《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 6

Advertisement

Lâm Đoản Đoản:??

Ngươi đang nói cái gì với một Tiểu Miêu Miêu vô tội vậy?

Nàng thật sự rất ủy khuất, còn Đường Lị Lị lại giống như tìm được một chỗ để phát tiết vậy, chỉ vào nàng: "Nàng thật sự có vấn đề! Lúc trước, thời điểm trước khi đèn rơi xuống, nàng giống như đã sớm biết trước vậy!"

"Hơn nữa...... Hơn nữa lúc trước không phải nói, vai nữ chủ bị nàng điều động nội bộ sao? Nếu không phải ta...... Ô ô ô!" Người đại diện bưng kín miệng nàng một phen, xấu hổ cười cười với mọi người: "Có thể là Lị Lị quá sợ hãi, ha hả, mọi người ngồi xuống trước đi."

(Điều động nội bộ : giống như một vai diễn đã bị người khác dùng quan hệ, quyền lực để dành đi, ví dụ diễn viên A đi casting nhận được vai diễn, sau đó lại bị thông báo là điều động nội bô, diễn viên B sẽ đóng vai đó.)

Người đại diện hung hăng trừng mắt liếc nhìn Đường Lị Lị một cái, sợ Đường Lị Lị cái gì cũng nói ra, Đường Lị Lị cũng hậu tri hậu giác chính mình nói điều không nên nói, hơi chút thanh tỉnh một ít, không tiếp tục kêu gào nữa.

(Hậu tri hậu giác : sau khi xem xét kỹ càng mới nhận ra)

Lâm Đoản Đoản càng mờ mịt, nữ chính là nàng không cần nha, vốn dĩ nàng không có nhìn trúng nữ chính, vì cái gì lại nhắc tới chuyện này?

Đương nhiên nàng không biết, Quý Lan đem mấy cái kịch bản lại đây, thời điểm để cho nàng tự lựa chọn, đạo diễn sẽ không đi tuyển diễn viên, phải đợi Lâm Đoản Đoản tuyển ra một cái nhân vật để diễn, sau đó nhóm đạo diễn mới có thể một lần nữa bắt đầu tuyển diễn viên.

Từ lúc bắt đầu Đường Lị Lị liền nhìn trúng vai nữ chính này, đã từng đi theo đạo diễn nói qua, đạo diễn lại mịt mờ nói với nàng, nhân vật này tạm thời không tuyển diễn viên.

Ý tứ này ở trong giới cơ hồ chính là điều động nội bộ.

Đường Lị Lị không cam lòng a, dùng không ít quan hệ, cuối cùng mới bắt được nhân vật này, nàng cho rằng chính mình là đoạt được, kỳ thật là Lâm Đoản Đoản không cần.

Vì cái gì từ sau khi tiến vào đoàn phim nàng vẫn luôn thấy Lâm Đoản Đoản không vừa mắt? Là bởi vì nàng biết được một ít tin tức, lúc ấy sở dĩ đạo diễn không cho nàng nhân vật này chính là bởi vì Lâm Đoản Đoản nhìn trúng.

Nàng một bên khinh thường Lâm Đoản Đoản, một bên lại cảm thấy chính mình so Lâm Đoản Đoản lợi hại hơn, bởi vì chính mình cao tay hơn một bậc, cuối cùng bắt lấy nhân vật này.

Cho nên thời điểm nàng ở đoàn phim, một bên không thích Lâm Đoản Đoản, một bên lại có một loại tâm thái từ trên cao nhìn xuống.

Trong toàn bộ người ở đoàn phim, người nàng ghét nhất chính là Lâm Đoản Đoản, cho nên một khi có chuyện gì liền trực tiếp thua tại Lâm Đoản Đoản trên người.

Lâm Đoản Đoản cũng không cảm kích a, cho nên chỉ cảm thấy con người này thật sự rất kỳ quái, cũng may nàng cũng không thích nàng ta, rời xa là tốt rồi, nếu không phải bởi vì đạo diễn mời ăn cơm, Lâm Đoản Đoản mới sẽ không tới đâu.

Advertisement

Đạo diễn cũng cảm thấy thực xấu hổ, hắn biết sau lưng Lâm Đoản Đoản có một cái hậu trường lớn, bởi vậy vẫn duy trì mỉm cười, nhưng trong lòng lại nghĩ, về sau không bao giờ dùng Đường Lị Lị, loại người này chính mình khi nào đắc tội với đại lão cũng không biết, thực dễ dàng liên lụy toàn bộ đoàn phim.

Cho nên đạo diễn mang theo người chỉ ngồi ở chỗ này trong chốc lát, đem toàn bộ đồ vật mang đến đều đưa cho Đường Lị Lị, thực khách sáo an ủi nàng một chút, tỏ vẻ chính mình tuyệt đối sẽ không bởi vì nàng bị thương mà thay đổi người, sau đó liền rời khỏi bệnh viện.

Hắn tổng cảm thấy tinh thần của Đường Lị Lị khả năng là có chút vấn đề, cả người thoạt nhìn đều quái quái.

Sau khi rời đi, đạo diễn liền mang theo nam chính, nữ số 2, còn có nam phụ, cùng với Lâm Đoản Đoản đi ăn cơm, hắn chọn một tiệm ăn gia đình, thời điểm ở trên đường còn nói: "Đồ ăn chiêu bài của nhà này làm rất tuyệt, nhưng mà ta càng thích cá da giòn của nhà bọn họ."

"Thịt cá đã được lóc xương, mang theo da, hẳn là dùng tiêu xay linh tinh để ướp qua, chiên vừa vàng tới, tưới lên đường dấm trị, ăn đặc biệt ngon, một lần ta có thể ăn một mâm!"

"Đúng rồi, các ngươi có thể ăn ruột già không? Có thể ăn có thể gọi một đĩa, ruột già nhà bọn họ, là dùng hồng canh xứng, cay rát tiên hương, béo mà không ngán, thật sự ăn khá ngon, chính là có rất nhiều người không quá thích ăn ruột già."

Dù sao ruột già của heo cái loại bộ phận này, có rất nhiều người là vô pháp tiếp thu.

Lâm Đoản Đoản đối với cá da giòn đặc biệt cảm thấy hứng thú, ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh, dáng ngồi giống y như học sinh tiểu học, đôi tay đặt ở đầu gối, đoan đoan chính chính, nhưng trong chốc lát nhịn không được lại động tay động chân, một chút cũng không thành thật.

Bọn họ thực mau liền đến quán cơm gia đình kia, quán cơm tên rất đơn giản, gọi là tiệm ăn gia đình Lâm thị.

Lâm Đoản Đoản đi vào đã nghe được mùi, nơi này chỉ sợ là đã có phi nhân loại tới, hơn nữa là hai ngày trước, nghe lên là tiểu yêu, cụ thể là yêu gì thì không rõ lắm.

Bộ dạng nơi này giống như làm ăn rất tốt, trước khi đến phải hẹn trước mới có chỗ, còn may đạo diễn của bọn họ là khách quen của nơi này, đã sớm đặt chỗ trước, không đến mức sau khi tiến vào lại không được ăn.

Vì thế Lâm Đoản Đoản thực mau liền được ăn cá da giòn mà nàng thèm cả một đường, thật sự là ăn rất ngon, nước sốt đường dấm vừa vặn tốt, thịt cá mềm ngọt tiên hương ngoài giòn trong mềm, một mâm cũng không đủ chia cho bọn họ ăn, đạo diễn không thể không kêu thêm một phần.

Dù sao Lâm Đoản Đoản ăn rất vui vẻ, thuận tiện nhớ kỹ cửa hàng nhà này, nàng quyết định chờ mình bắt được thù lao đóng phim, liền mời thú hai chân trong nhà lại đây ăn!

Dù gì nàng cũng là một con Tiểu Miêu Miêu có thể dưỡng gia sống tạm a!

Advertisement

Thời điểm ăn cơm đạo diễn vẫn luôn nói không ngừng: "Lời nói kia của Đường Lị Lị, ngươi đừng để ở trong lòng, mọi người đều biết chuyện này cùng ngươi không có quan hệ."

Lâm Đoản Đoản ăn đến vui vẻ, căn bản không nghe rõ đạo diễn đang nói cái gì, liền gật đầu không ngừng.

Buổi chiều nàng không có suất diễn, cho nên sau khi nàng ăn uống no đủ có thể tan tầm sớm, trở về nhà.

Đạo diễn còn thực nhiệt tình: "Có cần ta lái xe đưa ngươi trở về không?"

Hắn thật sự không phải ôm đùi, chủ yếu là rất cảm tạ Thiên Ngu đã đầu tư, làm gì có đạo diễn nào ghét bỏ đầu tư nhiều? Đương nhiên là càng nhiều càng tốt a!

Đầu tư nhiều hắn càng có thể chuẩn bị được nhiều đạo cụ tốt, chẳng phải là rất sung sướng sao? Còn có kinh phí tuyên truyền cũng rất nhiều, ở thời đại hiện tại này, không có lực tuyên truyền, thực dễ dàng nằm liệt giữa đường!

Có đạo diễn nào quay xong phim, không hy vọng ratings lửa lớn?

Lâm Đoản Đoản nghĩ nghĩ, liền không gọi tài xế lại đây, để đạo diễn đưa nàng trở về, mới đầu đạo diễn không chú ý, sau khi đưa Lâm Đoản Đoản trở về, mới đột nhiên ý thức được một chuyện rất trọng yếu.

Chỗ ở này của Lâm Đoản Đoản, có chút quen mắt a.

Hai phút sau......

Vãi chưởng!

Nàng cùng Quý Lan ở chung một chỗ?

Nhất định là hiểu lầm...... Hiểu lầm, nói không chừng là cách vách......

Sau khi đạo diễn ngốc hai phút, đột nhiên bình tĩnh lại, hai nữ nhân ở cùng một chỗ thì có làm sao? Liền không cho phép người ta là thuần thuần thân tình sao?

Lâm Đoản Đoản ở bên này cũng không biết đạo diễn nhà nàng đang tưởng tượng cái gì, thời điểm nàng trở về nhà người sạn phân còn chưa tan tầm, vì thế cả người miêu miêu đều có điểm nhàm chán, biến thành nguyên hình ở trong phòng chơi món đồ chơi của chính mình.

Ngay từ đầu Quý Lan đã chuẩn bị rất nhiều đồ chơi cho mèo, cái gì bàn cào cho mèo nha, cái nghiến răng a, nhà cây cho mèo a, cái loại đồ chơi nhỏ nhỏ cho mèo lại càng nhiều, tỷ như chuột vải, còn có chuột chạy bằng điện, cùng với con lật đật a, cầu câu chơi với mèo a.

Lâm Đoản Đoản có được một cái nhà cây cho mèo đặc biệt xa hoa, còn rất rộng nữa, nhưng mà ngày thường nàng không có nhiều thời gian để chơi, dù sao hiện tại nàng là một con Tiểu Miêu Miêu có công tác nha.

Thời điểm Quý Lan về đến nhà trời đã khuya, nàng có chút lo lắng hôm nay không kịp về nhà đúng giờ làm cơm miêu cho Tiểu Miêu Miêu trong nhà, bởi vì Lâm Đoản Đoản không thể bị đói, nàng có thể miêu miêu cả đêm.

Sau khi nàng vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy một con đại miêu miêu, ghé vào trên thảm phòng khách, dùng móng vuốt khảy chuột vải, tiểu chuột vải kia thật sự là quá nhỏ, không nhìn kỹ thậm chí sẽ không thấy rõ.

Quý Lan vừa về đến, Lâm Đoản Đoản đang chán đến chết liền lao tới: "Miêu miêu miêu!"

Phiên dịch: Miêu miêu sắp chết đói! Mau nấu cơm!

Quý Lan bất đắc dĩ buông đồ vật liền vào phòng bếp, thời điểm nàng ở trong phòng bếp nấu cơm, Lâm Đoản Đoản còn đang mừng rỡ ở ngoài phòng khách, không bao lâu sau, di động đột nhiên vang lên, lúc này nàng mới nhớ tới, di động còn ở trên bộ quầo áo đã mặc lúc biến thành hình người.

Lâm Đoản Đoản tạm thời không muốn biến thành người rồi mặc quần áo, liền đem hình thể của chính mình thu nhỏ lại một chút, vươn móng vuốt khảy quần áo, thực mau liền khảy được di động từ trong quần áo ra tới, sau đó vừa thấy người gọi điện thoại là Bạch Lâm, có chút không muốn tiếp, một lát sau vẫn là tiếp.

Bạch Lâm thật nhiệt tình: "Đoản Đoản tỷ có ở đây không nha? Gần nhất đang vội cái gì nha? Gần đây có rảnh không?"

Lâm Đoản Đoản: "Miêu miêu miêu miêu!"

Kỳ tích chính là, Bạch Lâm nghe hiểu: "Ai? Ta đây có việc nói thẳng nha! Ta có một "công việc", ngươi có rảnh tiếp không?"

Đúng vậy, Lâm Đoản Đoản vừa rồi dùng miêu ngữ phiên dịch lại đây chính là: Có chuyện mau nói, có rắm thì phóng.

Lâm Đoản Đoản nghe được có việc là không muốn tiếp, bởi vì hiện tại nàng là Tiểu Miêu Miêu có người sạn phân, nơi nào lại phải đi làm những cái việc lung tung rối loạn đó.

Vừa nghe nói là có chuyện làm ăn, nàng trực tiếp cúp điện thoại.

Thời điểm trước khi Lâm Đoản Đoản được nãi nãi của Quý Lan nuôi, thường xuyên tiếp "công việc", kỳ thật cái gọi là tiếp "công việc", chính là hỗ trợ giải quyết một ít sự kiện thần quái.

(Công việc ở đây là Đoản Đoản đi bắt ma, diệt quỷ cái thứ á)

Vì cái gì nàng biết rất nhiều quỷ đều không thể ăn, chính là bởi vì lúc ấy ăn quá nhiều!

Sau khi giải quyết xong ngọn nguồn của sự kiện thần quái, là có thể kiếm được một số tiền, để nàng có thể đi mua một ít đồ hộp cho mèo gì gì đó để ăn.

Nãi nãi của Quý Lan vẫn luôn sống một mình, chỉ có Quý Lan ngẫu nhiên sẽ đi thăm nàng, về sau Quý Lan lại quá bận rộn, số lần đi thăm nãi nãi cũng dần dần giảm bớt.

Chỉ có Lâm Đoản Đoản bồi nàng, nãi nãi không biết nàng là một con yêu, thẳng đến khi nãi nãi sinh bệnh, tiến vào bệnh viện.

Yêu cũng không thể làm người chết sống lại, không chữa khỏi cho người bị bệnh nan y được.

Lâm Đoản Đoản vẫn luôn biết con người có sinh lão bệnh tử, nhưng thời điểm nhìn thấy nãi nãi nằm ở bệnh viện, nàng vẫn thực mờ mịt, thực không biết phải làm sao.

Vào ban đêm, Lâm Đoản Đoản đem tiền mấy năm nay tích cóp được, tất cả đều lấy ra, gom lại, nửa đêm trộm đặt ở đầu giường của nãi nãi.

Nãi nãi là thú hai chân mà nàng dưỡng nha, sinh bệnh đương nhiên là phải tiêu tiền của nàng để trị bệnh.

Tiểu Miêu Miêu lấy ra tất cả những gì mình có, nhưng bệnh nan y loại chuyện này không phải có tiền hay không có tiền là có thể quyết định sống hay chết, nãi nãi vẫn là qua đời.

Nàng mới được phó thác cho Quý Lan.

Cho nên Tiểu Miêu Miêu đã hoàn lương...... Không phải, đã rửa tay gác chậu vàng từ lâu.

Bạch Lâm bám riết không tha, lại gọi điện thoại lại đây, Lâm Đoản Đoản có chút không kiên nhẫn, lại một lần nữa tiếp nhận điện thoại: "Miêu ngao ngao!"

Ngươi hảo phiền a! Nghe không hiểu Tiểu Miêu Miêu đáng yêu nói chuyện sao!

Bạch Lâm: "Tỷ, trước hết ngươi nghe điều kiện đã có được không."

"Nếu có thể giải quyết, thù lao 50 vạn, hơn nữa còn là nữ minh tinh trong giới giải trí nha!"

Lâm Đoản Đoản: "Miêu?"

Ai a!

Bạch Lâm: "Tên ...... Đường Lị Lị?"

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click