《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 46
Advertisement
Ngày hôm nay là sinh nhậtnàng, là sinh nhật ba mươi tuổi, nhưng nàng nơi nào cũng không đi, chỉ ở nhà chăm sóc mình, trong lòng Triệu Mộ Tịch có băn khoăn, bằng hữu của nàng hẳn là đều đang chờ đi?
Một buổi trưa, sau khi thấy Kỷ Dữ Đường nhận mười mấy cuộc điện thoại, Triệu Mộ Tịch không nhịn được nói với nàng rằng, "Ngươi vẫn là đi đi, đừng để cho bọn họ chờ lâu."
Dù sao cũng là sinh nhật ba mươi tuổi.
"Tay ta không có chuyện gì, ngươi không cần phải để ý đến ta."
Kỷ Dữ Đường ngồi ở bên cạnh nàng, đưa tay khoác lên vai nàng, lòng bàn tay ở trên bả vai của nàng xoa xoa, ánh mắt sắc bén giống như đã sớm nhìn thấu tâm lý của nàng, lúc này trong miệng nói là không cần lo nàng, nhưng lát nữa lúc chỉ còn lại một mình lại lén lút giận dỗi, "Sinh nhật ta, ngươi không hống ta vui vẻ thì thôi đi, còn đem ta đuổi ra ngoài?"
"Nhưng. . ."
"Hay là ngươi bồi ta cùng đi, có được hay không?"
Triệu Mộ Tịch muốn nói tay mình không tiện lắm, đột nhiên phát hiện nói như vậy vừa vặn lại rơi vào cái tròng của Kỷ Dữ Đường, mặc kệ như thế nào, đều nói không lại Kỷ tổng.
Kỷ Dữ Đường tự nhiên đoán được Triệu Mộ Tịch sẽ không cùng nàng cùng đi, nàng cầm lấy điện thoại di động, ngay ở trước mặt Triệu Mộ Tịch tắt máy, vẫn tiếp tục ôm vai của Triệu Mộ Tịch, đưa mặt đến trước mặt Triệu Mộ Tịch, ôn nhu cười nói, "Ngày hôm nay ta là của một mình ngươi."
Bởi vì câu nói này, Triệu Mộ Tịch lại bị nàng vẩy tới tâm thần dập dờn, không nhịn được nghiêng người ngậm lấy môi nàng lại hôn lên. Từng có lần thứ nhất, Triệu Mộ Tịch liền không khắc chế được chính mình kích động, một buổi trưa hôn qua nàng hai, ba lần, nhưng chỉ cần nàng tới gần, liền nghĩ cùng với nàng dây dưa một chút.
Triệu Mộ Tịch bị nàng ôm vai, nghiêng thân thể nhiệt liệt hôn môi nàng, so với làm bất cứ chuyện gì đều muốn chăm chỉ hơn. . . Kỷ Dữ Đường không chỉ có ý muốn sở hữu mạnh mẽ, mà còn sở hữu ý muốn thỏa mãn chính mình, đặc biệt là am hiểu câu từ bản thân đối với nàng có ý muốn sở hữu.
Kỷ Dữ Đường cảm thấy ý muốn sở hữu không phải là việc xấu, ngược lại, nàng cảm thấy ý muốn sở hữu của Triệu Mộ Tịch đối với nàng còn mạnh hơn một chút, nàng thích Triệu Mộ Tịch chủ động, nhưng lúc Triệu Mộ Tịch ở chung cùng nàng một mực luôn yêu thích bị động, nếu như không nói một câu thôi thúc Triệu Mộ Tịch, sợ là chờ không nổi đến ngày Triệu tiểu thư chủ động.
Trong lòng Triệu Mộ Tịch có mụn nhọt, Kỷ Dữ Đường vẫn luôn cảm thấy như vậy, lúc Triệu Mộ Tịch ở cùng với nàng giống như đang lo lắng cái gì đó. Có thể khó tránh khỏi có điểm lo lắng, các nàng đều là nữ nhân, lại vừa mới cùng một chỗ, Kỷ Dữ Đường hôn nàng càng thêm ôn nhu, hôn môi như vậy, khiến người ta vừa thoải mái lại vừa an tâm.
Lại trông trước trông sau, Triệu Mộ Tịch cũng bị Kỷ Dữ Đường hôn "Hòa tan".
Advertisement
"Cái gì ta cũng không có chuẩn bị cho ngươi." Triệu Mộ Tịch tự ti, ngoại trừ yêu thích, nàng không biết chính mình có thể cho Kỷ Dữ Đường được cái gì.
Kỷ Dữ Đường khinh nhu hôn hôn gò má nàng, "Người đều là của ta rồi, còn chuẩn bị cái gì nữa."
"Sinh nhật vui vẻ." Triệu Mộ Tịch tựa ở trên vai nàng, một mặt hạnh phúc tươi cười, điều bình đẳng duy nhất giữa các nàng, khả năng chính là yêu thích lẫn nhau.
Triệu Mộ Tịch chưa từng được người sủng qua như vậy, tuy rằng Kỷ Dữ Đường có lúc có vẻ "Bá đạo vô lý", nhưng cũng chỉ là đối phó với tật nói một đằng làm một nẻo của mình mà thôi. Phần lớn thời gian, cái gì Kỷ Dữ Đường cũng theo nàng, cái gì cũng chăm sóc cảm thụ của nàng. . .
Tuy bảo hôm nay là sinh nhật của Kỷ Dữ Đường, nhưng cơm tối lại là Kỷ Dữ Đường từng miếng từng miếng đút cho nàng ăn, Triệu Mộ Tịch nghĩ, khả năng đây là một lần sinh nhật "Lao tâm lao lực" nhất mà Kỷ tổng từng trải qua đi.
Sau buổi cơm tối, Triệu Mộ Tịch vẫn đặt bánh gatô, từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng ăn sinh nhật lần nào, nhưng nghĩ đến, Kỷ Dữ Đường hẳn là rất chú trọng sinh nhật đi?
Ai làm cha mẹ cũng đều quan tâm đến sinh nhật của hài tử, đương nhiên, Triệu Mộ Tịch biết mình là một trường hợp đặc biệt.
Nguyên lai hai người cùng trải qua sinh nhật, so với một đám người còn ấm áp hơn nhiều, bánh gatô không lớn, rất vừa vặn. Kỷ Dữ Đường muốn uống chút rượu, Triệu Mộ Tịch sống chết không chịu, cuối cùng đem sữa bò rót vào ly cao cổ, cực kì khỏe mạnh.
Sân thượng của khu nhà ở rất rộng rãi, bày một cái bàn vuông, ghế tựa dài, tầm nhìn ở lầu ba mươi sáu thoáng đãng, cảnh thành thị về đêm rất đẹp, hai người ngồi ở trên ghế dài, gió thổi ấm áp, so với ở trong phòng có điều hòa còn thư thích hơn.
Nhìn thấy hình ảnh trước mắt, Triệu Mộ Tịch khó tránh khỏi xúc động, các nàng cùng một chỗ thích hợp sao? Triệu Mộ Tịch chỉ yên lặng nghĩ ở trong lòng, không hỏi ra miệng, ngày hôm nay là sinh nhật nàng, chỉ muốn cùng nàng thật vui vẻ.
Có điều vừa ngẩng đầu, mặc kệ ở đâu, tinh không vĩnh viễn vẫn như thế, vẫn xinh đẹp như vậy.
"Thích xem sao đêm như vậy?"
"Xem sao đêm liền không khóc. . ." Triệu Mộ Tịch theo bản năng đáp, lúc ngẩng đầu nước mắt có thể chảy ngược trở về, cho nên muốn khóc liền ngẩng đầu nhìn sao đêm, chiêu này đặc biệt hữu hiệu.
"Thời điểm muốn khóc đừng tiếp tục nhẫn nhịn. . ." Kỷ Dữ Đường nhớ tới bộ dạng nhiều lần nhịn xuống không khóc của nàng, dáng dấp kia, so với khóc rống còn khiến người ta lo lắng hơn, hay là còn phải mất một đoạn thời gian rất dài nữa, nàng mới có thể hảo hảo hiểu rõ Triệu Mộ Tịch, "Có ta bồi tiếp ngươi."
Hứa hẹn lúc nào cũng là thứ mờ mịt lại dễ dàng hống người vui vẻ, Triệu Mộ Tịch không dám đảm đương thật, nhưng lúc này là thật sự vui vẻ.
"Há mồm." Kỷ Dữ Đường cười uy bánh gatô cho Triệu Mộ Tịch, nàng thích nhìn Triệu Mộ Tịch ăn đồ ăn, thích đùa dai nhét cho nàng một ngụm lớn, sau đó nhìn nàng phình phình quai hàm, giống như chuột hamster.
Advertisement
"Sinh nhật ngươi hay là ta sinh nhật a?"
Kỷ Dữ Đường cười, "Ngươi muốn hống ta vui vẻ, đem những thứ này ăn hết, ta liền vui vẻ."
Triệu Mộ Tịch liền ăn một nửa, sau đó ăn miếng trả miếng, học theo ngữ khí của Kỷ Dữ Đường, nói với nàng, "Ta ăn không vô, ngươi ăn giúp ta."
"Ta không thích ăn đồ ngọt." Kỷ Dữ Đường muốn đem một nửa còn lại tiếp tục uy vào miệng nàng.
"Kỷ Dữ Đường, ngươi ghét bỏ ta đúng không?" Triệu Mộ Tịch né tránh, nghiêm mặt nói.
"Ghét bỏ ngươi cái gì?" Kỷ Dữ Đường nhìn biểu tình trên mặt nàng, cảm thấy đáng yêu.
"Ghét bỏ đồ ăn còn dư lại ta. . ." Triệu Mộ Tịch không phục, đồ ăn còn dư lại của Kỷ tổng, có cái nào mà nàng không ngoan ngoãn ăn sạch sẽ.
"Ừm, là ghét bỏ ngươi." Kỷ Dữ Đường còn đăm chiêu gật gù, cố ý đi trêu chọc nàng, "Nghe lời, mau ăn."
". . ." Triệu Mộ Tịch há mồm đem nửa cái bánh gatô còn lại ngậm vào, sau đó liền nhìn Kỷ Dữ Đường thả cái muỗng xuống, sau đó đưa tay nâng mặt của mình lên, hôn lên bờ môi còn dính bơ của mình.
"Ừm. . ." Kỷ Dữ Đường lúc nào cũng không nói một lời liền hôn nàng, cả ngày hôm nay, nhịp tim của Triệu Mộ Tịch liền chưa một lần ở tần suất bình thường.
Kỷ Dữ Đường híp mắt, khóe miệng mang theo ý cười, một bên vừa hôn nàng vừa ăn, mãi đến khi toàn bộ bơ trong miệng hoàn toàn tan đi, các nàng môi lưỡi còn quấn cùng một chỗ, vừa ngọt lại vừa chán.
Nàng như vậy, Triệu Mộ Tịch đều bị nàng hôn đến đỏ mặt, thật là thật thích. . .
--------------------------------------------------------
"Hiện tại ngay cả điện thoại cũng không gọi được. . ." Kỷ Dữ Lộ không nói gì, vốn là muốn cẩn thận chúc mừng sinh nhật cho Kỷ Dữ Đường, lại bị tỷ nàng thả bồ câu, buổi chiều tỷ nàng chỉ gọi một cuộc điện thoại nói không đi được, sau đó giống như bốc hơi.
"Dữ Lộ, ta thật khó chịu. . ."
Buổi chiều lúc Kỷ Dữ Lộ nhận được điện thoại của Nhan Âm, từ âm thanh liền có thể nghe được, nàng khóc đến tan vỡ. Buổi sáng rõ ràng nàng đi qua chỗ Kỷ Dữ Đường tặng quà, lúc đó Kỷ Dữ Lộ còn hỏi tình hình của nàng, nàng còn không có gì, chỉ là ngữ khí có chút hạ thấp, Kỷ Dữ Lộ cũng không nghĩ nhiều, dù sao Nhan Âm cũng không phải mới một hai lần bị tỷ nàng giội nước lã, nào có biết hiện tại Nhan Âm đột nhiên khóc thành như vậy.
"Hiện tại ngươi ở đâu? !"
Lúc Kỷ Dữ Lộ nhìn thấy Nhan Âm, nàng đang ngồi ở góc tường, hai mắt sưng đến lợi hại, vẫn còn tiếp tục khóc lóc, trên đất vứt đầy khăn giấy.
"Tiểu Âm. . ."
"Dữ Lộ. . ." Vừa nhìn thấy Kỷ Dữ Lộ, Nhan Âm liền đi lên trước ôm lấy nàng, khóc không thành tiếng, "Ta làm sao bây giờ a. . ."
Thứ đầu tiên Kỷ Dữ Lộ nghĩ đến, chính là Nhan Âm biểu lộ cùng Kỷ Dữ Đường, bị từ chối, kỳ thực chuyện tình cảm thật không thể cưỡng cầu, một mực Nhan Âm lại cố chấp như thế. Kỷ Dữ Lộ vỗ lưng nàng, nhẹ giọng an ủi, "Tiểu Âm, hay là coi như xong đi. . . Tỷ ta nói rồi nàng không thể tiếp thu nữ nhân. . ."
Kỷ Dữ Lộ vừa vặn nói một câu không thể an ủi nhất.
Hiện tại tiếp tục nghe thấy câu nói này, Nhan Âm cảm thấy quả thực là thiên đại trào phúng, nàng đẩy Kỷ Dữ Lộ ra, khóc đến càng không thể kềm chế được, ". . . Nàng yêu thích nữ nhân. . . Nàng có bạn gái!"
Hình ảnh buổi sáng, Nhan Âm nghĩ một lần liền đau lòng hơn một lần.
"Ha? !" Kỷ Dữ Lộ há hốc mồm, trong lòng nàng, cho dù nữ nhân trên toàn thế giới cong hết, Kỷ Dữ Đường cũng sẽ không cong, tỷ nàng. . . Cự nhiên yêu thích nữ nhân? ! ! !
Cái này không thể nào, Kỷ Dữ Lộ vẫn là không tin, hai ngày trước hỏi Kỷ Dữ Đường, nàng còn thành thành thật thật nói, không nhận được cảm tình giữa nữ nhân cùng nữ nhân.
"Không thể! Tuyệt đối không thể!"
"Ta đều nhìn thấy bạn gái nàng!"
"Cái kia. . . Nàng lừa ngươi, ngươi tin tưởng ta, nàng nhất định là lừa ngươi."
Nhan Âm nói đến cơ hồ tuyệt vọng, "Lần này là thật. . . Ngươi thấy qua Dữ Đường tỷ lưu người khác qua đêm ở chỗ nàng chưa? Nữ nhân kia. . . Ở nhà nàng qua đêm. . ."
Vừa nói như vậy, Kỷ Dữ Lộ có chút hoài nghi, nhưng cũng không hoàn toàn tin tưởng, nàng lấy điện thoại di động ra tiếp tục gọi điện thoại cho Kỷ Dữ Đường, vẫn là không người tiếp máy.
". . . Đừng gọi. . . Nàng cùng bạn gái nàng cùng một chỗ. . ." Nhan Âm hấp mũi, cười đến chật vật.
"Xảy ra chuyện gì a! Ta phải đến tìm nàng!" Kỷ Dữ Lộ nhất thời tức giận xông lên đầu, bạo tính khí muốn lên đến rồi.
Nhan Âm nhìn nàng muốn kích động, gắt gao lôi tay nàng lại, "Ngươi đừng đi!"
"Tổng phải có lời giải thích a. . ."
"Không cần đi!" Nhan Âm đứng lên, che ở trước mặt Kỷ Dữ Lộ, "Ngươi đi tới. . . Nàng sẽ càng chán ghét ta. . ."
"Nàng vốn là không thích ngươi! Ngươi còn sợ nàng chán ghét a!" Kỷ Dữ Lộ một lòng muốn làm rõ trắng đen, đột nhiên không có đầu óc mà nói một câu như vậy, vừa vặn lại chọc vào chỗ đau của Nhan Âm, "Tiểu Âm, ta sai rồi, ta không phải ý đó. . ."
"Ta biết. . . Dữ Lộ, ta nghĩ thông suốt rồi." Nhan Âm nhìn như lạnh nhạt nói, chỉ là vẫn rơi lệ không ngừng, ". . . Ngươi nói đúng, nàng vốn là không thích ta, ta chính là bị coi thường, ta chính là mong muốn đơn phương. . ."
"Thiên hạ còn rất nhiều cô nương tốt nhiều, ngươi đừng như vậy. . ." Kỷ Nhị tiểu thư đổi đối tượng như thay quần áo, thực sự lý giải không được chấp nhất của Nhan Âm.
Ba ngày qua đi, cánh tay của Triệu Mộ Tịch đã có thể hoạt động cơ bản. Ngoại trừ cuối tuần ở cùng với chính mình, Kỷ Dữ Đường mỗi ngày đi làm đều là đi sớm về trễ, cơm đều là Tôn tỷ đưa tới.
Ở ba ngày nay, Triệu tiểu thư nhanh nhẹn ăn mập lên ba cân.
Kỷ Dữ Đường nói nàng quá gầy, mỗi ngày đều muốn giám sát thể trọng của nàng, nếu như không có lót thêm được một chút thịt nào, tan tầm trở về mặc kệ có bao nhiêu mệt mỏi, Kỷ tổng đều muốn đích thân mình uy nàng, lại ăn thêm một bữa. . .
------------------------------------
(Kỷ tổng ngài đây là chăm heo hay chăm bạn gái a~)
Advertisement
Silhouette
WARNING: THIS STORY HAS A SLOW START. YOU HAVE BEEN WARNED. We all grew up hearing stories about heroes and villains, but what would we do if we were to be part of one? One night, a bioweapon escaped from its laboratory in Zalcien, only to die in a dark alley. One night, a young man lent a helping hand, only to die alone in the dark. One night, a deity of death saw two lost souls and offered one a second chance in the other's body. Now a strange creature made of darkness, James has to deal with his new form in a strange new world where superpowers, heroes and villains are commonplace, far away from his home. Watch as he learns how to use his powers, as he meets allies and enemies and how, when facing the paths of heroism and villainy, he chooses a third way somewhere in between. Follow the story of James, a lost Earthling soul, as he becomes Silhouette, the mysterious power in the shadows. Greetings fellow humans. This is my first story on Royal Road and my first long-term project written in English, so I do hope you will have some mercy in your heart when reading. So, as you may have understood, this is a story with super-heroes - which is quite ironic for my first story considering all of the other ones planned are fantasy - and as such will take place in a modern-like setting. Despite dark themes and gory scenes making their way into the story, it is still a super-hero world with the logic that matches, so expect characters to survive nuclear explosions without a scratch and yet to get defeated by a rubber ducky - as well as similar dark humor, thus the comedy part.
8 351Endless Stars
Stars are all Kinri has. Exiled from the noble heights of the sky, the dragon scrapes by in the backwater crags of the land of glass and secrets. It’s a chance to make friends and live a simple life away from her family — that’s all she wants. She’s different now, and she’ll prove it. But can she even convince herself?Meanwhile, in the long shadow of her legendary alchemist grandfather, Hinte struggles to find something to call her own. Out in the depths of the town’s volcanic lake, she sifts for mysterious stones, and it seems she’s found it — but her new sense of purpose doesn’t escape those around her.United by circumstance, the pair struggle to find common ground. When Kinri finally convinces Hinte to bring her along on a sifting expedition, she’s curious then baffled as the mysteries pile up, and her new companion remains tight-lipped and distant. Is this just sifting, or something more?If you're enjoying the story, don't forget to vote for it on topwebfiction! There's no registration: it's just two clicks and every single vote helps.And there's a Discord if you'd like to chat with me or other readers(Oh, and this story does have a glossary, which I am told makes it easier to follow.)
8 223Alfheimr Renaissance
This is a story about a somewhat normal human, on a hike on Hardangervidda in Norway, that end up walking out in Alfheimr instead of Earth. Alfheimr is one of the nine realms of the old Norse religion, home of the light elfs. Its quite a culture shock, and he don't really know the language, culture or religion. The decisions he make have consequences, and some will change Alfheimr. He decide that if he's ever going to get back to Midgard he have to travel to a bigger town, try to find information, make money and so on. So he's trying to be smart, and pretends to be a mysterious wandering magician. Should be easy to fake right? ... and thats the first decision with gigantic consequences, since he doesn't know that only women do magic. A man doing magic is automatically unmanly. Oops. Be warned; English isn't the Authors primary language, and its mostly written in first person view. The story progress will be slow.
8 454The Samsara Dirge: Adventures in Post-Apocalyptic Broadcasting
It was not the apocalypse anyone expected. They called it the Changes. (Which might sound boring, though it was no such thing!) During this time, reality itself was suspended. Anything could happen, and often did. Who could have anticipated flying turtles, lighter than air futons, the appearance of the color slurkle, or the eradication of differential calculus? After a year and a half of such wonders, it all stopped. The world was not the same, nor the people in it. Why had it happened and how did it end? Would it return? No one knew. Silverio Moreno, irrepressibly optimistic host of one of the most popular post-apocalyptic gameshows, wants answers. And the truth might just bring in his highest ratings yet!
8 499Doom rising
There four cardinal heroes that have a task of saving the world during one of there meetings a strange stone table with a a mark appeared read to find out more
8 143Story of the twilights
Twilight university. The home of the elites. A paradise for prince and princesses, a school to raise prodigies...A school for gods@*@*@*@*@*@*@*@*@*@*@*In a school full of elite and professional individuals, a class pyramid system was made to separate individuals with higher potential and those with lower skills. Everyone of those individuals aims for the top seat, even if they're at the lowest class of the school's food chain.Naturally, a predator-prey relationship was established among the higher class and the lower class.A school where everyone strives for the top. A school where perfection is everything.....Among them are twelve unique students who have successfully secured the top of the top's seat. A seat given only to those who rightfully deserve the title.....The title of the twilight gods.Join the absurd world of 12 students entitled as the twilight gods and one of them well, one of them is a God literally! a God that controls a world with the strongest ability in the whole world but who? out of 12 people? can you guess?
8 153