《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 67
Advertisement
"Ngày hôm nay là sinh nhật của Mộ Tịch, ngươi sẽ thả người chứ?"
Quản Tiệp sứng sờ nhìn Kỷ Dữ Đường, sau đó mới cười nói, "Ngươi đều tự mình đến rồi, ta có thể không thả người sao?" Dứt lời, Quản Tiệp lại nhẹ nhàng cùng Triệu Mộ Tịch nói một câu "Sinh nhật vui vẻ" .
Kỷ Dữ Đường cùng Quản Tiệp nói cảm ơn, nhẹ nhàng ôm đồm vai Triệu Mộ Tịch, hướng nàng nói, "Chúng ta đi thôi."
"Như vậy. . ." Triệu Mộ Tịch muốn nói không quá thích hợp, sao có thể cứ thế mà đi, dù sao công việc còn chưa làm xong a.
"Không có chuyện gì, ngày hôm nay là sinh nhật ngươi mà, chơi vui vẻ một chút." Lý Mật Nhi vừa lúc thúc dục Triệu Mộ Tịch đi, lúc trước biết Kỷ Dữ Đường hóa ra là bạn gái của Triệu Mộ Tịch, nàng còn rất tan nát cõi lòng, sau đó tỉ mỉ nghĩ lại, hai nữ thần cùng một chỗ nhiều đẹp mắt a, nhìn liền vui tai vui mắt, hơn nữa hai người này bình thường ở chung, thực sự là phát rất nhiều cẩu lương, Kỷ tổng nhìn cao lãnh, kỳ thực là cái cuồng ma tú ân ái.
Lý Mật Nhi không thèm lên mạng đu CP nữa, buổi trưa liền yêu thích lôi kéo Triệu Mộ Tịch, quấn quít lấy Triệu Mộ Tịch hỏi những chi tiết nhỏ trên phương diện tình cảm của nàng cùng Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch có lúc cũng cảm thấy phiền, có điều nàng cũng nói một hai lời.
"Kỷ tổng thật là lãng mạn."
"Cái kia rõ ràng là chiêu trò của nàng." Triệu Mộ Tịch sửa lại, có điều nói tới chiêu trò câu dẫn, cũng là Triệu Mộ Tịch trước tiên dùng lên người Kỷ Dữ Đường, gừng càng già càng cay, cuối cùng Kỷ tổng phản liêu, đem Triệu tiểu thư lừa chạy, trực tiếp ăn no căng diều.
Triệu Mộ Tịch vẫn đi thu thập túi xách, bị Kỷ Dữ Đường không nói lý tha đi mất, ở trong thang máy, đụng tới mấy vị nam đồng sự ở bộ phận kỹ thuật, nhiệt tình đến gần Triệu Mộ Tịch, còn mời nàng cùng nhau đi ăn liên hoan.
Kỷ Dữ Đường không chút biến sắc nắm lấy tay Triệu Mộ Tịch, chờ sau khi mấy vị nam nhân kia ra khỏi thang máy, Kỷ Dữ Đường nghiêng đầu nhìn Triệu Mộ Tịch, "Rất nhiều người ở công ty theo đuổi ngươi sao?"
Là có không ít. Trên thực tế, người muốn theo đuổi Triệu Mộ Tịch so với Kỷ Dữ Đường còn nhiều hơn, bởi vì Kỷ tổng quá ưu tú, nếu không có thực lực thật sự không dám dễ dàng đuổi theo, thế nhưng Triệu Mộ Tịch lại không giống, nàng chính là cái Tiểu Bạch Lĩnh bình thường, lại còn vừa mới đến công ty, nam giới độc thân ở trong công ty khó tránh khỏi sẽ rục rà rục rịch.
(Tiểu Bạch Lĩnh : dân văn phòng)
"Không có a ——" Triệu Mộ Tịch nói trái lương tâm.
Có hay không trong lòng Kỷ Dữ Đường còn không rõ ràng sao, tiểu cô nương tuổi trẻ giống như nàng như vậy, lớn lên lại xinh đẹp, ở trong công ty là được hoan nghênh nhất, Kỷ Dữ Đường ở trong lòng lại đang cười chính mình, từ lúc nào liền để bụng những loại chi tiết nhỏ này như thế.
Lúc Triệu Mộ Tịch lôi kéo cửa xe muốn ngồi vào vị trí ghế phụ, liền nhìn thấy trên ghế ngồi đặt một bó hoa to, hoa hồng đỏ bên trong mang theo đầy trời tinh, hồng trắng tô điểm lẫn nhau, nhiệt liệt lại thanh tân, Triệu Mộ Tịch vẫn cảm thấy tặng hoa rất lập dị, nhưng còn phải xem là ai đưa, nếu là Kỷ Dữ Đường đưa, nàng liền rất yêu thích.
Advertisement
Triệu Mộ Tịch nâng bó hoa kia lên, nhớ tới vừa rồi Kỷ Dữ Đường làm một màn kia cho nàng, kỳ thực Triệu Mộ Tịch cũng không muốn hết sức theo đuổi cái gì lãng mạn cùng kinh hỉ, nàng cảm thấy thanh thanh thản thản liền rất tốt. . . Nhưng tình cờ lãng mạn một lần, trong lòng vẫn rất vui mừng.
Chiêu trò của Kỷ tổng làm sao lại nhiều như vậy, cho tới bây giờ Triệu Mộ Tịch đều muốn hoài nghi, có phải trước đây nàng chính là cong, ngầm theo đuổi qua không ít tiểu cô nương.
Này xem như là thay đổi của Kỷ Dữ Đường sau khi gặp gỡ Triệu Mộ Tịch, cuộc sống trước kia so với hiện tại vô vị hơn rất nhiều, bởi vì gặp được người muốn quan tâm, vì lẽ đó sẽ vì nàng mà đi tốn tâm tư, hống nàng vui vẻ.
"Ngươi dằn vặt như thế để làm gì?" Triệu Mộ Tịch lại nói một đằng làm một nẻo.
"Có phải là ta không hỏi, ngươi liền dự định không nói cho ta biết ngày hôm nay là sinh nhật của ngươi đúng không?"
Triệu Mộ Tịch cúi đầu nhìn bó hoa trong tay một chút, nói tới rất hờ hững, "Chính là sinh nhật mà thôi, cũng không phải chuyện quan trọng gì."
Lúc nãy ở trên lầu, Triệu Mộ Tịch cũng nói như vậy, lúc đó Kỷ Dữ Đường nghe liền cảm thấy không quá thoải mái. Kỷ Dữ Đường nghiêng người sang, dùng tay ôm lấy mặt nàng, cùng nàng đối diện, "Đương nhiên quan trọng, đối với ta mà nói, đây chính là một việc trọng yếu."
"Ta xưa nay không có sinh nhật. . ." Triệu Mộ Tịch nói tới đó, đáy mắt có chút âm u.
Kỷ Dữ Đường biết Triệu Mộ Tịch lại nghĩ tới chuyện cũ, nếu như có biện pháp, Kỷ Dữ Đường thật hy vọng Triệu Mộ Tịch có thể đem toàn bộ những chuyện này đều quên đi, Kỷ Dữ Đường đưa tay nặn nặn cái mũi của Triệu Mộ Tịch, đối với nàng ôn nhu cười, "Đó là bởi vì ngươi chưa gặp được ta, bảo bối."
Triệu Mộ Tịch mũi có chút chua, cảm động đến muốn rơi lệ, nàng mím mím môi, cau mày cười, hướng Kỷ Dữ Đường nhỏ giọng nói, "Ngươi thật buồn nôn. . ."
Nhìn tiểu bộ dạng khó chịu của nàng, Kỷ Dữ Đường nở nụ cười, lòng bàn tay vuốt ve trên mặt nàng, sau đó nhắm mắt lại, nghiêng đầu ngậm lấy bờ môi nàng, cười hôn nàng.
Triệu Mộ Tịch chậm rãi nhắm mắt lại, chủ động đưa thân thể của mình qua, làm cho tư thế hôn môi của các nàng càng thêm thoải mái chút.
"Ăn bữa tối, ta mang ngươi đi một nơi." Kỷ Dữ Đường chống đỡ cái trán của nàng, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu ở trên môi mềm mại của nàng hôn hai cái.
"Ừm. . ." Triệu Mộ Tịch cùng với nàng câu được câu không lại hôn, hai người một bên hôn một bên nói chuyện, "Nơi nào?"
Nếu có người ở bên ngoài thấy được cảnh này, khẳng định sẽ "Ngán" đến chết.
"Đi thì biết." Dứt lời, Kỷ Dữ Đường lại cuốn lấy môi lưỡi của nàng, tiếp tục hôn.
"Ừm. . ." Lại hôn mười mấy giây, Triệu Mộ Tịch cười đẩy nàng ra, "Ngươi còn muốn lái xe hay là không."
Bữa tối, vì không để cho người khác quấy rối, Kỷ Dữ Đường tắt đi điện thoại di động, tiện tay cũng tắt luôn di động của Triệu Mộ Tịch. Triệu Mộ Tịch ấn tượng rất sâu sắc, sinh nhật ngày ấy của Kỷ Dữ Đường, cũng là như vậy, Kỷ tổng còn đặc biệt câu nhân đối với nàng nói một câu, "Ngày hôm nay ta là của một mình ngươi."
Advertisement
Nếu như hiện tại Kỷ Dữ Đường lại nói như vậy với nàng, nàng nhất định sẽ không chờ được mà muốn đem Kỷ Dữ Đường đẩy lên trên giường, sau đó cởi sạch quần áo của Kỷ tổng. . .
Ăn xong bữa tối thời gian còn rất sớm, chưa tới tám giờ, Kỷ Dữ Đường thừa nước đục thả câu, Triệu Mộ Tịch liền càng tò mò Kỷ Dữ Đường muốn dẫn nàng đi đâu, cuối cùng Kỷ Dữ Đường lái xe đến một khách sạn cao cấp ở vùng ngoại thành.
"Tới nơi này làm gì?" Triệu Mộ Tịch đi theo phía sau Kỷ Dữ Đường.
"Ngươi nói làm cái gì?"
Triệu Mộ Tịch liếc nhìn Kỷ Dữ Đường một chút, ngược lại đều là người trưởng thành, Triệu Mộ Tịch không xấu hổ mà nói thẳng: "Về nhà làm không phải cũng như thế sao?"
Kỷ Dữ Đường bất đắc dĩ xoa đầu của nàng, "Triệu tiểu thư, tư tưởng của ngươi có thể thuần khiết một chút hay không."
Nguyên lai, Kỷ Dữ Đường dẫn nàng tới bên này là để xem tinh không, vùng này là vùng núi, khách sạn chuyên vì du khách mà cung cấp phục vụ, có người nói đây là khách sạn ngắm sao lãng mạn nhất ở A thị.
". . ." Triệu Mộ Tịch ở trong lòng nhổ nước bọt, nào là khách sạn nào là làm, ai bảo ngươi đem lời nói nói đến mức mang sắc tình như vậy, bình thường người trưởng thành đều sẽ hướng về phương diện kia để nghĩ.
Quẹt thẻ vào cửa, Kỷ Dữ Đường từ phía sau ôm lấy nàng, làm cho nàng ngẩng đầu hướng lên trên nhìn, "Có thích hay không?"
Phòng khách là toàn bộ đều là pha lê, ngẩng đầu lên nhìn, chính là tinh không, đêm nay bầu trời đêm rất sáng sủa, ngôi sao tuy rằng không nhiều bằng mùa hè, nhưng rất sáng sủa, một viên lại một viên treo ở chân trời, thực sự là mộng ảo.
"Yêu thích." Triệu Mộ Tịch nghiêng đầu qua chỗ khác, cảm động nói, "Thật thích."
"Ừm, mùa hè đến càng xinh đẹp." Kỷ Dữ Đường biết nàng nhất định sẽ yêu thích, kỳ thực từ sớm đã muốn nói với nàng, dẫn nàng lại đây chơi, nhưng vẫn luôn không tìm được thời gian thích hợp, lần này được rồi, vừa vặn cho nàng một cái sinh nhật kinh hỉ.
Triệu Mộ Tịch tắm rửa sạch sẽ đi ra, Kỷ Dữ Đường đang mặc áo ngủ cùng một kiểu, bán nằm trên ghế sô pha ở phòng khách chờ nàng, Triệu Mộ Tịch chui vào bên người nàng nằm xuống, Kỷ Dữ Đường thư thư phục phục ôm lấy nàng, hai người cười, yên tĩnh nhìn bầu trời, tối nay ngôi sao thật sáng.
Thời gian trôi qua thật nhanh, lần trước các nàng cùng nhau xem tinh không, vẫn là ở cái tầng thượng cũ nát kia, là mùa hè, gió thổi ấm áp.
"Đang suy nghĩ gì?" Kỷ Dữ Đường lôi kéo tay của Triệu Mộ Tịch, hỏi nàng.
"Nhớ tới mưa sao băng lần trước." Kỷ Dữ Đường cùng nàng đợi một buổi tối mới đợi được một màn mưa sao băng kia, kỳ thực làm Triệu Mộ Tịch cảm động nhất không phải cái này, mà là Kỷ Dữ Đường thực hiện ước nguyện của nàng, lúc đó Triệu Mộ Tịch liền cảm thấy nàng thật ấm, đêm đó sau khi Triệu Mộ Tịch ôm nàng, liền ý thức được mình đã thích nàng.
Ký ức đêm đó vẫn chưa phai trong lòng Kỷ Dữ Đường.
"Nói đến, ngươi là lúc nào phát hiện mình yêu thích ta?" Triệu Mộ Tịch hỏi Kỷ Dữ Đường, vẫn là không quá tự tin, nàng vẫn không biết Kỷ Dữ Đường là lúc nào bắt đầu đối với nàng động tâm tư ở phương diện kia.
"Ngươi thì sao?" Kỷ Dữ Đường để cho nàng trả lời trước.
Buổi tối như vậy, đặc biệt thích hợp để nói chuyện phiếm, Triệu Mộ Tịch không có ý định ẩn giấu, nàng ngoẹo cổ nhìn con mắt của Kỷ Dữ Đường, "Chính là buổi tối ngày đó, sau khi ta ôm ngươi, ta đều đã chủ động biểu lộ, ngươi còn không nghe ra tới sao?"
Buổi tối ngày hôm ấy, Triệu Mộ Tịch nói, "Ngươi đối với ta tốt như vậy, ta thích ngươi làm sao bây giờ?"
"Ngươi vậy mà coi là biểu lộ sao?"
"Làm sao không tính!" Triệu Mộ Tịch phản bác, Kỷ tổng "Gà tặc" như thế, Triệu Mộ Tịch liền không tin nàng nghe không ra hàm nghĩa bên trong.
Kỷ Dữ Đường vuốt tóc của Triệu Mộ Tịch, lúc đó là nghe ra hàm nghĩa trong lời nói của nàng, nhưng là. . ."Ngươi giảo hoạt như vậy, lại biểu lộ hàm súc đến như vậy, làm sao ta tin tưởng ngươi được?" Lúc Triệu Mộ Tịch vừa bắt đầu xuất hiện, chính là lấy thân phận của tên lừa đảo, Kỷ Dữ Đường đa nghi, làm sao sẽ tin tưởng.
"Ta giảo hoạt? Ta không có giảo hoạt như ngươi." Triệu Mộ Tịch có ý kiến, Kỷ Dữ Đường còn không thấy ngại nói mình giảo hoạt.
"Cái kia đụng tới ta, chỉ có thể coi như ngươi xui xẻo rồi."
Triệu Mộ Tịch càng không đồng ý, nâng mặt của Kỷ Dữ Đường lên mổ nhẹ vào môi nàng, "Rõ ràng là ta gặp may mắn. Ngươi thì sao, lúc nào phát hiện?"
"Cũng là buổi tối ngày hôm ấy, sau khi ngươi nói câu nói kia." Kỷ Dữ Đường ý thức được chính mình đối với Triệu Mộ Tịch yêu thích, nhưng lại lo lắng câu nói kia của Triệu Mộ Tịch chỉ là câu nói đùa, cho tới sau đó giữa các nàng dùng rất nhiều lần thăm dò.
Triệu Mộ Tịch ôm chặt Kỷ Dữ Đường, chỉ trách lúc trước các nàng đều quá có thể giả vờ.
"Ta có lễ vật cho ngươi."
Kỷ Dữ Đường đứng dậy đi lấy lễ vật, không chỉ có cho Triệu Mộ Tịch, mà còn cho mình, một cặp nhẫn tình nhân.
"Đưa tay đây." Kỷ Dữ Đường kéo tay Triệu Mộ Tịch qua, đem nhẫn đeo vào ngón áp út tinh tế thon dài của nàng, "Không có lệnh của ta, không cho tự ý tháo xuống, nếu như còn có người dám theo đuổi ngươi. . ."
"Lấp lánh như thế, ai mà không có nhãn lực như vậy." Triệu Mộ Tịch giơ tay lên, cười đến xán lạn, nắm tay Kỷ Dữ Đường, chủ động đeo lên cho nàng, thật giống như sau này càng thêm chân thật, Triệu Mộ Tịch cúi đầu ở trên ngón tay của nàng hôn một cái, "Ngươi cũng vậy."
"Lão bà ~~~" Triệu Mộ Tịch lại nằm lên trên người Kỷ Dữ Đường, nàng nhìn thấy trong phòng khách có đàn Piano.
"Này —— "
"Muốn nghe ngươi đàn dương cầm."
Ban đêm yên tĩnh, Triệu Mộ Tịch nằm nhoài trên ghế sô pha, lẳng lặng nhìn Kỷ Dữ Đường ưu nhã ngồi ở trước dương cầm, người yêu đang gảy giai điệu yêu thích cho mình nghe, Triệu Mộ Tịch nhìn ngón tay của nàng bay lượn ở trên phím đàn, mang theo chiếc nhẫn cũng giống như mình, tốt đẹp nhất cũng chính là như thế này thôi.
-----------------------------------------------
Triệu Mộ Tịch đi triển quán làm kiêm chức, thì lại gặp được Hề giáo sư mấy lần, mỗi lần gặp gỡ, Hề giáo sư đều sẽ tiến lên cùng nàng nói mấy câu, tình cờ chỉ điểm giúp nàng cải tiến bản thảo. Từ khi tâm tình tốt lên, Triệu Mộ Tịch cảm thấy mỗi ngày đụng tới người và sự việc, đều biến thành tốt đẹp.
Lúc nghỉ trưa, Hề Vân thấy Triệu Mộ Tịch như thường lệ đang ở khu nghỉ ngơi vẽ bản thảo, đúng là rất hiếm thấy người trẻ tuổi chịu khó như vậy.
"Hề giáo sư."
Hề Vân hướng nàng cười gật gù, "Chủ đề nghĩ kỹ rồi?"
"Nghĩ kỹ." Nhắc tới cũng kỳ quái, Triệu Mộ Tịch cùng Hề Vân gặp mặt không được mấy lần, nhưng hai người lại tán gẫu đến hợp ý, "Lần trước ngài giúp ta sửa đổi bản thảo, tốt lắm rồi."
"Chỉ là tùy tiện thay đổi một chút mà thôi." Hề Vân thấy Triệu Mộ Tịch cười lên vừa ngoan lại vừa ngọt, thật là chọc người vui vẻ, bình thường nàng cũng không có nhàn đến có thời gian giúp người ta sửa bản thảo, dù sao đã thật lâu không làm lão sư, "Chủ đề ngươi tuyển là áo cưới?"
"Ừm, vốn là muốn thiết kế lễ phục, sau đó ý nghĩ thay đổi." Mặc kệ là đổi ra sao, trong lòng Triệu Mộ Tịch vẫn luôn nghĩ về Kỷ Dữ Đường, ngày đó thời điểm các nàng lái xe ngang qua một tiệm áo cưới, Triệu Mộ Tịch đột nhiên động cái ý niệm này, đều nói thời điểm nữ nhân đẹp nhất là lúc mặc áo cưới, nàng rất muốn nhìn thấy bộ dạng của Kỷ tổng lúc mặc áo cưới.
"Làm sao đột nhiên. . ." Hề Vân nhìn bản thảo, lại nhìn thấy trên tay Triệu Mộ Tịch có thêm một chiếc nhẫn, nhớ tới quãng thời gian trước vẫn không có, "Chúc mừng a, là muốn thiết kế áo cưới cho mình sao?"
"Ừm. . ." Triệu Mộ Tịch suy nghĩ một chút, không nhịn được nói rằng, "Kỳ thực là cho bạn gái của ta."
Vốn dĩ những câu nói như vậy, xưa nay Triệu Mộ Tịch sẽ không nói cùng người khác, nhưng ngày hôm nay nàng không nhịn được muốn nói với Hề giáo sư, khả năng là bởi vì quá hợp ý, Triệu Mộ Tịch thuận miệng liền nói ra.
Hề Vân cũng không có biểu hiện gì giật mình, trái lại nhớ tới một chút chuyện cũ, hiện tại người trẻ tuổi tư tưởng thoáng ra, không thể so với đồng trang lứa như bọn họ. Nàng nhìn bản thảo trong notebook của Triệu Mộ Tịch, đều vẽ ra đồng nhất một bóng lưng, mà hết thảy tỉ lệ của trang phục, đều là dựa theo người trong notebook để thiết kế.
"Nàng là bạn gái của ngươi?"
"Đúng vậy ——" Triệu Mộ Tịch cười gật gù, phản ứng của Hề Vân càng làm cho Triệu Mộ Tịch đối với nàng nhiều thêm mấy phần hảo cảm, nàng đang dùng ánh mắt rất bình thường để nhìn cảm tình của hai người phụ nữ, "Đều là vẽ bóng lưng, nàng rất đẹp."
"Ta nghĩ cũng đúng rất đẹp." Nhắc tới bạn gái, trên mặt Triệu Mộ Tịch đều viết hạnh phúc, Hề Vân nhìn bản nháp áo cưới, lại nhìn Triệu Mộ Tịch nói rằng, "Ngươi rất yêu bạn gái ngươi, chúc phúc các ngươi."
"Cảm ơn." Đây đại khái là lần đầu tiên Triệu Mộ Tịch chủ động nhấc lên nàng cùng Kỷ Dữ Đường với người khác, còn nhận được chúc phúc chân thành từ đối phương nữa, "Ta nghĩ cho nàng một niềm vui bất ngờ."
Advertisement
ShipCore
Waking up alone in a floating wreck, Alex is forced to rely on an artificial voice in her head while she scrambles to put the pieces together. Not currently updating. I decided to leave this up for those who liked what little there is available.
8 165Blue Moon Emperor
My name is Xing Peng or so I thought, until the day I was hit by a lunar meteorite and got reincarnated into a vast new world which was similar to those mentioned in the Chinese novels.since that day, I was no longer Xing Peng.P.S- the chapter releases are infrequent as they depend upon my mood :P
8 161A God's Pub
A god's pub is place of mystery, full of wonder and adventure. Those who wander inside shall find another world, both familiar and unknown. Enter through the door and find out, just what awaits you on the other side. Gods, spirits and demons live together in the one city that houses them all. A city with as many names as there are beings inhibiting it- the city of a billion names! Located inside this extraordinary city which few mortals ever sat a step into is a certain pub in a certain city with a certain god serving as both it's owner and bartender. What happens if this god decideds to keep a young woman that mistakenly entered his pub? The cover image is not owned by me, the artist is: https://www.artstation.com/waynechan If the artist want's me to take it down I will immediately do so. Sadly I could not contact her to ask for permission. If anyone can do so in my stead I would really appreciate it!
8 84Second Chronicle's
Mylo was currently lying in the hospital bed, counting his remaining time before his life finally fades away .regretting only one thing in life. Not being able to play a VR game. Wishing he could create the craziest build and dominate the world of ‘Second Chronicle’s ‘. Unfortunately for him technology couldn’t advance fast enough and at the age of 93 only one day away from the release of the first VR RPG game. He dies of heart failure.-------------------------“…”““Is this death? Why is it so dark?”“…”“What is that? Light? Is it the entrance to paradise?”
8 163Armin Arlert smut
for all you armin stans, hes so hotttt 😩
8 153Duskwood One-shot Collection
This is my collection of One-shots originally posted Tumblr.
8 56