《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 68
Advertisement
"Ta nghĩ cho nàng một niềm vui bất ngờ. . ." Lúc cùng Hề Vân nói đến Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch cũng không hoàn toàn nói hết, nàng không biết Hề Vân chính là mẹ của Kỷ Dữ Đường, Hề Vân cũng không biết trong miệng nàng nói tới chính là con gái của chính mình.
"Có lúc rất có áp lực. . ." Triệu Mộ Tịch cười yếu ớt, từ tốn nói, bỏ qua một bên các nàng đều là nữ nhân không nói, sự chênh lệch giữa nàng cùng Kỷ Dữ Đường thực sự là quá lớn, luôn có cảm giác Kỷ Dữ Đường cho nàng rất nhiều, mà nàng có thể cho Kỷ Dữ Đường lại rất ít. Có lẽ là ý thức được chính mình nói quá nhiều, Triệu Mộ Tịch lại xin lỗi cười cười, "Thật xấu hổ a, để ngài nghe ta dông dài."
"Nơi nào, ngược lại thật ra ta thích cùng người trẻ tuổi các ngươi giao lưu, con gái của ta bình thường cũng không quá thích nói chuyện với ta." Hề Vân có chút tiếc nuối nói, Kỷ Dữ Đường là quá bận, Kỷ Dữ Lộ là đơn thuần phản bội, có thể không trở về nhà liền không trở về nhà, Hề Vân cũng hết cách bắt các nàng, "Có áp lực cũng rất bình thường, yêu thích lẫn nhau còn có thể cùng đi tới, là một chuyện rất may mắn."
"Đúng vậy." Nhưng Triệu Mộ Tịch không biết tương lai các nàng có thể vẫn còn cùng một chỗ hay không, bởi vì sớm muộn gì cũng phải đối mặt với hiện thực, hiện thực lúc nào cũng tàn khốc hơn nhiều so với tưởng tượng, Triệu Mộ Tịch vuốt nhẫn trên tay, "Chúng ta rất tùy hứng liền ở cùng nhau, hầu như không có cân nhắc qua hiện thực, kỳ thực trong lòng ta vẫn luôn không chắc chắn, dù sao chúng ta chênh lệch quá lớn. . ."
"Chênh lệch?"
"Khắp mọi mặt đều như vậy, nàng quá ưu tú." Ngày hôm nay Triệu Mộ Tịch nói, không phải ít như thường ngày, khả năng là bởi vì cùng Hề Vân là bèo nước gặp nhau, nàng mới đồng ý nói những chuyện này, nàng cùng Kỷ Dữ Đường đều chưa từng nói qua những tâm sự này, nàng không muốn làm cho Kỷ Dữ Đường cảm thấy nàng do dự không quyết định, nhưng trong lòng nàng vẫn luôn nghĩ những điều này, hai người cùng một chỗ, sao có thể hoàn toàn không cân nhắc đến tương lai đây?
"Cũng không thể nói như vậy." Hôm nay Hề Vân rảnh rỗi, liền cùng Triệu Mộ Tịch hàn huyên nhiều một chút, cùng một tuổi tiểu cô nương hai mươi mấy tán gẫu đến hợp ý như vậy, cũng là duyên phận, "Ta theo tiên sinh nhà ta cùng một chỗ cũng gần bốn mươi năm, lúc cùng một chỗ ta mới vừa hai mươi tuổi, hắn lớn hơn so với ta ròng rã mười hai tuổi, khi đó ta vẫn là một học sinh nghèo, nhà hắn gia nghiệp rất lớn, công ty của chính mình cũng kinh doanh đến thuận lợi vui vẻ. . ."
Nàng cự nhiên đều sắp sáu mươi tuổi? Nhưng lại có vẻ trẻ tuổi như thế, Triệu Mộ Tịch còn tưởng rằng nàng chỉ mới khoảng chừng năm mươi tuổi, ăn nói hào phóng, khi còn trẻ nhất định là một đại mỹ nhân. Triệu Mộ Tịch lẳng lặng nghe nàng giảng, giống như đang nghe trưởng bối đến truyền thụ kinh nghiệm cho nàng vậy.
Advertisement
Hề Vân đã thật lâu không cùng người khác nói tới chuyện khi còn trẻ của mình, hôm nay nói đến, còn rất hoài niệm, "Lúc đó, ngoại trừ tự chúng ta cảm thấy chúng ta cùng một chỗ rất thích hợp ra, không có ai xem trọng chúng ta, nói ra cũng không sợ ngươi chê cười, khi đó mọi người đều cho rằng ta là được hắn bao dưỡng, nghe mãi cũng thành quen. Trong long ta cũng không chắc chắn, cảm thấy không có tương lai đi, dù sao chênh lệch quá lớn, nhưng sau đó chúng ta vẫn kết hôn, cũng có hài tử, loáng một cái chính là mấy chục năm."
Bao dưỡng? Tình huống này rất giống nàng cùng Kỷ Dữ Đường, nghe được cuối cùng bọn họ kết hôn, có hài tử, Triệu Mộ Tịch tràn đầy ước ao, "Thật tốt."
"Vì lẽ đó chênh lệch không phải trọng yếu nhất, quan trọng nhất chính là tình cảm của hai người có thể chống lại thử thách hay không." Hề Vân vỗ vỗ vai Triệu Mộ Tịch, "Thay cái góc độ nghĩ, cùng người ưu tú cùng một chỗ, ngươi sẽ trở nên càng ưu tú, hảo hảo nỗ lực, đừng làm cho bạn gái ngươi thất vọng."
Lời nói này, giống như là "Thể hồ quán đỉnh", Triệu Mộ Tịch càng ngày càng khâm phục Hề Vân, loại tâm tình này không phải người bình thường có thể có, phần lớn người sẽ chỉ nghĩ tới không xứng, thay cái góc độ nghĩ, liền rộng rãi sáng sủa, "Cảm ơn ngài."
(Thể hồ quán đỉnh : nôm na là tưới nước lên đầu, ý chỉ một khi trí tuệ khơi mở thì con người có thể bỏ đi phiền não)
"Mọi việc cũng không cần nghĩ bi quan, ta đi trước."
Triệu Mộ Tịch đứng dậy đưa nàng, thật hy vọng mình có thể hào hiệp được giống như Hề giáo sư như thế.
--------------------------------------------------------
Buổi tối 12 giờ, bên ngoài quán bar, gió đêm lạnh lẽo, mùa đông năm nay so với năm rồi lạnh hơn rất nhiều. Kỷ Dữ Lộ đưa tay cắm ở trong túi áo bông, rụt cổ lại ở trên mặt đất giậm chân, nhiệt độ ép thẳng tới dưới 0 độ C, Phương Nam ướt lạnh, gió thổi giống như đao băng.
Lâm Vi mới từ quán bar đi ra, không khỏi quấn lấy áo khoác ở trên người, buổi tối gió nổi lên, lạnh đến thấu xương.
"Vi tỷ, như thế trùng hợp vậy a ~~~" vừa nhìn thấy Lâm Vi từ quán bar đi ra, Kỷ Dữ Lộ liền giẫm tuyết chạy từng bước nhỏ vội vàng tiến lên, hết sức chế tạo thành một hồi ngẫu nhiên gặp gỡ.
Lâm Vi nhìn thấy Kỷ Dữ Lộ thì ngẩn người, bởi vì nàng mặc rất dày nặng, chạy tới như vậy lại giống như cái ngốc tử, có vẻ vừa ngốc lại vừa đáng thương, khuôn mặt nhỏ cũng bị gió thổi đến ửng hồng, "Sao ngươi lại ở đây?"
"Ta vừa cùng bằng hữu ở chỗ này chơi, ngươi lại đi gặp khách hàng sao?" Kỷ Dữ Lộ thấy trang dung tinh xảo trên mặt nàng, bên trong làm một bộ váy ngắn, ăn mặc đơn bạc như thế, bây giờ chính là đại mùa đông âm mấy độ C a.
"Ừm, ngươi về sớm một chút đi."
Đêm đó qua đi, Kỷ Dữ Lộ cảm thấy Lâm Vi có chút cố ý trốn tránh chính mình, hẹn như thế nào cũng nói không có thời gian, gửi tin nhắn cũng không trả lời. Sau đó, Kỷ Dữ Lộ liền thường xuyên đến cái quán bar này chờ Lâm Vi, nàng biết Lâm Vi cũng thường tới bên này, khả năng mọi người có một loại gọi là "Tâm lý bị coi thường", Kỷ Dữ Lộ chính là như vậy, Lâm Vi càng không muốn gặp nàng, trong lòng nàng liền càng nhớ Lâm Vi.
Advertisement
Kỷ Dữ Lộ cười hì hì tiến lên, kéo tay của Lâm Vi ủ ở trong lòng bàn tay của chính mình, vừa rồi nàng vẫn luôn để tay ở trong túi, hiện tại rất ấm, "Như vậy có thoải mái hơn không?"
Hai người đứng trên đường phố vào đêm khuya, giống như các nàng đang hẹn hò vậy, Kỷ Dữ Lộ sưởi ấm tay cho nàng, ngẩng đầu hướng nàng cười khúc khích, Lâm Vi trong lòng nóng lên, trong lúc nhất thời suýt chút nữa lại không phân rõ hiện thực.
Chờ tay của Lâm Vi ấm lên một chút, Kỷ Dữ Lộ vẫn như lúc trước, giang cánh tay ra nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Vi, chỉ có điều trước khi ôm nàng còn có chút do dự, sợ sau khi ôm nàng sẽ bị đẩy ra.
Lâm Vi được nàng ôm, tim đập không khỏi nhanh thêm mấy phần, thời gian quay chụp đã kết thúc từ lâu, nhưng giữa các nàng vẫn còn tiếp tục dây dưa không rõ, Lâm Vi đã sớm ý thức được vấn đề này, "Ngươi làm gì?"
"Ngươi mặc ít như thế không lạnh sao, ta sưởi ấm cho ngươi." Kỷ Dữ Lộ ôm nàng, giống như lại tìm được cảm giác trước đây.
Lát sau, Lâm Vi vẫn đẩy nàng ra, đồng thời nhắc nhở nàng, "Hiện tại không phải đang quay chụp."
"Ta biết. . ." Ôm Lâm Vi, Kỷ Dữ Lộ vẫn không thể quên được buổi tối hôm đó, đêm đó các nàng nằm trên ghế sô pha. . . Giữa các nàng rõ ràng là có cảm giác, Kỷ Dữ Lộ không tin Lâm Vi là uống nhiều, tửu lượng của Lâm Vi nàng rất rõ ràng, giống như cái động không đáy. Lại nói, đều nói say rượu thổ chân ngôn, buổi tối ngày hôm ấy Lâm Vi đem nàng đặt ở trên ghế sô pha hôn, chẳng lẽ đó không phải là chứng minh tốt nhất sao?
"Không có chuyện gì khác, ta đi đây."
Kỷ Dữ Lộ lôi kéo tay Lâm Vi, không nỡ buông ra, "Bên ngoài lạnh, ta mời ngươi đi uống trà sữa."
"Ngày hôm nay ta không có thời gian."
"Một trăm khối một phút, có được hay không?"
Ở trong mắt Lâm Vi, hành vi của Kỷ Dữ Lộ tương đương ấu trĩ, nếu như Kỷ Dữ Lộ đối với nàng có ý tứ ở phương diện kia, là muốn đuổi theo nàng, này vừa vặn là phương thức theo đuổi mà Lâm Vi ghét nhất, Lâm Vi cũng không cùng Kỷ Dữ Lộ dây dưa nữa, nàng biết Kỷ Nhị tiểu thư chỉ là nhất thời hưng khởi, chờ hứng thú qua liền không còn gì cả, "Nhị tiểu thư, ngày hôm nay không có thời gian nói đùa với ngươi ."
"Ta không có nói đùa!" Kỷ Dữ Lộ gấp đến độ muốn giậm chân, thấy Lâm Vi vẫn muốn đi, Kỷ Dữ Lộ rốt cục không nhịn được ngả bài, lớn tiếng hô, "Lâm Vi! Ngươi không thấy được ta yêu thích ngươi sao? !"
Kỷ Nhị tiểu thư lần đầu tiên biểu lộ, liền như vậy hô đi ra ngoài.
Câu nói này, Kỷ Dữ Lộ đã sớm muốn nói, dựa theo tính cách của Kỷ Nhị tiểu thư, trong lòng đang suy nghĩ cái gì sẽ nói cái đó, rất khó đem lời cất giấu, lần này nàng thật sự đã nhịn thật lâu.
Lâm Vi túm lấy tóc, không nói gì, trên mặt chỉ còn dư lại cười, chỉ có điều là mang theo ý vị trào phúng. Luôn miệng nói yêu thích, Kỷ Nhị tiểu thư có biết cái gì gọi là thích không? Lâm Vi cảm thấy nàng không biết, nếu như nàng biết thì sẽ không đổi đối tượng như thay quần áo như thế, cảm tình là dùng để quý trọng, không phải để tiêu xài.
Lâm Vi cười làm Kỷ Dữ Lộ không chắc chắn, ý nghĩ của các nàng trước sau không ở cùng một mức độ. Kỷ Dữ Lộ tin chắc Lâm Vi đối với nàng là có cảm giác, nói chuyện có thể lừa người, nhưng hôn môi thì có thể lừa người sao, hiện tại các nàng đều là độc thân, tại sao không thử cùng một chỗ? Các nàng cùng một chỗ thì rất vui vẻ a, còn rất xứng đôi a, "Ta thật sự yêu thích ngươi. . ."
"Nhưng ta không thích ngươi." Lâm Vi ngữ khí chắc chắn mười phần, nàng không cảm thấy giữa các nàng có thể sử dụng "Yêu thích" để hình dung, chỉ có điều là có ảo giác mấy ngày tốt đẹp mà thôi.
"Ngươi nói dối, ngươi dám nói ngươi đối với ta không có cảm giác sao?" So với cảm giác thất bại ở lần đầu tiên biểu lộ thất bại, Kỷ Dữ Lộ càng để ý chính là, Lâm Vi cự nhiên có thể thẳng thắn từ chối nàng như thế.
Lâm Vi im lặng một hồi, nhẹ nhàng giải thích, "Cái kia không phải là yêu thích, qua một thời gian ngắn ngươi liền rõ ràng."
Vừa là nói cho Kỷ Dữ Lộ nghe, cũng là nói cho chính mình nghe. Lâm Vi ngăn cản một chiếc xe, cũng không quay đầu lại, ở trong xe, nàng nhìn thấy Kỷ Dữ Lộ vẫn đứng ở đường, ánh mắt chăm chú nhìn theo phương hướng của chính mình.
Xe lái đi xa, Lâm Vi cúi đầu nhìn tay của mình, nàng hiểu rõ Kỷ Dữ Lộ, Kỷ Nhị tiểu thư nhiệt độ vĩnh viễn chỉ có 3 phút, có thể cũng không cần qua một đoạn thời gian ngắn, chỉ cần qua mấy ngày, Nhị tiểu thư sẽ có mục tiêu mới, bắt đầu một đoạn cảm tình mới, kỳ thực có thể sống không tim không phổi giống như Kỷ Dữ Lộ như vậy, cũng rất tốt.
---------------------------------------------------
A thị đã hạ xuống hơn nửa tháng tuyết, tháng hai, cách giao thừa càng ngày càng gần.
Trước giao thừa một ngày, Triệu Mộ Tịch lái xe đưa Kỷ Dữ Đường đi sân bay, thuận tiện đi đón Kỷ Dữ Lộ, cùng nhau bay đi H thị, Kỷ Miễn cùng Hề Vân từ nửa tháng trước đã trở về H thị, mùa đông ở H thị có nhiệt độ ấm, dễ chịu hơn nhiều.
Dọc theo đường đi, Kỷ Dữ Lộ mặt không hề cảm xúc, lại giống như kỳ đà cản mũi cỡ lớn ngồi ở phía sau xe, nhìn Kỷ Dữ Đường cùng Triệu Mộ Tịch liếc mắt đưa tình, Kỷ Dữ Lộ thấy các nàng đều đã mang nhẫn tình nhân, đủ kiêu căng.
"Ta chỉ trở về ba ngày, ngươi ngoan ngoãn chờ ta trở lại, sáng sớm đừng vạ giường quá muộn, bữa sáng cùng bữa tối đều phải ăn, nhớ chưa?" Trước lúc đăng ký, Kỷ Dữ Đường lôi kéo Triệu Mộ Tịch, lải nhãi căn dặn.
"Biết rồi, ngươi cũng ít uống rượu một chút."
"Nhớ ta liền gọi điện thoại cho ta, ta mỗi ngày đều có thời gian."
"Chỉ ba ngày mà thôi."
". . ."
Kỷ Dữ Lộ còn đang chờ kiểm tra, thấy hai người này ngươi một câu ta một câu còn xong chưa, nàng nhìn đến khó chịu, nhổ nước bọt: "Người lớn như vậy, chính mình còn không biết ăn cơm sao? ! Tỷ, đi thôi đi thôi. . ."
Kỷ Dữ Đường hoàn toàn không thấy Kỷ Dữ Lộ, trái lại đem túi xách trên tay của mình kín đáo đưa cho Kỷ Dữ Lộ cầm, trực tiếp ôm chầm lấy Triệu Mộ Tịch, nói rằng, "Ta phải đi, không biểu hiện một chút sao?"
"Nhiều như vậy người . . ." Triệu Mộ Tịch bị nàng ôm, Kỷ Dữ Lộ còn đứng ở bên cạnh.
Kỷ Dữ Đường nghiêng đầu trực tiếp hôn lên môi Triệu Mộ Tịch, Triệu Mộ Tịch cũng nhắm mắt lại, cười biểu thị cho Kỷ tổng, nhanh chóng ở trên môi nàng hôn hai, ba lần.
Kỷ Dữ Lộ lại liếc mắt một cái, tiếp tục nhổ nước bọt: "Vãi chưởng. . . Các ngươi có thể khiêm tốn một chút hay không. . ."
Advertisement
Eat and Grow Strong (Old)
This story is being rewritten. Here’s the link to the new version: https://royalroadl.com/fiction/16922/i-shall-eat-everything
8 235The Fallen City
Do you remember it? There was a time we all did…We once loved it, we were once nurtured by it.A City, so grand, so beautiful. So enthralling we promised it we’d never let go. We promised we would always believe. But you did. You all did. And now that City that nurtured you lies in ruin.You ruined it.Times have changed now, Humanity’s end is coming. My name is Gale Mayfair. If you are listening you have a chance, if you wish to survive you must return to the City.
8 198Solo Player Rebirth! [A LitRPG Fantasy series]
A LitRPG Fantasy story focusing on the male-lead progression through a game-like world for a second time. He doesn't stop for any threats, big or small. Looking the strong beasts in the eyes, he knows exactly what it takes to be on top of the world. Follow Sung-Jin through successes and predicaments in his journey to beat a game-like world. Including: Levels, skills, classes and their paths, and much more. ㅤ What does [updated] beside the chapter numbers mean? It's just a way for me to show that it's the final version of that particular chapter. I didn't change enough to grant its own standalone release. But enough to make it a different reading experience. I will concentrate on releasing chapters before going back to edit. I will only update the chapters after I have more content so the story wont be paused. This is the second draft of this story so its not near perfect by any means. But I hope you enjoy it regardless. ㅤ Synopsis: Every year thousands of people get teleported into a game-like world where they have to fight for their lives. No one has ever completed the game, and the nine pillars, which are the strongest players, are not even close. But the hope of completing the game still persists in most people. But will anybody ever beat it? Sung-Jin is the best player that no one knows of. A solo player thought to be dead years ago; will he be strong enough to beat this game?
8 83cellphone // p.j.m.
she left her cellphone and got it back with a message.•+lowercase intended
8 101Myth Online
Gain enough karmic merit and be reborn a God! It sounded so simple in theory when Zaran gained enough karma in his first lifetime to be chosen as a God's scion, yet reality proved to be very different. Every subsequent reincarnation removed some of the karma he had gained. It was only after reincarnation for the five thousandth time, Zaran finally had acquired nearly enough to become a god. However... the Gods played a cruel game and this time he was born with a crippled body.In all his previous lives he had never been crippled before and the inability to move his lower body caused his world to crumble before him. Not being able to practice his much loved sword style, Zaran threw himself into Virtual Reality Massive Multiplayer Online Role Playing Games instead of searching for another way to gain karma. Loving the fact that he seemed to be in full control of his body in these games, Zaran played every VRMMORPG he could find, trying to find one that was immersive enough to make him forget that he was crippled.When Myth Online was announced and the commercials were shown, Zaran instantly knew that this would be the game that could make him do so. He pre-ordered the necessary equipment to play it along with his older sister and counted down the days until the server would finally go online.But the Gods did not intent for Zaran to have a peaceful life and in this one, the real stage for Zaran would begin in Myth Online!
8 146Star Wars-Episode IX-The Rise of Skywalker (fan version)
EPISODE IXTHE RISE OF SKYWALKERWith Luke Skywalker dead and the Resistance defeated, the Rebellion is reborn. Supreme Leader Kylo Ren searches for them.Rey learns the Sacred Texts of the Jedi and helps complete the destiny of the jedi and the Skywalker bloodline.The Rebellion search for the remains of the second Death Star where they meet an old, thought dead sith that might be the key to ending the battle between Light and Dark...
8 77