《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 5
Advertisement
Lâm Đoản Đoản ngồi chờ ở bên cạnh, đặc biệt ngoan ngoãn nhón chân ngước nhìn.
Nàng thật sự có chút kinh ngạc, bởi vì hôm nay nồi lẩu cự nhiên là cay......
Quý Lan khống chế nàng ăn cay khống chế rất nghiêm khắc, có thể tận lực ăn ít, liền tận lực ăn ít, buổi tối ngày hôm nay làm sao vậy? Nếu nàng không có bị đồ vật dơ bám vào người, như vậy, còn có một loại khả năng......
Có phải tối hôm nay nàng muốn ăn thịt mèo hay không!
Miêu miêu đáng yêu như vậy, không thể ăn miêu miêu! Hơn nữa khi còn nhỏ nàng là mèo hoang, cho dù là món ăn thôn quê, cũng không thể ăn món ăn thôn quê!
Quý Lan dưỡng Lâm Đoản Đoản cũng được một đoạn thời gian rồi, chỉ miêu này có rất nhiều cảm xúc đều sẽ trực tiếp đặt ở trên mặt, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu, trong khoảng thời gian ngắn nàng cũng không biết nên phun tào như thế nào, dù sao nàng cũng không phải một cái suối phun tào.
(Phun tào : là hay nói lải nhải, có khi mắng chửi kiểu độc mồm)
Quý Lan sờ sờ đầu Lâm Đoản Đoản: "Đừng suy nghĩ vớ vẩn."
Ban đầu nàng không cho Lâm Đoản Đoản ăn cay, là bởi vì mèo thật sự không thể ăn cay, sau đó lại phát hiện Lâm Đoản Đoản không giống với mèo bình thường, có thể ăn một chút cay, nhưng ăn nhiều vẫn sẽ có chút không thoải mái, cho nên mới khống chế Lâm Đoản Đoản ăn cay.
Lâm Đoản Đoản đã thật lâu không có ăn cay, cho nàng ăn một bữa cũng không có gì.
Sau khi Lâm Đoản Đoản xác định nàng không phải muốn ăn thịt mèo xong, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, kéo cằm bắt đầu chờ nước lẩu sôi, cái lẩu cay rát thật thơm, trong quá trình nấu hương khí bắt đầu toả ra bốn phía.
Tiểu Miêu Miêu đã sắp khắc chế không nổi chính mình rồi, ở trên ghế xoắn đến xoắn đi, mắt trông mong nhìn chằm chằm nồi lẩu, thậm chí còn có chút muốn vươn tay khều một cái.
Rất nhiều miêu miêu đều như vậy, Quý Lan ở bên cạnh thực bình tĩnh gõ tay nàng, phòng ngừa nàng bị phỏng, tuy rằng yêu miêu không có khả năng bị chút nhiệt độ như vậy làm bỏng, nhưng mèo vốn dĩ chính là một loại sinh vật rất sợ nóng, ai biết yêu miêu như thế nào?
Bất quá nước lẩu thực mau liền sôi trào, Quý Lan bắt đầu cho từng món ăn vào, Lâm Đoản Đoản liền ở bên cạnh chỉ huy: "Ăn tôm trước! Muốn tôm!"
"Thịt cá cũng có thể cho vào một ít, cái này chín siêu cấp nhanh!"
Quý Lan liền đem những thứ nàng thích ăn cho vào trước, để Lâm Đoản Đoản kẹp ăn, Lâm Đoản Đoản ăn đến vui vẻ, thịt cá trắng nõn cùng tôm ngọt bỏ vào canh nóng, nhúng hai cái lại vớt ra ngoài cũng đã biến sắc, lại dính lên một chút nước chấm nàng đã điều chế, quả thực là ngon không chịu được.
Lâm Đoản Đoản siêu thích chua, thời điểm điều chế nước chấm đều sẽ cho tương vừng, dấm, sa tế, dầu vừng, tiểu hương hành, cùng một chút dầu hàu.
Nàng một miệng là có thể ăn luôn toàn bộ tôm! Dù sao ăn rất vui vẻ.
Advertisement
Một bên ăn một bên cùng Quý Lan kể chuyện gặp được ở bên trong phim trường ngày hôm nay, tựa như tiểu hài tử sau khi đi học về vậy, về nhà kể lại chuyện ở trong trường học với mẹ.
Quý Lan có nghe nàng kể qua một ít sự tình có quan hệ với quỷ, nếu như yêu miêu có tồn tại, như vậy có quỷ chẳng phải là hết sức bình thường sao?
Bất quá Lâm Đoản Đoản đã từng nói qua, trên thế giới này số lượng yêu rất ít, mà quỷ thì rất nhiều.
Số lượng yêu rất ít là bởi vì hai vấn đề, thứ nhất, quá trình thành tinh vốn dĩ rất gian nan, tuổi thọ của đại đa số động vật là hữu hạn, tỷ như miêu miêu cẩu cẩu, có thể sống 20 năm thật sự đã là rất trường thọ rồi.
Ở giữa sinh mệnh hữu hạn, phải mở ra linh trí, bước lên con đường tu hành, hơn nữa trước khi chết phải thành tinh thành công, quá khó quá khó khăn.
Thứ hai đương nhiên là bởi vì giữa yêu với yêu xuất hiện một cái phay đứt gãy, không biết vì cái gì, chúng yêu có thể phát hiện ra những dấu vết của nhóm yêu trước kia lưu lại, nhưng lại tìm không thấy một con yêu sống đến nghìn tuổi, hiện tại có yêu, đều là các loại tiểu yêu, tuổi tác hơn một trăm tuổi, ở trong giới yêu, chỉ tính là tiểu bối của tiểu bối mà thôi.
Có chút yêu sôi nổi phỏng đoán, có thể là nhóm yêu trước kia trải qua một lần tai nạn bị diệt sạch, chẳng qua nhóm chúng yêu không có phát hiện thêm dấu vết gì khác nữa, dần dần cũng liền không đi quản chuyện này.
Cho nên hiện tại có rất ít yêu, trước khi Lâm Đoản Đoản cũng gặp qua mấy con, lúc ấy cuộc sống không phải thực hảo, có một ít sẽ ở trong thôn nhỏ trong núi giở trò, trộm chút tế phẩm, có một ít dứt khoát biến thành nguyên hình, làm bộ chính mình là một con động vật bình thường, đến nhà con người làm sủng vật, được ăn được uống.
Sau đó thời đại dần dần phát triển, một ít yêu tương đối thông minh, đi theo bước chân của thời đại, liền sống đến tương đối hảo, còn có một ít lại rất ngu.
Thử một ví dụ đi, có một con chuột tinh tu vi rất kém cỏi, hiện tại còn đang ở trong ngục giam đây, bởi vì tội lừa dối cùng trộm cắp mà đi vào.
Lại bởi vì quá cùi bắp, trốn cũng trốn không thoát được, nghe nói vẫn còn đang dùng một cây cái muỗng để đào đường hầm, Lâm Đoản Đoản nghĩ, khả năng là đào hết mấy trăm năm mới có thể ra ngoài đi.
Quá đáng thương.
Còn nàng thì không giống như vậy! Nàng có Quý Lan!
Mỗi ngày thú hai chân đều sẽ cống nạp một ít ăn đồ ngon cho nàng, hiện tại nàng cũng có công tác của chính mình, về sau sẽ kiếm tiền dưỡng thú hai chân trong nhà!
"Muốn ăn cái này sao?" Quý Lan nhúng một ít thịt bụng cho nàng.
Lâm Đoản Đoản cực kỳ thích thịt bụng, bởi vì cắn lên hương vị thực ngon, nàng một bên ăn một bên kể tình huống của Đường Lị Lị, sau khi ăn xong bẹp bẹp miệng: "Bất quá chuyện này không liên quan tới ta."
Advertisement
Quý Lan cũng không phải là người thích lo chuyện bao đồng, cũng không sẽ kích động Lâm Đoản Đoản đi hỗ trợ, dù sao ở trong lòng nàng, Lâm Đoản Đoản như thế nào cũng là một con Tiểu Miêu Miêu, vạn nhất đánh không lại...... Làm sao bây giờ?
Nghĩ như thế nào cũng là miêu miêu nhà mình quan trọng a.
Lâm Đoản Đoản ăn thật nhiều thật nhiều, cuối cùng đem cái bụng nhỏ ăn đến căng tròn mượt mà, sau khi cơm no rượu say, liền rất không vui mà dùng hình người nằm liệt, cuối cùng đem chính mình biến thành một con miêu miêu siêu cấp lớn, ghé vào trên thảm mềm mại, tiến vào trạng thái hiền giả.
Quý Lan đối với lẩu cũng không có gì quá yêu thích, bởi vậy ăn không nhiều lắm, ít nhất không giống như chỉ miêu này, không biết tiết chế.
Nàng không thích ăn lẩu còn có một nguyên nhân rất quan trọng, đó là sau khi ăn lẩu xong, vị lẩu sẽ lưu lại rất lâu ở trong phòng, như thế nào cũng tản không hết.
Nàng lại không thích mấy cái sản phẩm làm tươi mát không khí này nọ linh tinh, tổng cảm giác cái loại này hương vị này không được tự nhiên, ngửi cũng sẽ không thực thoải mái.
Quý Lan chịu thương chịu khó đi rửa sạch phòng, sau đó trở về lại thấy, đại miêu miêu lật cái bụng nằm ở trên thảm, tứ chi duỗi thẳng, cái đuôi quét tới quét lui, tựa như đang quét rác.
Hiện ra quá tự hình đại miêu miêu ngẫu nhiên còn sẽ phát ra tựa như nãi miêu giống nhau ngọt meo meo thanh, toàn bộ miêu thoạt nhìn vừa thảnh thơi lại vừa vui sướng, hiển nhiên là ăn đến hài lòng.
Có thể làm sao bây giờ đây? Miêu nhà mình dưỡng đương nhiên chỉ có thể sủng thôi!
Bởi vì ngày hôm trước được ăn một cái lẩu, cho nên ngày hôm sau tâm tình của Lâm Đoản Đoản vẫn rất tốt, cái này đại khái chính là dư vị dài lâu trong truyền thuyết đi, nhưng mà nàng vừa đến đoàn phim, còn không chưa quay xong hai tràng diễn, liền nghe được một tin tức thực xấu từ miệng đạo diễn.
Chờ quay xong suất diễn buổi sáng, bọn họ sẽ tan tầm sớm, đi bệnh viện thăm Đường Lị Lị.
Đường Lị Lị bị thương nói nghiêm trọng cũng không thực sự nghiêm trọng, không có đến mức mọi người phải cùng đi thăm, nhưng mà trạng thái tinh thần của nàng giống như không được tốt cho lắm, đạo diễn nghĩ nghĩ, vẫn là cùng nhau đi thăm thì hơn.
Kỳ thật người đi cũng không nhiều lắm, chính là mấy người diễn viên chủ yếu, trong đó đương nhiên muốn bao quát cả Lâm Đoản Đoản.
Lâm Đoản Đoản đối với việc đi bệnh viện thăm hỏi không có bất kỳ hứng thú gì, sau đó đạo diễn lại bổ sung một câu, đi thăm hỏi Đường Lị Lị xong, hắn mời khách, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm.
Đạo diễn mời khách a!
Lâm Đoản Đoản lại vui vẻ lên, nàng trở nên vui vẻ tự nhiên còn có một nguyên nhân rất quan trọng, đạo diễn đoàn phim này của bọn họ cũng là một lão sành ăn, lúc trước mời bọn họ ăn qua hai lần cơm, mỗi một lần chọn lựa địa điểm ăn cơm đều rất tuyệt, dù sao đồ ăn ăn rất ngon.
Có thể ăn được đồ ăn ngon đương nhiên là vui sướng, triệt tiêu đi sự không vui khi đi thăm Đường Lị Lị, bởi vậy tâm tình của Lâm Đoản Đoản vẫn tính là tốt.
Bọn họ tổ chức thành đoàn thể đi tới bệnh viện, vừa mới lên lầu tới cửa phòng bệnh, còn không chưa kịp đi vào, liền nghe thấy thanh âm hoảng sợ của Đường Lị Lị: "Có cái gì vẫn luôn đang quấn lấy ta! Nó muốn giết ta! Tuyệt đối không phải ta bị ảo giác!"
"Ta không có điên, trong khoảng thời gian này ta vẫn luôn mơ thấy ác mộng! Hơn nữa ta còn có thể cảm giác được, nó vẫn luôn đang đi theo ta...... Ta sẽ chết...... Ta thật sự sẽ chết!"
"Có phải có người muốn hại ta hay không? Khẳng định là có người muốn hại ta!"
Thanh âm của nàng nhòn nhọn lợi lợi, thậm chí từ bên trong có thể nghe được một ít hoảng loạn.
Hiển nhiên trong khoảng thời gian này đã chịu thật nhiều quấy nhiễu.
Nàng nói nói liền khóc thành tiếng, một bên khóc một bên nói: "Cứ tiếp tục như vậy ta thật sự sẽ chết! Rốt cuộc là người nào đang hại ta...... Rốt cuộc là ai!"
Lúc này đạo diễn đã gõ lên môn, qua vài giây một nữ nhân lại đây mở cửa, nữ nhân mở cửa mang một cặp mắt kính, ăn mặc trang phục công sở, hình như là người đại diện của Đường Lị Lị.
Giữa mày của nàng còn mang theo một chút nếp nhăn, hiển nhiên là đang phát sầu vì sự tình của Đường Lị Lị, không có biện pháp, Đường Lị Lị xem như là nghệ sĩ hồng nhất trong đám nghệ sĩ của nàng, đang hồng liền đại biểu cho việc kiếm được tiền, Đường Lị Lị xảy ra chuyện, tổn hại cũng là lợi ích của nàng.
Hơn nữa, trạng huống tinh thần hiện tại của Đường Lị Lị thật sự rất kém, nếu kế tiếp thật sự xảy ra chuyện gì...... Nàng cũng không dễ dàng gì.
Nhưng sau khi gặp được đạo diễn, nàng vẫn nhắc lên một cái tươi cười: "Mời vào, là tới thăm Lị Lị sao? Bác sĩ nói Lị Lị bị thương không phải thực nghiêm trọng, qua đoạn thời gian này liền có thể đi làm trở lại, thật là phiền toái ngươi, lãng phí nhiều thời gian của mọi người như vậy."
Đạo diễn vội vàng xua tay: "Dù sao sự tình cũng là xảy ra ở phim trường, ta cũng có một phần trách nhiệm, không nghiêm trọng là tốt rồi."
Mọi người mang theo một ít lễ vật lại đây, đều là một ít trái cây a đồ bổ a đồ vật linh tinh, Lâm Đoản Đoản xen lẫn ở trong đó, thập phần điệu thấp.
Sau khi nàng vào phòng vẫn luôn nhìn Đường Lị Lị, hắc khí trên người Đường Lị Lị vẫn nghiêm trọng giống như lúc trước, thậm chí theo tinh thần dần kém đi của nàng, hắc khí trên người cũng càng sôi trào hơn.
Đây là chuyện bình thường, người tinh thần càng kém, trạng thái thân thể liền sẽ càng kém, sau khi trạng thái thân thể biến kém lực miễn dịch cũng sẽ biến kém theo, người ở trạng thái tinh thần không tốt, càng dễ dàng bị quỷ khí ảnh hưởng.
Nàng nói nàng vẫn luôn gặp ác mộng, cho nên trạng thái tinh thần càng ngày càng sa sút, hơn nữa hai ngày trước còn phát sinh sự tình kia, hiện tại đã kề bên trạng thái hỏng mất.
Thoạt nhìn còn có chút đáng thương, Lâm Đoản Đoản nghĩ, thôi tạm thời tha thứ cho nàng đi.
Ai biết vào ngay lúc này, biểu tình của Đường Lị Lị đột nhiên trở nên dữ tợn nhìn Lâm Đoản Đoản: "Lúc trước chính là ngươi vẫn luôn nhìn ta chằm chằm, có phải ngươi muốn hại ta hay không!"
Advertisement
Rebirth of the undead
I wanted peace but found war. I looked for knowledge and took it by any means. I was betrayed by those I helped. I was alone and feared by all. But that was in the past. I will thank them properly for their present. I was a mage. I was a scholar. I was an immortal lich killed because of greed. But I got a second chance and I shall return to were everything begin. They took my possession but they will receive my wrath. Nothing is more scarier than the icy cold heart of a woman on the path of revenge !A quick and painless death to them and their descendant is merciful enough to repaid them ! ---------------------- The book romance will be yuri / lesbian. This will be my first writing in english, so please bear with it. I will eagerly await your feedback, either on the story or the english errors.
8 162Dungeon Ship (Ash Rising)
What do you get when you mix together an uploaded human brain, two different sources of alien technology, and a love for video games? My name is Ash. Thats the only thing about me I'm still sure about. I've been having a rough time of it lately. I used to be human, but I'm definitely not human anymore. For awhile I was a weapon, then a space probe, and now... Well, now, I'm a kind of dungeon core. A space-traveling, alien-hybridized, freaked-out of my artificial mind Dungeon Core. Everyone that might have known human me is long dead. Anyone that finds out what I am now will almost certainly want to make me join them. I'm all alone. And I'm hungry. What the hell am I supposed to do now?
8 64Six Pack
Continuing adventure's of Duval Dirtbag, Michael Greer.
8 215And then I made my own world
A certain narrator has been chosen (by luck) as a god of creation. Thus she started creating to make her very own paradise. Too bad for her creations that she's really kind of fickle.But hey, at least it'll be fun!So...may you live in interesting times, my dear creations!
8 186LIKE AN IDOL•MYUNGJIN
Myungie: HA HA HAYou funny boiThat was really funny broI laughed Idk who is this idol but I like himGive me his name and I ll stan him later But now please send a real photo of youJinu: to be honest,Its me :") ***•B×B•texting+written parts***-COMPLETED-
8 161complete || ot7 x reader
in which you find your soulmate, but it instead of one person, you have seven
8 246