, thẳng đến phụ cận không còn cô hồn dã quỷ nữa, lúc này mới tìm một nơi trống trải, đem tất cả tiểu cầu đều ném ở trên mặt đất.
Xôn xao!
Hơn trăm con cô hồn dã quỷ đồng thời xuất hiện, nháy mắt đem khối đất trống này chen lấn đến rậm rạp, tình trạng thập phần hỗn loạn.
"ĐM tay ngươi đều thọc vào trong bụng ta! Lấy ra!"
"A a a rớt đầu! Là thật sự rớt!"
"Con trai ta đâu? Con trai của ta ở dưới lòng bàn chân của ai, các ngươi nâng chân lên để ta nhìn xem!"
Lâm Đoản Đoản nhìn quét một vòng, móng vuốt miêu miêu vỗ xuống một cái, tất cả cô hồn dã quỷ đều bị áp cong eo, bọn họ tức khắc im như ve sầu mùa đông, đầu rớt cũng không dám nói chuyện.
"Hiện tại là 11 giờ tối, trước khi hừng đông đến, tìm được người này cho ta."
Lâm Đoản Đoản mở ra di động, cho tất cả quỷ nhìn một lần, là lão gia tử dựa vào ấn tượng của chính mình, tìm một người chuyên môn họa phục hồi đồ cũ, nhiều năm qua đi như vậy, khẳng định sẽ cùng bản nhân có chút khác biệt, nhưng đó là chuyện của cô hồn dã quỷ.
Những nhóm quỷ đó cũng cảm thấy có chút ngốc, chỉ cho một tấm ảnh như vậy, tìm như thế nào nha?
Ít nhất cũng phải nói cho bọn họ biết người này có khả năng ở nơi nào chứ? Khoanh vùng một cái phạm vi đại khái gì đó, hoặc là cho bọn hắn một ít manh mối nhắc nhở khác.
Lâm Đoản Đoản lại mở ra bản đồ, vòng một cái vị trí đại khái: "Tìm trong vùng này, trước hừng đông, ta phải biết được hắn ở nơi nào."
Có một con quỷ tương đối thông minh một thật cẩn thận hỏi: "Nếu chúng ta tìm không thấy thì sao?"
Lâm Đoản Đoản lộ ra một cái mỉm cười đặc biệt có lực tương tác : "Tuy rằng hương vị của quỷ thực bình thường, nhưng ta không ngại ăn một ít, muốn chạy trốn cũng có thể thử xem."
Nói trắng ra là, trước hừng đông hoặc là bọn họ tìm được người kia, hoặc là bọn họ sẽ không bao giờ tìm được nữa.
Vào trong bụng Lâm Đoản Đoản mà đoàn tụ đi nha.
Nhóm cô hồn dã quỷ :......
Bọn họ thật sự là có một chút ý tưởng muốn chạy trốn, sau đó liền nhìn thấy Lâm Đoản Đoản tùy tiện chọn một con quỷ trên người huyết khí thực nặng, dùng móng tay kẹp, nhẹ nhàng xé một cái, liền xé đến dập nát, sau đó vừa lúc làm đồ ăn vặt.
"Còn lại các ngươi tự nghĩ cách đi, hiện tại có thể tản đi, có tin tức liền quay về nơi này."
Một đám quỷ một cái chạy so với một cái khác còn nhanh hơn, toàn bộ hiện trường một mảnh quỷ khóc sói gào.
Lâm Đoản Đoản duỗi cái eo lười, biến thành một con đại miêu miêu, nhảy tới đầu tường, bên dưới móng vuốt của nàng còn có một cái tiểu cầu, là sắc quỷ lúc ban đầu bắt được.
Lâm Đoản Đoản liền đem tiểu cầu kia vờn qua vờn lại, trở thành món đồ chơi cho mèo chơi.
Sắc quỷ:......
Một đám cô hồn dã quỷ bị dọa phá lá gan, thật đúng là không dám chạy trốn nữa, nhưng bọn hắn làm một chuyện coi như là thông minh, bọn họ không có lập tức đi tìm người kia ở đâu, cho dù là quỷ, cũng có bạn bè thân thích, trước tiên bọn họ phát động tất cả bạn bè thân thích của mình, cùng nhau hỗ trợ tìm.
Cơ hồ toàn bộ quỷ của thành thị, đều ở trong cái đêm này, bắt đầu bôn ba khắp nơi.
Diệm mạo của nam nhân kia được truyền đến truyền đi trong đám quỷ, thời gian đã không còn nhiều lắm, bọn họ vội vàng chạy.
Vì thế toàn bộ thành thị đều mau bị một đám cô hồn dã quỷ lật ngược hướng lên trời, có một ít quỷ đến từng nhà tìm người, thậm chí còn chui vào phòng ngủ của người ta, nhìn diện mạo của mỗi người.
Có một ít quỷ đi những nơi liền tính là đã đêm khuya, nhưng vẫn còn đang buôn bán để lắc lư, tỷ như quán bar.
Trong đám quỷ luôn có một ít quỷ tương đối thông minh, hoặc là một ít quỷ có bản lĩnh đặc thù.
Tỷ như lúc còn sống là hacker, bọn họ trực tiếp lấy ảnh chụp lại đây, dùng thủ đoạn càng hiện đại để bắt đầu tìm người.
Tỷ như xâm nhập vào hồ sợ của địa phương gì gì đó.
Sau khi tìm được người có diện mạo tương tự, liền tiến hành so sánh với hình ảnh, xác định có phải người kia hay không.
Mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, cái từ ngữ này tuyệt đối không phải nói giỡn!
Một cái thành thị, dưới sự trợ giúp của càng nhiều cô hồn dã quỷ, còn chưa tới hừng đông, đã tỏa định được mấy người lớn lên rất giống ảnh chụp.
Lâm Đoản Đoản một tay trảo trảo tiểu cầu, một tay cầm tư liệu cùng địa chỉ của những cô hồn dã quỷ đó đưa lên, lặp lại quan sát trong chốc lát.
"A, tìm được hắn."
Advertisement
- In Serial129 Chapters
Collective Thinking
Dyna Graves grew up thinking she was special. An exception to the average. Not necessarily above her peers, but simply outside their context. However, toward the end of her high school life, she started to realize that nobody was really special. At least not in any fantastical way. Just as she started trying to figure out what she wanted to do with the rest of her life, she got an invitation. A psychic institute scoped her out, realized her psychic potential, and asked if she would undergo psionic training at the Carroll Institute. Almost immediately, Dyna realized that she wasn’t quite up to the same level as many of her peers. Surrounded by clairvoyants and mind readers displaying obvious abilities made her own lack of ability all the more apparent. That was, up until the researchers and scientists of the facility realized that there was a bit more to Dyna Graves than met the eye. After an explosive incident during what should have been a routine experiment, Dyna quickly found herself wrapped up in a world of cutthroat espionage. The story can also be viewed on my website, https://www.towercurator.com/collective-thinking/. Cover art by Zoern.
8 92 - In Serial10 Chapters
Sated
Phil, a poor miner's son, becomes the lover of one of the wealthiest actresses around--a woman he idolizes. A woman he's not sure he can save. ************ Phil is Lydia "Gara" Garant's biggest fan. But reaching a massive starlet from the dingy home of his miner father is an impossibility. When Phil shucks off his humble beginnings in a heist gone wrong, he not only meets Gara, but ends up as her lover. In no time, he learns that the seemingly perfect woman with the perfect life is as lonely as they come. Can this good boy fill that void and save this bad girl from herself? Or will the lifestyle of decadence and debauchery drag him under, too?
8 210 - In Serial68 Chapters
Fiona's Tale - the fourth and final chronicle of the Children of the Bear
Daughter of the sadistic Iron Queen Lyra Bryndotter and the broken King Eirik, Fiona is blissfully unaware of the legacy running in her veins. But such ignorance can't last forever and as the consequences of her forefathers catches up to her, can her uncle help her break the cycle of cruelty and pain that is her inheritance? Or will the ambitions of the Bear continue until there is nothing left in En? Note tags for violence, PTSD, non-explicit sexual content, and abuse
8 150 - In Serial38 Chapters
Raising Rio
Rio Francie Esposito was the innocent, little girl who managed to capture the hearts of the people she met. The little girl was brought into the world filled with nightmares, blood and violence. Her too kind soul somehow overlooked the negatives that the world had to offer and only looked at the positives. With her mother and father being the world renown, relentless assassin and Italian Mafia Leader that has been ever known to man and her brothers being the overprotective 'buttheads' they are-they try to ensure that no harm would ever come to their Rio. However, there is only so much protection they can give to Rio until it is overruled by many Mafia's who have combined together in hopes of getting one thing and one That being Rio.-Inspired by 'poppy0402's Catching Charlie'.Achievements:#1 In Growing Up
8 198 - In Serial43 Chapters
arrogance [s.m]
in which an unexpected surprise changes the errors of a mans stance in the world. -a shawn mendes fanfiction
8 194 - In Serial18 Chapters
Solangelo
"If you don't use your voice, you're halfway in Asphodel already." No one can tell if Nico and Will love or hate eachother, because they bicker like crazy all the time. But maybe exactly that will help them both to fight their inner demons and to speak up again... This is my first fanfiction ever and English isn't even my first language so don't judge please also description writing sucks goodbye
8 103

