《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 21
Advertisement
"Kỷ tổng, vậy ngươi dạy dỗ ta, làm sao mới có thể biến thành như ngươi vậy?"
Ánh mắt xấu xa của Triệu Mộ Tịch rơi vào vị trí trước ngực nàng, nói tới "Trêu đùa lưu manh", là do Kỷ tổng bắt đầu trước. Kỷ tổng vóc người rất tốt, nên lồi sẽ lồi, nên lõm sẽ lõm, lần đầu tiên Triệu Mộ Tịch nhìn thấy nàng, dù chỉ thoáng qua, đặc biệt là bóng lưng, một bộ cốt hồ điệp, thật là khiến người ta nhìn một lần liền khó quên.
"Ta gien tốt."
Triệu Mộ Tịch từ đáy lòng thật khâm phục nàng, mặc kệ chuyện gì cũng có thể bị nàng nói tới đàng hoàng trịnh trọng, Triệu Mộ Tịch thật sự muốn biết lúc nàng không đứng đắn, sẽ là cái bộ dáng gì. Thời điểm chính kinh còn có thể mê hoặc người đến thần hồn điên đảo, vậy nếu như không đứng đắn lên. . . Khụ.
Nghĩ lung ta lung tung cái gì vậy.
Triệu Mộ Tịch bưng cháo đã nấu xong đến bàn ăn, múc một chén đưa đến trước mặt Kỷ Dữ Đường, nhiệm vụ hoàn thành, hiện tại sắp tới mười một giờ.
Hương vị vừa miệng, Kỷ Dữ Đường không quá thích ăn cháo, chứ đừng nói đến loại cháo bình thường này, thế nhưng Triệu Mộ Tịch nấu nàng lại uống đến quen thuộc, không phải nói mùi vị là kinh diễm cỡ nào, một bát cháo có thể có bao nhiêu mùi vị đặc biệt đây, chỉ là uống cảm thấy thoải mái mà thôi, thời điểm rót vào dạ dày, thật giống như có thể ấm đến toàn thân.
Triệu Mộ Tịch đứng ở đằng kia một lúc, nhìn nàng cái miệng nhỏ uống cháo, nói rằng, "Ngươi chậm rãi uống, ta đi trước."
Kỷ Dữ Đường thả chén sứ trên tay xuống, ngẩng đầu lên nói, "Nhiều như vậy ta uống không hết, ngươi cũng uống chút đi."
"Hai vạn khối cháo." Triệu Mộ Tịch đùa giỡn nói, "Ta uống không nổi."
"Ta mời ngươi uống."
Buổi tối Triệu Mộ Tịch còn chưa ăn gì liền chạy tới đây, hiện tại trong bụng đúng là trống rỗng, nếu Kỷ Dữ Đường đã nói như vậy, nàng cũng không khách khí, trực tiếp lôi một cái ghế ra, ngồi xuống ở đối diện Kỷ Dữ Đường.
Hai người yên tĩnh ăn cháo, không nói gì, Triệu Mộ Tịch sau khi ăn hơn nửa bá, mới há mồm nói, "Kỷ tổng, ta nói thật lòng. . ."
Kỷ Dữ Đường nhấc mắt, chờ câu sau của nàng.
"Sau này chuyện như vậy đừng tìm ta. . ."
Triệu Mộ Tịch nhẹ nhàng quấy cháo ở trong chén, mặc kệ là ngữ khí hay là biểu hiện, đều vô cùng chân thành, nhưng chỉ đổi lấy được một câu. . .
"Giá cả có thể thương lượng."
"Kỷ tổng!" Sáu chữ lạnh băng băng như vậy, làm Triệu Mộ Tịch thật sự tức giận, nàng thẳng thắn dứt khoát đứng lên, "Cứ như vậy đi, lần trước ngươi giúp ta, lần này coi như ta trả ngươi ân tình, ngươi không cần cho ta tiền."
Vừa đứng lên, ghế dựa cùng sàn nhà bằng gỗ ma sát tạo ra tiếng vang chói tai, Triệu Mộ Tịch cầm túi của mình lên, cũng không quay đầu lại liền đi, nàng rất ít khi như vậy ở trước mặt những người khác, đem hết tất cả không cao hứng đều viết lên mặt.
Advertisement
Một tiếng vang nặng nề vang lên, cửa bị đóng lại, không nhẹ không nặng.
Phản ứng quá khích của Triệu Mộ Tịch làm Kỷ Dữ Đường rơi vào trầm mặc, nhưng Kỷ Dữ Đường không có gọi nàng lại, càng không giải thích gì hết, chỉ nhìn chằm chằm chén cháo nàng đã uống qua, đăm chiêu.
Ra khỏi khu nhà ở cao cấp giàu có, Triệu Mộ Tịch đuổi kịp chuyến tàu điện ngầm cuối cùng, lúc này đã không còn người nào. Lúc ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên cửa sổ xe ở đối diện là khuôn mặt của mình, sắc mặt có chút quá khó coi, mình đang làm cái quỷ gì vậy, Triệu Mộ Tịch nhìn chằm chằm khuôn mặt mơ hồ kia, ở trong lòng thầm mắng chính mình.
Triệu Mộ Tịch không cảm thấy Kỷ Dữ Đường là người có EQ thấp, lẽ nào nàng không nhìn ra chính mình là. . . Chân tâm quan tâm nàng sao? Nói chuyện cứ phải đưa tiền ra sao, xem ra đây chính là cái gọi là sự khác nhau, Triệu Mộ Tịch còn nhớ tới ngày đó, nàng ở trước mặt Kỷ Dữ Đường lộ ra bộ dạng "Ngôn luận hám làm giàu", ". . . Tiền liền rất muốn như vậy! Tiền chính là sinh mạng của ta!"
Đem tiền đặt ở bên miệng, trước đây Triệu Mộ Tịch cảm giác chuyện đó không có vấn đề gì, nàng chỉ là đang đối mặt với hiện thực mà thôi, cũng không có gì đáng thẹn. Thế nhưng hiện tại, nàng bắt đầu có chút chán ghét dáng vẻ ấy của mình, Kỷ Dữ Đường chính là nghĩ nàng như vậy đi, một trăm phần trăm là nữ nhân hám làm giàu, thậm chí đến mức hết thuốc chữa.
Buồn cười, nàng quan tâm cái nhìn của Kỷ Dữ Đường như thế làm gì, không phải đang tự tìm khó chịu cho mình sao.
"Mộ Tịch, tình huống hiện tại của ngươi như thế nào, còn ở nhà Kỷ Dữ Đường sao?" Thời điểm hơn mười một giờ Lâm Vi gọi điện thoại cho Triệu Mộ Tịch, nàng vẫn có chút không yên lòng Triệu Mộ Tịch, đối phương nghe một cú điện thoại, ngay cả ăn cũng không ăn, liền đi.
"Ngươi đừng đề cập nàng với ta!" Triệu Mộ Tịch hống một câu.
Lúc nói chuyện âm thanh của Lâm Vi cũng yếu đi, ". . . Làm sao?"
"Về nhà, ta không có chuyện gì, đừng lo lắng, liền như vậy, ta treo."
"Ai. . ." Lâm Vi giống như đang nghe Triệu Mộ Tịch niệm Tam Tự kinh, nói một hơi không dứt, Lâm Vi còn chưa kịp hỏi nàng tình huống cụ thể, nàng liền cúp điện thoại, nghe ngữ khí của nàng, tâm tình tựa hồ không được tốt, cũng không biết buổi tối đến tột cùng đã phát sinh cái gì.
Từ buổi tối ngày hôm ấy qua đi, Kỷ Dữ Đường không liên hệ với nàng nữa, bên trong tài khoản thẻ của nàng cũng không có thu được 2 vạn khối tiền chuyển khoản, không có thu được khoản tiền kia, Triệu Mộ Tịch trái lại cảm thấy ung dung, nàng cùng Kỷ Dữ Đường trong lúc đó không hiểu ra sao lại gặp nhau, rốt cục có thể vẽ lên một dấu chấm tròn rồi.
Nhưng mà, ngay ở thời điểm Triệu Mộ Tịch bắt đầu cảm thấy thoải mái, bước ngoặt mới lại xuất hiện, thực sự là ứng với câu nói kia "Duyên phận trời định", hai người nếu đã có duyên, muốn bỏ cũng bỏ không được.
Advertisement
Tất cả, đều bắt đầu từ một khắc Triệu Mộ Tịch nhận cú điện thoại kia, nàng phát hiện, nàng thật không có biện pháp từ chối Kỷ Dữ Đường. . .
Triệu Mộ Tịch lần thứ hai nhận được điện thoại từ Kỷ tổng, hẳn là ba, bốn ngày sau. Nhắc tới cũng thật trùng hợp, lúc đó nàng đang đứng trước một máy gắp thú, ở thương trước lúc trước nàng cùng Kỷ Dữ Đường cùng nhau tới, nàng thất thần đang muốn nhớ tới Kỷ Dữ Đường, sau đó di động trong tay chấn động, vừa cầm lên nhìn, là Kỷ Dữ Đường gọi điện thoại cho nàng. . .
Muốn cự tuyệt, nhưng cuối cùng vẫn tiếp nhận, Triệu Mộ Tịch cũng không rõ, rốt cuộc là mình đang nghĩ cái gì, nàng cảm giác mình nên chán ghét Kỷ Dữ Đường mới phải, nhưng trên thực tế lại không phải như vậy, lúc Kỷ Dữ Đường lại một lần nữa chủ động liên hệ với nàng, vừa nhìn thấy cái số này, trong lòng nàng kỳ thực vẫn còn có chút "Kích động", việc đó Triệu Mộ Tịch không phủ nhận.
Sau khi tiếp lên nghe, Triệu Mộ Tịch không có chủ động chào hỏi, mà đối phương cũng đang trầm mặc, giống như cả hai đều đang đợi đối phương mở miệng trước.
"Còn đang giận ta?" Nàng còn chưa nói gì, Kỷ Dữ Đường lại giống như nhìn thấy bộ dạng sinh hờn dỗi của nàng. Kỷ Dữ Đường vừa mới tan tầm từ công ty đi ra, lúc này đang ngồi ở trong xe nắm lấy tiểu trư hồng phấn kia, món đồ chơi này vẫn thả ở trong xe, cũng không có lấy ra ngoài.
Kỷ Dữ Đường nói chuyện, trong cổ họng của Triệu Mộ Tịch giống như bị tắc lại, không biết làm sao để mở miệng.
Đúng vậy, lấy EQ của Kỷ tổng, nàng làm sao có khả năng không nhìn thấy mình đang tức giận, từ buổi tối ngày hôm ấy xin nàng ăn bánh rán trái cây, liền nhìn ra rồi đi, vì sao còn cố ý dùng "Hai vạn" đến khí chính mình?
"Không có chuyện gì ta cúp điện thoại." Triệu Mộ Tịch nói lời trái lương tâm, trong lòng nàng không phải muốn như vậy, nếu như thật sự nghĩ như vậy, thì sẽ không tiếp cú điện thoại này, nàng cùng Kỷ Dữ Đường trong lúc đó còn có chuyện gì để nói.
"Triệu Mộ Tịch." Kỷ Dữ Đường hô tên của nàng, từ trong thanh âm của nàng, đều có thể nghe được nàng đang nháo nhỏ tính khí, "Ngươi chính là đang giận ta."
Nghe Kỷ Dữ Đường nói như vậy, Triệu Mộ Tịch cười khinh thường, thật giống như đoán đúng tâm tư của người khác, nàng cảm giác rất có thành công a. Biết Kỷ tổng lợi hại, không chỉ có thuật đọc tâm, mà cách điện thoại cũng có thể biết người khác đang suy nghĩ gì, Triệu Mộ Tịch đơn giản liền đối với Kỷ Dữ Đường phát tiết, hét lên. . .
"Ta tức giận thì sao? Ai quy định ta không thể giận ngươi a, Kỷ tổng, ngươi người này thật khôi hài, quản cũng thật là rộng. . ."
Âm điệu của Triệu Mộ Tịch lúc nói chuyện đột nhiên nâng cao vài phân, giống như đang gây gổ với người khác vậy, dẫn đến các du khách bên cạnh dồn dập dùng ánh mắt vây xem, Triệu Mộ Tịch nâng điện thoại di động, chui vào một chỗ vắng người để nói chuyện.
Giọng điệu này làm cho người ta cảm thấy rất mạnh mẽ, sức lực của Triệu tiểu thư đã trở về, Kỷ Dữ Đường rất vui mừng, nhếch miệng cười.
Cười? Triệu Mộ Tịch nghe được đầu bên kia điện thoại đang cười khẽ, Kỷ tổng có phải là nhìn thấy mình "Tức giận xù lông" sẽ rất vui vẻ đúng không?
"Nếu như ngày đó ta làm ngươi thấy không thoải mái, ta xin lỗi, thật xấu hổ."
Kỷ Dữ Đường là thành tâm nói, kỳ thực từ bữa ăn khuya đêm đó ngẫu nhiên gặp lại Triệu Mộ Tịch bắt đầu, nàng cũng tính là có chút hiểu rõ Triệu Mộ Tịch, Triệu Mộ Tịch không giống như nàng tưởng tượng lúc vừa mới bắt đầu, là một nữ nhân đơn thuần hám làm giàu. Sau đó, nàng gọi Triệu Mộ Tịch qua giúp nàng nấu cháo, đánh giá sự tình quả nhiên Triệu tiểu thư tức giận, cũng coi như là trong quá trình tiếp xúc có bỏ thêm một loại thăm dò đi, những năm này, Kỷ Dữ Đường đã quen đi thử lòng tham của một người rồi.
Lúc ở chung cùng Triệu Mộ Tịch, Kỷ Dữ Đường cảm giác thật thoải mái, không phải là bởi vì kỹ năng diễn của Triệu Mộ Tịch, mà bởi vì Triệu tiểu thư có lúc nghiêm túc lên, thật sự rất được người yêu thích.
Lúc mới bắt đầu, Triệu Mộ Tịch cảm thấy Kỷ tổng vô cùng dễ tiếp xúc, là bởi vì nàng không biết Kỷ Dữ Đường. Kỷ Dữ Đường có lòng nghi ngờ rất nặng, vì lẽ đó từ lúc Triệu Mộ Tịch liên tiếp xuất hiện ở bên cạnh mình, Kỷ Dữ Đường cũng đã bắt đầu hoài nghi ý đồ tiếp cận của Triệu Mộ Tịch, đồng thời điều tra nàng.
Triệu tiểu thư đúng là rất ngu ngốc còn rất ngây thơ, khả năng là chưa từng gặp qua đối thủ nào giảo hoạt như thế, lúc này ngã xuống không còn một mống, đến nỗi sau đó, đem chính mình "Đền" tiến vào.
"Ta. . ."
"Sẽ không có lần sau." Kỷ Dữ Đường đánh gãy nàng, ôn nhu nói.
Kỷ tổng nói chuyện ôn nhu như thế, đối với Triệu Mộ Tịch mà nói quả thực là tấn công dữ dội, trong nháy mắt đã muốn tha thứ nàng, Triệu Mộ Tịch a, ngươi có chút tiền đồ được không, người khác tùy tiện nói mấy câu, chính mình lại bị dao động rồi...
Mấy ngày trước nàng còn ở trước mặt Lâm Vi nhổ nước bọt Kỷ Dữ Đường, hiện tại bởi vì mấy câu nói của Kỷ tổng, Triệu Mộ Tịch lại quên đến sạch sành sanh.
Triệu Mộ Tịch nhìn ra rất chuẩn, Kỷ tổng đúng là cáo già, bản thân mình đang suy nghĩ gì nàng đều đoán được, hơn nữa còn am hiểu đối nhân, Triệu Mộ Tịch từ lúc gặp gỡ nàng, liền chưa từng chạy thoát khỏi lòng bàn tay của nàng.
"Ngươi hôm nào có thời gian? Ta mời ngài ăn cơm."
"Ăn cơm. . ." Triệu Mộ Tịch nhỏ giọng lặp lại hai chữ này, trong lòng rõ ràng có chút rục rà rục rịch, nhưng vẫn kiên trì một phần quật cường cuối cùng của mình, khó chịu trả lời, "Ta. . . Không có hứng thú."
Advertisement
Underworld
It is 2144, just a dozen years since the last (4th) world war, also known as the "Last War". Now Earth is united under a global government. All labor is automated, so humanity now lives a life of leasure. With sporting events banned as uninclusive and discriminitory e-sports stars now stand at the peak of global celebrities just as sports stars used to. Full body experience virtual reality or FBEVR (pronounced as fever in english), is now the main source of entertainment for most of humanity. However society does have it's darker side, as the losers of the "Last War" have been pushed to the edges of human society, forced to work for the state as "punishment" for their sins. One such "Sinner" is a former E-sports celebrity of an old style VRMMO called Underworld was now a nobody known as Mark Ulrich. Mark, who now lives cut off from most of modern society with his teenage daughter and the ghosts of the Last War deep in Arizona's Sonoran Desert, is visited by an old friend Leo about a new FBEVRMMO which is to be released soon called Underworld-GOLD, with an offer to reprise his old glory.
8 207Re: Draugr (Dropped)
Aevan was a normal undergraduate student, until the day he awoke wrapped in linoleum. He escapes his binds, only to find he’s no longer human. In fact, he’s not even alive… This is the story of Aevan the draugr as he struggles to adapt and err..."unlive" in the classiest fantasy multiverse: Wonderland. [Dropped. Lost all interest for it. Like I said, don't expect much. Hard work betrays none but dreams betray all. Thanks for reading it.]
8 134The Angel System: Outer Heaven
"Outer Heaven" The place where one can start a new life of Paradise. The world is suffering from a huge surge of suicides that are done in pursuit of a land called "Outer Heaven". According to a cult, if you place a brand on your arm and chant magic words, after dying you are transported to a new world of paradise. After losing his fiance in a devestating catastrophe, Lucius, an arrogant man who had never known loss comits suicide, transporting him to this new world. When he gets reincarnated as an Angel with a strange power that allows him trancend his angel form. He pledges to live his second life differently, living for others rather than himself. But as he spends more and more time in this Sanguine Paradise he begins to question whether he truly has made it to heaven, and sets out on a journey to find the truth of this mysterious place.
8 161Accidental Warrior
An orphen, Zara Elliot has accidentally become one of the two warriors destined to save Grissisda. Her partner Kento Ye Reild shares a strange bond with her heart. But can this love last in war? Can they survive the heavy blow of the truth? How strong is their love? A dangerous love story.
8 91Life With Creepypastas
when a mysterious faceless stick tree man believes you, a random wimpy teenager, is worthy enough to be one of his epic edgy sidekicks and murder people for touching his poor quality emo sketch book pages he leaves on trees.⦻this is a CRACKFIC/jokepasta with no direct storyline or plot. if you're looking for a well-written serious story with a good plot, this isn't it.they/them pronouns.⚠️ WARNING: curse warning. lots of cursing, we blame jeff. mentions of blood, gore, and the usual that comes with a platter of creepy pasta ⚠️#899 in fanfiction, yipee
8 191(TinCan) I Hate U.
Tin - you hate me? For what's the reason? Can stopped walking and turned to him. So confused as to why he sounded so broken all of a sudden.Can - why are you asking such stupid questions?Tin - you're being unfair. I told you my reason why I hate you, you should tell me yours.Can - we're enemies.Tin- enemies? (Turned to Can) tell me... tell me why do I feel this pain whenever you says something like that? (Punched his heart) it hurts... a lot right here. (Punched his heart a couple more as he started to weep.) Can...Can, why?Author's note:Hello everyone! I'm new to this and my grammer is suck big time but I am a fan of these lovely bl romance so I am writing a story of my own. Read if you like and also please support me! It would really help encourage me. Hehe!
8 126