《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 26
Advertisement
"Buổi tối hắn là đi nhà ngươi ăn cơm, hay là ăn ngươi a?"
Lâm Vi chính là như vậy, nửa câu nói cũng không quên trêu đùa , Triệu Mộ Tịch chẳng muốn cùng với nàng phí lời, ỷ vào tay dài, trực tiếp dùng cách dã man đoạt lại di động.
"Ôi, còn thẹn thùng?" Lâm Vi tiếp tục trêu chọc, chỗ kia của Triệu Mộ Tịch trừ mình ra cùng Triệu Thải Nam là có đi qua, nàng chưa từng mang những người khác về nhà, nhìn tin nhắn kia, buổi tối đi nhà nàng ăn cơm? Rõ ràng là quan hệ không bình thường mới nói như vậy, "Coi như ngươi không nói, ta cũng có thể đoán được là ai. . ."
Lâm Vi hầu như mỗi ngày đều cùng một chỗ với Triệu Mộ Tịch, người có tiếp xúc cũng đều không mấy khác biệt, hiện tại bên cạnh Triệu Mộ Tịch đột nhiên xuất hiện nhân vật này, chính mình không thể không có chút nào ấn tượng a, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, đúng là nghĩ không ra ứng cử viên nào phù hợp, bởi vì Lâm Vi ngầm nhận định người này là nam giới.
"Tẻ nhạt. . ." Triệu Mộ Tịch lại phun tào Lâm Vi một chút.
"Ừ, chính mình thoát ế liền bắt đầu ghét bỏ ta? Có thể a Triệu Mộ Tịch, không nhìn ra ngươi là người như vậy, chuyện lớn như vậy cũng không nói với ta một tiếng, ít ra cũng phải mời ta ăn một bữa cơm chứ?" Lâm Vi kéo cánh tay của nàng, nhõng nhẽo đòi hỏi, "Ai, nói thật đi, đến cùng là ai?"
"Ngươi nghĩ quá nhiều, chúng ta chỉ là bằng hữu bình thường." Triệu Mộ Tịch không muốn nói cho Lâm Vi biết, đó là Kỷ Dữ Đường, nếu không phỏng chừng Lâm tiểu thư lại muốn cùng nàng truy đến cùng, hai ngày trước Triệu Mộ Tịch đột nhiên nổi hứng, mới đem ghi chú "Kỷ Dữ Đường" đổi thành "Canh cá", ai bảo Kỷ tổng thích uống canh như vậy đây.
"Bằng hữu bình thường nha~~~ ta hiểu ~~~" Lâm Vi dùng ánh mắt giảo hoạt liếc về phía Triệu Mộ Tịch, "Tối hôm qua ngươi là đi cùng với hắn?"
Mặc kệ bất cứ cái gì từ trong miệng Lâm Vi nói ra, đều giống như là nói khéo, quả nhiên câu tiếp theo của Lâm tiểu thư liền nói đến thông tình đạt lý, "Vậy ta cùng Nhậm Khang nói một tiếng, buổi tối ngươi đừng đi, sớm một chút về nhà, dù sao sinh hoạt về đêm tương đối trọng yếu."
"Miệng chó không phun được ngà voi." Triệu Mộ Tịch quả thực nghe không nổi nữa, "Ngươi thích nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ như thế đó, ta chẳng muốn giải thích."
(Miệng chó không phun được ngà voi : kẻ xấu không thể nói ra lời tử tế)
Lâm Vi thật sự rất muốn biết người kia là ai, người Triệu Mộ Tịch có thể coi trọng, nói vậy là cực phẩm của cực phẩm đi? Những năm này, cùng nhiều công tử nhà giàu từng qua lại như vậy, nhưng nàng chính là không thấy người nào hợp mắt. Lâm Vi còn đang tích cực, trong lòng suy nghĩ cái ghi chú kia, luôn cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, canh cá, canh cá. . . Dữ Đường? Kỷ Dữ Đường? !
Khi trong đầu Lâm Vi xuất hiện ba chữ Kỷ Dữ Đường, đột nhiên cảm thấy tất cả vấn đề đều thông suốt, có một loại cảm giác tỉnh ngộ, "Sẽ không là Kỷ Dữ Đường chứ? !"
Advertisement
"Không phải, ngươi nhàn đến hoảng a." Triệu Mộ Tịch phi thường tỉnh táo phủ định đáp án này.
Lâm Vi cũng cảm thấy không có khả năng lắm, Kỷ Dữ Đường là nhân vật nào a, làm sao có khả năng đi căn nhà nhỏ của Triệu Mộ Tịch, Triệu Mộ Tịch liền càng không thể mang Kỷ Dữ Đường tới cứ điểm bí mật của nàng, nhưng cho tới bây giờ, từ cái ghi chú kia, chỉ có Kỷ Dữ Đường là ăn khớp nhất. Lâm Vi vuốt cằm, vấn đề này phỏng chừng muốn quấy nhiễu nàng một quãng thời gian thật dài đây.
Bởi vì một tin nhắn của Kỷ tổng, buổi tối liên hoan Triệu Mộ Tịch lại không có đi, Lâm Vi còn vỗ vai Nhậm Khang, lời thề son sắt nói cho hắn biết, Triệu tiểu thư là danh hoa đã có chủ, đề nghị hắn tỉnh táo đừng tự mình chuốc lấy cực khổ.
Bảy giờ tối, Triệu Mộ Tịch vẫn như cũ mua đồ ăn, xách theo túi mua sắm về nhà, ở cùng một vị trí của ngày hôm qua, đồng dạng nhìn thấy xe của Kỷ tổng. Giữa các nàng ăn ý không ít, Kỷ Dữ Đường vẫn như cũ giúp nàng xách túi mua sắm, hai người cùng nhau đi lên lầu.
Đây là lần thứ ba Kỷ Dữ Đường đến nhà nàng, lại vẫn đưa cho nàng 2000 khối tiền mặt, Triệu Mộ Tịch cũng biết quá trình hành động của nàng, mỗi lần chỉ đưa hai ngàn, sau khi ăn cơm tối xong liền đi. Kỳ thực như vậy, chính mình chẳng khác gì đang làm bảo mẫu cho nàng, nàng đi đường vòng tới nơi này, chỉ vì ăn chùa một bữa cơm của mình thôi sao?
Trong lòng Triệu Mộ Tịch rất yêu thích nhìn nàng ăn cơm, lúc nàng ăn canh đều tao nhã hơn so với những nữ nhân khác, Triệu Mộ Tịch không ít lần liếc trộm Kỷ Dữ Đường, có lúc là có ý thức, có lúc là vô ý thức, nhưng Kỷ Dữ Đường thì vẫn luôn là có ý thức, hành động kia của Triệu Mộ Tịch có một chút mờ ám, Kỷ Dữ Đường nhìn ra so với ai khác đều muốn rõ ràng hơn, chỉ là không có nói rõ mà thôi.
---------------------------------------------------------------------
"Buổi tối bồi ta đi uống rượu."
"Không được, ngày hôm nay ta cảm thấy mệt một chút." Hiện tại Triệu Mộ Tịch, trước bảy giờ tối sẽ về nhà, giống như trở thành quy luật vậy.
Lâm Vi phát hiện mình càng ngày càng khó hẹn được Triệu Mộ Tịch, còn nói mình không có yêu đương, kẻ ngu si cũng có thể phát hiện Triệu tiểu thư gần đây đã thay đổi, nếu nói nhà nàng không có giấu "Dã nam nhân", Lâm Vi chắc chắn sẽ không tin.
Chạng vạng, khi Triệu Mộ Tịch mua đồ ăn về nhà, vẫn là khoảng bảy giờ, nhưng ở vị trí quen thuộc nàng lại không nhìn thấy xe của Kỷ Dữ Đường, lúc này mới nhớ ra, ngày hôm nay Kỷ Dữ Đường căn bản không có nói với nàng, là sẽ tới dùng cơm.
Triệu Mộ Tịch đứng ngốc tại chỗ một lúc lâu, một người xác theo túi mua sắm nặng trình trịch đi lên lầu, dọc theo đường đi cũng không có lấy một người để nói chuyện, trong lòng đang suy nghĩ về nàng, đêm nay nàng sẽ không tới sao? Người này cũng thực là, cũng không nói trước một tiếng. . .
Advertisement
Nhưng Kỷ Dữ Đường đã nói, không phải mỗi ngày nàng đều sẽ đến.
Một người ăn cơm, Triệu Mộ Tịch chỉ làm cho mình một bát mì sợi, xưa nay chưa từng cảm thấy trong nhà lại yên tĩnh như vậy. Rõ ràng thời gian dài như vậy đều ở một người, cuộc sống như thế sớm nên quen rồi mới đúng, hiện tại bởi vì một hai ngày như khúc nhạc dạo ngắn, tâm lại trở nên biến động bất an, chẳng trách con người dễ dàng lo được lo mất.
Ngày thứ hai, ngày thứ ba, ngày thứ tư. . . Kỷ Dữ Đường vẫn không có tới, cũng không liên hệ với nàng, như một buổi tối liền quên quỵt cơm cùng trả lại tiền vậy.
Kỷ tổng năm ngày không có tới, Triệu tiểu thư liền năm ngày không có hảo hảo ăn cơm tối, có lúc chỉ ăn một quả táo liền thôi. Đùa giỡn chuyện như vậy, quả nhiên ai nghiêm túc trước người đó liền thua, Kỷ tổng đến nhà mình ăn cơm, cùng lắm chỉ là tâm huyết dâng trào, nàng bận rộn như vậy, làm sao có khả năng mỗi lần đều đi đường vòng lại đây đưa hai ngàn tệ cho nàng đây. . .
Đến ngày thứ năm, Triệu Mộ Tịch rốt cục không nhịn được nữa, lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gởi nhắn tin cho Kỷ Dữ Đường, nữ nhân này như thế nào nói biến mất liền biến mất, cũng không chào hỏi lấy một tiếng.
Lịch sử trò chuyện dừng lại ở câu "Da mặt thật dày" của Triệu Mộ Tịch ở mấy ngày trước.
Triệu Mộ Tịch giống như một chữ quý như vàng chỉ gõ ít chữ: Gần đây rất bận?
Triệu tiểu thư chỉ sợ gõ nhiều thêm một chữ, lại có vẻ giống như mình rất quan tâm nàng vậy, nhưng đều đã nhớ năm ba ngày rồi, nếu đây không phải là quan tâm, thì cái gì mới là quan tâm?
Trong lòng Triệu Mộ Tịch biết rõ, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi. Có điều Triệu Mộ Tịch như vậy, cũng là tự lừa mình dối người, năng lực phân tích trong lòng Kỷ Dữ Đường là trăm phần trăm, loại trò vặt giấu đầu hở đuôi này của nàng, có thể thoát khỏi mắt vàng chói lửa của Kỷ tổng sao?
Sau đó Triệu Mộ Tịch phát hiện, Kỷ tổng đáng sợ nhất ở chỗ, nàng rõ ràng biết tất cả mọi chuyện, nhưng cái gì cũng không nói, để ngươi giống như một kẻ ngu si ở trước mặt nàng đi loanh quanh.
Bảy giờ rưỡi tối phát tin nhắn, mãi cho đến khi Triệu Mộ Tịch tắm rửa sạch sẽ nằm ở trên giường, liền một chữ "Ừ" từ "Canh cá" cũng không có.
Mấy ngày nay Kỷ Dữ Đường đi công tác ở nước ngoài, mười giờ tối sau khi vừa tan họp xong, mới nhìn thấy có một tin nhắn chưa đọc, Kỷ Dữ Đường để ghi chú của Triệu Mộ Tịch là "Nấu canh", thời điểm muốn ăn canh, liền gọi điện thoại cho "Nấu canh".
Nếu như Kỷ tổng biết Triệu tiểu thư để ghi chú của nàng là "Canh cá", không biết sẽ bới mấy lớp da của nàng lên nữa. Có điều sau đó cũng không có khoa trương như vậy, mấy lớp da của Triệu Mộ Tịch cũng không có bị bới lên, nhưng quần áo thì đúng là bị Kỷ tổng thoát ra không ít.
—— gần đây rất bận?
Chỉ ngắn gọn bốn chữ, Kỷ Dữ Đường không có lập tức trả lời, mà sau khi trở lại khách sạn, thoải mái dựa vào trên ghế sô pha, sau đó trực tiếp gọi điện thoại cho Triệu Mộ Tịch.
"Uy. . ." Triệu Mộ Tịch mơ mơ màng màng ngủ rồi, nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động, híp mắt sờ qua, cũng không nhìn là ai, trực tiếp nghe, vào các giờ này phỏng chừng ngoại trừ Lâm Vi cũng không có người nào khác.
Âm thanh của nàng mềm nhũn, lười biếng, giống như đang ngủ, Kỷ Dữ Đường tưởng tượng đến bộ dạng bình thường nàng ngủ giống như heo kia, cười nhẹ giọng nói rằng: "Ngủ?"
Triệu Mộ Tịch bỗng nhiên mở mắt ra, sau đó từ trên giường ngồi dậy, thật giống như một tiếng ôn nhu của Kỷ Dữ Đường có thể sánh vai cùng vài tạp âm làm tỉnh não, ". . . Còn không có."
Làm gì vào cái giờ này lại gọi điện thoại cho nàng, Triệu Mộ Tịch còn tưởng rằng Kỷ Dữ Đường chỉ có thể cao lạnh gửi lại một cái tin nhắn mà thôi, hiện tại nghe một cuộc điện thoại, lập tức cũng không biết nên nói cái gì.
"Tìm ta có chuyện gì sao?" Kỷ Dữ Đường mở miệng trước.
Triệu Mộ Tịch ngồi xếp bằng ở trên giường, hiện tại buồn ngủ hầu như đều bị đánh bay rồi, "Không có chuyện gì. . ."
"Không có chuyện gì ngươi gửi tin nhắn cho ta làm gì?" Kỷ Dữ Đường chậm rãi nói chuyện, cảm thấy tâm tình ung dung không ít.
Triệu Mộ Tịch lại dựa vào cạnh đầu giường, trong tay túm được một tiểu thú bông bắt đầu xoa trái bóp phải, nói liền nói đi, cũng không có gì phải xoắn xuýt, "Liền muốn hỏi thăm ngươi mấy ngày nay làm sao không . . ."
Kỷ Dữ Đường khóe miệng vẫn mang theo ý cười, "Không tới dùng cơm, cũng phải hướng về ngươi báo cáo sao?"
Nghe nàng nói kia, còn báo cáo, Triệu Mộ Tịch nhưng không gánh nổi.
"Hay là ngươi muốn ta. . ." Kỷ Dữ Đường cố ý đùa giỡn dừng lại một lúc, mới nói ra nửa câu sau, "Đến nhà ngươi ăn cơm."
Chết tiệt, suýt chút nữa liền bị nàng câu đi, thời điểm Triệu Mộ Tịch chưa nghe được năm chữ phía sau, tim rõ ràng có dấu hiệu đập nhanh hơn. Mãi đến khi nghe hết câu nói phía sau, hơn nữa còn có tiếng cười yếu ớt của Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch biết nàng lại đang trêu chọc chính mình, Triệu tiểu thư ngoài miệng cũng không tha người, "Ta là nhớ ngươi nợ ta tiền, lại không trả tiền lại, ta không có tiền dùng."
"Ngày mai Ta nói thư ký Lý thanh toán cho ngươi." Phương pháp mà Kỷ Dữ Đường dùng nhiều nhất để trị Triệu Mộ Tịch, chính là tới tấp có thể làm cho Triệu tiểu thư tan vỡ.
"Cái kia đương nhiên được!" Triệu Mộ Tịch tựa hồ có hơi giống giận hờn nói.
"Ừm. . ." Kỷ Dữ Đường dựa vào trên ghế sô pha, xoa xoa huyệt thái dương, lúc này mới nghiêm túc cùng Triệu Mộ Tịch giải thích, "Mấy ngày nay đi công tác ở nước ngoài, rất bận."
Triệu Mộ Tịch nghe thấy nàng rất bận, trong thanh âm cũng lộ ra uể oải cùng khàn khàn, còn có một chút. . . Còn có một chút gợi cảm, cảm giác này giống như nàng đang ở bên tai mình, lúc ẩn lúc hiện phát sinh chút thở dốc mệt mỏi, nghe liền khiến lòng người đều ngưa ngứa.
"Ngươi nghỉ sớm một chút, gặp lại."
"Chờ một chút. . ."
"Hả?"
"Chiều nay ta trở về, buổi tối đi nhà ngươi ăn cơm."
"Được." Triệu Mộ Tịch toét miệng đáp, sau khi cúp điện thoại cảm giác chính mình cười đến có chút ngốc, liền đem ý cười thu trở lại, nằm ở trên giường, lại không nhịn được mà nở nụ cười.
--------------------------------------------------------------------
Nhờ phúc của Nhậm Khang, Triệu Mộ Tịch cùng Lâm Vi ở bên trong đoàn phim lăn lộn mấy ngày, thời điểm ba giờ chiều, sản xuất Nhậm mời toàn thể công nhân viên ăn xế chiều.
Nhậm Khang đối với nàng rất nhiệt tình, Triệu Mộ Tịch đoán được hắn có ý đồ gì, dù sao nàng cũng không phải mới vừa ra lăn lộn trong xã hội.
"Ngươi yêu thích loại hương vị nào? Ta đều lấy một chút lại đây. . ."
"Không cần, Nhậm tiên sinh."
"Ngươi gọi tên ta là được, đều là bằng hữu, không cần khách khí."
"Ừm." Triệu Mộ Tịch chỉ yên lặng ăn bánh gatô, nghĩ thầm Lâm Vi đi lấy một ly cà phê làm gì mà lâu như vậy.
Thấy khóe miệng của Triệu Mộ Tịch có dính một ít bơ, Nhậm Khang giật một tờ khăn giấy muốn giúp nàng lau một cái, Triệu Mộ Tịch lập tức nắm lấy mép của tờ khăn giấy kia, cười nói, "Ta tự mình làm."
"Mộ Tịch, ta có cơ hội không?"
Lúng túng, Triệu Mộ Tịch không thể làm gì khác hơn là từ chối một cách uyển chuyển, "Thật xấu hổ, Đại Vi hẳn đã nói với ngươi rồi chứ?"
"Có thật không?" Lâm Vi nói cho hắn, Triệu Mộ Tịch là danh hoa đã có chủ, hắn còn không tin.
Triệu Mộ Tịch chỉ giảo hoạt nở nụ cười, hết thảy đều là ba phải cái nào cũng được, cũng không biểu thị cụ thể cái gì, nhưng đã làm cho Nhậm Khang có chút dao động.
"Sản xuất Nhậm, Kỷ tổng đến rồi."
Bộ phim này là HK đầu tư, Kỷ Dữ Đường xuất hiện ở đây không có gì kỳ quái cả, nhưng Kỷ Dữ Đường nhìn thấy Triệu Mộ Tịch ở đây liền có chút kỳ quái, phạm vi nghiệp vụ của Triệu tiểu thư thật đúng là rộng rãi, đến chỗ nào cũng có bóng dáng của nàng.
"Kỷ tổng, chào ngài." Nhậm Khang cười bắt tay cùng Kỷ Dữ Đường.
Triệu Mộ Tịch đối diện cùng Kỷ Dữ Đường, duyên phận giữa các nàng quả thực không phải sâu bình thường a, thực sự là. . . Sâu không lường được.
Tiếp đó, Kỷ Dữ Đường cùng Nhậm Khang cùng rời đi, đi theo một đoàn công nhân viên.
Lâm Vi lúc này mới nâng hai ly cà phê lại đây, nháy mắt đối với Triệu Mộ Tịch nói, "Tiểu Mộ Tịch, tình nhân cũ của ngươi đến rồi."
Triệu Mộ Tịch biết nàng là đang chỉ Kỷ Dữ Đường. . .
Advertisement
Sporemageddon
Why survive the apocalypse when you can become the apocalypse? Nature is dying, but perhaps before the world is turned into an industrious machine nature itself can play one final trump card to save itself. Summoned to a new world, a mushroom loving mycologist needs to grow up and grow stronger in order to accomplish the goal which brought them to this new place: to save nature from the system that the sentient races have created. Stats, levels, classes and skills are all well and good, but when you’re a Child of Poverty in the slums of City Nineteen, there’s little you can do to change the world. Not unless you’re willing to think outside the box! This story contains lots of cute stuff, but also some tragedy. If you’re expecting it to be as light and carefree as Cinnamon Bun or Heart of Dorkness, you might find yourself disappointed.
8 1789Edge: East Wind in Paradise
Barbados, an island paradise, prepares to celebrate the anniversary of its independence from England. Maneuvering from the shadows, unseen forces threaten to destabilize the country politically and economically. When Edge, field agent for the Bureau - the island's secret service - thwarts an attempt to smuggle arms into the country, he is left with more questions than answers. As Edge’s investigation draws him closer to the truth, he becomes entangled in a deadly game of murder, money, and power. Will Edge be able to stop the threat in time?
8 167HUD: Wargame (Sci-Fi GameLit)
★★★★★UNFRIGGENBELIEVABLE!!!!!! "HUD: Wargame is a sci-fi GameLit worth reading." -TienSwitch ★★★★★Rock-solid FPS GameLit. "Nic - the main character - is an ambitious, hyper-competitive perfectionist, and the story fortunately handles him correctly in that it does not push these traits too far." -Akaso ★★★★★This is a good one! "This is one of those stories where you read the first few paragraphs and can just tell that the author has the chops to tell a story. It's engaging and the rules are well thought out and clearly explained. The action is punchy and exciting. Anyway, read it." -HonourRae In the future, everything is a game. Even war. 18-year-old Nic Sigfried wants the high score. Virtually piloting a real-life robot, he'll face off against his peers with the help of his AI guidance system, RTIFIS. The prize? New worlds across the galaxy that are ripe for human conquest and terraforming. It sounds glamorous on paper, but this job might be more dangerous than he thought... HUD: Wargame is the first of a five-part sci-fi series featuring GameLit elements. HUD: Wargame contains some (simulated) violence and very sparing PG-13 profanity. Updates Monday-Thursday-Saturday.
8 429Witch's Law
What's the secret of a girl who dreams of revenge on her father and stepmother? Dazzling beauty Soojin's sudden move to japan, her rise to stardom, and the unraveling of a three generation long family secret.
8 129My Secret Boyfriend
In which (Y/n) Weasley, the twin sister of Ron Weasley, falls for her family's enemy. (draco malfoy x weasley!reader) you will be described as having red hair. if you don't like, don't read. lolzhighest rankings: 1- dracomalfoy1- dracolovestory1- ronweasley1- hogwarts1- hufflepuff 1- weasley1- fredweasley1- hogwarts2- slytherin1- dracoxreader|prisoner of azkaban- deathly hallows|(all rights to j.k. rowling for her characters and plot.)
8 183Five Nights at Tubbyland Phone Calls
Employee #3 will be you guide and babysitter at night in Tubbyland Entertainment!
8 104