《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 28
Advertisement
"Ngươi bị sốt a?" Triệu Mộ Tịch dùng mu bàn tay đặt lên trên trán của nàng, cảm thấy có chút nóng, lại cẩn thận sờ sờ, giống như là đang bị sốt, chẳng trách dọc đường đi Kỷ tổng lại áp suất thấp như thế.
Tay nàng man mát che ở trên trán mình, thoáng chút lành lạnh, điều này làm cho Kỷ Dữ Đường cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Triệu Mộ Tịch dùng mu bàn tay phủ từ trán đến gò má của nàng, toàn bộ đều nóng bỏng, Triệu Mộ Tịch thấy bộ dạng của nàng tiều tụy như vậy, âm thanh cũng ôn nhu hơn không ít, "Nóng quá, ta đưa ngươi đi bệnh viện."
Nếu sớm biết nàng trên người không thoải mái, dọc theo đường đi, Triệu Mộ Tịch cũng sẽ không ở bên tai nàng nói nhao nhao.
"Trên xe có thuốc hạ sốt, uống một chút là được."
Ý tứ của Kỷ tổng là không cần phải đi bệnh viện, Triệu Mộ Tịch không biết nên nói như thế nào với nàng, rõ ràng biết mình đang phát sốt, còn mạnh mẽ chống đỡ đi làm việc, bay qua bay lại, liều mạng như Tam Nương cũng không có chịu được như Kỷ tổng như thế.
(Tam Nương ở đây có lẽ là nói đến một vị Hỗ Tam Nương một nữ tướng, là một nhân vật hư cấu, ai muốn biết bà liều mạng như thế nào thì search google nha)
"Đi lên trước đi."
Tuy rằng sốt nhẹ không phải là bệnh nghiêm trọng, nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy không thoải mái, hơn nữa Kỷ Dữ Đường là quá mức mệt mỏi, thời gian ngủ của ba ngày nay gộp lại còn chưa đủ năm giờ, cường ngạnh chống đỡ cả một buổi chiều để làm việc xong, hiện tại chỉ muốn tắm, thư thư phục phục ngủ một giấc.
Kỷ Dữ Đường đang nằm trong loại trạng thái này, mang giày cao gót leo lên lầu sáu cũng là cực hạn, vì lẽ đó thời điểm Kỷ tổng ở trên cầu thang ở tầng cuối cùng, thành công uy đến chân.
"Cẩn thận. . ."
Lần đầu tiên Triệu Mộ Tịch ôm eo của Kỷ Dữ Đường, ở một tình huống đột nhiên phát sinh như vậy, nói thì chậm xảy ra thì nhanh, tay phải của Triệu Mộ Tịch vững vàng vòng lấy cái eo gầy gò của nàng, Kỷ Dữ Đường cũng bởi vì quán tính mà ngã vào trong lồng ngực của Triệu Mộ Tịch, tuy rằng đây là một động tác rất máu chó, nhưng ít ra bởi vì vậy mà Kỷ tổng không bị đau dằn vặt.
Hai người đồng thời ngẩng đầu, hai gò má hầu như sượt đến đồng thời, lại là một màn đối diện cẩu huyết. Nếu đây là nam chính cùng nữ chính trong kịch truyền hình, theo động tác này, bước kế tiếp của các nàng hẳn là hôn môi, nhưng các nàng không phải.
Advertisement
Triệu Mộ Tịch đỡ Kỷ Dữ Đường trở về phòng, để nàng ngồi ở trên ghế sô pha, Kỷ tổng thật là số nhọ, sốt còn chưa lùi, chân lại bị trật.
"Có đau hay không a?" Triệu Mộ Tịch nửa ngồi nửa quỳ, đưa tay xoa xoa mắt cá chân tinh xảo của Kỷ tổng.
Từ góc nhìn của Kỷ Dữ Đường nhìn sang, vừa vặn thấy gò má của Triệu Mộ Tịch, nàng đem một bên tóc kẹp ở sau tai, nghiêng đầu, nghiêm túc thay mình ấn ấn mắt cá chân, sống mũi cao cao, con ngươi cúi thấp xuống, lông mi vừa dài vừa cong vô cùng đáng yêu.
Kỷ Dữ Đường thích cùng Triệu Mộ Tịch ở chung một chỗ, đặc biệt là lúc chính mình đang mệt mỏi, đại khái là tất cả mọi người đều chờ đợi nàng làm được số một, chỉ có Triệu tiểu thư sẽ không ngờ mà hự ra một câu "Gần như phải" .
Vì lẽ đó sau khi quay về A thị, điều đầu tiên mà Kỷ Dữ Đường nghĩ đến, chính là đến nơi này của Triệu Mộ Tịch.
"Được rồi, đừng xoa nữa."
Triệu Mộ Tịch đứng lên, "Ngươi nằm nghỉ ngơi một chút đi, ta đi làm cơm."
Lúc này thời gian mới mấy tháng, nàng cùng Kỷ Dữ Đường lại thân quen như thế? Hai tháng trước, Triệu Mộ Tịch tuyệt đối không dám nghĩ, nàng sẽ cùng lão bản của HK trở thành bằng hữu, duyên phận thực sự là tuyệt không thể tả.
Triệu Mộ Tịch nấu cháo, lại xào hai món đơn giản, Kỷ Dữ Đường ăn xong cháo uống mấy viên thuốc hạ sốt, thuốc hạ sốt phát huy tác dụng, liền dễ dàng khiến con người ta mệt rã rời, hơn nữa mấy ngày nay Kỷ Dữ Đường ngủ không đủ giấc, vừa híp mắt tựa ở trên ghế sô pha, liền ngủ mất.
Thấy Kỷ Dữ Đường vừa rồi chân trái bước đi còn có chút bị đau, Triệu Mộ Tịch muốn đi ra ngoài mua chút thuốc cao trị trật chân.
"Ta đi mua. . ." Triệu Mộ Tịch vừa định nói với Kỷ Dữ Đường, lại phát hiện Kỷ Dữ Đường đã nhắm hai mắt ngủ thiếp đi rồi, ngồi cũng có thể ngủ sao, đây là có bao nhiêu mệt mỏi.
Triệu Mộ Tịch đỡ bờ vai của nàng, giúp nàng nằm trên ghế sô pha, như vậy sẽ thoải mái hơn một chút, có điều rón rén như vậy, mà Kỷ Dữ Đường cũng có thể phát hiện được, nhưng hiện tại mí mắt nặng cực kì, cũng mặc kệ Triệu Mộ Tịch đỡ nàng nằm xuống.
Kỷ Dữ Đường nửa mở mắt nhìn Triệu Mộ Tịch, Triệu Mộ Tịch thấy nàng tỉnh rồi, liền nhẹ giọng nói, "Ta đi mua một ít thuốc, ngươi nằm một lúc."
Advertisement
"Này ~" trong trạng thái bán thanh bán tỉnh, âm thanh của Kỷ tổng càng có cảm giác nhị mị hơn so với bình thường, lúc Triệu Mộ Tịch muốn rời khỏi, Kỷ Dữ Đường đưa tay nắm lấy nàng, "Ngươi lái xe đi, chìa khóa xe ở trong túi của ta. . ."
Tuy rằng hiện tại không tính là quá muộn, nhưng Kỷ Dữ Đường đối với trị an của vùng này thực sự không yên lòng.
"Ừm."
Tám giờ tối, Triệu Mộ Tịch mua thuốc trở về, Kỷ Dữ Đường yên tĩnh ngủ ở trên ghế sô pha, không chút nào phát hiện. Triệu Mộ Tịch cũng không đánh thức nàng, yên lặng lấy ra một cái ghế nhỏ, nhẹ nhàng nâng chân trái của nàng gối lên trên đùi của mình, ở trên mắt cá chân của nàng bôi chút thuốc mỡ, nhẹ nhàng ấn ấn.
Triệu Mộ Tịch phát hiện, không thấy nhẫn kim cương trên ngón tay của nàng nữa, chính là cái nhẫn đính hôn cùng Hạ Tề. Kỷ Dữ Đường có phải là đã cùng Hạ Tề chia tay? Triệu Mộ Tịch một bên ấn ấn mắt cá chân cho nàng, một bên suy nghĩ, tuy rằng Kỷ Dữ Đường cùng Hạ Tề đính hôn, nhưng Triệu Mộ Tịch luôn cảm thấy, Kỷ Dữ Đường sẽ không gả cho người đàn ông kia, nàng một nữ nhân thông minh như thế, làm sao sẽ lấy hôn nhân của chính mình ra đùa giỡn đây?
Kỷ Dữ Đường biết nàng trở về, chỉ là không có mở mắt, mắt cá chân được nàng xoa như vậy, rất thoải mái. Kỷ Dữ Đường chưa từng ở trong một thời gian ngắn ngủi như vậy tín nhiệm qua một người, chứ đừng nói chi người này đã từng lừa gạt nàng.
Một người có thói quen đa nghi nghi kỵ, cuối cùng lại cùng một nói dối tinh trở thành bằng hữu, còn thời thời khắc khắc muốn vị nói dối tinh kia bồi tiếp chính mình.
Khả năng là cách mùa hè càng ngày càng gần, bầu trời đêm sáng sủa, sao trời trải rộng, Triệu Mộ Tịch dựa vào trên lan can nhìn sao đêm, nhàm chán đi tìm một ngôi sao sáng nhất trong đêm tối. Một hình vi tẻ nhạt như thế, lại là hoạt động giải trí khi còn bé của nàng.
Dần dần, có chút buồn ngủ dâng lên, ngày hôm nay Triệu Mộ Tịch cũng là bận việc cả ngày.
Triệu Mộ Tịch chỉ cảm giác mình ngủ có một lát, nhưng vừa mở mắt ra, lại phát hiện đã đến nửa đêm. . .
Đi tới trong phòng khách nhìn, Kỷ Dữ Đường vẫn yên tĩnh nằm ngủ trên ghế sô pha.
"Kỷ tổng. . ." Triệu Mộ Tịch sờ sờ trán của nàng, cảm giác sốt đã lui, liền nói, "Hay là đi ngủ trên giường đi?"
Cứ nằm ở trên ghế sô pha, cũng không phải là biện pháp hay.
Kỷ Dữ Đường đỡ cái trán, đẩy thân thể lên, vừa ngủ dậy cảm giác thoải mái hơn rất nhiều, cho dù chỉ là nằm ở trên ghế sô pha, "Mấy giờ rồi?"
"12 giờ. . ."
"Tại sao không gọi ta. . ."
Ngủ ngon như vậy, Triệu Mộ Tịch cũng thấy xấu hổ nếu gọi nàng tỉnh lại, Triệu Mộ Tịch vừa ở trên lan can ngủ một giấc, nào có biết vừa tỉnh lại chính là quá nửa đêm.
Triệu Mộ Tịch thấy muộn như vậy, trên người nàng còn không thoải mái, liền nói, "Quá muộn rồi, hay là ngươi ngủ ở ngay nơi này của ta đi?"
Đồ dự bị sạch sẽ cùng đồ dùng rửa mặt ở nơi này nàng đều có, tàm tạm một buổi tối không thành vấn đề.
Nơi này của Triệu Mộ Tịch chỉ có một gian phòng, cũng chỉ có một cái giường, Kỷ Dữ Đường lúc này đang dùng ánh mắt không tin tưởng lắm để đánh giá Triệu Mộ Tịch một phen, "Ngủ ở chỗ này của ngươi?"
Rất rõ ràng, lời nói này của Triệu tiểu thư, dễ dàng làm cho Kỷ tổng hiểu lầm ở một vài phương diện khác.
Kỷ Dữ Đường làm gì dùng loại ánh mắt này nhìn nàng, Triệu Mộ Tịch vuốt lương tâm tuyên thề, đây chính là hảo ý đơn thuần, tuyệt đối không có ám chỉ gì khác, đúng rồi, Kỷ Dữ Đường vẫn luôn hoài nghi nàng là cong, lúc này có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Lúc nào thì hai người phụ nữ đều phải chú ý nhiều như vậy. . .
Chân Kỷ Dữ Đường bị thương, khẳng định là không thể tự lái xe trở lại, Triệu Mộ Tịch nếu như đưa nàng trở về, sau đó lại chạy về, này có muốn cho người khác ngủ hay không?
Rõ ràng là một vấn đề rất dễ giải quyết, nhất định phải dằn vặt một hồi. Kỷ tổng, phiền phức tư tưởng của ngài thuần khiết một chút có được hay không. . .
"Ngươi còn sợ ta ăn ngươi sao?" Triệu Mộ Tịch bất đắc dĩ hướng nàng làm cái mặt quỷ, thực sự là lòng tốt lại bị coi thành lòng lang dạ thú.
Kỷ Dữ Đường đứng dậy, cười sờ soạng sờ mặt nàng, bóng loáng nhẵn nhụi, "Ý của ta là, ngươi không sợ ta ăn ngươi sao?"
(Ai nha ... hai người phụ nữ ai ăn ai chả được nha ಥ◡ಥ )
Advertisement
my first story ^U^
author note: yaaa hurray it’s my first story ^U^ i hope you all like it! all characters belong to my special friends who submitted them!!ok heres the first chapter enjoy ^U^ TL note: Some of you may be wondering why I am translating a story written originally in English, to English. I remember reading this story many years ago, as a teen, and had since dismissed it as a bizarre fever dream. Only recently, through much Googling, did I manage to rediscover it, and as such decided to not only read it again, but fix the author’s many typing issues and share the context of what I remember from its original happening. I believe the story underneath to hold deeper meanings than its strange happenings, but at minimum I hope you will appreciate it for the sheer weirdness of it all. For the best experience, skim it for your first reading and, if you are interested, read more deeply the second time.Some typing is left as-is to preserve what I believe to be authorial intent, or at least necessary effect. If you notice any typing issues I managed to miss, please email them to me at [email protected]
8 87The Jianghu
Authors note: I appreciate feedback! Part of the reason I am releasing my chapters here is to benefit from reader feedback. If you have the time, please leave a review! Brian has lost everything he has ever held dear. Everyone who cared for him has died, in the most tragic manner possible. He no longer knows what to do. He sees no hope for the future in a world where anyone he loves will die. What is the point in trying in this reality if it all leads to sadness?And then along came the Ingenium, the worlds first true Virtual Reality device. And The Jianghu, a Wuxia-themed Virtual Reality MMO, came with it. Brian doesn't understand it yet, but he feels that both are connected with his dead parents and Uncle Jie. With the intent of figuring out what that connection is, or at least forgetting about his tragedy, he enters The Jianghu.
8 132The Adventures Of Nighthawk
Disclaimer: None of this, including the cover is mine. It all belongs to the House of Mouse, and as soon as they finish buying Amazon and taking over Google so will we. “All Hail King Mickey!!!” So, Nico an aspiring young doctor wanted to change the world with his breakthrough in bioengineering with his brand-new world changing Medical nanites. Unfortunately for him Truck-San had other plans and booked him on a one-way trip to another universe. Now you (lucky person) get to read all about the Adventures of Nighthawk aka Nico as he tries to be the hero he was always meant to be!! This story will probably be posted to other sites but updated 1st here. Release dates will be Fridays 2pm est I hope. Tags: Fanfic, OC, Isekai, Comics, Sci-Fi, Fantasy, Male Lead.
8 124Ceron Devourer Of Souls: Book One
Rewrite will soon be reposted. The greatest necromancer the world had known, commanding armies of undead not only feared but revered by his power and intellect that caused other lords to falter. Yet in a single night vanished.Story of Ceron and his harrowing journey after becoming sealed, meeting a torn world teeming with danger and mystifying landsIn quest to reclaim what was lost, understanding the folly of what became will Ceron have enough to survive? Stricken in a newfound body everything and all he was had been swept away. “It wasn't long his eradication hadn't satisfied, the world stood scorched, enveloped in darkness, shadows fell obscuring the lands, those who resided within them. Quaking, the earth bellowed shuttering as if agony had engulfed it, spiraling into chaos dread filled eyes peered to the skies a blood moon reigned above its beaming rays drenched those in despair. Seething rage, men of many creeds had come tearing the continent, frantic searching, scouring devouring any who stood in their path. Greed laid on their hearts determined to find his source, power. Manipulated by ideals of those they worshiped, the world was consumed, a savage war splitting the world innocence disposed of. Forever to dwell in mass pits, filled with death, thee soon to be dead rotting. The betrayer, whom stole a fragment of this power forsaking those he owned allegiance for his own gain, the power he had obtained, basking in its potency wrought swirling vortexes opening worlds of differing dimensions creating even more turmoil. This source he had obtained, one of the six lords they called him Ceron Devourer Of Souls. Over the passage of time, the wheel turned slowly the world forgot, the sands of time shrouded his existence. All forgot who he was, the greatest necromancer the world had ever known something that was common knowledge to be feared, tales scaring children at night became legend and eventually myth. However, this would all change…” ---
8 147Class Systems
A random young man wakes up in a random new world rife with violence, magic, and power. Finding himself in a body that already has abilities, he has to learn to manage his rage if he wants to survive.
8 102A Hero Among Monsters
A worker goblin in service of a Dread Lord wasn't expected to do much more than maintain the sprawling, underground Machines Works. Although he imagined doing more, Tad had long accepted that he'd likely end up an old man like his boss, Glum, happily toiling among the gears and cranks. When an enigmatic orc named Hohza suddenly recruits the pair of goblins into his War Party, their duties to the Dread Lord Withering Sorrows switch to battling dwarves, sprites, and elves. If Tad survives, he may get to experience a world wider than he'd ever dreamed ... which may be too much for everyone else! New chapters are posted weekly on Thursday mornings.
8 171