《« allmin » Bé Cưng Nhà Chống Đạn》Vmin(1)
Advertisement
Ai kêu Pun hardship kookmin vs Vmin giờ cho mấy ng đọc quài luôn😤😤
___________________________
Trong BTS cặp đôi 95line luôn là cặp đôi được các ARMY ủng hộ, ship nhiệt tình(Pun: trong đó có tui:)). Nhưng ở trên sân khấu là một chuyện và sau sân khấu cũng là một chuyện khác. Thực chất, từ hồi DNA Kim Taehyung đã ko còn thân thiết với Park Jimin như xưa nữa. Lí do á hả? Đơn giản thôi, anh thích Jeon Jungkook!! Anh ghét cái thái độ Jimin dành cho Jungkook, ghét cả những fanart về Jimin và Jungkook, hay cả những cử chỉ, sự đáp trả ngỗ nghĩnh của Jungkook dành cho Jimin, anh ghét, anh ghét tất. Hoặc ngay như bây giờ, khi đang trông thấy Jimin đu bám trên người Jungkook, mặt mũi anh đã tối sầm lại ngay. Chạy đến chỗ hai con người đang vui đùa kia, anh giật phăng tay Jimin ra khỏi người Jungkook khiến cả hai quay lại nhìn chằm chằm anh.
- Taetae, cậu làm gì vậy?? - nó khó hiểu nhìn anh.
- Jungkook, đi ngủ thôi! - anh mặc kệ câu hỏi của nó, kéo tay Jungkook đứng dậy.
- Này, Kim Taehyung, tớ đang hỏi cậu đó! - Park Jimin tức giận vì hành động làm ngơ mình của thằng bạn nối khố.
- Jungkook buồn ngủ rồi, tớ đưa em ấy về phòng trước. Nhân tiện, hôm nay cậu ngủ một mình nhé! Tớ sẽ ngủ cùng Kookie! - anh chẳng thèm quay đầu lại, nói liền một mạch rồi giắt tay cậu vào phòng. Nó nghe xong chỉ gượng cười rồi tắt điện phòng khách, nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ của mình. Hôm nay đã là ngày thứ 5 trong tuần anh bỏ mặc nó ngủ một mình rồi. Lãnh lẹo, cô đơn, sợ hại đó là những cảm giác mà nó đã phải hứng chịu khi ko có anh ở đây. Cái cảm giác cô đơn nó đáng sợ thật nhưng làm sao đáng sợ bằng cái cảm giác bị người mình yêu ruồng bỏ cơ chứ?!
Advertisement
- Hức...hức... Taehyung à...tớ sợ! - nó ngồi ôm chân nơi góc phòng, hai tay che mặt, miệng mếu máo. Taehyung của nó, Taetae của nó đâu rồi? Sao lại để mặc nó một mình trong căn phòng tối tăm, đáng sợ này chứ?? Nó cứ ngồi đó, khóc nức nở như một đứa trẻ lạc mẹ nhưng luôn luôn bịt miệng lại để ngăn cho tiếng khóc lọt ra khỏi phòng. Bởi vì nó sợ, nó sợ có người sẽ nghe thấy, sợ có người biết nó yếu đuối đến chừng nào, và hơn hết nó sợ anh sẽ đau lòng. Mặc dù biết anh không có tình cảm với mình nhưng nó vẫn sợ lắm, nếu như anh biết nó khóc, lúc đó anh sẽ bị phân vân giữa tình cảm của nó và cậu. Ko, nó ko muốn, cậu cũng chỉ là một đứa trẻ ngây thơ, cậu ko thể có một mối tình đầu đổ vỡ như vậy được. Cuối cùng mãi mãi vẫn chỉ có một mình nó tự đứng dậy lau nước mắt rồi lại leo lên giường chùm chăn mà nức nở tiếp. Liệu đến bao giờ nó mới thôi phải khóc mà tự dỗ đây??
-----------------------
Một ngày mới lại đến, nó luôn luôn là người dậy muộn nhất nhà Bangtan, lí do thì chắc cũng chỉ mình nó biết thôi....
- Jimin, Jimin a~~ dậy thôi có cơm sườn ngon lành này!! - Jin tí ta tí tởn chạy vào gọi nó. Thấy cái cục bông màu trắng kia vẫn ko có chút chuyển động, anh liền cười khổ lay lay nó dậy.
- Mau dậy, mau dậy a~ Mọi người đang chờ em đó!! - Jin kịch liệt lay lay nó, nhưng chịu thôi bởi vì hôm qua nó khóc nhiều lên mệt lắm rồi
"Cạch" - PARK JIMIN, CẬU DẬY NGAY CHO TÔI!! - tiếng cửa mở, Kim Taehyung tức giận đi vào, miệng quát lớn khiến nó đang ngủ cũng phải ló mặt ra rồi lủi thủi trèo xuống giường mà đi vs cá nhân.
Advertisement
- Tớ...tớ xong rồi!! - nó cắm mặt xuống đất nói.
- Đi xuống ăn đi! - Taehyung lạnh lùng ra lệnh - Hôm nay có nhiều lịch trình lắm đó!
- Ừm, em xuống trước nhé anh Jin, tớ đi đây Taetae! - nó xịu mặt khi nghe thấy những câu nói lạnh lùng của anh, rồi nhanh chân đi xuống dưới nhà
- Taehyung à, anh nghĩ tối nay em lên ngủ vs Jimin đi. Dạo này anh thấy nó thường xuyên ủ rũ khi ở một mình. Tính tình cũng trầm lặng hơn trước rất nhiều. Anh chỉ sợ....- Jin lo lắng cho đứa em nhỏ của mình. Vốn dĩ ngày trước nó là một đứa trẻ nhanh nhẹn, hoạt bát. Nhưng cũng chỉ vì sự soi mói của dư luận cùng những scandal mà mới trầm tĩnh như bây giờ. Nay mọi việc gần như đã yên ổn mà đứa trẻ này cũng ko khá hơn là bao, thử hỏi có đáng lo lắng ko??
- Vâng hyung! - anh cũng chỉ gật đầu rồi rảo bước đi.
----------------------------
____
- Yaaaa, Hoseok hyung, đưa giả em miếng thịt ấy ngay! - Jimin vừa đuổi theo ông anh Jung lố, vừa réo.
- Hahaha, đuổi theo anh đi! - Hoseok quay đầu lại nhìn Jimin nhe răng cười rồi chẳng may...."Bốp"
- Á..ui..thằng nào đấy hả? - Hoseok ôm mông nói cái 'thằng' vừa đụng phải mình.
- Là em! - Taehyung mặt ko biến sắc.
- Giời ạ, thằng quỷ làm anh mày té đau cả mông nàiTvT - Hoseok nhăn mặt đau đớn. Taehyung cũng chả thèm nhìn lại, cứ thế tiến vào phòng bếp. Đập vào mắt anh ngay lúc này là hình ảnh Jimin đang được Jungkook đút thức ăn cho.
- Hai người...có biết bây giờ là mấy giờ ko mà vẫn tình tứ đút thức ăn cho nhau thế hả? - anh mặt tối sầm nói.
- Tae tớ/Tae em...
- Ko nói nhiều, Jungkook đi thôi, còn Jimin cậu cứ coi chừng tôi đấy! - anh kéo tay cậu đứng dậy, để mặc nó vẫn đang trong tình trạng đơ khó tả.
- Jimin mình đi thôi em! - Hoseok chạy vào, dắt nó đi cho kịp giờ trong khi nó hồn vẫn đang gắn theo câu nói vừa nãy của anh. Lịch trình hôm nay của BTS cũng chỉ là đi diễn tại đài Mnet, xong rồi đi ăn, tiếp theo là chụp ảnh quảng cáo, rồi đi giao lưu cùng thần tượng, kế đến là nghỉ ngơi và ăn uống (Pun: do tui hổng biết lịch trình của mấy anh lên mấy cô thông cảm nha~~)
- Aaaaaaaaaa....cuối cùng cũng được về nhà nghỉ ngơi rùi!! - Jungkook chạy vào nhà hét to.
- Hihi, Kookie mệt ko? - Taehyung xoa đầu cậu, còn yêu chiều thơm nên má cậu nữa.
- Dạ mệt ạ!
- Ừm..hôm nay em ngủ một mình nha, anh qua phòng Jimin ngủ cùng nó, thật phiền phức mà! - Taehyung thở dài ôm cậu nói.
-----------------------------------------------------------
cắt nhá...mấy cô muốn chap sau H ko? Pun viết tệ lắm, chỉ sợ mấy cô ko đọc đc thuiTvT
Advertisement
- In Serial242 Chapters
ATL: Stories from the Retrofuture
In a future of robots and CRTs, Atlanta is the most powerful city in the world. And in that city, twentysomething slacker Morgan Harding dreams of being able to live a normal, peaceful life... until they're given cybernetic superpowers and forced to become a hero. Together with a mysterious sentient robot and an overworked college student, they must keep Atlanta safe from the technological threats that arise... pretty much constantly... Sigh. ATL is divided into several novel or novella-sized stories, and the entire first season is online on Royal Road for you to gobble up like a robot filling up at a power socket. And if you're itching for more, always know you can read the story at its official website too. Please vote on Top Web Fiction! You can vote once a week on each device for this story (and any others you enjoy!).
8 209 - In Serial31 Chapters
Boss Slayer
Bon Taraka was just your average, everyday college student, until the day known as the Event, when Tutorial Towers appeared all across the world. Bon was transported into a tower, but encounterd an error in the Tutorial System. He got trapped in a Boss room and died, over and over again. With each death came new revelations, until one day he killed the Boss and entered the exit portal. On the other side of the portal he found yet another Boss. After killing hundreds of thousands of Bosses, he finally entered the proper tutorial with extremely high stats and a huge number of skill points. He was now ready to crush any new challenge that came his way. (Updates Tuesdays and Fridays Not a progression novel New writer here. Please let me know if you spot any glaring mistakes. There will probably be quite a few.)
8 142 - In Serial70 Chapters
Merlin: The man who forged his own destiny
Morgan Le Fey, was your average college student, average grades, average looks... He often imagined what he'd do if magic really existed in the world. But not even in his wildest dreams did he imagine what Fate had prepared for him! He never had helped anyone nor accepted help from anyone, and when he tried to help someone else for the first time, his life came to an end. People usually have one fate, they live and die by it, but what happens when someone has two? What would you do if you could make your own choices instead of walking the path someone else had already prepared for you? And, how would your choices change the world?Discover the choices Morgan did, and how those choices affected him and those around him!Notice: At some points of the story there will be slavery, rape and murder. Not a story for kids. This is my first time writing, so any constructive comments which may help improving my writing are welcome! Also, English isn't my mother language, so if I mess up with the grammar or misspel something, please do tell me!The fixed schedule for the releases of this series will be : one chapter / week. Although there might be additional releases if I find the free time and inspiration.My side-project: The Legacy of Atlantishttp://royalroadl.com/fiction/3357
8 198 - In Serial90 Chapters
Drifter
A boy and his mask. A prince and his fire. A world divided in two. Man and a God. The ground work has been set. May fate be set into motion. Unnumbered chapters are first drafts.
8 132 - In Serial38 Chapters
Anne of Green Gables (1908)
Anne of Green Gables recounts the adventures of Anne Shirley, a young orphan girl mistakenly sent to Matthew and Marilla Cuthbert, a middle-aged brother and sister who have a farm on Prince Edward Island and who had intended to adopt a boy to help them.
8 288 - In Serial8 Chapters
Mindfulness
"Mindfulness? What do you mean Bradley?" I was speechless and I wasn't able to comprehend."You already know Stef, you can understand it by the way I look at you, I'm completely aware of what I feel, we have families and I have a daughter, but nothing will take me away from you. You are my Zweisamkeit, you know what I mean?" I looked at him, he was smiling and it was the best smile in the entire world. and I started to laugh. "I don't speak German Bradley, you know." "This word describes the self-imposed isolation of a couple in love. Their togetherness creates a kind of loneliness around the two of them. And you, you are the only one who makes me feel like this. I can't let you go and I have to tell you, I love you Stefani, more than the word can say, more than anything, I'm in love with you from the first day I met you at your home, you were smiling with your blonde hair messed up, and when you started to sing, I saw heaven. I use this world, Mindfulness because I'm aware of my feeling from the first time." He started to get closer to me and...
8 149