《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 8
Advertisement
Triệu Mộ Tịch vừa lên xe, liền nhìn thấy tiểu trư hồng phấn ngày đó các nàng cùng nhau bắt được, nàng cự nhiên còn để ở nơi dễ thấy như vậy.
"Cười cái gì?"
"Người bận bịu chủ động hẹn ta, ta hài lòng a ~ "
Câu này đúng là nói thật, Triệu Mộ Tịch xác thực rất yêu thích cùng Kỷ Dữ Đường ở chung, đặc biệt là sau lần trước cùng nàng cùng nhau xem phim, Triệu Mộ Tịch lần đầu đem công việc cùng cuộc sống riêng lẫn lộn không phân rõ ràng như thế, không phân rõ là chính mình có thể hoàn thành nhiệm vụ mà hài lòng, hay là bởi vì có thể cùng nàng gặp mặt mà hài lòng.
Kỷ Dữ Đường quay đầu nhìn nàng, ngày hôm nay nàng không có mặc váy, trên người mặc áo sơ mi rộng rãi, dưới thân là quần jean nhạt màu, đây là lần đầu tiên Kỷ Dữ Đường nhìn thấy bộ dạng nàng cột tóc, nhẹ nhàng khoan khoái, cùng với trước kia lại có cảm giác không giống nhau.
Tuổi còn nhỏ, cũng không biết đã dùng bề ngoài thanh thuần như vậy, lừa gạt qua bao nhiêu người. . .
Triệu Mộ Tịch cột tóc hoàn toàn là bởi vì Kỷ Dữ Đường gọi tới quá đột ngột, không có thời gian gội đầu, tùy tiện trang điểm nhẹ, hầu như là tố nhan liền đi ra, có điều trang phục như vậy, đúng là càng làm cho Triệu tiểu thư có vẻ thanh tân thoát tục.
Trong xe rất yên tĩnh, Triệu Mộ Tịch lại cảm thấy đối phương đang nhìn mình chằm chằm, nàng cũng quay đầu nhìn đối phương, hai người đối diện nhau, Triệu Mộ Tịch xưa nay không gặp qua ai có ánh mắt có thể "Câu dẫn" như thế, hay là nói trong lòng mình không bình tĩnh, nghĩ quá nhiều?
Có thể trực giác của phụ nữ rất chuẩn, nàng bỗng nhiên cảm thấy, Kỷ Đại tiểu thư có chút yêu thích chính mình? Chẳng lẽ, Kỷ Dữ Đường thật sự thích nàng. . .
Kỷ Dữ Đường chỉ lẳng lặng đánh giá nàng, không nói gì.
"Kỷ tổng. . ." Triệu Mộ Tịch vốn là muốn chờ Kỷ Dữ Đường mở miệng nói chuyện rước, dù sao cũng là nàng chủ động hẹn mình ra ngoài, có thể nàng chậm chạp không mở miệng, vẫn là để chính mình đến đánh vỡ trầm mặc đi. Triệu Mộ Tịch nhìn chằm chằm đôi mắt đẹp đẽ của nàng, nửa đùa nửa thật nói, ". . . Ta da mặt mỏng, ngươi đừng nhìn ta như vậy."
Thời điểm ngươi nói dối, cũng không cảm thấy ngươi da mặt mỏng. Kỷ Dữ Đường lẳng lặng nhìn nàng diễn kịch, thật đúng là, ngay cả thẹn thùng cũng diễn như thật. Kỷ Dữ Lộ cũng là có bản lĩnh, có thể tìm đến được một người như vậy.
"Mộ Tịch. . ."
Kỷ tổng thuộc về loại hình không cần xem mặt, chỉ âm thanh cũng đã có thể câu dẫn người rồi, mà nhìn mặt nghe nàng nói chuyện, có thể sẽ bị lăn tới chết đi sống lại. Triệu Mộ Tịch cảm thấy chính mình vẫn tính là bình tĩnh, nguyên lai chỉ cần gọi tên cũng là một chuyện ám muội như thế.
Advertisement
Tiếp đó, Kỷ tổng hỏi một vấn đề rất dễ làm Triệu tiểu thư hiểu lầm.
"Ngươi có bạn trai chưa?"
Không nghe lầm chứ? Nàng đang hỏi mình có bạn trai hay không, Triệu Mộ Tịch mặt ngoài mặc dù là bình tĩnh, nhưng tâm lý đột nhiên hoạt động phong phú lên, "Không có, sao vậy Kỷ tổng muốn giới thiệu cho ta sao?"
Kỷ Dữ Đường nhìn chăm chú mặt nàng, nhẹ như mây gió mà cười cười, "Vậy có bạn gái không?"
Ba chữ Bạn gái vừa nói ra. . .Trạng thái trong lòng Triệu Mộ Tịch giờ khắc này đại khái có thể dùng từ "Sóng lớn mãnh liệt" để hình dung, câu hỏi này nói đến cũng quá rõ ràng đi, nếu như nàng thật so với sắt thép còn muốn thẳng hơn, sẽ hỏi vấn đề này sao?
"Cũng không có, ta độc thân. . ." Triệu Mộ Tịch đơn giản xoay người lại, theo nàng tiếp tục nói, "Hoặc là, Kỷ tổng làm bạn gái của ta chứ?"
"Ngươi thật biết đòi hỏi." Kỷ Dữ Đường càng giống như đang cười lạnh, vị Triệu tiểu thư này không chỉ có ý tứ, còn rất có tự tin, để một nữ nhân đến câu dẫn mình, thật không biết Kỷ Dữ Lộ đang nghĩ cái gì.
"Không đùa giỡn ~" đây là một câu rất giảo hoạt để kết thúc đề tài, vừa cùng đối phương biểu đạt ý nghĩ của chính mình, lại cho người ta một nấc thang để xuống, "Nhưng ta đúng là độc thân. . . Kỷ tổng ngày hôm nay có thể nhớ tới ta, ta đặc biệt đặc biệt hài lòng."
Vẫn là nụ cười như vậy, chỉ có điều ở trong mắt Kỷ Dữ Đường lại thấy không đơn giản, sau khi nói thêm mấy câu nữa, nàng liền bắt đầu hạ lệnh tiễn khách, "Ngươi trở về đi, ta còn có việc."
"Trở về?" Lúc này mới ở trong xe nàng ngồi chưa tới năm phút, một giây trước còn nói chuyện thật vui vẻ, làm sao đột nhiên lại bắt đầu cản người, tâm tư nữ nhân như mò kim đáy biển a, Triệu Mộ Tịch cảm giác mình giống như hầu tử bị chơi đùa, "Kỷ tổng. . ."
"Xuống xe đi." Kỷ Dữ Đường nhẹ giọng nói, đột nhiên lạnh nhạt đi rất nhiều.
"Những câu nói kia ta là đùa giỡn. . ." Triệu Mộ Tịch có chút hoảng rồi, bởi vì thái độ của Kỷ Dữ Đường trước sau tương phản quá lớn, tâm tình không ổn định như thế, lẽ nào là đến kinh nguyệt? Triệu Mộ Tịch nhẫn nại tính tình, các loại quan tâm, "Ngày hôm nay sao vậy, có phải là tâm tình không tốt? Ta bồi tiếp ngươi."
Trong dạ dày một trận quặn đau.
"Kỷ tổng?" Triệu Mộ Tịch thấy sắc mặt nàng hết sức khó coi, một tay xiết chặt đặt trên tay lái, một cái tay khác ôm bụng, "Ngươi không sao chứ?"
"Đau bụng. . ."
"Ta đưa ngươi đi bệnh viện."
Nàng đau đến sắc mặt đều thay đổi, Triệu Mộ Tịch vội vàng xuống xe, đưa nàng từ chỗ tài xế sang ghế phụ ngồi xuống, "Kiên trì một chút a."
Advertisement
Mười vị tổng giám đốc thì hết tám vị có bệnh bao tử, đây là định luật thép sao, Triệu Mộ Tịch dìu nàng đến ghế phụ xong, thay nàng thắt chặt dây an toàn, rút ra khăn tay giúp nàng xoa xoa mồ hôi trên trán, nhỏ giọng nhắc tới, "Có bệnh bao tử cũng không khắc chế ít uống rượu một chút. . ."
Kỷ tổng viêm dạ dày cấp tính, nằm viện, Triệu Mộ Tịch bồi tiếp bị dằn vặt cả một buổi tối.
"Uống một chút cháo đi, mua ở bên ngoài, mùi vị khả năng không ngon lắm." Triệu Mộ Tịch mang theo một ít đồ ăn đi vào phòng bệnh, Kỷ Dữ Đường đang dựa vào trên giường bệnh truyền nước, "Không thông báo với người nhà ngươi sao?"
"Không cần." Cha mẹ của nàng bồi gia gia dưỡng bệnh ở nơi khác, nếu như nói cho Kỷ Dữ Lộ, các nàng cãi nhau càng không ổn. Công ty bên kia, Kỷ Dữ Đường cũng không muốn để cho quá nhiều người biết, chỉ cùng thư ký Lý đơn giản bàn giao hai câu, thừa dịp thời gian mấy ngày này, nàng cũng được yên lặng nghỉ ngơi một chút.
Đều đau đến như vậy, còn mạnh miệng, "Vừa rồi doạ chết ta rồi."
Kỷ Dữ Đường liếc nhìn nàng một chút, không lên tiếng.
Hạ Tề cũng không đến, bởi vì hắn đang cùng Lâm Vi chơi bời, bạn gái chính đang nằm viện nhưng vẫn cùng nữ nhân khác liếc mắt đưa tình, Triệu Mộ Tịch thực sự là thay Kỷ Dữ Đường cảm thấy không đáng. Cuồng công việc đến mức ngay cả chuyện tình cảm cũng không để tâm sao? Nghĩ về điểm này, làm bọn họ đính hôn thất bại, trái lại là việc tốt. . .
Triệu Mộ Tịch buổi tối đi quá gấp, còn chưa ăn cơm, hiện tại thuận tiện cùng Kỷ tổng cùng nhau ăn đồ ăn cho bệnh nhân, "Bác sĩ nói buổi tối đúng hạn ăn cơm, bệnh này của ngươi sẽ tốt hơn rất nhiều."
"Ngươi muốn uống cái nào?"
Cháo gạo kê hay cháo gạo trắng.
"Ta không thích ăn cháo."
"Cháo gạo kê đi! Lớn như vậy còn kiêng ăn. . ." Triệu Mộ Tịch thay nàng chọn, thấy trên mu bàn tay nàng phải đang được truyền nước, thẳng thắn nắm lấy muỗng, "Ta uy ngươi."
Dáng vẻ Kỷ tổng sinh bệnh, cũng thật là làm người thương yêu, Triệu Mộ Tịch nhìn đều cảm thấy đau lòng, nàng cúi đầu cẩn thận thổi thổi cháo gạo kê trong muỗng, sau đó đưa đến bên mép Kỷ Dữ Đường, "Ngươi uống chậm một chút, ta cũng không biết có nóng hay không."
Kỷ Dữ Đường nhìn nàng, cũng không có há mồm.
"Mặc kệ có thích hay không cũng nên ăn một chút." Triệu Mộ Tịch giơ cánh tay đến mệt mỏi, bất đắc dĩ cười, "Kỷ tổng, ta lần đầu tiên uy người khác ăn cơm, ngươi cho ta chút mặt mũi có được hay không?"
Biết rõ Triệu Mộ Tịch là hư tình giả ý, nhưng Kỷ Dữ Đường nhìn nàng lúc cười lên, không hiểu sao vẫn cảm thấy thoải mái, đây là làm sao, theo lý thuyết đối với người như thế, chính mình một khắc đều không muốn để ý đến mới đúng.
"Ăn ngon không?" Cái miệng vàng của Kỷ tổng cuối cùng cũng coi như mở ra, Triệu Mộ Tịch uy xong muỗng đầu tiên cho nàng cười hỏi.
Kỷ Dữ Đường chậm rãi nuốt vào, trong thanh âm có chút uể oải, "Khó ăn."
Triệu Mộ Tịch trên mặt chất đầy ý cười, nàng cũng không rõ ràng tại sao cùng Kỷ Dữ Đường ở chung có thể vui vẻ thành như vậy, cũng không hoàn toàn là giả vờ, chỉ là nhìn Kỷ tổng như bây giờ, thật sự rất dễ làm cho người thích, "Khó ăn cũng phải uống xong."
Kỷ Dữ Đường dừng một chút, mỗi một muỗng nàng đều thổi nguội mới hướng chính mình đưa tới, nàng từng muỗng từng muỗng đưa tới, Kỷ Dữ Đường liền từng muỗng từng muống một mà ăn, liền như vậy cự nhiên ăn hơn nửa bát, sau đó nuốt không trôi nữa.
"Liền khó ăn như thế sao?" Đợi nàng ăn no rồi, Triệu Mộ Tịch đưa một muỗng vào trong miệng mình, xác thực không thể nào ăn ngon được, Kỷ tổng ăn nhiều như vậy, cũng đủ cho chính mình mặt mũi rồi, "Ngày mai ta nấu ít cháo mang tới, so với cái này dễ uống hơn. . ."
"Triệu tiểu thư."
Lại biến trở về "Triệu tiểu thư", nàng xưng hô với mình cũng thật là tùy hứng, tâm huyết dâng trào thì gọi một câu "Mộ Tịch", bình thường đều gọi "Triệu tiểu thư", thôi, Kỷ tổng vui vẻ là được rồi.
"Ngươi không cần nấu cháo, cũng không cần qua đây nữa."
"Kỷ tổng, tay nghề của ta vẫn còn được."
Kỷ Dữ Đường từng câu từng chữ nói tới rất rõ ràng, "Ta có bạn trai, cảm tình rất ổn định."
Cảm tình rất ổn định a, hắn mỗi ngày ở bên ngoài một bên trêu hoa ghẹo nguyệt, ngươi lại mặc kệ, chân đạp hai thuyền đều giống như giẫm trên đất bằng, thế nhưng Kỷ Dữ Đường có thể đã nhận ra được chính mình đối với nàng có ý tứ về phương diện kia, Triệu Mộ Tịch tiếp tục giả ngu, "Kỷ tổng là có ý gì?"
"Ngươi là một người thông minh, ta không cần phải nói lần thứ hai." Kỷ Dữ Đường lại bổ sung một câu, "Còn có, ta không thích nữ nhân."
GAMEOVER, Triệu Mộ Tịch đã nói tiền này không dễ kiếm như vậy mà, Lâm Vi ra ý đồ xấu gì đó, còn nữ nhân câu dẫn nữ nhân, hiện tại chỉ có thể hi vọng nàng ở bên kia tất cả đều thuận lợi.
"Kỷ tổng, xem ra ngươi hiểu lầm, ta cũng không thích nữ nhân."
-----------------------------------------------------
99,99999% các chị gái nói mình không thích nữ nhân, đều sẽ được tổ buê đuê độ vào một ngày không xa :)))))
Advertisement
The Traveler Initiative
Liam is a down on his luck gambler and his life is falling apart at the seams. It all culminates in a rather unfortunate end, as his loan sharks come to collect. Yet, it would seem that he gets another chance at life. With no other choice, he joins the Traveler Initiative, which promises the freedom to explore planets across the universe, a new body, and a slew of other benefits. But even in this strange afterlife, his gambling addiction rears its ugly head and he somehow ends up as a... Slug???
8 385Rebirth of the Rebel
Life isn’t fair. But not everyone is willing to lie down and accept that fact. A man known only as “Echo” fought back against the oppressive regime that smothered his chance for a normal life, and succeeded. Victory was within his grasp, but just as he believed he could rest easy, he was betrayed by the one man he thought he could truly trust. Reborn into a world of magic and mystery, “Echo” is given another chance at life as Ikarus Velor, and he intends to use it to the fullest. Unbeknownst to him though, his reincarnation into this new world may carry more significance than he’d like.
8 343Youko Advent
Before entering into his life as a half-breed, Rune Lifen had a past existance in another world, a wretched world he was glad to leave behind. He never thought he'd done anything worthwhile in his past life, but is proven wrong when gifted with the chance to be reborn in a world of swords and magic. While Rune discovers that being the only half- fox in a community of Kitsune aristocrats is not without its own troubles, and he'll never be considered anything besides a worthless mutt, he decides that perhaps through training and growth, he might redeem himself of his meager former life.
8 203Spice and Woof
Mitty and Dantes get along like cat and dog, but circumstances force them to stick together. Things happen to them just as much as they happen to things. Join them on their adventures in the unusual lands of Esthar where anything can and often does happen. And puns. I'll update from time to time, I hope, but school will keep me busy I suspect. Feedback in all forms would be appreciated though.
8 200Mage vs. Modern Society
The evil mage 'Maou' stood atop the world's most elite magicians, he was the most powerful human in all of history. For he had reached the 6th circle, only elder dragons had ever been known to climb that high. There was nothing he couldn't do. Even the winds and rivers couldn't help but obey his thunderous commands. But humans can be vile and cruel to each other. People he trusted plotted against him and attacked him constantly. The jealousy spewing from them was immense, he couldn't suppress their thirst for power. He fought in a great battle, and inevitably succumbed to his wounds after facing down countless powerful enemies. As Arthur drifts through the darkness of the void he gets reborn on Earth. Arthur Freyer wakes up in the middle of rural Japan, with nothing but the little magic he has left and his belongings from his past life, how will he survive in this foreign land. A land of science, not magic.
8 66Demigods Meet Mortals
exactly what the title dictates.p.s. i am also rewriting the chapters whenever i find time!
8 198