《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 36
Advertisement
Nửa giờ sau, Kỷ Dữ Đường lái xe mạnh mẽ đem Triệu Mộ Tịch mang về khu nhà ở, không cho Triệu Mộ Tịch nửa điểm quyền lợi lựa chọn.
Bởi vì 10 vạn đồng kia, Triệu Mộ Tịch cảm giác giống như mình bị "Bán" cho Kỷ Dữ Đường vậy, hơn nữa nữ nhân này làm sao lại lộng quyền như thế, vốn dĩ Triệu Mộ Tịch chỉ biết lúc nàng ôn nhu lên đã rất đòi mạng rồi, hóa ra lúc bá đạo lên càng chết người.
"Xuống xe đi." Kỷ Dữ Đường mở khóa cửa xe, vừa nãy Triệu Mộ Tịch còn ồn ào la hét muốn xuống xe, lúc này cho nàng xuống, trái lại nàng không chịu xuống.
Triệu Mộ Tịch ngồi trên ghế bất động, hiện tại trong lòng nàng rất loạn, lẽ nào thật sự phải cùng Kỷ Dữ Đường lên lầu, sau này ở nhà nàng làm tiểu bảo mẫu cho nàng sao? Quá đột nhiên đi, một chút thời gian chuẩn bị tâm lý cũng không có.
"Kỷ tổng... Ngươi đừng đùa."
"Ta giống như đang nói đùa sao?" Kỷ Dữ Đường nghiêm túc nhìn chằm chằm Triệu Mộ Tịch, nhìn không ra nửa phần đùa giỡn, kiên trì cùng nàng nói, "Ta nói rồi, ta chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn, hiện tại nếu như ngươi không trả nổi tiền, liền ngoan ngoãn làm việc ở chỗ ta đi, hiểu chưa?"
"Kỷ tổng..."
"Ta không muốn nói thêm lần thứ ba." Kỷ Dữ Đường cũng không muốn như vậy đối với nàng, nhưng chỉ có thể làm như vậy, mới giữ được nàng, tính tình của Triệu Mộ Tịch quá bướng bỉnh quá ngang ngược, muốn trấn được nàng liền phải ngang ngược không biết lý lẽ, tiên trảm hậu tấu.
"Ta có thể biết tại sao không?" Triệu Mộ Tịch lấy hết dũng khí để hỏi, nợ nần có thể viết giấy nợ, tại sao Kỷ Dữ Đường phải đem mình buộc lại bên người nàng, Kỷ tổng ngươi đến tột cùng là có ý gì? Ngươi như vậy rất dễ dàng khiến người ta suy nghĩ lung tung...
Kỷ Dữ Đường thành thật trả lời, "Ta cần mời một tiểu bảo mẫu, ta cảm thấy ngươi thích hợp."
"Là như vậy sao..." Triệu Mộ Tịch cúi đầu nỉ non một câu, đáy lòng không biết thất lạc cái gì, nàng còn kỳ vọng Kỷ Dữ Đường có thể nói ra một đáp án khác sao? Tỷ như, bởi vì ta quan tâm ngươi? Hay là... Bởi vì ta nhìn trúng ngươi?
Triệu Mộ Tịch xoa đầu của mình, lại đang suy nghĩ lung ta lung tung gì đây.
"Choáng váng đầu sao?" Kỷ Dữ Đường thấy nàng như vậy.
"Không phải."
"Chúng ta đi thôi."
Cứ như vậy, Triệu Mộ Tịch vốn định giữ một khoảng cách với Kỷ Dữ Đường, cuối cùng mơ mơ hồ hồ lại thành tiểu bảo mẫu cho Kỷ tổng, bây giờ, quan hệ giữa nàng và Kỷ Dữ Đường, càng ngày càng xem không rõ.
Dưới quan hệ buộc chặt với tiền tài, có một loại gọi là ám muội đang sinh sôi lan tràn giữa các nàng.
Kỷ Dữ Đường nói mình cứ coi nàng như khách hàng, song song đó cũng coi nàng như bằng hữu, Triệu Mộ Tịch nỗ lực làm như vậy, nhưng quay đầu lại, cái nào Triệu Mộ Tịch cũng làm không được...Cảm giác đặc thù đối với Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch chỉ có thể yên lặng chôn ở đáy lòng, nàng tự nói với mình, Kỷ tổng đối với nàng cho dù tốt, những cũng chỉ coi nàng như bằng hữu, nàng là người đã có vị hôn phu.
Advertisement
Việc ngốc đêm đó, không thể phát sinh lại một lần nữa.
Mà"Ý muốn sở hữu" của Kỷ Dữ Đường đối với Triệu Mộ Tịch, cũng từ vô ý thức dần dần biến thành có ý thức.
Các nàng đối với cảm tình đều quá mức cẩn thận, thông minh thăm dò quá nhiều, chân thành thẳng thắn lại quá ít.
Hết thảy đều chỉ là vấn đề thời gian.
"Sau này ngươi ở phòng này." Kỷ Dữ Đường mang Triệu Mộ Tịch đến trước một căn phòng, là căn phòng ở ngay bên cạnh phòng ngủ của nàng, "Tắm rửa sạch sẽ nghỉ sớm một chút."
"Ừm." Triệu Mộ Tịch liền như vậy ở trước mặt Kỷ Dữ Đường thỏa hiệp, như vậy tựa hồ có chút không có cốt khí, nhưng luôn luôn hiếu thắng như Triệu Mộ Tịch, lại không ghét cảm giác được người an bài hết tất cả như vậy, câu nói "Tạm thời nghe ta" của Kỷ tổng, làm Triệu Mộ Tịch có loại cảm giác không tên tin tưởng làm theo.
Triệu Mộ Tịch không tự chủ được tiếp thu Kỷ Dữ Đường như một nữ vương bình thường bá đạo cùng ôn nhu, một mặt muốn tránh thoát, nhưng một mặt khác lại muốn trầm luân vào.
Cứ tiếp tục như vậy, nàng sẽ càng ngày càng không thể rời bỏ Kỷ Dữ Đường mất. Bây giờ đối với nàng tựa hồ đã có điểm ỷ lại, tỷ như thời điểm mỗi lần khóc, Triệu Mộ Tịch đều muốn ôm nàng.
Chân chính quấn quýt bên nhau, liền không tách rời được nữa. Mà từ nay về sau, mỗi lần Triệu Mộ Tịch khóc, Kỷ Dữ Đường đều bồi ở bên cạnh nàng, cho nàng một cái ôm ấm áp.
Màn đêm thăm thẳm.
Triệu Mộ Tịch nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại ngủ không yên, nàng mơ hồ có thể ngửi thấy mùi vị trên người Kỷ Dữ Đường, mỗi lần chôn mặt ở trên vai nàng đều nghe thấy mùi thơm này, khả năng là bởi vì chỉ dùng duy nhất một loại gội đầu đi.
Cuộc đời thầm mếm của Triệu tiểu thư, chính thức bắt đầu rồi.
Sau khi cùng Kỷ Dữ Đường cùng một chỗ, mỗi ngày Triệu Mộ Tịch đều mang theo mặt nạ diễn kịch, có chút tình cảm chỉ có thể nảy sinh ở bên trong thế giới của chính mình thôi, không dám lướt qua Lôi Trì dù chỉ một bước, vui mừng chính là, nàng hành động không chút sơ hở.
(Lôi trì có nghĩa là khó khăn, mưa bom bão đạn)
Tất cả những sự tình thượng vàng hạ cám trộn lẫn cùng một chỗ, làm Triệu Mộ Tịch lại mất ngủ, mãi cho đến hơn ba, bốn giờ sáng mới ngủ. Đêm đó, nàng mơ một cái "Mộng đẹp", cho dù có chút xấu hổ.
Triệu Mộ Tịch mơ thấy một buổi sáng sớm ánh nắng tươi sáng, Kỷ Dữ Đường ôm nàng, hai người nằm trong chăn ngủ, giống như ngày đó ở nhà nàng vậy.
Kỷ Dữ Đường vuốt tóc của nàng, ở bên tai nàng ôn nhu nói rằng, "Mộ Tịch, ta nên đi làm."
Muốn nàng ôm lâu thêm một chút, Triệu Mộ Tịch liền ôm eo nàng, tiếp tục giả bộ ngủ, rõ ràng nghe được động tĩnh nhưng có chết cũng không buông tay.
Kỷ Dữ Đường giơ cằm của nàng lên, nhìn mặt nàng, lúc nào cũng có thể nhìn thấu hết tất cả, "Triệu Mộ Tịch, ngươi còn giả vờ."
Advertisement
Triệu Mộ Tịch mạnh mẽ híp mắt, nghe được âm thanh ôn nhu như nước của nàng, khóe miệng không nhịn được dương lên, một khắc sau, Kỷ Dữ Đường ôm lấy thân thể nàng hôn nàng, hôn đến khi nàng không thể tiếp tục giả bộ ngủ được nữa, hôn đến thân thể nàng đều nhũn ra, cho dù đây chỉ là mộng cảnh.
Đến Triệu Mộ Tịch cũng biết cái mộng cảnh này là mình đang nằm mơ, nhưng Triệu Mộ Tịch không muốn tỉnh lại, trong mộng nàng vịn vai Kỷ Dữ Đường, kề sát thân thể của nàng, dùng sức đáp lại nàng, cứ như thế hôn không ngừng...
Hậu quả của việc mơ thấy loại mộng này chính là, Triệu tiểu thư ôm cái gối, ngủ thẳng đến hơn tám giờ, hồn nhiên không biết mặt trời đã lên cao.
Triệu Mộ Tịch không thuộc kiểu người có giờ giấc đi làm quy củ, bình thường không có thói quen dậy sớm, hơn nữa mấy ngày nay đều không ngủ ngon, tối hôm qua mất ngủ, sáng sớm lại mơ thấy "Mộng đẹp", Triệu tiểu thư liền như vậy ngủ quên, đem chuyện phải làm bữa sáng quên đến không còn một mống.
Kỷ Dữ Đường bảy giờ dậy, Triệu Mộ Tịch ở trong phòng không có chút động tĩnh nào, mãi cho đến hơn tám giờ, Kỷ Dữ Đường chuẩn bị ra ngoài, vẫn không thấy bóng dáng của Triệu tiểu thư đâu.
Ngày đầu tiên làm tiểu bảo mẫu cho người ta, liền ngủ thành heo, Kỷ Dữ Đường nghĩ Triệu Mộ Tịch mê ngủ, không nhịn được nở nụ cười, sau đó thử gõ gõ cửa, không có ai trả lời, liền đẩy cửa đi vào.
Quả nhiên Triệu Mộ Tịch vẫn còn ngủ say ở trên giường, nàng cong thân thể gầy yếu, nằm nghiêng, trong lồng ngực còn ôm chặt một cái gối, chăn đều bị nàng đá đến bên hông, Triệu Mộ Tịch ngủ một mình tư thế ngủ rất tùy ý, hai người mới quy củ một chút.
Kỷ Dữ Đường rón rén đi lên trước, nhìn con mắt nàng tối hôm qua khóc xong còn chưa tiêu sưng, không có nhẫn tâm đánh thức nàng, mà khom lưng kéo chăn lên, đắp kín nửa người trên của nàng.
"Này ~~" Triệu Mộ Tịch bị chút động tĩnh ấy làm tỉnh lại, vừa mở mắt liền nhìn thấy mặt của Kỷ Dữ Đường, tim đột nhiên đập đặc biệt nhanh, giống như vừa rồi thật sự là cùng nàng hôn môi vậy.
Triệu Mộ Tịch xoa xoa con mắt, lúc này nàng mới nhớ tới, tối hôm qua đã ngủ lại ở bên này của Kỷ Dữ Đường.
Theo bộ môn bảo mẫu tự mình tu dưỡng, Triệu Mộ Tịch vào nghề rất nhanh, câu nói đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là, "Ta đi làm bữa sáng cho ngươi..."
"Quên đi." Kỷ Dữ Đường thấy dáng dấp kia của nàng cảm thấy vừa đáng yêu lại vừa buồn cười, đã mấy giờ rồi còn làm bữa sáng, chờ ăn xong bữa sáng nàng làm, hội nghị ở công ty đã muốn kết thúc rồi.
Triệu Mộ Tịch cầm lấy điện thoại di động nhìn nhìn, đã tám giờ rưỡi, Kỷ Dữ Đường cũng đã trang điểm đổi quần áo chuẩn bị ra ngoài xong hết rồi, "Thật xấu hổ..."
"Nếu như mệt mỏi, liền ngủ tiếp, coi như ngày mai ngươi chính thức nhận việc." Kỷ Dữ Đường đem chìa khoá dự phòng cùng một tấm thẻ thả trên tủ đầu giường, "Chìa khoá ngươi giữ, mua đồ liền dùng tấm thẻ này, ta đi làm."
Trong lòng Triệu Mộ Tịch ấm đến không chịu được, tại sao Kỷ Dữ Đường lại đối với nàng tốt như vậy? Bởi vì coi nàng là bằng hữu sao? Đúng là như vậy sao... Nhìn bóng lưng của Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch lại thay lòng đổi dạ, nơi nào sẽ đãi ngộ tiểu bảo mẫu như vậy, rõ ràng giống như nàng đang dưỡng "Tiểu tình nhân" .
"Kỷ tổng..."
Kỷ Dữ Đường dừng bước lại, quay đầu hỏi, "Sao vậy?"
Triệu Mộ Tịch nhìn nàng trầm mặc một lát, cuối cùng chỉ nói một câu "Không có gì" .
Kỷ Dữ Đường có thể thấy nàng là có chuyện muốn nói, "Có chuyện gì, chờ ta buổi tối trở lại hẵng nói."
"Ừm."
Kỷ Dữ Đường đi rồi, Triệu Mộ Tịch gắt gao đem đầu vùi vào trong gối, trong đầu hiện lên hình ảnh vừa nãy mình hôn sâu Kỷ Dữ Đường ở trong mơ, trời ạ, sau này làm thế nào để nàng có thể bình thường khi ở chung cùng Kỷ Dữ Đường đây? !
Triệu Thải Nam sau khi cầm 10 vạn của Kỷ Dữ Đường chạy mất, liền không liên lạc lại với Triệu Mộ Tịch, đây là chiêu số quen dùng của Triệu Thải Nam, Triệu Thải Nam đem nàng "Bán" đi, biết hiện tại Triệu Mộ Tịch tất nhiên sẽ nổi nóng, cầm được tiền sớm đã lẩn đi thật xa.
Nếu không có thiếu tiền, Triệu Thải Nam tuyệt nhiên sẽ không đến tìm nàng, dựa theo cái định luật này, Triệu Mộ Tịch hi vọng Triệu Thải Nam vĩnh viễn đừng tìm đến nàng nữa. Giống như Triệu Thải Nam đã nói nhiều lần muốn bỏ đánh bài, Triệu Mộ Tịch cũng đã nhiều lần cảnh cáo chính mình, không bao giờ tiếp tục cho Triệu Thải Nam một phân tiền nào nữa, nhưng hai người bọn họ đều chưa từng thành công được một lần.
Lâm Vi hỏi Triệu Mộ Tịch tình huống tối hôm qua là như thế nào, Triệu Mộ Tịch chỉ hàm hồ nói qua loa với nàng, sau đó lại giải thích. Nàng đương nhiên sẽ không nói cho Lâm Vi biết, nàng mẹ thiếu nợ Kỷ Dữ Đường 10 vạn đồng, hiện tại chính mình đang làm tiểu bảo mẫu cho Kỷ Dữ Đường để trả nợ, chuyện như vậy, nàng không nói ra được. . .
Buổi chiều sáu giờ, Kỷ Dữ Đường từ công ty tan tầm trở về, thời điểm chuẩn bị mở cửa, đột nhiên ngừng lại, sau đó ấn lên chuông cửa. Cho tới tận bây giờ nàng chưa từng thử chuông cửa ở bên này, bởi vì ở bên này nàng vẫn luôn ở một mình, hiện tại đột nhiên nhớ tới, Triệu Mộ Tịch có ở nhà.
Triệu Mộ Tịch nghe tiếng chuông cửa vang lên, giẫm dép đi ra mở cửa, Kỷ Dữ Đường ở cửa đã đợi được một lát, "Nghỉ làm rồi. . ."
Kỷ Dữ Đường thấy nàng mang dép của mình, liền hỏi nàng, "Hành lý đã chuyển tới chưa?"
"Chuyển tới." Triệu Mộ Tịch nhẹ giọng nói, làm bảo mẫu cho Kỷ Dữ Đường, cũng thật là khó chịu.
"Ừm." Kỷ Dữ Đường hài lòng cười cười, hiếm khi Triệu tiểu thư ngoan ngoãn như vậy, không có làm cho nàng phải nói lại lần thứ hai, "Ta đói, đã làm cơm xong chưa?"
"Lập tức liền được, ta xào rau dưa là xong."
Kỷ Dữ Đường đổi xong dép, lại hỏi, "Nấu canh không?"
"Nấu, biết ngươi thích uống." Triệu Mộ Tịch nói, đi về phía nhà bếp, đã từng làm mấy lần cơm cho Kỷ Dữ Đường, Kỷ tổng khẩu vị ra sao, trong lòng nàng nắm chắc.
Trong phòng tràn ngập mùi thơm của thức ăn, làm không khí trong nhà ấm hơn rất nhiều, Kỷ Dữ Đường ngồi ở bên cạnh bàn ăn, nhìn Triệu Mộ Tịch bận rộn ở trong phòng bếp, hai người như vậy, cảm giác vừa không quá quạnh quẽ, cũng không quá náo nhiệt, rất vừa vặn.
Kỷ Dữ Đường uống canh, toàn bộ dạ dày đều ấm lên, "Ta nên sớm lĩnh ngươi về nhà làm cơm mới phải."
"Ăn lâu ngươi liền chán." Triệu Mộ Tịch đâm đâm cơm tẻ trong bát, rầu rĩ nói.
"Vậy thì biến đổi trò gian làm cho ta ăn, đây là bản chức công việc của ngươi."
Kỷ tổng một bộ dáng dấp lãnh đạo đến chỉ đạo công việc, làm Triệu Mộ Tịch nhìn nàng không còn gì để nói.
Tối hôm qua Triệu Mộ Tịch suy nghĩ rất nhiều, nàng mẹ cầm 10 vạn đồng của Kỷ Dữ Đường chạy mất, như thế nào nàng cũng phải cho Kỷ Dữ Đường một câu trả lời hợp lý. Triệu Mộ Tịch muốn Kỷ Dữ Đường viết giấy nợ, nhưng Kỷ Dữ Đường chính là không cần, tựa hồ quyết tâm muốn thuê mình làm bảo mẫu, nấu cơm cho nàng mà thôi.
Kỷ tổng là một nhân vật lợi hại, Triệu Mộ Tịch mềm mỏng thì nói không lại nàng, mạnh bạo cũng không cưỡng được nàng, cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Sau buổi cơm tối.
"Cái này ngươi nhìn một chút, không có vấn đề gì liền ký tên."
Triệu Mộ Tịch tiếp nhận một tờ văn kiện mà Kỷ Dữ Đường đưa cho nàng, vừa nhìn, là một hợp đồng lao động tiêu chuẩn, mặt trên thình lình viết, Bên A Kỷ Dữ Đường, bên B Triệu Mộ Tịch. . .
"Còn có, sau này đi làm, đều do ngươi tới đón đưa ta, sẽ thêm một khoản tiền lương khác cho ngươi."
Nghe nàng một người tự nói nhiều như vậy xong, Triệu Mộ Tịch cuối cùng không nhịn được nhổ nước bọt, "Ngươi không phải vẫn luôn tự mình lái xe sao? !"
Advertisement
Heroes Shed No Tears
Gao Jianfei: A naive martial arts genius, exploring the martial arts world for the first time in his life.Zhu Meng: A man's man who lives by the sword, but who is more passionate and emotional than he realizes.Sima Chaochun: The most famous martial artist in the world. Completely and utterly righteous. Or is he?Zhuo Donglai: The brains behind Sima Chaochun's brawn, who always has a trick up his sleeve.And the most fearsome weapon under heaven.Heroes Shed No Tears is a tale of friendship and love, of loyalty and betrayal. Secrets upon secrets will be revealed; pay close attention, and you might be able to unravel the mystery before the characters do!
8 250The Chronicler
THE CHRONICLER is a brand new original Fantasy Webserial. This is the story of Tarrick, a Davrian, part of the species that dominates the world of Taerh-Kobern, a world cyclically ravaged by natural disasters. While Tarrick would prefer to stay home and read or sell his books in his bookshop-on-a-boat, the legacy of the Chroniclers, a long line of travellers who chronicle... everything... about this strange world, is thrust upon him. So Tarrick has to leave everything he's known behind to go farther than he could've ever imagined. Tarrick isn't alone, though! His feisty grandmother and his sarcasatic familiar (don't call her that!) Prothea tag along every step of the way.
8 101Myth Online
Gain enough karmic merit and be reborn a God! It sounded so simple in theory when Zaran gained enough karma in his first lifetime to be chosen as a God's scion, yet reality proved to be very different. Every subsequent reincarnation removed some of the karma he had gained. It was only after reincarnation for the five thousandth time, Zaran finally had acquired nearly enough to become a god. However... the Gods played a cruel game and this time he was born with a crippled body.In all his previous lives he had never been crippled before and the inability to move his lower body caused his world to crumble before him. Not being able to practice his much loved sword style, Zaran threw himself into Virtual Reality Massive Multiplayer Online Role Playing Games instead of searching for another way to gain karma. Loving the fact that he seemed to be in full control of his body in these games, Zaran played every VRMMORPG he could find, trying to find one that was immersive enough to make him forget that he was crippled.When Myth Online was announced and the commercials were shown, Zaran instantly knew that this would be the game that could make him do so. He pre-ordered the necessary equipment to play it along with his older sister and counted down the days until the server would finally go online.But the Gods did not intent for Zaran to have a peaceful life and in this one, the real stage for Zaran would begin in Myth Online!
8 146Coffee And Pocky (Chara(reapertale) x CroreFrisk)
Cover image-not mine Cover image [email protected] Dreemurr☆ (amino apps) Reapertale characters [email protected] Core frisk [email protected]Story is about-Reaper Chara wondering around the multi-verse and found Core Frisk. Soon, Reaper Chara and Core Frisk got along and became good friends. Core Frisk loves coffee and calm things. Reaper Chara likes pocky and other sweets. A/N-this is my first story so understand how bad it proably is
8 198Test story 1
8 176Mrs Levine 2
Sequel to miss Levine!!!!
8 96