《[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật》Chương 1
Advertisement
Triệu Mộ Tịch tiến vào bữa tiệc tối thì, thành công hấp dẫn hơn 70% sự chú ý của các nam sĩ ở đây, có thể thấy được bộ lễ phục màu bạc ở trên người xác thực là vật siêu giá trị, nghĩ đến tiền thuê đắt như thế nào thịt liền đau.
Nàng cẩn thận từng li từng tí một quan sát bốn phía, chỉ lo có người phục vụ nào đó liều lĩnh giội một chén rượu lên người nàng, đây không phải là chứng vọng tưởng bị hại, nếu như làm bẩn váy, khả năng thật phải bán nàng đi mới bồi thường nổi, đêm nay mười một giờ, nàng còn muốn đúng giờ trả lại đây.
Triệu Mộ Tịch kéo cánh tay của bạn trai, tao nhã mà hào phóng đọ sức ở trong một nhóm người có tiền, nàng sẽ uống chút rượu mang tính chất tượng trưng, nhưng sẽ không uống nhiều, dù sao cũng là người đang làm việc. Trên mặt nàng lộ ra mỉm cười khéo léo mê người, nhưng trong lòng lại đang vô tận nhổ nước bọt xã hội thượng lưu sinh hoạt rượu thịt như vậy, vạn ác nhà tư bản, một chén rượu này, khả năng bằng toàn bộ chi tiêu một tháng của mình đi.
Giao tiếp xa hoa đồi trụy, Triệu Mộ Tịch khả năng là người nghèo duy nhất ở đây, nàng có thể trà trộn ở đây, là nhờ có mấy tiết học của khóa học tự chọn ở đại học về hình thái lễ nghi, hơn nữa trời sinh lại là một mỹ nhân, lâm thời giả trang một cái thiên kim tiểu thư, áp lực cũng không lớn.
Đột nhiên, không biết cái gì gây nên một trận xôn xao nhỏ ở đây, đặc biệt là đối với nam nhân lại càng rõ ràng. Cẩn thận nghe tới, đây là âm thanh mang theo tán thưởng ngợi khen, Triệu Mộ Tịch theo bản năng hướng về lối vào nhìn tới, đập vào mắt là một bộ lễ phục màu trắng, quả nhiên, lại là thiên kim danh môn nhà ai ra trận.
"Là Kỷ tổng. . ."
"Quá xinh đẹp."
". . ."
Triệu Mộ Tịch vừa mới bắt đầu cũng không để ý lắm, giới kinh doanh bọn họ yêu thích xưng tên khen ngợi lẫn nhau, ai có tiền có thế, liền trở thành tâm điểm, đổ xô tới mà tiến lên nịnh bợ, nói vậy vị Kỷ tổng này là có chút lai lịch. Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Triệu Mộ Tịch vẫn không nhịn được chăm chú nhìn thêm, người này đoạt danh tiếng của nàng, nhìn xem có thể có bao nhiêu xinh đẹp.
Ánh mắt trước hết rơi vào trên mặt của nàng, chỉ một chút, Triệu Mộ Tịch thừa nhận nàng ấy tiếp thu những lời ca ngợi này, là hoàn toàn xứng đáng. Ngũ quan tinh xảo rất nhiều người có, vóc người linh lung người có cũng không ít, nhưng như nàng như vậy. . . Triệu Mộ Tịch lắc ly rượu đỏ trong tay, còn đang len lén đánh giá nàng, tiệc rượu tẻ nhạt, tốt xấu gì cũng xuất hiện một đạo phong cảnh mỹ lệ.
Cái nhìn đầu tiên là kinh diễm, cái nhìn thứ hai là ý vị sâu xa, nói nàng là cất bước tiêu điểm cũng không quá đáng. Đẹp cũng chia thành rất nhiều loại, có khí chất càng thêm một bậc, khí chất có thuộc về trời sinh, có thuộc về ngày ngày bồi dưỡng, vị Kỷ tổng này, khả năng đem cả hai chiếm toàn bộ.
Advertisement
Nói tóm lại, nàng quả thực là một dòng nước trong trong giới kinh doanh đầy mỡ này, Triệu Mộ Tịch quan sát nàng giơ tay nhấc chân, xã giao chừng mực bắt bí vừa đúng, không chút nào ra vẻ, hết sức khéo đưa đẩy, ý cười ôn nhu, nhưng cũng có thể ở trong đám người bộc lộ tài năng.
Nữ nhân như vậy, mình so với nàng, liền lá xanh cũng không tính, có người từ nhỏ là công chúa, lớn lên là nữ vương, mà Triệu Mộ Tịch ở đáy lòng tự giễu, từ nhỏ là cô bé lọ lem, lớn lên vẫn là cô bé lọ lem nhưng đã già.
Không đúng, ngay cả cô bé lọ lem cũng không bằng, tốt xấu gì cô bé lọ lem cũng bắt được vương tử con nhà giàu a.
"Mộ Tịch, đây là Đàm tổng. . . Mộ Tịch?"
". . . Đàm tổng, chào ngài." Triệu Mộ Tịch lấy lại tinh thần, lúc này mới giơ ly rượu lên, thật là không có nghĩ đến, sẽ có một ngày, nàng lại có thể nhìn một nữ nhân nhìn đến sững sờ.
Đêm đó yến tiệc gần đến thời điểm kết thúc, Triệu Mộ Tịch đảm nhiệm nhiệm vụ làm bạn gái lâm thời cũng đã hoàn thành, không sai, đây chính là công việc của nàng. Cho thuê bạn gái lâm thời, nghe tới thật giống chuyện cười, nhưng "Người thượng lưu" xác thực sẽ làm chuyện như vậy, bọn họ không thiếu tiền, cần chính là mặt mũi, nếu như tham gia tiệc tối hoặc là vũ hội có thể đem ra được một người bạn gái, lòng hư vinh của bọn họ có thể nhận được đại thỏa mãn.
Dưới bàn món ăn lạnh của phòng yến hội, Triệu Mộ Tịch nhìn thấy một vật lòe lòe toả sáng, nàng cẩn thận cúi người nhặt lên, là khuyên tai có đính kim cương, cảm thấy nhìn quen mắt. . .
"Mộ Tịch, buổi tối có thể cùng uống một chén không?"
Tiệc tối vừa kết thúc, quan hệ hợp tác của bọn họ cũng kết thúc, khách hàng hiện tại còn đưa ra yêu cầu như thế, không khác nào muốn đến gần, Triệu Mộ Tịch cười nói, "Thật không tiện Vương tổng, đã nghỉ làm rồi."
"Vậy thì vì ta lại làm một hồi cuồng công việc, ta trả thù lao gấp ba."
"Vương tổng, cái này ngài nên cùng Lâm Vi đàm luận, phương diện nghiệp vụ vãng lai ta không chịu trách nhiệm." Mặc kệ như thế nào, Triệu Mộ Tịch vẫn từ chối như cũ, Lâm Vi là partner của nàng, nàng giao thiệp rộng, "Phương diện nghiệp vụ" vẫn là qua tay nàng, cũng may khách hàng nàng ấy câu thông vẫn tính là đáng tin.
"Vậy ta lấy danh nghĩa cá nhân, Mộ Tịch, có thể cho ta chút mặt mũi được không?"
"Xin lỗi." Ba chữ này không thể nghi ngờ lại là một lần từ chối khéo léo, Triệu Mộ Tịch vẫn mang theo lễ tiết mỉm cười, "Cùng ngài hợp tác rất vui vẻ."
Mỗi lần như lúc này, phàm là tình thương hơi cao hơn một chút đều sẽ không tiếp tục dây dưa xuống, rất may mắn, Triệu Mộ Tịch cho tới bây giờ còn chưa gặp gỡ qua khách hàng dính chặt lấy, cưỡng bức dụ dỗ.
Nhìn bóng lưng Triệu Mộ Tịch rời đi, Vương tổng chỉ có thể lắc đầu than khổ, Lâm Vi đã sớm đánh dự phòng với hắn, vị Triệu tiểu thư này không dễ dàng gì có thể cám dỗ được.
Advertisement
Triệu Mộ Tịch nhìn một chút khuyên tai kim cương ở trong lòng bàn tay, chuyên ngành đại học của nàng là thiết kế thời trang, đối với hàng hóa châu báu xa xỉ như này cũng có tiếp xúc qua, nàng nhớ rất rõ ràng, Kỷ tổng đeo chính là cái này.
"Kỷ tổng. . ." nhân lúc nàng còn chưa đi ra phòng khách trước, Triệu Mộ Tịch liền đuổi theo, gọi nàng như vậy không khỏi có chút quá như quen thuộc, Triệu Mộ Tịch gọi một tiếng, người phía trước liền dừng bước.
Mặt trái lễ phục của nàng là đại V khoét sâu, vừa vặn lộ ra một mảnh lưng đẹp đẽ, da dẻ trắng đến phát sáng, từ sau gáy đến lưng đến eo nhỏ, đường nét quá đẹp, cái eo nhỏ này, Triệu Mộ Tịch nhìn đều muốn nhéo một cái, thử xem cảm giác như thế nào.
Kỷ Dữ Đường xoay người, là một người xa lạ, xem ra rất trẻ trung, có điều, người nhận thức nàng rất nhiều nhưng nàng không nhất định đều biết tất cả, Kỷ Dữ Đường hỏi: "Xin hỏi có chuyện gì không?"
Một người có tu dưỡng, từ lúc nói chuyện trong ngữ điệu cũng có thể nghe được, khoảng cách gần tựa hồ càng dễ nhận ra, Triệu Mộ Tịch hướng nàng mở ra lòng bàn tay, thoải mái cười trả lời, "Đây là của ngài đi?"
Kỷ Dữ Đường lúc này mới sờ sờ vành tai của mình, xác thực rơi mất, "Ừm, cảm tạ."
"Không khách khí."
Kỷ Dữ Đường tiếp nhận khuyên tai, chỉ cảm thấy nữ hài này cười lên rất sạch sẽ, còn có hai cái lúm đồng tiền, so với những vị kia a dua nịnh hót cười bồi, nhìn thoải mái hơn nhiều, Kỷ Dữ Đường cũng hướng nàng nở nụ cười, xoay người rời đi.
Chính là dựa vào nụ cười như thế, Triệu Mộ Tịch không biết đã dao động qua bao nhiêu người. Nàng trời sinh tướng mạo thanh thuần, lại thích cười, không ai nhìn ra được trong lòng nàng cất giấu ý nghĩ xấu như thế nào, miệng chạy đầy mê sảng, là chuyện mà vị Triệu tiểu thư này am hiểu nhất.
Hơn mười giờ tối, Triệu Mộ Tịch thay đổi lễ phục, từ trong một khách sạn giá rẻ đi ra, quần áo nhàn nhã, quần jean, giày thể thao trắng, chạy truy đuổi theo xe công cộng, dù sao cũng phải trả tiền xe, chỉ bằng đi xe công cộng tiết kiệm được hai mươi đồng, đây mới là sinh hoạt chân thực của nàng.
Trước mười một giờ đêm, nàng thành công trả lại lễ phục, thu hồi tiền thế chấp, trong lòng cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.
Thù lao tối hôm nay của Triệu Mộ Tịch là sáu ngàn, ngoại trừ phí thuê lễ phục một ngàn khối, nàng còn lại năm ngàn khối thu vào, nhưng năm ngàn khối này nàng còn phải cùng Lâm Vi chia bảy ba, tuy rằng không coi là nhiều, nhưng so với đi làm việc phổ thông tiền đến nhanh hơn nhiều lắm.
Nghe tới tựa hồ rất dễ dàng, nhưng đơn hàng như dĩa bánh từ trên trời rơi xuống như vậy, một năm cũng không gặp được mấy cái.
Nàng biết làm nghề này không an toàn, mỗi ngày tiếp xúc nhiều loại người muôn hình muôn vẻ như vậy, không gặp phải người xấu là nàng may mắn, gặp phải lòng mang ý đồ xấu, vậy cũng là hợp tình hợp lý.
Không người nào nguyện ý lấy an toàn của bản thân mình đi làm tiền đặt cược cả, trừ phi thật sự thiếu tiền, Triệu Mộ Tịch liền thuộc về loại này.
Nếu như không thiếu tiền, Triệu Mộ Tịch đương nhiên cũng muốn quy củ đi làm, làm việc mà mình thích, như một người đi làm công ăn lương, vì chính sự nghiệp của mình mà dốc sức làm. Những việc làm hiện tại này của nàng, thực sự không thể nói là sự nghiệp được.
Có lẽ có người sẽ nói cái gọi là thiếu tiền, đơn giản là một loại ái mộ hư vinh, mỗi người đều có nỗi niềm khó nói. Nhưng người ái mộ hư vinh chắc chắn sẽ không tính toán chi li, ăn khuya chỉ cam lòng ăn một bánh rán trái cây. . .
"Bà, muộn như vậy còn chưa thu than a?"
"Tiểu Triệu, lại tan tầm muộn như vậy. . . Cùng với bình thường như thế?"
"Ừm."
Nhà dưới lầu là một quầy bánh rán, chủ quầy là nãi nãi hơn sáu mươi tuổi, hai tay của nàng già nua giống như vỏ cây già bình thường vậy, dùng than nướng bánh rán nhưng không chút nào hàm hồ, bởi vì biết sinh hoạt không dễ, Triệu Mộ Tịch đặc biệt chăm sóc chuyện làm ăn của nhà này.
"Bà, chính ta làm."
"Được rồi." Bởi vì là khách quen, bà rất yên tâm.
Triệu Mộ Tịch lấy ra hai mươi đồng tiền giấy, bỏ vào trong một hộp giấy đựng tiền lẻ, ở bên trong tìm kiếm chốc lát, cuối cùng lặng lẽ, chỉ lấy ra một tờ tiền giấy.
Mà thời điểm Triệu Mộ Tịch không chú ý, bà cho nàng nhiều hơn một cái trứng gà.
"Nhân lúc còn nóng ăn đi, người trẻ tuổi nỗ lực làm việc là chuyện tốt, cũng đừng quá mệt mỏi."
"Ừm. Ngài cũng sớm thu sạp một chút."
Triệu Mộ Tịch một hơi bò lên lầu sáu, một bên cắn bánh một bên móc ra chìa khoá mở cửa, cửa vừa mở ra, phả vào mặt là mùi vị của mì, Triệu Mộ Tịch ghét nhất chính là cái mùi vị này.
"Ngươi làm sao tới nhà của ta, còn ăn mì. . ." Triệu Mộ Tịch nghĩ linh tinh nói, mở tất cả cửa sổ trong nhà ra hết, thông gió.
Gục xuống bàn hút mì sợi, chính là Lâm Vi, Triệu Mộ Tịch cùng nàng không phải thân thiết bình thường, chìa khóa phòng cho thuê cũng cho nàng một cái.
Lâm Vi vừa thấy Triệu Mộ Tịch trở về, vội vàng thả dĩa ăn trong tay xuống, trước tiên liền lấy bánh rán trái cây trong tay nàng cắn một ngụm lớn, rồi mới lên tiếng, "Mộ Tịch, có đại khách hàng tới cửa, ta nhất định phải ngay mặt nói cho ngươi, nếu không buổi tối ta ngủ không yên."
Triệu Mộ Tịch cùng Lâm Vi nghiệp vụ chính có chút đặc thù, chủ yếu là trợ giúp khách hàng giải quyết nhu cầu cảm tình, nói trắng ra là, giúp bọn họ giải quyết một vài vấn đề liên quan đến phương diện cảm tình, muốn biểu lộ, muốn chia tay, muốn ly hôn, muốn hợp lại. . . Chỉ cần trả tiền, các nàng đều có thể giải quyết.
Thế nhưng loại đơn hàng này không phải thường xuyên có thể nhận được, cho nên bọn họ còn có một nghiệp vụ phụ khác, tỷ như Triệu Mộ Tịch đêm nay vậy, liền thuộc về phạm vị nghiệp vụ phụ.
"Đơn hàng gì?"
"Chia tay." Lâm Vi đưa tay phải ra, năm ngón tay vồ vồ, mặt mày hớn hở nói rằng, "Thù lao là số này."
"Năm vạn?"
Lâm Vi muốn làm một cái tát lên trên gáy nàng, có thể có chút tiền đồ hay không, "Năm mươi vạn, hai ta mỗi người một nửa. . . Đương nhiên, trước tiên phải đem sự tình làm xong đã."
"Năm mươi vạn để chúng ta giúp hắn chia tay?" Không thể trách Triệu Mộ Tịch không có tiền đồ, cái giá này thực sự mở đến quá cao.
"Khụ, tình huống lần này có chút không giống nhau. . ." Lâm Vi hắng giọng một cái, chậm rãi cùng nàng giải thích, đơn hàng lúc trước bình thường đều là người trong cuộc tự mình muốn chia tay, thế nhưng lần này, là có người ủy thác muốn nhờ các nàng đi chia rẽ một cặp tình nhân khác.
"Thà phá hủy một toà miếu chứ không nên phá hủy một cuộc tình, làm như vậy quá thiếu đạo đức."
Không thiếu đạo đức có thể có cái giá này sao, "Ngươi không phải thiếu tiền sao, đơn hàng như vậy nếu như không tiếp, nợ nần của mẹ ngươi làm sao bây giờ, nàng nếu như lại đi vay lãi suất cao, các ngươi đời này đều bị phá huỷ."
Triệu Mộ Tịch trầm mặc.
Lâm Vi biết đây là uy hiếp nàng, từ trong túi xách lấy ra hai tấm hình, đặt ở trên bàn ăn, "Kỷ đại tiểu thư tập đoàn HK cùng Hạ công tử tập đoàn Đằng Phi Quốc tế, làm bọn họ chia tay chuyện này liền xong."
"Nàng. . ." Triệu Mộ Tịch nhìn thấy nữ nhân trong hình, đây không phải Kỷ tổng buổi tối mới gặp gỡ sao?
"Ngươi biết nàng?"
Advertisement
Down the sewer (complete)
Ria Battista is a 21-year-old young college-goer: happy, healthy, and ravishing. She has Long legs, beautiful golden hair, creamy soft skin, deep blue eyes, a sharp nose, and a soft jaw. Her parents are well off. Her life is great. Her friends call her princess. Her science teacher has a crush on her. She knows. She’s flying through her life. Everything is perfect, but one day she fell down the sewer and her life changed forever.
8 119Awakened; Dungeon Tales
For decades now, strange places inhabited with monsters have been appearing across the globe. People call them dungeons and those who enter them delvers. For years, delvers explored and conquered, becoming beacons of hope—idols in a world wracked by war. Nowadays, thousands of youths each year undergo the Awakening ritual, foregoing their mundane life in favor of a more magical one. Marco is one such youth. He has a cushy life and a good family that wishes only what is best for him. He isn’t satisfied, however—he wants more. What exactly, he doesn’t know. He only knows that inside the confines of what is considered normal, he won’t find it. I update twice a week, on Tuesday and on Saturday. P.s. Before you start reading, I would like to say a few words. For starters, I never thought I would one day publish something on this website, and I want to thank all the other authors who inspired me to do so. I would also like to thank whoever spends their time to read my novel—it means a lot. So, thank you. Finally, I think it is imperative I warn you. I’m not a native English speaker: English is not my first language. If you see mistakes, feel free to point them out. I will correct them as soon as I have the time to do so. Cover: It was done by Ioannis Ioannidis. It can be found for free on Pixabay. Should the author ask, I will remove it immediately.
8 183Tarot
Horoscopes. Fortunes. Predictions.The cards hold more power than anyone could ever imagine.She will use their power to conquer the world.
8 101Objection! Dear Love...
"The heart has its reasons which reason knows not." - Blaise PascalWhen heart runs wild, you lose control. So you only wait and wait and wait for it to come around because there's no going back once you step into the depth of love./The one where Abir Rajvansh is determined to chase the cloud called Mishti Agarwal until they both meet in the middle; so the problem? Mishti isn't coming back down, not anytime soon.
8 81Teenager Posts
Just a fun little book I made. NOT MINE! Enjoy, xx
8 136PopeeXReader // ONESHOTS!
Have you ever wanted love or have a fictional valentine like Popee? Well reader, you're in the right place! We have everything from the cutest stories to the intense relationship stories that will totally make you feel less lonely! This is a compilation of ONESHOTS about PopeeXReader things lmao. Enjoy the stories I've prepared for you inside![edit] - this book is discontinued. Sorry about that folks, I'm really sad to have this project marked as complete despite the description saying otherwise lol. Although it's pretty cringe, this is one of the first books I made and it genuinely makes me proud.Book Cover// GridINCOBOOK STARTED// 04/23/2020BOOK ENDED// somewhere back in 2021
8 191