《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 42
Advertisement
Ngòi bút màu đen ở trên tờ giấy trắng sàn sạt vẽ ra, hai cái tay đặt ở trên đàn dương cầm, Triệu Mộ Tịch nằm trên sô pha, hiện tại rất thường xuyên nhớ tới tình cảnh đó, bộ dạng Kỷ Dữ Đường dạy nàng đàn dương cầm.
Tùng tùng tùng ——
Triệu Mộ Tịch tiện tay thả notebook lên trên ghế sô pha, đứng dậy, đến nhà nàng mà gõ cửa cũng chỉ có Kỷ Dữ Đường.
"Mỗi lần đưa một trăm còn có thể ăn một bữa cơm, Kỷ tổng thật không hổ danh là người làm ăn." Triệu Mộ Tịch tiếp nhận tiền trong tay Kỷ Dữ Đường.
Mỗi lần Kỷ Dữ Đường tới ăn chực, đều sẽ đưa cho nàng một trăm khối, giống như thành toán ở tiệm cơm vậy.
Triệu Mộ Tịch nhớ không rõ nàng đã đến bao nhiêu lần, chỉ biết là nàng đến so với trước đây còn nhiều hơn, hầu như là mỗi ngày đều đến, ngoại trừ tình cờ tăng ca hoặc có tiệc xã giao đẩy không được mới không đến, nhưng từ sớm sẽ gọi điện thoại nói cho nàng biết.
"Phương diện tìm việc làm thuận lợi không?" Kỷ Dữ Đường uống canh nàng múc cho mình.
"Vẫn được. . ." Ngoài miệng Triệu Mộ Tịch nói như vậy, nhưng không tiếp những đơn hàng kia, Triệu Mộ Tịch liền không còn nguồn kinh tế, làm thêm ở đoàn phim cũng chỉ là tạm thời, nàng phải đi tìm công việc mới, nhưng tìm việc làm nào dễ như vậy, tiền lương thấp, đối với những nợ nần của nàng mà nói, chỉ như muối bỏ biển.
Kỷ Dữ Đường biết, ngoài mặt giúp nàng, chắc chắn nàng sẽ không tiếp thu, cũng chỉ có thể lén lút quan tâm nàng, nhìn nàng một chút. Triệu Mộ Tịch thực sự không biết bảo vệ chính mình, mỗi ngày tiếp xúc với long ngư hỗn tạp, chuyện làm ăn của người nào cũng tiếp, tiền trọng yếu đến mức so với an toàn của bản thân mình còn trọng yếu hơn sao?
(Long ngư hỗn tạp : nơi có kẻ xấu người tốt trộn lẫn)
"Ngươi đừng động, ta tới thu thập là được." Triệu Mộ Tịch không cho nàng hỗ trợ thu thập bàn ăn, nàng đồng ý để mình đến đây ăn cơm, đã là kỳ tích rồi.
Da dẻ trên tay Triệu Mộ Tịch cũng không nhẵn nhụi, lúc Kỷ Dữ Đường nắm nàng tay có thể cảm giác được. Triệu Mộ Tịch đứng ở bên cạnh bồn rửa chén, Kỷ Dữ Đường vẫn giống như trước, ở một bên lẳng lặng nhìn nàng, nhưng Triệu Mộ Tịch sẽ không bao giờ hỏi, ngươi luôn nhìn ta làm cái gì?
Quan hệ hiện tại của các nàng có chút kỳ diệu, nói là bằng hữu, nhưng đều biết đối phương yêu thích chính mình, nói là tình nhân, các nàng lại chưa từng làm rõ hay nói toạc ra, tiếp xúc thân mật nhất cũng chỉ có ôm ấp mà thôi.
Advertisement
Kỷ Dữ Đường ngồi ở trên ghế sô pha, nhìn một quyển notebook mở ra, tiện tay liền cầm tới, nhìn mấy lần, đều là phác họa bóng lưng, những dạ phục này, nhìn. . . Có chút quen thuộc.
Triệu Mộ Tịch vừa rồi ở nhà bếp, cắt gọt một dĩa dưa hấu đưa ra, thấy Kỷ Dữ Đường đang xem bút ký của nàng, đột nhiên hơi sốt sắng.
"Đây là ngươi vẽ?"
"Ừm. . ."
Kỷ Dữ Đường lại lật một tờ, "Vẽ rất tốt, học qua thiết kế sao?"
Mỗi lần nàng lật một tờ, Triệu Mộ Tịch liền sốt sắng lên, căn bản không có để tâm trả lời vấn đề của nàng, ". . . Đại học học cái này."
Kỷ Dữ Đường nhàn nhã lại lật qua một tờ khác, "Tốt nghiệp tại sao không tiếp tục làm?"
"Đừng xem, ăn trái cây đi." Triệu Mộ Tịch đưa tay muốn đem notebook cầm về.
"Chờ một chút. . ." Kỷ Dữ Đường lật đến một tờ kia thì trở nên yên tĩnh, nàng nhìn thấy bức vẽ trên giấy, hai cái tay đặt ở trên đàn dương cầm, trong nháy mắt Kỷ Dữ Đường liền rõ ràng bóng lưng quen thuộc kia là ai.
"Ngươi đưa ta." Triệu Mộ Tịch ngồi không yên, muốn đi lên cướp, "Tại sao lại nhìn loạn đồ vật của người ta. . ."
Nhìn tiểu bộ dạng căng thẳng này của nàng, Kỷ Dữ Đường liền cố ý muốn trêu chọc nàng, ông trời đang giúp nàng a, nhìn những bức họa này, trong lòng cực kì hài lòng, "Ngươi lén lút vẽ ta, cho ta nhìn một chút thì có làm sao?"
"Không có, những thứ này. . ." Triệu Mộ Tịch đến gần tiếp tục đi cướp, Kỷ Dữ Đường lại trốn, thường xuyên qua lại, nháo nháo Triệu Mộ Tịch liền đem nàng áp đảo ở trên ghế sô pha, "Đưa ta. . ."
Kỷ Dữ Đường liền để nàng đè lên, tiếp tục lật, nhìn thấy ở giữa có một tờ, mặt trên lít nha lít nhít tràn ngập tên của chính mình. . .
Hảo xấu hổ a, Triệu Mộ Tịch cực kì không muốn để nàng nhìn thấy tờ giấy kia, nhưng vẫn bị nàng nhìn thấy, mấy ngày Kỷ Dữ Đường đi H thị, trong lòng nhớ nàng, Triệu Mộ Tịch cầm bút không suy nghĩ gì liền viết nhiều như vậy, nên sớm phi tang vật chứng mới phải, lớn tuổi rồi còn làm chuyện như vậy.
"Ta đi uống nước." Lúc này Triệu Mộ Tịch mới phát hiện cả người mình đang đặt ở trên người Kỷ tổng, liền hết sức tránh né.
Kỷ Dữ Đường để notebook xuống, nhìn chăm chú khuôn mặt nàng, đưa tay vững vàng vòng lấy eo nàng, không cho nàng đi.
Triệu Mộ Tịch cùng trong tưởng tượng của nàng, tương phản thực sự quá lớn, yêu thích một người liền khó khăn như vậy sao, nhưng vừa nhát gan lại vừa có chút đáng yêu, khiến người ta không nhịn được. . . Muốn bắt nạt.
Advertisement
Kỷ Dữ Đường nằm ở dưới thân nàng, một cánh tay ôm lấy eo nàng, một cái tay khác vuốt mặt nàng, lại nhẹ nhàng nặn nặn, ôn nhu trêu ghẹo nàng, "Tiểu túng bao —— "
(Tiểu túng bao có lẽ là pé nhát gan ó :))) )
Trong giọng nói còn mang theo vài phần sủng nịch.
Triệu Mộ Tịch từ chối tiếp thu cái ngoại hiệu này, người hai mươi mấy tuổi đầu rồi, quá buồn nôn, nàng mạnh miệng cằn nhằn một câu, "Ngươi mới túng bao!"
Cái tư thế này thật ám muội, trốn không thoát cũng không muốn chạy trốn, Kỷ Dữ Đường ôm nàng như vậy, lại còn sờ mặt nàng, bầu không khí có vẻ càng thêm không thể miêu tả.
Kỷ Dữ Đường ôn nhu vuốt vuốt thái dương của nàng, hai người cách nhau rất gần, nhẹ giọng nói liền có thể nghe được rõ ràng, "Ngươi không nhát gan, tại sao trốn tránh ta?"
Còn nhớ buổi tối ngày hôm ấy, Triệu Mộ Tịch nghiêm túc nói, "Ngươi đối với ta tốt như vậy, ta thích ngươi làm sao bây giờ?" Kỷ Dữ Đường cho rằng nàng là quan tâm sự tồn tại của Hạ Tề, nhưng hiện tại đang giải quyết vấn đề cùng Hạ Tề, nàng cũng đang do dự như thế.
"Ta nào có trốn tránh ngươi." Trong lòng Triệu Mộ Tịch rõ ràng, trốn tránh trong miệng Kỷ Dữ Đường là có hàm nghĩa gì, nhưng nàng vẫn tiếp tục giả ngu.
Kỷ Dữ Đường càng nói trắng ra, "Tại sao không dám quang minh chính đại yêu thích ta?"
Triệu Mộ Tịch đang muốn luân hãm bên trong tiếng nói ôn nhu khiêu gợi của nàng, phải nói là đã luân hãm, bằng không cũng sẽ không vẫn luôn dán vào ôm cùng nàng như vậy, lúc Kỷ Dữ Đường cùng nàng đùa giỡn, nàng liền chống không lại được Kỷ Dữ Đường, chớ nói chi là hiện tại, Kỷ Dữ Đường nghiêm túc lại thâm tình như thế nói chuyện với nàng.
Trầm mặc vài giây, các nàng nhìn chăm chú khuôn mặt của nhau.
"Ai nói ta không dám. . ." Lúc Triệu Mộ Tịch cách một khoảng cách gần nhìn vào tròng mắt của nàng, giống như bị một loại ma lực nào đó khống chế, đại não trống rỗng, không nhịn được nói một câu nói như vậy.
Kỷ Dữ Đường cười, đột nhiên lật lại nợ cũ, "Còn nhớ buổi tối ngày hôm ấy không? Buổi tối ngày hôm ấy ta ở Z đại chờ ngươi."
"Nhớ tới." Chuyện Kỷ Dữ Đường đem nàng chơi đến xoay quanh, Triệu Mộ Tịch đương nhiên nhớ rõ, nàng lừa gạt Kỷ Dữ Đường nói mình là học sinh ở Z đại, cuối cùng Kỷ Dữ Đường đem xe đứng ở Z đại chờ nàng, cuối cùng chơi đến nàng vô cùng lo lắng, đẩy một cái mặt mộc mà chạy tới.
"Khi nào thì ngươi phát hiện được ta đang lừa ngươi?" Triệu Mộ Tịch hỏi, nàng vẫn muốn biết, Kỷ Dữ Đường là từ lúc nào thì bắt đầu chơi nàng.
Kỷ Dữ Đường đưa tay vuốt tóc của nàng, "Ngươi trả lời vấn đề ta hỏi trước đã."
"Ừm. . ." Triệu Mộ Tịch yêu thích nàng sờ tóc của chính mình, yêu thích nàng sờ mặt của mình, cũng yêu thích nàng ôm chính mình, nói tóm lại, tất cả những gì hiện tại đang phát sinh, Triệu Mộ Tịch đều yêu thích.
Không chấp nhận Kỷ Dữ Đường rất khó chịu, tiếp nhận rồi sợ sệt mất đi cũng khó chịu, tóm lại cái nào cũng khó chịu, có lúc Triệu Mộ Tịch nghĩ, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, yêu thích liền ở cùng nhau, nhiều đơn giản.
"Ngày đó ta hỏi ngươi, có bạn gái hay không, còn nhớ ngươi trả lời như thế nào không?"
Triệu Mộ Tịch nhớ rõ, nhớ được bản thân không cần mặt mũi cười nói, "Hoặc là, Kỷ tổng làm bạn gái của ta đi?"
Kỷ Dữ Đường nhớ nàng nhất định là còn nhớ, Kỷ Dữ Đường giơ tay lên, ôm lấy cổ Triệu Mộ Tịch, cố ý kích nàng, "Ngươi dám lặp lại lần nữa không?"
Các nàng đều đã ôm đến thân mật như vậy, hai người cũng rõ ràng trong lòng, Triệu Mộ Tịch chính là không có dũng khí nói ra khỏi miệng, thậm chí hiện tại nàng biết có chín mươi chín phần trăm khả năng, chỉ cần mình dám nói ra, Kỷ Dữ Đường sẽ đáp ứng nàng.
Nhưng Triệu Mộ Tịch vẫn không dám nói ra, điều này cũng ở trong dự liệu của Kỷ Dữ Đường.
Triệu Mộ Tịch muốn đứng dậy, nhưng Kỷ Dữ Đường đem nàng ôm chặt lại.
"Kỷ tổng. . ."
"Mộ Tịch, có tâm sự ngươi liền nói với ta, ta bồi tiếp ngươi."
Triệu Mộ Tịch sợ hãi sau khi đem những vấn đề hiện thực này bày ra, nàng sẽ không bồi tiếp chính mình nữa, lúc trước nam hài kia cũng nói như vậy với nàng.
"Hiện tại không muốn nói, vậy sau này hãy nói." Kỷ Dữ Đường ôm nàng vào trong lồng ngực, tay Triệu Mộ Tịch đang chống đỡ ở trên ghế sô pha thả lỏng ra, cả người đều hãm ở bên trong cái ôm của nàng, mặt các nàng dán rất gần, chóp mũi đều sượt đến cùng một nơi, Triệu Mộ Tịch nghe nàng nhẹ nhàng nói, "Ta chờ ngươi."
"Ừm. . ."
"Đừng tránh ta."
Triệu Mộ Tịch nhìn vào mắt của nàng, tâm động không ngừng, lắc đầu một cái, "Không có trốn tránh. . ."
"Thật sự?" Kỷ Dữ Đường dùng tay nâng gò má của nàng, lòng bàn tay vuốt nhẹ bờ môi béo mập của nàng, nhẵn nhụi mềm mại.
Advertisement
Tree of Aeons (An isekai story)
This is a reincarnation/isekai story, about Matt (later TreeTree), an overpowered tree in a fantasy world that serves as the battlefield for an ongoing conflict between demons and the heroes summoned to oppose them. At first a bystander, over a long period of time, TreeTree will learn all sorts of skills, gain levels, and in doing so, build up a forest, train young subordinates, protect a village, and more. warning : Time skips happen a lot.
8 1824Bringing Earthling to Conquer Another World
The universe consists of many worlds. A genius programmer died from exhaustion and reborn as a demon that survived a deadly event that killed his entire family. But he realized that without resources, getting revenge would be a pipe dream. He knows where to get cheap soldiers with endless potential, earth! As long as he disguised this world as a game, millions of players would do his bidding, or as the players said a quest! Follow Joe's journey conquering multiple worlds while he racked his brain daily to keep players on track and keep loyal to him. ====================================== I upload Sunday - Wednesday two chapter per day
8 206Shogun of Crime
In the city of New Mercia, crime lords and gangsters rule streets, and the police are just as corrupt as the criminals they arrest. None are safe from this criminal war that is underway. When a young woman from a Yakuza crime family arrives in the city for an arranged marriage to a local mafia boss, she decides that it's time to take matters into her own hands to end this war, and bring all the criminal enterprises under her own banner. She will dominate this city as its undisputed shogun of crime, but first she must deal with the backstabbing and underhanded tactics of rival gangs, the police, and her own subordonates. How will she endure and bring her dreams to fruition?This is a retelling of the conquest of Oda Nobunaga told in a new time period and new way, with the characters acting as stand ins and representations of their historical counterparts.
8 197DECEPTION
A brother and sister in Germany during a fictional historical time period in the 1900s. As the leader of Germany was assassinated by a mercenary hired by the Russian military, Germany had elected a new leader, Kaiser Hoffman IV and had declared war on Russia. As the war between Germany and Russia began, the siblings soon lose their parents and eventually become separated as her brother is drafted into the war. The war soon becomes greater as time pasts. Will the siblings reunify once again?
8 174End of Hereafter
*cover removed until a better one is made After the events in Osaka, turmoil brews to the tip between Japan and a city built on a mountain named Imperia. The treaty between these two countries is torn after Imperia declares war on all of Japan. However the city has conspiracies' of its own varying from hidden nukes to human experimentation. 2 years passed since then and a soldier from the past is brought back from death in order to bring an end to the long war. Joining the church, a third position lead by a vampire named Amelia Date, he fight on both fronts of the war. Unfortunately the future he expected to be bright before his death was a future covered by dark clouds.
8 164Daggers
"Every word that he says is a dagger in me." Those ten words that changed everything. Marius wasn't meant to overhear them. Those words were supposed to just be for her ears. But he heard them. And then Eponine's life changed forever.
8 195