《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 77
Advertisement
"Nhẫn đâu? Ai cho phép ngươi tháo xuống?"
"Ta. . ." Lúc trước thời điểm Kỷ Dữ Đường giúp nàng đeo nhẫn, đã từng nói qua trong trường hợp chưa được nàng đồng ý, thì không cho phép tự mình tháo nhẫn xuống, Triệu Mộ Tịch không ngờ tới chuyện này, Kỷ tổng còn muốn làm khó dễ chính mình một phen, "Trước khi đến tháo xuống, vạn nhất bị ba mẹ ngươi phát hiện, làm sao bây giờ?"
Nhắc tới cái đề tài cha mẹ này, cũng không thoải mái, bằng vào bối cảnh gia thế của Kỷ gia, bọn họ có thể tiếp thu chính mình sao?
"Vốn tưởng rằng lá gan của ngươi lớn lên, vẫn còn là một túng bao." Kỷ Dữ Đường buông tay Triệu Mộ Tịch ra, có thể cảm giác được, Triệu Mộ Tịch vẫn đang trốn tránh việc gặp mặt cùng người nhà nàng, đêm nay Triệu Mộ Tịch có thể chủ động tới nhà nàng tìm nàng, đã là ngoài dự liệu của Kỷ Dữ Đường rồi.
Triệu Mộ Tịch phẫn nộ cúi đầu, trở nên trầm mặc, nàng không có gì cả, nàng có tư cách gì không sợ? Nàng yêu Kỷ Dữ Đường, cũng biết Kỷ Dữ Đường yêu nàng, nhưng Triệu Mộ Tịch chưa bao giờ dám hy vọng xa vời có thể cùng Kỷ Dữ Đường như vậy sống hết một đời, nàng biết điều này không hiện thực. Triệu Mộ Tịch nghe qua cố sự của Hề Vân, cũng nghe qua cố sự của Quản Tiệp, trên thế giới này, người may mắn giống như Hề giáo sư rất ít đi, nhưng người giống như Quản Tiệp lại rất nhiều.
Lúc trước ở cùng Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch cũng không có dính người như thế, bởi vì nàng quá sợ sệt cùng Kỷ Dữ Đường tách ra, đặc biệt là sau khi nghe xong cố sự của Quản Tiệp, Triệu Mộ Tịch xem mỗi một ngày các nàng cùng một chỗ, giống như là ngày cuối cùng các nàng cùng một chỗ vậy.
Từ ngày hôm qua bắt đầu, Kỷ Dữ Đường lạnh nhạt với nàng, tâm nàng giống như bị cào nát đau đớn, kỳ thực Triệu Mộ Tịch còn yếu đuối hơn so với một người bình thường, càng lo được lo mất hơn so với một người bình thường, trong cuộc đời của nàng vốn là không có bao nhiêu tốt đẹp, tự nhiên sẽ sợ sệt tư vị lại bị tước đoạt, đó là tàn nhẫn gấp bội, liền như vậy, nàng làm sao có thể không sợ?
Triệu Mộ Tịch cảm thấy, sớm muộn gì cũng có một ngày nàng sẽ biến thành một Quản Tiệp thứ hai, chỉ là nàng hi vọng ngày đó có thể đến trễ một chút.
Ở trong mắt của Triệu Mộ Tịch, thích Kỷ Dữ Đường, liền giống như nhiễm phải độc nghiện, trong lòng biết rõ sẽ không có kết quả tốt, nhưng vẫn không nỡ bỏ dứt bỏ.
Có thể có một ngày là một ngày.
Viền mắt đỏ lên, bởi vì nhớ tới sự tình của hai ngày nay. Triệu Mộ Tịch không phải khổ sở vì Kỷ Dữ Đường dằn vặt mình, mà là khổ sở vì nàng không để ý tới mình, nàng nói Kỷ Dữ Đường tức giận liền đánh nàng mắng nàng, Kỷ Dữ Đường nghe được có thể coi là đùa giỡn, nhưng Triệu Mộ Tịch thực sự là nghĩ như vậy, bởi vì Triệu Mộ Tịch sợ giữa các nàng sẽ chậm rãi có cảm giác càng lúc càng xa.
Advertisement
Kỷ Dữ Đường sợ nhất là thấy nàng khóc, thấy nàng khóc lên thật là lo lắng, lúc trước là như vậy, hiện tại càng là như vậy.
Người không hiểu Triệu Mộ Tịch, sẽ cho rằng tâm của nàng là làm bằng đá kim cương, nhưng càng hiểu rõ nàng càng đến gần nàng, mới có thể phát hiện tâm của nàng là làm bằng pha lê, người nàng càng yêu càng dễ dàng làm cho nàng tan nát cõi lòng.
Kỷ Dữ Đường đứng lên, dùng lòng bàn tay nâng mặt nàng, viền mắt của nàng ửng hồng, ngậm lấy nước mắt, "Sao lại khóc. . ."
"Dữ Đường, thật sự. . . Sau này chúng ta đừng như vậy, ta không chịu nổi." Triệu Mộ Tịch khịt khịt mũi, lúc nói đến ba chữ "Không chịu nổi", nước mắt liền tràn mi mà ra, nàng cũng muốn nhịn xuống, chỉ trách con mắt không có tiền đồ, liền ướt.
"Đứa ngốc. . ." Nàng vừa khóc, làm Kỷ Dữ Đường lần thứ hai nhìn thấy sự yếu đuối cùng mẫn cảm của nàng, lúc trước khi quyết định cùng Triệu Mộ Tịch cùng một chỗ, Kỷ Dữ Đường liền tự nói với mình, Triệu Mộ Tịch không giống với người bình thường, đối xử với nàng đều phải đối xử giống như với quả cầu pha lê dễ vỡ, phủng ở trong lòng bàn tay che chở sưởi ấm. Nhưng con người khó tránh khỏi có thời điểm kích động, càng yêu liền càng muốn chiếm hữu, sợ hãi có một ngày, nàng trở thành người yêu trong lòng người khác.
Không phải không tín nhiệm, mà là quá để ý.
Kỷ Dữ Đường dùng hai tay nâng mặt nàng, dùng lòng bàn tay lau khô nước mắt trên má, thiếp qua hôn một cái ở trên trán nàng, lại hôn hôn đôi mắt của nàng, ôm nàng, nhẹ nhàng vỗ về tóc của nàng, "Sẽ không."
"Ừm. . ." Mỗi ngày đều có thể ôm chặt lấy nàng như vậy, nghe mùi thơm trên người nàng, mới cảm thấy chân thật nhất, Triệu Mộ Tịch cằm đặt trên vai Kỷ Dữ Đường, "Là ta sai rồi, ta không nên làm ngươi tức giận."
"Mũi đỡ hơn chút nào chưa?" Kỷ Dữ Đường đẩy mặt Triệu Mộ Tịch ra, giơ lên cằm của nàng, không nhịn được thò qua ở trên cái mũi khẽ hôn, vẫn là đau lòng, "Có ngốc hay không, có cửa không đi còn muốn trèo ban công. . ."
"Ngươi lại không mở cửa, ta còn có thể làm cái gì bây giờ?"
Kỷ Dữ Đường vuốt thẳng tóc đen của nàng, "Ta đang tắm, gấp thành như vậy."
"Ngươi đều không để ý ta, ta đương nhiên gấp."
"Không phải ta đã nói với ngươi là đang bận sao."
Chính là như vậy mới càng gấp, nàng nào có biết Kỷ Dữ Đường là bận thật hay là giận hờn cho nên mới nói "Bận bịu" .
"Đều gấp chết ta rồi. . ." Triệu Mộ Tịch hồng con mắt tự mình nói chuyện, cuối cùng dùng tay nâng mặt của Kỷ Dữ Đường, mở ra môi câu lấy lưỡi nàng, dùng sức hôn nàng, tham lam đòi lấy hương vị ngọt ngào của nàng, mới tách ra một ngày liền thành như vậy, sau này nếu như thật sự tách ra, chính mình sẽ điên mất, nghĩ tới đây, Triệu Mộ Tịch càng không khống chế được đi hôn nàng.
"Ừm. . . Cẩn thận một chút. . ." Kỷ Dữ Đường ôm Triệu Mộ Tịch hôn một trận, vẫn là chậm rãi nghiêng đầu, nàng véo lấy cằm của Triệu Mộ Tịch, "Cẩn thận lại lộng thương cái mũi."
Advertisement
Triệu Mộ Tịch không thèm để ý tới, lấy tay nàng ra, từng chút từng chút một ở trên môi của nàng hôn hôn, Kỷ Dữ Đường tiếp tục nhắm mắt, ngậm lấy cánh môi trên của nàng, dần dần, hai người môi lưỡi lại cùng quấn quanh, không thể tách rời.
"Tắm rửa, nghỉ sớm một chút." Kỷ Dữ Đường dùng đầu ngón tay cọ cọ vành mắt của Triệu Mộ Tịch, vành mắt đen nhạt, khẳng định là tối hôm qua không có hảo hảo ngủ, chính mình cũng là như vậy, các nàng đã sớm thành thói quen mỗi đêm ngủ, bên người có đối phương làm bạn.
"Ừm." Triệu Mộ Tịch nhếch lên khóe miệng, trên mặt cuối cùng cũng cười ra lúm đồng tiền sâu sắc.
Kỷ Dữ Đường nhìn, cười ở trên gò má nàng hôn một cái, "Đi đi."
Triệu Mộ Tịch xoay người, đang muốn đi qua phòng cách vách lấy đồ dùng rửa mặt, Kỷ Dữ Đường nắm lấy nàng, "Tắm ở chỗ ta đi, buổi tối còn muốn theo ta phân phòng ngủ sao?"
Còn phân phòng ngủ, Triệu Mộ Tịch trèo ban công là vì buổi tối muốn cùng với nàng cùng nhau ngủ, "Ta đi lấy khăn mặt trước đã. . ."
"Ngươi đi tắm trước đi." Kỷ Dữ Đường hướng về phòng tắm giơ giơ lên cằm, lại nói, "Ta đi lấy giúp ngươi."
Triệu Mộ Tịch gật gù, đi vào phòng tắm.
Ba phút sau, Kỷ Dữ Đường không có gõ cửa, mà trực tiếp đi vào phòng tắm, Triệu Mộ Tịch đang cởi quần áo, bên trên mặc áo T-shirt, phía dưới chỉ mặc một cái quần lót màu trắng, để chân trần giẫm lên trên sàn nhà, một đôi chân vừa trắng lại vừa thon gọn. Mỗi một tấc da dẻ của nàng, vừa mềm lại vừa đàn hồi, ngoại trừ hai tay nàng da dẻ có chút thô ráp, nàng nói từ nhỏ nàng đã bắt đầu làm việc nhà, không có cách nào khác.
Triệu Mộ Tịch biết Kỷ Dữ Đường đi vào, "Ngươi đem khăn mặt cùng áo ngủ thả trên giá đi."
"Chưa lấy áo ngủ cho ngươi."
"Ta mặc của ngươi là được."
Kỷ Dữ Đường chỉ đem khăn mặt treo lên giá treo, sau đó tiến lên giúp nàng cởi quần áo, sau khi bỏ đi áo T-shirt trên người nàng, từ phía sau ôm lấy nàng, nàng so với năm trước ôm đã hơn nhiều, trên người có nhiều thịt hơn, Kỷ Dữ Đường ở bên tai nàng nhẹ nhàng giải thích, "Ta thích lúc ngươi ngủ không mặc quần áo."
"Ta còn đang tắm rửa đây. . ." Triệu Mộ Tịch mang theo thở dốc than nhẹ một tiếng, giải thích đều là dư thừa.
Kỷ Dữ Đường xoay thân thể của Triệu Mộ Tịch, cuộn tiến vào trong lồng ngực, "Cùng nhau đi."
Triệu Mộ Tịch đưa tay ôm lấy cổ của nàng, cố ý nói, "Ngươi mới tắm a —— "
"Không muốn sao?" Kỷ Dữ Đường buông nàng ra, dục cầm cố túng.
(Dục cầm cố túng : muốn bắt thì phải thả)
"Muốn . ." Triệu Mộ Tịch kéo nàng, đã bắt đầu giúp nàng cởi ra áo ngủ, "Chúng ta như vậy không phải giống như đang vụng trộm sao?"
"Nói hưu nói vượn." Kỷ Dữ Đường "Nghiêm nghị" phản bác nàng.
"Ta. . ." Triệu Mộ Tịch vừa định nhổ nước bọt, chính mình chỉ là đùa một chút, không nghĩ tới một giây sau liền bị Kỷ Dữ Đường đẩy lên trên tường phòng tắm, bị hôn đến thở không ra hơi.
Nóng rực hôn môi rơi xuống, Triệu Mộ Tịch ngửa đầu than nhẹ.
Kỷ Dữ Đường đỡ eo nhỏ của nàng, rất chăm chú cải chính nói rằng, "Đây mới gọi là. . . Vụng trộm."
Lại đang đàng hoàng trịnh trọng chơi lưu manh, nhưng Triệu Mộ Tịch rất thích, yêu thích ở dưới thân nàng nở rộ, cho đến khi ý thức hỗn độn, giống như trong thế giới chỉ có hai người bọn họ, quanh quẩn ở dưới hơi thở của nàng, Triệu Mộ Tịch khoanh lại cổ nàng, tập trung phối hợp.
"Ân. . ." Triệu Mộ Tịch thân thể cứng đờ, lấp đầy lại trống vắng, nàng ẩn nhẫn, hừ nhẹ ra một giọng mũi.
"Bảo bối. . ." Kỷ Dữ Đường hôn tai nàng, trên tay không buông tha nàng, vừa nói, "Âm thanh gọi lớn chút, nhà ta cách âm rất tốt. . ."
Triệu Mộ Tịch liền biết nàng không có đứng đắn như vậy, thủy triều kéo tới, Triệu Mộ Tịch tước vũ khí đầu hàng, cắn môi, âm thanh nơi cổ họng cũng không ép xuống được nữa.
Kỷ Dữ Đường không có lăn lộn nàng đến quá khuya, ở phòng tắm đến một lần, trên giường đến một lần, hai ngày nay giấc ngủ không đủ, trạng thái của các nàng cũng không quá tốt, không dây dưa bao lâu thân thể liền mệt mỏi.
Phóng túng qua đi lại ôm cùng một chỗ, Triệu Mộ Tịch thò đầu qua ở trên môi Kỷ Dữ Đường hôn nhẹ, dùng thanh âm khàn khàn nói, "Nói cho ngươi một tin tức tốt, năm nay ta muốn tranh thủ chuyển cương."
Kỷ Dữ Đường vuốt cánh tay nhỏ của nàng, ôn nhu âu yếm, "Là sợ ta để ý?"
"Ta nói không phải, ngươi có tức giận không?" Triệu Mộ Tịch nhược nhược hỏi.
Dáng dấp kia thực sự là túng đến đáng yêu, Kỷ Dữ Đường cúi đầu cười cắn cắn bờ môi nàng, "Không tức giận."
"Ta cũng không muốn luôn làm trợ lý, chuyển cương làm nhà thiết kế tương đối có không gian phát triển."
Lo lắng Kỷ Dữ Đường để ý chỉ là một nguyên nhân nhỏ trong đó, Triệu Mộ Tịch cảm thấy làm trợ lý không có tính tự chủ, có lúc có ý tưởng cũng không có đất dụng võ, tuy rằng theo Quản Tiệp có thể học được nhiều thứ, nhưng chuyển cương là chuyện sớm hay muộn mà thôi, nàng vẫn luôn muốn làm thiết kế, cho nên mới tích cực tham gia thi đấu thiết kế như vậy, chí ít thời điểm chuyển cương, có thể lấy ra được tác phẩm hoàn chỉnh.
"Để làm nhà thiết kế ở Thời Đại, không dễ như vậy." Kỷ Dữ Đường đánh một châm dự phòng trước cho nàng, tiền thân của Thời Đại là một phòng thiết kế, mẹ nàng chính là một trong những người sáng lập, sau đó làm lớn lên, Hề Vân đối với quản lý công ty không có hứng thú, chỉ nắm cổ phần ở trong tay, không can thiệp vào quyết sách của công ty, hội đồng quản trị của Thời Đại đại thể là bạn cũ của mẹ nàng, tình huống căn bản của công ty, Kỷ Dữ Đường tự nhiên cũng rõ ràng.
"Kỷ tổng ——" Triệu Mộ Tịch trở mình đặt ở trên người Kỷ Dữ Đường, nặn nặn cái mũi của Kỷ Dữ Đường, "Ta nhất định có thể làm được, ngươi chờ xem."
Kỷ Dữ Đường cho nàng một cái hôn ngủ ngon, "Được rồi, thành thật ngủ."
Ngày thứ hai, tám giờ sáng.
"Ừm. . ."
Lúc Triệu Mộ Tịch mở mắt ra, sắc mặt ửng hồng, cả khuôn mặt đều chôn ở trong ngực Kỷ Dữ Đường, nhẹ nhàng xoa, đột nhiên cảm giác dưới thân nóng lên, tối hôm qua các nàng làm lâu như vậy, buổi tối ngủ Triệu Mộ Tịch còn làm một cái mộng xuân, đây là có bao nhiêu đói khát.
"Ngủ cũng không thành thật. . ." Cánh tay của Kỷ Dữ Đường nguyên bản đang khoát trên eo của Triệu Mộ Tịch, đi xuống vô ý quét qua, Kỷ Dữ Đường cười chất vấn Triệu Mộ Tịch, ngữ khí khỏi nói có bao nhiêu câu người, "Hư hỏng, vừa rồi mơ thấy cái gì?"
Lần này Triệu Mộ Tịch thật sự càng không chịu được, nhưng nhớ tới hiện tại vẫn đang ở Kỷ gia, lại không phải khu nhà nhỏ của các nàng, Triệu Mộ Tịch liền đẩy nàng, "Nên rời giường, chờ lúc nữa. . ."
Sáng sớm hứng thú so với buổi tối còn tốt hơn.
". . . Không phải nói vụng trộm càng kích thích sao?" Kỷ Dữ Đường trở mình, nằm ở trên người Triệu Mộ Tịch.
"Kỷ Dữ Đường!"
Có thể hay không đứng đắn một chút.
Triệu Mộ Tịch cắn môi dưới, "Ân. . ."
"Có thích hay không?"
Triệu Mộ Tịch nghiêng đầu đi không muốn để ý đến nàng.
Càng kích thích chính là, vào lúc này tiếng gõ cửa vang lên. . .
Triệu Mộ Tịch nguyên bản còn đang cắn môi híp mắt, một mặt say mê, vừa nghe thấy động tĩnh, lập tức mở mắt ra.
Advertisement
Earth to Rae
Rae, who has had a terrible childhood, died saving Mary -his sister from his family who saved and adopted him when he was younger- from a stalker. Afterward, a god who looked no older than a 14-year old boy, expecting his sister, appeared before him. Rae's soul is then sent into the body of a goblin vampire in a world called Altera. Now, Rae must journey through a new world that strangely resembles many fantasy worlds created through literature and video games he’s familiar with to get back to Earth and reunite with his adoptive mother and sister. Rae: Goblin? Vampire? Cursed? And what the hell is Electra's Gift?! ***Warning: first story ever. Will definitely have many errors although I will try my best to rectify them beforehand. If you have any constructive and *not* abusive criticism, then please do not hesitate to comment. Also, the prologue is a bit slow but will have a large time skip in Chapter One.***
8 72Chain Worlds: Rise of Three
Three friends leave their old lifes behind to search for their own future in the ranks of the rebellion. What starts out as a quest for adventure soon turns to a search for answers and the struggle to survive in a war where little is as it seems.The three of them are split up and have to find their own role in the war and the world it will change.As a Soldier at the front, a scribe in the city and a spy among enemies, the three play their part in the rebellion of Blackriver.
8 270Mitosis: A Battle for Mankind
Saturn E. Wellingford was a lead scientist of Operation: Black Out, a project that focuses on breeding and cultivating the ""Incandescent"", a man-made bio-weapon that was first created in service for war. The virus maintained a long age of peace, now known as the ""Age of Gods."" Fearing the virus, countries deviced a peace treaty on maintaining order in the world.As time progress, this virus started evolving at a rapid pace that scientist cannot keep up. Random mutations in the viruses DNA popped up and started making the virus much more dangerous. Eventually, the virus broke free of its chain escaping the lab that once its jail. Now only one question remains, can we kill the monstrosity before it kills us? This is my first fiction.Sorry if it is kinda wonky,Enjoy!
8 180Elemental Artists
The continent has united itself against the known threat, Elemental Shadows. Beings that take the form of humans with their element coloring their figure. Some shadows have more than one element while the humans of this world only have one. Join Draydon, the first dual elemental human, as he tries to hide his unusual composition and fight off the hordes of Elemental Shadows.
8 136Harry Potter imagines
A book full of imagines of Harry Potter, enjoy!♥️☺️- feel free to request! [Y/N] is Your Name[Y/L/N] is your last name.[Y/H/C] your hair colour[Y/E/C] your eye colourLove, Lotte
8 161QUEEN OF DEATH ✔
❛THEY WOULD TELL YOU OF A KING WHO STOLE ME HELPLESS FROM MY SUNSHINE GARDEN.❜They won't tell you about the woman who came to him sublime, lily eyes and lily lips. A king does not ask permission from his prize, but she, oh she, she knelt, kissing my flower crown fingertips, and laid a kingdom at my feet. A Hades and Persephone retelling.❛AND WHEN I PLACED MY DREAD HEART IN HIS PALM; HE CALLED IT A KEY AND ME A QUEEN.❜rubyruins | all rights reserved ©
8 119