《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 11
Advertisement
"Triệu tiểu thư, đêm nay ngươi là vì để cho ta xem cái này?"
Triệu Mộ Tịch vốn là muốn nhìn nàng một mặt không bình tĩnh, hiện tại ngược lại, chính mình trở thành không bình tĩnh, quan hệ của nàng cùng Hạ Tề nhất định có vấn đề, bằng không, coi như Kỷ Dữ Đường biết các nàng đang giả vờ, cũng sẽ không bình tĩnh được như thế.
"Có phải chỉ cần cho ngươi tiền, cái gì ngươi cũng sẽ làm hay không?"
"Ngươi. . ." Giọng nói của nàng rất ôn hòa khi nói ra câu nói này, nhưng ở bên trong Triệu Mộ Tịch lại nghe ra mùi vị sỉ nhục.
"Cảm ơn sữa bò của ngươi." Lần này rốt cục không cần diễn tiếp nữa, Kỷ Dữ Đường uống ly sữa bò kia, nhiệt độ vừa phải, "Nếu như Triệu tiểu thư có thời gian, ta không ngại ngươi tới tham gia lễ đính hôn của ta."
Triệu Mộ Tịch bây giờ mới nhận ra được, nụ cười trên mặt nàng lại giảo hoạt như vậy, lúc trước Triệu Mộ Tịch cũng đã đoán được Kỷ Dữ Đường không phải người bình thường, nhưng không nghĩ tới tình thế sẽ phát triển thành như vậy, những chuyện này, hóa ra nàng sớm đã biết rõ rõ ràng ràng. . .
Đây là một trò chơi, Triệu Mộ Tịch không phải lần đầu tiên trải qua, nhưng nàng xưa nay chưa từng bị hãm hại đến thảm thương như vậy. Lúc Kỷ Dữ Đường rời đi vẫn tao nhã thong dong, trên mặt giống như viết bốn chữ lớn "Người thắng cuộc chơi", làm Triệu Mộ Tịch ý thức được gần như một tháng này, đều đang bị nàng xoay như chong chóng, tràn ngập oán khí chỉ có thể nuốt vào trong bụng, phổi đều sắp nổ tung.
Kỷ Dữ Đường, xem như ngươi lợi hại.
"Mỹ nữ, thật không tiện, ngài còn chưa thanh toán. . ."
Triệu tiểu thư lúc này phổi đã nổ tung.
Hai mươi lăm vạn bay, vốn cảm thấy cuộc trao đổi này giống như nằm mơ giữa ban ngày, hiện tại hay rồi, nằm mộng cũng tỉnh lại rồi, nàng vẫn là Triệu Mộ Tịch nợ đặt ở mông trái.
Buổi tối, Triệu Mộ Tịch nằm ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không yên, đầu giường vẫn còn đặt bức ảnh của Kỷ Dữ Đường, nàng cầm lấy hai ba lần xé nát, vứt ở trên sàn nhà, tất cả những dấu vết có quan hệ với Kỷ Dữ Đường ở trong điện thoại di động, nàng một hơi xóa sạch toàn bộ. Triệu Mộ Tịch mất ngủ, cả đêm không ngủ, đầy đầu đều là biểu hiện lúc Kỷ Dữ Đường rời khỏi quán bar. . .
"Nếu như Triệu tiểu thư có thời gian, ta không ngại ngươi tới tham gia lễ đính hôn của ta."
Ngươi không ngại nhưng ta chú ý! Đây là người nào a, Kỷ Dữ Đường nàng có phải là nhàn đến hoảng rồi hay không, đường đường là lão tổng của một công ty có thời gian không đi nói chuyện làm ăn đi, đem nàng xoay như chong chóng, chơi rất vui sao?
"Ngươi rất có thiên phú."
Nguyên lai nàng nói diễn kịch có thiên phú là ý này, Triệu Mộ Tịch hậu tri hậu giác đến nửa điểm cũng không nhận ra, nói cách khác, từ lúc đó trở đi nàng đã biết rõ bản thân mình vì sao tới gần nàng, thậm chí sớm hơn trước đó đã biết rồi.
Advertisement
Còn có đêm đó, "Có thể bồi ta ra ngoài một chút không?", Triệu Mộ Tịch lúc đó nhận được điện thoại của nàng đều vui vẻ đến điên rồi, 15 phút liền hùng hục chạy tới cùng với nàng gặp mặt. Hiện tại nhớ đến. . .
Kỷ tổng đúng là có thể diễn, Triệu Mộ Tịch nàng mặc cảm không bằng.
Cơm trưa, cây cải củ dưa muối, lại thêm cháo loãng, lần trước Triệu Thải Nam tới lấy hết tất cả tiền mặt của nàng đi rồi, sau đó mua nguyên liệu để hầm canh cho Kỷ Dữ Đường, lại tiêu hết tiền trong thẻ dự trữ của nàng, lấy tình trạng kinh tế hiện tại của nàng, cũng chỉ có thể ăn được những thứ này.
Triệu Mộ Tịch cùng Lâm Vi tâm tình đều xuống rất thấp, con vịt đun sôi bay mất, cho dù là ai cũng đều cười không nổi, huống chi. . . Năm mươi vạn, hai nàng phải mất bao lâu mới có thể kiếm được.
"Biết người biết mặt nhưng không biết lòng, người này làm sao lại như vậy a. . ." Triệu Mộ Tịch tràn đầy oán khí gắp một miếng cải củ muối đưa vào trong miệng, vừa chua xót lại vừa mặn, nhai đến cọt kẹt, bụng đầy nước đắng nhất định phải tìm người chia sẻ.
Triệu Mộ Tịch không có chỉ mặt gọi tên, thế nhưng Lâm Vi biết nàng đang nói đến Kỷ Dữ Đường, từ một khắc Lâm Vi vừa vào nhà liền bắt đầu, Triệu tiểu thư nói mỗi câu mỗi chữ đều có quan hệ tới Kỷ, đến hiện tại đã nói tròn ba tiếng không có nghỉ xả hơi. Nói đến nói đi, đơn giản vẫn là mấy câu nói kia. . .
"Ngươi nói nàng có phải bị bệnh hay không? !"
"Ngươi nói nàng có phải là nhàn đến hoảng? !"
"Ngươi nói nàng làm sao lại tẻ nhạt như thế? !"
"Đây là người nào a!"
. . .
Lâm Vi không nói tiếng nào chỉ uống cháo hoa, hiện tại đã nghĩ một là nhét kín lỗ tai của chính mình, hai là đem cháo đổ vào miệng của Triệu tiểu thư, vốn đã đủ phiền rồi, còn phải nghe nàng líu ra líu ríu.
Triệu Mộ Tịch cảm thấy "Oan ức" a, cháo cũng không để ý tới, còn đang phun tào. . .
". . . Nàng nằm viện mấy ngày đó, ta mỗi ngày hầm canh cho nàng uống, mỗi ngày đều đưa phòng bệnh cho nàng, chút tiền bên trong thẻ của ta, chính mình cũng không dám tiêu, toàn tiêu trên người nàng, nữ nhân này nàng không ngại ngùng sao?" Thời điểm nàng truyền nước biển, tay không tiện, Triệu Mộ Tịch còn "Phục vụ đến cùng" đút cho nàng uống, chính mình tuy rằng không phải được nuông chiều từ bé, nhưng cũng chưa từng hầu hạ người như vậy, nàng làm sao liền mặt dày uống được như thế đây?"Lừa dối cảm tình của người. . ."
"Khụ. . ." Sau khi nghe được câu nói này, Lâm Vi ở một bên bị sặc cháo, câu nói như thế mà Triệu đại tiểu thư cũng không cảm thấy ngại khi nói ra khỏi miệng? "Triệu Mộ Tịch, ngươi liền yên tĩnh chút đi, ngươi không ngại ngùng lừa nàng, nàng lẽ nào còn ngại chơi đùa ngươi?"
"Ta. . ." Triệu Mộ Tịch bị nói đến á khẩu không trả lời được, "Lâm Vi! Ngươi đến cùng là đứng về phía ai?"
"Ai, số mệnh an bài kiếm không được số tiền kia, quên đi." Lâm Vi lắc đầu, cuộc trao đổi này, các nàng tuy rằng không gặp may về tiền, nhưng cũng không hao tổn cái gì, phản ứng của Triệu tiểu thư hình như có chút quá mức kích động thì phải?
Advertisement
Triệu Mộ Tịch thừa nhận chính mình vừa mới bắt đầu tiếp cận nàng là động cơ không đơn thuần, đương nhiên, sau đó cũng không thuần khiết được chỗ nào, nhưng nàng là thật sự hi vọng Kỷ Dữ Đường thấy rõ con người Hạ Tề, nhiều lần đều muốn sớm cùng nàng làm rõ, còn trên thực tế thì sao đây? Kỷ Đại tiểu thư biết hết tất cả mọi chuyện, chỉ có chính mình giống kẻ ngu si, giống như người mù bận tâm người ta. Triệu Mộ Tịch cúi đầu dùng chiếc đũa đâm bát cháo, mỗi lần nàng hướng tới mình cười, là đang cười nhạo Triệu Mộ Tịch nàng đang đóng vai hề đi.
Làm người nào đó còn tưởng bở hiểu lầm thành "Yêu thích", buồn cười đến cực điểm. . . Triệu Mộ Tịch đứng dậy mở tủ lạnh ra, lấy một lon bia cuối cùng, khui nắp, cau mày ùng ục ùng ục một hơi uống cạn thấy đáy.
Lâm Vi nhìn trạng thái này của nàng, liền cảm giác có điểm không đúng, "Mộ Tịch, ngươi không phải đối với nàng thích thật rồi chứ?"
Hai ngày trước nói mang Kỷ Dữ Đường đi quán bar, Triệu Mộ Tịch còn lo lắng dạ dày người ta không tốt, không thể uống rượu, hướng về điểm này, Lâm Vi trong lòng liền có chút hoài nghi.
"Ta đối với nàng thích thật sự? Ngươi nói chuyện cười quốc tế gì đấy!" Triệu Mộ Tịch trực tiếp dùng mu bàn tay lau miệng, cười lạnh, "Hai mươi lăm vạn không còn, tâm tình của ta không tốt."
"Thật sự?" Lâm Vi nhìn ngang liếc dọc, như thế nào vẫn cảm thấy Triệu tiểu thư không phải là vì tiền đây?
"Mẹ ta bên kia lại thiếu tiền. . ." Triệu Mộ Tịch vừa dứt lời, ngữ khí lại xoay một cái, "Nàng nếu đã biết liền ngả bài a, cần gì phải xem chúng ta như hầu tử mà chơi đùa mới hài lòng? Tại sao có thể có người nhàm chán như vậy. . ."
"Mẹ của ta ơi, lại tới nữa rồi. . ." Lâm Vi trực tiếp nằm nhoài trên bàn, dùng hai tay chen kín lỗ tai, hô to một tiếng, "Có bản lĩnh ngươi ở ngay trước mặt Kỷ Dữ Đường mắng đi!"
Triệu Mộ Tịch yên tĩnh, đứng dậy bắt đầu thu thập bát đũa, "Ăn xong ta đi rửa chén. . ."
----------------------------------------------------------------------------
Kỷ Dữ Đường cùng Hạ Tề đính hôn, rất phong quang. Cũng còn may Kỷ tổng không có phát thư mời cho nàng, bằng không, Triệu Mộ Tịch sẽ tức đến thổ huyết bỏ mình.
"Đại Vi, tại sao nàng muốn cùng Hạ Tề đính hôn?"
Gần đây không có chuyện làm ăn, Triệu Mộ Tịch cùng Lâm Vi phần lớn thời gian nằm liệt ở nhà, ngồi phịch ở trên ghế sô pha cùng nhau nói chuyện phiếm.
"Đính hôn bởi vì phải kết hôn chứ sao." Lâm Vi trả lời rất qua loa.
Đây không phải là nói nhảm sao, Triệu Mộ Tịch liếc nàng một cái, lại hỏi, "Ta nói tại sao nàng muốn cùng Hạ Tề kết hôn?"
"Nàng không cùng Hạ Tề kết hôn, lẽ nào cùng ngươi kết hôn a?" Lâm Vi ngồi thẳng dậy, chỉ vào mũi Triệu Mộ Tịch mũi, "Triệu Mộ Tịch, ngươi hãy thành thật nói, ngươi có phải là coi trọng Kỷ Dữ Đường rồi không?"
Triệu Mộ Tịch hất tay của nàng ra, "Ta nói chính sự, nàng đều nhìn thấy Hạ Tề như vậy, còn muốn cùng hắn đính hôn?"
"Cách thức hoạt động não của người có tiền, người nghèo chúng ta lý giải không được. Nói không chắc, nàng cùng Hạ Tề là cùng một loại người, nói không chừng là kết hôn chơi . . ."
"Không thể, nàng không phải người như vậy. . ." Triệu Mộ Tịch bật thốt lên, cũng không biết tại sao mình xác định như vậy, là trực giác của phụ nữ sao? Có thể nàng lúc trước còn cảm thấy Kỷ Dữ Đường yêu thích nàng. . .
"Yêu, không chịu nổi ta nói xấu tình nhân cũ của ngươi a?" Lâm Vi dùng vẻ mặt trêu chọc người, thật là muốn ăn đòn, "Ngươi nếu như biết nàng là loại nào người, còn có thể bị nàng chơi đùa đến xoay quanh?"
"Đừng hết chuyện để nói."
"Triệu Mộ Tịch, là ai hết chuyện để nói?" Lâm Vi phản bác đến lẽ thẳng khí hùng, là ai không có việc gì liền ở bên tai mình nhắc đến Kỷ Dữ Đường, lỗ tai đều muốn đóng thành cái kén, "Ngươi nếu thật yêu thích người ta liền đuổi theo a, túng bao —— "
(Túng bao giống như nhát gan á)
"Ngươi nếu như không dám, ta đi giúp ngươi nói. . ." Lâm Vi đưa tay giả làm cái điện thoại, âm dương quái khí nói, "Uy? Kỷ tổng sao, Mộ Tịch nhà chúng ta mỗi ngày đều nghĩ đến ngươi, hồn đều sắp bay đi mất rồi.. yêu. . ."
"Lâm Vi, ngươi là muốn ăn đòn có phải không!" Triệu Mộ Tịch cầm lấy đệm lót trên ghế sô pha, hướng về Lâm Vi nện một trận mãnh liệt.
Bị đánh, Lâm Vi ngoài miệng vẫn là không tha người, muộn thanh hô to: "Triệu Mộ Tịch ngươi là đồ oán phụ khuê phòng!"
"Ấu trĩ. . ." Triệu Mộ Tịch náo loạn một trận xong lập tức ngừng lại, đem đệm ném qua một bên, nằm vật xuống ở bên cạnh Lâm Vi, nặng nề thở dài một hơi.
"Thiếu tiền?"
"Chẳng lẽ lại không?"
Triệu Mộ Tịch cùng Lâm Vi là " Tổ hợp hai người thiếu tiền", Triệu Mộ Tịch là bởi vì có mẫu thân xui xẻo, Lâm Vi đơn thuần là vì dùng tiền quá tay, hai người có thể nói là "Trăm sông đổ về một biển" .
"Ta gửi cho ngươi số điện thoại. . ."
"Số điện thoại gì?" Triệu Mộ Tịch lấy điện thoại di động ra.
"Em gái ngốc, khách hàng a ——" Lâm Vi đem một chuỗi chữ số gửi qua cho Triệu Mộ Tịch, "Ba ngày, mỗi ngày một ngàn, làm việc rất đơn giản, làm bạn gái lâm thời cho người ta, trước đây ngươi đã từng làm. Vé máy bay, ăn ở bao hết, biệt thực gần biển, khoang hạng nhất, làng du lịch ba ngày chơi còn có thể kiếm hơn ngàn khối, ngươi nhận đi."
"Ngươi không đi?" Triệu Mộ Tịch biết Lâm Vi cũng thiếu tiền, "Không phải chính ngươi cũng thiếu tiền sao?"
"Có thể bớt phí lời nửa điểm hay không? Có đi hay không, nói một câu nói." Lâm Vi biết, bản thân nàng thiếu tiền, chỉ cần "Tiết kiệm" liền có thể giải quyết, nhưng Triệu Mộ Tịch thiếu tiền, nhất định phải "Kiếm tiền" .
Lâm Vi không thích nói nhiều, làm việc còn rất nghĩa khí, Lâm Vi là bằng hữu đáng giá nhất của nàng, không ai thay thế được, "Cảm tạ."
"Lần này không cần chia cho ta, vụng trộm vui vẻ đi."
"Nhận xong tiền mời ngài ăn cơm."
"Húp cháo là được rồi."
"Ăn cái gì ngươi chọn, đều chiều theo ý ngươi."
"Ngươi nói đó nha."
Triệu Mộ Tịch nhìn chuỗi số điện thoại kia, "Đáng tin không?"
"Khương Khải, bạn học thời đại học của ta, tuyệt đối đáng tin, ngoại trừ Kỷ Dữ Đường, ta có lúc nào hãm hại ngươi chưa."
Vừa nhắc tới Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch lại dũng cảm, "Ừ, ngươi cũng biết ngươi là đang hãm hại ta!"
"Đây không phải là bồi thường cho ngươi sao, hảo hảo chơi đi."
Thời điểm cuối tuần, Triệu Mộ Tịch hẹn Khương Khải gặp mặt, mới hàn huyên chưa tới mười phút, Khương Khải liền quyết định, đồng thời khen không dứt miệng, "Nói không khoa trương, Triệu tiểu thư quả thực chính là hình tượng lý tưởng trong mắt ba mẹ ta, liền quyết định như thế đi, ba ngày sau bay đi H thị, tình huống cụ thể ngươi có gì muốn hỏi không?"
"Ừm, Khương tiên sinh có phương diện chi tiết gì đặc biệt cần bàn giao không?"
"Quả nhiên là chuyên nghiệp." Khương Khải từ bên trong túi công văn, lấy ra một tờ giấy A4, "Cái này Triệu tiểu thư đơn giản nắm rõ là được."
Triệu Mộ Tịch tiếp nhận nhìn nhìn, tương tự như CV cá nhân, gia thế bối cảnh, "Được, đến tình huống cụ thể, chúng ta tùy cơ ứng biến."
"Liền yêu thích Triệu tiểu thư cơ linh như vậy."
H thị là thành phố ven biển, khu du lịch vô cùng phát đạt, đụng phải ngày nghỉ lễ người liền tấp nập, Lâm Vi nói lần này là lượm một món hời lớn cho nàng, vừa du lịch còn có thể kiếm được tiền lương, lại thuận tiện sớm thích ứng một chút cảm giác làm tức phụ của hào môn, là chuẩn bị cho sau này "Gả vào hào môn".
--------------------------------------------------------------------------------
"Ta tới đón."
Ba ngày sau, Khương Khải đúng giờ đón nàng đi sân bay, "Cảm ơn."
"Mấy ngày nay không nên gọi ta là Khương tiên sinh, gọi ta A Khải là được."
"Những điều này Khương tiên sinh không cần lo lắng, ta biết."
Khoang hạng nhất, Triệu Mộ Tịch những năm này cũng coi như trải nghiệm toàn bộ sinh hoạt của một đại tiểu thư, Khương Khải rất lịch sự, cũng rất chăm sóc nàng, xem ra nàng gặp được một khách hàng chất lượng tốt rồi.
Triệu Mộ Tịch bình thường rất yên tĩnh, đặc biệt là lúc cùng khách hàng chờ cùng một chỗ, nhưng một khi tiến vào "Trạng thái làm việc", lại là một loại biểu hiện khác, tùy theo nhu cầu của khách hàng. Nàng đang dựa lưng trên chỗ ngồi, không có việc gì làm lật coi tạp chí, lục tục có người vào khoang. . .
Chờ chút. . . Triệu Mộ Tịch dư quang liếc về một bóng người cao gầy quen thuộc, còn tưởng rằng mình bị hoa mắt, nàng hơi ngẩng đầu lên, cẩn thận liếc mắt nhìn, đúng là nàng, thế giới này cũng quá nhỏ đi!
Triệu Mộ Tịch mau mau cúi thấp đầu, giả vờ giống như không nhìn thấy bất cứ thứ gì, tiếp tục lật coi tạp chí.
Đột nhiên, một mảng bóng đen che ở trên tạp chí, Triệu Mộ Tịch đều ngửi thấy được mùi nước hoa quen thuộc, mảng bóng đen kia chậm chạp chắn lại ánh sáng của mình, Triệu Mộ Tịch vẫn luôn chôn đầu, nàng hẳn là không nhận ra mình đi.
"Dữ Đường, sao vậy?" Là âm thanh của Hạ Tề.
Bóng đen rốt cục đi rồi, Triệu Mộ Tịch thở một hơi ngẩng đầu lên, không nhịn được nhìn xung quanh, vừa mới nghiêng đầu, nàng liền nhìn thấy Kỷ Dữ Đường ngồi ở ghế ngồi cách nàng không xa, đang nhìn chằm chằm nàng, có chết hay không ánh mắt của hai người vừa lúc đụng vào nhau.
Triệu Mộ Tịch đơn giản thẳng thắp thân thể, nhìn thấy liền nhìn thấy đi, việc gì mình phải giống như con chuột vậy, đây lại không phải máy bay tư nhân của nàng.
"Dữ Đường tỷ, trùng hợp như vậy a."
Chuyện này. . . Tình huống này là thế nào? Triệu Mộ Tịch bối rối, bởi vì Khương Khải đã đứng dậy nhiệt tình cùng Kỷ Dữ Đường chào hỏi.
"Giới thiệu cho ngươi một chút, đây là bạn gái của ta, Mộ Tịch."
Triệu Mộ Tịch bị kéo đến trước mặt Kỷ Dữ Đường, nụ cười dần dần cứng ngắc, trên máy bay này có tầng hầm không, nàng muốn chui xuống một lúc. . .
Advertisement
Eternal
What would you do if you were given an infinite amount of time? Would you consider it a blessing or a curse? How would you pass your days? Follow the story of Silas who was made into an immortal. Experience his tragedies, his triumphs and blunders. A life that stretches so far there is no end in sight. Read how Silas handles time, his perspective on things shaped by an uncountable duration of time and unfathomable experiences.
8 602The Black Fortress Academy
Quinn is the most disliked human and necromancer in all of Cinder. Or at least it feels that way when she's pushed so far north she has to make a living hunting the animals in the mysterious and feared North Forest. When bounty hunters force her to cross the border into Rainon she meets Meyron the Black, the definitely insane former professor of necromancy from the Academy of Mages. But she's been pushed out too, and together they're going to look for the five rejected necromancer applicants she fished out of the headmaster's wastebin. Together they will build the foundation of the Black Fortress Academy.
8 201Contact Through Voided Lenses
[participant in the Royal Road Writathon challenge] Edit: Fixed some inaccuracies in the synopsis. The void is a vast unexplored ocean filled with various wonders and dangers all waiting to be explored by those brave enough to travel and record. Many souls do find themselves brave enough to face the vast distances, the various risks to personal safety and do the hundreds of task required on a craft. However, at times the void itself can be boring with absolutely nothing to do but as time pass and more and better technology is reached, things got better. The various trips got faster, communications became faster than light and you can be home to see your loved ones after only months now. Through the various planets whether rocky or gaseous, the various stars whether small or giant, the various systems both eerily similar or completely alien. As part of an expeditionary scientific exploratory survey craft, one could see that the void offers no reprieve from all the discoveries and wonders. At times, it can feel empty and silent where no soul can hear you scream and at others it can be overwhelming with sudden phenomenon that can overwhelm the brightest of minds. The void itself is a truly fascinating ocean where one must chart the various islands or drown in its deadly tidal waves. But the question still remained no matter how you try to hide it in of itself… is there truly other intelligent life out there? Are we alone in this ocean? Those very questions still haunt the minds of those on the crafts themselves as they brace for every jump ready for the unknown and the known. Many would try to explain that yes there is other intelligent life out there whilst other still say no after 2 centuries of continuous flight out of the home system. Still, those are questions that bury deep in the minds of the crew and those at home as the voidcraft jumps to a system with a single yellow star orbited by 8 other planets with one crowning blue jewel being the 3rd closest with its 5 oceans and 7 continents, a planet called Dirt which is inhabited by a primitive species called Humanity. Hello, author here and this is my newest dive into writing particularly for the Writathon currently in progress being my first one. I hope you give me story a try but in case you still want more information on what you’re getting into, below are some pointers about the story itself. First Contact: CTVL is a story about a first contact scenario between an advanced alien civilization and a slightly more advanced modern day humanity on their planet called Dirt. Characters: The story will take place mainly on the perspective of the alien visitors themselves though there will be human POV characters who will show how the rest of humanity react through media and forums. Action: It won’t be an actual alien invasion but you have to see for yourself how well first contact went. Sci-Fi: I will be very forward here, I WILL bend the rules of physics in order to add in parts of the plot and there WILL be parts that makes absolutely no sense whatsoever. Theme: It will be a brooding story talking about the futility of pe… Just kidding, it’s mostly wholesome stuff to be honest here. Alien: The aliens themselves will… actually why should I tell you, you have to go and read it to find out what the aliens are though I will draw a few things here and there to aid in the process. Extra tidbit: If you are a grammar nazi or someone who really wants a realistic scifi story... this story is probably not for you at all. Anyways, that’s pretty much all I can say before I spoil something major of the plot itself, the story is slice of life so make sure that type of story is what you like because I am terrible with anything else as I found out, anyways, have a good time everyone and good luck to the other Writathon participants.
8 158The Lucky Secret
Five years ago, the Tower appeared in the Arctic circle, and people started to disappear. Not that any of this affected Cillian James, who was too busy keeping the lights on with webnovels he didn't want to write to really concern himself with some omniscient tower kidnapping people at random.That is, until Cillian is kidnapped himself, and now he has some very big problems on his hands. Namely, surviving the Tower and its homicidal salamanders and zombies and weirdly affectionate cats, and learning the truth behind the existence of the amulet titled "The Writer's Secret". Cilian isn't particularly athletic, given he spent six years glued to a computer chair, and the Tower can only give him so much strength before he's considered a lost cause, and he's not prepared in the slightest for this. He's a bit weak, he hates killing, and spends more time screaming than he does actually fighting, but if there's one thing he's got going for him, it's his impressive self-perseveration skills. But is surviving truly enough, if it changes you into someone you don't recognize? How much will he have to sacrifice before he can even call himself Cillian?
8 345Freaky Friday (BonexScourge)
Scourge has always been small.Bone has always been big.What happens if they new exactly how it feels to be the other person?SCOURGE AND BONE SADLY DO NOT BELONG TO ME! They belong to Erin Hunter.
8 60Poetry and Clarinet (Wirt x Reader
You are the school loser. Nobody has ever talked to you since the fourth grade- that is until Wirt moves into your small town. Eventually, you find yourself deep in the unknown with Wirt, Greg, and Beatrice by your side. Eventually, you start to catch feelings for a certain person in a pointy red hat. Will you all make it out of the unknown safely?Number 2 on #otgw 1/21/2022
8 99