《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 1
Advertisement
Vào mùa hè nhiều nhất là cái gì?
Muỗi.
Đặc biệt là ở trong rừng cây, muỗi kết thành đoàn, gặp người liền cắn, nhưng xung quanh Lâm Đoản Đoản lại không có lấy một con muỗi, nàng ngậm một cây kẹo que, rất có phong phạm của một đại lão, ngồi xổm dưới gốc cây chơi game, thỉnh thoảng ở thời điểm nhân vật trò chơi của mình bị chết thì mới ngẩng đầu lên liếc mắt một cái.
Nam chủ đang đối diễn cùng nữ số 2, nữ số 2 thâm tình chân thành tỏ tình, lời kịch nói đến một nửa, lại giơ tay lên bang một cái vỗ chết một con muỗi vừa đậu vào trên mặt nàng.
Đạo diễn tức đến trợn trắng mắt: "Cảnh này đã quay mấy lần rồi hả? Có định kết thúc công việc hay không?"
Nữ số 2 cũng ủy khuất: "Đạo diễn, không thể trách ta nha, là muỗi quá nhiều."
Lâm Đoản Đoản cũng lắc đầu thở dài theo, nhưng nàng không có nóng nảy giống như vị kia, kết thúc công việc sớm hay trễ đều như nhau.
Một phút sau, di động của Lâm Đoản Đoản vang lên một tiếng, vừa rồi nàng còn không nhanh không chậm thập phần Phật hệ, vừa cúi đầu nhìn thấy nơi phát ra tin nhắn.
Người sạn phân số 2: Về nhà ăn cơm.
Lâm Đoản Đoản vỗ đùi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, giống như bị lửa đốt ở sau mông vậy, nhưng nữ số 2 cùng nam chủ vẫn còn chậm chạp chưa quay xong một phân cảnh cuối cùng này, chỉ có quay xong mới có thể kết thúc công việc chạy lấy người.
Lâm Đoản Đoản nhìn trái nhìn phải, phát hiện không có ai chú ý đến mình, liền lặng lẽ thổi một hơi ra ngoài, không khí đột nhiên lạnh xuống một ít, một giây trước muỗi còn đang kêu ong ong đầy kiêu ngạo gặp người liền cắn, một giây sau lập tức liền chạy tứ tán.
Nữ số 2 dậm chân một cái, có lẽ là cảm nhận được lạnh lẽo, nhưng hiện tại đang là mùa hè nha, lúc này đạo diễn đã hô bọn họ bắt đầu một lần nữa rồi, nữ số 2 cũng không có nói ra nghi hoặc của mình, mà nghiêm túc đối diễn cùng nam chủ.
Lúc này đây không có bất luận cái gì gây trở ngại, phân cảnh bình thường này coi như được quay xong.
Đạo diễn cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, vung bàn tay lên: "Tan tan, kết thúc công việc!"
Lâm Đoản Đoản phản ứng nhanh nhất, giống như lò xo nhảy dựng lên, lại giống như một trận gió trốn đi, chỉ còn lại nữ số 2 cùng nam chủ một bên đi về phòng tháo trang sức, một bên nói chuyện với nhau.
Nữ số 2: "Kỳ quái, trước đó còn nhiều muỗi như vậy, hiện tại như thế nào một con cũng không thấy?"
Nam chủ cũng thực nghi hoặc: "Chẳng lẽ chúng nó cũng kết thúc công việc?"
-------------------------------------------------
Bên này Lâm Đoản Đoản đã lên xe, không ngừng thúc giục tài xế: "Mau! Mau một chút! Ngươi như thế nào chạy chậm như vậy nha?"
Tài xế:......
Hắn cũng không thể đem bốn cái bánh xe, chạy ra tốc độ của máy bay chiến đấu nha!
Tài xế thực ủy khuất, nhưng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất để đưa Lâm Đoản Đoản trở về, từ rất xa Lâm Đoản Đoản liền thấy được một chiếc xe còn chưa đậu vào gara, đó là chiếc xe mà Quý Lan yêu nhất.
Advertisement
Nàng chạy hai, ba bước, nhảy lên bậc thang, mở cửa ra không nhìn thấy Quý Lan, liền đoán nàng ấy ở trên lầu, Lâm Đoản Đoản lập tức chậm lại bước chân, rón ra rón rén đi lên, sau đó đem cửa đẩy ra một cái khe.
Vừa nhìn thấy thân ảnh của Quý Lan, trong nháy mắt Lâm Đoản Đoản liền quên chính mình phải cho người ta một bất ngờ, xoát một cái liền nhào tới.
Vì thế Quý Lan vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy vài món quần áo chậm rãi rơi trên mặt đất, sau đó một con đại quất miêu so với người còn lớn hơn từ trên trời giáng xuống.
(Quất miêu hình như là mèo mướp màu cam)
Đại quất trực tiếp đem nàng ấn ở trên mặt đất, nhiệt tình liếm mặt nàng, nhưng bởi vì hình thể quá lớn, cơ hồ muốn liếm sạch cái đầu của Quý Lan, Quý Lan đều bị liếm ngốc, sau một lúc lâu mới phản ứng lại đây: "Lâm Đoản Đoản! Ngươi biến trở về cho ta!"
Đại quất nghiêng nghiêng đầu, một bộ biểu tình ' ta chỉ là một con Tiểu Miêu Miêu a sao có thể nghe hiểu được ', vui sướng cọ ở trên người Quý Lan.
Thành công làm hỏng bộ quần áo định chế cao cấp trị giá mười mấy vạn trên người Quý Lan.
"Lâm Đoản Đoản!" Quý Lan nỗ lực ôm trụ cái mặt của đại quất miêu: "Không muốn biến trở về, liền thu nhỏ lại một chút cho ta."
Đại quất: Ta nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì!
Thẳng đến khi Quý Lan cứng rắn nói: "Nếu không đứng dậy đêm nay ăn miêu lương đi nha."
Vừa rồi còn ở đàng kia phá phách không chịu được, lúc này quất miêu liền trừng lớn đôi mắt, vèo một cái từ một con đại quất miêu biến thành một Lâm Đoản Đoản trắng trắng mềm mềm.
Lâm Đoản Đoản ghé vào trên người Quý Lan, giống như tiểu miêu cọ mặt Quý Lan, thanh âm ngòn ngọt: "Quý Lan, ta không muốn ăn miêu lương......"
Gương mặt của Quý Lan hơi hơi đỏ lên, ôm sát Lâm Đoản Đoản, từ ghế trên kéo áo khoác của mình xuống đem nàng bao lấy: "Không được không mặc quần áo."
"Nga......" Lâm Đoản Đoản thành thành thật thật nhặt lại quần áo rớt đầy đất của mình, thở hổn hển thở hổn hển mặc vào, cánh tay trắng nõn đôi chân thon dài, ở trước mặt Quý Lan đong đưa.
Quý Lan cảm thấy từ khi chính mình dưỡng Lâm Đoản Đoản, tóc đều trở nên thưa thớt hơn rất nhiều.
Nhưng mà có thể làm sao bây giờ a? Lại không thể ném.
-------------------------------
[Quý Lan nhớ lại chuyện trước đó]
Quý Lan vĩnh viễn không thể quên được, cảnh tượng trước khi nãi nãi của nàng qua đời đã đem Lâm Đoản Đoản phó thác cho nàng, lúc ấy Quý Lan còn tưởng rằng Lâm Đoản Đoản là một con mèo bình thường, trước khi đón về đã làm vô số chuẩn bị, nào là tra tập tính của mèo ở trên mạng, nào là hỏi bằng hữu cách nuôi mèo, loại miêu lương nào tương đối đáng tin cậy.
Làm bằng hữu của nàng hoảng sợ, chủ yếu là bởi vì tính cách của Quý Lan, một chút cũng không giống người sẽ nuôi mèo.
Sau đó nàng liền đem Lâm Đoản Đoản đón về nhà, còn mua đệm ngủ tinh xảo lại xa hoa cho mèo, đặt ở bên mép giường của mình, cấp Lâm Đoản Đoản ngủ.
Advertisement
Kết quả thời điểm nửa đêm, nàng bị áp bách đến gần như hít thở không thông, vừa mở mắt ra liền thấy, trên ngực nằm bò một con đại miêu giống như người vậy, ngủ ngon lành.
Quý tổng nào có gặp qua trường hợp như thế bao giờ? Lúc ấy liền cho rằng chính mình đang nằm mơ, chậm rãi nhắm hai mắt lại, 5 giây sau......
Trên ngực nàng nằm bò một con quất heo!! Thật sự là heo! Ít nhất 200 cân!
-----------------------------
Lâm Đoản Đoản đã mặc đầy đủ quần áo lại cọ lại đây, ôm lấy cánh tay của Quý Lan: "Quý Lan...... Quý Lan...... Ta không cần ăn miêu lương được không."
Nàng ngẩng đầu, vô cùng đáng thương mà nhìn Quý Lan, Lâm Đoản Đoản trời sinh có một đôi mắt mèo, tròn xoe thủy linh linh, cố tình đuôi mắt lại hơi hơi cong lên trên, lười biếng mang theo một ít linh khí, ngây thơ lại pha thêm vài tia thiên nhiên vũ mị.
Vì thế rõ ràng là biết nàng đang giả vờ đáng thương, nhưng không có mấy người có thể nhẫn tâm tới cự tuyệt nàng.
Quý Lan không tiếng động thở dài: "Thẳng eo ngồi đàng hoàng, ta đi làm cơm cho ngươi, không được chơi văn kiện ở trên bàn của ta."
Lâm Đoản Đoản lập tức siêu cấp ngoan ngoãn ngồi thẳng thân mình, chờ đợi được ăn.
Tuy rằng mỗi ngày Quý Lan đều nói không nghe lời liền cho ngươi ăn miêu lương, nhưng cũng sẽ không thật sự cho Lâm Đoản Đoản ăn miêu lương, chủ yếu là vì ngoại hình của Lâm Đoản Đoản là người, cho nàng ăn miêu lương giống như chính mình đang ngược đãi Lâm Đoản Đoản vậy.
Vì vậy Quý Lan còn cố ý học cách làm cơm cho mèo, kỳ thật cũng không khác gì so với nấu cơm bình thường, dù sao Lâm Đoản Đoản cũng không giống như mèo bình thường không thể hút vào quá nhiều muối, cũng không có kiêng ăn nhiều như vậy.
Quý Lan người chưa từng xuống bếp, lần đầu tiên xuống bếp chính là vì làm một phần cơm miêu cho Lâm Đoản Đoản.
Thảm nhất chính là bởi vì ở nhà Lâm Đoản Đoản luôn đột nhiên biến thành một con mèo, cho nên bảo mẫu, đầu bếp gì đó Quý Lan đều cho nghỉ việc, chỉ chừa lại một người giúp việc, thời điểm không có người ở nhà đến quét tước một chút.
Quý Lan: Vì chỉ miêu này, ta trả giá quá nhiều.
Nàng rửa mặt, lại thay đổi một bộ quần áo, lúc này mới đeo tạp dề vào phòng bếp, mới cầm cá hồi với chanh từ tủ lạnh ra, liền nghe được tiếng sột sột soạt soạt ở cửa, vừa chuyển đầu, Lâm Đoản Đoản cào khung cửa, lén lút duỗi đầu tiến vào, đôi mắt trông mong nhìn nàng.
Bị phát hiện cũng không chột dạ, còn đúng lý hợp tình đề ra yêu cầu: "Còn muốn ăn thịt ức gà!"
Đại khái là nàng dưỡng một cái tổ tông đi.
Vị tổ tông này một chút cũng không có tự ý thức, vừa mới bắt đầu chỉ là đứng ở cửa xem, sau đó chậm rãi từng chút một dịch tới bên cạnh Quý Lan, cào cào bàn bếp hướng vào trong chảo xem.
Quý Lan vừa mới đem cá hồi đã ướp xong bỏ vào trong chảo, hương khí liền bốc lên, chỉ cần nàng cúi đầu là có thể nhìn thấy một chỉ miêu thèm ăn, gắt gao nhìn chằm chằm cá trong chảo.
Thời điểm ướp cá hồi ướp vắt một chút nước chanh, bởi vậy ở giữa mùi hương nồng đậm còn kèm theo một chút hương vị tươi mát, ở trong dầu thực mau liền chiên tới mặt ngoài vàng giòn.
Quý Lan dùng xẻng gỗ đem cá lật lại, chiên một mặt khác, đầu chỉ miêu thèm thuồng cũng di chuyển theo, nhìn chằm chằm đến mức muốn có bao nhiêu gấp liền có bấy nhiêu, Quý Lan nhịn không được cong cong khóe môi, cầm một cái đĩa sạch sẽ lại đây, chờ đến khi hai mặt của cá hồi đều chiên xong, liền có thể gắp ra.
Tuy rằng biết Lâm Đoản Đoản không phải là mèo bình thường, nhưng Quý Lan vẫn không thích cho nàng ăn quá nhiều gia vị, bởi vậy cá hồi chỉ dùng một chút muối, nước chanh, thêm một chút tiêu xay để ướp, sau khi gắp ra lại điểm xuyết thêm cà rốt, rau xanh đã được chần qua, bởi vì thời điểm chần qua nước sôi có thêm một chút muối, cho nên cá chỉ cần thêm một chút gia vị là được.
Quý Lan chiên xong cá hồi, lại đi tủ lạnh lấy thịt ức gà, kết quả vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Lâm Đoản Đoản vươn tay hướng tới trộm cá hồi ở trên bàn.
Quý Lan dùng một tay gõ gõ mu bàn tay của nàng, thành công ngăn trở Lâm Đoản Đoản ăn vụng.
Lâm Đoản Đoản ăn vụng không thành công ánh mắt có chút ai oán, sau đó giống như cái đuôi nhỏ đuổi theo Quý Lan: "Không cần nấu bạch thuỷ! Muốn ăn gà xào ớt!"
"Không thể." Quý Lan một bên sắc thịt ức gà một bên nói: "Ngươi không thể ăn cay, trải qua một lần ăn cay xong liền không thoải mái."
"Kia...... Kia cũng muốn vị chanh!" Lâm Đoản Đoản vô cùng đáng thương nói, tuy rằng nàng siêu cấp muốn ăn gà xào ớt, nhưng chủ nhân không cho nàng ăn nàng cũng không có cách nào khác, chỉ có thể tận lực tranh thủ phúc lợi cho chính mình.
"Được." Quý Lan đem thịt ức gà đã thái mỏng đi ướp gia vị, thời điểm chiên cắt một miếng chanh, đem nước chanh vắt lên, thỏa mãn cái nguyện vọng nho nhỏ kia của Lâm Đoản Đoản.
Vì thế Lâm Đoản Đoản lại kiêu ngạo một chút: "Lại thêm một chút hồ tiêu đen!"
Quý Lan quay đầu lại nhìn nàng, nàng liền rụt cổ một chút, khí thế kiêu ngạo vừa rồi trở thành hư không.
Cuối cùng Quý Lan vẫn thỏa mãn nàng, rắc một ít hồ tiêu đen lên, lại chiên cho nàng một quả trứng gà.
Thật ra Lâm Đoản Đoản rất dễ thỏa mãn, chỉ cần nhìn hai bàn cơm miêu, liền hạnh phúc muốn nhảy cẫng lên rồi, Quý Lan đem hai cái đĩa để lên trên bàn, trước khi làm cơm đã nấu một nồi cháo cũng đã chín rồi.
Lúc này Lâm Đoản Đoản tương đối nghe lời, thời điểm Quý Lan múc cháo, nàng cự nhiên không có ăn vụng, còn thành thành thật thật hỗ trợ đi lấy chiếc đũa gì đó.
Nhưng mà thời điểm đi ngang qua cửa, Lâm Đoản Đoản tay cầm chiếc đũa ngừng lại vài giây, nàng dùng cặp mắt mèo xinh đẹp quét qua quét lại vài cái ở cửa, cuối cùng chậm rãi vươn chân, giống như đang dẫm thứ gì đó, lại nghiền hai cái.
Một tiếng kêu thảm thiết thực ngắn ngủi vang lên, ngắn đến mức Quý Lan nghĩ đó là ảo giác: "Đoản Đoản?"
"Tới đây tới đây!" Lâm Đoản Đoản với vẻ mặt hạnh phúc nhằm tới cái bàn, hơn nữa còn vội vàng cáo trạng trước: "Ta lập tức liền đến ngươi không được ăn vụng!"
---------------------
Đại quất miêu =))
Advertisement
Black Wing
Raven. In a world of fantasy, where magic and sword reign supreme, a girl is reborn. Not as a hero, a villain, or even a common mob. She was reborn as a dumb bird. Now don’t get me wrong, ravens are one of the smartest animals alive. But imagine going from a fully functional human body...to....this... In this world, ravens are considered harbingers of death. Filthy pests. The incarnation of damned souls. Due to their penchant for mischief, they are shunned and despised by human and non-human races alike. Join Raven in her journey from a naive baby bird that wants to become human again (or at least get some semblance of arms/legs), and grow to live a life worth living, eating delicious food and reading great books. Also known as the Ascension of Amaris, Queen of the Night, Beloved of the Moon. *chapter length will vary from around 1500~2500 words.
8 159Game On!
Ichiroku who won a Monolith Capsule in a lottery found himself in a virtual reality that surpassed his imagination. Half-heartedly, he logged into the game and advance without knowing anything... Or that was what he thought...Author Note: Sorry for the bad grammar. I wrote most of the chapter in Japanese and translated it later on to english. There might be some inconsistency with past-present tense. WARNING! Contain Intense Cursing!
8 205Blood and Gold
Having failed to manifest any attunements on the Testing day, Elias is disowned and cast out from his clan, the royal clan of the Holstein kingdom. Unwilling to stay down and to accept the clan's view of unattuned individuals having no power, Elias seeks to grasp onto and change his fate. If he can't move mountains with his fist, can't he at least move mountains of gold? Elias would show his clan and the world that even an unattuned individual is worthy of respect, even that given to the strongest. This is his journey. Darius proved his mettle and showed everyone his potential when he attuned to both the aspects of fire, the royal element, and blood. With a fast-track to general all but guaranteed, the only thing he could have hoped for was for his twin, his dearest brother, to join him by his side. Unfortunately, Elias tested as unattuned, the level that was reserved for weaklings that deserved to be cast out and trampled. Or at least, that's what the clan says. If his brother couldn't hit with the strength of a legend, didn't he just have to hit twice as hard to compensate? Darius would show the weaklings around him just what the apex of diligence and talent looked like. This is also his journey. Release rate: I'll be aiming for 1 every 2 weeks, I'll add more chapters if I can Cover art credit: 3DGrab's Imgur Dark Souls album
8 1939 Levels of Hell - GameLit
Yesterday, Clint and his girlfriend died in a car accident. Today, he woke up with dozens of other humans in a twisted game devised by Death himself. There are only three rules: 1) If you die, you lose. 2) If you reach the end of the ninth level, you live. 3) You may kill each other, if you like If Clint can reach the end of the game, he can save his girlfriend and himself--that is, if the other players don't kill him first.
8 195His Adventure In The Soul World
In this world of the Mok Soul, every creatures have distinct features. People who travels to this world from Earth are called travelers. They have the ability to snatch the distinct features of the local creature. Our MC is one such traveler._-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_ Along the journey, -------- he found friendship and treason. He encountered eternal love and deep hatred. He experienced happy endings and tragedies. - All that make him a mature young man. -------- He found strange creatures. He encountered strange materials. He experienced strange events. He has some abilities the others lack. He lacks some abilities the others have. But he can't stop his adventure no matter what. - All that make him question what existence is?-------- Oh, he is our MC, Cank.
8 134JOHNNY X CEREAL (CTC FAN FIC)
As Johnny's eating his favorite cereal (Cinnamon Toast Crunch) he un-knowingly makes a wish and what happens from there can only be described as an ever lasting ecstasy, between a boy and his cereal.Chpt 3:"Wh-what are you doing!.." Johnny asked embarrassed but cautiously."I gotta loosen up a bit more." Chris whispered."No- don't!" Johnny stretched as he felt Chris start to lick his hole. Johnny tried desperately to claw at Chris, attempting to remove his head away from him, but he didn't budge.Now covering his mouth Johnny slowly adjusted to Chris's strong tongue which was now thrusting and flicking around In and around his hole."Mmffmm.." Johnny's moans were now muffled and slurred as he felt himself come closer to climaxation.
8 71