《Không có lai sinh - Phong Ca》Muội muội
Advertisement
Khi màn sương tan, cũng là lúc mọi người chỉ còn nhìn thấy Thiết Hàn trong bộ khôi giáp nhuộm đầy máu. Ba ngàn quân đi theo chủ tướng đứng xung quanh.
Quân kỳ của Cảnh quốc vương vãi khắp nơi, đám tàn quân bỏ chạy tán loạn. Trong đầu hết thảy đều có một khoảng trắng, chỉ nhớ là Thiết Hàn thúc ngựa ra khỏi cổng thành, ba ngàn quân cũng đi theo....
-Thiết tướng quân anh dũng. Thiết tướng quân đã giết được Hà Sảng rồi. Chúng ta thắng rồi.
Quân lính Hoa Bắc hò reo như sấm. Những khuôn mặt mệt mỏi, tưởng như đã đối diện với sống chết trở nên hân hoan. Tiếng hò reo cứ thế được nhân lên.
Thiết Hàn bất động. Một thân thể bất tử, điên cuồng chém giết, làm sao không bất bại? Chiến quỷ sinh ra từ cuộc chiến, không như chiến thần vì dẹp yên chiến loạn mới hạ phàm.
Trong mịt mù ký ức, chiến quỷ cũng từng là một con người.
Một nô lệ hèn hạ nhất. Hắn chỉ mong được sống, dù thế nào cũng phải sống. Hắn làm mọi chuyện bẩn thỉu nhất để được sống. Trong những cuộc chiến, hắn chỉ biết lao đầu về phía trước. Thời loạn, có bao giờ dứt chiến tranh đâu.
Hắn muốn được sống, nhưng sức người có hạn. Hắn bị kẻ khác giẫm lên thân thể, chà đạp như con giun, con kiến. Thế nhưng hắn vẫn cầu sinh. Hắn muốn sinh tồn.
Hắn thỏa thuận với quỷ. Hắn trở thành chiến quỷ. Một con quỷ say máu chém giết. Hắn càng giết nhiều người, càng thu được nhiều linh hồn về cho quỷ. Ai chết không quan trọng, hắn chỉ cần được sống thôi.
Rồi, một ngày từ trên đống xác người nhìn lại, ngoài chém giết, hắn có gì? Còn lại những gì?
Hình hài một con quỷ, máu tuôn tanh tưởi. Hắn chỉ là một công cụ giết người biết di chuyển. Quỷ cười cợt hắn. Hắn muốn cùng quỷ đồng quy vô tận. Dù sao sống cũng đã lâu rồi.
Vậy mà, quỷ biến mất nhưng hắn còn sống. Hắn vẫn sống. Hắn trở thành chiến quỷ. Lời nguyền vạn kiếp chém giết, lời nguyền không được siêu sinh.
Advertisement
Hắn thay đổi qua nhiều hình dạng, qua bao thân phận. Cứ mãi chém giết đến độ lòng trống rỗng, vung đao lên là máu chảy đầu rơi.
Hắn từng là Cảnh Thiên đế, một người hùng tài dũng lược. Nhưng hắn không sống được ở thời bình.
Hắn lại mượn thân phận một đứa bé bị người ta dìm đến chết trong hố băng một chiều hoàng hôn chưa tắt nắng. Nó muốn chạy trốn khỏi tổ chức ám vệ, nó không muốn giết người, nó muốn tìm lại tỷ tỷ của nó. Nó không muốn trả thù. Nó...
Nhưng nó yếu quá, nó không đủ sức chống lại bọn người đó. Còn hắn thì khác, giết người lại là chuyện quá quen thuộc. Đời nào hắn chẳng giết người.
Có người muốn đùa cợt hắn, có người luôn thích xen vào những chuyện hắn được giao làm.
Có sao đâu nhỉ? Dù sao hắn cũng không thích làm những chuyện đó lắm. Giết người phải tìm những kẻ có bản lĩnh, trước khi chết còn vẫy vùng đôi chút. Hắn có chút hứng thú với những đôi mắt trợn trừng trước khi chết. Bọn chúng cứ tưởng mình là kẻ mạnh, đến khi bị kẻ yếu thế lấy mạng, còn không cam tâm nhắm mắt. Còn những kẻ van xin hắn đều là người yếu đuối. Giết chúng có gì vui?
Cuộc đời hắn là những chuỗi ngày chẳng có gì hơn hai màu trắng- đỏ. Đến khi một gam màu xanh nhạt xuất hiện. Có một cô gái may áo có thêu tên hắn, dành cho hắn những quan tâm.
Nàng ta gọi hắn là đại ca. Nàng ấy nói hắn là người thân của nàng. Hai người là huynh muội.
Hắn không biết tại sao hắn lại thấy điều đó không hề tệ. Hắn bắt đầu suy nghĩ. Đầu hắn hoạt động trở lại. Như ngày xưa khi hắn là Cảnh Thiên, có một tiểu tử luôn quấn quýt lấy hắn vậy. Tiểu tử đó sức lực không tốt, hay bệnh nhưng lại muốn xây nên một nơi không có ai khinh rẻ nhà họ Cảnh, không ai gọi hắn ta là ma bệnh, đại ca là võ biền vô học, chỉ có sức lực như trâu.
Advertisement
Bây giờ tiểu tử đó đã theo quy luật mà nằm yên dưới ba tấc đất. Cô gái này còn sống, nàng ta trở thành trắc phi của Lương vương. Nhưng nàng ấy lại mặc cảm thân phận vốn chỉ là một nô tỳ.
Nếu hắn trở thành tướng quân hùng mạnh, hắn có thể cho nàng chỗ dựa. Nếu gã Lương vương kia không thương nàng nữa, cũng không dám ức hiếp nàng.
-Muội muội....
-Thiết tướng quân!
Thiết Hàn nhận ra Phương Lễ. Đây chính là cái gã hay lảm nhảm, bảo hắn phải lập chiến công để đảm bảo vị trí ở Đông đô, sau này mới có thể che chở cho Thanh Liên được. Hắn phải mạnh đến mức liếc mắt Lương vương cũng đã sợ, không dám làm hắn phật lòng.
-Lão tướng quân!
Phương Lễ vội vàng làm lễ với Hoa lão tướng quân đằng sau. Trận chiến Hoa Bắc vô cùng nổi tiếng. Thiết Hàn mang theo ba ngàn quân đã đánh lùi mấy vạn quân Cảnh đế. Sau đó hắn đường đường hộ tống Hoa lão tướng quân băng qua Cảnh quốc, không ai dám ngăn cản, trở về Đông đô.
Mấy hôm trước, Thẩm Hành đại công tử cũng đã cùng một đạo quân Đồng Bình đột ngột tấn công vào thành Hạ Chu, chiếm lại thành. Quân Đông đô đã rời đi, Cảnh đế không đề phòng nên thất thủ. Thẩm Hành suốt thời gian qua sống mai danh ẩn tích, sau đó đột ngột sống lại gây ra không ít sóng gió. Lương vương phủ thông cáo thiên hạ sự việc Cảnh đế cho người sắp đặt để hại Thẩm Hành, phế đi ngôi thế tử nhằm loại trừ mầm móng xuất sắc của phủ Lương vương. Thẩm Hành còn bị người ta âm thầm hạ độc ở Đông đô, điều tra được là người của Cảnh đế. Suốt ngần ấy năm Thẩm Hành phải giả chết nhằm bảo toàn tính mạng, đồng thời tìm danh y chữa độc cho mình.
Cảnh đế bất nhân, Lương vương phủ không ngu trung nữa. Lương vương đương nhiệm Thẩm Hành Vân tuyên bố ân đoạn nghĩa tuyệt với Cảnh quốc, từ nay Đông đô là một cõi riêng.
Đồng Bình chiếm lại Hạ Chu, tiếp tục uy hiếp Cảnh đế. Ông ta đương nhiên không dám tiến công trừng phạt Đông đô. Thiết Hàn lại thêm một chiến tích ở Hoa Bắc, ba ngàn người đánh tan đoàn quân mấy vạn. Các quốc gia lân cận không khỏi e sợ, cũng không dám gây chuyện với Đông đô.
-Lão tướng quân và Thiết tướng quân bình an trở về, Vương thượng rất vui. Chúng ta hội quân ở Đông Bắc với Hạ tướng quân, hai ngày nữa vương thượng sẽ đến, cùng mở tiệc ăn mừng thật lớn. Chúng ta phải uống cho say.
Hoa lão tướng quân vuốt chòm râu bạc, nhớ đến người quen cũ, cũng nóng lòng đến thành Đông Bắc. Thiết Hàn không đáp, trầm ngâm đôi chút rồi bất giác lên tiếng:
-Ta nhớ muội muội. Ta muốn đến Đông đô!
Khuôn mặt Phương Lễ thoáng cứng lại. Vương thượng muốn đến hội quân ở Đông Bắc, một phần cũng bởi chẳng muốn trắc phi nương nương gặp gỡ Thiết Hàn. Dù sao cũng chỉ là huynh muội kết nghĩa, người lại hay ganh tỵ với những người bên cạnh nương nương.
-Nhưng Vương thượng....
-Ngươi đã nói, cố gắng lập nên công trạng để vương thượng gặp ta cũng phải e sợ. Hiện nay, các nước đều e ngại Thiết Hàn, vậy ta còn phải chờ lệnh Vương thượng mới được gặp muội muội sao?
Thanh Liên là trắc phi của Lương vương, nhưng cũng là muội muội của Thiết Hàn. Hắn muốn gặp, còn phải chờ Lương vương đồng ý sao?
Bóng lưng Thiết Hàn ngạo nghễ rời đi, Phương Lễ gượng gạo thu lại lời ngăn cản. Vương thượng để ý nương nương như vậy, có lẽ từ nay sẽ không còn thoải mái trước vị đại ca một trận thành danh tướng này rồi.
Advertisement
Splintered Soul
Each and every soul is something precious. Its what allows us to have a passion. Its what allows us to do things like decide to get up one day and change our lives for the better. That little bit of soul helps us in ways we never really understand. Aaron lived his every day never really understanding the idea of a passion. Just existing, working hard because it seemed like the right thing to do but never really getting too into anything. One day on his way home he feels a shattering feeling within his heart a tug here a tug there. The blackness consumed him when he saw the first message. [Error soul fractured]. Follow the story of Aaron and his many names as he goes from world to world slowly restoring his soul by using the karmic ties he establishes to slowly become better and then some.Cover from: gej302 check out his other covers here! This is my first story so please let me know when i make grammer mistakes as i'm still learning a bit!I do not own the rights to the stories used as bases for this one. Copyrights belong to Daisuke Satō for Highschool of the dead, Junya Inoue for Btooom! and Hiromu Arakawa for Full metal alchemist. Please support the original release.
8 320Chosen - A CYOARPG
“Help me Chosen. You are my only hope.”You have found yourself in blackness, with several options before you live your new life. That's right, this is a CYOA and a LITRPG all in one go. I'll be using something like a water downed DND 5E ruleset. I will typically wait 6-24 hours between chapters in order to make a decision, and then start writing after that.
8 175Blue Screen Blues
When Ryan Glasser, (an emo kid by heart) kills himself after having a good day at school turn horribly bad, he is forced to stand before his maker for final judgment of his soul. With Ryan Thinking life was just a game he could just end and throw away without any consequences, he is offered a deal to live his next life in a real-life RPG world full of swords, magic, misery, memes, and Mondays with nothing to help him along the way but a magical cellphone full of his music to get by in his afterlife. A real-life RPG you say? That sounds like perfect place to spend eternity! What’s the catch? Well first of all, this “Server” is in a nightmarish beta stage that has two trapped goddesses engaged in an everlasting brutal holy war between each other that has recently turned into a stalemate. Ryan is supposed to kill one of these goddesses somehow. (Technically there is a third goddess, but no one really cares about her) Secondly Ryan can’t die in this world without completing his mission here. If he does, straight to hell he goes. Thirdly, right from the start of spawning into this world, he has an annoying clingy emo/scene cat-dog rogue girl fall in love with him. This would be great in all If Ryan didn’t hate furries. Ryan will realize no matter how hard he tries he just can’t lose this clingy disaster. Forth: Living in an RPG world is great and exhilarating but when the class you choose to roll seems to be just as emo as you are, interesting things are going to happen. You better hold on tight; destiny holds in store for Ryan a Twisted Romance, tons of betrayal, a life full of dark twists and turns, and an adventure that will make or break him in this strange new world. Welcome to Lectioterra Adventurer! (Please DO NOT buff the Raid boss) (Please note i am quite aware that book one was written with quite a few thousand errors. I took a break from writing for ten years and had to relearn a lot of things. I learned quite a lot from writing 100+ chapters so far. I will go back and edit book one’s chapters after I get book two finished. If you all want to point out the errors in the earlier chapters I will gladly edit those things ASAP)
8 119Activation
Will was a normal guy in his mid twenties, living in small town America. He was relatively aimless. Then he got struck by lightning. Waking up reminded him why falling asleep in strange places had stopped being a pleasant adventure for the next day, years before. Then, the crazy started. Life would never be the same, but he wasn't aimless anymore. Plus, you know, super powers are cool. Warning: There will be swearing and casual conversation about subjects that might have some people clutching their pearls. There will be dirty jokes. There will not be graphic depictions of sexual activity, or harem shenanigans, as I'm making my mother read this. That would be very uncomfortable.
8 115Saints and Suffering: A Naruto Fanfiction
Synopsis: Naruto and Sasuke were unable to defeat Kaguya the first time around, and suffer immensely for their failure. They travel back in time to right their wrongs, but struggle with the repercussions of their failure and the unintended consequences of their actions. Author's Note: This is fanfiction, I am a first time author, and I make no claims nor guarantees to quality. I have another story floating around in my head, but I am writing this first in order to practice my skills and gain feedback. Please feel free to give constructive criticism, I will try to read and respond. No guarantees to upload schedule or speed will be made. I work a full time job, and I am not particularly fast at writing, though maybe speed will increase as I become more practiced with my storytelling. This work will essentially be my playground moving forward; I'm going to write about scenarios that tickle my fancy, and the overall story may suffer from it. I will endeavor to keep continuity though. I have an outline that I am working on, and there is an overall arc to the story already. Furthermore, as of the beginning of this novel, my intention with this novel is to explore negative emotions and use my writing as a form of meditation/therapy. When I am sad, I will write sad things, and when I'm happy, the story will be happy. Lastly, there will be religious undertones every once in a while. Hopefully nothing too heavy handed though.
8 90TRIGGER HAPPY HAVOC (disc.)
+ . + ✹ . ˚ . * · ✵ · . ✵ . · · ˚ * . · ✺ ·" discontinued. ⁀ ❝ I'M IN DESPAIR - SHOULD I BE SCARED? ❞ ˎˊ- an AU in which the yhs cast and the krew are trapped in the world of danganronpa. ─ ,, ⟶ .·. ( ITSFUNNEH ; DANGANRONPA AU ) [ DANGANRONPA SPOILERS WARNING ]
8 128