《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 53
Advertisement
"Ngươi như thế nào đến đây?"
Kỷ Dữ Đường kéo cửa ra, liền thấy Triệu Mộ Tịch mặc một cái áo T-shirt ngắn tay đơn giản, tóc xoã tung có chút ngổn ngang, mặt mộc, nhìn bộ dạng hẳn là chuẩn bị đi ngủ. Kỷ Dữ Đường kéo nàng vào phòng, cũng cảm giác chính mình quá dằn vặt, ban ngày gọi điện thoại với nàng sau đó liền tới đây, không chút do dự mà đem hành trình đẩy rớt, sắp xếp tất cả công việc chỉ để tới đây thấy nàng.
"Ta cũng đi công tác."
Triệu Mộ Tịch biết hành trình của nàng đều là được an bài từ mấy ngày trước, mấy ngày nay không có nghe nàng nói phải đi công tác, huống chi, ở H thị nàng còn có nhà, không cần phải trụ ở khách sạn. Đêm nay rõ ràng là nàng cố ý tới tìm mình, ban ngày đi làm cả ngày, bay tới bay lui như vậy, lại không than phiền mệt mỏi, nhưng khi Triệu Mộ Tịch nhìn đến vành mắt nhàn nhạt của nàng, cảm thấy đau lòng cực kì.
"Mệt muốn chết rồi đi? Đến khi nào, cũng không nói với ta một tiếng. . ." Triệu Mộ Tịch kéo nàng ngồi xuống ghế sô pha, rương hành lý còn thả ở giữa phòng, nhìn bộ dạng phong trần mệt mỏi của nàng, liền biết là vừa mới tới.
"Cho ngươi niềm vui bất ngờ, không vui sao?" Kỷ Dữ Đường dựa vào trên người nàng, mệt mỏi nói, tối hôm qua để Triệu tiểu thư "Oan ức" một đêm, ngày hôm nay nhất định phải đến hảo hảo dụ dỗ một chút.
"Sợ ta cùng người khác chạy?" Triệu Mộ Tịch đỡ nàng, để cho nàng nằm trên ghế sô pha, sau đó nhẹ nhàng giúp nàng xoa huyệt thái dương, nhớ tới buổi chiều nàng ở trong điện thoại có nói qua, hiện tại lại cố ý lặp lại một lần. .
Kỷ Dữ Đường nâng cằm của Triệu Mộ Tịch lên, híp mắt lại, giống như một nữ vương nói rằng, "Ngươi đúng là dám."
"Ta biết. . . Ngươi nhớ ta rồi." Triệu Mộ Tịch cười, trong giọng nói có một tia nhỏ đắc ý, kỳ thực trong khoảng thời gian tách ra này, Triệu Mộ Tịch cũng rất nhớ Kỷ Dữ Đường, đặc biệt là tối hôm qua, còn bị Kỷ Dữ Đường đuổi ra phòng khách.
Nhưng hiện tại Kỷ tổng lại từ A thị ngàn dặm xa xôi chạy tới, oan ức trong lòng Triệu Mộ Tịch sớm đã tiêu tan đi rồi, nàng cảm nhận được, Kỷ Dữ Đường có bao nhiêu quan tâm nàng.
Triệu Mộ Tịch nở nụ cười vừa ngọt vừa ấm, làm Kỷ Dữ Đường quên đi uể oải, nàng hướng Triệu Mộ Tịch ngoắc ngoắc tay, "Lại đây."
"Hả?"
Một cái hôn ôn nhu rơi trên khóe miệng của chính mình, Triệu Mộ Tịch nghe thấy nàng ở bên tai mình nhẹ giọng nói, "Ừm, muốn túng bao của nhà chúng ta."
Một chi tiết nhỏ trong lúc lơ đãng như vậy thường thường dễ dàng đánh động đến một người nhất, một mực Kỷ tổng lại am hiểu những thứ này nhất, Triệu Mộ Tịch nhìn chăm chú con mắt của nàng, nữ nhân như vậy, thật sự rất dễ dàng làm người ta mê mẫn.
Kỷ Dữ Đường chưa từng lưu ý qua một người như vậy, bởi vì yêu thích, cho nên mới có một loại ý muốn sở hữu mạnh mẽ, thậm chí muốn đem Triệu Mộ Tịch thời thời khắc khắc quấn vào bên cạnh mình, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy nàng, hai người chờ cùng một chỗ, vĩnh viễn sẽ không bao giờ chán.
Advertisement
Triệu Mộ Tịch cũng có cái cảm giác này, đại khái là người đang trong thời kỳ tình yêu nồng nhiệt, đều sẽ biến ngốc biến ấu trĩ, ngay cả Kỷ tổng cũng không ngoại lệ.
"Trước tiên đi tắm rửa, lại cẩn thận ngủ một giấc."
Kỷ Dữ Đường cũng cảm thấy thân thể mệt mỏi, vừa muốn phao nước nóng vừa muốn tán tỉnh, nàng lôi kéo Triệu Mộ Tịch, tâm huyết dâng trào nói một câu, "Ngươi bồi ta cùng tắm."
"Ta cùng ngươi. . ." Cùng nhau? Triệu Mộ Tịch cương tại chỗ, tâm tình trong nháy mắt trở nên phức tạp, là theo nàng hiểu cái loại kia, hai người cùng nhau tắm rửa sao?
Kỷ Dữ Đường nặn nặn mũi của nàng, cười trêu đùa, "Sợ ta ăn ngươi?"
"Mệt mỏi cả một ngày, ngươi giúp ta xoa bóp a." Kỷ Dữ Đường lại đưa tay xoa đầu Triệu Mộ Tịch, ánh mắt ôn nhu như nước, Triệu Mộ Tịch nơi nào có thể từ chối được, chỉ là tim đập càng ngày càng nhanh hơn.
Các nàng tuy rằng vẫn luôn ngủ chung cùng một cái giường, nhưng ngoại trừ ôm ấp và hôn môi, cũng chưa có làm đến bước cuối cùng, các nàng cùng một chỗ không phải vì theo đuổi phương diện kích thích kia, hơn nữa đều là lần đầu tiên cùng nữ nhân cùng một chỗ, vì lẽ đó liền càng thêm cẩn thận kỹ càng.
Lại nói về phương diện kia, Triệu Mộ Tịch có từng nghĩ đến, nếu như không có loại kích động kia, cùng bằng hữu bình thường thì có khác gì nhau đâu, chỉ là không biết Kỷ Dữ Đường có cái loại ý nghĩ kia hay không, dù sao mỗi lần Kỷ tổng ôm nàng ngủ tay chân đều vô cùng quy củ.
Nhưng nói muốn cùng tắm rửa, chẳng phải là mang ý nghĩa kia sao, Triệu Mộ Tịch cảm giác mình không có suy nghĩ nhiều. . .
(À hèm Kỷ tổng đã 30, có một câu như thế này 30 như lang, 40 như hổ ... hắc hắc, các tỷ muội hẳn là hiểu ý đi :"3)
Ý tứ của Kỷ Dữ Đường nguyên bản là, ở thời điểm mình ngâm nước nóng, để Triệu Mộ Tịch đi vào giúp nàng xoa bóp vai. Sau khi chuẩn bị xong nước nóng, ai biết Triệu tiểu thư không có đi ra ngoài như dự định, trái lại còn bắt đầu tự thoát quần áo ở trên người, đúng là làm Kỷ tổng xem đến "Há hốc mồm".
Triệu Mộ Tịch cởi áo T-shirt ra, thân hình thon gầy, mái tóc dài tán ở sau gáy, có vẻ càng thêm điềm đạm đáng yêu, cùng nhau tắm. . . Kỷ Dữ Đường không khỏi nở nụ cười, nguyên lai trong đầu Triệu tiểu thư là đang suy nghĩ những thứ này a, hiểu lầm cũng hiểu lầm rồi, Kỷ Dữ Đường hướng nàng xoay người, dùng phía sau lưng đối diện với nàng nói, "Giúp ta thoát váy."
"Ừm. . ." Triệu Mộ Tịch tim đập nhanh hơn, giúp nàng kéo xuống khóa kéo ở phía sau lưng, lưng nàng bóng loáng trắng nõn, không có một tia tỳ vết.
"Mộ Tịch. . ."
Ở dưới vòi sen, các nàng kề sát ôm nhau, môi lưỡi vẫn luôn chặt chẽ quấn cùng một chỗ, không đành lòng tách ra.
Triệu Mộ Tịch hôn đến hô hấp nặng dần, có thể là do dưới sự kích thích của nước nóng, lại giống như chính mình không phóng thích được hết nhiệt tình.
Advertisement
. . .
Các nàng xông tới thân thể mềm nhũn, sau đó đồng thời ngồi vào bồn tắm lớn, cũng may bồn tắm của khách sạn rất lớn, hai người cùng ngồi dư sức.
Lẳng lặng ngồi một lúc, hai người mới bình tĩnh lại không ít.
Triệu Mộ Tịch ngồi ở phía sau Kỷ Dữ Đường, nhẹ nhàng mát xa lưng cho nàng, cốt hồ điệp trên lưng nàng thật là đẹp, lần đầu tiên Triệu Mộ Tịch bị nàng hấp dẫn, cũng là bởi vì tấm lưng xinh đẹp này của Kỷ tổng.
Kỷ Dữ Đường lùi ra sau dựa vào, phần lưng trơn bóng kề sát ở trong lồng ngực của Triệu Mộ Tịch, Triệu Mộ Tịch theo bản năng từ phía sau ôm trụ lấy nàng, Kỷ Dữ Đường nhẹ nhàng dựa vào Triệu Mộ Tịch, híp mắt lại, lẳng lặng hưởng thụ, để nước nóng xua tan uể oải.
Triệu Mộ Tịch ôm Kỷ Dữ Đường, da thịt trần trụi dán vào nhau, lại ngâm mình ở trong nước nóng, nhiệt độ của hai người càng cao hơn. Triệu Mộ Tịch đem đầu đặt ở trên vai nàng, gò má dán vào gò má của nàng, hai tay ở trong nước vuốt, ôm sát vòng eo gầy gò của nàng, ở trên mặt của nàng hôn một cái, nhẹ giọng hỏi, "Ngươi liền như vậy không tín nhiệm ta sao?"
Nếu các nàng đã muốn đến một bước này, Triệu Mộ Tịch liền muốn nói ra lời muốn nói nhất ở trong lòng với nàng. Tuy rằng ghen đại diện cho quan tâm, nhưng quá dễ dàng ghen có phải là đại diện cho không tín nhiệm hay không? Triệu Mộ Tịch nhớ tới tối ngày hôm qua, bởi vì mình cùng Quản Tiệp uống một chén rượu, Kỷ Dữ Đường liền tức giận thành như vậy, có phải là quá không tín nhiệm mình hay không?
Trước đây ghen là bởi vì còn chưa xác định quan hệ, nhưng hiện tại các nàng đều đã xác định quan hệ rồi, Triệu Mộ Tịch cảm thấy, nàng nên tín nhiệm mình hơn mới phải.
So với không tín nhiệm, càng nhiều hơn chính là khống chế muốn cùng ý muốn sở hữu đang quấy phá. Từ nhỏ đến lớn, Kỷ Dữ Đường đều là tranh cường háo thắng, ý muốn sở hữu so với người bình thường mạnh hơn nhiều, cho nên Kỷ Dữ Lộ mới dùng từ "Đáng sợ" để hình dung tỷ nàng.
"Ta gặp được ngươi, những người khác đều không lọt mắt."
Đây chính là điều mà Triệu Mộ Tịch muốn nói ra với Kỷ Dữ Đường nhất, ngày hôm nay cuối cùng cũng nói ra khỏi miệng.
Nghe có chút lập dị buồn nôn, nhưng Triệu Mộ Tịch thực sự muốn nói như vậy, ở trong mắt nàng, Kỷ Dữ Đường có thể nói là đã gần như là hoàn mỹ nhất. Nàng cùng Kỷ Dữ Đường nhận thức không tính là lâu, nhưng trải qua rất nhiều việc, Kỷ Dữ Đường là người đầu tiên đi vào trong lòng nàng, nếu như mình có cái phúc khí này, Triệu Mộ Tịch là chân tâm muốn cùng nàng sống hết đời.
"Liền ngươi dẻo mồm." Mỗi lần sau khi cường thế qua đi, Kỷ Dữ Đường mới chú ý tới chính mình đối với Triệu Mộ Tịch có phải là quá mức cường thế hay không, giữa các nàng có khoảng cách, nói đến cảm tình càng phải để tâm chú ý vun đắp, hơn nữa Triệu Mộ Tịch là một người mẫn cảm.
Triệu Mộ Tịch ôm nàng càng chặt hơn, lại nói thêm một lần, rất trịnh trọng nói, "Ta cũng không lọt mắt người khác. . ."
"Đứa ngốc." Kỷ Dữ Đường dừng một chút, sau đó cười đưa tay ra, sờ khuôn mặt béo mập nộn nộn của nàng , nói, "Vậy thì vẫn làm bạn với ta, biết không?"
"Đương nhiên. . ." Triệu Mộ Tịch cười, cầm lấy tay nàng, sau đó bát qua mặt nàng, ôn nhu hôn nàng, nhẵn nhụi triền miên, ngọt ngào như dòng nước nhỏ róc rách chảy xuôi ở trong lòng, các nàng một tấc lại một tấc thưởng thức ngọt ngào của đối phương.
"Ngâm lâu dễ choáng váng, chúng ta đi ra ngoài đi." Triệu Mộ Tịch cảm thấy phao đủ rồi.
"Ừm."
Thu thập xong nằm trên giường, đều sắp mười hai giờ rồi, tuy trong lòng Triệu Mộ Tịch có chút ý nghĩ phương diện kia, nhưng tắm rửa qua đi, Kỷ tổng tựa hồ cũng không có loại nhiệt tình kia a, khả năng là ngày hôm nay nàng thật sự rất mệt mỏi, Triệu Mộ Tịch tắt đèn, nỗ lực thu thập chút tâm tư không thuần khiết của bản thân.
Nhưng vẫn tắt đèn xong, còn chưa đến nửa phút, Triệu Mộ Tịch lại cảm giác được một cái tay đang bò tiến vào bên trong quần áo của mình, xoa nhẹ.
Tiếp đó, Triệu Mộ Tịch nghe thấy Kỷ tổng than nhẹ vài tiếng liêu nhân cùng cười khẽ.
"Ừm. . ." Triệu Mộ Tịch môi mới hơi mở ra, liền bị Kỷ Dữ Đường lấp kín, đầu lưỡi của nàng tiến vào, lại tới trêu chọc mình, then chốt chính là động tác trên tay còn càng ngày càng quá đáng.
"Dữ Đường. . ." Triệu Mộ Tịch đưa tay mở đèn, chỉ từ mấy lần vừa rồi, trên mặt chính mình từ lâu đã ửng hồng một mảnh. Nàng mới vừa tắm xong bộ dạng lười biếng mà gợi cảm, Triệu Mộ Tịch bị hình ảnh trước mắt kích thích quá mức, cuối cùng đánh vỡ một điểm khoảng cách cùng nàng hôn môi, nhưng lúc này, trong lòng rục rà rục rịch, chỉ hôn môi thôi là không đủ thỏa mãn.
Lẫn nhau đang suy nghĩ cái gì, trong lòng rất rõ ràng, có một số việc, cảm tình đến, cũng là nước chảy thành sông.
"Nữ nhân hư hỏng, quy củ chút." Bị Triệu Mộ Tịch vuốt ve, Kỷ Dữ Đường trong thanh âm mang theo điểm than nhẹ.
Sau khi hôn sâu, Triệu Mộ Tịch lúc nói chuyện khí tức cũng tăng thêm, "Rõ ràng là ngươi làm trò xấu trước. . ."
"Này ~~~~ "
Ở trên giường, Kỷ Dữ Đường so với Triệu Mộ Tịch tưởng tượng còn muốn gợi cảm hơn rất nhiều, rất khó tưởng tượng, bình thường nàng đi làm còn có thể đem áo sơmi gài đến cái cúc áo cao nhất đây. Triệu Mộ Tịch còn nhớ lần đầu tiên thấy nàng, nàng cao lãnh như vậy, khiến người ta nhìn thấy giống như xa xa không thể với tới.
Không nghĩ tới có một ngày, các nàng sẽ ôm nhau như vậy, không hề giữ lại chút gì.
Kỷ Dữ Đường đặt nàng ở dưới thân ôn nhu động viên, "Tiểu túng bao. . ."
"Dữ Đường. . ." Bên trong một mảnh tiếng thở dốc, Triệu Mộ Tịch kêu tên của nàng, hầu như muốn hòa tan trong tay nàng.
Ngày thứ hai tỉnh lại, Triệu Mộ Tịch cả người vô lực, tối hôm qua quá mức điên cuồng.
"Ừm. . ." Đáng thương Triệu tiểu thư ngày hôm nay còn phải chạy ra ngoài làm việc.
Sáu giờ sáng, Triệu Mộ Tịch cảm thấy nên trở về phòng của mình, nàng không muốn đánh thức Kỷ Dữ Đường, nhưng Kỷ Dữ Đường ngủ rất cạn, Kỷ Dữ Đường mở mắt ôm Triệu Mộ Tịch lại, lẩm bẩm, "Sớm như vậy, ngủ tiếp một chút. . ."
"Ngươi ngủ, ta còn có việc." Triệu Mộ Tịch lôi kéo tay của nàng, đến gần hôn môi nàng một cái, "Buổi tối gặp."
Triệu Mộ Tịch hai ba lần liền mặc xong quần áo, lại khẽ meo meo trở về phòng của mình, quẹt thẻ vào cửa, không nghĩ tới Lý Mật Nhi mới sáng sớm liền dậy hoá trang.
"Ngươi đi đâu?" Lý Mật Nhi cầm phấn để ở trên mặt dặm dặm.
"Ta. . ."
"Tối hôm qua ngươi không có ngủ ở chỗ này đi?" Lý Mật Nhi đang nhìn chằm chằm cổ của nàng, trong nháy mắt liền rõ ràng.
Triệu Mộ Tịch vừa định nói mình xuống lầu ăn điểm tâm, sau đó liền bị Lý Mật Nhi một lời nói toạc ra, rõ ràng như vậy sao?
"Không có nha, ta chính là vừa xuống dưới đi bộ một hồi."
"Đi bộ?" Lý Mật Nhi cười đến rất có thâm ý, "Ta hiểu được."
Triệu Mộ Tịch rơi vào trong sương mù cười cười, lúc đi vào phòng tắm, mới phát hiện câu "Ta hiểu được" của Lý Mật Nhi là ẩn giấu hàm nghĩa gì. Xương quai xanh cùng trên cổ hai cái dấu hôn, quá dễ thấy! Còn vị trí từ xương quai xanh trở xuống, càng khỏi cần bàn tới.
Sáng sớm lúc hoá trang, Triệu Mộ Tịch cầm các loại phấn che một tầng lại một tầng bôi lên, mới miễn cưỡng nhìn không có rõ ràng như vậy.
Ban ngày, Quản Tiệp muốn đi chi nhánh của công ty mở hội thảo, Triệu Mộ Tịch cùng Lý Mật Nhi đều đi theo cùng đi, bận bịu hơn nửa ngày, buổi chiều liền bắt đầu nhàn rỗi, Quản Tiệp nói muốn dẫn các nàng đi chơi ở H thị, chút phúc lợi lúc đi công tác.
"Các ngươi muốn chơi cái gì?"
"Đi cạnh biển đi." Lý Mật Nhi nhảy nhót lên tiếng, sau đó liếc nhìn Triệu Mộ Tịch, cố ý cười nói, "Chúng ta đi bơi."
Nghe thấy đi bơi, trong lòng Triệu Mộ Tịch liền hoảng một trận, tối hôm qua Kỷ Dữ Đường làm cho nàng cả người đầy dấu hôn, đổi trang phục đi bơi còn không phải xấu hổ muốn chết sao, bởi vì chuyện lúc sáng, Lý Mật Nhi là cố ý chọc nàng chơi, tiểu cô nương này thật không chịu ngồi yên, "Ây. . . Ta không biết bơi, các ngươi chơi là được rồi."
"Không biết bơi ta dạy cho ngươi nha, Mộ Tịch tỷ, ta thấy ngươi là không dám bơi đi~" Lý Mật Nhi hướng về Triệu Mộ Tịch nháy mắt, nói xong còn ha ha nở nụ cười, ai bảo sáng nay nàng không chịu nói thật.
Quản Tiệp còn tưởng rằng "Không dám" là chỉ sợ nước, cũng nhiệt tình nói, có thể dạy, Triệu Mộ Tịch thực sự là lúng túng muốn chết.
Buổi chiều vẫn là đi cạnh biển chơi, đương nhiên, Triệu Mộ Tịch sống chết cũng không chịu đi bơi, phong cảnh bên cạnh biển rất tốt, nhưng Triệu Mộ Tịch có chút mất tập trung, nàng muốn cùng Kỷ Dữ Đường cùng nhau xem, chờ Kỷ Đại tiểu thư hết bận rộn, nàng nhất định phải kéo Kỷ Dữ Đường đi ra ngoài chơi, hảo hảo nghĩ ngơi buông lỏng một chút.
Thời điểm hoàng hôn đến, Triệu Mộ Tịch chụp một tấm hải cảnh, phát cho Kỷ Dữ Đường.
—— Ta ở cạnh biển
Kỷ Dữ Đường qua bên này cũng không phải để nghỉ ngơi, mãi đến tận đêm khuya nàng mới hết bận, ngay lập tức liền gọi điện thoại cho Triệu Mộ Tịch.
Lúc Triệu Mộ Tịch nhìn thấy điện thoại, là đang cùng Quản Tiệp và Lý Mật Nhi ở nhà hàng cạnh biển ăn cơm tối, các nàng thương lượng buổi tối đi chơi chợ đêm.
"Chơi vui vẻ không? Ta quay về khách sạn rồi, đêm nay khi nào thì ngươi trở về?"
Vừa nghe giọng điệu này của nàng, liền biết nàng đi làm cả ngày, Triệu Mộ Tịch đứng ở bên ngoài nhà hàng, đón gió biển nghe điện thoại, ". . . Ngươi cơm nước xong nghỉ ngơi thật tốt, ta phỏng chừng phải đến tối mới trở về."
Kỷ Dữ Đường dựa vào trên ghế sô pha, nghe được âm thanh của Triệu Mộ Tịch liền không nhịn được cong khóe miệng, "Triệu Mộ Tịch, ngươi mặc kệ lão bà của mình, bồi những nữ nhân khác đi dạo, như vậy mà được sao?"
Bên này đều đã bàn xong cùng đi chơi chợ đêm, Triệu Mộ Tịch cũng không tiện làm người ta mất hứng, nghe Kỷ tổng tự xưng "Lão bà", trong lòng Triệu tiểu thư ngọt như mật, Triệu Mộ Tịch theo Kỷ Dữ Đường, làm nũng nói, "Vậy ta tận lực về sớm một chút bồi lão bà ~ "
"Không có chuyện gì, ngươi hảo hảo chơi, lần sau có thời gian ta bồi ngươi cùng đi."
"Ừm, hôn một cái. . ." Triệu Mộ Tịch hướng về đầu bên kia điện thoại ấu trĩ mà "Moa~" một tiếng, sau đó liền nghe thấy tiếng cười lanh lảnh của Kỷ Dữ Đường, hai người kéo dài một hồi lâu mới cúp điện thoại.
Buổi chiều đi dạo phố, Triệu Mộ Tịch muốn mua chút gì đó cho Kỷ Dữ Đường, mới phát hiện muốn đưa cái lễ vật cho Kỷ tổng thật là khó, vừa lúc nhìn thấy một đôi dép trư phấn hồng, có chút muốn cười, liền mua hai đôi.
"Mua cho bạn thân a?" Lý Mật Nhi cười hỏi một câu.
Triệu Mộ Tịch cũng không biết nên giải thích thế nào, liền đáp, "Ừm. . ."
Lại ở bên trong thương trường đi vòng hai vòng.
"Mộ Tịch?"
"Hả?"
Triệu Mộ Tịch thấy Quản Tiệp tựa hồ có chuyện muốn hỏi, không nghĩ tới Quản tổng vừa mở miệng chính là, "Ngươi biết Dữ Đường thích cái gì không?"
Chuyện này. . . Triệu Mộ Tịch trong lòng có chút mờ mịt, buổi tối ngày hôm ấy, nàng như thế nào cứ có cảm giác quan hệ giữa Quản Tiệp cùng Kỷ Dữ Đường không được tốt lắm.
"Ta đưa cái túi này, ngươi nói nàng sẽ thích sao?"
Nhưng bộ dạng của Quản Tiệp, xác thực giống như đang nghiêm túc chọn cho Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch trong lòng lúng túng, cười cười, "Ta cũng không rõ lắm. . ."
Triệu Mộ Tịch để ý Quản Tiệp tựa hồ không ít lần ở trước mặt mình nhắc đến Kỷ Dữ Đường, đương nhiên buổi tối ngày hôm ấy nên ghen chính là chính mình a? ! Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Mộ Tịch lại cảm thấy không có khả năng lắm, tổng không đến mức toàn thế giới đều là cong.
Quản Tiệp là học sinh của mẹ Kỷ Dữ Đường, nàng vẫn thật thưởng thức Kỷ Dữ Đường, nhưng giữa các nàng tựa hồ có chút mùi vị "Như nước với lửa", Quản Tiệp muốn hòa hoãn mối quan hệ giữa các nàng một chút, nhưng Kỷ Dữ Đường người này lại quá lạnh nhạt cao ngạo, ở bề ngoài cùng ngươi quen thuộc một hồi, nhưng ý nghĩ trong lòng của nàng, ngươi hoàn toàn không hiểu rõ được.
Lúc đó Quản Tiệp thấy Kỷ Dữ Đường đối với Triệu Mộ Tịch chủ động lại tri kỷ như vậy, thật sự rất khó mà tin nổi. Những năm này, phàm là những thứ Kỷ Dữ Đường cảm thấy có hứng thú, Quản Tiệp cũng có hứng thú, ngay cả người mà Kỷ Dữ Đường cảm thấy hứng thú, Quản Tiệp cũng muốn đi tiếp xúc.
Chơi đến chín, mười giờ, lúc này Lý Mật Nhi cũng đã nói mệt
Đêm nay Lý Mật Nhi tựa hồ không có dự định ngủ sớm dưỡng nhan, vừa về đến phòng liền ôm điện thoại di động xem tống nghệ, ngay cả tắm rửa cũng không tính làm, Triệu Mộ Tịch ở trong lòng nghĩ cớ, làm sao để qua Kỷ Dữ Đường bên kia, Kỷ Dữ Đường nghe nàng trở về, đang thúc nàng qua đây.
"Mật Nhi, ta. . ."
"Buổi tối ngươi muốn đi ra ngoài ngủ đúng không?" Lý Mật Nhi cực kì cơ linh, Triệu Mộ Tịch còn chưa nói hết một câu, nàng liền đoán được.
"Ừm, ta qua chỗ bằng hữu bên kia ngủ." Tuy rằng không có nói rõ là bằng hữu gì, nhưng lúc nói ra như vậy, ý tứ liền rất rõ ràng, Triệu Mộ Tịch cảm thấy cũng không có gì phải che che giấu giấu, thật đúng là làm như đang vụng trộm vậy.
"Nam bằng hữu?"
Triệu Mộ Tịch liền gật gù ngầm thừa nhận.
"Hắn làm việc ở chỗ này sao?"
"Nàng lâm thời đi công tác, vừa vặn cũng ở chỗ này."
"Vậy ngươi mau mau đi đi, không cần phải để ý đến ta." Lý Mật Nhi vung vung tay, tiếp tục xem ti vi, nếu như làm lỡ cuộc sống về đêm của người ta, chính mình còn không phải trở thành "Tội nhân" sao.
Khoảng cách chỉ vài bước đường, Triệu Mộ Tịch đi tới 3516, còn nhìn bốn phía xung quanh một cái, mới bắt đầu gõ cửa.
Lúc Kỷ Dữ Đường mở cửa, nàng đã tắm xong đổi áo ngủ rồi, "Làm sao bây giờ mới đến?"
Triệu Mộ Tịch cài lại cửa, sau đó đưa cái túi trong tay cho Kỷ Dữ Đường, "Thời điểm đi dạo phố nhìn thấy cái này, cảm thấy rất thích hợp với ngươi."
Vô cùng thần bí, Kỷ Dữ Đường vừa lấy ra nhìn, lại là hai đôi dép, mặt trên còn có trư phấn hồng, nàng tóm lấy mặt Triệu Mộ Tịch, "Trào phúng" nàng, "Ánh mắt này của ngươi, xấu muốn chết."
Advertisement
To Cross the Threshold
What would one do, when a star crashes into the Earth? Die, of course! Except, in Joseph's case, it was all wrong. He met face-to-face with the Light, got the program forced into his brain, and woke up far, far away from his small insignificant hometown, in the ethereal endless void, full of stars and vigour, guns and loot, Daemons and Skills! From there on out, he got volunteered into the crew of the Morning Star, the pirate ship he was unfortunate enough to stumble upon. With a tree for the Captain, a dragoncat for the Quartermaster, and a human, equal in height and width, as the Cook, he sets sail across the mysterious and hostile Threshold, filled with fierce abominations, rich Ghosts, and patriotic soldiers from the Glorious Metal Empire, all to figure out what the Light has brought upon his Earth that day, and to find his way back home. Warning - English is not my first language, so I apologize in advance for any inconsistencies and grammar mistakes. Please, do point them out when you find some. Updates three days a week - Monday, Wednesday, Friday. This book is about the slice-of-life-ish lighthearted adventures of Joseph and Co. Just one long bumpy road, inspired by old-school RPGs.
8 158Wielder
In a world where those without strength, wealth, or standing can only choose between a short and brutal life or a long, hard, and unfulfilling one. Fynn, a frail young boy raised in such circumstances is resigned to his fate of worthlessness and mere dreams. That is, however, until an unexpected and unique opportunity befalls him. Fynn starts a journey that will change his life forever. One where he begins to learn about the intriguing dynamics and complexities of the vast world around him and tries to piece together the mystery of his family's past. With the odds stacked against him, he will need to dig deep to find the resolve and determination to grow, nurture, and develop his skills. His one goal in life, to make this world acknowledge him.
8 95MHA: The Birth of a Vampire
A guy is going down the street when he suddenly sees how a man is about to be run over, in a moment of courage the guy throws himself and manages to save the man from being run over, but he ends up dying instead.When he opens his eyes again he finds himself as a soul and the opportunity to reincarnate. What his quirk be? What kind of quirk is that. He accompanies our protagonist in the world of My Hero Academia where he will enjoy his new life and seek to reach the top. (Also trying to conquer one or another girl along the way). If you want to support me for pa *** I will be very grateful, there you will also find some early chapters and it will be of great help to me, thanks for reading: P*** /acoms I will also be publishing this work on Webnovel, you can find it with the same name.**************************DISCLAIMER:I do not own My Hero Academia and any of its characters. The only thing that belongs to me is the OC characters and some changes in the story.
8 222Aino and Eien
Luckless Eien is stuck surviving with his former sociopathic squad leader, Aino, after their city burns to the ground during a rebellion against the government. They are pursued by government agents, and Aino seems to know what she is doing, but can Eien really trust the woman who kills without remorse? His survival depends on it.
8 171The Espresso Drive-Thru at the End of the World
For Leo, coffee isn't just a morning sip - it's his business. When the stress of grad school got to him, Leo packed his bags and moved northwest, buying a cramped espresso drive-thru to make a living. It's not much, but it's peaceful. Everything changes when a competitor threatens him out of business. The solution comes down like a lightning strike, literally. An injured woman storms down in front of him, claiming to be a sacked ruler from another dimension. Malquea, the Lord of Lords, minces no words: she's there to recover her powers and gain control of both dimensions. In the meantime, she'll be staying with Leo and make full use of her strategy toolkit to defeat (or obliterate) the competition. Now, Leo must guide Malquea through her new life on Earth and keep his business running, all while hoping one of her violent outbursts doesn't end with him cut in half. Anything can happen at the espresso drive-thru at the end of the world!
8 176Avatar of Time
Under maintenance.Image is a placeholder from Alexander Mikhalchyk under Creative Commons licenses
8 158