《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Phiên ngoại 2. Kỷ Nhị truy thê kí (2)
Advertisement
"Ta sợ ngươi càng ngày càng chán ghét ta."
Không liên hệ không có nghĩa là không nhớ nhung, chỉ là sợ ngươi càng ngày càng cảm thấy phiền chán.
Mang theo âm thanh nghẹn ngào, còn có ánh mắt của nàng, đối diện với từng giọt nước mắt đang rơi xuống của Kỷ Dữ Lộ, giống như rơi xuống đáy lòng của Lâm Vi, tách ra không gặp, trong lòng các nàng cũng không tốt được.
Lâm Vi ôm nàng, "Ta nói rồi ta rất khó theo đuổi."
"Ân. . . Ân. . ." Kỷ Dữ Lộ cười đem đầu cọ ở trên vai Lâm Vi, trong miệng hừ nhẹ đáp lời, ngây ngốc gật đầu. Lần trước, Lâm Vi đem nàng dọa sợ rồi, nói tới kiên quyết như vậy, phương thức liên lạc cũng xóa hết. Kỷ Dữ Lộ đang nghĩ, có thật là nàng chán ghét mình như vậy hay không, chính mình có phải là quá mức dính chặt lấy hay không.
Trước đây Kỷ Dữ Lộ cảm thấy yêu thích một người, nhất định phải cùng một chỗ, không cùng một chỗ không thể gọi là yêu thích. Thế nhưng sau khi gặp được Lâm Vi, nàng cũng rõ ràng ý nghĩ của Lâm Vi, nếu như từ tận đáy lòng Lâm Vi không thích nàng, nàng nguyện ý lẩn đi thật xa, không tiếp tục dây dưa nữa, bởi vì nàng không muốn thấy Lâm Vi bởi vì mình mà khổ sở.
"Ta cho rằng ngươi thật sự không cần ta nữa." Kỷ Dữ Lộ khóc đến bờ vai run rẩy, càng dùng sức ôm chặt, càng chặt mới càng an tâm.
Lâm Vi ngẩng đầu lên, để nước mắt ở khóe mắt chảy ngược trở lại, khịt khịt mũi, "Ta chán ghét kẻ thích khóc."
"Ừ. . ." Kỷ Dữ Lộ lập tức đình chỉ khóc, quay về Lâm Vi lắc đầu, "Ta không có khóc, không có khóc."
Lâm Vi vừa buồn cười lại vừa cảm động, kẻ ngu si này.
Nhưng Lâm Vi lại đang khóc, Kỷ Dữ Lộ đằng ra một cái tay, thay Lâm Vi lau nước mắt, hiện tại cảm thấy chuyện hạnh phúc nhất trên đời, chính là trong lòng Lâm Vi có nàng.
Kỷ Dữ Lộ ngẩng đầu nhìn Lâm Vi, "Mặc kệ ngươi như thế nào, ta đều yêu thích."
Lâm Vi hiển nhiên bị Kỷ Dữ Lộ làm cho buồn nôn.
Trước đây Kỷ Dữ Lộ không có như vậy, đánh chết nàng cũng sẽ không nói mấy câu như vậy, nhưng Lâm Vi đối với nàng mà nói, là người đặc biệt.
Lâm Vi thấy chân nàng bị thương, muốn đỡ nàng đến ghế dài cách đó không xa ngồi xuống, mắt cá chân của Kỷ Dữ Lộ bị đau, bước đi bên cao bên thấp, nhìn rất buồn cười.
"Chậm một chút, đi đường cũng có thể bị trật chân." Lâm Vi hằng ngày ghét bỏ Kỷ Nhị tiểu thư.
Nhưng Kỷ Dữ Lộ luôn có thể đem loại ghét bỏ này nghe ra mùi vị của sủng nịch, cười đến một mặt thỏa mãn.
"Vi tỷ, ta nghĩ qua." Kỷ Dữ Lộ để ngón tay ở trên ghế gỗ hoa cũ kỹ, tâm tình của nàng chậm rãi bình tĩnh lại, "Những vấn đề mà ngươi nói, ta hảo hảo nghĩ tới."
Đây là lần đầu tiên Kỷ Dữ Lộ suy nghĩ những vấn đề kia, dù sao xưa nay nàng là người không cân nhắc đến tương lai.
Lâm Vi lẳng lặng nhìn đường băng ở đối diện, không có một bóng người.
Advertisement
"Trước đây ta không nghĩ tới sẽ phụ trách đối với cảm tình, thế nhưng hiện tại ta hối hận rồi. Ta nghĩ muốn ngươi tín nhiệm ta, nhưng ngươi làm sao sẽ tin ta. . . Dù sao con người của ta rất kém cỏi, làm chyện gì cũng ấu trĩ." Kỷ Dữ Lộ cắn cắn môi, lại hít một hơi, "Nhưng lần này không giống nhau, cùng bất kỳ lần nào trước đâu cũng không giống nhau, ngươi đối với ta mà nói, là đặc biệt nhất. Ta biết hiện tại ta làm được chưa đủ tốt, nhưng ta sẽ cố gắng đi làm được, ngươi có thể tín nhiệm ta một lần không? Cho ta một cơ hội sửa đổi. . ."
Nửa tháng trôi qua, đáp án này chí ít không có làm Lâm Vi thất vọng.
Lâm Vi không phải người theo đuổi hứa hẹn nơi chót lưỡi đầu môi, cũng không phải muốn Kỷ Dữ Lộ quy hoạch tương lai cho nàng, nàng chỉ muốn bắt được một loại cảm giác an ổn chân thật. Ở trên người Kỷ Dữ Lộ nàng vẫn không tìm được cảm giác như vậy, nhưng hiện tại, tựa hồ có một chút rồi.
Hơn nửa năm nay, Kỷ Dữ Lộ thay đổi thật nhiều, Lâm Vi đương nhiên nhìn ở trong mắt.
Kỷ Dữ Lộ đặt lòng bàn tay lên mu bàn tay của Lâm Vi, nhìn chằm chằm đôi mắt của nàng, "Có được hay không?"
Ánh mắt tràn ngập chờ mong, bởi vì đêm nay khóc quá nhiều lần, vẫn là sưng lên.
Lâm Vi cũng nhìn chằm chằm Kỷ Dữ Lộ thật lâu, câu môi nở nụ cười.
Có được Lâm Vi ngầm thừa nhận, trận nhận sai dài đến nửa tháng này của Kỷ Nhị tiểu thư cuối cùng cũng kết thúc.
"Buổi tối không cần đi tụ hội sao?" Lâm Vi hỏi.
"Không muốn đi." Kỷ Dữ Lộ dùng tay chống cái ghế, sau đó thân thể di chuyển đến gần Lâm Vi, ngồi vào bên cạnh nàng.
"Tập luyện xong mệt mỏi a ~~" Kỷ Dữ Lộ chậm rãi đem đầu tựa ở trên bả vai của Lâm Vi, nhấc mắt nhìn bầu trời, khóe miệng cười đến ngọt ngào.
Lại bắt đầu dính người, Lâm Vi quay đầu liếc nhìn Kỷ Dữ Lộ một cái, nhìn thấy Kỷ Dữ Lộ lặng lẽ cong lên khóe miệng, cũng nở nụ cười theo, nàng cũng không ghét Kỷ Dữ Lộ làm nũng, phần lớn thời gian Kỷ Nhị tiểu thư đều thật đáng yêu.
Các nàng lẳng lặng ngồi dính vào cùng nhau, năm tháng tĩnh hảo, sung sướng không nhất định phải đi tìm kích thích, liền như bây giờ, Kỷ Dữ Lộ đã rất hạnh phúc rất thỏa mãn rồi.
Lãng mạn chưa được ba giây.
"Mịa nó, lại cắn ta!" Cánh tay của Kỷ Dữ Lộ lại bị muỗi cắn ra vài cái bọc lớn, nàng đưa tay gãi, lập tức liền sưng đỏ lên.
Đêm hè muỗi độc ở trên sân thể dục rất nhiều.
"Trở về đi, nơi này muỗi nhiều."
"Không có cắn ngươi chứ?" Kỷ Dữ Lộ lôi kéo cánh tay của Lâm Vi, nhìn kỹ.
"Ngươi đều uy chúng nó ăn no rồi." Lâm Vi nhìn trên mặt nàng cũng bị cắn, vài cái bọc nhỏ ở chung một chỗ, kết thành cái bọc lớn, Lâm Vi thấy liền cười không thở nổi.
Kỷ Dữ Lộ cảm thấy ngứa, muốn đưa tay đi gãi.
Lâm Vi liền tóm lấy móng vuốt của nàng, càng cào càng sưng, "Ngươi nhị sỏa tử này, đừng cào, cào nữa hủy dung."
Advertisement
Trước đây Lâm Vi rất yêu thích trào phúng Kỷ Nhị tiểu thư, chỉ là bị vướng bởi nàng là khách hàng, không thể nói ở ngoài mặt. Hiện tại, Lâm Vi một hai liền treo "Nhị sỏa tử" ở bên mép, không kiêng dè chút nào.
Kỷ Dữ Lộ nhìn Lâm Vi cười khúc khích, đem "Nhị sỏa tử" nghe thành "Thân ái".
Mắng nàng kẻ ngu si còn vui vẻ, Lâm Vi lại dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn về phía nàng, người như vậy toàn thế giới đều tìm không ra cái thứ hai.
"Chân không sao rồi?"
"Không sao rồi, vừa rồi chỉ có chút đau."
Kỷ Dữ Lộ đi theo phía sau Lâm Vi, Lâm Vi ý thức được chính mình đi quá nhanh, thế là chậm lại bước chân, để Kỷ Dữ Lộ đi theo.
"Về nhà sao? Ta đưa ngươi." Nói xong, Kỷ Dữ Lộ lại nhớ bản thân không có lái xe tới.
"Không cần, ta ngồi xe buýt trở về."
"Ta cùng ngươi cùng đi." Xưa nay Kỷ Dữ Lộ chưa từng ngồi qua xe buýt bao giờ.
Lâm Vi không có từ chối.
Trạm xe buýt, người đang chờ xe không nhiều cũng không ít, năm phút sau, xe vẫn chưa đến.
Một lát sau, Kỷ Dữ Lộ tiện tay kéo cánh tay của Lâm Vi, lại đứng gần thêm một chút, bàn tay chậm rãi đi xuống, sau khi cọ đến lòng bàn tay của Lâm Vi, Kỷ Dữ Lộ đưa ngón tay chậm rãi cắm vào khe hở, nắm chặt. Lúc này, Kỷ Dữ Lộ mới ngẩng đầu hỏi Lâm Vi, "Như thế nào còn chưa tới?"
"Nhanh thôi, lại chờ thêm mấy phút nữa."
Lúc Lâm Vi nói chuyện, Kỷ Dữ Lộ cảm giác được tay của mình cũng được nàng nắm thật chặt, "Ừm! ! !"
Ba phút sau, một chiếc xe buýt ngừng lại ở trước mặt các nàng.
Lên xe, không tính là chen lấn, nhưng vừa vặn không có chỗ ngồi, hiện tại trong lòng Kỷ Dữ Lộ ngọt giống như được lau mật đường, bởi vì Lâm Vi vẫn nắm tay nàng không có buông ra, mãi cho đến khi lên xe cũng vậy.
Qua hai trạm, người dần dần nhiều lên, xe lại xóc nảy, lần này Kỷ Dữ Lộ không quen.
"Lần đầu tiên ngồi xe buýt sao?"
Kỷ Dữ Lộ gật đầu, phía sau không ngừng có người chen nàng, nàng không thể làm gì khác hơn là dán sát vào trên người Lâm Vi, lúc này tài xế xe thắng gấp, Kỷ Dữ Lộ trực tiếp đánh vào trên người Lâm Vi, theo bản năng ôm lấy eo của Lâm Vi, vốn là chỉ có một cái tay ôm thôi, sau đó chậm rãi, hai cái tay đều bò đến trên eo Lâm Vi, giống như ôm lấy nhánh cỏ cứu mạng vậy.
"Chính mình cầm lấy." Lâm Vi liếc nhìn nàng một cái, xe không có đông đến mức đó, ôm chặt như thế, rõ ràng chính là "Mưu đồ gây rối" .
"Được. . ." Kỷ Dữ Lộ chơi xấu, một cái tay nắm lấy giá đỡ ở phía sau Lâm Vi, một cánh tay khác tiếp tục vòng lấy eo của Lâm Vi, vẫn ôm nàng không buông ra, "Tốt như vậy."
"Buông ta ra." Trên xe nhiều người như vậy, Kỷ Dữ Lộ cũng không thèm để ý.
"Ta sợ ngã!" Một cái cớ rất tốt, Kỷ Dữ Lộ chính là không buông tay, nàng cảm thấy không có gì cả, tỷ nàng cùng Triệu Mộ Tịch đó mới gọi là không xem ai ra gì, ở sân bay nhiều người như vậy, còn ở ngay trước mặt mình, nhét một đống cẩu lương.
Lâm Vi không nói được nàng, liền theo nàng, sau đó Kỷ Dữ Lộ đơn giản đem đầu đều dựa ở trên người mình, điển hình được voi đòi tiên.
Kỷ Nhị tiểu thư lần đầu tiên ngồi xe buýt, trải nghiệm rất tốt, vui cười hớn hở cả một đường.
Ở trên xe 15 phút, Kỷ Dữ Lộ liền ôm Lâm Vi 15 phút, đều không nỡ xuống xe.
Xuống xe.
"Ngươi về sớm nghỉ ngơi đi."
"Ta đưa ngươi về đến nhà ~ "
Lâm Vi đúng là càng không yên lòng Kỷ Dữ Lộ, nàng trực tiếp ngăn cản một chiếc xe, để Kỷ Dữ Lộ trở về.
"Hiện tại còn sớm." Kỷ Dữ Lộ muốn ở cùng nàng lâu thêm chút nữa.
"Mười một giờ không còn sớm."
"Ta có thể hay không. . ." Kỷ Dữ Lộ muốn nói, có thể hay không buổi tối không trở về, ở chỗ này của nàng ngủ lại, nhưng như vậy. . . Kỷ Dữ Lộ suy nghĩ một chút, vẫn là nhịn xuống.
"Cái gì?"
"Ngày mai cuối tuần, ngươi có thời gian không?"
Lâm Vi cố ý chọc nàng, cười hỏi, "Tìm ta có việc gì?"
Lâm Vi lại quanh co lòng vòng, Kỷ Nhị tiểu thư xù lông, "Lâm Vi! Đương nhiên là hẹn hò a!"
"Hẹn hò?" Lâm Vi thích nhất trêu đến Nhị tiểu thư xù lông.
"Nghĩa vụ của bạn gái!"
Kỷ Dữ Lộ đã chuẩn bị sẵn sàng, Lâm Vi nhất định sẽ nói "Ta khi nào là bạn gái của ngươi?"
"Hảo, ta có thời gian."
Kỷ Dữ Lộ trợn tròn mắt nhìn Lâm Vi, nếu như không phải đang ở trên đường cái, nàng đã muốn vui vẻ nhảy lên cung trăng! ! !
"Ngươi trở về đi, ngày mai gặp."
Lúc Lâm Vi xoay người, Kỷ Dữ Lộ kêu một tiếng, "Vi tỷ. . ."
"Còn có chuyện?"
Kỷ Dữ Lộ xông lên, cảm thấy thay cái xưng hô khá là thích hợp, "Vi Vi ~~ "
Buồn nôn muốn chết, Lâm Vi nâng lên cái trán, đều nói nữ nhân một khi nói chuyện yêu đương, chỉ số thông minh liền bằng không, hiện tại nàng rất lo lắng chỉ số thông minh của Kỷ Nhị tiểu thư, vốn dĩ đã không có bao nhiêu.
Kỷ Dữ Lộ nhón mũi chân tiến lên trước, nhẹ nhàng đặt môi lên trên môi của Lâm Vi, ngừng hai giây, hôn một cái.
Lúc Lâm Vi mở mắt ra, Kỷ Dữ Lộ cười nói với nàng, "Ngày mai gặp."
"Ừm." Lâm Vi sờ sờ đầu nàng.
Tài xế đã không còn kiên trì được nữa, ở một bên thúc giục, Kỷ Dữ Lộ lại nhanh chóng hôn thêm một cái ở trên mặt Lâm Vi, cơ hồ là nhào lên xe, nằm nhoài ở một bên cửa sổ xe, cười vẫy tay với Lâm Vi.
Lâm Vi ghét bỏ xoay người rời đi, làm như không nhìn thấy.
Kỷ Dữ Lộ về đến nhà, trực tiếp hưng phấn ngã nằm lên trên ghế sô pha, từ trên xe taxi cho đến hiện tại, khóe miệng của nàng đều muốn cười đến co giật. Nàng luống cuống tay chân lấy di động ra gọi điện thoại cho Lâm Vi.
Thông, nguyên lai Lâm Vi đã sớm đem nàng kéo ra khỏi danh sách đen, chẳng trách Lâm Vi lại trách mình không gọi điện thoại cho nàng.
"Uy —— "
"Ta về đến nhà."
"Hảo, ngươi nghỉ sớm một chút, đừng thức đêm." Lâm Vi biết Kỷ Dữ Lộ là con mèo đêm.
"Ân, nhớ kỹ." Mỗi một câu phân phó của Vi tỷ nàng đều phải nhớ kỹ.
Cứ như vậy cúp điện thoại, nhưng Kỷ Dữ Lộ còn muốn nghe thêm âm thanh của nàng. Kỷ Dữ Lộ muốn dính nàng, lại sợ chính mình quá dính người, nàng sẽ chê mình ấu trĩ, chính là đang ở trong trạng thái hưng phấn cùng chờ mong, Kỷ Dữ Lộ mỏi mệt ngủ thiếp đi, đến qua nửa đêm nàng mới từ trên ghế sô pha đứng dậy, tắm rửa sạch sẽ lại lên giường ngủ.
Gần đây Lâm Vi cũng không tiếp hộ khách được, vì sau khi quay xong MV Trương đạo lại tìm nàng quay tiếp, hợp tác rất thuận lợi, còn giúp nàng dẫn tiến tài nguyên, tiến vào tổ đóng phim, cho dù chỉ là vai phụ, cũng là cơ hội. Lâm Vi nghĩ đại khái là Kỷ Dữ Lộ giúp nàng chuẩn bị quan hệ, bởi vì bối cảnh của Kỷ gia, người trong vòng cũng sẽ cho Nhị tiểu thư chút mặt mũi.
Kỷ Dữ Lộ đương nhiên không muốn Lâm Vi lại đi bồi người khác tán gẫu uống rượu, nàng muốn làm chung thân "Khách hàng" VIP của Lâm Vi, Lâm Vi là của một mình nàng.
Lâm Vi thích uống rượu, Kỷ Dữ Lộ cũng thích uống rượu, mà hai cái bình rượu sau khi cùng một chỗ, rượu các nàng cũng không uống, quán bar cũng không đi. Thời điểm chính mình uống rượu, xưa nay không hề nói uống rượu hại thân, nhưng thời điểm bạn gái uống rượu, thì mỗi ngày đều lải nhải uống rượu hại thân.
Sau khi tốt nghiệp, Kỷ Dữ Lộ kí hợp đồng với công ty đĩa nhạc, chuyên tâm bận rộn với âm nhạc, Lâm Vi đi đóng phim, kỳ thực thời gian nhàn rỗi của hai người rất ít. Nhưng mỗi khi rảnh rỗi Kỷ Dữ Lộ liền đi tìm Lâm Vi, hận không thể biến thành vật trang sức treo ở trên người Vi tỷ nàng, Lâm Vi ghét bỏ Kỷ Nhị tiểu thư là hiển nhiên, nhưng một bên ghét bỏ một bên lại yêu thích.
Kỷ Dữ Lộ cảm thấy bạn gái của nàng thật khó hầu hạ, chính mình nếu như đi dính nàng, sẽ bị ghét bỏ, thời điểm không dính nàng, nàng lại tức giận. Dù sao Kỷ Dữ Lộ cũng bị Lâm Vi ghét bỏ quen rồi, vốn dĩ da mặt liền rất dầy, hiện tại da mặt so với tường thành còn dày hơn.
Lâm Vi ngồi ở trên ghế sô pha xem kịch bản, Kỷ Dữ Lộ liền xoay chuyển vây quanh nàng, nào là ôm nào là hôn dừng không được.
"Ta đang vội đây, đừng nghịch."
"Lão bà ~~~" Kỷ Dữ Lộ có lời oán hận, Lâm Vi bề ngoài chính là gợi cảm, lại chưa từng nhiệt tình như lửa với mình bao giờ, Kỷ Dữ Lộ giống như tiểu lang cẩu đem Lâm Vi nhào vào trên ghế sô pha, ném kịch bản trong tay nàng xuống, "Hôn một cái —— "
"Kỷ Dữ Lộ, ngươi bao lớn rồi?" Lâm Vi đưa ngón tay đâm cái trán của Kỷ Dữ Lộ, chê nàng ấu trĩ.
"Năm nay. . . Ân. . . Thật giống. . . Ân. . . Có. . . Ân. . . Hai mươi ba. . . Ân. . . Tuổi. . . Ba. . ."
Mỗi khi nói được hai chữ, Kỷ Dữ Lộ liền hôn nàng một cái, thở hồng hộc, có một câu nói thôi mà bỏ ra ròng rã một phút.
"Được rồi không có?"
"Không có."
"Được rồi không có? !"
"Được rồi. . ."
Địa điểm hẹn hò nhiều nhất của các nàng vẫn là ở nhà.
Kỷ Dữ Lộ vẫn muốn cùng Lâm Vi ở cùng nhau, không ở cùng nhau, bận rộn lên một cái liền không có thời gian dính nị, tốt nhất là cho nàng ở nơi này cùng Lâm Vi, khu nhà ở bên kia của nàng quá nhiều phòng, nhưng nhà của Lâm Vi chỉ có một gian phòng một cái giường.
Kỷ Nhị tiểu thư đã tính toán tốt rồi, nhưng Lâm Vi lại không có ý tứ ở phương diện này, bởi vì chuyện này, Kỷ Dữ Lộ thực sự là vắt hết óc, làm các loại ám chỉ, chính là không có kết quả.
----------------------------------------------
Thời điểm tháng mười, Nhan Âm về nước, Kỷ Dữ Lộ nhìn thấy tin tức trên mạng mới biết, Nhan Âm cũng không nói trước với nàng một tiếng, các nàng xác thực đã lâu không có liên hệ qua, nếu như Nhan Âm biết tin Kỷ Dữ Đường dự định cùng Triệu Mộ Tịch kết hôn, tâm còn không vỡ thành pha lê mới là lạ.
Sau đó, Nhan Âm liên hệ nàng, Kỷ Dữ Lộ nghe ngữ khí trong lúc nàng nói chuyện, khả năng là đã tiêu tan đi.
Sau khi Nhan Âm về nước, lần đầu tiên Kỷ Dữ Lộ cùng nàng gặp mặt, là ở đoàn phim.
Cực kì trùng hợp, bộ phim đầu tiên mà Nhan Âm nhận sau khi về nước, là cùng một cái đoàn phim với Lâm Vi, nhưng Nhan Âm là vai nữ chính, ngày ấy, lần đầu tiên Kỷ Dữ Lộ đi đoàn phim tham ban, ba người vừa vặn gặp gỡ.
"Tiểu Lộ, sao ngươi lại ở đây?" Nhìn thấy Kỷ Dữ Lộ Nhan Âm rất bất ngờ.
Lâm Vi còn đang đối diễn, Kỷ Dữ Lộ đi gặp Nhan Âm trước, nàng so với lúc trước xem ra thành thục hơn nhiều, thay đổi cái hoàn cảnh thật sự rất ảnh hưởng đến con người.
"Tiểu Âm. . . Ta đến tham ban."
"Ta còn muốn hẹn ngươi ra ngoài tụ hội, khéo như vậy liền gặp gỡ, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm, ngươi gầy, biểu diễn rất mệt đi?" Nhan Âm muốn đi sờ đầu của nàng, trước kia các nàng rất thích mò đầu nhau như vậy, nhưng thời điểm Nhan Âm xuất thủ, cảm giác thay đổi, bởi vì Kỷ Dữ Lộ né tránh nàng, rất lúng túng.
Nhan Âm nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt.
Không thể cùng những người khác quá thân mật, thê nô Kỷ Nhị tiểu thư nhớ kỹ điểm ấy, lần trước chơi trò chơi, đủ để nàng nhớ kỹ.
"Nhị sỏa ——" Lúc này Lâm Vi từ trong phòng chụp ảnh đi ra, liền nhìn thấy Kỷ Dữ Lộ đang cùng Nhan Âm nói chuyện. Lúc trước Nhan Âm hãm hại qua Triệu Mộ Tịch, Lâm Vi đối với Nhan Âm vẫn rất phản cảm, nhưng nàng biết quan hệ trước đây của Kỷ Dữ Lộ cùng Nhan Âm rất tốt.
"Xong việc rồi?" Kỷ Dữ Lộ nghe được biệt hiệu chuyên môn của mình, quay đầu lại, thấy Lâm Vi lại đây, cười hì hì tiến lên kéo nàng.
Sau khi về nước, cái gì cũng thay đổi, Nhan Âm nhìn Kỷ Dữ Lộ trốn tránh chính mình, nhưng lại cùng Lâm Vi qua lại đến thân mật.
"Tiểu Lộ, một lời đã định, buổi trưa cùng nhau ăn cơm."
Cùng nhau ăn cơm? Lâm Vi nhìn Kỷ Dữ Lộ một chút, Kỷ Dữ Lộ cảm thấy sau lưng mát lạnh.
"Tiểu Âm, nàng là ta. . ." Kỷ Dữ Lộ do dự có nên nói hay không, cùng Nhan Âm không có gì phải ẩn giấu, chính là nàng không biết, Lâm Vi có ngại nàng nói ra hay không.
Lâm Vi nắm tay Kỷ Dữ Lộ, cái loại tình nhân mười ngón tương khấu, lập trường rất rõ ràng.
Nhìn tay các nàng nắm cùng một chỗ, Nhan Âm cảm thấy bầu không khí không thích hợp lắm.
Một là bằng hữu, một là lão bà, Kỷ Dữ Lộ không biết Lâm Vi xem Nhan Âm rất khó chịu, còn nói, "Hoặc là, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn đi?"
"Không cần." Lâm Vi dứt khoát từ chối, xem Nhan Âm thêm một chút đều cảm thấy phiền.
Kỷ Dữ Lộ lập tức rơi vào hoàn cảnh lưỡng nan, do dự một chút, mới vô cùng khó khăn nói với Nhan Âm, "Thật xấu hổ, Tiểu Âm."
"Không có chuyện gì, hôm nào đi." Nhan Âm cười đến có chút cứng ngắc, nếu như là người khác, lúc này nàng đã nổi nóng rời đi rồi.
Buổi trưa, Kỷ Dữ Lộ ở đoàn phim bồi Lâm Vi ăn hộp cơm.
"Ngươi cùng Nhan Âm quan hệ rất tốt?"
Trước đây thì đúng, hiện tại Kỷ Dữ Lộ cảm giác được giữa các nàng so với bằng hữu bình thường còn muốn xa lạ hơn, Nhan Âm đại khái chỉ là vì tiếp cận Kỷ Dữ Đường, mới chơi thân với nàng đi, "Bình thường thôi, bằng hữu bình thường."
"Nàng đối với ngươi rất nhiệt tình a." Lâm Vi cúi đầu, dùng chiếc đũa chọc lấy hành lá ở trong thức ăn.
Kỷ Dữ Lộ biết Lâm Vi đang nằm ở biên giới ghen, "Nào có."
"Để ta lựa ra." Kỷ Dữ Lộ cẩn thận giúp Lâm Vi lấy hành lá ra, nàng có tính khí của đại tiểu thư, nhưng ở trước mặt Lâm Vi không biết có bao nhiêu tri kỷ.
Nhìn Kỷ Dữ Lộ tỉ mỉ lựa hành lá ra ngoài, Lâm Vi gắp một miếng thịt bò uy đến trong miệng nàng, "Ăn nhiều một chút, con khỉ ốm."
"Mỗi ngày ngươi uy ta ăn, ta có thể ăn thành heo." Kỷ Dữ Lộ vui vẻ nói, chỉ cần Lâm Vi ngẫu nhiên phát cho nàng một viên "Đường", nàng có thể cao hứng nửa ngày.
"Nghĩ đến thật mỹ."
Di động có âm báo tin nhắn, Kỷ Dữ Lộ lấy ra nhìn, là Nhan Âm.
—— 【 Tiểu Lộ, ngày mai có rảnh không? 】
Kỷ Dữ Lộ không có trả lời, mà trực tiếp đem điện thoại di động giao cho Lâm Vi, rất có một loại cảm giác thẳng thắn được khoan hồng.
"Nàng tìm ngươi, ngươi đưa cho ta làm gì?" Lâm Vi nhìn tin nhắn kia, tâm tình cũng chẳng vui vẻ gì.
"Ngươi trả lời." Ý tứ là, lão bà, đều nghe lời ngươi.
"Có vẻ ta giống như Mẫu Dạ Xoa, chính ngươi trả lời đi." Lâm Vi không tiếp nhận di động.
Kỷ Dữ Lộ do dự, nàng sợ Lâm Vi tức giận, cho dù giữa nàng và Nhan Âm không có gì cả.
"Nàng tìm ta cùng nhau ăn cơm. . ." Mỗi một câu nói, Kỷ Dữ Lộ đều đang hướng về Lâm Vi "Xin chỉ thị" .
"Ngươi muốn đi thì đi."
"Mấy người bạn học cũ cũng đi, ta không tiện cự tuyệt."
Advertisement
Dark Star Survivor
A universe obliterated, with only one survivor. Zoey, the last living being from a planet called Gaia, was sent into a new universe where she will once again have to struggle to survive. A hostile place where the strong rule the weak, and only strength matters. She will face new threats, greedy nobles, ferocious beasts, strange dungeons left behind by the gods... and more! Along the way, she will make enemies and friends, and maybe she can one day unravel the mysteries that surround her and her mysterious powers... No matter where, she is determined to survive. She will carve her legacy into the very fabric of the universe! ----------------- I will be writing this novel in my free time during and after work, so I apologize for the shorter chapters in advance. I hope that everyone enjoys this story in some way.
8 109Shifter
Rust had been playing since Battleheart's opening one and half years ago. But once again, he had chosen to restart. Indecisiveness was the reason. Battleheart was the first true life-like VRMMORPG. For many, including Rust, this second reality quickly became a major part of life.It was a chance to live in a completely new world, and everyone had a choice in who they wanted to be. The endless amount of choices is what made it hard for Rust. Who should he be if he could be anyone? Join Rust in his adventure and find out. Any and all feedback is appreciated!
8 112Poison in Paradise - A Star Wars Fanfiction
Set after "The Last Jedi", Rey leaves the Resistance in order to complete her training on Ahch-To. An unmerciful fate awaits the Galaxy, but deceptions conceal the truth in order to keep in the secret of who the Hero and Villain truly are. Lies will be told. Destinies will be written. Allegiances will be made. Nothing is at it seems. The Galaxy is full of mind games. But who creates them?
8 136Diagnosed
She is young, and she is diagnosed.
8 165David The Gray Mage
The story of a reincarnated man named David who found himself in a world of magic in the middle of a industrial revolution and a opportunity to learn from the most presitigious academy in his kingdom. The world is very different from what David is used to which makes him question his common sense at almost every turn.
8 581D Bromance One-Shots [COMPLETE]
Collection of one-shots and one imagine. Completed.Part1: consists of older works dated from 2014 to 2016
8 97