《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 16
Advertisement
"Ai bảo ngươi ngốc a."
Triệu Mộ Tịch liên tiếp bị trêu, nàng cho rằng Kỷ tổng sẽ không tẻ nhạt như thế, nhưng sự thực chứng minh, Kỷ tổng so với nàng tưởng tượng còn muốn tẻ nhạt hơn.
"Tẻ nhạt." Nói xong, Triệu Mộ Tịch cũng nở nụ cười, đặc biệt là hiếm khi thấy Kỷ tổng cười đến vui vẻ như vậy, "Ngươi còn rất ấu trĩ. . ."
Có điều, ở trước mặt Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch luôn cảm giác trí thông minh của mình có chút thấp.
Ngày thứ hai, Kỷ Dữ Đường đơn giản không gọi a di làm cơm tới đây, trong nhà cái gì cũng sẵn có, cái không cần cũng có nốt, hơn nữa Triệu Mộ Tịch làm cơm, xác thực càng hợp khẩu vị của mình hơn.
Triệu Mộ Tịch ngày hôm nay có chút dậy muộn, ngáp một cái đi ra thì thấy Kỷ Dữ Đường đang mặc áo ngủ uống rượu đỏ, ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách lầu một, cầm iPad đang làm gì đó, cảnh tượng này thực là đẹp mắt.
Triệu Mộ Tịch nằm nhoài trên lan can lầu hai, mơ mơ màng màng mà nhìn nàng, da dẻ thật trắng, trắng đến trong suốt, tóc dài rối tung bung xoã, đặc biệt toát lên mùi vị nữ nhân thành thục, đại khái chỉ cần nở nụ cười, liền có thể khiến nam nhân mê đến thất điên bát đảo.
"Đã mấy giờ rồi, giờ ngươi mới tỉnh?" Kỷ Dữ Đường ngẩng đầu lên, liền bắt được Triệu tiểu thư đang "Nhìn trộm", còn buồn ngủ, ngày hôm nay đã nói tốt muốn làm điểm tâm, vừa nằm xuống ngủ thẳng đến tám giờ, trong phòng còn không có động tĩnh. Kỷ Dữ Đường tiếp tục nhìn màn hình iPad, nói ba chữ, "Ta đói."
Triệu Mộ Tịch quên đặt đồng hồ báo thức, không ai gọi nàng, nàng có thể ngủ thẳng đến buổi trưa, ngày hôm nay vẫn tính là dậy sớm.
"Ừ. . . Ta đi làm điểm tâm." Vừa mới tỉnh lại, âm thanh của Triệu Mộ Tịch đều mềm mại hơn so với bình thường, còn mang theo chút lười biếng.
Nghe được âm thanh này, Kỷ Dữ Đường lại ngẩng đầu lên, lúc này Triệu Mộ Tịch đã xoay người, đưa tay túm lấy mái tóc có chút ngổn ngang, kéo dài hai cái chân miễn cưỡng đi về phòng ngủ . . .
Qua đêm ở nhà người khác, thật đúng là không có chút nào khách khí.
Mười mấy phút sau, Triệu Mộ Tịch rửa mặt xong xuôi, cũng lười thay quần áo trên người, trên người mặc một cái áo T-shirt trắng dài, hoàn toàn che khuất hạ thân, để trần hai cái chân dài trắng nõn thẳng tắp, giẫm lên cầu thang, cộc cộc đi xuống dưới lầu.
"Kỷ tổng, ngươi muốn ăn cái gì?" Triệu Mộ Tịch đi tới trước mặt Kỷ Dữ Đường, một bên vừa nói, một bên đưa bàn tay ra sau đầu, gom mái tóc đen bóng nhu thuận, đơn giản cuốn lên.
Nàng không có trang điểm, thật có chút giống sinh viên đại học chưa tốt nghiệp, cũng có thể là tướng mạo trời sinh hiện ra tuổi còn nhỏ, Kỷ Dữ Đường thả iPad trên tay xuống, "Tùy tiện."
Tùy tiện chính là khó hầu hạ nhất, có điều Kỷ Dữ Đường hình như không kiêng ăn gì cả, Triệu Mộ Tịch cuốn xong tóc, cười nói, "Vậy ta tùy tiện làm."
Advertisement
"Đúng rồi, ngươi có bận gì không?" Triệu Mộ Tịch nhìn nàng ngày hôm nay rất nhàn nhã, tám giờ rưỡi còn mặc áo ngủ ngồi ở trong phòng khách, cũng không trang điểm, "Nếu như không bận gì, ta liền nấu chút cháo."
"Không bận rộn gì."
Triệu Mộ Tịch đi vào nhà bếp, lôi kéo tủ lạnh ở bên trong tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn, có thể nói là không thiếu gì cả, một mình nàng có thể ăn nhiều như vậy sao?
Trước tiên nấu canh bí đỏ, Triệu Mộ Tịch từ trong tủ lạnh lấy ra trứng gà, bột mì, sữa bò, chuẩn bị làm bánh.
Kỷ Dữ Đường đi tới cửa phòng bếp, dựa vào bên cạnh khuông cửa, nàng làm cơm động tác rất thành thục.
"Làm sao, ngươi sợ ta hạ độc sao?" Triệu Mộ Tịch một bên đánh trứng gà, một bên xoay người cùng Kỷ Dữ Đường trêu đùa, "Nếu như đói bụng, ngươi ăn trước chút bánh quy đi."
"Ta thấyngươi rất thích hợp làm bảo mẫu." Kỷ Dữ Đường không nhanh không chậm nói, "Muốn ta giới thiệu việc làm cho ngươi không?"
"Đùa gì thế. . ." Tuy rằng thời đại này tiền lương của bảo mẫu không thấp, nhưng đi làm đường hoàng, Triệu Mộ Tịch thật sự không trả nổi nợ nần, nàng làm cơm chân tay rất nhanh nhẹn, tán gẫu cũng không làm lỡ việc, "Tiền lương thấp hơn mười vạn ta không làm a."
"Sao ngươi không đi cướp luôn đi?"
Triệu Mộ Tịch cười khanh khách, bởi vì Kỷ tổng dùng một bộ ngữ khí nghiêm chỉnh nói một câu như thế, thật sự có một loại cảm giác vui vẻ, "Nếu như cướp được ta đã sớm đi cướp."
Trứng gà cùng bánh rán ở trong chảo phát sinh ra tiếng vang, mùi thơm tràn ngập toàn bộ nhà bếp, Triệu Mộ Tịch cúi đầu nghiêm túc làm điểm tâm, Kỷ Dữ Đường nhìn gò má của nàng, nàng nhìn người luôn luôn rất chuẩn, Triệu Mộ Tịch yêu thích tiền, nhưng không phải là loại ái mộ hư vinh.
"Ngươi rất thiếu tiền sao?"
"Tiền a, đương nhiên càng nhiều càng tốt. . ." Triệu Mộ Tịch tráng xong bánh rán bày ra bàn, tự nói một mình, Kỷ Dữ Đường khẳng định không thể nào hiểu được cái cảm giác này, đối với nàng mà nói, tiền tài chỉ là một chuỗi chữ số, nhưng đối với mình mà nói, lại có ý nghĩa không hề tầm thường.
Cả ngày đem tiền treo ở ngoài miệng, để ở trong lòng, Triệu Mộ Tịch cũng không thích như vậy, như vậy rất "Dung tục", nhưng cũng rất hiện thực.
"Được rồi."
Canh bí đỏ, trứng gà, bánh rán đều nóng hầm hập, dạ dày của nàng không tốt, càng phải ăn bữa sáng đúng hạn.
Hai người, ăn một bữa sáng không tính là phong phú nhưng lại rất ấm áp, Triệu Mộ Tịch muốn nói gì đó để đánh vỡ yên tĩnh, ". . . Gần đây không uống rượu chứ?"
"Việc này có quan hệ gì với ngươi sao?"
". . ." Lại tự chuốc lấy nhục nhã, lòng tốt bị cho là lòng lang dạ thú, trên mặt của Triệu Mộ Tịch có chút ngạo kiều, giả ý dửng dưng như không, nói rằng : "Ta chính là thuận miệng hỏi mà thôi, ai quản ngươi uống hay không uống. . ."
Cũng không biết buổi tối ngày hôm ấy, là ai cố ý thua trò chơi, thay người ta uống rượu. Những điều này Kỷ Dữ Đường tự nhiên đều để ở trong mắt, có lúc nàng nói dối, còn rất được người ta yêu thích, Kỷ Dữ Đường nhẹ giọng nói rằng, "Không uống, ngươi cũng uống ít một chút."
Advertisement
" Việc này có quan hệ gì với ngươi sao?" Triệu Mộ Tịch cũng ăn miếng trả miếng, bản lĩnh nói một đằng làm một nẻo của Kỷ tổng cũng không tồi, nàng cũng giống như mình, không thể tin hoàn toàn. Nhưng loại quan tâm nói một đằng làm một nẻo này, làm lòng Triệu Mộ Tịch có chút ấm áp, "Biết rồi."
Kỷ Dữ Đường còn muốn nói chút gì đó với nàng, nhưng lại cảm giác chính mình quản quá nhiều.
Một bát cháo uống vào bụng, đã cảm thấy có chút chắc bụng, Kỷ Dữ Đường so với bữa sáng bình thường đã ăn nhiều hơn rất nhiều rồi, nhìn đồng hồ , lúc sau còn muốn đi bệnh viện bồi lão gia tử.
Nửa giờ sau, Kỷ Dữ Đường đi trang điểm, thay đổi quần áo, chuẩn bị ra ngoài, Triệu Mộ Tịch đi tới cửa gọi nàng lại, "Ngươi liền yên tâm để ta một người ở chỗ này, không sợ ta trộm đồ của ngươi sao?"
Kỷ Dữ Đường giẫm lên giày cao gót, lấy tư thái "Ở trên cao nhìn xuống" mà nhìn Triệu Mộ Tịch, "Ngươi trộm thử xem."
Nàng ôn nhu mà mang theo uy hiếp, Triệu Mộ Tịch không dám trêu, "Vậy. . . Ngươi mấy giờ trở về?"
"Sáu giờ."
Hôm nay Hạ Tề tới tiếp nàng, Triệu Mộ Tịch nằm nhoài bên cạnh bệ cửa sổ, hứng lấy gió biển, nhìn Kỷ Dữ Đường lên xe của Hạ Tề, hơi giật mình nhìn chăm chú thật lâu, mãi đến khi bọn họ hoàn toàn biến mất ở tầm mắt của mình mới thôi.
Triệu Mộ Tịch xoay người nhìn thấy chính mình bên trong cửa kính, ăn mặc như vậy, trong lúc nhất thời có loại ảo giác, tựa như mình là tiểu tình nhân mà Kỷ tổng bao dưỡng, ban ngày nhìn nàng cùng vị hôn phu đi ra ngoài, sau đó chờ nàng buổi tối trở về. . .
Nghĩ cái gì lung ta lung tung vậy a, Triệu Mộ Tịch vỗ vào trán mình một cái, không nên giày xéo chính mình như vậy.
Từ ngày đó ở trên máy bay gặp phải Kỷ Dữ Đường bắt đầu, kế hoạch của Triệu Mộ Tịch hoàn toàn bị quấy rối, vốn là phải làm bạn gái ba ngày cho Khương Khải, kết quả ba ngày này đều cùng Kỷ Dữ Đường ở chung một chỗ, nói đến chính mình cũng cảm thấy khó mà tin nổi.
Thu thập xong bàn ăn, Triệu Mộ Tịch ngã nằm lên trên ghế sô pha, lăn qua lộn lại cầm điện thoại di động chơi, cuối cùng cũng không biết lúc nào thì nằm nhoài trên ghế sô pha, ngất ngất ngây ngây ngủ mất.
Kỷ Dữ Đường hơn bốn giờ chiều đã trở về, trong nhà rất yên tĩnh, cũng không thấy bóng dáng Triệu Mộ Tịch đâu, đi vào liền thấy, Triệu tiểu thư còn mặc đồ của buổi sáng, hai cái chân dài gác lên nhau, cả người nằm nhoài trên ghế sô pha ngủ ngon lành. . .
Thật đúng là xem nơi này như là nhà mình.
"Triệu Mộ Tịch." Kỷ Dữ Đường đứng ở sau lưng nàng, âm thanh gọi tên nàng cũng không hề lớn.
"Ừm. . ." Triệu Mộ Tịch hừ hừ hai tiếng, trở mình, mặt hướng lên trên tiếp tục ngủ, hoàn toàn không phát hiện bên cạnh có thêm một người.
Triệu Mộ Tịch là điển hình của cú mèo, nàng thích ngủ vào ban ngày, thói quen này hẳn là lúc lên đại học thì nuôi thành, khi đó vì kiếm tiền, buổi tối nàng thường thường đi quán bar làm kiêm chức, ban ngày lại tùy tiện ngủ bù hai, ba tiếng rồi mới đi học.
Sau đó Triệu Mộ Tịch nhàn rỗi liền yêu thích ngủ, bởi vì luôn cảm thấy trước đây ngủ quá ít, xem như là một loại bù đắp đi.
Triệu Mộ Tịch nằm ngửa, ngoẹo cổ qua một bên, vài sợi tóc ngổn ngang che trên gương mặt trắng nõn của nàng, Kỷ Dữ Đường không gọi nàng nữa, nhìn nàng ăn mặc ít như vậy, còn để trần hai cái chân. . . Ngủ cũng không lên giường ngủ, nhiệt độ bây giờ ở H thị tuy rằng không thấp, nhưng còn chưa tới mùa hạ, liền mặc ít như thế, không sợ bị cảm lạnh sao.
Một cái thảm lông mỏng được đắp lên trên người, Triệu Mộ Tịch cảm thấy ấm áp không ít, theo bản năng đưa tay quấn lại chính mình, Kỷ Dữ Đường sau khi đắp thảm lông cho nàng xong, nhẹ nhàng đi lên lầu.
"Ài ~~~" Triệu Mộ Tịch mở mắt ra, trời ạ, vừa ngủ liền cảm giác thẳng đến trời tối, nàng nặn nặn sống mũi, nhớ tới Kỷ Dữ Đường nói sáu giờ sẽ quay về ăn cơm.
Nàng đã trở về? Đèn trong phòng đã mở, Triệu Mộ Tịch sờ sờ thảm lông trên người mình . . .
Triệu Mộ Tịch nghe thấy âm thanh có người xuống lầu, quay đầu, Kỷ Dữ Đường không chỉ đã về, còn tắm rửa sạch sẽ, đổi luôn áo ngủ rồi.
"Kỷ tổng, ngươi trở về lúc nào?" Triệu Mộ Tịch từ trên ghế sô pha đứng lên, "Còn chưa ăn cơm đi, ta đi làm cơm. . ."
"Không cần, cũng không nhìn xem đã mấy giờ rồi."
Triệu Mộ Tịch cầm lấy điện thoại di động, hai mươi mốt giờ, nàng vừa ngủ, liền trực tiếp ngủ đến chín giờ tối. . .
"Ngươi đã ăn chưa?" Triệu Mộ Tịch vuốt vuốt cái bụng của mình đúng là có chút đói bụng, "Tại sao không gọi ta dậy. . ."
Kỷ Dữ Đường uống nước xong, giễu cợt nói, "Ngủ say như heo, gọi không tỉnh."
Triệu Mộ Tịch là lúc ẩn lúc hiện nghe có người kêu tên của mình, còn tưởng rằng là đang nằm mơ, gọi thêm mấy tiếng nữa làm sao có khả năng gọi không tỉnh, "Ngươi làm sao. . ."
Đang nói, đột nhiên Triệu Mộ Tịch ngừng lại, lại nhìn một chút thảm lông ở trên ghế sô pha, tựa hồ rõ ràng cái gì. . .
"Ta ăn qua, nhà bếp có cơm, tự mình hâm nóng."
Cơm? Ngày hôm nay a di nấu cơm không có tới, lẽ nào là Kỷ tổng tự mình xuống bếp làm. . . Triệu Mộ Tịch kinh ngạc, giống như thấy chuyện lạ vậy.
"Tám giờ sáng ngày mai bay về A thị." Kỷ Dữ Đường cố ý cường điệu một lần nữa, "Triệu tiểu thư, nếu như ngươi lại ngủ quên, liền tự mình bỏ tiền ra mua vé máy bay trở về."
"Ta theo ngươi trở về sao?" Dựa theo lý giải mặt chữ, ý tứ của Kỷ Dữ Đường chính là ý này, "Ta phải cùng Khương tiên sinh nói một chút. . ."
"Không cần nói với hắn, hắn đem ngươi cho ta."
"Đem ta cho ngươi? ?" Triệu Mộ Tịch vừa mới tỉnh ngủ, vốn là mơ mơ hồ hồ, lại gặp Kỷ Dữ Đường vừa nói như vậy, càng thêm mờ mịt.
"Hiện tại ta mới là khách hàng của ngươi, hiểu không?"
"Kỷ tổng. . ."
Trong phòng bếp có cơm nước, còn rất phong phú, đều dùng hộp đóng gói từng món một, là nàng gọi thức ăn ở bên ngoài, Triệu Mộ Tịch thực sự là cả nghĩ quá rồi, Kỷ tổng làm sao có khả năng sẽ làm cơm đây, nếu không như thế nào ở nhà, mà cũng gặp phải bệnh bao tử.
Thức ăn dùng lò vi sóng để hâm liền có thể ăn, Triệu Mộ Tịch ngồi ở trong phòng ăn rộng rãi, một mình ăn cơm, nghĩ chuyện lúc nãy, nàng trở về cũng không đánh thức mình, còn cố ý để lại cơm nước cho mình. . .
Có thể nói, Kỷ tổng người này. . . Còn rất tri kỷ.
Advertisement
Juryokine
For three months, Gravity Storms have been tearing Yasmik apart and neither the humans nor their winged neighbors, the Sorakines, are safe from them. One hotheaded young Sorakine named Zashiel is convinced that the Storms are being caused deliberately, but she's unable to find evidence to back up her claims. She chooses Toke, a budding inventor studying under the most brilliant mind in Yasmik, to act as her spy- whether he wants to or not. But the task she's set out for him can't be completed by a mere human. Toke must inherit the gravity altering powers of a Sorakine, and become something more than human: a Juryokine. Juryokine is featured on Web Fiction Guide and Novels Online! www.webfictionguide.com http://novelsonline.info/
8 195How to God 101
Ever wondered how the world would be if you got to create the planet? Ever wondered how you would fare? Think you could do better than anyone else? Wonder if you could be the best God ever? Well accompany this young idiot on his journey of attempting to create his own planet.But be warned, for creating a planet is no easy thing, and there is something even harder than that!And that thing is...CREATING LIFE! So join us and learn how to create a planet and life with this great guide!WARNING: May get more Mature the further the story progresses.
8 171Neiero: The Journey(Dropped)
What would you do, if you were sent into another world?Freak out? Good answer.But what if, you were seperated from the rest too?Also freak out? Yeah, alright. 75 Points on repeating answers.To put it simply, this is a story revolving around two main characters, each of them being a student that was sent into another world, the world of Neiero. However, due to odd events, one of them gets sent to a completely random area, away from the rest of his fellow students. Meanwhile, his friend who was summoned with the rest of the students and teachers, quickly realised that he was missing, and goes out to find him, only for something else to occur, truly kicking the story forward. In this new world of Neiero, these two students will bump heads against many different obstacles, get dragged into unfortunate situations, and ultimately discover more of this world as they go! Oh? You're asking what're their names? Hehe...You'll have to find out... Okay, no. This story revolves around two close friends, Damian Alexander and Jake Darryl, and their different stories as they are seperated from each other, with Alex being sent to an unknown location, while Jake safely landed with the rest of his classmates. Alright, enough descriptions. In simple terms, this story will jump between two different characters. They will get sucked into different situations, and ultimately make stupid mistakes.Well, that's enough of me.*Knock, Knock*Oh, it seems my lunch has arrived too. Well, enjoy reading! FYI: I'll be updating the chapters every 2 days...to the best of my capabilities. Alright, enough stuf. Time to eat!
8 90Extreme Heights: Face Your Fear
Katsai Cree, a seventeen-year-old thief has done something she has always wanted to do. Steal from the King. Now on the run for her life, she must face her fear or risk losing it all to a tyrannical power. Kagin Lunern, a nineteen-year-old half-elf, just so happens to be dragged into it all. Following his friend of five years, Kagin must force down his emotions in order to keep her safe. Genesis Eral, a sixteen-year-old who has a unique gift, must come to terms with what happened in her past. But, there is one issue, she's alone. With our band of criminals, she must make the decision to either join them or remain in her solitude. Sonorus Balor, a twenty-year-old royal guard, is nothing more than just a guard. No magic, no courage, and most definitely no brawn. What happens when he is forced to track down this dangerous group of criminals? Follow four protagonists as they travel across magical and dangerous lands to escape the tyrannical hold of supreme power. These characters will have to face their fears along the way. Are you ready to face those fears along with them? Warning: This story does contain profanity and possible triggers. It is not necessarily rated-R but be warned if strong language is not your thing, please do not read. Critique is welcomed but please do not be rude to me or fellow readers, for that is very disheartening.
8 68Realm of Learning: Adventures of Eternium
Life is all about enjoyment, what will happen when people are offered a second life in the new 99% real VR game, follow our protagonist in a world of swords arrows and magic as he begins his journey to become a top player in the new game of the century, while having as much fun as possible.-Updating tables, up to chapter 6, stop reading there if it bothers you, more will be done after the 5th of June.-I have changed a few of the things in chapter 6, I suggest you go look at the tables there.
8 113There's a Time for Love
Pricefield fluffIdek Enjoy
8 85