《Học Bá Tái Sinh》Phần Không Tên 2
Advertisement
1: Phần Thủy trấn
Phần Thủy trấn là một trấn nhỏ nghèo khó, giao thông trắc trở, kinh tế lạc hậu. Trường cấp hai trong trấn không lớn, tính cả giáo viên lẫn học sinh mới được khoảng bốn trăm người.
Năm nay, cũng không biết có phải phần mộ tổ tiên của Lục gia (90% người dân nơi đây đều mang họ Lục) hương khói vượng hay không mà số lượng học sinh thi đỗ trường cấp ba trọng điểm của huyện lên tới 11 người! Ngoài ra có một học sinh đủ tiêu chuẩn tối thiểu chỉ cần đóng thêm chút tiền là cũng có một suất trúng tuyển, điều này có nghĩa trường cấp hai trong trấn có tận 12 học sinh trúng tuyển trường chuyên của huyện! Phải biết rằng, Phần Thủy trấn rất nhiều năm chí có tối đa 4 học sinh thi đỗ!
Trong số 12 học sinh trúng tuyển lần này, khiến người ta hâm mộ nhất chính là hai đứa cháu của lão Thẩm, cả hai chị em đều cùng thi đậu trường chuyên của huyện, thậm chí còn đứng trong top 10 điểm cao của trường! hàng xóm láng giềng đặc biệt là những nhà có con đang đi học, nhịn không được còn tới nhà lão Thẩm mượn sách vở cũ của hai chị em về cho con mình dùng, coi như dính chút không khí vui mừng.
Lão Thẩm là nhân sĩ thủ đô, tên gọi Thẩm Bình Trung, là một phần tử tri thức lỗi thời, mỗi khi mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn thì nhất định sẽ cài hai cái bút máy ở túi áo trước ngực.
Trước đây, khi còn trẻ Thẩm Bình Trung đã ôm hũ tro cốt của thê tử bỏ tới thôn Ngưu Lan của Phần Thủy trấn, nhận dạy học cho lũ nhỏ các gia đình bần nông và trung nông. Chắc là do nơi này sơn minh thủy tú cảnh sắc hợp lòng người, mà đã bao năm qua, Thẩm Bình Trung cũng không quay lại thủ đô, ở đây làm một giáo viên tiếng anh trong trường phổ thông của Phần Thủy trấn.
Mười mấy năm trước, duyên phận đưa đẩy, Thẩm Bình Trung nhận nuôi một cặp long phượng thai không cha không mẹ, coi như cháu trai cháu gái mình mà tự tay nuôi lớn.
Trong cặp long phượng thai, người chị tên Cố Vọng Thư, lấy theo họ người vợ đã sớm qua đời của lão Thẩm, đó cũng coi như một loại kỷ niệm lão Thẩm nhớ về ái thê mình. Người em tên Thẩm Húc Thần, theo họ lão Thẩm. Hai chị em sinh hơn kém nhau nửa tiếng. Bởi vì là song sinh khác trứng cho nên hai chị em lớn lên cũng không giống nhau. Diện mạo người chị thanh tú hơn một chút, còn người em ngược lại thiên về diễm lệ. Nếu không ai nói, người ngoài thật sự không nhìn ra bọn họ là chị em ruột.
Trong mắt rất nhiều người trên trấn, Cố Vọng Thư và Thẩm Húc Thần chính là điển hình của "con nhà người ta". Hai chị em bọn họ từ nhỏ đã hiểu chuyện, thành tích rất tốt, tính tình ngoan ngoãn lễ phép. Chính xác thì người em Thẩm Húc Thần thành tích tốt hơn chút còn người chị tính cách ngoan hơn.
Trong ba năm cấp hai, Thẩm Húc Thần vẫn luôn đứng đầu toàn khóa, còn Cố Vọng Thư xếp thứ hai. Nhưng khi thi vào cấp 3, hai chị em vẫn như trước giữ vị trí thứ nhất thứ hai toàn trường nhưng lần đó khó được khi Thẩm Húc Thần bị chị hai mình lật ngược một lần, đứng vị trí thứ hai. Tuy rằng điểm thi bọn họ xếp thứ nhất thứ hai ở trường mình nhưng nền giáo dục của Phần Thủy trấn lại khá yếu kém, chỉ xếp tầm trung trong bảng xếp hạng toàn huyện Di Tương, chính vì vậy mà Cố Vọng Thư chỉ xếp thứ 41 toàn huyện, còn Thẩm Húc Thần thì nằm ngoài top 50.
Advertisement
Những học sinh nằm trong top 50 sẽ có học bổng, Cố Vọng Thư nghiễm nhiên lấy được một trăm đồng. Một trăm đồng này sẽ gửi về kèm theo giấy báo trúng tuyển.
Cố Vọng Thư nhìn số tiền được gửi về nhà, trong lòng có chút đắc ý, đây là số tiền dựa vào thành tích của mình mà có được! Nhưng nghĩ tới Thẩm Húc Thần vẫn còn đang sinh bệnh, Cố Vọng Thư liền áp chế lòng cao hứng lại. Nhỏ cầm cả giấy thông báo trúng tuyển của Thẩm Húc Thần, đi tới thư phòng.
Quan hệ giữa hai chị em vẫn luôn không tồi, bởi vì Cố Vọng Thư được sinh ra trước, còn Thẩm Húc Thần ở trong bụng mẹ lâu hơn chút, cho nên sức khỏe của Cố Vọng Thư vẫn luôn tốt hơn Thẩm Húc Thần. Chính vì thế mà đa số thời gian đều là Cố Vọng Thư chiếu cố Thẩm Húc Thần.
Lúc nhỏ, Cố Vọng Thư có thể hoạt bát chạy nhảy còn Thẩm Húc Thần chỉ có thể nằm bẹp trên giường không động đậy được, đứng cũng đứng không vững, ba ngày hai trận sinh bệnh. Cộng thêm con gái phát dục tương đối sớm hơn con trai nên Thẩm Húc Thần vẫn luôn thấp bé hơn Cố Vọng Thư, vì thế mỗi khi đối mặt với Thẩm Húc Thần, Cố Vọng Thư luôn tự nhiên sinh ra ý muốn bảo hộ em trai.
Cũng một phần vì vậy mà Thẩm Húc Thần bị nuông chiều có chút nhõng nhẽo, còn Cố Vọng Thư là con gái lại tương đối trưởng thành, sớm hiểu chuyện. Cũng không biết xảy ra chuyện gì mà một ngày nào đó hồi lớp 9, Thẩm Húc Thần dường như bắt đầu đơn phương giận dỗi với Cố Vọng Thư. Cố Vọng Thư vừa cảm thấy khó hiểu, cũng vừa cảm thấy không vui.
Nhưng loại làm mình làm mẩy kéo dài gần nửa năm học này lại chợt biến mất vào hai ngày trước!
Buổi sáng mấy hôm trước tỉnh dậy, Thẩm Húc Thần bỗng nhiên trở nên thực thân thiết với Cố Vọng Thư! Chờ Thẩm Húc Thần ăn nói khép nép khoảng hai ngày, tức giận trong lòng Cố Vọng Thư đều biến mất. Rốt cuộc vẫn là chị em ruột, tính cách Cố Vọng Thư lại hoạt bát, vì thế hai chị em cứ như vậy lại hòa hảo.
Cố Vọng Thư âm thầm quy kết thời gian giận dỗi lúc trước của Thẩm Húc Thần là thời kỳ phản nghịch tuổi dậy thì.
Thẩm Húc Thần tuy rằng không còn giận dỗi nhưng hai ngày sau lại bắt đầu sinh bệnh, cậu luôn phát sốt nhẹ.
Căn nhà Thẩm gia đang ở là do trường học phân cho, quyền sở hữu vẫn thuộc về nhà trường, căn nhà tuổi đời đã mấy chục năm, diện tích thực nhỏ, hai phòng một sảnh, tính cả ban công mới gần 60m2, trong nhà ít có ánh sáng tự nhiên. Vì Cố Vọng Thư là con gái nên được ở riêng một phòng, Thẩm Húc Thần thì ở phòng có ban công với Thẩm Bình Trung, cũng là thư phòng luôn.
Bởi vì không có nhiều không gian nên trong phòng kê một chiếc giường tầng, chính là loại dùng trong kí túc xá trường học. Thẩm Húc Thần nằm ở giường trên, còn Thẩm Bình Trung nằm ở giường dưới. Giường tầng trong trường trung học đều được làm bằng gỗ, vừa động một cái liền kẽo ca kẽo kẹt kêu vang, thực sự vô cùng ảnh hưởng tới chất lượng giấc ngủ.
Advertisement
Cố Vọng Thư đi vào thư phòng, nhẹ tay nhẹ chân kéo ghế dựa ra để cạnh giường, sau đó nhỏ đứng lên ghế, nhìn được giường tầng trên, nhỏ giọng hỏi: "Thẩm Húc Thần, có đỡ hơn chút nào không? Có muốn uống nước không?" hai chị em dù sao cũng là song sinh, kém nhau không nhiều, bởi vậy bình thường đều gọi tên đầy đủ của nhau.
Thẩm Húc Thần mở to mắt, liền nhìn thấy bộ dáng lo lắng của chị hai, cậu không khỏi có chút xót xa trong lòng. Trước khi trùng sinh, cậu đã thật lâu chưa từng thấy bộ dạng Cố Vọng Thư hoạt bát sinh động như vây.
Là em ruột nên Thẩm Húc Thần biết Cố Vọng Thư là một người rất kiên cường. Kiên cường theo một ý nghĩa nào đó chính là mạnh mẽ không chịu thua kém; mạnh mẽ từ góc độ nào đó cũng đồng nghĩa với không từ thủ đoạn giành lấy cho nên, cuối cùng bị hiện thực tàn khốc tổn thương tới máu chảy đầm đìa, Cố Vọng Thư vì phạm tội kinh tế mà bị tống vào ngục giam. Sau khi vào tù, Cố Vọng Thư còn cự tuyệt Thẩm Húc Thần tới thăm.
Cho dù tương lai thế nào, Cố Vọng Thư của hiện tại chỉ là một cô bé cố ra vẻ kiên cường mà thôi, xuyên thấu qua bề ngoài mạnh mẽ của cô mới có thể chạm vào nội tâm mềm yếu — tầm hồn yếu ớt đó còn chưa bị hiện thực tàn khốc tôi luyện thành lạnh như băng sau này. Hiện tại nội tâm cô vẫn còn duy trì phần mềm yếu đó!
"Không, không cần uống nước. Đã tốt hơn nhiều... sao, giấy báo trúng tuyển gửi tới rồi?" Thẩm Húc Thần hấp hấp cái mũi, nhìn phong thư trong tay Cố Vọng Thư, hỏi.
Nhắc tới giấy báo trúng tuyển, được trúng tuyển vào trường chuyên của huyện là chuyện khiến người ta vui mừng thế nào, trên mặt Cố Vọng Thư không khỏi lộ ra tươi cười, nhỏ đưa phong thư cho Thẩm Húc Thần nói: "Đúng vậy! Chị xem rồi, chị ở lớp 10-7, còn đây là của Thần. Thần mau mở ra xem đi! Không biết chúng ta có học cùng lớp nữa không?!" hai chị em từ nhỏ tới lớn đều học cùng một lớp, có đôi khi còn ngồi cùng bàn.
Thẩm Húc Thần khẽ mỉm cười, may mắn cậu thi xong cấp ba rồi mới sống lại, nếu không cũng chỉ biết trợn tròn mắt với đề thi, bởi vì cậu đã quên hết kiến thức hồi cấp 2. Cho dù cậu có là học bá thì với thói quen dùng máy tính đánh chữ, chuyện cầm bút viết đối với cậu lúc này cũng thực trúc trắc.
Thẩm Húc Thần lắc đầu, nói với Cố Vọng Thư: "Mở giúp em, em cũng muốn biết mình học lớp mấy." Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì cậu sẽ học lớp 10-6, kiếp trước cậu chính là học lớp này.
"Chị vừa mới nhận được điện thoại của Lục Miêu Miêu, ba nhỏ muốn mời mấy người thi đậu trường chuyên chúng ta một bữa cơm, chính là tiệm cơm ngon nhất trên trấn đó. Nhưng vì Thần còn đang bị bệnh nên chị đã từ chối rồi." Cố Vọng Thư vừa xé phong thư vừa nói: "Dù sao Lục Hoan cũng không đi, nghe mấy người trong thôn cậu ấy nói, cậu ấy đã đi du lịch rồi."
Lục Hoan... Thẩm Húc Thần khẽ nheo mắt.
Thẩm Húc Thần đương nhiên nhớ rõ Lục Hoan, không chỉ bởi vì Lục Hoan cũng đậu trường chuyên, mà bởi vì cậu ta là người Cố Vọng Thư thầm mến. Hoặc nên nói, chính là người Cố Vọng Thư ở tuổi này thầm mến.
Thanh xuân a thanh xuân, vẫn luôn có một khoảng thời gian rung động như có như không, chờ sau khi lên cấp ba, loại thầm mến này lại vô tật mà kết thúc.
Ba Lục Hoan là một nhà đầu tư nhỏ, mỗi năm có thể kiếm được hai, ba mươi vạn đồng, đối với người trong Phần Thủy trấn nghèo nàn này mà nói, đó cũng là một con số không hề nhỏ! Lục Hoàn học tiểu học trên thành phố, cấp hai mới chuyển về đây, bởi vậy so với đám trẻ con nông thôn, hiểu biết hơn nhiều lắm. Cấp hai là lúc tình cảm còn ngây thơ, Lục Hoàn gia cảnh tốt, tính cách tốt, thành tích tốt, biết ăn nói, diện mạo cũng không tồi...bởi vậy mà trong trường có rất nhiều cô bé thầm mến cậu ta.
Cố Vọng Thư là một người đặc biệt dám yêu dám hận, nên sự thầm mến này của nhỏ... cũng không khác gì tình yêu. Ít nhất, chuyện này có Thẩm Húc Thần biết, mấy nhỏ bạn thân của Cố Vọng Thư biết, phỏng chừng Lục Hoan cũng biết.
Lúc này, thấy Cố Vọng Thư nhắc tới Lục Hoan, Thẩm Húc Thần cũng không mở miệng nói tiếp. Cậu liếc mắt nhìn giấy báo, quả nhiên cũng giống như kiếp trước, bị phân ở lớp 10-6, liền nói: "Duyệt Duyệt, em nghe nói, khi Trọng Cao khai giảng xong liền có một kỳ thi đánh giá đầu vào, cho nên trong kỳ nghỉ hè chúng ta phải cố gắng ôn tập, tranh thủ thi cuối kỳ có thể lấy điểm cao! Em thi vào cấp ba không được tốt, ngay cả top 50 cũng không vào được...Em muốn lấy hạng nhất."
Duyệt Duyệt là nhũ danh của Cố Vọng Thư, Vọng Thư là cách gọi khác của ánh trăng, Duyệt và Nguyệt đồng âm, Duyệt lại có ý nghĩa sung sướng khoái hoạt, bởi vậy liền lấy làm nhũ danh. Thẩm Húc Thần cũng có nhũ danh, là A Hổ, khi còn bé cậu rất dễ sinh bệnh nên Thẩm Bình Trung liền gọi cậu là A Hổ, hy vọng cậu có thể cao lớn dũng mãnh như loài hổ.
Hoa quốc có hai đại học tốt nhất là Hoa đại và Quốc đại. Hoa đại thiên về khoa xã hội, Quốc đại thiên về khoa học tự nhiên. Cố Vọng Thư một lòng muốn trở thành học bá Quốc đại, nên học tập tràn ngập tích cực. Đã muốn thành học bá thì sau khi thi vào cấp ba xong liền không thể bừa bãi chơi đùa.
Lúc này nghe Thẩm Húc Thần nói vậy, Cố Vọng Thư cũng đồng ý gật đầu: "Vậy được rồi, từ hôm nay trở đi... a... vẫn nên bắt đầu từ ngày mai đi, chúng ta mỗi ngày bỏ ra bốn tiếng để đọc sách. Thần cũng phải mau khỏe lên nhé! Một mình chị học không thú vị gì hết!"
Đối với học sinh mà nói, mỗi ngày học bốn tiếng không tính là nhiều, nhưng không phải Cố Vọng Thư không muốn dành nhiều thời gian học tập mà là tới hè hai chị em bọn họ còn bận hơn.
Thẩm Bình Trung là một người làm công tác văn hóa chú trọng 'Tư tưởng mới, truyền thống cũ', dưới sự kèm cặp của ông, cả Cố Vọng Thư và Thẩm Húc Thần đều biết chút ít kỹ năng thư pháp. Bình thường tới trường việc học nặng nề không nói, nhưng đến kỳ nghỉ đông hay nghỉ hè, mỗi ngày hai chị em đều phải luyện viết mấy chữ to. Ngoài ra Cố Vọng Thư có thiên phú trong tranh thủy mặc nên Thẩm Bình Trung tập trung dạy nhỏ vẽ tranh quốc họa, còn Thẩm Húc Thần thì học về đàn cổ.
Ừm, thời kỳ trung nhị (tuổi dậy thì) Thẩm Húc Thần luôn cảm thấy học đàn cổ thực đàn bà, bởi vậy mà rất không tình nguyện chú tâm học.
Thẩm Húc Thần cười cười nói: "Ừm...em cảm thấy ngày mai mình có thể khỏe lại."
Chờ ngài mai, thân thể cậu sẽ được cải tạo xong.
2: Bảng nhiệm vụ
Nói đến cũng thực kỳ diệu, Thẩm Húc Thần không chỉ được trùng sinh mà sau khi sống lại trên người cậu còn có thêm một cái hệ thống học tập. Khi hệ thống học tập mở ra, có tặng kèm cho tân thủ (người mới) một món quà, quà tặng cho tân thủ thực mộc mạc, chỉ là một dung dịch thay đổi gen sơ cấp. Mấy ngày nay cậu bị sốt nhẹ chính là tác dụng phụ do dịch thay đổi gen phát huy tác dụng.
Lúc đầu Thẩm Húc Thần vốn định lén cho ông Thẩm Bình Trung dùng dung dịch thay đổi, bởi vì cậu biết rõ, nếu dựa theo quỹ đạo như kiếp trước thì thọ mệnh của ông nội chỉ còn chưa tới một năm, ông sẽ ra đi đột ngột.
Dù sao hồi trẻ cũng vất vả từng trải nên thân thể ông Thẩm Bình Trung đã bị hủy hoại rất nhiều, tựa như gốc cây không được chăm sóc, bề ngoài nhìn như không có vấn đề gì nhưng bên trong ruột đã mục ruỗng hoàn toàn. Cho nên, chỉ cần ra gió hoặc mắc mưa hơi lâu một chút liền gục ngã.
Chuyện ông nội Thẩm Bình Trung qua đời đối với cặp song sinh mà nói là một loại đả kích vượt quá sự tưởng tượng, thẳng cho tới hiện tại, Thẩm Húc Thần vẫn còn nhớ rõ cảm giác đau đớn như trời sập khi đó. Hai chị em suốt hai năm trời cũng không thể vượt qua nỗi bi thương này.
Đối với Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư mà nói, ông Thẩm Bình Trung vừa là thân nhân vừa là thầy giáo, vừa là người dạy dỗ, vừa là người dẫn đường, vừa là...là người quan trọng nhất đời không thể thay thế. Nhà không chỉ là nơi để ở, mà còn là một loại yêu thương, nơi nào có ông nội nơi đó mới là nhà của họ, ông Thẩm Bình Trung mất đi, bọn họ liền không có nhà để về.
Tự đáy lòng mình, Thẩm Húc Thần vẫn luôn hy vọng ông nội có thể sống thọ thật lâu thật lâu.
Nhưng, căn cứ vào hướng dẫn sử dụng mà hệ thống cung cấp, Thẩm Húc Thần phát hiện những đồ hệ thống tặng kèm hoặc thưởng cho chỉ người sở hữu hệ thống đó mới có thể sử dụng (cũng chính là bản thân Thẩm Húc Thần). Những đồ vật có bán ở trên cửa hàng trong hệ thống phải mua bằng tích phân (điểm tích lũy) mới có thể dùng cho người khác, mà quá trình mua bán này cũng có hạn chế nhất định.
Tích phân có thể kiếm được từ trong quá trình làm nhiệm vụ.
Hiện tại tích phân của Thẩm Húc Thần là con số O tròn trĩnh. Thân phận cậu bây giờ là học sinh, bởi vậy chức nghiệp chính là học tập.
Hiện tại, danh sách nhiệm vụ trên hệ thống có ba mục nhiệm vụ hằng ngày.
【 Nhiệm vụ chức nghiệp hằng ngày: Nghiêm túc học tập 4 giờ, thưởng 10 tích phân (Nếu không hoàn thành sẽ bị phạt)】
【 Củng cố nhiệm vụ hằng ngày kỹ năng tài nghệ 1: Chăm chỉ luyện thư pháp một giờ, thưởng 2 tích phân (Đồng ý chọn) 】
【 Củng cố nhiệm vụ hằng ngày kỹ năng tài nghệ 2: Chăm chỉ luyện tập đàn cổ một giờ, thưởng 2 tích phân (Đồng ý chọn) 】
【 Củng cố nhiệm vụ hằng ngày kỹ năng tài nghệ 3: Chăm chỉ luyện đàn dương cầm (piano) một giờ, thưởng 2 tích phân (Đồng ý chọn)】
Mấy ngày nay bởi vì thân thể Thẩm Húc Thần còn đang cải tạo, cho nên bảng nhiệm vụ tạm thời ở trạng thái màu xám không thể mở ra.
Thẩm Húc Thần cảm thấy cái hệ thống này rất trí năng (thông minh và có tài nghệ). Hồi 15 tuổi, cậu cũng chỉ có hai kỹ năng là thư pháp và đàn cổ, nhưng kiếp trước khi học đại học, cậu đã cố ý học thêm đánh đàn dương cầm. Kết quả ba kỹ năng cậu có đều xuất hiện trong bảng nhiệm vụ, rất có thể hệ thống nhằm vào linh hồn chứ không phải thân thể.
Hệ thống trí năng thì trí năng nhưng điểm tích phân lại quá keo kiệt, thấp tới mức đáng thương, dựa vào mấy cái này, mỗi ngày Thẩm Húc Thần vất vả 7 tiếng đồng hồ, cũng chỉ kiếm được tối đa 18 tích phân. Hơn nữa khắp Phần Thủy trấn không tìm đâu ra được một chiếc đàn dương cầm, cuối cùng mỗi ngày Thẩm Húc Thần chỉ có thể tích lũy được 16 tích phân.
Đóng mở hệ thống có thể thông qua suy nghĩ để thao tác. Khi hệ thống mở ra, trước mắt Thẩm Húc Thần sẽ xuất hiện một màn hình lớn trong suốt, màn hình này người khác không thể nhìn thấy. Mỗi khi yêu cầu tiến hành thao tác, có thể trực tiếp hạ lệnh bằng suy nghĩ, thập phần thuận tiện. Nhưng với thói quen dùng tay để sử dụng smartphone mà nói, thi thoảng Thẩm Húc Thần vẫn theo bản năng mà vươn tay ra chạm chạm lướt lướt trên màn hình hệ thống.
Chậc, thói quen này phải mau chóng từ bỏ, nếu không người ngoài nhìn vào chỉ thấy tay cậu đang di động giữa không trung, mọi người sẽ tưởng cậu là đồ thần kinh.
Cửa hàng trên hệ thống có rất nhiều hạng mục. Đa số đồ dùng trong hạng mục sinh hoạt hằng ngày chỉ cần vài tích phân là có thể mua được, rất thuận tiện như rau dưa, trái cây tươi ngon, quần áo rét... kể cả vàng bạc châu báu cũng được xếp vào mục đồ dùng sinh hoạt, trong đó hạng mục vàng bạc châu báu đã bị khóa lại, không thể mở. Bên cạnh mục đồ dùng sinh hoạt còn có mục đồ dùng đặc biệt. Đồ dùng đặc biệt đều được phân cấp, hiện tại Thẩm Húc Thần chỉ có thể mua đồ dùng đặc biệt cấp 1, đồ dùng đặc biệt từ cấp 2 trở lên đều bị khóa lại.
Hơn thế nữa, nội dung ở hạng mục đồ dùng khoa học kỹ thuật đặc biệt nhiều, nhưng đại bộ phận đều không có tác dụng gì mấy. Ví dụ như: quần lót biến mùi rắm thối thành mùi hoa hồng, tên nào phát minh ra cái khỉ này là đang muốn trêu ngươi người khác sao? Còn có đồng hồ có tính chính xác cao có thể sử dụng dưới đáy biển, trong vũ trụ hoặc trong những hoàn cảnh khắc nghiệt, nghe thì có vẻ hoành tráng nhưng kỳ thật lại chả có tác dụng gì. Thẩm Húc Thần là người địa cầu da mỏng, đời này chắc cũng không có cơ hôi lặn xuống đáy biển hoặc bay ra ngoài vũ trụ.
Thẩm Húc Thần tìm kiếm đồ gì có tác dụng tốt tốt một chút, dựa vào yêu cầu bản thân của Thẩm Bình Trung và Cố Vọng Thư cuối cùng cũng tìm được hai thương phẩm tương đối hữu dụng đối với bọn họ. Bản thân cậu bởi vì đã dùng dung dịch cải tạo gen mà thân thể và đại não bắt đầu có thay đổi ưu việt, cũng không cần đến mấy thứ kia.
Một cái là dung dịch phục hồi cơ thể sơ cấp, trực tiếp có tác dụng đối với thân thể, có thể chữa trị tổn thương trong cơ thể và trì hoãn quá trình lão hóa. Dung dịch này có hiệu quả rõ rệt nhất đối với người lần đầu tiên sử dụng. Muốn mua được nó phải cần một nghìn tích phân, cái này có thể để ông nội dùng.
Cái thứ hai là dung dịch khai phá trí lực sơ cấp, trực tiếp tác dụng tới đại não, có thể kích thích đại não phát triển, thúc đẩy phát triển các tố chất cá nhân, tăng cường 0,7% – 2,5% hiệu suất khai phá. Nếu mua cần mười nghìn tích phân, cái này có thể đưa Cố Vọng Thư dùng.
Trong kiếp này, Thẩm Húc Thần có hai tâm nguyện lớn nhất chính là hy vọng ông nội Thẩm Bình Trung có thể sống lâu trăm tuổi, và hy vọng Cố Vọng Thư có thể sống bình an vui vẻ.
Vấn đề là, hiện tại mỗi ngày Thẩm Húc Thần chỉ có thể kiếm được 16 tích phân từ các nhiệm vụ hằng ngày, muốn tích được 1 nghìn tích phân cần tận 63 ngày, nói cách khác, cậu phải mất hơn hai tháng mới có thể mua được dung dịch phục hồi cơ thể. Suy xét tới tình trạng sức khỏe của ông nội, Thẩm Húc Thần cảm thấy thời gian hai tháng này quả thật rất dài, cậu thực nôn nóng sốt ruột.
Còn dung dịch khai phá trí lực sơ cấp cần 10 nghìn tích phân, muốn tích cóp từng chút từng chút ít nhất cũng phải hơn hai năm, thời gian đủ lâu, Thẩm Húc Thần cảm thấy mình có thể đợi, đợi tới khi hoa tàn* luôn. Nhưng, nói đi cũng phải nói lại, cho dù không sử dụng dung dịch khai phá trí lực thì Cố Vọng Thư vẫn là một người thực thông minh. (*Đợi tới khi hoa tàn: chỗ này hình như tác giả dùng tên bài hát Anh đợi tới khi hoa tàn nhằm muốn nói tới sự chờ đợi trong vô vọng, bài hát và lời đây. Chả bit có hiểu đúng ý ko nữa =)))
Advertisement
- In Serial187 Chapters
The Hidden Myth of Ji Dara
They say Karma [Payback] is a bitch, but could they be any more wrong? This is because according to this book, Karma [Payback], came as a 6 feet tall, golden skinned, devilishly handsome guy… thus, what would we call Karma in this case?Thus is the life of Ji Dara who initially thought that, according to all these cliché novels, that; our earthly civilization is way much better than that of the cultivation world…But, who was he kidding? Who in their right mind would believe that people who could flip entire mountains and boil entire seas and oceans would have a mediocre mindset or old school way of thinking compared to modern day earth who relies on machines to do the fighting for them…Moreover, that is not even considering the fact that the strongest weapon on earth at the moment can’t even dry up the Mississippi…Thus, Ji Dara is not here to speak or live according to these mundane mindsets, rather, he is here to tell everyone the difference between that mediocre mindset of earthly beings and the true reality of what it means to live in a cultivation world where beings tame dragons like they were dogs and phoenixes like they were docile cats…That’s enough… if you wanna find out about the rest, read the novel itself and be very open minded and dynamic, or else, you might end up forgetting what is real and what is fantasy.***1 = This is a book that will appeal to your emotional intelligence, because as the author of this book, i want all my readers to grow so much emotional attachment to this book that I will get responses full of rage, joy, bliss, disappointments and also dedication of my readers, thus, it is going to be a MASTERPIECE…2 = There are going to be many street-smart quotes and actions within it, thus, if you are a hustler who is looking to be successful in life, look out for these hidden tips and secrets that are present in this novel… They are heavy secrets about the society that you will fear of tapping into its benefits…
8 545 - In Serial21 Chapters
System Prime
The legend of System Prime is one that has been told and retold many times over the eons. About how she, along with her trusted partner, travelled the worlds of Ahunna (a.hoon.a), sharing the [Gift of System] to all who needed it. It is a great story. Somewhat factual too. As long as you overlook the fact that System Prime was never a woman. —— If this story seems familiar to you, then congratulations, you're psychic. Well, that or you've read it before on my old account, Eli8iR, which I had to delete because of a probably silly reason that will need a shitton of weed to make me spill. If you don't recognize this story, then unfortunately you're not psychic. On the bright side though, it has been scientifically proven that reading my stories might make you psychic. Or blind. But that only happened twice, and those guys should not have badmouthed my work. Enjoy.
8 327 - In Serial16 Chapters
'Daikon' Ball
He died an unexpected death and then began lameting what he failed to finish in his life. But to his wonder he was given a chance to accomplish his goal on a far greater scale than he had ever imagined possible. --- This is my own little Dragon Ball Fan Fiction.
8 149 - In Serial6 Chapters
The Humble Divine [hiatus]
Game element apocalypse story. Making chapters as i see fit.
8 63 - In Serial27 Chapters
Life in a puppy pack (Sterek) (Boyxboy) (completed)
It's summer break, and Stiles is pack mom. The plan was to simply spend the summer in Dereks lake house, to relax and do some pack bonding. But things really don't go as planned when amnesia, kidnapping, proposals and a certain annoying uncle (not neccesarely in that order) decide to make this summer a little bit more interesting. THERE IS A LOT OF FLUFF IN THIS STORY (boyxboy) (sterek fic) I DO NOT OWN TEEN WOLF BUT IF I DID IT'D BE FREAKING AWESOME c:-
8 216 - In Serial16 Chapters
Interactive Evolution
The world and it's species all begin with just a cell, its a game of evolution, for one to adapt to their surrounding. Where will this journey take you? How will you adapt to the surroundings?.Will you be an arachnid whose body is as hard as steel. Will you be a blind water raptor whose's strength can break through solid rock. A bird who can control the wind with just their mind. A fish who eats items whole or a plant who can grow into space. The possibilities are endless.The start of all creatures begins with just a cell. As the cell grows it starts to differenciate from each other. But from this cell you begin to form.You are a single cell.________________________________________________________________________________________---New author on this site, I have wrote before, but I have never really shared my work. This is based on a role play I would normally do with my friends. The choices are first come first serve, the faster you join the more you can influence the story. Hope you enjoy and expect short chapters, tons of time-skips, and lots.... and lots of choices.
8 95