《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 8
Advertisement
Bạch Lâm bĩu môi: "Nếu là ta, ta cũng không thích, việc này nếu ngươi thật sự không muốn tiếp, vậy quên đi."
Nam nhân kia vừa nghe thấy đại khái liền minh bạch, người có bản lĩnh là Lâm Đoản Đoản, hắn thay Đường Lị Lị tìm đại sư, một phần là bởi vì hắn cùng Đường Lị Lị có một chân, đồng thời hắn cũng muốn nhân cơ hội này thúc đẩy một chút quan hệ.
Người càng có tiền càng sợ chết, vạn nhất về sau hắn cũng gặp phải loại sự tình giống như vậy thì sao?
Cái loại quan hệ này, ngươi có tiền cũng không nhất định có thể làm được, cho nên có cơ hội nhất định phải nắm lấy.
Vì thế nam nhân kia thực nhiệt tình: "Nguyên lai ngài chính là đại sư nha, đại sư mời vào bên trong."
Đường Lị Lị căn bản là không tin, làm sao Lâm Đoản Đoản có thể là đại sư được? Nếu nàng thật sự là đại sư, còn phải đến giới giải trí diễn vai quần chúng sao?
"Nàng căn bản không phải là đại sư!" Đường Lị Lị phẫn nộ nói: "Ta thấy nàng chính là một kẻ lừa đảo! Rõ ràng nàng chỉ là một kẻ diễn vai quần chúng ở cùng một đoàn phim với ta, thậm chí lúc trước ta còn hoài nghi là nàng xuống tay với ta đây!"
Lâm Đoản Đoản căn bản là không có ý tứ muốn tiếp tục dây dưa, nàng vốn là muốn kiếm một chút tiền, nhưng sau khi nhìn thấy Đường Lị Lị, lại mất đi hứng thú kiếm tiền.
"Ngươi đưa ta trở về đi." Lâm Đoản Đoản chọc chọc Bạch Lâm: "Trực tiếp quay về nhà ta, đói bụng."
"Ài được." Bạch Lâm với nàng cũng là bạn lâu năm, thấy bộ dáng này cũng không muốn cưỡng bách Lâm Đoản Đoản, tuy rằng kiếm tiền rất quan trọng, nhưng mà Đường Lị Lị như vậy......
Thôi, địa phương các nàng có thể kiếm tiền còn rất nhiều, hà tất chi phải kiếm tiền từ cái loại không đầu óc miệng lại dơ như nàng ta, không khó chịu sao?
"Câm miệng!" Nam nhân nhanh chóng đánh gãy Đường Lị Lị: "Ngươi nói thêm câu nữa, liền tự sinh tự diệt đi."
Đường Lị Lị giống như một con vịt đang thét chói tai, bị người bóp lấy cổ một phen, cuối cùng một tiếng thập phần ngắn ngủi, bị nàng ngạnh sinh sinh nghẹn trở về cổ họng.
Nam nhân vội vàng ngăn cản Lâm Đoản Đoản rời đi, sau đó nói: "Không cần cùng nàng chấp nhặt, ngài trước ngồi xuống đi, ta nói Lị Lị đến xin lỗi, ngài đừng nóng giận, ta biết đại sư giống ngài đều là ẩn danh với người khác, nàng không kiến thức, nơi nào đáng giá để ngài tức giận với nàng a."
Tính cách của hắn thực khéo đưa đẩy, không ngừng tiếp đón Lâm Đoản Đoản cùng Bạch Lâm, Bạch Lâm nhìn nhìn Lâm Đoản Đoản, ý tứ là nàng tới làm quyết định, Lâm Đoản Đoản ôm cánh tay, hiển nhiên vẫn là bộ dạng thực không vui.
Nam nhân kia liền vội vàng đưa mắt ra hiệu với Đường Lị Lị, Đường Lị Lị nơi nào còn dám chơi tiểu tính tình? Nếu nam nhân này mặc kệ nàng, nàng thật sự chỉ có thể tự sinh tự diệt, lúc trước bị ác mộng quấn thân làm sợ hãi, ở một khắc này đây liền chiếm thượng phong, cho dù nàng rất là không tình nguyện, rất là không vui, cũng chỉ có thể chậm rãi đứng lên.
Advertisement
Đường Lị Lị nhỏ giọng nói: "Thực xin lỗi......"
Thanh âm của nàng thật sự là quá nhỏ, không để ý nghe căn bản nghe không rõ, Bạch Lâm nhịn không được cười một cái: "Ngươi đang xin lỗi với ai? Với chén trà trên bàn hay là cái sàn nhà? Ít nhất cũng phải để người ta nghe rõ chứ? Ít nhất cũng phải hướng về đối phương nhận lỗi đúng không? Còn có ngươi sai ở nơi nào cũng nói luôn một lần đi?"
Vốn dĩ nàng vẫn luôn híp mắt, giờ phút này lại hoàn toàn mở ra, cặp mắt xà màu đỏ đồng kia phảng phất mang theo tàn nhẫn cùng lạnh nhạt của động vật máu lạnh, thời điểm khóa ở trên người người khác, làm người theo bản năng muốn run rẩy.
Cái này hoàn toàn không giống đặc thù của con người, làm người nhìn đến đều phải rùng mình, đừng nói là Đường Lị Lị đang bị điểm danh, ngay cả nam nhân trung niên ở một bên, tại một khắc này cũng có chút sợ hãi.
Hắn hoài nghi Bạch Lâm không phải người.
Bạch Lâm rất có danh khí, nàng làm một người môi giới, có thể liên hệ được với rất nhiều đại sự có bản lĩnh thật, liên hệ nàng so với liên hệ đại sư đương nhiên dễ dàng hơn rất nhiều.
Cho nên ở trong vòng của kẻ có tiền, rất nhiều người đều biết tên Bạch Lâm.
Nhưng nàng vẫn như cũ có vẻ rất thần bí, tư liệu tra được rất ít, người nhận thức nàng chỉ biết nàng gọi là Bạch Lâm.
"Thực xin lỗi......" Vốn dĩ trạng thái tinh thần của Đường Lị Lị đã rất không tốt, bị Bạch Lâm doạ một cái như vậy liền sợ hãi, không ngừng hướng về Lâm Đoản Đoản khom lưng, không ngăn được nước mắt liền chảy xuống: "Trước kia là ta mắt chó coi thường người."
"Là ta không có đầu óc nói chuyện lung tung."
"Là ta nói lung tung bôi nhọ người."
"Thực xin lỗi...... Thực xin lỗi!"
Nàng khóc đến nhoè lớp trang điểm, kỳ thực Lâm Đoản Đoản đối với chuyện nàng có nói xin lỗi hay không cũng không có hứng thú, cuối cùng chỉ duỗi ra một ngón tay: "Giải quyết hoàn toàn, một trăm vạn."
Trong đó 90 vạn, là phí xin lỗi nàng, dư lại mười vạn, cái này mới là tiền thù lao.
Tuy rằng nam nhân trung niên cảm thấy Lâm Đoản Đoản có chút sư tử đại há mồm, nhưng nếu như nàng có cái bản lĩnh này, mà hắn có thể mượn lúc này đây để kết giao với Lâm Đoản Đoản, vậy một trăm vạn cũng coi như là đáng.
"Không thành vấn đề!" Nam nhân trung niên thực hào khí: "Vậy ngài cần thời gian chuẩn bị không? Hoặc là cần đạo cụ gì gì đó không?"
"Không cần, đêm nay giải quyết." Bộ dạng cao lãnh của Lâm Đoản Đoản vẫn rất giống một đại sư, nhưng mà bộ dạng lúc gọi điện thoại cho Quý Lan, nháy mắt lại biến trở về Tiểu Miêu Miêu đáng yêu.
"A Lan A Lan, buổi tối tăng ca, có khả năng tối khuya mới trở về." Lâm Đoản Đoản nhỏ giọng nói: "Ngươi phải để cửa cho ta nga."
Quý Lan cho rằng buổi tối nàng còn phải đóng phim, liền nói: "Vậy đợi ngươi kết thúc công tác, gọi điện thoại cho tài xế bảo hắn đi đón ngươi."
Advertisement
"Được." Lâm Đoản Đoản lập tức có thể bắt được một trăm vạn, nháy mắt tự tin mười phần: "Hôm nào ta mời ngươi ăn cơm nga! Ăn cá ăn rất ngon."
"Ân, ta thực chờ mong." Quý Lan tuy rằng thanh âm không gợn sóng, nhưng khóe miệng lại nhịn không được mang lên một chút tươi cười.
Sau khi treo điện thoại, Lâm Đoản Đoản vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Bạch Lâm đứng ở cửa chậc chậc chậc lắc đầu: "Gọi cho người dưỡng ngươi sao?"
Lâm Đoản Đoản thực nghiêm túc sửa đúng nàng: "Là thú hai chân ta dưỡng."
"Được được được, ngươi nói cái gì thì chính là cái đó." Bạch Lâm buông tay: "Đừng cùng con người yêu đương nga, không kết quả."
Loài yêu giống như bọn họ thực dễ dàng bị con người hấp dẫn, nhưng chuyện như vậy lại chưa từng có kết quả tốt đẹp, bởi vì loài trường thọ cùng loài đoản thọ là không có tương lai.
Nhưng bởi vì cả đời của con người chỉ bằng trăm năm đối với Đoản Đoản, cho nên tình cảm của bọn họ mới phá lệ nhiệt liệt, phá lệ hấp dẫn người.
Có thể bởi vì nguyên hình của Bạch Lâm là xà, cho nên nàng thuộc về loại tính cách tương đối lạnh nhạt, nàng sẽ cùng con người làm giao dịch, nhưng sẽ không làm bằng hữu với con người.
Lâm Đoản Đoản xem như là bằng hữu duy nhất của nàng, nàng không hy vọng Lâm Đoản Đoản sẽ giống với những con yêu cùng con người yêu đương, vì một con người muốn sống muốn chết.
"Ngươi đang nói cái gì vậy?" Lâm Đoản Đoản thực mờ mịt, nàng cùng Quý Lan không phải là tình cảm chủ sủng cảm động đất trời sao? Nàng là chủ.
(Chủ nhân và sủng vật)
"Ngươi không hiểu là tốt nhất." Bạch Lâm vỗ vỗ bả vai nàng: "Đi thôi, đi ăn cơm, buổi tối còn có việc đó nha."
Nam nhân trung niên kia gọi là Triệu Ngọc Hợp, nghe được Lâm Đoản Đoản còn chưa cơm nước gì, liền nhiệt tình mời hai người các nàng đi ăn cơm, hắn chọn khách sạn sang trọng thì có sang trạng, nhưng hương vị cũng chỉ có như vậy.
Thời điểm ăn cơm Đường Lị Lị vẫn luôn súc ở trong góc không dám nói lời nào, còn Triệu Ngọc Hợp thì rất nhiệt tình vẫn luôn dò hỏi một ít việc từ Lâm Đoản Đoản, tỷ như những chuyện có quan hệ với Đường Lị Lị.
"Không trách người kia không tìm được, bởi vì đồ vật lúc trước quấn lấy Đường Lị Lị, hiện tại không có ở bên người nàng." Lâm Đoản Đoản chống cằm, lười biếng nói: "Nó rời đi được một đoạn thời gian rồi, quấn quanh ở trên người Đường Lị Lị chính là quỷ khí, ngươi có thể hiểu là âm khí, người có dương khí, quỷ có âm khí, tiếp xúc cùng người nhiều dương khí, trên người sẽ lây dính dương khí của bọn họ, tiếp xúc cùng quỷ sẽ lây dính âm khí, thực bình thường."
Đường Lị Lị vừa nghe thấy cái chữ quỷ này, liền run lập cập, chiếc đũa đều rơi trên trên bàn, vẻ mặt của nàng như đưa đám, run rẩy mà duỗi tay đi nhặt chiếc đũa.
Nàng nhỏ giọng hỏi: "Nhưng...... Nhưng như thế nào ta lại bị quỷ quấn lên?"
"Ai biết được." Lâm Đoản Đoản vẫn chưa cho nàng một cái sắc mặt tốt.
Đường Lị Lị cũng không dám hỏi.
Bạch Lâm lười biếng nói: "Yên tâm đi, nếu Đoản Đoản tỷ không thể giải quyết được, vậy không ai có thể giải quyết được vấn đề trên người của ngươi."
Đường Lị Lị vừa nghe như vậy, lại mau khóc ra tới.
Lâm Đoản Đoản không thích đồ ăn của khách sạn này cho lắm, sau khi ăn được một ít liền không ăn nữa: "Đi thôi, hiện tại ngươi đang ở nơi nào? Mang ta qua đó."
Bạch Lâm cũng đứng lên theo: "Ta bồi ngươi nha? Chờ buổi tối giải quyết xong sự tình ta đưa ngươi về nhà."
Lâm Đoản Đoản nghĩ, không cần gọi tài xế lại đây còn có thể tiết kiệm chút tiền xăng, đầu năm nay dưỡng thú hai chân thật không dễ dàng nha, liền vui vẻ đáp ứng.
Triệu Ngọc Hợp cũng muốn đi chung nhìn một cái, hỏi thử có an toàn hay không, bị Bạch Lâm cười: "An toàn, ngươi là đại khách hàng nha, cho dù Đoản Đoản tỷ không rảnh, ta cũng có thể bảo vệ ngươi."
Vì thế một hàng bốn người đi về nơi hiện tại Đường Lị Lị đang ở, ở trong một cái tiểu khu rất xa hoa, phòng ở hình như là Triệu Ngọc Hợp mua.
Nhìn dáng vẻ hắn đích xác rất thích Đường Lị Lị, không phải cái loại tiểu tình nhân tùy tiện tống cổ đi.
Ngay lúc Lâm Đoản Đoản tiến vào phòng liền cảm giác được, trong phòng cũng tràn ngập một chút quỷ khí, điều này cũng thực bình thường, dù sao nơi này là nơi Đường Lị Lị ở lâu nhất, thực dễ dàng lây dính quỷ khí ở trên người nàng.
Quỷ khí ở trên người nàng thật sự vừa tạp lại vừa loạn, làm cho người ta có cảm giác giống như có rất nhiều chỉ quỷ ở trên người nàng lưu lại quỷ khí, trong đó có một ít tiểu quỷ thực suy yếu, không có năng lực gì hại người, nhưng cũng có một ít cường hơn một chút.
Người bị dính đầy quỷ khí ở trên người, thực dễ dàng hấp dẫn đồ vật dơ, lúc trước ở phim trường trời còn chưa tối, chỉ là thời khắc hoàng hôn phùng ma, nàng cũng đã có thể xảy ra chuyện, liền biết hiện tại quỷ khí trên người nàng có bao nhiêu nặng.
Rõ ràng thời điểm ngày hôm qua vừa mới tìm đại sư rửa sạch quỷ khí trên người nàng, nhưng hôm nay lại có thể tích góp đủ để nổi lên một tầng loãng.
Đường Lị Lị vẫn luôn nhìn sắc mặt của nàng, không dám nói chuyện, dù sao hiện tại nàng đã không còn cách nào khác, chỉ có thể tin tưởng Lâm Đoản Đoản, nàng không muốn chết, nàng còn trẻ, hiện tại đang lúc hồng, sự nghiệp đang phát triển không ngừng, có tương lai rất tốt, ai muốn chết?
Cho nên cái gì cũng không quan trọng bằng tính mạng, cúi thấp đầu ném một chút mặt thì có làm sao?
Đường Lị Lị đầy chờ mong nhìn Lâm Đoản Đoản, hy vọng buổi tối hôm nay nàng có thể hoàn toàn giải quyết xong chuyện này, như vậy chính mình liền có thể hảo hảo ngủ một giấc, làm mộng đẹp.
Sau khi Lâm Đoản Đoản dạo quanh một vòng ở trong phòng, đã nắm được tình huống cụ thể, hiểu rõ không sai biệt lắm rồi, nàng xoay người lại đối với Đường Lị Lị nói: "Kế tiếp mặc kệ phát sinh cái gì, cũng đừng sợ, ta tuyệt đối sẽ không quan báo tư thù giết chết ngươi."
Đường Lị Lị còn chưa kịp phản ứng lại, bàn tay nhỏ trắng nõn của Lâm Đoản Đoản đã bóp ở trên cổ nàng, tay của nàng thoạt nhìn thật xinh đẹp, ngón tay thon dài vừa trắng lại vừa mềm, nhưng sức lực lại rất lớn, chỉ trong nháy mắt, Đường Lị Lị liền cảm giác chính mình muốn hít thở không thông.
Advertisement
The Tempestatem
When Gale Storm is murdered, death brings with it an unexpected ticket to the fantastical world of Mioverold - a place rife with dangerous creatures and political conflict. While the adversaries may be driven by common goals, they have vastly different approaches. Faced with these uniquely powerful combatants, and no chance to return to life as he knows it, Gale must decide what to do next. Choosing a side to spend his afterlife with isn't going to be easy, since war is just as much about perspectives as it is about the absolutes of right or wrong.
8 208The Art of You
What happens when the star baseball player hits a home run into the art studio window? *****All Sadie Lane Garner needed to make herself happy was a canvas and paintbrush.With copious projects due and little studio time, she volunteers to clean the art building in exchange for after-hour use of the university art supplies. But, she doesn't foresee the loud baseball games outside the workshop windows, the near-perfect view of the field, or the sight of devious, dark-haired athlete, Elijah Preston, known for his charm and home runs.And it doesn't take long for Sadie to find out he also has the perfect view of her.━━━━━━━━━━━━━━Completed, 80-85k words Stand Alone novel [previously named The Art of Falling]Cover photo from Pexels edited on Canva Copyright of Anna SteffeyAll rights reserved. This book or any portion thereof may not be reproduced or used in any manner whatsoever without the express written permission of the publisher except for the use of brief quotations in a book review. -- ONLY POSTED TO WATTPAD
8 87Galactic Intervention
Finn grew up as a normal kid but when he hit adulthood so did the world's issues. Volcanos erupting, polar ice caps melting, and air pollution is choking Terra. The gods decided to transport Terra to the center of the galaxy to test humanity's ability to be able to live through the fixing. Upload Schedule: I will update almost daily! You could even get a double update at random. Weekends are my off days when I may write a little but wont publish anything.
8 114Readers Make Their Choice as a SPACE COP
Yes, you read the title right. You are the MC of this story. Aliens have invaded your planet and you are in the mood to fight them off. Get ready to become an intergalactic cop, fight in different dimensions, get to know aliens from different planets, kick the buts of bad aliens, become an intergalactic mafia, create a space empire, destroy it and do all sorts of things. But one wrong choice and you may never come back.
8 134Adventure of Chance
Adventure of chance is the story of Aias Geno’s journey. Aias was brought up in an orphanage for children who were left behind in war. He and the rest in the orphanage were trained since joining to become strong capable warriors so that no other children would have to lose their families. Most who were brought up in the orphanage decided to become soldier, generals, or knights, but Aias wanted to see the world! When he turned sixteen he would go out for his own adventure. This is his story! Note: I have slight dyslexia so you may find points in chapters which make no sense. If you see these please tell me! I often miss these when reading through checking for discrepancies.
8 254The life of an arrow that turned into a boy
Wortio turned into a boy when the 'vortex that led to a fantasy world for absolutely no reason or the transformed truck kun that was definitely going to kill you or send you somewhere you'll hate door' opened and sucked him in. As to what I mean by turned into a boy, well wortio was once an arrow. Yep, an arrow. Great right! Haha I think it's great to. This can count as gender bend right? Arrow to a boy? No? Fine. This story was inspired by a lot ?probably not). and I just felt like writing something random when my friend randomly went "Kono tadagiri no sekai wa Hakai shimasu!" At me for no real reason! First fic enjoy.
8 85