《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 16

Advertisement

Quý Lan nhìn thoáng qua, lại đem đầu vặn trở về, một lát sau không nhịn được, lại quay đầu đi đi.

Nàng năm lần bảy lượt như vậy, người mù cũng có thể cảm giác ra được vấn đề, huống chi là Lâm Đoản Đoản vốn dĩ rất mẫn cảm.

Lâm Đoản Đoản yên lặng quay đầu tới, vừa lúc đối diện cùng Quý Lan.

Lúc này Quý Lan mới phát hiện, cặp mắt kia của nàng kỳ thật một chút cũng không có ôn nhu, nhan sắc giống như biển rộng, có đôi khi lại tựa như không trung trong suốt, thực đạm mạc.

Không biết có phải bởi vì kỳ động dục tới hay không, cảm xúc của Lâm Đoản Đoản rõ ràng hơn ngày thường rất nhiều, vì thế về cái điểm đạm mạc này liền càng thêm chói mắt.

Những ý tưởng hiếm lạ cổ quái ở trong đầu, theo Lâm Đoản Đoản nhìn qua, lập tức yên lặng xuống, Quý tổng lại biến trở về thành Quý tổng bình tĩnh của ngày thường: "Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi."

Lâm Đoản Đoản chậm rãi đem chính mình hoàn toàn nhét vào trong ổ mèo, thực mau liền ngủ rồi.

Còn Quý Lan, nằm ở trên giường tâm tình phức tạp, qua thật lâu mới ngủ được, thời điểm tỉnh lại, đột nhiên nàng cảm giác được nơi nào không đúng lắm, có thứ gì đó nặng trĩu đè ở trên người nàng, vừa mở mắt ra nhìn, Lâm Đoản Đoản cái gì cũng chưa mặc ghé vào trước ngực nàng, hô hô ngủ ngon lành.

Trong khoảng thời gian ngắn Quý Lan không biết nên phản ứng như thế nào, nằm ở nơi đó động cũng không dám động, thẳng đến khi Lâm Đoản Đoản tỉnh ngủ, lười biếng lười nhác vươn vai.

Thoạt nhìn nàng cũng mơ mơ màng màng, vẫn chưa ý thức được thời điểm nửa đêm chính mình lại bò tới giường, thậm chí còn nghiêng đầu, đúng lý hợp tình chỉ trích Quý Lan: "Như thế nào ta lại ở trên giường của ngươi? Không có ta bồi liền ngủ không được là không được a, liền tính là nhân loại ta dưỡng, cũng phải học được tự lập."

Quý Lan:......

Nàng yên lặng lấy quần áo, bao lấy Lâm Đoản Đoản, lúc này mới có thể hơi chút bình tĩnh cùng nàng đối thoại: "Hôm nay có thoải mái hơn chút nào không?"

"Có." Bệnh trạng kỳ động dục của nàng là một ngày so với một ngày giảm bớt, không sai biệt lắm trong khoảng ba ngày tình huống tương đối nghiêm trọng, những ngày sau ảnh hưởng liền rất nhỏ.

Kỳ thật Quý Lan có chút lo lắng, bởi vì nàng không biết động vật đến kỳ động dục sẽ là cái bộ dáng gì, một con yêu miêu đương nhiên không có khả năng mang đi tuyệt dục.

Lâm Đoản Đoản tựa hồ nhìn ra nàng đang lo lắng, vì thế chậm rãi thấu lại gần: "Ngươi muốn biết cái loại cảm giác này sao?"

Quý Lan theo bản năng gật gật đầu, sau đó nàng liền nhìn thấy Lâm Đoản Đoản cười, thời điểm nàng cười rộ lên có vẻ phá lệ xinh đẹp, đặc biệt là cặp mắt mèo kia, ngày thường tổng cho người ta một loại cảm giác thực thuần khiết, giờ phút này lại có vẻ có vài phần vũ mị.

Nàng chậm rãi dựa sát vào Quý Lan, chỉ cần Quý Lan cúi đầu một cái là có thể nhìn thấy phong cảnh trước ngực của nàng, đừng quên, Lâm Đoản Đoản còn chưa mặc quần áo, giờ phút này chỉ là khoác một cái áo khoác, toàn bộ những vị trí quan trọng nhất đều không có gì che chắn.

Advertisement

Lâm Đoản Đoản đỡ cái ót của Quý Lan, giờ phút này hai người đã dán đến cực gần, tựa hồ lại gần thêm một chút là có thể hôn môi, nhưng liền ở ngay lúc này, Lâm Đoản Đoản dừng lại.

Môi mỏng hơi hơi khẽ mở, nhổ ra một cổ sương khói kim sắc, sương khói từ giữa thất khiếu của Quý Lan nhanh chóng chui đi vào, trong nháy mắt kia, Quý Lan cảm giác hình người trước mắt là một con đập lớn, miệng cống ầm ầm mở ra, cảm xúc nùng liệt trong nháy mắt bao phủ lấy nàng.

(Thất khiếu là bảy lỗ ở trên mặt : 2 tai, 2 mắt, 2 mũi, 1 miệng)

Đồng tử của Quý Lan trong nháy mắt phóng đại, thoạt nhìn thậm chí có điểm tan rã, bởi vì nàng không nghĩ tới, Lâm Đoản Đoản thoạt nhìn thập phần bình tĩnh, giờ phút này cảm xúc cự nhiên lại đáng sợ như thế.

Dục vọng giống như điên cuồng ùa vào trong não của nang, đem những thứ ở trong đại não toàn bộ đều đẩy rớt, không còn lý trí, không còn bình tĩnh, không còn khả năng suy xét.

Chỉ còn lại một đoàn lửa nùng liệt, ở trong đại não điên cuồng thiêu đốt, kêu gào chỉ nghĩ muốn.

Quý Lan là một người có lực ý chí thực kiên định, nhưng tại một khắc này đây, tất cả lý trí của nàng trong nháy mắt đã bị xói lở, cảm xúc quá mức nùng liệt làm nàng thậm chí cảm giác được một loại cực hạn thống khổ.

Nàng gắt gao bắt lấy cánh tay của Lâm Đoản Đoản, thậm chí nghĩ cứ như vậy nhào lên tới, cùng người trước mắt làm chuyện xấu hổ.

Lâm Đoản Đoản:......

Nhân loại nàng dưỡng thoạt nhìn sắp hỏng mất!

Trong nháy mắt Lâm Đoản Đoản đều có chút hoảng loạn, nàng nhanh chóng bắt lấy đầu tóc của Quý Lan, kéo người đến trước mặt, sau đó hôn lên môi nàng.

Quý Lan chỉ cảm thấy những cảm xúc nùng liệt đó, cái loại dục vọng đó, một lần nữa hóa thành một đoàn sương khói, bị người trước mắt hút sạch sẽ.

Tại một khắc này đây, nàng hẳn là khôi phục lại bình tĩnh mới đúng, nhưng không biết vì cái gì, lại hôn đáp trả Lâm Đoản Đoản.

Lâm Đoản Đoản không có kinh nghiệm hôn môi, cho nên thời điểm cảm giác được đầu lưỡi mềm mại tiến vào, còn có chút tò mò, lòng hiếu kỳ của miêu mễ luôn luôn rất nặng, thậm chí nàng còn theo bản năng cắn cắn đầu lưỡi của Quý Lan, không phải thực dùng sức, nhưng Quý Lan vẫn cảm giác được một ít đau đớn.

Trong nháy mắt nàng thanh tỉnh trở lại, nhanh chóng đẩy Lâm Đoản Đoản ra.

Lâm Đoản Đoản bẹp bẹp miệng, chưa đã thèm: "Ngươi là muốn cùng ta giao phối đúng không?"

Quý Lan:......

Gương mặt trắng nõn của Quý tổng trong nháy mắt trướng đến đỏ bừng, thậm chí thời điểm vừa rồi nàng đẩy Lâm Đoản Đoản ra, còn cảm nhận được chính mình đụng tới một chút mềm mại, cái loại xúc cảm này, vô pháp diễn tả bằng ngôn từ, Quý tổng người gặp qua sóng to gió lớn, lại ở trong ánh mắt tò mò của Tiểu Miêu Miêu nhà mình, thất bại thảm hại.

Thậm chí quên dò hỏi Lâm Đoản Đoản, dục vọng nùng liệt đáng sợ như vậy, vì cái gì không có ảnh hưởng đến ngươi.

Advertisement

Nàng vội vàng cầm lấy quần áo, để Lâm Đoản Đoản mặc vào, còn mình lại giống như trốn đi từ trong phòng đi ra ngoài.

Lâm Đoản Đoản không có thói quen truy vấn đến cùng, sau khi mặc xong quần áo, cũng từ trong phòng đi ra.

Nàng ngáp một cái, ngồi ở cái bàn trước mặt chờ ăn cơm, cả người thoạt nhìn còn có một ít lười biếng, cùng với nhàm chán.

Đại khái là bởi vì hết thảy nhân thế đối với nàng mà nói đều quá đơn giản, không có gì hảo chờ mong, liền cảm thấy càng thêm nhàm chán đi.

Suất diễn của nàng sắp quay xong rồi, lại qua hai ngày nữa đại khái liền phải đóng máy.

Bất quá đóng phim rất thú vị, tạm thời nàng còn chưa chuẩn bị rời khỏi giới giải trí.

Tiểu Miêu Miêu sau khi ăn xong cơm sáng, liền đi đoàn phim, thời điểm nàng đóng phim vẫn rất nghiêm túc, cho dù rất nhiều thời điểm chỉ là một cái phông nền, cũng sẽ nghiêm túc làm một cái phông nền.

Thời điểm suất diễn buổi sáng sắp quay xong, đạo diễn đột nhiên lại đây tìm nàng.

"Đoản Đoản, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi một chút."

"Hảo, đạo diễn." Lâm Đoản Đoản liền đi qua.

Đạo diễn còn đang ở nơi đó suy xét nên nói như thế nào, kết quả vừa nhấc đầu liền nhìn thấy hai con mắt trong suốt của Lâm Đoản Đoản, tổ chức từ ngữ gì gì đó tức khắc đều từ bỏ, nói thẳng lời nói thật.

"Là cái dạng này, ta có một vị bằng hữu, trong tay hắn có một cái kịch bản không tồi, ta cảm thấy bên trong có một nhân vật rất thích hợp với ngươi, ngươi có muốn diễn thử hay không? Dù sao ngươi lập tức liền phải đóng máy."

"Ta muốn xem kịch bản." Lâm Đoản Đoản thực nghiêm túc nói.

"Yên tâm đi, buổi tối trước khi quay xong ta liền đưa kịch bản cho ngươi." Đạo diễn ho khan một tiếng, tiếp tục nói: "Là cái dạng này, danh khí của hắn không phải rất lớn, kéo không được nhiều nhà tài trợ, cho nên kịch bản đặt ở trong tay thật lâu vẫn chưa quay, ý tứ của ta là, nếu ngươi xem thấy kịch bản không tồi, nghĩ muốn diễn, có thể hay không......"

Ý tứ của đạo diễn đương nhiên là muốn kéo Thiên Ngu đến tài trợ, nếu Quý tổng có thể đầu tư tiền vào bằng hữu của hắn, vậy bằng hữu của hắn liền không cần lo lắng lôi kéo không dậy nổi một cái đoàn phim.

Lâm Đoản Đoản lại hiểu sai ý: "Ai? Không có tiền sao? Ta có thể đầu tư nha, cần bao nhiêu?"

Hiện tại tiền trong tay nàng tuy rằng không phải rất nhiều, nhưng đến lúc đó có thể lại kiếm nha, Lâm Đoản Đoản thật sự muốn kiếm tiền, trong thời gian ngắn ít nhiều có thể tránh đi tìm "công việc".

Đạo diễn:......

Hắn vốn dĩ là muốn nhắc tới Quý tổng, đột nhiên cảm thấy quan hệ giữa Lâm Đoản Đoản và Quý tổng thoạt nhìn rất tốt, nói không chừng cũng là một kẻ có tiền : "500 vạn đi......"

Kỳ thật dự đoán đầu tư là một ngàn vạn, hắn không dám sư tử đại há mồm, hơn nữa đến lúc đó hắn cũng chuẩn bị lấy ra tiền tiết kiệm của bản thân, đầu tư cho bằng hữu của mình một chút.

Lâm Đoản Đoản tính tính số tiền hiện có ở trong tay mình, đương nhiên là không đủ, nhưng nàng thực bình tĩnh: "Đem kịch bản cho ta đi, nếu sau khi xem qua ta cảm thấy thú vị, ta liền đầu tư."

Tuy rằng ban đầu đạo diễn không phải muốn tìm Lâm Đoản Đoản đến đầu tư, nhưng kết quả như vậy cũng tốt, hơn nữa có Lâm Đoản Đoản bỏ tiền vào, Thiên Ngu có thể mặc kệ sao?

Hắn tức khắc cảm giác mỹ tư tư, sau đó liền đi rồi, đi tìm lão bằng hữu của mình đem kịch bản lại đây, trước khi quay xong liền đưa cho Lâm Đoản Đoản, còn đặc biệt khoanh lại trọng điểm, chính là nhân vật mà hắn cảm thấy thích hợp với Lâm Đoản Đoản.

Sau khi Lâm Đoản Đoản nhìn thoáng qua, sửng sốt một chút.

Ân? Tìm nàng diễn một con yêu miêu?

Tìm yêu miêu tới diễn yêu miêu, đạo diễn rất tinh mắt nha, này hoàn toàn chính là biểu diễn bản sắc.

"Ta lấy kịch bản về nha." Lâm Đoản Đoản mang theo kịch bản trở về nhà, thực nghiêm túc nhìn một lần, bản thân kịch bản còn rất thú vị, nội dung chính là yêu miêu phiên bản Tân Bạch Nương Tử Truyền Kỳ.

Ân, chính là một con tiểu miêu mới vừa mở ra linh trí, thời điểm còn chưa có bản lĩnh gì, bị người khi dễ sắp chết, sau đó được nam chủ cứu.

Sau đó chờ đến thời điểm tiểu miêu tu luyện thành tinh, liền trở về báo đáp nam chủ.

Sau đó bởi vì yêu miêu thực đơn thuần, lại không có thường thức, cho nên nháo ra rất nhiều chê cười.

Kết cục đương nhiên là mọi người đều vui vẻ, yêu miêu cùng nam chủ ở bên nhau.

Về phương diện này hình tượng đều khá tốt, thuộc về loại hình hài kịch nhẹ nhàng, Lâm Đoản Đoản nhìn còn cảm thấy rất thú vị, nhưng mà rất muốn cùng biên kịch thảo luận một chút về giả thiết của loài yêu.

Nàng là muốn tiếp, nhưng tiền trong tay lại không đủ, liền gọi điện thoại hỏi Bạch Lâm, gần đây có "công việc" gì hay không, có thể nhanh chóng lấy tiền, nàng đều có thể tiếp.

Kết quả vừa lúc bị Quý Lan nghe thấy, hai ngày nay Quý Lan vẫn luôn vội vội vàng vàng, theo bản năng nói: "Ngươi có thể dùng tiền của ta trước."

Lâm Đoản Đoản:??

Nào có chủ nhân xài tiền tiêu vặt của sủng vật!

Nàng mới là Tiểu Miêu Miêu dưỡng nhân loại có được hay không?

Quý Lan vì chiếu cố lòng tự trọng của Tiểu Miêu Miêu nhà mình, rất có kiên nhẫn nói: "Có thể chờ ngươi kiếm lời rồi lại trả cho ta."

Lâm Đoản Đoản cảm thấy rất có đạo lý, 500 vạn nàng có thể kiếm được rất nhanh, lại không phải bao nhiêu tiền, hoàn toàn có thể dùng của Quý Lan trước, sau đó kiếm được lại trả cho nàng.

Tưởng tượng như vậy, Tiểu Miêu Miêu liền bình tĩnh lại, cầm tiền quay đầu cho đạo diễn, thời điểm liên hệ với đạo diễn vừa lúc nhìn thấy đạo diễn đang nói chuyện cùng với nữ số 2, phỏng chừng là muốn hẹn nữ số 2 cũng đến chỗ bằng hữu của hắn đóng phim.

Dù sao kỹ thuật diễn của nữ số 2 thực không tồi, diện mạo cũng không tồi, lại còn chưa hồng, giá trị con người không quý.

Tiểu Miêu Miêu trước tiên đem tiền cho đạo diễn, thời điểm đi đột nhiên nghĩ tới một sự kiện rất quan trọng.

Nữ số 2, nàng tên là Giang Diễm Tuyết.

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click