《Du Nhiên Mạt Thế - Lão Bối (Van edit)》Part 1 | 2 - 20
Advertisement
Năm năm sau...
Lâm Phàm đào a đào, rất nhanh một cái hố to hiện hình, dùng sức lực không giống trẻ nhỏ bình thường nhấc lên một gốc cây con trồng vào, Lâm Phàm nhếch miệng cười. Bên người là hàng cây ăn quả tương đối quy mô cùng khu gieo trồng được quy hoạch chỉnh tề ngay cạnh, đó, là thành quả của Lâm Phàm mấy năm nay.
Từ 5 năm trước, mượn dùng lực lượng của trái cây thần bí bảo vệ linh hồn, ở hư vô không gian du đãng hồi lâu, Lâm Phàm rốt cuộc tìm thấy khối thân thể cực kì phù hợp linh hồn mình, quyết định đoạt xác lấy quyền làm chủ, linh hồn yết ớt của trẻ con căn bản không ngăn cản được linh hồn với chấp nhất 15 năm sinh tồn tại mạt thế.
Trái cây thần bí không chỉ bảo hộ linh hồn, cũng có lẽ do ở hư vô phiêu phù, trái cây tại Lâm Phàm đoạt đến một khắc kia, khi thức hải* hoàn toàn vỡ vụn, đã hình thành một không gian. Không gian không lớn, nhưng có thể cho Lâm Phàm lấy ý thức làm kết nối, đem cơ thể của mình cùng đồ vật đi vào!
Không gian vốn chỉ có đất đai, sau khi Lâm Phàm ở bên trong thành công gieo trồng, áng chừng do thực vật xuất hiện, không gian nho nhỏ thế nhưng dần dần lớn lên, khi hắn đến ba tuổi, xuất hiện linh tuyền, không gian cũng lớn gấp ba ban đầu. Theo càng ngày càng nhiều thực vật Lâm Phàm dời vào, không gian thong thả mà liên tục lớn dần.
Trong thức hải, không gian mỗi buổi trưa giờ Tý sẽ tràn ra một ít khí thể, quanh quẩn tại các cơ quan cơ thể Lâm Phàm, cuối cùng số còn dư dồn lại ở đan điền.
Lâm Phàm không có cách nào khống chế loại khí thể này, nhưng ngu ngốc cũng biết đây là có lợi, xem hắn mới 5 tuổi thân thể be bé đã có thể bộc phát ra khí lực của đứa trẻ mười mấy tuổi, vốn là da thịt trắng noãn lại thêm sáng nhuận dị thường, nhìn như ngọc thạch Dương Chi** tốt nhất.
"Tiểu Phàm, làm gì đó, ba ngươi trở lại," thiếu phụ xinh đẹp qua 5 năm lại càng thêm thành thục dễ thương, "Lập tức muốn đi nhà Trần gia gia, ngươi nhanh chóng mặc quần áo tử tế."
Lâm Phàm vội vàng theo không gian đi ra, đáp lại.
Rất nhanh, toàn gia ngồi vào xe của ba ba Lâm Phàm, ngoài cửa sổ là ngã tư đường quen thuộc, thành thị hải cảng những năm 90 vừa mới chuyển mình phát triển, những hộ gia đình đem nơi đã từng lung linh tuyệt đại lần nữa trang điểm thêm náo nhiệt mà thời thượng.
Thành phố này, quốc gia này, đang muốn đi lên thời khắc phồn hoa, ai biết rằng tất cả sẽ bởi vì một ngày nào đó 20 năm sau mà đình chỉ vận hành.
Hư vô không gian thời gian là vô hạn, hắn đoạt xác hài đồng trùng hợp cùng thời với bản thể, nhìn lịch sử quen thuộc lại lần nữa phát sinh, Lâm Phàm mấy lần nhịn không được muốn đi tìm kiếm mình năm xưa, nhưng giờ đây tựa hồ đã không còn ý nghĩa nữa.
Phụ thân dẫn hắn đi gặp Trần gia gia là một người đệ tử Đạo gia, nhưng lại có chút khác biệt, Trần gia cũng không thờ Lão Tử hay Tôn giả Đạo giáo. Trần gia lần đầu tiên thấy Lâm Phàm liền yêu thích dị thường, muốn nhận làm đệ tử, nhưng Lâm Phàm thấy không hứng thú, cha mẹ hắn một người là bác sĩ khoa ngoại, một người là nhân viên công vụ chính phủ, hai người cũng không nguyện ý con mình tiếp xúc những thứ không có căn cứ khoa học. Nhưng Trần gia thân là bạn bè của ông nội Lâm Phàm, cha Lâm xem ở kính trọng lão nhân, cũng thường xuyên bớt thì giờ mang Lâm Phàm đến gặp Trần gia luôn độc thân không con không cháu, hiếu kính một hồi lão nhân gia.
Advertisement
"Bác Trần." Cha Lâm mang theo vợ, cười đi vào nhà Trần gia.
Trần gia tuy nói với Lâm Phàm là cùng tuổi ông nội, nhưng người nhìn lại cực kì tinh thần, thân mình sạch sẽ cao ngất, khí chất lạnh nhạt, mặt trắng không râu, nhìn tựa hơn 30 tuổi..., theo cha Lâm đứng cùng một chỗ càng giống huynh đệ.
"Được rồi, buông tiểu Lâm Phàm, ngươi bận việc cứ đi, muộn rồi hẵng tới đón." Trần gia không khách khí nói.
Cha Lâm mẹ Lâm cũng không ngại, cười đem Lâm Phàm giao cho Trần gia, đặt xuống giỏ hoa quả, liền rời đi, hai người công tác bận rộn, ngày hôm nay cũng chỉ là rút chút ít thời gian thừa dịp cuối tuần nhà trẻ không mở, đi tới Trần gia, vừa thỏa mãn lão nhân nhớ mong, lại vừa tiện có người trông nom chăm sóc con mình.
Đợi cha mẹ Lâm Phàm rời đi, Trần gia cười mà không cười xuất ra cờ vây, "Tiểu tử kia, trước làm hai ván?"
Lâm Phàm nhãn tình sáng lên, cười toét lộ ra hàm răng thiếu hai khỏa răng cửa, hài đồng hồn nhiên tươi cười làm cho Trần gia đáy mắt lóe lên nghi vấn.
Thời gian trôi qua, sắc trời dần dần vãn, xem chừng cha mẹ Lâm Phàm không lâu muốn tới đón con mình, Trần gia đứng dậy lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ, "Tiểu tử kia, nguyện ý hay không làm Trần gia gia đệ tử?"
Lâm Phàm làm bộ như tùy tính trẻ nhỏ, vui cười lần thứ hai cự tuyệt.
Trần gia cũng không nói gì, đem hộp gỗ nhỏ nhìn thập phần tầm thường đẩy đến trước mặt Lâm Phàm, Lâm Phàm nhìn kĩ, trong lòng ngây ra một lúc, không ngờ là hộp gỗ làm từ cây sưa Hải Nam***, hộp đã trân quý như vậy, không biết đồ vật mà nó chứa đựng còn trân bảo như thế nào nữa?
Tính tò mò bị khơi dậy, không có để ý tới trên mặt Trần gia chợt lóe lên gian trá.
Hộp bị mở ra, trong nháy mắt Lâm Phàm không khống chế được sắc mặt của mình, bị chấn ngu ngơ, lúc lấy lại tinh thần đang định che dấu, Trần gia ngồi một bên thản nhiên văng tới một câu, "Đã muộn."
Lâm Phàm thở sâu vài lần, cố gắng bình ổn trái tim kịch liệt nảy lên, cùng với trí nhớ tàn khốc bị tạm thời chôn vùi trong đầu, trong thức hải, không gian đột nhiên chủ động tràn ra khí thể quanh quẩn tứ chi bách hài, lúc quy về một mối, Lâm Phàm đã có thể xả ra tươi cười dùng năm năm qua, "Trần gia quả nhiên không đơn giản."
Đem toàn bộ diễn cảm của Lâm Phàm thu vào mắt, Trần gia lại khẳng định chính mình phán đoán trước đó, "Không đơn giản chính là ngươi," xong cười cười nói tiếp, "Muốn hay không gọi điện thoại cho ba mẹ ngươi, nói ngươi không nỡ rời Trần gia gia, ngày mai là chủ nhật, đêm nay liền ngủ tại đây. Như thế nào?"
"Nếu ngài nguyện ý nói cho ta biết thứ này từ chỗ nào tới, ta tự nhiên là hi vọng bồi Trần gia, người ta thân nhất yêu nhất chơi cờ vây, nghe ngài giảng chuyện cũ thần tiên." Theo lời nói, nụ cười trên mặt Lâm Phàm dần dần thay đổi.
"Này mới đúng a, suốt ngày đeo mặt nạ trang chim non tiểu hài tử cái rắm, có mệt hay không." Trần gia trêu chọc Lâm Phàm vài câu, liền đi gọi điện thoại, lúc trở lại đã thấy Lâm Phầm thưởng thức đồ vật trong hộp gỗ, "Ngươi biết thứ này?"
Advertisement
"Cực kì rõ ràng, Trần gia," Lâm Phàm cười khẽ, không muốn giả bộ trẻ con nữa, "Ngài khi nào thì phát hiện?"
"Ngươi đóng giả rất giống," Trần gia gõ quân cờ vây, "Nhưng cờ vây không lừa được người, các bước cờ vây của ngươi tuy rằng tận lực che dấu, nhưng ẩn tàng sát khí tuyệt đối không thuộc về một đứa trẻ, thậm chí không thuộc về đại đa số người nào sống trong thời đại an bình này, chỉ có chân chính trải qua thảm thiết chém giết, thậm chí giết qua nhiều vô kể người mới có thể có sát khí như thế."
Lâm Phàm tươi cười chậm rãi trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng, thân mình tự nhiên hình thành trạng thái công thủ đủ cả, đây là hắn ở mạt thế nhiều năm dưỡng thành kinh nghiệm cùng thói quen.
~~~~~~~~
*: Thức hải : tâm trí, chắc thế, mọi người xem các phim khoa học về thế giới trong bộ não của chúng ta rồi đi, không thì cũng có xem hình ảnh hay đọc truyện/phim liên quan, đơn giản thì ai xem Iron Man 3 chưa ? Trong tập này có đoạn chị Pepper Potts, người yêu của iron man ý, dùng một dụng cụ dán vào sau tai, và hiển thị thế giới não bộ con người. Mình nghĩ Thức hải là chỉ về cái này, nhìn như vũ trụ ý
**: Dương Chi bạch ngọc / ngọc Dương Chi
***: Gỗ sưa Hải Nam
Trần gia cũng không để ý, tiếp tục nói, "Mặt khác, ta tên khai sinh Trần Nguyên, đạo hiệu Phù Nguyên, là tu đạo, cũng không phải theo đại đa số người nói Đạo giáo, mà là đắc đạo (tu tiên)! Biết ta vì sao đối với ngươi cảm thấy hứng thú không? Cơ thể ngươi chính là thân thể Tiên Thiên trong truyền thuyết, hơn nữa một hai năm nay càng thêm tinh túy, ta biết ngươi khẳng định không phải trời sinh, mà là do cải tiến từng ngày, nhưng rốt cuộc cái gì có thể làm ngươi nhanh như vậy có được thân thể Tiên Thiên, ta rất hiếu kì, nhưng ngươi yên tâm, ta cũng không bắt ép ngươi nói cho ta biết, bởi vì ta đã có phương pháp tu đạo truyền thừa của chính mình, này không giống võ công có thể đồng thời tu luyện hoặc đổi luyện, trong ngàn ngàn vạn vạn phải chọn lấy một, một khi luyện sẽ không thể quay đầu lại."
Lâm Phàm không nói gì, yên lặng nghe.
"Ba năm trước đây ta lần đầu tiên thấy ngươi, liền phát hiện linh hồn ngươi không ổn, có linh hồn phụ thể, vốn tưởng rằng ngươi bị một ít đồ vật bẩn lây dính, nhưng lại phát hiện cơ thể ngươi không ngờ là khắc chế hết thảy tà vật Tiên Thiên chi thể, không thể nào lây dính tà vật, thẳng đến nửa năm trước ở một quyển sách thượng cổ, ta mới hiểu được, ngươi đây là đoạt xác! Tiếp tục liên hệ với phương pháp ngươi chơi cờ vây, đáp án đã rất rõ ràng. Có thể đoạt xác, kia thuyết minh ngươi cũng là người tu đạo, hơn nữa hơi chút thiên về tà đạo, nếu không, tu đạo chính đạo tuyệt đối không thể tiến hành đoạt xác được. Như vậy, vật trong hộp gỗ, ngươi chắc chắn sẽ không xa lạ, cho nên ta mới lấy ra thử ngươi, chính là ôm tâm tính thử một lần, không nghĩ tới hiệu quả tốt vậy." Trần Nguyên thực lưu manh nói xong những gì mình biết, chờ Lâm Phàm đáp lại.
Lâm Phàm nghe vậy thoáng xua đi một ít phòng bị, trong lòng bất đắc dĩ cười khổ, nguyên lai đối phương cũng không phải đã biết sự kiện hai mươi năm sau mà thử mình, tuy rằng không rõ vì sao thứ này lại trước tiên xuất hiện, nhưng chó ngáp phải ruồi nhượng Lâm Phàm lộ thân.
Lâm Phàm nhịn xuống xúc động muốn bóp nát đồ vật trong hộp gỗ, "Đúng vậy, ngươi đoán đúng rồi, ta là đoạt xác, tại... đứa bé này sinh ra không lâu được đặt tên Lâm Phàm, bởi vì ta tên khai sinh, cũng là Lâm Phàm."
Trần Nguyên nghe vậy sửng sốt, lập tức rõ ràng, "Xem ra ngươi cùng thân thể này có rất lớn cơ duyên, thôi, ta cũng không xen vào việc của người khác."
"Thứ này, ngươi là từ nơi nào đến được?" Lâm Phàm chỉ vào hộp gỗ hỏi.
"Đây là ta nhận ủy thác của bằng hữu, giúp Vĩ Thanh để ý phần mộ nào đó, bên trong có một con cương thi lông màu đen niên đại 500 năm, đạo hỏa thiêu hủy sau lưu lại vật tốt này, vậy là ta cầm thôi." Trần Nguyên rõ ràng trả lời Lâm Phàm.
Nguyên lai là cương thi, thế nhưng giống não tinh của tang thi hai mươi năm sau!
Đúng vậy! Đồ vật trong hộp gỗ là não tinh của tang thi mà Lâm Phàm đã từng nhìn thấy trong mười mấy năm!
Cứ ngỡ rằng cần hai mươi năm sau mới có thể lại nhìn thấy, đột nhiên xuất hiện trước mắt, tràng ác mộng không muốn nhớ lại khiến Lâm Phàm nhất thời tâm thần thất thủ.
Não tinh của tang thi là thứ tốt, nhân loại may mắn còn tồn tại, có một bộ phận cùng siêu vi rút SR đấu tranh, có lẽ do trong thân thể chứa kháng thể không biết tên, hoặc bởi tác dụng của DNA, những người này chẳng những không biến thành tang thi ghê tởm, còn sinh ra một ít năng lực đặc biệt, được xưng dị năng giả, là quân chủ lực đối kháng tang thi. Cũng là người sau mạt thế, sống tiêu sái thoải mái nhất.
Những người này đã từng, là người mà Lâm Phàm hâm mộ nhất cùng khao khát trở thành, Lâm Phàm nằm mơ đều hi vọng mình có thể biến thành dị năng giả, có thể có thực vật cùng đãi ngộ tốt. Mà đồ vật dị năng giả coi trọng nhất cũng chính là não tinh của tang thi, lực lượng tàng trong não tinh có thể khiến dị năng của bọn họ càng thêm mạnh mẽ.
Nghe nói, còn có một nhóm người thường, trải qua phương pháp đặc thù hấp thu năng lượng não tinh tang thi, cũng có thể trở thành á dị năng giả! Bất quá, điều kiện trở thành á dị năng giả quá mức xa xỉ, chỉ có người thân của dị năng giả cao giai hoặc số ít cầm quyền người thường có thể nhận đãi ngộ như vậy.
Đem não tinh trả lại cho Trần Nguyên, Lâm Phàm cười nói, "Chúng ta tiếp tục chơi cờ thôi."
——
20 năm sau...
Dòng suối uốn lượn, đường nhỏ xa gần. Hoa đào nở rộ, cách bờ mấy trăm bước, cây không hề pha tạp, cỏ xanh mơn mởn, hoa vương rực rỡ. Rừng cây kéo dài, đất đai rộng lớn, nhà lớn trang nhã, ruộng rau tràn đầy, rừng trúc vô biên. Bờ ruộng dọc ngang, tiếng gà tiếng chó.
Dùng chốn đào nguyên hình dung cảnh đẹp nơi đây, thế mà thập phần chuẩn xác. Thức hải không gian trải qua 20 năm Lâm Phàm chăm đắp, thành quả trước mắt: khu lương thực, khu rau dưa, khu thuốc Đông y, còn có khu cây ăn quả; ước chừng mười năm trước, Thức hải linh khí hội tụ, linh tuyền đã muốn mở rộng thành dòng suối uốn lượn, bên trong Lâm Phàm thả nuôi nhiều tôm cá hến sò thủy sản.
Mặt khác, ở nơi xa khu gieo trồng có một khu chăn nuôi, được Lâm Phàm thiết kế xa xa ngoài rừng rậm, nơi hình thành vùng sinh thái đồng cỏ, nuôi thả đại lượng động vật, chỉ cần là động vật, côn trùng Lâm Phàm có thể thu thập, đều bị hắn ném vào Thức hải không gian.
Giống loài phong phú khiến đẩy nhanh tốc độ lớn dần của Thức hải không gian, linh khí ngưng tụ tại đan điền Lâm Phàm thành linh dịch (khí sang lỏng) nồng đậm. Thân thể Lâm Phàm đã thập phần hơn người, tuy không thể nói võ nghệ cao cường, nhưng một quyền cũng phải đạt 600 pound, sức chân lại càng có thể đá 2000 pound, phải biết rằng quyền vương Tyson lực đấm cũng chỉ 400 pound, mà người thầy Tiệt quyền đạo Lý Tiểu Long sức đá cũng mới có 1650 pound.
Ở trung tâm Thức hải không gian là biệt thự bốn tầng, khi Lâm Phàm đạt đến trình độ nhất định, trực tiếp thu phòng ốc xây tốt vào không gian. Mặt sau biệt thự còn là một tòa nhà mười tầng chiếm diện tích khá lớn, phía dưới còn có hai tầng hầm ngầm, Lâm Phàm phải mất sức chín trâu hai hổ mới đem được vào làm khu trữ vật, vì đem tòa nhà mười tầng này vào không gian mà Lâm Phàm thiếu chút nữa bởi vì linh lực cạn kiệt biến thành thây khô, ngay cả Thức hải không gian cũng không thể tiến vào được, miễn cưỡng chạy tới chỗ Trần Nguyên, liền hoàn toàn ngất xỉu.
Bất quá mười tầng đại lầu này rất hữu dụng, Lâm Phàm đem mười tầng chỉnh đốn dọn dẹp, vật tư cùng rau dưa hoa quả chín trong không gian lục tục thu thập qua nhiều năm đều chất vào kho hàng, những bức tường không cần thiết làm cột chống đều bị phá bỏ, sau khi vệ sinh sạch sẽ liền chỉnh lý thành một tòa siêu thị cỡ lớn, còn cố ý kiếm mấy cái xe đẩy cùng rổ dùng trong siêu thị, ở trong không gian đẩy xe đi mua sắm cảm giác thật không sai, hơn nữa khu nguyên liệu nấu ăn đều là sản phẩm trong không gian, những mặt hàng rau dưa hoa quả nguyên liệu nấu ăn bên ngoài sao sánh bằng trong này được. Lại đem thời gian tại tòa nhà này ngừng lưu động, hoàn mỹ! Không kho hàng nào tốt hơn nơi này."
Gambling boat (du thuyền đánh bạc í)?" Lâm Phàm nhìn thiệp mời trên tay, có chút bất đắc dĩ nhìn cha Lâm, "Cha, chưa thấy qua phụ thân nào ủng hộ con cái đi đánh bạc cả."
"Tiểu tử thối, lần này mời ta là chủ đầu tư các loại dụng cụ chữa bệnh cùng tài nguyên nghiên cứu, ta muốn cùng ông bà nội của ngươi đến Mỹ tham gia hội nghị cực kì trọng yếu trao đổi học thuật nghiên cứu và thảo luận, mẹ ngươi vừa lúc đi thăm ông bà ngoại ngươi, đành phải để ngươi ra mặt." Dừng một chút, cha Lâm lại một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, "Ông bà nội cùng cha ngươi đều là bác sĩ, mẹ ngươi cũng làm ở sở Y tế, ngươi lại đi học nông nghiệp coi như xong, còn suốt ngày không làm việc đàng hoàng chạy khắp nơi, sau này ngươi định làm sao?"
Lâm Phàm vội vàng nhảy thoát, hướng lên lầu chạy, "Ta đi thu thập hành lý!"
Lâm Phàm tốt nghiệp mấy năm nay quả thật không kiếm nghề gì đứng đắn làm, khoảng cách siêu vi rút SR bùng nổ trong trí nhớ càng ngày càng gần, hắn cũng không có bao nhiêu thời gian kiếm "công tác đứng đắn", chạy tới chạy lui cũng là vì thu thập giống cùng vật tư, nhưng những việc này không tiện nói cho cha mẹ, nói như thế nào, nhi tử ngươi sinh ra năm đó bị ta đoạt xác mà hồn phi phách tán, cho nên thực ra ta là người biết được tương lai.
Coi như hết, hơn hai mươi năm cuộc sống an ổn cũng không cách nào mài mòn tràng ác mộng, giãy giụa để mà sống sót, lương tâm a, sớm bị chó gặm, hắn chỉ muốn tiếp tục tiến về phía trước.
Du thuyền cỡ lớn xa hoa lãng phí phi thường náo nhiệt, trên thuyền có bể bơi ngoài trời, chung quanh đi lại mỹ nữ vận bikini, dáng người hoàn hảo mà lại dễ nhìn, Lâm Phàm mặc T-shirt, quần cộc hoa hòe hoa sói, ngồi dựa vào ghế uống rượu trái cây, nhìn ngắm mỹ nhân, rất hưởng thụ.
Rượu trái cây là Lâm Phàm dùng hoa quả chứa linh khí trong không gian ủ cùng linh tuyền, ăn quen thực vật không gian, Lâm Phàm hoàn toàn không thể ăn đồ ăn nguyên liệu ngoại giới, miệng dưỡng thành điêu, thành ra trong giới ăn uống rất có tiếng, chỉ cần người nào khiến Lâm Phàm ăn được đến miếng thứ hai đều được mọi người truy ủng.
Hắc hắc, nhiều mỹ nhân nha, đợi lát nữa kêu ai bồi mình chơi đây. Lâm Phàm không chút nào che dấu tìm tòi trong đám người, nếu là bình thường đã sớm bị thầm mắng thần kinh, nhưng Lâm Phàm không có chút nào tự giác, thân mình liền di truyền từ cha mẹ, hơn nữa nhiều năm linh khí tẩm bổ ra khí chất sạch sẽ, loạn chuyển ánh mắt linh động bị người tưởng thành mị nhãn phóng điện, ngay cả nam nhân khi ánh mắt Lâm Phàm đảo qua cũng áp chế không được tim đập rộn lên.
Rốt cục có người không nhịn được, chủ động tiến lên bắt chuyện.
"Suất ca, muốn hay không uống một chén?" Mỹ nữ da trắng nóng bỏng một tay lay động chén rượu, dáng dấp yểu điệu tiêu sái tiến lại, một tay nhẹ nhàng vén tóc, thả mị nhãn tới.
Lâm Phàm nhíu nhíu mày, rất giữ mặt mũi mỹ nữ một hơi đem rượu trong ly cạn sạch, sau đó cầm bình rượu lên vì hai người rót; nữ nhân là người xinh đẹp nhất trong nhóm mỹ nữ, thuộc về loại hình gợi cảm quyến rũ, là một trong những người hắn vừa suy tính chọn chọn, nếu nữ nhân tự mình dâng đến, vậy cung kính không bằng tuân mệnh.
Hai người nhẹ giọng cười nói, hoặc là ngẫu nhiên xuống bể chơi đùa hoặc là thay nhau thoa kem chống nắng.
Mỹ nữ Lỵ Địch Á nhịn không được oán hận, "Người phương Đông làn da đều non mịn như vậy sao?" So sánh với làn da chính mình phải bảo dưỡng chăm sóc tỉ mỉ, đều kém Lâm Phàm không biết bao nhiêu.
Lâm Phàm khóe miệng hơi câu, một phen kéo mỹ nhân đến trong lòng, "Như thế nào, ngươi ghét bỏ ta? Hay là ngươi ưa kẻ cơ bắp làn da ngăm đen?" Lâm Phàm dáng người tốt lắm, thuộc loại cơ bắp tiềm ẩn sức bật, đường nét mạnh, tuy rằng làn da trắng nõn khiến nữ nhân ghen tỵ, nhưng cũng không làm người ta cảm giác giống bạch trảm kê.
Ngay tại lúc hai người cười đùa, bên cạnh không xa trên boong tàu truyền đến âm thanh ầm ỹ, thanh âm càng ngày càng hướng về phía Lâm Phàm, đột nhiên, một thân ảnh có chút ngăm đen đụng vào vài người, vọt tới chỗ Lâm Phàm, mắt thấy muốn đụng vào đến nơi.
Đem Lỵ Địch Á nhẹ nhàng đẩy sang một bên, Lâm Phàm nương thân ảnh va chạm xoay tròn mình, khiến lực va chạm giảm xuống, dùng chiêu Thái Cực Bát Quái Chưởng tứ lạng bạt thiên cân, liền đem một cánh tay của tên ngăm đen quặt về phía sau, chẳng biết Lâm Phàm ra tay lực đạo như thế nào, nhưng nhìn người bị kiềm chế thì hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Advertisement
The Bad Guy Always Wins
Why is the world so dark? Why do people steal? Why do people kill? Why are people evil? I can answer all those questions with an simple answer. "Because being evil if fun and in this world, the bad guy always win.""
8 99Long Shadow
No destiny, no choice, no hope. Our protagonist, a coward summoned to a world meant for heroes; a new world with new rules and old cruelties. Join him on his adventures as he must deal with menus, monsters, and mysteries in this litrpg fantasy. Thomas Goodwill was an average boy with an average life, all that changed when he woke up in a new reality. Now, out of his depth, damn near out of his mind, he must learn to survive in a game-like reality with no reloads, checkpoints, or save scumming. He does, however, have a drunk snake. Thank you for reading my first story, hopefully, the first of many to come. This will be my main story and is meant to help me practice and hone my skills as I slowly produce more complex ideas. It's a litrpg in which I want to only lightly focus on the mechanics as I don’t want to pad out the word count with math and number tables and while I want to add a few of my own twists here and there, overall I’m going to keep this story close to generic as possible so that I don't let my inexperience lead me into a corner. Thanks again to all willing to leave a review or some constructive criticism, without you I'd never improve. Unfortunately, Cover art is by me.
8 554Divine Locket
A locket filled with mysterious origins. A young boy with a sorry fate. A world with countless opportunities accompanied by dangers. How far can one reach before finally settling into history? Join the discord server to help out! https://discord.gg/H53rFmN Ps. Everything posted here are rough drafts. Releases/week = 7chaps/week A slightly more edited version is on www.webnovel.com.
8 62Never heard of that god? Well, wanna convert?
I died and reincarnated like any other good little protagonist, let's just hope I don't have their troubles. What do you mean I'm your god? No, no, no that sounds too troublesome. Go worship someone else. Hey, what are you guys doing down there? What! Promoting my religion?! No, no, no. No thanks. Don't expect too much of me! and constructive criticism is always good!
8 271The Aligned Path
Within the world of Aebros a higher being sees creation inevitably move toward some form of destruction, and from this greater sight a grand plan begins to unfold. Manipulating the natural cycle the being provided Aebros' residents a chance to not only wield but also fight against destiny, and the remaining forces of duality. This is a project that is subject to changes, which I will keep you updated on. Cover picture is not mine.
8 158Tear Gas (Spec ops guy)
Melanie desperately tries to get away from the crowd, shielding her face in pain as she falls to the ground. Almost suddenly, she feels leather hands grip her body and pull her up.-Everything in this story is FICTIONAL. I don't know what the guys real name is and i doubt this would ever happen but enjoy the story and use your imagination:))*this is an old work of mine that does not represent my current abilities!!*(Ranks)11/9/20:#1 in anonymous #1 in blacklivesmatter#1 in protests(Thank you so much!!)
8 84