《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 10
Advertisement
Lâm Đoản Đoản nắm chặt kẹp tóc, một lát sau, ném cho hắn, nam quỷ nâng niu cái kẹp tóc đã mất mà tìm lại được, sau đó lại khôi phục lại trạng thái dại ra.
Bất quá lần này có thể nói thông.
"Đừng quấn lấy Đường Lị Lị, nàng không phải con gái của ngươi, người và quỷ không thể ở chung, ngươi lưu lại quỷ khí ở trên người nàng sẽ hấp dẫn các loại cô hồn dã quỷ, không bao lâu sau, nàng cũng sẽ chết, ngươi cần phải đi, đi tìm con gái của ngươi, hoặc là làm việc khác cũng được." Lâm Đoản Đoản nhàn nhạt nói: "Nếu ngươi không chịu đi......"
Cũng đừng trách bổn miêu miêu tàn nhẫn!
Nam quỷ tự nói với chính mình: "Muốn tìm...... Muốn tìm bé......"
"Nhớ nàng...... Nhớ bé......"
Vốn dĩ hắn đang ở trạng thái tương đối bình tĩnh, đột nhiên lại trở nên cuồng táo lên, kêu a a lung tung, hai con mắt thoạt nhìn đỏ rực, không chỉ như thế, thân thể hắn cũng sinh ra một loại biến hoá kỳ quái.
Thân thể vốn dĩ còn tính là hoàn chỉnh, đột nhiên giống như bị chặt đứt sụp đổ xuống, tứ chi cùng đầu giống như bị thứ gì tổn thương nghiêm trọng, không ngừng bắn ra máu tươi cùng óc.
Những chất lỏng máu tươi linh tinh đó, sau khi phun ra, liền biến thành sương mù màu đen, chậm rãi tiêu tán ở trong không khí, toàn bộ thân thể của hắn đã hoàn toàn vặn vẹo, giống như đã phải chịu thống khổ rất lớn, phủ phục giống như xà ở trên mặt đất, run rẩy không ngừng.
Những tứ chi vặn vẹo đã hoàn toàn nhìn không ra bộ dạng vốn có, cong gấp, hoặc là đứt gãy hẳn, hình dạng của hai chân phá lệ thê thảm, giống như bị một vật nặng vô hình hoàn toàn đè dẹp lép, huyết nhục biến thành một bãi bùn, xương trắng vỡ vụn.
Nam quỷ trung niên quỳ rạp trên mặt đất, thống khổ rên, ngâm, trạng huống thân thể thoạt nhìn lại càng ngày càng thê thảm.
Đường Lị Lị bị doạ sợ, nghẹn ngào hỏi: "Đây...... Đây là làm sao vậy?"
"Chấp niệm quá sâu, quỷ muốn cưỡng chế lưu lại nhân gian này, thì luôn phải chịu một ít trừng phạt, hắn chỉ là đang lặp lại hết thảy những gì đã trải qua khi chính mình chết đi mà thôi." Lâm Đoản Đoản nhàn nhạt nói: "Đây là cảnh tượng lúc hắn tử vong."
Đường Lị Lị bưng kín miệng một phen, nước mắt đều chảy xuống.
Chấp niệm phải có bao nhiêu sâu, mới có thể chấp nhận chịu đựng thống khổ như vậy để lưu lại nhân gian này?
"Trước khi hắn rời đi, đại khái là bởi vì ở thời điểm thanh tỉnh nhớ lại chính mình lập tức phải trải qua cái này, ngay lúc này là hắn không có lý trí, có đôi khi sẽ bởi vì quá mức thống khổ, mà cắn nuốt đồ vật ở gần mình."
Lâm Đoản Đoản giải thích làm cho Đường Lị Lị khóc càng lợi hại hơn, nàng thực hâm mộ, thực hâm mộ con gái của nam quỷ này, hắn rất yêu con gái của mình a, mới có thể sau khi biến thành quỷ, cũng muốn nơi nơi tìm kiếm con gái của mình.
Còn ba của nàng thì sao?
"Có thể...... Có thể giúp hắn tìm con gái của hắn không?" Đường Lị Lị đại khái là đã quên mất lúc trước mình còn đang sợ Lâm Đoản Đoản, cầu xin nhìn Lâm Đoản Đoản: "Ta...... Ta có thể cho ngươi tiền, được không?"
Advertisement
"A." Lâm Đoản Đoản lãnh đạm liếc Đường Lị Lị một cái: "Đưa tiền?"
Đường Lị Lị lại vội vàng rụt đầu trở về: "Ta biết khả năng là ngươi không thiếu chút tiền ấy, nhưng mà...... Nhưng mà hắn thật sự rất......"
"Đưa bao nhiêu."
Đường Lị Lị:......"A?"
Lâm Đoản Đoản không kiên nhẫn: "Không phải ngươi nói sẽ trả tiền sao?"
"Nga nga, 30 vạn được không?" Đường Lị Lị nhỏ giọng nói.
Rõ ràng Lâm Đoản Đoản nhìn như một đại lão ' coi tiền tài như cặn bã ', lại nhanh chóng làm một cái thủ thế ok.
Đường Lị Lị:......
Qua thật lâu thật lâu, nam quỷ kia dần dần khôi phục lại bình thường, lúc này trời đều đã mau sáng, sau khi hắn khôi phục lại bình thường cả người giống như đã thanh tỉnh hơn rất nhiều, ít nhất so với thời điểm vừa xuất hiện thì bình thường hơn nhiều.
Lúc này Lâm Đoản Đoản mới ngồi xổm trước mặt hắn, vỗ vỗ đầu hắn: "Tên, nhà ở chỗ nào, chết như thế nào."
"Dương Hải......"
"Trung Châu...... Người Lịch Sơn."
"Động đất...... Núi đất sạt lở...... Sụp......"
"Bé...... Bé......"
Triệu Ngọc Hợp vội vàng nói: "Có tên gì đó đều dễ nói, ta có thể hỗ trợ tra!"
Lâm Đoản Đoản lập tức nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt thập phần sắc bén, còn lộ ra một chút không vui, Triệu Ngọc Hợp thực nhạy bén, nhanh chóng phản ứng lại: "Tiền vẫn sẽ đưa ngài!"
Lúc này Lâm Đoản Đoản mới vừa lòng, không ăn bớt tiền của nàng cái gì cũng dễ nói.
Nàng đem nam quỷ bắt lại, xoa tới xoa đi, từ một đại nam nhân, bị xoa thành một hạt màu đen nhỏ bằng móng tay cái, sau đó nhét vào hốc mắt trái của mình.
"Cho ngươi số điện thoại của ta, tìm được rồi lại liên hệ ta."
Trong phòng hai người thường đều nhịn không được nhìn chằm chằm mắt trái của Lâm Đoản Đoản, mắt trái của nàng vẫn là hình dạng mắt mèo, nhưng trừ bỏ cái đó ra bề ngoài thoạt nhìn rất bình thường, làm người khác rất muốn biết rốt cuộc nàng đem quỷ nhét vào chỗ nào rồi.
"Nhìn cái gì?" Đêm nay Lâm Đoản Đoản làm việc vô cùng đơn giản là có thể kiếm được 130 vạn, tâm tình thực tốt, ngay cả xem Đường Lị Lị cũng thuận mắt hơn rất nhiều.
Thấy Đường Lị Lị còn đang nhìn chằm chằm nàng, nàng duỗi tay lấy tròng mắt bên mắt trái xuống, ném cho Đường Lị Lị: "Tò mò? Nhạ, cầm chơi, trước khi đi ta lại tìm ngươi lấy."
Đường Lị Lị:!!
Nàng làm một cái biểu tình giống như muốn hò hétヽ(゚Д゚)ノ, bị bắt duỗi tay tiếp nhận, nàng sợ rớt trên mặt đất làm dơ Lâm Đoản Đoản lại tính sổ với nàng, nhưng thời điểm tròng mắt nằm ở trong lòng bàn tay của nàng, mềm mại, còn có chút đàn hồi, nàng lại theo bản năng thẩy lên không muốn chạm vào.
Cứ tuần hoàn như thế, liền thành nàng đem tròng mắt thẩy lên lại tiếp được, thẩy lên lại tiếp được, giống như đang chơi trò vui vậy.
Bạch Lâm vốn dĩ đang ở bên cạnh xem diễn, thấy thế phụt cười một tiếng: "Không phải đôi mắt thật, đó vốn dĩ là một con mắt giả, chất liệu là ngọc tủy."
Advertisement
Lúc này Đường Lị Lị mới run sợ đình chỉ động tác, nàng nức nở một tiếng, ai oán nhìn Lâm Đoản Đoản, sau đó vừa lúc thấy được lỗ trống ở bên mắt trái của Lâm Đoản Đoản, bên trong cái gì cũng không có, đen như mực.
Đường Lị Lị nghẹn một cái, sợ tới mức, hai chân nàng nhũn ra, tay hứng viên mắt giả đi đến trước mặt Lâm Đoản Đoản, bởi vì chân mềm đến lợi hại, cho nên vừa mới đi đến trước mặt Lâm Đoản Đoản, liền quỳ xuống.
Đường Lị Lị thuận thế nâng tay lên, run run rẩy rẩy: "Ta...... Ta không tò mò, ngươi mau ấn trở về đi."
Con người này thật là kỳ quái, đưa trả thì cứ đưa trả thôi, như thế nào còn quỳ xuống, Lâm Đoản Đoản lấy đôi mắt về: "Vậy được."
Lúc này Đường Lị Lị mới đánh bạo đi nhìn nàng, phát hiện Lâm Đoản Đoản giơ tay nhét một cái, đôi mắt liền nhét trở lại, tròng mắt ở bên trong nhanh như chớp xoay chuyển, thoạt nhìn thực linh động, một chút cũng không giống một viên tròng mắt giả.
"Dư lại một ít chỉ quỷ ta giúp ngươi rửa sạch." Lâm Đoản Đoản đứng ở nơi đó cắm tay vào túi quần, kim quang nhàn nhạt từ trên người nàng khuếch tán mở ra, Đường Lị Lị che lại đôi mắt, mơ hồ nghe được một ít tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi, vừa mới vang lên liền đột nhiên im bặt.
Trước mắt nàng toàn bộ đều là kim sắc quang mang, cái gì cũng không nhìn thấy, chờ đến khi quang mang tan đi, trong phòng rõ ràng không có bất kỳ biến hóa gì, nhưng không hiểu vì sao lại cho người ta một cái cảm giác sạch sẽ.
Thậm chí ngay cả không khí cũng trở nên tươi mát nhu hòa hơn một ít.
Đương nhiên, cái này cũng có khả năng là nàng ảo giác.
"Thu phục." Lâm Đoản Đoản gắt gao nhìn chằm chằm hai con người bình thường trong phòng, hai người ngốc lăng một chút, nhanh chóng bắt đầu khen nịnh nọt, một cái so với một cái khen còn giỏi hơn, khen đến Bạch Lâm nghe thấy cũng cảm thấy đỏ mặt.
Lâm Đoản Đoản không kiên nhẫn: "Đừng nói nhiều lời, trả tiền, ta phải về nhà."
Lúc này Triệu Ngọc Hợp mới hiểu chính mình còn chưa trả tiền, đã vội vàng làm trò trước mặt Lâm Đoản Đoản, hắn bắt đầu chuyển khoản cho nàng, Đường Lị Lị cũng vội vàng chuyển khoản.
Lâm Đoản Đoản thuộc về cái loại miêu, nếu nàng đã không tiếp, cho dù người nọ có chết ở trước mặt nàng, nàng cũng sẽ không quản, nhưng mà chỉ cần nàng thu tiền, liền sẽ nghiêm túc đem sự tình làm tốt.
Bắt được tiền Lâm Đoản Đoản thực vừa lòng: "Mấy ngày tới không cần nơi nơi chạy loạn, bởi vì hiện tại thân thể ngươi vẫn còn tương đối yếu, nếu đến nơi có một ít âm khí, rất dễ dàng lại lây dính những đồ vật lung tung rối loạn, ở nhà ngốc khoảng một tuần đi, liền không có việc gì."
"Cảm ơn Đoản Đoản tỷ." Lúc này đây Đường Lị Lị mới là thành tâm thành ý: "Chuyện lúc trước thật sự rất xin lỗi, ta hiểu lầm ngươi, ngươi không chấp nhặt với ta, lần này ngươi không so đo hiềm khích trước kia còn giúp ta, ta thật sự rất cảm kích, cảm ơn, cảm ơn!"
Lâm Đoản Đoản xua xua tay, không muốn nhiều lời với nàng: "Đi đi."
Bạch Lâm vui sướng đi ở đằng trước, Triệu Ngọc Hợp vốn dĩ muốn tự mình đưa Lâm Đoản Đoản, lại bị cự tuyệt, Bạch Lâm khởi động Maserati của mình, liền đưa Lâm Đoản Đoản trở về.
"Lần này thực giá trị nha! Cũng không phải lệ quỷ gì gì đó, kiếm lời 130 vạn!" Phí người mô giới của Bạch Lâm là một phí khác, hơn nữa giới thiệu sống cho người khác nàng cũng đã có lời, Lâm Đoản Đoản không cần chia thù lao cho nàng.
Cho nên Lâm Đoản Đoản thật sự là một hơi kiếm lời 130 vạn.
Lâm Đoản Đoản cũng rất vui vẻ, đã bắt đầu ở nơi đó tính toán, ngày mai nên đi ăn cái gì trước, hiện tại nàng là Tiểu Miêu Miêu có tiền!
Lâm Đoản Đoản vui vẻ cho nên thái độ đối với Bạch Lâm cũng nhu hòa hơn rất nhiều: "Chờ lần này đóng máy, ta bồi ngươi đi Thiên Đãng Sơn."
"Cảm ơn Đoản Đoản tỷ!" Bạch Lâm kêu đến ngọt ngào: "Chờ ta lột da, lấy da đã lột xuống làm tiểu áo khoác cho thú hai chân của ngươi!"
Như thế nào nàng cũng là yêu, da đã lột xuống của nàng, vuốt thì thấy mềm mại, kỳ thật lại cứng rắn đến súng cũng bắn không thủng, chỉ là hơi hơi có điểm lạnh, mặc vào mùa hè mới thoải mái.
Cũng không thể nói đại lão, trên người xuyên chính là nàng vỏ rắn lột làm áo chống đạn.
Không thể trách nàng chân chó như thế, Thiên Đãng Sơn có một loại hoa, mùa thu mỗi năm nàng phải đi ngắt lấy một lần, có thể giảm bớt di chứng lôi kiếp cho nàng, nếu có Lâm Đoản Đoản bồi cùng đi, chỉ số an toàn hiển nhiên up up.
Nàng chính là một con rắn nhỏ nhu nhược nha!
Bạch Lâm thực mau liền đưa Lâm Đoản Đoản trở về nhà, lúc này đã là ba giờ sáng, Lâm Đoản Đoản ngáp một cái, duỗi tay mở cửa, phát hiện người sạn phân thật sự để cửa cho nàng, không khóa.
Nàng rón ra rón rén vào trong phòng, không muốn rửa tay chỉ muốn bò ngay lên trên giường, nghĩ đến đây liền có một loại cảm giác kích thích khi làm chuyện xấu!
Nàng còn chưa kịp cảm giác được chút kích thích, đèn liền mở.
Lâm Đoản Đoản rón ra rón rén:......
Quý Lan mặc áo ngủ, đứng ở cửa phòng ngủ, mặt mày thanh thiển: "Đã trở lại."
Lâm Đoản Đoản ngoan ngoãn giơ tay lên: "Ta đây liền đi rửa tay!"
Quý Lan không nhịn được cong cong khoé miệng, không có chọc thủng tiểu tâm tư của Lâm Đoản Đoản, chỉ nói: "Được."
Lâm Đoản Đoản rửa rửa tay, sau đó lại đem chính mình treo ở trên người Quý Lan: "Vì cái gì ngươi còn chưa ngủ?"
Quý Lan một bên ôm một bên đi vào phòng, đem Tiểu Miêu Miêu trong nhà ôm tới trên giường: "Đi WC, không có chờ ngươi."
Tiểu Miêu Miêu chui vào trong ổ chăn, sau đó lặng lẽ thở dài, ổ chăn vẫn lạnh, con người nàng hay thích nói dối.
Nhưng còn có thể làm sao bây giờ? Ai bảo nàng sủng nàng đây.
Advertisement
Legacy Unbroken
For six generations, his family has held the title of Hero of Farathun. Now, his father lies dead, dishonored, stripped of his title. He is only a boy, untested, unnamed, unready to take up his father's sword. But that doesn't matter, because he has a plan. Three simple steps. 1) Master the sword 2) Earn his name 3) Take back his father's title It doesn't matter that it's impossible. It doesn't matter what challenges he will face. His family's legacy will continue, unbroken. But when opportunity comes knocking at his door, will he be ready to seize it? When a new teacher finds him, and challenges all that he thought was true, the boy is whisked away on an adventure that will take him far beyond the bounds of his home. He'll learn, and grow, and gain strength. He will find his place in the wider world, and leave his mark in history. Or die trying.
8 101Sod's Law (Dropped)
This fiction has been dropped, you're more than welcome to read it anyway (there is sort of an ending). But you have been warned... Sod's law is a more extreme version of Murphy's law. While Murphy's law says that anything that can go wrong, will go wrong (eventually), Sod's law requires that it always goes wrong with the worst possible outcome. For example, concepts such as "bad fortune will be tailored to the individual" and "good fortune will occur in spite of the individual's actions" are sometimes given as examples of Sod's law in action. This would broaden Sod's law to a general sense of being "mocked by fate". In these aspects it is similar to some definitions of irony, particularly the irony of fate. - Definitions of Sod's Law on Wikipedia. The protagonist, as many before them, and many who followed, thought they were just entering a VRMMORPG (Virtual Reality Massively Multiplayer Online Role-Playing-Game). Unbeknownst to them however, was a short paragraph in the Terms & Conditions, that, upon agreement, would actually transport them to a fantasy world, loosely based on the game they thought they were entering. - Something anyone could be forgiven for, no-one reads them after all. In this new world, they discover that people are born with “Traits”, a System recognised, ability, skill, or talent, that they are born with. Sod's Law was not a trait they, or anyone else for that matter, would want. Pure madness follows. Yup, this is about a character transferred to a fantasy game-world with the worst luck imaginable. This is my first fiction so I apologise for any grammar and spelling mistakes that may be made. Hopefully it is readable, and if so please tell me! But if it's not, also tell me, but in a constructive way if at all possible? Due to the nature of the “Trait” the story will be dark in places, with plenty of gore and profanity, hence the tags. There may also be scenes of a sexual nature, but nothing full on – sorry guys but you'll have to go elsewhere for that.
8 114A Blond Ray of Sunshine
A young, upbeat Pokémon Trainer named Antoshi travels around Kanto collecting Gym Badges with his best friend and only Pokémon, Fireball the Typhlosion. When Fireball is kidnapped by Team Rocket, Antoshi unwittingly unlocks superhuman powers within him. With the discovery of these powers, and family whom he never knew before, his life starts to change dramatically as he finds out he is destined for much greater deeds.
8 156The True King of Death
Momonga, last of the 41 Supreme beings was supposed to disappear forever with the end of Yggdrasil but instead awakens in the bleak dunes of Hueco Mundo. How will the King of Death fare in a world where Shinigami and Hollows run rampant? What will he do? (Bleach&Overlord crossover)
8 94Bottom Dollar
A broke, straight-edged high schooler must fight her feelings for her new cocky admirer or risk being stuck in a dead-end town forever. *****Seventeen-year-old control freak Meg is determined to leave her dead-end town for good. But when a handsome stranger walks into her diner and leaves her a hundred-dollar bill, Meg's life takes a turn for the worse, and she finds herself falling for the kind of guy she definitely shouldn't be. With college around the corner and her future on the line, Meg knows she must fight against her feelings for Nate or risk losing the one thing she's fought so hard for - control. [[word count: 70,000-80,000 words]](Written by @officialrachaelrose, previously known as @Rachksnaps)*If you aren't reading this book on Wattpad, it has been stolen. Please report the website!*
8 484The Assassin's Mate
Darshana Cameron is 19 years old. She was taken at the age 7, by a group of rogues. they took her captive and tortured her for 6 years. She found the courage to escape and bumped into a man called Derek, who took her in as his family and trained her for three years. She joins an agency at the age of 16 and has been working as an assassin for 3years. what happens when her agency sends her out to the field to capture a certain drug gang whom she thought were human but are werewolves. What happens when she meets her mate on that same day? Will she learn to love him and give in to him or will she return to her old ways as an assassin?
8 180