《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 22
Advertisement
"Ta không có hứng thú."
Kỷ Dữ Đường chủ động hẹn một người, xưa nay đều chưa từng thất bại qua, đối mặt với lời từ chối trực tiếp từ Triệu Mộ Tịch, nàng cũng chỉ hờ hững nói rằng, "Vậy cũng tốt."
"Ai. . ." Triệu Mộ Tịch còn chưa kịp trả lời, đối phương đã cúp điện thoại, liền. . . Liền như vậy không còn?
Triệu Mộ Tịch dựa vào tường, nhìn lịch sử trò chuyện không tới một phút cùng Kỷ Dữ Đường ở trên màn hình điện thoại di động, Kỷ tổng này biểu đạt áy náy cũng quá mức qua loa đi? Mời khách ăn cơm, nói tới đúng là rất êm tai, bản thân mình chỉ là muốn rụt rè một chút, cuối cùng Kỷ Dữ Đường cúp điện thoại so với ai khác đều muốn nhanh hơn, quả nhiên là không gian không phải thương nhân.
Da mặt của nàng không mỏng, nhưng cũng không có dày đến mức đi gọi lại cho Kỷ Dữ Đường, nói mình đột nhiên lại có hứng thú.
Mặc dù như thế, nhưng Triệu Mộ Tịch vẫn phải thừa nhận, vừa nãy lúc Kỷ Dữ Đường mở miệng nói "Còn đang giận ta?", âm thanh thực sự là quá ngọt, không nói những cái khác, chỉ nghe nàng nói chuyện, cũng là một sự hưởng thụ.
Triệu Mộ Tịch cầm điện thoại di động, lại tự mình tự cười cười, bởi vì cú điện thoại này, tâm tình của nàng khá hơn rất nhiều, còn khẽ hát, gắp được hai tiểu thú bông mang về nhà.
Kỷ Dữ Đường cười thắt chặt dây an toàn, có lúc, nghe nàng nói nhao nhao ồn ào vài câu cũng rất thú vị, trước đây Kỷ Dữ Đường không có nhàm chán như thế, nắm lấy một người để trêu đùa như vậy, lúc tưởng tượng đến Triệu Mộ Tịch, luôn có một loại kích động muốn cười.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, số lần Kỷ Dữ Đường lái xe ngang qua khu chợ đêm kia càng ngày càng nhiều. Trong hoàn cảnh náo động, ánh đèn mờ nhạt, các loại mùi thơm của đồ ăn hỗn hợp lại cùng nhau, phân không rõ đến tột cùng là mùi vị gì, nơi này nếu so sánh với vòng tròn cuộc sống của nàng mà nói, hoàn toàn là hai thế giới khác nhau.
Chỉ có điều, nàng không có gặp lại Triệu Mộ Tịch, chỉ cần chạy ngang qua quầy bánh rán kia, nàng sẽ thả chậm tốc độ, ánh mắt luôn có ý thức nhìn thoáng qua, nhưng nàng vẫn luôn không gặp được cái bóng người cao gầy hoàn toàn không thích hợp để trà trộn ở trong chợ đêm ầm ĩ kia.
Advertisement
Ở chỗ rẽ giao lộ, một chiếc xe điện không cẩn thận quẹt lại đây.
Thân xe bị trầy ở nơi va chạm, lúc Kỷ Dữ Đường xuống xe, chủ nhân của xe điện thập phần lo lắng, xin lỗi rối rít, trong lòng chỉ lo lắng không biết phải đền bao nhiêu tiền.
Vừa xuống xe, ở cách đó không xa dưới cây nhãn lồng, Kỷ Dữ Đường nhìn thấy một bóng lưng gầy gò xuyên quần dài, tóc đen rối tung, hầu như muốn rủ xuống tới bên hông, giẫm lên giày cao gót không nhanh không chậm đi tới, dưới màn đêm đầy sao, hình ảnh này rất đẹp.
"Không sao." Kỷ Dữ Đường thấy người kia không có chuyện gì, cũng không nói thêm gì nữa, lên xe, bóng lưng kia càng đi càng xa, lần thứ hai khởi động động cơ, nhưng đã lệch khỏi hướng dẫn ban đầu. Triệu Mộ Tịch bước đi có chút hồn vía lên mây, giống như đang suy nghĩ tâm sự gì đó...
"Ngươi đi đâu? Gọi điện thoại không tiếp, trong nhà cũng không có ai, tìm ngươi hơn nửa ngày rồi."
Triệu Thải Nam hấp tấp đi tới trước mặt, vừa lúc đụng tới Triệu Mộ Tịch, ào ào nói một tràng.
"Di động không có pin, tìm ta có chuyện gì?" Triệu Mộ Tịch mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng rất rõ ràng, còn có thể có chuyện gì.
Triệu Thải Nam cũng mới hơn bốn mươi tuổi, thế nhưng so sánh với bạn cùng lứa tuổi mà nói, nhìn tiều tụy không ít, khi còn trẻ trường kỳ hút thuốc say rượu, cuộc sống riêng trộn lẫn các loại hỗn loạn, mà hiện tại, năm tháng ở trên mặt nàng không chút lưu tình lưu lại những dấu vết già yếu. Triệu Thải Nam khi còn trẻ tướng mạo có thể nói là đặc sắc, ngũ quan cùng vóc người của Triệu Mộ Tịch đều giống nàng, quả thực là từ trong một khuôn khắc ra.
Gia đình các nàng như vậy, Triệu Thải Nam cũng không hy vọng nữ nhi lớn lên quá mức xinh đẹp, bình thường là tốt nhất, bởi vì quá xinh đẹp sẽ dễ không cam lòng, không cam lòng lại dễ dàng đi đường vòng.
Thế nhưng khuôn mặt của Triệu Mộ Tịch lại một mực là hình trứng dễ nhìn.
Nàng mười tám tuổi liền mang thai Triệu Mộ Tịch, có nghĩ tới sinh non, thế nhưng vẫn cắn răng một cái, đem đứa nhỏ sinh ra. Cho tới sau này khi mẹ con các nàng cãi nhau, Triệu Mộ Tịch còn nắm lấy việc này để không ít nói lời vô ích, nói lúc trước liền không nên sinh nàng ra, bởi vì câu nói này, Triệu Thải Nam không ít lần cho nàng một bạt tai.
Advertisement
"Ta chỉ còn những thứ này." Triệu Mộ Tịch từ trong túi tiền rút ra hai trăm tệ, nhét vào trong tay Triệu Thải Nam.
"Ngươi đưa thẻ cho ta." Triệu Thải Nam đưa tay muốn lấy đi thẻ ngân hàng của nàng.
"Còn thiếu nợ bao nhiêu?"
"Hai mươi lăm vạn."
Lại là hai mươi lăm vạn, "Bên trong thẻ của ta không có nhiều tiền như vậy!"
Lúc này Triệu Thải Nam đã đoạt đi ví tiền của nàng, "Ta đã kéo dài bên kia, để bọn họ dàn xếp, ngươi một khi có tiền liền chuyển vào trong tấm thẻ này. Mộ Tịch, chỉ lần này thôi, sau này ta đều nghe lời ngươi, cũng không tiếp tục xằng bậy."
Cuối cùng một lần, cũng không biết nàng đã nói qua bao nhiêu lần cuối cùng một lần, lời này của nàng nếu có thể tin, lợn cái cũng có thể lên cây. Triệu Mộ Tịch đoạt lại ví tiền của mình từ trong tay nàng, "Ta không có tiền, muốn tiền chính ngươi đi kiếm."
"Triệu Mộ Tịch, ta tốt xấu gì cũng là mẹ ngươi, ta sinh ra ngươi, nhọc nhằn khổ sở đem ngươi nuôi lớn, ngươi liền như vậy đối với ta? !"
Đòi tiền liền bắt đầu dùng chiêu tình thân, những năm này Triệu Mộ Tịch thực sự là chịu đủ lắm rồi, một cơn tức giận chặn ở ngực, cố nén mới không có để cho nó bạo phát, tức không nhịn nổi, Triệu Mộ Tịch cười lạnh nói, "Ta có để cho ngươi sinh ra ta sao? Có một người mẹ như ngươi chi bằng không có!"
"Ngươi. . ."
Bộp một tiếng, một cái bạt tai đánh vào trên mặt của chính mình, đau, rát đau, Triệu Mộ Tịch không nói gì nữa, hai mắt vô thần, nhưng nước mắt từng viên lớn tiếp nối nhau rơi xuống.
Triệu Thải Nam lấy đi thẻ ngân hàng của nàng, nhìn dấu tay trên gương mặt trắng nõn của nàng, biết mình lần này ra tay rất nặng, thuận miệng bàn giao hai câu, "Ngươi về sớm một chút, bôi chút dược."
Mẫu thân quan tâm nàng, cũng chỉ có vào lúc này.
Triệu Mộ Tịch ngồi xuống ở một bồn hoa bên cạnh, làn váy quét trên đất, mặc cho bị bụi đất làm bẩn, nàng vùi đầu vào đầu gối nghẹn ngào một hồi, lại hấp mũi ngẩng đầu lên, nhìn màn đêm, một bên nhìn một bên đưa tay lau nước mắt trên mặt.
Kỷ Dữ Đường không nghe được các nàng đang nói cái gì, thế nhưng một cái bạt tai kia, cách khoảng cách xa như vậy cũng có thể nhìn ra. . . Nữ nhân kia ra tay thực sự là nặng. Nàng đang khóc, rõ ràng lau không hết nước mắt, nhưng vẫn cố chấp lau...
Cũng khoảng nửa tiếng đồng hồ, Triệu Mộ Tịch ngồi tại chỗ ngẩng đầu nhìn trời, vẫn duy trì động tác này không thay đổi. . . Kỷ Dữ Đường chỉ ngồi ở trong xe nhìn nàng, không có xuống.
Quật cường mạnh mẽ như Triệu Mộ Tịch, nhất định không hy vọng tình cảnh này bị những người khác nhìn thấy đi.
Gió đêm thổi qua cây nhãn lồng, rì rào vang lên, đèn đường ở rìa đường sắp hỏng rồi, chợt sáng chợt tắt. Ròng rã một canh giờ trôi qua, nàng vẫn còn ngồi ở chỗ đó.
Lối nhỏ này không phồn hoa bằng chợ đêm, tình cờ sẽ có một đám túm năm tụm ba đi qua. Một trận tiếng huýt gió truyền đến, hai tên du thủ du thực ngậm thuốc lá, cà lơ phất phơ hướng bên này đi tới, Triệu Mộ Tịch thấy, làm bộ giống như không nhìn thấy, sửa lại váy một chút, đứng dậy chuẩn bị rời đi, trị an ở vùng này không được tốt lắm.
Tiếng huýt gió vẫn còn đang vang lên, đồng thời cách mình càng ngày càng gần, Triệu Mộ Tịch lúc này xác định, bọn họ là đang hướng về phía chính mình thổi, liền xoay người, tăng nhanh bước chân đi tới.
Phía sau tiếng bước chân tựa hồ càng ngày càng gấp rút, Triệu Mộ Tịch không dám quay đầu lại, bước ra bước chân, hướng nơi chợ đêm nhiều người chạy đến.
Hai tên côn đồ cầm trong tay nửa điếu thuốc vung một cái, khẩn trương theo sát tới.
Đáng chết.
Nàng mang giày cao gót, chạy thế nào lại hai đại nam nhân, Triệu Mộ Tịch một mặt đi nhanh, một mặt đưa tay hướng vào trong túi xách lục lọi, tìm thấy một cái đèn pin phòng sói, những thứ đồ này, nàng đều luôn mang theo bên người, lúc trước mua cũng là để có cái để an tâm, không nghĩ tới hôm nay đúng là muốn phát huy công dụng.
Ngay lúc Triệu Mộ Tịch đang khổ sở suy nghĩ nên thoát thân như thế nào, thì một chiếc xe hơi màu đen đứng ở bên người mình, đánh đèn xe. . .
Triệu Mộ Tịch nhìn bảng số xe quen thuộc, làm sao có thể không quen thuộc, trước đây ở tổng bộ của HK, mỗi ngày nàng đều đợi chiếc xe này.
Advertisement
- In Serial40 Chapters
Shattered Blood
Some questions are best left unanswered. Obsessive Eugene law student, Haddie faces gruesome murder that leave victims impossibly incinerated. Could this be connected to her dad, who doesn't appear to age? If she digs too deep, she, or her friends might become the next set of ghastly remains. An urban fantasy origin story for the AngelSong Series with characters and magic inspired by the likes of Jane Yellowrock and Kate Daniels. Origin Story of the AngelSong Series
8 107 - In Serial51 Chapters
The call in the night, OneShots collection
It was a dark and long night, The stars and moon that once illuminate the way had darkened. Looking over the dark horizon, one had the fleeting sensation of seeing things in the dark: forgotten idols, lost giants, and monsters from the abyss consciousness. So many were those that he thought of having enter their home, the next istant nothing, but darkness, silence and void loomed over him. Something was calling him from afar, and it drove him mad. It brought him here, into these forsaken lands. He didn't know what it was that compelled him. A longing? A hope? An illusion? A vision? Despite his misgivings, he advanced further into the darkness, guided only by it that called for him. Would this call ever be heard? This is a collection of short stories that I have written, they primarily deal with themes of change, renewal and struggle. -Winner of November 2020 Writathon.I am looking for an editor, if someone wants to help me avoid typos please contact me.The cover is a particular of Los Entering the Grave by William Blake
8 471 - In Serial26 Chapters
Voidsong (A NaNoWriMo 2018 winner)
Synopsys: The Empire thought humanity died, and forgot all about it. The Empire is mistaken. A Note From the Author: This story was written as a National Novel Writing Month 2018 entrant. As such, its entire 50,000+ word length was written between November 1, 2018 and November 31, 2018. Overall, I would consider this no more than a polished draft. In that vein, the chapters have no names, only numbers. Special thanks to Chronus on youtube for answering my questions on NATO radio procedures! My Apologies to the Finnish Language, which I have abused in (probably) unforgivable ways to create Twisted Empire names. If anyone is interested, break the names up by commas and toss them into your favorite translation program (I used Google Translate, and tried to avoid umlauts and other accents) for some semi bilingual boni. If I got something wrong (and I know I did… somewhere…) let me know over on reddit and I will see what I can do to fix the mistake. Lyrics, where included, are cited in footnotes.
8 153 - In Serial22 Chapters
Magicat
Our main character (a cat) adventures with his friends and encounters many situations.Author's Note:Hello. This is my first story. Though I hesitate to call it such. It is supposed to be relatively relaxed for the most part. Any constructive criticism is welcome. My updates will be slower than a snail and my chapters are relatively short so deal with it please and don't murder me. Romance should come in later. Thank you~
8 74 - In Serial47 Chapters
Ripped Jeans and Werewolf Kisses
"I am visiting under unusual circumstances. I won't bore you with the details but I have lost something of mine and I was hoping you could help me find it." " I'm sure I can help you find whatever you need." He was slightly confused. "But what exactly have you lost?""My mate." Silence."Does she know you are looking for her?""Oh yes, she knows."Camila started choking on her food. She tried to maintain her spluttering so she wouldn't draw attention to herself. Taine noticed and decided to keep going. His eyes bored into her. "She actually decided to run from me... I don't know if she was a coward or just too weak and selfish to even consider giving me chance."She threw her cutlery down and stood up, leaning over the table. Her teeth were bared and a low growl emitted from the back of her throat. She felt hairs rising on her arms and neck. Usually even-tempered, she was now bubbling with rage. Taine didn't react well to her growl and mirrored her pose. He was trying to put her in her place, into submission. She was not having it. ---Destiny's collide, they crash and they scar. Rough seas, tidal waves, fighting for dominance in an ocean so deep...Despite the viscous ink of lies and deceit, secrets, sins one breath from leaving the lips. Love is the serenity that can calm all storms and transform all hardened hearts. For to love is to be set free from all shackles that bind you to the darkness. Whether it is the red string of fate or the curse of the moon, you cannot hide from your destiny. IT WILL FIND YOU. So...will you fight it?
8 160 - In Serial50 Chapters
Stella and the Boxer
The Wattys 2014 "Undiscovered Gem" Stella Henry is afraid of a lot of things. As a child, her simple, comfortable home life did not prepare her for the sort of people whom she would meet as a younger teenager. Now eighteen and a freshman at Clemson University, Stella meets Charlie, who, like her, has long been keeping others at bay. Though his disposition is kind and gentle, Charlie is a boxer, and his world only reminds Stella of elements of her past she would like to forget. When both realize that they have a safe place in one another, they start to overcome their fear of other people, and of letting them get close enough to matter.In many ways, this is a story about allowing people to matter to our lives, and about meaning something to them, in turn. At some point in your day, in your routine, in your life, you will matter to someone. That is a special kind of power, do be careful with it. "We love people not so much for the good they've done us, as for the good we've done them." Leo Tolstoy, War and Peace
8 134

