《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 2
Advertisement
Thời điểm Lâm Đoản Đoản ăn cái gì cũng thể hiện bản tính của mèo, không biết đã bị Quý Lan dạy dỗ bao nhiêu lần, vẫn không thích dùng chiếc đũa, thời điểm vừa mới bắt đầu còn thành thành thật thật cầm chiếc đũa, kẹp thịt ức gà đã cắt thành từng khối nhỏ cho vào miệng, ăn ăn liền quên mất chuyện này, ném xuống chiếc đũa liền muốn duỗi tay trảo.
Mỗi khi như vậy, Quý Lan đều sẽ nhanh chóng bắt lấy cổ tay của nàng, nhặt chiếc đũa lên, mạnh mẽ nhét trở lại vào lòng bàn tay của nàng: "Dùng chiếc đũa."
Lâm Đoản Đoản: QAQ
Vì cái gì phải làm khó một con Tiểu Miêu Miêu nha!
Muốn đổi người sạn phân! Nhất định phải đổi! Nhưng Quý Lan làm cơm miêu ăn rất ngon a...... Lâm Đoản Đoản lâm vào trầm tư, cuối cùng vẫn là khó chịu nhéo chiếc đũa, ủy ủy khuất khuất đi kẹp cá hồi.
Lâm Đoản Đoản hóa bi phẫn thành sức ăn, ăn đến bên miệng đều là dầu, Quý Lan bất đắc dĩ thở dài, tổng cảm giác chính mình còn chưa có đối tượng, đã thăng chức thành mẹ người ta.
Nàng không thể không giúp Lâm Đoản Đoản lau dầu ở khóe miệng: "Ăn từ từ."
Lúc này Lâm Đoản Đoản đã giải quyết xong cá hồi trên đĩa, còn có hơn một nửa thịt ức gà, đột nhiên nàng dừng động tác ăn cơm lại, cắn chiếc đũa ngốc ngốc nhìn Quý Lan, một lát sau cẩn thận nhổ chiếc đũa dính đầy nước miếng ra, gắp một khối thịt ức gà, duỗi tới trước mặt Quý Lan.
Cực kỳ giống trẻ em thiểu năng trí tuệ chăm sóc ngược lại cho mẹ, quả thực là cảm động đất trời.
Biểu tình của Quý Lan cực kỳ phức tạp, vốn dĩ nàng có chút thói ở sạch, sau khi dưỡng Lâm Đoản Đoản sống sờ sờ bị buộc từ từ khỏi hẳn, nhưng đây là nước miếng của một con mèo......
"A Lan ăn không." Lâm Đoản Đoản còn nhớ rõ chủ nhân của mình là ai, còn nhớ rõ Quý Lan sau khi làm cơm xong căn bản chưa ăn được hai miếng, tuy rằng lưu luyến không rời, nhưng vẫn ngoan ngoãn cấp cho chủ nhân của chính mình.
"Đoản Đoản ăn đi, trước đó ta đã ăn một ít rồi......" Sau khi Quý Lan trầm mặc một lúc, vẫn là cự tuyệt Lâm Đoản Đoản, nàng còn chưa dứt lời, Lâm Đoản Đoản đã quyết đoán rút tay về, ăn luôn khối thịt ức gà kia.
Quý Lan:......
( Đổi miêu đi thôi :)) )
Sau khi ăn xong bữa tối, Quý đại tổng tài liền đi rửa chén, Lâm Đoản Đoản duỗi cái eo lười, liền muốn chạy về phòng ngủ, Quý Lan giống như biết nàng muốn làm gì, đề cao thanh âm nói: "Đoản Đoản, chưa tắm rửa không được lên giường!"
Lâm Đoản Đoản:!!
Mọi người đều biết miêu là không thích nước, Lâm Đoản Đoản cũng không ngoại lệ, lúc này nàng liền bị sợ hãi, quần áo rơi rụng, chui ra một con quất miêu hình thể thoạt nhìn còn tương đối bình thường, miêu ngao miêu ngao chạy về hướng phòng ngủ.
Mới không cần tắm rửa!
Nàng vừa mới vọt tới cửa phòng ngủ liền phanh gấp một cái, bởi vì trong nháy mắt, Lâm Đoản Đoản cảm giác được một chút hơi thở đặc thù, nàng nghiêng nghiêng đầu, có chút không vui.
Advertisement
Quý Lan là chủ nhân của nàng.
Sẽ làm cơm miêu ngon để ăn, còn chải lông mao loát cằm cho nàng, bây giờ là giai đoạn Lâm Đoản Đoản thích thú hai chân nhất, nhưng hiện tại có người muốn khi dễ thú hai chân của nàng.
(Quý Lan = người sạn phân = thú hai chân :)) A Lan fine)
Thân thể của quất miêu hơi hơi đè thấp, làm ra một cái động tác đi săn, đôi mắt mèo xinh đẹp trong nháy mắt sáng lên, ngày thường đôi mắt của nàng là màu lam thật xinh đẹp, giống như trời cao mây rộng, lại tựa như biển rộng không gợn sóng.
Nhưng tại một khắc này, đồng tử dựng thẳng ẩn ẩn lộ ra một chút kim sắc, nàng duỗi ra móng vuốt bén nhọn, rất nhỏ luật động, sau đó nàng phát hiện ra đồ vật ở trước mắt, nhanh chóng lao tới.
Quý Lan rửa chén xong, trong lòng lo lắng Lâm Đoản Đoản lại phá phách, không tắm rửa liền nhảy lên giường, bởi vậy chạy nhanh từ trong phòng bếp ra ngoài, nàng cởi tạp dề xuống treo ở trên giá, một bên lau tay một bên đi về phòng ngủ, từ rất xa liền nhìn thấy cái đuôi dài của Lâm Đoản Đoản đang quét qua quét lại, đầu nàng thì dỗi ở trong góc, không biết đang làm cái gì, nhưng tốt xấu gì cũng không có lên giường.
Quý Lan theo bản năng kêu Lâm Đoản Đoản một tiếng, nàng nhìn chằm chằm gương mặt mượt mà của quất miêu đang quay đầu lại, trong nháy mắt đó Quý Lan hỏng mất, bởi vì nàng nhìn thấy bên miệng của Lâm Đoản Đoản giống như có một cái màu đen, giống như là cái đuôi của con chuột.
Ngay sau đó Lâm Đoản Đoản làm một động tác nuốt.
Quý Lan:......
Da đầu nàng tê dại, trong nháy mắt thói ở sạch làm toàn thân nàng đều cảm thấy không thoải mái, giống như có thứ gì đó, từ trên làn da bò qua, Quý Lan đồng tử co chặt, dùng một loại ngữ khí hỗn hợp các loại cảm xúc để nói: "Lâm Đoản Đoản...... Ngươi ăn một con chuột sao?"
Lâm Đoản Đoản vội vàng lắc đầu, không phải chuột nha! Như thế nào sẽ là chuột được?
Nàng ngoan ngoãn miêu một tiếng, đi về phía người sạn phân, chuẩn bị tới tranh công, nhưng mà Quý Lan phản ứng càng mau, nàng nhanh chóng móc ra hai cái bao tay vô khuẩn, một trái một phải mang lên, sau đó đặt đôi tay ở dưới nách Lâm Đoản Đoản, đem nàng nhắc lên.
Lâm Đoản Đoản: Miêu miêu miêu?
Quý Lan dùng tốc độ ánh sáng mang theo Lâm Đoản Đoản vào phòng tắm, thậm chí bởi vì động tác quá vội vàng, thời điểm cửa phòng tắm bị mở ra còn phát ra một tiếng phịch.
Lâm Đoản Đoản vừa nhìn thấy tiểu bồn tắm chuyên môn chuẩn bị cho nàng, lông đều xù lên, theo bản năng muốn chạy, lại bị Quý Lan nhéo sau cổ một phen, Quý Lan một bên nắm nàng, một bên xả nước vào bồn tắm.
(Mèo bị nắm ở phần da sau cổ sẽ ngoan ngoãn nằm im, mọi người có thể thường xuyên thấy mèo mẹ hay ngậm sau cổ mèo con để mang nó đi)
Lâm Đoản Đoản kêu thật thê lương: "Miêu miêu miêu! Miêu ngao ngao! Ngao ngao ngao!"
Không biết còn tưởng rằng Quý Lan đang ngược đãi động vật, Quý Lan vừa nhớ tới cảnh tượng Lâm Đoản Đoản hư hư thực thực ăn con chuột kia, liền cảm thấy vô pháp hít thở, nàng nhanh chóng xả đầy nước, sau đó nâng Lâm Đoản Đoản lên: "Đoản Đoản! Không được ăn chuột! Không tắm rửa không đánh răng, đêm nay ngươi chỉ có thể ngủ miêu oa!"
Advertisement
(Miêu oa : đệm ngủ cho mèo)
Lâm Đoản Đoản:!!
Nàng cực kỳ ủy khuất, rõ ràng...... Rõ ràng nàng vừa mới thay người sạn phân tiêu diệt một con lệ quỷ, Quý Lan không khen nàng thì thôi, còn muốn ghét bỏ nàng!
Cho dù nàng không có tắm rửa! Cũng là một con Tiểu Miêu Miêu đáng yêu!
Quý Lan hoàn toàn làm lơ nàng ủy khuất, duỗi tay thử thử độ ấm của nước, xác định nhiệt độ nước vừa vặn đủ, sẽ không nóng đến Lâm Đoản Đoản, liền chuẩn bị đem nàng bỏ vào trong nước.
Lâm Đoản Đoản thật sự kêu giống như có người đang ngược đãi miêu vậy, móng vuốt nhỏ mềm mại còn đang điên cuồng cào loạn ở trong không trung, ở thời điểm nàng sắp bị bỏ vào trong nước, Lâm Đoản Đoản đột nhiên ý thức được cái gì đó, nàng vèo một cái, từ một con Tiểu Miêu Miêu, biến thành một người.
Bồn tắm Quý Lan cố ý chuẩn bị cho nàng cũng không lớn, thời điểm Lâm Đoản Đoản biến thành hình người, Quý Lan lập tức nhấc không được, nàng liền lọt vào bồn tắm.
Vốn dĩ nước chỉ có bảy phần lập tức trào ra ngoài, Lâm Đoản Đoản hình thể thon dài, mạnh mẽ nhét vào cái bồn tắm này, thật sự là có chút làm nàng khó xử, trên đùi trắng nõn của nàng không có bất luận tì vết gì, đáp ở trên thành bồn tắm, nước vừa vặn không vượt quá ngực nàng, gợn nước nhộn nhạo, mạn diệu đường cong như ẩn như hiện.
Quý Lan bị bắn một thân đầy nước, lại tâm bình khí hòa, nàng dưỡng miêu không lâu, nhưng thật sự bị Lâm Đoản Đoản quậy phá quá nhiều, cho nên nàng đã hoàn toàn bị tôi luyện ra tới.
Nếu không phải Phật hệ, khả năng đã sớm bị tức chết rồi.
Quý Lan đối mặt với sắc đẹp không dao động, thậm chí thập phần tuyệt tình: "Ngươi muốn tắm rửa hay là ngủ miêu oa?"
Lâm Đoản Đoản cúi đầu nghịch nước, đại khái là bởi vì nhận thấy được, Quý Lan thoạt nhìn rất bình tĩnh nhưng vẫn có chút tức giận, nàng liền sợ một chút, vô cùng đáng thương vươn tay về phía Quý Lan.
Quý Lan:......
"Trước tiên ngươi biến trở về đi."
"Sẽ bị dính ướt lông mao!" Lâm Đoản Đoản duỗi tay của mình ra: "A Lan giúp ta tắm được không."
Quý Lan cúi đầu, vừa lúc có thể nhìn thấy đôi chân dài của nàng đang đáp ở bên thành bồn tắm, Lâm Đoản Đoản cong chân, ngón chân của nàng thực đáng yêu, mạc danh làm người liên tưởng đến thịt lót mềm mại của miêu mễ, móng tay cũng phấn nộn nộn, mượt mà như vỏ sò.
Vừa rồi Quý Lan còn có thể rất bình tĩnh, đại khái là do tưởng tượng một chút cảnh tượng giúp Lâm Đoản Đoản tắm rửa, lúc này bình tĩnh lập tức liền tan thành mây khói: "Biến trở về đi...... Nhanh lên."
Lâm Đoản Đoản: QAQ
Hai người ở trong phòng tắm lăn lộn ít nhất hai tiếng đồng hồ, tiểu miêu Lâm Đoản Đoản cả người ướt dầm dề mới được Quý Lan dùng khăn lông bao lại, ôm ra ngoài.
Nàng rất mệt, lăn lộn cũng phải tắm không lăn lộn cũng phải tắm, kết quả cuối cùng đều giống như nhau, Lâm Đoản Đoản như thế nào có thể dằn vặt như vậy!
Quý Lan bị lăn lộn đến mệt tâm, Lâm Đoản Đoản đã trở nên ngoan ngoãn, nằm ở bên trong khăn lông, thanh âm kéo dài mềm mại kêu lên, kêu đến ngọt ngào.
Lâm Đoản Đoản thực chán ghét máy sấy cùng máy hong khô, Quý Lan cũng biết nàng làm một con yêu miêu, sẽ không dễ dàng sinh bệnh, cho nên mỗi lần sau khi tắm rửa xong, đều không vội làm khô cho nàng, chỉ đổi mới khăn lông, đem lông mao trên người nàng chà lau khô đến một nửa, sau đó chờ cho khô tự nhiên.
Buổi tối Quý Lan vẫn còn có công tác, mở máy tính lên liền bận rộn, trước tiên đem Lâm Đoản Đoản bỏ vào trong ổ chăn, tuy rằng Lâm Đoản Đoản có thể biến thành hình người, nhưng đối với nàng mà nói, đầu tiên Lâm Đoản Đoản là một con mèo, sau đó mới là yêu.
Cho nên nguyên hình mới là thoải mái nhất, ở bên ngoài Lâm Đoản Đoản chỉ có thể bảo trì hình người, sau khi về đến nhà chỉ thích làm một con mèo, hơn nữa làm mèo không cần mặc quần áo, rất thoải mái a!
Lâm Đoản Đoản ở trong ổ chăn lăn qua lăn lại, có chút không ngủ được, cuối cùng lại khẽ meo meo chạy tới bên người Quý Lan, sau đó nhảy lên trên đùi của nàng, ghé vào trên đùi nàng tự cuộn mình thành một vòng tròn.
Quý Lan theo bản năng vươn một bàn tay ra vuốt lông mao cho nàng, một cái tay khác tiếp tục ở trên bàn phím gõ tới gõ lui, đừng nhìn một vị đại tổng tài mặt ngoài ngăn nắp mà bị lừa, thật ra sau lưng so với ai khác đều vội hơn rất nhiều, chuyện này cũng thực bình thường, cái loại tổng tài mỗi ngày chuyện chính sự gì cũng không làm, công ty phảng phất chỉ là một cái bối cảnh, liền cùng nữ chủ dây dưa ở bên nhau, không làm gì cũng có tiền, chỉ có thể xuất hiện ở trong phim truyền hình.
Lâm Đoản Đoản được vuốt đến thực thoải mái, cổ họng phát ra thanh âm khò khè khò khè, nàng híp đôi mắt xinh đẹp của mình, dần dần mềm thành một bãi.
Thực mau nàng liền ghé vào trên đùi Quý Lan ngủ mất, Quý Lan vội xong mới phát hiện chuyện này, nàng sợ làm Lâm Đoản Đoản tỉnh giấc, thật cẩn thận bế miêu lên, chậm rãi dịch đến mép giường, nhét miêu miêu vào trong ổ chăn trước, sau đó chính mình mới thay áo ngủ, rồi chui vào trong ổ chăn.
Quý Lan đem Lâm Đoản Đoản ôm vào trong lòng ngực của mình, ngã đầu liền ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau, thời điểm Quý Lan tỉnh lại, Tiểu Miêu Miêu đáng yêu trong lòng ngực liền biến thành một Lâm Đoản Đoản trần như nhộng, nàng còn giống như con bạch tuộc quấn ở trên người Quý Lan, đôi tay ôm cổ Quý Lan, hai chân quắc lấy eo Quý Lan, thân thể hai người gắt gao dán sát ở bên nhau, lệnh người hít thở không thông.
Cố tình Lâm Đoản Đoản còn không cảm giác được có vấn đề gì, nàng khe khẽ ngáp một cái, đầu cọ cọ ở trước ngực Quý Lan, ngủ mông lung đôi mắt giống như bịt kín một tầng hơi nước, cặp mắt mèo kia tổng làm người cảm thấy vũ mị, lười biếng nói: "A Lan, muốn ăn tôm ngọt!"
------------------------------
Advertisement
Awakening: Prodigy
The Awakening changed the face of reality itself. A cataclysm of dimensional proportions, the event unleashed all manner of demonic beasts upon the world of man and left humanity's scattered survivors trapped in an endless battle for survival. That's a battle Council Academy all-star Seth Wright learned the hard way, barely surviving his first encounter with demonic entities. Now aware of the peril mankind faces, he's desperate to learn what he must to defeat them - but the only person willing to help him is veteran demon hunter Astral Daamon, and only so she can pursue her own investigation into corruption within the walls of the Council Academy. But what they uncover together is far more terrifying than mere conspiracy - challenging everything Seth thought he knew about fighting demons. Beneath the foundations of the academy itself, an ancient and malevolent evil is stirring from its slumber - and unless Seth is willing to sacrifice what he believes could protect humanity from annihilation, this demon will rise and devour everyone he cares about. Seth is being forced to weigh the lives of his classmates against the fate of humanity. When the moment comes, will he make the right decision?
8 135Euphoria [DISCONTINUED]
Are you limited by that which you know? Are you limited by that which you see? By that which can be realized? If so... Have you ever wondered what lies beyond understanding? An infinite concept. An infinite name. Implausible. Yet, still perfectly real. ... does this thought inspire rage to rise up from deep within you? If so... Then come along with me, for you might like what you see! --- Also, I'd like to keep these warnings below as part of the summary since having traumatizing content, horror and sexual warnings up top seems to not be enough for some people... WARNING - THIS STORY WILL HAVE HIGH EROTIC CONTENT/LEMONS BUT IT WILL NOT FOCUS ON SAID PORNOGRAPHY. I guess its 18+? I'd just put up an MA (Mature Adult) rating if I could. IMPORTANT - The chapters that have the heart symboal are LEMONS aka. they have at least one sexual scene contained within them. ... OMFG I CAN FINALLY EDIT MY SUMMARY AGAIN AND ACCESS THE DASHBOARD! Thank you Kanadaj and Necamijat! You guys rock. :D
8 161Loralle, Becoming a Vessel (Complete)
Through an unfortunate upbringing, Loralle sees what others could not. There is something wrong with this continent of Mondal and Loralle searches to find a solution. Troubles arise continuously since her birth because of who she is and what she can do, and she can’t help but become a symbol of hatred for nearly everybody. With one step closer to helping people, she finds herself taking two steps back to see new problems. As time goes on Loralle finds that this path is one of loneliness, but she is the only one able to take this journey. What is her true enemy? Would it be worth changing the whole world and how people live in it? And why is it that Loralle is the only one that could make that choice? And then...
8 91Voice of reason with a hint of insanity
Follow the story of Joe and his sentien subconscious voice of reason through their journey around Wanderia. What should have been an average monday turns into an adventure not for the weak of mind. From giant man-eating tentacle plants to cults of potato worship there will be much to be experienced. The diffrent wielders of power and monsters fight everyday in a battle of survival all the while Joe is just starting wars, waking ancient city eating beasts and all such nonsense just because it seemed like a fun idea. The happy-go-lucky attitude of his will be tempered and changed somewhat along the grueling battles of body and mind all the while Svor makes snarky comments and terrible jokes. This is my first story so becoming better along the way and all that. Not a native english speaker so expect misspelling to happen.
8 1532ND CHANCE: THE BEGINNING
A Brother who was thought to be born a cripple, trying to find someone to help save his sister. The Sister that gave herself up to a homicidal Demon General to save her last family member from death. A perverted assassin who sucks at his job and needs HELP to topple a corrupt empire. And, two children whose village and family were killed, now being chased by slavers. What do all these people have in common? A Man that landed on the planet that will take them on a journey, changing them for the rest of their life’s. For good or bad… p.s. This is my first story. Hope you enjoy and also leave lots of comments :)
8 162Bastard's Wrath
The Wyvern reared its humongous head, serpent neck coiling back, onyx scales of opulence shimmering in the dimness of the cloud smothered sky. It spoke, eye's ashen, like the surface of a star, "What is it you desire, boy?" The word's rolled from it's pointed maw, tongue flicking, it's deep and ferocious voice sending the ground below rumbling. Damien looked up, hair sodden with rain, his face battered beyond recognition, his lips curled into a snarl. He had gone past the point of being frightened; he was tired of his weakness. He spoke, voice wavering, mist floating from his mouth in the coldness: "I want them dead. I want everyone who stabbed me in the back; dead." The Wyvern smiled, rows of teeth exposed, "Then sacrifice it. Sacrifice your humanity." - The story of a bastard within a crippled family,who beyond all odds becomes known as the Greatest Swordsman to live: the one that, even the Gods, would someday fear.
8 78