《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 10
Advertisement
Lâm Đoản Đoản nắm chặt kẹp tóc, một lát sau, ném cho hắn, nam quỷ nâng niu cái kẹp tóc đã mất mà tìm lại được, sau đó lại khôi phục lại trạng thái dại ra.
Bất quá lần này có thể nói thông.
"Đừng quấn lấy Đường Lị Lị, nàng không phải con gái của ngươi, người và quỷ không thể ở chung, ngươi lưu lại quỷ khí ở trên người nàng sẽ hấp dẫn các loại cô hồn dã quỷ, không bao lâu sau, nàng cũng sẽ chết, ngươi cần phải đi, đi tìm con gái của ngươi, hoặc là làm việc khác cũng được." Lâm Đoản Đoản nhàn nhạt nói: "Nếu ngươi không chịu đi......"
Cũng đừng trách bổn miêu miêu tàn nhẫn!
Nam quỷ tự nói với chính mình: "Muốn tìm...... Muốn tìm bé......"
"Nhớ nàng...... Nhớ bé......"
Vốn dĩ hắn đang ở trạng thái tương đối bình tĩnh, đột nhiên lại trở nên cuồng táo lên, kêu a a lung tung, hai con mắt thoạt nhìn đỏ rực, không chỉ như thế, thân thể hắn cũng sinh ra một loại biến hoá kỳ quái.
Thân thể vốn dĩ còn tính là hoàn chỉnh, đột nhiên giống như bị chặt đứt sụp đổ xuống, tứ chi cùng đầu giống như bị thứ gì tổn thương nghiêm trọng, không ngừng bắn ra máu tươi cùng óc.
Những chất lỏng máu tươi linh tinh đó, sau khi phun ra, liền biến thành sương mù màu đen, chậm rãi tiêu tán ở trong không khí, toàn bộ thân thể của hắn đã hoàn toàn vặn vẹo, giống như đã phải chịu thống khổ rất lớn, phủ phục giống như xà ở trên mặt đất, run rẩy không ngừng.
Những tứ chi vặn vẹo đã hoàn toàn nhìn không ra bộ dạng vốn có, cong gấp, hoặc là đứt gãy hẳn, hình dạng của hai chân phá lệ thê thảm, giống như bị một vật nặng vô hình hoàn toàn đè dẹp lép, huyết nhục biến thành một bãi bùn, xương trắng vỡ vụn.
Nam quỷ trung niên quỳ rạp trên mặt đất, thống khổ rên, ngâm, trạng huống thân thể thoạt nhìn lại càng ngày càng thê thảm.
Đường Lị Lị bị doạ sợ, nghẹn ngào hỏi: "Đây...... Đây là làm sao vậy?"
"Chấp niệm quá sâu, quỷ muốn cưỡng chế lưu lại nhân gian này, thì luôn phải chịu một ít trừng phạt, hắn chỉ là đang lặp lại hết thảy những gì đã trải qua khi chính mình chết đi mà thôi." Lâm Đoản Đoản nhàn nhạt nói: "Đây là cảnh tượng lúc hắn tử vong."
Đường Lị Lị bưng kín miệng một phen, nước mắt đều chảy xuống.
Chấp niệm phải có bao nhiêu sâu, mới có thể chấp nhận chịu đựng thống khổ như vậy để lưu lại nhân gian này?
"Trước khi hắn rời đi, đại khái là bởi vì ở thời điểm thanh tỉnh nhớ lại chính mình lập tức phải trải qua cái này, ngay lúc này là hắn không có lý trí, có đôi khi sẽ bởi vì quá mức thống khổ, mà cắn nuốt đồ vật ở gần mình."
Lâm Đoản Đoản giải thích làm cho Đường Lị Lị khóc càng lợi hại hơn, nàng thực hâm mộ, thực hâm mộ con gái của nam quỷ này, hắn rất yêu con gái của mình a, mới có thể sau khi biến thành quỷ, cũng muốn nơi nơi tìm kiếm con gái của mình.
Còn ba của nàng thì sao?
"Có thể...... Có thể giúp hắn tìm con gái của hắn không?" Đường Lị Lị đại khái là đã quên mất lúc trước mình còn đang sợ Lâm Đoản Đoản, cầu xin nhìn Lâm Đoản Đoản: "Ta...... Ta có thể cho ngươi tiền, được không?"
Advertisement
"A." Lâm Đoản Đoản lãnh đạm liếc Đường Lị Lị một cái: "Đưa tiền?"
Đường Lị Lị lại vội vàng rụt đầu trở về: "Ta biết khả năng là ngươi không thiếu chút tiền ấy, nhưng mà...... Nhưng mà hắn thật sự rất......"
"Đưa bao nhiêu."
Đường Lị Lị:......"A?"
Lâm Đoản Đoản không kiên nhẫn: "Không phải ngươi nói sẽ trả tiền sao?"
"Nga nga, 30 vạn được không?" Đường Lị Lị nhỏ giọng nói.
Rõ ràng Lâm Đoản Đoản nhìn như một đại lão ' coi tiền tài như cặn bã ', lại nhanh chóng làm một cái thủ thế ok.
Đường Lị Lị:......
Qua thật lâu thật lâu, nam quỷ kia dần dần khôi phục lại bình thường, lúc này trời đều đã mau sáng, sau khi hắn khôi phục lại bình thường cả người giống như đã thanh tỉnh hơn rất nhiều, ít nhất so với thời điểm vừa xuất hiện thì bình thường hơn nhiều.
Lúc này Lâm Đoản Đoản mới ngồi xổm trước mặt hắn, vỗ vỗ đầu hắn: "Tên, nhà ở chỗ nào, chết như thế nào."
"Dương Hải......"
"Trung Châu...... Người Lịch Sơn."
"Động đất...... Núi đất sạt lở...... Sụp......"
"Bé...... Bé......"
Triệu Ngọc Hợp vội vàng nói: "Có tên gì đó đều dễ nói, ta có thể hỗ trợ tra!"
Lâm Đoản Đoản lập tức nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt thập phần sắc bén, còn lộ ra một chút không vui, Triệu Ngọc Hợp thực nhạy bén, nhanh chóng phản ứng lại: "Tiền vẫn sẽ đưa ngài!"
Lúc này Lâm Đoản Đoản mới vừa lòng, không ăn bớt tiền của nàng cái gì cũng dễ nói.
Nàng đem nam quỷ bắt lại, xoa tới xoa đi, từ một đại nam nhân, bị xoa thành một hạt màu đen nhỏ bằng móng tay cái, sau đó nhét vào hốc mắt trái của mình.
"Cho ngươi số điện thoại của ta, tìm được rồi lại liên hệ ta."
Trong phòng hai người thường đều nhịn không được nhìn chằm chằm mắt trái của Lâm Đoản Đoản, mắt trái của nàng vẫn là hình dạng mắt mèo, nhưng trừ bỏ cái đó ra bề ngoài thoạt nhìn rất bình thường, làm người khác rất muốn biết rốt cuộc nàng đem quỷ nhét vào chỗ nào rồi.
"Nhìn cái gì?" Đêm nay Lâm Đoản Đoản làm việc vô cùng đơn giản là có thể kiếm được 130 vạn, tâm tình thực tốt, ngay cả xem Đường Lị Lị cũng thuận mắt hơn rất nhiều.
Thấy Đường Lị Lị còn đang nhìn chằm chằm nàng, nàng duỗi tay lấy tròng mắt bên mắt trái xuống, ném cho Đường Lị Lị: "Tò mò? Nhạ, cầm chơi, trước khi đi ta lại tìm ngươi lấy."
Đường Lị Lị:!!
Nàng làm một cái biểu tình giống như muốn hò hétヽ(゚Д゚)ノ, bị bắt duỗi tay tiếp nhận, nàng sợ rớt trên mặt đất làm dơ Lâm Đoản Đoản lại tính sổ với nàng, nhưng thời điểm tròng mắt nằm ở trong lòng bàn tay của nàng, mềm mại, còn có chút đàn hồi, nàng lại theo bản năng thẩy lên không muốn chạm vào.
Cứ tuần hoàn như thế, liền thành nàng đem tròng mắt thẩy lên lại tiếp được, thẩy lên lại tiếp được, giống như đang chơi trò vui vậy.
Bạch Lâm vốn dĩ đang ở bên cạnh xem diễn, thấy thế phụt cười một tiếng: "Không phải đôi mắt thật, đó vốn dĩ là một con mắt giả, chất liệu là ngọc tủy."
Advertisement
Lúc này Đường Lị Lị mới run sợ đình chỉ động tác, nàng nức nở một tiếng, ai oán nhìn Lâm Đoản Đoản, sau đó vừa lúc thấy được lỗ trống ở bên mắt trái của Lâm Đoản Đoản, bên trong cái gì cũng không có, đen như mực.
Đường Lị Lị nghẹn một cái, sợ tới mức, hai chân nàng nhũn ra, tay hứng viên mắt giả đi đến trước mặt Lâm Đoản Đoản, bởi vì chân mềm đến lợi hại, cho nên vừa mới đi đến trước mặt Lâm Đoản Đoản, liền quỳ xuống.
Đường Lị Lị thuận thế nâng tay lên, run run rẩy rẩy: "Ta...... Ta không tò mò, ngươi mau ấn trở về đi."
Con người này thật là kỳ quái, đưa trả thì cứ đưa trả thôi, như thế nào còn quỳ xuống, Lâm Đoản Đoản lấy đôi mắt về: "Vậy được."
Lúc này Đường Lị Lị mới đánh bạo đi nhìn nàng, phát hiện Lâm Đoản Đoản giơ tay nhét một cái, đôi mắt liền nhét trở lại, tròng mắt ở bên trong nhanh như chớp xoay chuyển, thoạt nhìn thực linh động, một chút cũng không giống một viên tròng mắt giả.
"Dư lại một ít chỉ quỷ ta giúp ngươi rửa sạch." Lâm Đoản Đoản đứng ở nơi đó cắm tay vào túi quần, kim quang nhàn nhạt từ trên người nàng khuếch tán mở ra, Đường Lị Lị che lại đôi mắt, mơ hồ nghe được một ít tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi, vừa mới vang lên liền đột nhiên im bặt.
Trước mắt nàng toàn bộ đều là kim sắc quang mang, cái gì cũng không nhìn thấy, chờ đến khi quang mang tan đi, trong phòng rõ ràng không có bất kỳ biến hóa gì, nhưng không hiểu vì sao lại cho người ta một cái cảm giác sạch sẽ.
Thậm chí ngay cả không khí cũng trở nên tươi mát nhu hòa hơn một ít.
Đương nhiên, cái này cũng có khả năng là nàng ảo giác.
"Thu phục." Lâm Đoản Đoản gắt gao nhìn chằm chằm hai con người bình thường trong phòng, hai người ngốc lăng một chút, nhanh chóng bắt đầu khen nịnh nọt, một cái so với một cái khen còn giỏi hơn, khen đến Bạch Lâm nghe thấy cũng cảm thấy đỏ mặt.
Lâm Đoản Đoản không kiên nhẫn: "Đừng nói nhiều lời, trả tiền, ta phải về nhà."
Lúc này Triệu Ngọc Hợp mới hiểu chính mình còn chưa trả tiền, đã vội vàng làm trò trước mặt Lâm Đoản Đoản, hắn bắt đầu chuyển khoản cho nàng, Đường Lị Lị cũng vội vàng chuyển khoản.
Lâm Đoản Đoản thuộc về cái loại miêu, nếu nàng đã không tiếp, cho dù người nọ có chết ở trước mặt nàng, nàng cũng sẽ không quản, nhưng mà chỉ cần nàng thu tiền, liền sẽ nghiêm túc đem sự tình làm tốt.
Bắt được tiền Lâm Đoản Đoản thực vừa lòng: "Mấy ngày tới không cần nơi nơi chạy loạn, bởi vì hiện tại thân thể ngươi vẫn còn tương đối yếu, nếu đến nơi có một ít âm khí, rất dễ dàng lại lây dính những đồ vật lung tung rối loạn, ở nhà ngốc khoảng một tuần đi, liền không có việc gì."
"Cảm ơn Đoản Đoản tỷ." Lúc này đây Đường Lị Lị mới là thành tâm thành ý: "Chuyện lúc trước thật sự rất xin lỗi, ta hiểu lầm ngươi, ngươi không chấp nhặt với ta, lần này ngươi không so đo hiềm khích trước kia còn giúp ta, ta thật sự rất cảm kích, cảm ơn, cảm ơn!"
Lâm Đoản Đoản xua xua tay, không muốn nhiều lời với nàng: "Đi đi."
Bạch Lâm vui sướng đi ở đằng trước, Triệu Ngọc Hợp vốn dĩ muốn tự mình đưa Lâm Đoản Đoản, lại bị cự tuyệt, Bạch Lâm khởi động Maserati của mình, liền đưa Lâm Đoản Đoản trở về.
"Lần này thực giá trị nha! Cũng không phải lệ quỷ gì gì đó, kiếm lời 130 vạn!" Phí người mô giới của Bạch Lâm là một phí khác, hơn nữa giới thiệu sống cho người khác nàng cũng đã có lời, Lâm Đoản Đoản không cần chia thù lao cho nàng.
Cho nên Lâm Đoản Đoản thật sự là một hơi kiếm lời 130 vạn.
Lâm Đoản Đoản cũng rất vui vẻ, đã bắt đầu ở nơi đó tính toán, ngày mai nên đi ăn cái gì trước, hiện tại nàng là Tiểu Miêu Miêu có tiền!
Lâm Đoản Đoản vui vẻ cho nên thái độ đối với Bạch Lâm cũng nhu hòa hơn rất nhiều: "Chờ lần này đóng máy, ta bồi ngươi đi Thiên Đãng Sơn."
"Cảm ơn Đoản Đoản tỷ!" Bạch Lâm kêu đến ngọt ngào: "Chờ ta lột da, lấy da đã lột xuống làm tiểu áo khoác cho thú hai chân của ngươi!"
Như thế nào nàng cũng là yêu, da đã lột xuống của nàng, vuốt thì thấy mềm mại, kỳ thật lại cứng rắn đến súng cũng bắn không thủng, chỉ là hơi hơi có điểm lạnh, mặc vào mùa hè mới thoải mái.
Cũng không thể nói đại lão, trên người xuyên chính là nàng vỏ rắn lột làm áo chống đạn.
Không thể trách nàng chân chó như thế, Thiên Đãng Sơn có một loại hoa, mùa thu mỗi năm nàng phải đi ngắt lấy một lần, có thể giảm bớt di chứng lôi kiếp cho nàng, nếu có Lâm Đoản Đoản bồi cùng đi, chỉ số an toàn hiển nhiên up up.
Nàng chính là một con rắn nhỏ nhu nhược nha!
Bạch Lâm thực mau liền đưa Lâm Đoản Đoản trở về nhà, lúc này đã là ba giờ sáng, Lâm Đoản Đoản ngáp một cái, duỗi tay mở cửa, phát hiện người sạn phân thật sự để cửa cho nàng, không khóa.
Nàng rón ra rón rén vào trong phòng, không muốn rửa tay chỉ muốn bò ngay lên trên giường, nghĩ đến đây liền có một loại cảm giác kích thích khi làm chuyện xấu!
Nàng còn chưa kịp cảm giác được chút kích thích, đèn liền mở.
Lâm Đoản Đoản rón ra rón rén:......
Quý Lan mặc áo ngủ, đứng ở cửa phòng ngủ, mặt mày thanh thiển: "Đã trở lại."
Lâm Đoản Đoản ngoan ngoãn giơ tay lên: "Ta đây liền đi rửa tay!"
Quý Lan không nhịn được cong cong khoé miệng, không có chọc thủng tiểu tâm tư của Lâm Đoản Đoản, chỉ nói: "Được."
Lâm Đoản Đoản rửa rửa tay, sau đó lại đem chính mình treo ở trên người Quý Lan: "Vì cái gì ngươi còn chưa ngủ?"
Quý Lan một bên ôm một bên đi vào phòng, đem Tiểu Miêu Miêu trong nhà ôm tới trên giường: "Đi WC, không có chờ ngươi."
Tiểu Miêu Miêu chui vào trong ổ chăn, sau đó lặng lẽ thở dài, ổ chăn vẫn lạnh, con người nàng hay thích nói dối.
Nhưng còn có thể làm sao bây giờ? Ai bảo nàng sủng nàng đây.
Advertisement
- In Serial27 Chapters
System Overclock
Luna Portalla has many skills, but getting herself out of bad situations isn't one of them. She's a wanted criminal, a decent liar, a questionable planner, a technological whiz, but most importantly, a big sister. Sarah is her everything, her umbrella in a ruthless storm. But Sarah isn't afraid to speak her mind, oh no no no; people are people, words are words, and she misses Luna. Everything here sucks. Why does she have to do so much work, and why do all the bad men look like robot zombies? What is that smell? Why is there a tiger locked in a cage, and why are the beds so flippin' hard? There's only one answer: she's been kidnapped, and the only way out is back the way she came. System Overclock is a cyberpunk story told from two perspectives – the kidnapped girl and the sister who will stop at nothing to find her. COVER ART BY HWPERFIDY
8 121 - In Serial31 Chapters
Re:Cheat
After trading his own life to save a little girl Daichi Akiyama found himself in an empty space where nothing exist nothing but his consciousness, until one day a black hole appeared out of nowhere and transferred him to another world. (Thanks for reading my first story! And yes the cover and all illustrations in the story are made by me just in case you want to know.)
8 137 - In Serial9 Chapters
Crafter's Passion (AKA Gleaners' Guild)
2038, California. Stan is doing his mandatory "volunteer" service years on a collective farm when he encounters Thousand Tales, a game that offers immortality to the super-rich. He can't afford to have his brain uploaded like those elite customers, but maybe he can turn a profit out of the game instead of just playing it. Not as a legendary swordsman or a brilliant wizard, but as a dealer in the junk no one else seems to want. If he plays his cards right, he can draw the attention of both the farm's supervisor and the game's ruling, meddling AI. Should he, though? LitRPG. Part of the world of "Thousand Tales", a novel series on Amazon, though no knowledge of it is expected. This story is around 12K words long. I'd appreciate feedback to help write a much longer version! Updates every few days. Cover art from game-icons.net, by Lorc, CC-BY. Update! This story was originally called "Gleaners' Guild". It came out on Amazon under the name "Crafter's Passion" and has many reviews there, thanks in part to the support of RR readers like you. Thanks! It even has a sequel, "Crafter's Heart".
8 100 - In Serial29 Chapters
A Master, 5 Students, and Revenge [AM5SR]
A Master, 5 Students, and Revenge Revenge is what the Master needs to attain. He took them in, gave his all in training them, but all were utter disappointments. They were a waste of resources and precious time. But, out of the blue, beneficiaries he held dear reached out, he agreed to shelter their child as they moved their settlement to the Royal Capital. 'Him,' he decided, 'he will have to be my saving grace.' He would place all his efforts on him and have him be the one to achieve his lifelong wish. However... would it all work out as he intended, even after all his previous failures? The most glaring fact was that the lad had no combat experience to speak of. No drive to gain what many would kill to learn. His most threatening aspect could be the constant improvement of his toothy attitude.Gin, the sorry sod, has no idea of his oncoming turmoils.---- @2020 Red Nuru. All rights reserved.This story is also uploaded on Webnovel and Wattpad.
8 192 - In Serial375 Chapters
Black Onyx - Forgotten Magic
A young man, no, a geeky teenager, transported to another world, where after thousands of years of slumber, magic is budding once more. With the beginning of a new magic era, new wonders are there for him to discover. New magic, mixed with old, and with his own personal touch, it is growing stronger by the day. Ancient remnants and new battlefields, old races, and magic beasts, this world has it all! The thirst for knowledge and power is driving him forward to rediscover the wonders of magic! However, a young one such as himself, would he be able to resist the intoxicating allure of newfound power? Unlikely... If you are expecting some light-hearted fantasy, this ain't it, cuz! If you are expecting the MC to be some saint, prepare to be disappointed. Though that should be quite clear from the front page. Other than that, enjoy this mess! Just opened a Discord server! Come and join!
8 203 - In Serial17 Chapters
The Legend of Fanaura : Journey
Finding out the truth about her reason to be a Fanaura, made her rage. But to whom she pointed the anger to? When the Goddess that had made her become a Fanaura has disappeared along with all her Zanjs. She must bring the Goddesses back, not just for the sake of the world but also for her own benefit. With that goal in mind, she decided to go on a JOURNEY to save the world. Even if that's mean she has to do it with a group of people from her past. Her past friends, her past foe, and once her worst nightmare. ---- This is the second book of The legend of Fanaura. If you haven't read the first book, please read it first ^^ so you won't be confused. Thank you.
8 205

