《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 37
Advertisement
"Nếu như ngươi không muốn làm, ta tìm người khác vậy." Kỷ Dữ Đường cố ý nói như vậy.
"Ta làm!" Triệu Mộ Tịch đáp, không phải chỉ là đưa đón đi làm thôi sao, hiện tại ngay cả bảo mẫu nàng cũng làm rồi, làm thêm một phần công việc tài xế cũng không việc gì, như vậy còn có thể sớm thanh toán xong nợ nần của nàng, "Thêm một phần tiền lương khác tại sao ta lại không làm. . ."
"Từ ngày mai liền bắt đầu." Kỷ Dữ Đường cười, nhớ tới tật xấu thích ngủ nướng của Triệu Mộ Tịch, cố ý bổ sung một câu, "Sáng sớm vạ giường, ta sẽ trừ tiền lương."
Giọng điệu của Kỷ tổng giống như hống một đứa nhỏ vật, Triệu Mộ Tịch theo nàng, đỡ quai hàm hỏi, "Cái kia vẫn công tư rõ ràng sao?"
"Đương nhiên."
Tính toán tiền lương kiếm được, Triệu Mộ Tịch muốn trả hết 10 vạn đồng tiền nợ kia, nàng ít nhất phải làm hơn nửa năm bảo mẫu kiêm chức tài xế cho Kỷ Dữ Đường. Trước đây nàng đã từng nói Kỷ Dữ Đường mời một bảo mẫu về làm cơm, vạn vạn không nghĩ tới, chính mình lại rơi vào cái vòng hãm hại này.
Xưa nay Triệu Mộ Tịch làm việc chưa từng có quy luật như vậy bao giờ, mỗi ngày bảy giờ rời giường làm điểm tâm, tám giờ rưỡi đưa Kỷ Dữ Đường đi làm, buổi tối lại đi tiếp nàng tan tầm. Nhưng nàng rất bận, rất ít khi tan việc đúng giờ, lại xã giao không ngừng, có lúc ban đêm trở về còn ở thư phòng duyệt văn kiện, Triệu Mộ Tịch coi như hiểu được, bệnh dạ dày của Kỷ tổng là làm sao mà nuôi thành.
Mặc kệ làm việc gì, tinh thần chuyên nghiệp của Triệu tiểu thư rất đáng giá khâm phục. Mỗi buổi sáng, lúc Kỷ Dữ Đường dậy, đều có thể nhìn thấy bóng người bận rộn của Triệu Mộ Tịch ở trong phòng bếp, tóc buông lỏng lỏng lẻo lẻo, mặc T-shirt rộng rãi, nghiêm túc chuẩn bị bữa sáng.
Kỷ Dữ Đường thích nhìn nàng lúc không trang điểm, trang phục đơn giản như vậy, mặt mày sạch sẽ thanh tú, nhìn rất thoải mái. Nàng thích mặc quần áo rộng rãi, như vậy càng có cảm giác nàng càng thêm "Nhỏ nhắn xinh xắn", toàn thể vóc người của Triệu tiểu thư cũng không tệ lắm, chỉ là ở một nơi nào đó, nhìn giống như chưa phát dục hoàn toàn.
Triệu Mộ Tịch tuyệt đối không nghĩ tới, lúc này Kỷ tổng đứng ở đằng kia nhìn như đàng hoàng trịnh trọng, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ vấn đề về bộ ngực chưa phát dục của nàng.
"Sớm —— "
Kỷ Dữ Đường mặc áo ngủ đi vào nhà bếp, lúc dùng ngữ điệu lười biếng cùng nàng nói chào buổi sáng, thì đều làm tim của Triệu Mộ Tịch đập nhanh hơn vài giây, dáng dấp Kỷ Dữ Đường mặc đồ ngủ so với bình thường còn muốn câu người hơn, ít đi mấy phần cường thế, nhiều hơn mấy phần ôn nhu, lúc vung lên khóe môi cười, liền có thể câu đi hồn của người khác.
Một mực Kỷ tổng còn luôn yêu thích như vậy ở trước mặt mình lắc lư, chuyện này đối với Triệu Mộ Tịch mà nói, vừa hưởng thụ lại vừa dày vò.
Mỗi ngày có thể nhìn thấy Kỷ Dữ Đường, quả nhiên là một sự dày vò. Chuyện thống khổ nhất, không gì bằng yêu thích một người không thể yêu, càng khỏi nói người này mỗi ngày đều xuất hiện ở đáy mắt của ngươi, ở trong lòng Triệu Mộ Tịch, Kỷ Dữ Đường chính là một người không thể yêu, khắp mọi mặt đều không thể, ngay cả điều cơ bản nhất là giới tính, cũng giống vậy là "Không thể" .
Advertisement
Kỳ thực thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Kỷ Dữ Đường ở tiệc rượu, Triệu Mộ Tịch đã bị Kỷ Dữ Đường hấp dẫn, mà sau các loại gặp nhau, làm tình cảm trong lòng Triệu Mộ Tịch cũng chầm chậm "Biến chất" . Đoạn tháng ngày trốn tránh Kỷ Dữ Đường kia, Triệu Mộ Tịch nghĩ tới rất nhiều lần, nàng đối với Kỷ Dữ Đường là đơn thuần cảm động, hay là yêu thích? Nhưng nếu như vẻn vẹn chỉ là cảm động, sẽ sản sinh ra ý niệm muốn giữ lấy sao? Ngày đó ở đoàn phim nhìn thấy Hạ Tề ôm Kỷ Dữ Đường, nàng liền triệt để rõ ràng, đây là yêu thích.
Nhưng không gặp được Kỷ Dữ Đường trái lại càng tốt hơn. Triệu Mộ Tịch tình nguyện vẫn luôn thất vọng, cũng không muốn chạm vào một tia hi vọng để rồi lại thất vọng, người sau thường thường càng thêm hại người.
Thời gian ở chung cùng Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch đem yêu thích nơi đáy lòng che giấu rất khá, ngay cả "Cáo già" như Kỷ tổng cũng bị nàng lừa gạt một thời gian.
Nhưng yêu thích có lúc trong lúc lơ đãng sẽ bại lộ, thậm chí ngay cả chính ngươi cũng không phát hiện được.
-------------------------------------------------------------------------
Tháng bảy, đã là giữa hè, gió đêm thổi tới, mang theo một luồng sóng nhiệt.
Bãi đậu xe lộ thiên của khách sạn nào đó, Triệu Mộ Tịch đang ngồi ở trong xe, ngón tay thon dài trắng nõn theo tiết tấu của âm nhạc, gõ nhè nhẹ lên tay lái, hai mắt thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài, năm phút sau, bắt được một bóng người quen thuộc.
Xuống xe.
Triệu Mộ Tịch nhìn thấy nàng mặc một bộ quần dài màu rượu đỏ, nụ cười long lanh đang đọ sức ở trong một đám đàn ông trung niên bụng phệ, thời điểm một tên đầu trọc đưa cánh tay, đang chuẩn bị tiến lên ôm Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch trực tiếp xông lên phía trước, che ở bên cạnh người Kỷ Dữ Đường, "Kỷ tổng."
Nam nhân đầy mỡ không đắc thủ được, có chút không vui, nhưng lại không thể nói gì.
Nhờ có Triệu tiểu thư xoay quanh, Kỷ Dữ Đường mới có thể thoát thân, sau khi mọi người tản đi, Kỷ Dữ Đường cố ý nghiêm mặt nói với Triệu Mộ Tịch, "Ngươi a, thật không có lễ phép."
Triệu Mộ Tịch mới mặc kệ nhiều như vậy, nàng lại không cần giao thiệp làm ăn cùng đám người đầy mỡ kia, không cần làm bộ với bọn họ, Triệu Mộ Tịch bĩu môi la hét, "Hắn ôm ngươi chính là có lễ phép? Rõ ràng là muốn ăn đậu hũ của ngươi, ngươi còn để hắn ôm. . ."
Nghe Triệu Mộ Tịch một bên vừa đi một bên vừa nói linh tinh, Kỷ Dữ Đường không khỏi mỉm cười, nói đùa, "Lại không phải ăn đậu hũ của ngươi, ngươi sốt sắng như vậy làm gì?"
"Ai nói đùa ngươi a. . ." Triệu Mộ Tịch hằng ngày đối với Kỷ tổng "Được đà lấn tới", cũng chỉ có nàng dám nói chuyện với Kỷ Đại tiểu thư như vậy, một tiểu tài xế, "Ngươi lại uống rượu?"
Đêm hè thổi tới gió nóng, Kỷ Dữ Đường đưa tay sửa lại tóc một chút, có chút say, miệng nàng hơi cười hỏi Triệu Mộ Tịch, "Ngươi thấy có ai đi tiệc rượu mà không uống rượu chưa?"
Advertisement
Lần thứ hai Kỷ Dữ Đường cùng Triệu Mộ Tịch gặp mặt, cũng là trên tiệc rượu, hai người ở trên ban công nhìn sao đêm uống nước trái cây, lúc đó nàng đã nghĩ, nữ hài này thật đáng yêu, sau đó mới biết, đêm đó chỉ là kẻ nói dối này ra sức sắp xếp. Kỷ Dữ Đường nghĩ tới đây liền cười càng thêm vui vẻ. . .
Trên người nàng dính mùi rượu, nói chuyện cũng mang theo vài tia men say, hai gò má hơi ửng hồng, cười lên thật là khiến người ta rung động, nhưng hiện tại Triệu Mộ Tịch hiện không có tâm tình đi thưởng thức nụ cười của Kỷ tổng, chỉ bất đắc dĩ nhìn chằm chằm nàng, nhìn dáng vẻ ấy của nàng, nhất định là uống không ít rượu.
Triệu Mộ Tịch tức giận đối với Kỷ Dữ Đường nói một câu, "Ta chẳng muốn quản ngươi."
Sau đó Kỷ Dữ Đường lại bởi vì bệnh dạ dày mà tiến vào bệnh viện một lần nữa, bác sĩ lại dặn dò lần nữa ít uống rượu, nhưng Kỷ tổng một người lớn như vậy, chính là không biết ghi nhớ.
"Tức rồi? Vậy sau này ta uống ít một chút." Kỷ Dữ Đường biết đêm nay Triệu Mộ Tịch sẽ tới đón nàng, cho nên mới yên tâm uống thêm mấy chén. Kỷ Dữ Đường đi về trước nắm lấy mặt nàng trêu chọc nàng, tiếp tục trêu chọc nói, "Ngươi mặc kệ ta. . . Ai làm cơm cho ta ăn?"
"Ngươi thật phiền người. . ." Đêm nay nàng nhất định là có chút say rồi mới như vậy, lúc Triệu Mộ Tịch bị nàng vuốt gò má, cả viên tâm đều bị nàng cào ngứa, nàng dán vào mình quá gần rồi.
Kỷ Dữ Đường không có đáp lời nàng, mà chậm lại bước chân, đứng tại chỗ, tiếp theo đưa tay nắm lấy cánh tay Triệu Mộ Tịch.
"Có phải dạ dày lại đau hay không? !" Thấy nàng phản ứng không đúng, Triệu Mộ Tịch vội vàng đỡ nàng, lo lắng hỏi.
"Nghỉ ngơi một chút là tốt rồi."
Triệu Mộ Tịch nhìn thân thể nàng có chút đứng không vững, mau mau đưa tay ôm lấy nàng, trước tiên dìu nàng vào trong xe, "Đã nói ngươi đừng uống rượu rồi!"
Thật vất vả mới đem dạ dày dưỡng tốt được một chút, hiện tại lại ra ngoài dằn vặt. . . "Có phải là vô cùng đau đớn hay không?"
Kỷ Dữ Đường được Triệu Mộ Tịch nâng lên ghế phụ ngồi, nàng nghiêng đầu qua chỗ khác không nhìn Triệu Mộ Tịch, hơi giương ra môi đỏ, chậm rãi nói rằng, "Không phải không muốn quản ta sao?"
Cánh tay của Triệu Mộ Tịch bị lưng nàng ép lên trên lưng ghế dựa, cái tư thế này vừa vặn giống như đang ôm nàng, ánh mắt của Triệu Mộ Tịch dừng lại trên trang dung tinh xảo của nàng, sau đó thất thần rút tay mình ra, vừa thắt đai an toàn giúp nàng, vừa nói, "Ta mặc kệ ngươi, ai phát tiền lương cho ta."
Đợi Triệu Mộ Tịch lên xe, Kỷ Dữ Đường lại nghiêng đầu qua hướng của Triệu Mộ Tịch, tiếp theo lẳng lặng híp con mắt lại.
Hai mươi ba giờ đêm, Triệu Mộ Tịch đỡ nàng lên khu nhà ở.
"Ngươi không sao chứ?"
Triệu Mộ Tịch ngồi xổm người xuống tri kỷ giúp nàng cởi giày cao gót, Kỷ Dữ Đường cúi đầu nhìn nàng, trong lòng thầm nghĩ, Triệu tiểu thư ngươi làm bảo mẫu có phải là quá "Tận tâm tận chức" rồi không?
Thời điểm Triệu Mộ Tịch đứng dậy, chuẩn bị dìu nàng, Kỷ Dữ Đường nghiêng người sang ôm lấy nàng, thân thể mềm mại dán lên trên người nàng, đưa tay lẳng lặng ôm, dáng dấp như vậy, quả nhiên rất thoải mái, ngay cả đau dạ dày cũng dịu đi không ít.
"Kỷ tổng. . ."
Cái ôm này không tính là thân mật, Triệu Mộ Tịch đứng tại chỗ không nhúc nhích, hơi ngửa đầu để Kỷ Dữ Đường ôm, tâm tình có chút phức tạp. Nếu là người khác ôm nàng, nàng sẽ không suy nghĩ nhiều, nhưng Kỷ Dữ Đường ôm nàng, nàng liền không nhịn được đi phỏng đoán ý nghĩa sau lưng, nhưng nói cho cùng, đây chỉ là một cái ôm bình thường.
Triệu Mộ Tịch cảm thấy ám muội cùng động lòng, phần lớn tình huống, là mong muốn mà chính mình đơn phương áp đặt đi.
"Ừm. . ." Kỷ Dữ Đường nhắm hai mắt, đem cằm đặt ở trên vai nàng, nàng phát hiện ý muốn sở hữu của mình đối với Triệu Mộ Tịch càng ngày càng mạnh, chỉ hy vọng Triệu Mộ Tịch vây quanh cuộc sống của một mình mình, thậm chí chỉ cần trong miệng Triệu Mộ Tịch nhắc tới Lâm Vi thôi, trong lòng nàng liền không thoải mái.
Nàng ôm Triệu Mộ Tịch, giống như đang thăm dò Triệu Mộ Tịch, cũng như đang thăm dò chính mình. Thăm dò giữa hai người phụ nữ, có thể có loại tình cảm kia hay không . . .
Nàng tựa ở trong lồng ngực của mình, Triệu Mộ Tịch đang xoắn xuýt giữa ôm và không ôm, cuối cùng vẫn là nhẹ nhàng đặt ở lưng nàng. Triệu Mộ Tịch cảm thấy ngày hôm nay nàng như vậy, nguyên nhân lớn nhất quy tội cho cồn, "Ngươi uống say. . ."
Kỳ thực, tửu lượng của Kỷ tổng rất tốt.
Kỷ Dữ Đường buông nàng ra, mang theo ủ rũ nói, "Dìu ta đến ghế sô pha. . ."
Triệu Mộ Tịch dìu nàng đến ghế sô pha ngồi xuống, Kỷ Dữ Đường kéo tay nàng lại, làm cho nàng ngồi ở bên cạnh mình.
Kỷ Dữ Đường nhìn chằm chằm Triệu Mộ Tịch, Triệu Mộ Tịch ở nơi này của nàng gần hơn nửa tháng, Kỷ Dữ Đường hầu như không thấy được Triệu Mộ Tịch cười qua một lần.
"Ngươi có phải là đặc biệt chán ghét ta hay không?" Kỷ Dữ Đường hỏi.
Lúc trước nàng đối với Triệu Mộ Tịch, xác thực có chút không nói lý, bất luận là người nào bị cưỡng chế làm một việc, thì đều sẽ thấy không thoải mái, nhưng nàng xác thực không muốn nhìn thấy Triệu Mộ Tịch vì gom tiền mà đi làm công việc đầu cơ trục lợi.
Nàng không có có quyền can thiệp lựa chọn của Triệu Mộ Tịch, nhưng nàng chính là không nhịn được muốn quản, sự tình liên quan đến Triệu Mộ Tịch, nàng đều muốn quản.
Kỷ Dữ Đường nhất định là uống say, Triệu Mộ Tịch trong lòng càng ngày càng khẳng định, "Ngươi là lão bản, ta nào dám chán ghét ngươi."
"Ta nhớ trước đây ngươi rất yêu cười." Kỷ Dữ Đường nhìn khóe miệng nàng, đã rất lâu không có giương lên.
Cười hay không cười nàng cũng phải quản? Triệu Mộ Tịch không muốn cùng nàng nói chuyện phiếm, bận bịu cả ngày mệt muốn chết, Triệu Mộ Tịch đứng dậy, "Ta đi lấy thuốc."
"Mộ Tịch. . ." Kỷ Dữ Đường lại một lần nữa kéo tay nàng lại, "Ta có lời muốn nói với ngươi."
Advertisement
Throne of World
An introverted, unhealthy and orphan boy dies after saving a girl from a car accident on modern earth. At the same time in a parallel realm, a boy dies due to over-exhaustion. Former's soul takes over the later' body. -------------------------------------- [New User Registered] A mechanical voice awakes him from the deep slumber. He feels something's off. "F*ck, how am i still alive? Is this hospital?" "But where's this smell coming from?" He frantically sits up and looked around, only to curse more. "F*ck!!!" "It... It isn't a hospital! Thi... This is an onion warehouse!!" "But why am I here instead of the hospital?" [ To Sit on the Throne of World ] Mechanical Voice sounded once again, frightening him to death!
8 165Reincarnated into the Otome Game as the Princess Villainess?!
When Primrose, an average everyday girl, walks home in the rain, she spots a kitten sitting in the middle of the road and a truck approaching at high speed.And as a closet animal-lover, how could she not save it from the ever so devious and doomsday device truck-sama?Follow her rebirth in a well-known and loved otome game as Princess Amaryllis Aster Fleur de Kusteza--the villainess.HIGHEST RANKING IN FANTASY: #13this book is actual trash and im questioning while people still read it lmao
8 126YOLO?
Do you really only live once? Inspired by Re:Monster(P.S. English is not my first language, don't hate. Also this is my first fanfic.)
8 93Isekai trash story
You know why you clicked on a story with this title #anime is trash and so am I The main character dies of a heart attack and awakens in another world, alone and in a cave with the body of a newborn baby. However he also has increased mind based stats due to his memories, so expect a somewhat op start, but no where near all powerful for the world. There is no real plot, the main character is just trying to figure out what he can before something that already knows what it is doing manages to kill him first. I am not a writer full time and hiatuses could be short or very long depending on irl work and stuff. All content warnings are displayed because I may or may not decide to add them in later, the harem/sexual content will be much further in the story than what is there atm.
8 219The Empress Livestream (1-201)
Jiang Pengji mendapatkan sesuatu yang disebut Sistem Intrik Pengadilan Stream.Sistem: "Tujuan Anda adalah menjadi wanita paling bergengsi di kerajaan (Ratu)!"Jiang Pengji: "Oke, Sistem. Tidak masalah!"Bertahun-tahun kemudian, dia memenuhi target dengan menjadi wanita paling bergengsi (Permaisuri).Jiang Pengji: "Bagus, kan?"Sistem: "Mengapa retas kamu berkelahi dengan kuda? Aku ingin intrik pengadilan di antara para wanita Raja!"Bagaimana seorang jenderal masa depan memenangkan tahta kunoPria-nya menonton dalam diam, Sistem menonton dengan air mata
8 116Test subject Shiroi
Izuku is sold at the age of 6 and is taken to a secret lab where scientists are trying to create a perfect warrior but one day when Izuku now shiroi is 15 hero's raid the place and he is rescued and taken to UAI own nothing except the Ocs and some of the story
8 63