《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 29
Advertisement
"Ý của ta là, ngươi không sợ ta ăn ngươi sao?"
Triệu Mộ Tịch cũng không tránh ra, liền để ngón tay thon dài của nàng vuốt mặt của mình, Kỷ Dữ Đường lại đang câu dẫn nàng, nhưng tuyệt đối không phải nghiêm túc, điểm ấy trong lòng Triệu Mộ Tịch rất rõ ràng.
"Đều là nữ nhân sợ cái gì. . ." Thời điểm ngón tay của nàng lướt qua gò má của mình, Triệu Mộ Tịch liền đưa tay ôm lấy eo của Kỷ Dữ Đường, "Lại nói, Kỷ tổng vóc người tốt như vậy, ta còn kiếm lời. . ."
Kỷ Dữ Đường nhìn một chút cánh tay của nàng đang vòng ở bên hông mình, sau đó đem mặt gần thêm nàng mấy phần, cười hỏi ngược lại, "Ừm. . . Thật muốn như vậy?"
Kỷ tổng yêu nghiệt, đúng là yêu nghiệt, lúc bị nàng áp sát, Triệu Mộ Tịch có cảm giác loại tim đập kia lại tới nữa rồi. Hành động của Kỷ Dữ Đường không phải tốt bình thường, mình và Lâm Vi gộp lại cũng không kịp một nửa của nàng, lúc trước hai người các nàng còn muốn múa rìa qua mắt Kỷ Đại tiểu thư, bây giờ nhìn lại thực sự là lấy trứng chọi đá, tự cho là đem Kỷ tổng chơi đến xoay quanh, trên thực tế là các nàng bị Kỷ tổng chơi đến xoay quanh. .
Đến hiện tại, Triệu Mộ Tịch vẫn còn đang bị Kỷ Dữ Đường "Vui đùa" . . .
Khí tức ấm áp của nàng phun ở trên má của mình, chen lẫn với mùi thơm ngây ngất trên người nàng, lúc này Triệu Mộ Tịch mới ý thức được, không phải Kỷ tổng tư tưởng không thuần khiết, mà là tư tưởng của chính mình bắt đầu trở nên không thuần khiết, biết rõ Kỷ Dữ Đường là đang nhạo báng chính mình, nhưng vẫn có cảm giác.
Nếu như Kỷ Dữ Đường dám gần nàng thêm một chút nữa, Triệu Mộ Tịch có thể sẽ hôn nàng, bởi vì hiện tại có chút kích động muốn hôn nàng, nhưng loại kích động này chỉ thoáng qua liền qua. . .
Triệu Mộ Tịch rất rõ ràng, sở dĩ Kỷ Dữ Đường như vậy đối với nàng, là đang "Lấy gậy ông đập lưng ông", lúc trước nàng là như thế nào đi "Câu dẫn" Kỷ Dữ Đường, hiện tại Kỷ tổng là đang lấy phương thức giống như vậy để "Trả thù" nàng, thậm chí phương thức càng cao minh hơn.
Bởi vì Kỷ tổng quá câu người, nàng có đầy đủ bản lĩnh, để những người khác động tâm với nàng dễ như ăn cháo.
Nếu như nói, lúc trước nàng có ý đồ tiêu khiển Kỷ Dữ Đường, vậy bây giờ chính là Kỷ Dữ Đường đang tiêu khiển nàng, mà nàng còn cam tâm tình nguyện để Kỷ Dữ Đường tiêu khiển. . .
Kỷ Dữ Đường lợi hại hơn so với nàng, nàng câu dẫn Kỷ Dữ Đường thì, Kỷ Dữ Đường thờ ơ không động lòng, nhưng Kỷ Dữ Đường như vậy đối với nàng thì, nói thật là, nàng có chút động tâm.
Triệu Mộ Tịch quá rõ, loại vui đùa này, ai làm thật người đó liền thua. Trò chơi ám mụi của thành nhân, nguyên bản Triệu Mộ Tịch rất am hiểu, bởi vì nàng chưa bao giờ nghiêm túc qua, nhưng nàng ở nơi này của Kỷ Dữ Đường lại thành vết xe đổ, bởi vì nàng lo lắng nếu mình còn như vậy cùng Kỷ tổng tiếp tục chơi, có một ngày sẽ nghiêm túc. . .
Advertisement
"Vậy tối nay liền ở nơi này của ngươi, có thể tắm không?" Kỷ Dữ Đường trêu chọc nàng đều chỉ là chạm đến mà thôi, nàng chỉ là thích xem bộ dạng quẫn bách của Triệu tiểu thư một tay "Kẻ già đời" này, đây có tính là một loại thú vui ác độc không?
Thời gian vui đùa của Kỷ tổng cuối cùng cũng kết thúc, Triệu Mộ Tịch thở phào nhẹ nhõm, nếu như có thể, nàng hi vọng sau này Kỷ tổng sẽ lại mở ra cái loại vui đùa tẻ nhạt này, "Ta đi lấy khăn mặt cùng áo ngủ cho ngươi, ngươi trước tiên tắm đi."
Phòng tắm rất nhỏ, nhỏ đến mức một cái bồn tắm lớn cũng không có, ngày đó Triệu Mộ Tịch nói không sai, nàng xác thực lần đầu tiên tiếp xúc với hoàn cảnh này, tuy nhiên không có như Triệu Mộ Tịch nói không thể tả như vậy, chí ít nơi này, nàng cảm thấy rất ấm áp.
Kỷ Dữ Đường tắm xong đi ra, thì Triệu Mộ Tịch đang ở trong phòng ngủ chính khom lưng đổi ga trải giường, trải đến cẩn thận tỉ mỉ, chỉ lo lưu lại một chút nhăn nheo, túi chữ nhật cùng bao gối, Triệu Mộ Tịch cũng thay đổi.
Kỷ Dữ Đường hiện tại đang mặc áo ngủ của Triệu Mộ Tịch, Triệu tiểu thư chỉ theo một phong cách, T-shirt trắng rộng rãi cùng quần đùi, thân hình của nàng cùng Triệu Mộ Tịch không kém là bao nhiêu, vì lẽ đó vẫn tính vừa vặn, chỉ là Triệu Mộ Tịch gầy gò hơn một chút.
"Ngươi tắm xong rồi a. . ." Triệu Mộ Tịch bày sẵn chăn liền nhìn thấy Kỷ Dữ Đường đứng ở cửa phòng ngủ, cũng không biết nàng nhìn bao lâu, cũng không kêu một tiếng, "Ga trải giường ta đổi xong rồi, ngươi ngủ trước đi."
Dứt lời, Triệu Mộ Tịch đi lấy áo ngủ của mình từ trong tủ quần áo ra, giẫm dép, ngáp một cái lười biếng hướng về trong phòng tắm, ngao đến cái giờ này còn chưa ngủ, buồn ngủ không chịu được.
Triệu Mộ Tịch tắm xong trở về, thì Kỷ Dữ Đường đã nằm nghiêng ở trên giường ngủ, nàng tẩy trang xong, trên mặt vành mắt hết sức rõ ràng, cảm giác giống như rất nhiều ngày cũng không có nghỉ ngơi thật tốt.
Triệu Mộ Tịch rón ra rón rén vén chăn lên, ở một bên khác nằm xuống, nhưng vẫn đánh thức Kỷ Dữ Đường, nàng nửa mở mắt ra, nhìn thấy Triệu Mộ Tịch vừa mới nằm xuống. . .
"Ngủ đi, ta tắt đèn."
"Ừm."
Sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, cơn buồn ngủ của Triệu Mộ Tịch hoàn toàn bị đánh bay, ngủ không được, lại không dám vươn mình, dù sao bên người còn có người khác đang ngủ. Khoảng cách giữa các nàng là khoảng nửa người, Triệu Mộ Tịch ngủ rất quy củ, nói vậy Kỷ tổng ngủ cũng rất quy củ, vì lẽ đó cái giường này đừng nói hai người ngủ, coi như ba người cũng thừa sức.
Triệu Mộ Tịch nằm ngửa, nàng nghiêng đầu qua chỗ khác, nghiêng hướng về phía Kỷ Dữ Đường, giống như có thể ngửi thấy được cỗ mùi thơm ngát nhàn nhạt trên người nàng. Đêm khuya mất ngủ, dễ dàng suy nghĩ lung tung. . . Triệu Mộ Tịch hỏi mình, nếu như Kỷ Dữ Đường là thật lòng, mà không phải đang nói đùa, nàng sẽ thích Kỷ Dữ Đường sao?
Advertisement
Có lẽ sẽ đi. Kỷ Dữ Đường ngoại trừ giới tính, những cái khác hết thảy đều phù hợp với hình tượng lý tưởng của Triệu Mộ Tịch, khí chất xuất chúng, hiểu ý, nên ôn nhu thì ôn nhu, nên bá đạo thì bá đạo, không đứng đắn thì rất câu nhân, chính kinh thì lại có thể dựa vào. . .
Triệu Mộ Tịch nghĩ về nàng từng tí từng tí, một người trong đêm đen cười khúc khích, nếu như Lâm Vi nhìn thấy nàng cười như vậy, sẽ nói nàng là "Thiếu nữ hoài xuân".
Nếu như Kỷ Dữ Đường là thật lòng, Triệu Mộ Tịch đại khái sẽ không chống đỡ được, coi như nàng là nữ nhân, nhưng giới tính cũng không có trọng yếu như vậy, nữ nhân cùng nữ nhân cùng một chỗ cũng không phải là chuyện gì quá ngạc nhiên, huống chi, nam nhân chưa chắc đã đáng tin hơn so với nữ nhân. . . Triệu Mộ Tịch nghĩ đến rất nhiều xa đến bảy tám dặm, cuối cùng tự giễu đưa ra kết luận, Kỷ Dữ Đường lại không phải thật lòng, nàng ăn no rửng mỡ đi xoắn xuýt những vấn đề này. Vẫn là nên suy nghĩ một chút làm thế nào để kiếm tiền, trả hết nợ của mẹ nàng rồi lại nói, đây mới là hiện thực nàng phải đối mặt. . .
Vừa nghĩ tới Triệu Thải Nam, tâm tình của Triệu Mộ Tịch liền trở nên nặng nề, nàng lúc nào cũng tự nói với mình, không cần ở màn đêm thăm thẳm suy nghĩ chuyện này, nàng sợ gặp ác mộng, ngay cả ngủ cũng không được an ổn.
Triệu Mộ Tịch cũng không biết lúc nào ngủ mất.
Đêm nay, nàng vẫn mơ giấc mộng kia, mơ tới nàng cùng mẹ nàng ở phòng cho thuê mười năm trước, âm u lại ẩm ướt, đó là nơi bắt đầu tất cả ác mộng của nàng. Khi còn bé không hiểu chuyện, nàng chỉ biết là mẹ lúc nào cũng mang những nam nhân không giống nhau về nhà, hầu như mỗi ngày đều như vậy, cao thấp mập ốm đều có, bọn họ đóng cửa phòng, một hồi lâu cũng không ra; đợi đến khi nàng lớn thêm chút nữa, mỗi lần Triệu Thải Nam mang nam nhân trở về, đều sẽ đem nàng đẩy ra trước, không cho nàng đợi ở nhà.
Khách thuê dưới lầu nói mẹ nàng là "Xe công cộng", sáu tuổi nàng không hiểu đây là ý gì, nàng còn đần độn chạy đi hỏi mẹ nàng, tại sao bọn họ lại nói như vậy, Triệu Thải Nam tàn nhẫn đánh nàng một bạt tai, đó là lần đầu tiên mẹ nàng đánh nàng.
Lúc mười tuổi, Triệu Mộ Tịch triệt để hiểu rõ hàm nghĩa của cái từ này, ngày đó nàng trở về sớm, nhìn thấy một nam nhân từ trong phòng ngủ của mẹ nàng đi ra, mà mẹ nàng là để thân thể trần chuồng, cả người đều là vết ô tử, sưng nửa bên mặt, trên giường ném một ít tiền giấy, mẹ nàng trên mặt không hề có cảm xúc đưa tay nhặt từng tờ từng tờ. . .
Lúc đó Triệu Mộ Tịch đỏ mắt, cầm lấy dao gọt hoa quả trên bàn, liền hướng về người đàn ông kia vọt tới, nàng lúc đó mới mười tuổi, cũng chính bởi vì mới mười tuổi, mới có thể không kiêng dè gì như vậy, nàng bị người đàn ông kia đẩy ngã một cái trên mặt đất, dao gọt hoa quả ở trên tay nàng, trái lại cắt một đường lớn, không ngừng chảy máu.
"Nha đầu chết tiệt kia! Ai bảo ngươi bây giờ trở về!"
Triệu Mộ Tịch mười tuổi, tàn bạo mà nhìn chằm chằm Triệu Thải Nam, thân thể gầy yếu run rẩy, âm thanh cũng run rẩy, "Xe công cộng."
"Ngươi tiểu bạch nhãn lang!" Triệu Thải Nam tóm lấy đồng phục học sinh của nàng, đem nàng đẩy lên góc tường, dùng cây mây đánh nàng mười mấy lần, một bên đánh một bên khóc, Triệu Mộ Tịch cũng khóc, nhưng không hô đau lấy một tiếng. Buổi tối ngày hôm ấy, mẹ con các nàng đều đầy rẫy vết thương, ngồi dưới đất, mặt đối mặt khóc một đêm. . .
Từ đó về sau, Triệu Mộ Tịch không bao giờ gọi nàng một tiếng "Mẹ" nữa.
Nhưng Triệu Mộ Tịch vĩnh viễn không có cách nào chân chính đi hận Triệu Thải Nam, nàng chán ghét công việc của mẹ, nhưng mẹ nàng xác thực vì nàng hi sinh rất nhiều rất nhiều, người thường cũng không thể tưởng tượng được. Cho tới nay mặc kệ hiện tại Triệu Thải Nam làm cái gì, Triệu Mộ Tịch đều sẽ tha thứ nàng.
Nếu như muốn nói hận, nàng muốn hận tên nam nhân xưng là "Cha" kia, Triệu Mộ Tịch lúc nào cũng nghĩ, nếu như năm đó hắn có thể phụ trách đối với người mẹ mười bảy tuổi này, mẹ của nàng cũng không đến nỗi vì sinh hoạt, phải lưu lạc tới bước đường kia. Hết thảy đều sẽ không hỏng bét như so với hiện tại bây giờ.
Sau đó, Triệu Mộ Tịch bỏ ra một quãng thời gian thật dài, mới đi ra khỏi đoạn bóng tối này, chỉ là hiện tại nhớ tới, vẫn sẽ muốn khóc.
Sáng sớm sáu giờ, Kỷ Dữ Đường liền tỉnh táo, lúc ẩn lúc hiện nghe được có tiếng khóc sụt sùi, nàng quay đầu, là Triệu Mộ Tịch đang khóc. . . Gối đã bị ướt nhẹp một mảng nhỏ.
"Mộ Tịch?" Kỷ Dữ Đường dời thân thể qua, tiến đến bên cạnh Triệu Mộ Tịch, đẩy tóc đen đang chặn ở trên mặt nàng ra, mới nhìn rõ nàng nước mắt giàn giụa, thân thể của nàng co lại một chỗ, đang run rẩy, đây là biểu hiện của cực không có cảm giác an toàn, "Sao vậy?"
Triệu Mộ Tịch đầy mặt lã chã mà nhìn Kỷ Dữ Đường, vai bởi vì nức nở mà run run, mỗi lần đêm khuya nghĩ đến chuyện này, không có sáng nào mà Triệu Mộ Tịch không phải khóc tỉnh.
Kỷ Dữ Đường đưa tay qua, nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng, lần trước thấy nàng khóc như vậy, là đêm đó nàng đã trúng một cái bạt tai, ngồi ở bên cạnh bồn hoa, "Đừng khóc, tại sao không nói chuyện?"
Triệu Mộ Tịch không biết nên nói cái gì, hiện tại nàng đang không khống chế được muốn khóc, đặc biệt là khi Kỷ Dữ Đường như vậy lau nước mắt cho nàng, an ủi nàng, bởi vì chuyện này nàng đã khóc rất nhiều lần, nhưng chưa từng khóc ở trước mặt người khác, càng khỏi nói có người sẽ lau nước mắt cho nàng.
"Có phải là gặp ác mộng?"
"Ta sợ. . ." Triệu Mộ Tịch nức nở đáp, động tác lau nước mắt của Kỷ Dữ Đường, giống như đang phủ sờ sờ mặt nàng má nàng.
Đến tột cùng là ác mộng ra sao, mới khóc thành như vậy? Kỷ Dữ Đường lau khô nước mắt trên mặt nàng, sờ sờ tóc của nàng, thấp giọng an ủi, "Hiện tại tỉnh rồi, không sao rồi."
Tỉnh rồi, cũng còn tốt tỉnh rồi. Nghiêm túc thấy rõ tình cảnh trước mắt, Triệu Mộ Tịch phát hiện là tốt đẹp như thế, lúc Kỷ Dữ Đường sờ tóc của nàng, nàng giống như tiểu cừu bị kinh sợ chậm rãi hồi phục bình tĩnh, Triệu Mộ Tịch nhịn không được đem đầu dựa vào trên vai của Kỷ Dữ Đường, đây chính là an ủi tốt nhất. . .
Bộ dạng khi nàng khóc lên thực làm cho người khác đau lòng, Kỷ Dữ Đường dùng lòng bàn tay vỗ về nhẹ nhàng ở trên lưng nàng, sau đó đem nàng ôm vào trong lồng ngực, "Không sao rồi."
Nàng đang chủ động ôm chính mình, cái ôm vừa ấm lại vừa hương, Triệu Mộ Tịch cuộn mình thân thể dần dần thả lỏng, tay chậm rãi bò lên trên eo của nàng, sau đó ôm chặt lấy nàng, cả người đều dựa vào trong ngực của nàng, cái trán vẫn kề sát ở trên bả vai của nàng, chưa từng rời đi.
Tối hôm qua Triệu Mộ Tịch chỉ ngủ hơn một giờ, lúc này ôm Kỷ Dữ Đường, mới cảm thấy an tâm một chút.
Ngủ, lúc này ngoan giống như một con miên dương, Kỷ Dữ Đường không có nhẫn tâm đi đánh thức nàng, liền để nàng ôm.
Triệu Mộ Tịch, trên người ngươi đến tột cùng là có cố sự gì?
Cứ như vậy ôm lẫn nhau, hai người lại ngủ.
--------------------------------------------------------------------
Sáng sớm chín giờ, Lâm Vi đến nhà Triệu Mộ Tịch lấy ít đồ, Triệu Mộ Tịch cho nàng chìa khoá, hơn nữa Lâm Vi ra vào bên này liền giống như nhà của mình, đến đều sẽ không gõ cửa, trực tiếp mở cửa liền tiến vào.
"Mộ Tịch —— "
"Không ở nhà a. . ." Căn phòng này chỉ có ngần ấy lớn, vào cửa đi không tới hai bước liền tới phòng ngủ, cửa phòng ngủ cũng không có đóng, Lâm Vi liền đi thẳng vào, trực tiếp kinh ngạc đến ngây người, trên giường nằm hai người nha!
Triệu Mộ Tịch cùng Kỷ Dữ Đường đồng thời bị tiếng bước chân của Lâm Vi đánh thức, Triệu Mộ Tịch mơ mơ màng màng mở mắt ra, quay đầu lại nhìn về phía Lâm Vi, cái tư thế này vừa vặn nhìn giống như từ Kỷ tổng trong lồng ngực dứt ra. . .
"Ta. . . Ta không phải cố ý a! Các ngươi tiếp tục. . ."
Thấy cảnh này Lâm Vi chỉ là có chút giật mình, lại nhìn tới Triệu Mộ Tịch ôm một nữ nhân liền vô cùng giật mình, mà nhìn thấy nữ nhân mà Triệu Mộ Tịch ôm chính là Kỷ Dữ Đường thì. . .
Advertisement
The Black Knight of the Demon King
I was once like everyone else. I had a family, went to school, played sports, and had a decent amount of friends, but then one day that all changed. What was the thing that had happened to me you might ask? Well, in short, I was abducted, but if we're being technical, what actually happened was me being summoned to this world called Atalan. However, I wasn't summoned as a hero or this great sage or a wizard or any of that stuff. No, I, Donovan Rutherford, had been transported to this world to be the one and only Black Knight of the Demon King and to defeat the Hero and his companions.(The Cover Photo is from DnD, aka Dungeons and Dragons, which isn't something I own. Well, I own one of the boardgames, but you all know what I mean. Anyways, like my other story I consider it more of a 2D world, but that's just me.)
8 184Curse of Change (Hiatus)
(Hiatus to work of my other fiction)What if the world was keeping secrets? Secrets so dark and powerful that one must simply be unaware of them lest they be destroyed. Experiments that are too horrible to reveal, hidden monsters too terrible to release. Darkness the overwhelms the light, power that trumps all, beings of ferocity unseen by the masses. What would you do if you stumbled across one of these secrets? What COULD you do?------------------------------------------------------------[Hey everyone, this is MultiBlitz15. Apart from writing stories for english class in school, this is my first time ever writing a fiction, so please bear with me. I intend this to be a story involving the ""what if's"" of life and the darker sides of humanity. The story will start on Earth but will escalate into something much, much more. That is where the fantasy tag will come into play. On the topic of tags, some of them may not be permanent and some simply haven't been added yet. Also, I DO NOT intend to include sex scenes or major tragedy in my fiction. While there might be sexual references and minor tragedies, there shouldn't be anything beyond that. Finally, this fiction is rated Mature 18+ due to the incredible amounts of blood, gore, brutality, and other stuff I intend to include. Thank you, and please enjoy the story!](P.S If you find grammar mistakes, please let me know in the comments, I would greatly appreciate it.)(P.P.S I finished adding more content to the previous chapters!!)
8 217Dual Soul Vol.1
In Conmer City mysterious incidents have been on the raise with attacks, robberies, and other crimes on the rise. However, after a mysterious encounter a boy encounters a Phantom and together the two of them will start a revolution that will save the town and then the world. As the spirits of another world start to slowly become more and more frequent and the world itself begins to change and the Phantom Crisis begins.
8 136Battle School
A group of teenagers ripe with talent and passion try their best to prove themselves to the system of a military battle school. But what they fight for may never end up being right. After things go down at the battle school these teens are forced to grow up fast in order to stop a war.
8 156bnha boyfriend scenarios
boyfriend scenarios for My Hero Academia boys. I don't own any of the art.
8 209Gems
Care to peruse the pages that lie within this book?May every line, every word leave you hooked,Opening your eyes to the beauty of individuals,Who prove that one does not need wings to be an angel.
8 211