《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Phiên ngoại 1. Kỷ Nhị truy thê ký (1)
Advertisement
Từ 0 giờ đến năm giờ, Lâm Vi một đêm không ngủ, cũng không biết tới tới lui lui đi tới bên cạnh bệ cửa sổ nhìn bao nhiêu lần.
Nàng còn chưa đi.
Lâm Vi nhiều lần ngã nằm ở trên giường, còn lăn qua lộn lại ngủ không yên, nàng nghe được bên ngoài cửa sổ rầm rầm tiếng sấm rền, lấy di động ra nhìn tin tức khí tượng, rạng sáng năm giờ đến buổi trưa mười một giờ, đều là Lôi Vũ.
Kỷ Dữ Lộ ở dưới lầu đợi tròn một buổi tối, cánh tay cùng trên đùi đều bị muỗi cắn đến sưng hồng, Lâm Vi vẫn không chịu xuống, ròng rã năm tiếng đều không có đi xuống. Kỷ Dữ Lộ vẫn chấp nhất chờ đợi, đã nói đợi, liền nhất định phải đợi. . .
"Sau này ta chỉ ôm ngươi, chỉ hôn ngươi, chỉ đối tốt với một mình ngươi."
"Chúng ta kết giao đi."
"Vậy ta liền đuổi tới ngươi hài lòng mới thôi."
Kỷ Dữ Lộ nhớ tới những câu nói trước đây, khóc đến càng lợi hại. Lâm Vi mẫn cảm như vậy, nàng sợ Lâm Vi sẽ không tiếp tục cho nàng cơ hội, nàng chưa từng yêu thích qua một người như thế bao giờ, cũng chưa từng đối với người nào chấp nhất như vậy cả. Nàng biết chính mình rất kém cỏi, ấu trĩ lại tùy hứng, thế nhưng vì Lâm Vi nàng đều nguyện ý thay đổi, ăn nhiều khổi hơn nữa cũng được, chịu nhiều oan ức hơn nữa cũng được, chỉ cần Lâm Vi chịu cho nàng cơ hội.
Thật giống như tới ngày hôm nay, nàng mới rõ ràng cái gì gọi là yêu thích.
Ngồi tới hừng đông, một tiếng sấm rền hạ xuống, Kỷ Dữ Lộ theo bản năng che lỗ tai, từ nhỏ nàng đã sợ sấm đánh.
Lâm Vi ở trên lầu nhìn nàng bưng lỗ tai, co lại thành một đoàn, mưa to cứ thế trút xuống, không hề phòng bị.
Đứa ngốc kia, cũng nên đi rồi đi.
Kỷ Dữ Lộ suy nghĩ dù chết cũng không đi, nàng biết nếu như đi, Lâm Vi liền sẽ càng không cho nàng cơ hội. Kỷ Dữ Lộ ngẩng đầu liều chết nhìn chòng chọc rèm cửa sổ nhà Lâm Vi, nước mưa nhỏ thấu ở trên người, cũng không né.
Một phút, năm phút, mười phút. . .
Mưa rơi xuống càng lúc càng lớn, nương theo chớp giật doạ người.
Kỷ Dữ Lộ sợ đến nhắm mắt lại, trong lòng sợ hãi, ngày hôm nay nàng sẽ không bị sét đánh chết ở cửa nhà Lâm Vi đi.
Lâm Vi ngoảnh mặt làm ngơ, đi toilet thẫn thờ mà đánh răng, chỉ là lúc ngẩng đầu nhìn tấm gương, bị chính mình dọa sợ rồi, hai mắt đỏ lên, đáy mắt che kín tơ máu, đây là di chứng để lại do tối hôm qua một đêm không ngủ.
Ly thủy tinh trong tay Lâm Vi nắm không chặt, rơi xuống sàn toilet, vỡ nát. Lại một đạo sấm chớp nổ tung, ngoài cửa sổ âm thanh của sấm chớp, cơ hồ áp đi tiếng vòi nước ào ào, thanh âm kia làm cho người kinh hãi run rẩy, giống như ở trên tim đánh một chùy.
Lâm Vi hoảng hốt cuống quýt vội vàng ra khỏi phòng tắm, nắm lấy một cây dù đen ở bên cạnh tủ giày, thậm chí còn chưa kịp đổi giày, liền xuống lầu.
Cái kẻ ngu si kia còn ngồi ở dưới đất, đem đầu chôn ở trong đầu gối cong lên, chật vật giống như tiểu miêu bị ướt sũng.
Advertisement
Mưa tạnh?
Không còn tầng tầng giọt mưa tạp ở trên người, Kỷ Dữ Lộ hoảng hốt ngẩng đầu lên, nguyên lai là Lâm Vi dùng một cái dù chắn mưa lại cho nàng.
Lớp trang điểm của Kỷ Dữ Lộ đã sớm bị tẩy trôi, sắc mặt trắng bệch, ngồi dưới đất bẩn thỉu, nơi nào còn là cái thiên kim tiểu thư.
"Ta đáp ứng ngươi, nhất định sẽ không có lần thứ hai." Kỷ Dữ Lộ ngẩng đầu nhìn Lâm Vi, câu đầu tiên chính là cái này, mũi đau xót, mím mím miệng lại lệ vỡ ra, cùng nước mưa hỗn tạp cùng một chỗ không phân rõ, "Ta sai rồi."
Mưa quá lớn, nghe không rõ ràng, nhưng có thể nghe được đại khái.
Vẫn là không nhẫn tâm được, nếu như nàng có thể nhẫn tâm, thì sẽ không cùng Kỷ Dữ Lộ dây dưa không rõ. Bởi vì lo lắng, nàng lén lút nhìn chằm chằm Kỷ Dữ Lộ một đêm, lại thấy cảnh này, khóe mắt của Lâm Vi có chút ướt, ở trong lòng mắng một câu "Kẻ ngu si" .
Có bao nhiêu người có thể vì nàng làm đến một bước này? Mùa hè oi bức như vậy, ở dưới lầu cho muỗi ăn chờ nàng một buổi tối, ngày mưa gió vì nàng gặp mưa, trong lòng Lâm Vi rất rõ ràng, khả năng sẽ không có cơ hội gặp được một nhị sỏa tử như vậy lần thứ hai.
Lúc trước nàng cùng tiền nhậm giận dỗi, chỉ có gọi mấy cú điện thoại, đối phương liền không tiếp tục kiên trì. Vào giờ phút này, Lâm Vi cúi đầu nhìn Kỷ Dữ Lộ, càng cảm thấy cô bé trước mắt, so với nam nhân cùng một chỗ bảy năm lúc trước, càng yêu chính mình hơn.
Ở buổi tối hôm qua, trong lòng Lâm Vi đã tiếp nhận Kỷ Dữ Lộ rồi, nhưng vừa mới đối với nàng nhiều thêm một chút điểm tín nhiệm, lại phát sinh một màn như vậy.
Đứng tại chỗ chờ một lúc, Kỷ Dữ Lộ cũng không đứng dậy.
Lâm Vi nghiêm mặt kéo cánh tay của nàng, làm cho nàng theo lên lầu.
Kỷ Dữ Lộ nhếch miệng cười, bộ dạng hiện tại có bao nhiêu xấu, hoàn toàn quên mất.
Lâm Vi mang theo nàng tiến vào thang máy, trên người nàng còn lách tách nhỏ nước.
Kỷ Dữ Lộ nhìn chằm chằm tấm gương trong thang máy, Lâm Vi không nói chuyện với nàng, nàng có chút nóng nảy, tiếp tục nhận sai:
"Xin lỗi."
"Ta đáp ứng ngươi, tuyệt đối sẽ không có lần sau."
"Tha thứ cho ta có được không?"
"Quỳ hộp điều khiển ti vi cũng có thể."
Lâm Vi nhất định là đang lo lắng cho mình, Kỷ Dữ Lộ nghĩ, bằng không như thế nào mưa được một lúc liền xuống đón mình?
Phía trước còn đang nghiêm chỉnh nhận sai, càng về phía sau liền càng bần, Lâm Vi vô ý tưởng tưởng hình ảnh nàng quỳ hộp điều khiển ti vi, không nhịn được, cười một tiếng, liền lập tức khôi phục lại biểu hiện như cũ.
Nàng nở nụ cười.
Tảng đá trong lòng Kỷ Dữ Lộ cuối cùng cũng rơi xuống.
"Vi Vi. . ." Ngay cả xưng hô cũng thay đổi.
Kỷ Dữ Lộ không chút biến sắc đưa tay ra, muốn nắm tay Lâm Vi.
Lâm Vi bỏ qua nàng, ném đến rất nặng.
Còn đang tức giận. Kỷ Dữ Lộ tiếp tục giống như cái tội nhân đi theo phía sau Lâm Vi, bạn gái là phải dùng đến hống, trong lòng Kỷ Nhị tiểu thư thời thời khắc khắc ghi nhớ điều này.
Advertisement
"Hắt xì ——" chỉ trong chốc lát, Kỷ Dữ Lộ đánh ba bốn cái hắt xì.
Vừa vào nhà, Kỷ Dữ Lộ liền lôi kéo cánh tay của Lâm Vi, hoàn toàn không cần mặt mũi nói rằng, "Ngươi muốn xem ta quỳ hộp điều khiển ti vi không? Hiện tại ta liền quỳ cho ngươi xem. . ."
Lâm Vi trắng mắt liếc Kỷ Dữ Lộ một cái, trong lòng ghét bỏ nàng.
"Chỉ cần có thể hống ngươi hài lòng."
"Sau này trời mưa thì tránh đi, đừng tiếp tục dầm mưa."
Rốt cuộc Lâm Vi cũng chịu nói câu đầu tiên với nàng, nhưng nghe ngữ khí không giống như là đang quan tâm, nhưng chỉ cần là từ trong miệng của Vi tỷ nàng nói ra, Kỷ Dữ Lộ đều mở cờ ở trong bụng, "Vẫn là ngươi tốt với ta ~~~ "
"Đầu óc vốn không dễ xài, tuyệt đối đừng để vào nước."
Kỷ Nhị tiểu thư: ". . ."
"Ngươi tắm rửa sạch sẽ liền đi, ta đi ra ngoài có việc."
Vừa tới nhà, Lâm Vi liền hạ lệnh trục khách với Kỷ Dữ Lộ.
"Ngươi còn đang giận ta, rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể tha thứ cho ta?"
"Ngươi lại không làm sai, ta tha thứ cho ngươi cái gì."
Kỷ Dữ Lộ sợ nhất là nàng như vậy, nói thẳng không tha thứ trong lòng mình còn cảm thấy tốt hơn một chút, "Lâm Vi, ngươi đừng như vậy có được hay không?"
"Ngươi đi tắm rửa trước đi." Lâm Vi nhìn nàng một thân ướt nhẹp.
Mười phút, Kỷ Dữ Lộ tắm vội, Lâm Vi đưa cho nàng một cái áo T-shirt trắng sạch sẽ.
Kỷ Dữ Lộ ngồi xếp bằng ở trên ghế sô pha nhìn Lâm Vi.
Lâm Vi nấu một chén trà gừng đưa cho nàng.
Kỷ Dữ Lộ không thích mùi vị này, nhưng Lâm Vi đưa, nàng nhịn một hơi liền uống cạn.
"Dữ Lộ, ta nói thật lòng." Lâm Vi ngồi xuống ở đối diện với Kỷ Dữ Lộ, đưa cho nàng một hộp thuốc cảm, "Giữa chúng ta không thích hợp, hay là thôi đi."
"Trước còn rất tốt, liền bởi vì tối hôm qua sao. . ." Nhớ tới việc này, viền mắt của Kỷ Dữ Lộ còn chưa có bớt sưng lại ửng hồng.
Lâm Vi lắc đầu, "Cảm tình không phải sự kích động nhất thời, ta cảm thấy chúng ta vẫn là không thích hợp."
"Ta ở đâu là kích động, ta chính là yêu thích ngươi! Lâm Vi, có lúc ngươi thật sự rất đáng ghét, vừa mới bắt đầu nói ta là tâm huyết dâng trào, hiện tại còn nói ta là nhất thời kích động, rốt cuộc muốn qua bao lâu muốn tới trình độ nào ngươi mới có thể hiểu, ta chưa từng yêu thích qua một người như thế bao giờ, toàn bộ tâm tư đều cho ngươi." Lúc này mỗi một câu nói của Kỷ Dữ Lộ đều là lời nói từ tận đáy lòng, ở trước mặt Lâm Vi giống như có 100 cái miệng cũng không chứng minh được tâm ý của chính mình, một giọt nước mắt theo khuôn mặt chảy xuống, "Lâm Vi ngươi đúng là có thể nhịn, toàn thế giới chỉ có ngươi có thể để cho ta khóc."
Lâm Vi thấp cúi đầu.
"Tại sao không cùng một chỗ, ta không hiểu, chúng ta tại sao không thể cùng một chỗ? !"
"Ngươi cảm thấy hai người cùng một chỗ rất đơn giản sao? Ta hỏi ngươi, ngươi biết ta muốn cái gì sao? Chúng ta cùng một chỗ, ngươi cân nhắc qua tương lai của chúng ta chưa? Những vấn đề này, ngươi có thể cho ta một đáp án sao?"
Kỷ Dữ Lộ trầm mặc, những vấn đề này của Lâm Vi, xưa nay nàng chưa từng suy nghĩ qua. Nàng nghĩ là, các nàng yêu thích lẫn nhau, cùng một chỗ nhất định sẽ vui vẻ, vui vẻ không phải đã đủ rồi sao?
Đây chính là nguyên nhân vì sao Lâm Vi không chịu tiếp thu nàng.
"Nếu như những vấn đề này ngươi đều không nghĩ tới, chúng ta thật sự không tốt hợp lại cùng nhau, chí ít, ngươi không phải người ta muốn tìm."
"Ta. . ."
"Ngươi không phải muốn ngay cả bằng hữu cũng không làm được đi?" Trên mặt Lâm Vi hiện lên một vệt cường cười, nàng tin tưởng, Kỷ Dữ Lộ sẽ là một người yêu rất tốt, nhưng tuyệt đối không phải là một người bạn đời thích hợp cùng chính mình tiếp tục đi dài lâu.
Lâm Vi còn rất hâm mộ Triệu Mộ Tịch, làm sao ánh mắt của Triệu Mộ Tịch lại tốt như vậy, thích một đối tượng vừa thích hợp nói chuyện yêu đương, lại thích hợp cùng sinh hoạt, mà nàng đây, thích một "Nhị sỏa tử" không có kết quả.
"Mưa nhỏ lại rồi, ngươi đi đi."
-----------------------------------------------
Ngày đó sau khi cùng Kỷ Dữ Lộ nói xong, đại khái khoảng nửa tháng trôi qua, Kỷ Nhị tiểu thư quả nhiên không có trở lại phiền nàng. Người ta chỉ ôm chút tư thái vui đùa mà thôi, nhưng ngươi là ôm dự định muốn kết hôn, xác thực không phải người cùng một con đường, Lâm Vi nghĩ, Kỷ Dữ Lộ hẳn là cũng ý thức được điểm này rồi đi.
Trong quán rượu.
"Đừng uống, ngươi đã uống quá nhiều rồi." Triệu Mộ Tịch đoạt lấy ly rượu trong tay Lâm Vi, nói buổi tối cùng nhau tụ tập, quay đầu lại chỉ có một người ở chỗ này uống rượu giải sầu, xưa nay Lâm Vi không phải là người mượn rượu tiêu sầu, nàng vẫn luôn xem thường phương thức ấu trĩ này.
Nhưng Triệu Mộ Tịch thấy nàng xác thực rất phiền muộn.
"Ta cùng với nàng thất bại." Lâm Vi chống đầu, đối với Triệu Mộ Tịch nói.
"Thất bại? Dữ Lộ?"
Lâm Vi khẽ gật đầu, cúi đầu cười.
Triệu Mộ Tịch nhìn thấy ở trong đáy mắt nàng có lệ quang, ngày hôm nay uống rượu, cũng là bởi vì Kỷ Dữ Lộ đi.
"Các ngươi đến cùng đã phát sinh cái gì?" Triệu Mộ Tịch nghe Kỷ Dữ Đường nói, Kỷ Dữ Lộ giống như biến thành người khác vậy, cả ngày đều nhốt mình ở trong phòng, giữ yên lặng.
Lâm Vi đem chuyện ngày đó nói hết một lần cho Triệu Mộ Tịch nghe, ngữ khí ung dung, ". . . Nàng chính là cái tiểu hài tử."
"Đại Vi. . ." Triệu Mộ Tịch nghe ra được chua xót ở trong giọng nói của nàng, Lâm Vi là yêu thích Kỷ Dữ Lộ, nhưng lại cảm thấy các nàng không phải là người của một thế giới, Lâm Vi từng bị tổn thương, nàng rất cần một người có thể dựa vào, cái này vừa vặn là điều mà Kỷ Dữ Lộ không thể cho nàng.
Lại thêm mấy ly rượu qua đi, cuối cùng Lâm Vi không nhịn được nữa, nàng đem đầu tựa ở trên vai Triệu Mộ Tịch, mang theo run rẩy nức nở nói, "Ta chỉ muốn nghe đáp án của nàng, nói êm tai một chút cho dù là gạt ta cũng được. . .Nhưng nàng không có liên lạc với ta, chính là vui đùa một chút mà thôi a, ta đã sớm biết."
Biết mình cũng bắt đầu tưởng thật rồi. Lúc trước nàng kéo đen dãy số của Kỷ Dữ Lộ, không nhận được điện thoại của Kỷ Dữ Lộ là điều rất bình thường, nhưng hiện tại đã bãi bỏ, vẫn không nhận được điện thoại của Kỷ Dữ Lộ.
"Thứ đồ gì, Mộ Tịch ngươi nói cho ta biết, tại sao ta luôn đụng tới những người như thế. . ."
Triệu Mộ Tịch ôm Lâm Vi, nhẹ giọng an ủi, trước đây nàng cảm thấy Lâm Vi cùng Kỷ Dữ Lộ cùng một chỗ rất không thích hợp, nhưng hiện tại xem ra, nếu như thật sự thích, tách ra không hẳn là giải thoát, loại tư vị yêu mà không thể này, Triệu Mộ Tịch hiểu.
Lúc trước nàng cùng Kỷ Dữ Đường cùng một chỗ cũng vậy, nàng phải dùng rất lớn dũng khí, mới có thể tiếp nhận Kỷ Dữ Đường.
"Đại Vi, hay là cho hai bên một cơ hội hiểu nhau đi." Triệu Mộ Tịch không có kiên quyết ép buộc gì, nàng không muốn ảnh hưởng đến phán đoán của Lâm Vi, chỉ là nói sự thật, "Ngày hôm qua Dữ Lộ còn hỏi ta, cuối tuần nàng tốt nghiệp, ngươi có đi hay không?"
"Hiểu rõ rồi, đi để bị nàng quăng sao? Đương nhiên không đi, sau này đừng tiếp tục nhắc đến nàng ở trước mặt của ta."
Triệu Mộ Tịch bất đắc dĩ, vừa nãy cũng không biết là ai nhắc đến Kỷ Nhị tiểu thư, liền khóc sướt mướt.
Giữa tháng sáu, là đêm diễn tốt nghiệp của Z đại, địa điểm ở ngay đại lễ đường của trường học.
Buổi diễn là bán cởi mở, đối ngoại cũng có mời, rất sớm trước đó Kỷ Dữ Lộ đã gửi thư mời VIP cho Lâm Vi. Kỷ Dữ Lộ ngồi ở phía sau đài bên trong phòng hóa trang, nắm điện thoại di động, do dự có nên gọi điện thoại cho Lâm Vi hay không, nhưng chính mình đã sớm bị Lâm Vi kéo đen.
Ngày hôm nay Lâm Vi sẽ đến chứ? Nàng đã đáp ứng với mình sẽ tới.
Hậu trường cãi nhau, Kỷ Dữ Lộ phiền muốn chết, mang lên tai nghe nghe nhạc.
Buổi diễn là tám giờ tối chính thức bắt đầu, khoảng bảy giờ năm mươi phút Lâm Vi mới đến, Kỷ Dữ Lộ không có nói với nàng tiết mục xếp hạng thứ mấy. Lâm Vi ở cửa lễ đường nhìn thấy Triệu Mộ Tịch nắm tay Kỷ Dữ Đường đang chuẩn bị vào trong, nàng hướng về một bên né tránh, đợi hai người kia đi vào, rồi mới vào theo.
Lâm Vi không có đi khu VIP, chỉ ngồi ở hàng cuối cùng, khu VIP là ba vị trí đầu, rất dễ bị người nhìn thấy. Lại nói, Triệu Mộ Tịch cùng Kỷ Dữ Đường nhất định là ngồi ở khu VIP.
Di động rung rung, Lâm Vi vừa nhìn, là tin nhắn của Triệu Mộ Tịch.
—— Tối nay ngươi có tới xem diễn không?
Lâm Vi ngồi ở hàng sau nhanh chóng trả lời tin nhắn của Triệu Mộ Tịch.
—— Không có gì đẹp đẽ, ta ở nhà ngủ.
Con vịt chết mạnh miệng.
Triệu Mộ Tịch nhìn khắp bốn phía, cũng không thấy bóng dáng của Lâm Vi đâu.
Lâm Vi cầm tờ giới thiệu tiết mục nhìn một chút, tiết mục của Kỷ Dữ Lộ là một tiếng sau, là ca khúc xuyến thiêu.
Tiết mục của Kỷ Dữ Lộ còn sớm, nàng tới khu VIP đi một vòng, quả nhiên Lâm Vi không có tới, cuối cùng, nàng chỉ có thể vòng tới trước mặt Kỷ Dữ Đường cùng Triệu Mộ Tịch, "Tỷ, các ngươi tới rồi."
"Ừm, hảo hảo biểu hiện." Kỷ Dữ Đường sờ sờ đầu Kỷ Dữ Lộ.
Kỷ Dữ Lộ lôi kéo Triệu Mộ Tịch lén lút hỏi, "Nàng không có tới sao?"
"Khả năng là chờ một lúc nữa đi." Triệu Mộ Tịch không có trực tiếp giội nước lã.
Kỷ Dữ Đường nhìn Kỷ Dữ Lộ cùng Triệu Mộ Tịch kề tai nói nhỏ, hai người này từ lúc nào mà cảm tình lại tốt như vậy, chờ Kỷ Dữ Lộ đi rồi, Kỷ Dữ Đường mới nói với Triệu Mộ Tịch, "Có cảm giác hay không Dữ Lộ thay đổi?"
Là thay đổi, trở nên không còn ồn ào nữa, Triệu Mộ Tịch nghĩ thầm, thất tình đương nhiên tâm tình sẽ không tốt, Kỷ Dữ Đường còn chưa biết chuyện Kỷ Dữ Lộ điên cuồng theo đuổi Lâm Vi.
"Khả năng là hiểu chuyện đi, dù sao cũng phải tốt nghiệp rồi."
Kỷ Dữ Đường ôm vai Triệu Mộ Tịch, "Ta phát hiện cảm tình của các ngươi không tệ."
Triệu Mộ Tịch nghiêng đầu qua chỗ khác, "Ai bảo tính cách của ta tốt làm chi."
Một giờ sau, lúc sắp đến tiết mục của Kỷ Dữ Lộ thì hậu trường xảy ra chút sự cố.
"Đạo diễn, ngươi để cho ta đổi thủ ca đi."
"Còn có hai cái tiết mục nữa là đến ngươi rồi, lúc này đổi bài, ngươi đang nói giỡn sao? !"
"Thật sự rất trọng yếu, coi như cho khán giả một niềm vui bất ngờ đi."
"Ta thấy là kinh hãi thì có, một tháng trước liền bắt đầu tập luyện tiết mục, bây giờ ngươi mới nói."
Kỷ Dữ Lộ lâm thời muốn đổi tiết mục, vạn nhất Lâm Vi có đến thì sao, nàng muốn hát ca khúc của MV cho Lâm Vi nghe.
Đạo diễn không có đồng ý, nói đây là làm bậy.
Kỷ Dữ Lộ nghĩ, làm bậy liền làm bậy.
Chờ người chủ trì báo tiết mục, đến phiên Kỷ Nhị tiểu thư diễn, Lâm Vi liền nhìn về chính giữa sân khấu, vẫn là nhóm người của ban nhạc kia, nàng nhìn thấy bóng người của Kỷ Dữ Lộ, gầy gò nho nhỏ, cũng không biết thời điểm hát lên sẽ bạo phát đến mức nào.
Cách quá xa, không thấy rõ mặt.
Người trong ban nhạc đã ổn định vị trí, lúc bắt đầu đệm nhạc thì, Kỷ Dữ Lộ đột nhiên đi về phía AK, "Cho ta mượn đàn guitar một lúc."
AK một mặt bức mộng, tình huống gì đây, lúc diễn tập đâu có như vậy.
"Nhanh cho ta!" Kỷ Dữ Lộ trực tiếp hung AK một trận.
AK rơi vào trong sương mù đem đàn guitar đưa cho nàng.
Khán giả dưới đài cho rằng xảy ra vấn đề.
Kỷ Dữ Lộ lôi một cái ghế tựa chân cao đến chính giữa sân khấu, ôm đàn guitar ngồi xuống, hít sâu một hơi, sau đó thở ra, lúc này mới tiến đến trước micro nói rằng, "Ngày hôm nay vốn là muốn hát xuyến thiêu, nhưng ta lâm thời thay đổi một ca khúc. . ."
Đạo diễn ở hậu trường nghe xong, hầu như nghẹt thở, lúc này cũng không thể xông lên phía trước đánh gãy, nếu không sẽ càng lộn xộn.
"Ta muốn hát cho người ta thích nhất nghe." Kỷ Dữ Lộ nhìn chung quanh, ngoại trừ nàng một người bình tĩnh, những nhân viên làm việc khác đều đang trong trạng thái phát điên, nhưng lại không thể làm gì nàng, "Ta không biết ngày hôm nay nàng có tới hay không, ta hi vọng nàng đã đến. Ta muốn nói với nàng, vấn đề có đáp án, còn có. . . Ta vẫn luôn yêu thích nàng, trước đây cũng vậy, hiện tại cũng vậy, tương lai cũng vậy."
Vừa nghe đây là tiết mục muốn biểu lộ, khán giả lập tức kích động lên, không khí ở hiện trường so với lúc trước đều nóng lên.
Trước khi bắt đầu, Kỷ Dữ Lộ lại cúi đầu nói một câu, "Ban đầu ta cũng không biết tại sao lại viết bài hát này, đại khái có lẽ là viết cho nàng."
Lâm Vi lẳng lặng nhìn sân khấu, nghe nghe, môi nhấp thành đường thẳng, thoáng cúi đầu, nước mắt liền yên lặng rơi xuống.
Bởi vì trước đó không có bất kỳ chuẩn bị gì, Kỷ Dữ Lộ chỉ có thể tự đàn tự hát, đây không phải là lần nàng phát huy tốt nhất, nhưng đây là lần nàng hát đến cảm động nhất, ngay cả đạo diễn cũng không còn lời nào để nói.
Nghe giai điệu quen thuộc, Lâm Vi liền nghĩ tới thời điểm các nàng ở phòng âm nhạc, đứa ngốc kia hát hống nàng, vừa vụng về lại vừa đáng yêu, Lâm Vi vĩnh viễn nhớ tới, Kỷ Dữ Lộ nâng mặt nàng lên sau đó hôn khóe mắt của nàng, Lâm Vi sẽ không dễ dàng tiếp thu một người, nhưng ánh mắt khi đó của Kỷ Dữ Lộ, lại làm cho nàng động tâm.
"Cho." Người bên cạnh thực sự nhìn không nổi nữa, đưa một tờ khăn giấy cho Lâm Vi, trong lòng còn nhổ nước bọt, lại không phải thổ lộ với nàng, khóc đến khoa trương như vậy.
"Cảm ơn."
Kỷ Dữ Đường cũng bối rối, người vừa mới nói những lời nói vừa rồi, hiện tại vẫn còn đang hát ở trên đài là muội muội của nàng sao?
Triệu Mộ Tịch đều bị cảm hóa, nghĩ thầm đêm này như thế nào Lâm Vi không đến, Lâm Vi chính là mạnh miệng, nếu như nàng đã đến, phỏng chừng cũng bị cảm động đến phát khóc đi.
"Xảy ra chuyện gì?" Kỷ Dữ Đường nhìn Triệu Mộ Tịch một chút.
Triệu Mộ Tịch cảm thấy nói cho Kỷ Dữ Đường cũng được, nàng ghé vào bên tai Kỷ Dữ Đường, "Nàng yêu thích Lâm Vi. . ."
Kỷ tổng: ". . ."
Một khúc hát xong, tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, năng lực tùy cơ ứng biến của người chủ trì cũng rất nhanh, tiện đường đưa lời chúc phúc, sau đó tiếp tục giới thiệu một tiết mục khác, tất cả lại trở về quỹ đạo.
Thời điểm đang hát, Kỷ Dữ Lộ nhịn xuống không có khóc, bởi vì phải ổn định khí tức, nhưng vừa đến hậu trường, nàng liền khóc nức nở, những người khác đều tiến lên an ủi.
Advertisement
Heir of Wilberforce
A prisoner of war escapes. To find him, the creators of the world turns the six lower worlds into a labyrinthine ticking bomb. They didn’t hide it, and yet, none of the five million mages living on the lower worlds noticed. Armad has to find the escaper to save his mom. But just as he sets out to look for him, his soul is accidentally broken, and a part is sent out of the labyrinth. *** Disclaimer: cover picture is not mine. My target is a daily release one chapter up to the end of the first book.
8 219Hating The Player
|| Highest Rank - #1 in Teen Fiction and #5 in Romance ||Melody Carson has been in the same class as Tyson McCannon since primary school. She's watched him play with girls, set the school on fire, skip classes, prank teachers, smoke behind the school, break the law, get into fights with other guys for fun and even watched him get suspended for three weeks. He always ruins everything and never does what he is told.Melody has hated him since the day he set foot in her school and luckily he has never noticed her.That is, until now. Tyson has set his eyes on Melody and won't stop until he gets what he wants. And he wants her.*-*-*Note: It is cliché at first but it gets better. [COMPLETED] Copyright © by Laylaa Khan
8 212Crime in the Community
Christopher's illusion of having his life under control is shattered when the mysterious Amaryllis appears in his small town in Fife, bringing new ideas, confusion and ultimately chaos in her wake.
8 188A merman's tear (dreamnotfound)
Pirate captain Dream is captured by the king, in order to be pardoned, he and his crew must set sail on an almost impossible mission, to secure a mermaids tear to cure the deathly illness the king has contracted. But when this mermaid, or better put, merman starts to worm his way into Dream's heart, things start to change.
8 195Moran arranged marriage
so here monami and Karan is married, param is alive, monami joined academy as a doctor not as a cadet
8 69Rewritten Kink & Lemons!!!
since Wattpad deleted my other book, I sadly have to fricken restart this book. I'm crying so hard.This book is for you horny weebs that want to request and read some your naughty fantasies, and also don't be shy. . . ✨Add some more✨
8 186