《Không có lai sinh - Phong Ca》Tâm tình của mỗi người
Advertisement
Tình hình bên ngoài giông gió, bên trong Đông đô lại rất yên bình.
Năm vạn quân chưa huấn luyện sau khi đến Đông đô thì lại được chọn lọc lại lần nữa, những người vẫn muốn tham gia quân ngũ thì tiếp tục theo quân, còn những người còn lại cùng gia đình nhận đất canh tác. Đất đai không màu mỡ, năm đầu tiên sẽ không thu thuế, những năm sau mỗi mảnh ruộng nhận được sẽ chỉ cần nộp 5 bao thóc. Những người mới đến Đông đô đa số đều là kẻ nghèo khó,không mảnh đất cắm dùi cả đời lam lũ. Giờ họ lại nhận được ruộng đất, có nhà cửa đều rất vui sướng. Ai cũng nỗ lực trồng trọt trên phần đất thuộc về mình.
Dân cư trước đây của Đông đô cũng hòa vào không khí nhộn nhịp đó. Chỉ có một số ít sợ chiến loạn bỏ đi nơi khác, còn lại cũng đến nhận đất, cam kết ở lại Đông đô.
Suốt mười năm, Lương vương đã âm thầm tích trữ hạt giống, còn cho người đi thu mua thêm một số cây lương thực mới ở các vùng lân cận, thậm chí ở các quốc gia láng giềng. Phương gia là gia đình buôn bán lâu đời, được sự hỗ trợ của Lương vương đã bắt đầu dong thuyền vượt biển, kinh doanh thuận lợi. Theo tính toán của Phương Lễ, tài phú tích lũy có thể giúp Đông đô ổn định tình hình trong suốt năm năm, trang bị cho quân đội không ít vũ trang.
Thanh Liên nằm trên giường điều dưỡng hơn hai tháng, đại phu đến khám lại, thấy tình hình ổn định mới cho nàng bước xuống giường, thoải mái đi lại trong nhà.
Đứa bé rất ngoan, không hành hạ gì mẹ, Thanh Liên mang thai hơn ba tháng vẫn ăn uống bình thường, khẩu vị không chút thay đổi. Thái phi đến thăm cháu thường liên tưởng đến chuyện lúc xưa bà mang thai Thẩm Hành Vân. Đại ca của hắn ngoan ngoãn bao nhiêu thì Thẩm Hành Vân hành hạ bà khổ sở, đến tháng thứ năm vẫn không ăn được nhiều làm phu quân vô cùng lo lắng. Bà cũng sinh khó, gần cả ngày hắn mới chào đời.
Buổi sáng, Lương vương giải quyết xong đống công vụ, rảnh rỗi lại đến thăm Thanh Liên.
Advertisement
-Nàng có mệt không?
-Không ạ!
Thanh Liên không còn cúi mình thi lễ với hắn nữa. Nàng đã tự nhiên đối diện với hắn, không cảm thấy ngượng ngùng khi Lương vương bỗng nhiên đặt tay lên bụng mình:
-Con có ngoan không?
-Có ạ! Con rất ngoan.
Như một đôi vợ chồng dân dã, Thẩm Hành Vân dìu Thanh Liên ra sân phơi nắng, vừa đi vừa nói chuyện. Trông hắn như đang lải nhải, phiền phức nhưng lại làm Thanh Liên cảm thấy ấm lòng.
-Đã nói phải đặt ở đây một bộ bàn ghế để ngồi rồi. Lát nữa ta sẽ cho người làm ngay, sáng sớm là nàng ra đây ngồi phơi nắng, hít thở khí trời. Nhớ phải đi đó.
-Dạ...
Thanh Liên dạ thật ngọt, ngoan ngoãn đặt tay vào tay hắn. Bàn tay nhỏ nhắn, gầy gầy như trao gửi niềm tin, niềm hy vọng. Lương vương đã trở thành chỗ dựa cuộc đời nàng.
-Vương thượng...Thiếp...
-Gọi tên ta đi! Hành Vân! Vân hay Thẩm lang, gì cũng được...Gọi cho quen, sau này con ra đời cứ nghe mẹ nó gọi cha là Vương thượng thì sẽ xa cách ta mất. Nàng không muốn cha con ta xa cách phải không?
Trương ma ma những ngày qua ở cạnh tỉ tê đã nói với Thanh Liên rất nhiều điều. Nàng là trắc phi của Lương vương, giờ hắn đã giải tán hết các cơ thiếp, trắc phi trước đây. Thì ra tất cả đều là tử sĩ dùng để che mắt người khác....Có thể sau khi Thanh Liên sinh con, Lương vương sẽ cưới vương phi, nạp thêm người mới, sinh ra những đứa con khác. Thanh Liên phải lấy đươc lòng của hắn, để con của nàng có chỗ đứng trong phủ Lương vương.
Khi trọng sinh, nàng chỉ một lòng muốn đền đáp ơn nghĩa của người đó....Giờ cuộc đời lại rẽ sang hướng khác. Đứa con trong bụng là máu thịt. Thanh Liên bắt đầu hiểu, vì sao phụ nữ sau khi làm mẹ lại thay đổi nhiều như vậy. Vì con, Thanh Liên có thể làm bất cứ điều gì.
Tuy nhiên việc tranh giành sủng ái, vì con mà hãm hại những người khác, Thanh Liên không muốn làm. Nàng có thể vì bảo vệ con mà kiên cường hơn song không thể lấy con làm cái cớ để tâm hồn mình nhúng chàm đen tối. Con nàng sẽ đau lòng khi mẹ lấy danh nghĩa bảo vệ mình mà hãm hại người khác. Người giúp nàng trọng sinh chắc cũng sẽ không vui.
Advertisement
Nhưng lấy lòng Lương vương để hắn yêu thương nàng hơn nữa thì được. Yêu thương Thanh Liên nhiều hơn một chút, con nàng sinh ra hắn cũng dành cho nhiều tình cảm hơn. Sau này nếu hắn có nạp thêm người, có thêm con cái cũng sẽ nhớ đến đứa con đầu tiên của hắn nhiều hơn.
-Vương...
-Liên nhi...
-Tướng công.
Tiếng gọi của nàng ngọt ngào như mật, Thẩm Hành Vân không khỏi ngẩn người.
-Gọi lại lần nữa, Liên nhi, gọi lại lần nữa đi!
Thanh Liên từng có một giấc mơ thiếu nữ ở kiếp trước. Vương phi gả nàng cho ai đó. Nàng sẽ ngoan ngoãn làm tròn bổn phận người vợ. Mỗi sáng tiễn chàng ra cửa, chiều lại ngồi bên cổng may vá đợi chàng về.
Lương vương là một giấc mơ không có thật. Hắn thân phận cao quý, sẽ không có chuyện một đời một kiếp. Rồi hắn sẽ có những người phụ nữ khác. Nàng chỉ có thể an phận trong một góc, thỉnh thoảng nhìn ra ngoài, nuối tiếc một giấc mơ.
Nhưng bây giờ....Lương vương vẫn chỉ mới có mình Thanh Liên là hôn phối. Thôi cứ cho nàng nhuyễn hoặc mình một chút. Nàng đã là nương tử, đang gọi phu quân của riêng mình. Của riêng một mình nàng.
-Tướng công...
Trong ánh sáng ban ngày vừa chiếu rọi, Lương vương ôm lấy Thanh Liên trong vòng tay ấm. Đôi môi lạnh giá hôn nhẹ lên vết sẹo trên trán nàng, đầy trân trọng, thương yêu.
Thanh Liên nhắm mắt, tận hưởng sự yên bình tĩnh tại. Nàng không phải là người hay mơ mộng. Nhưng giờ đây, chỉ muốn sống mãi trong giấc mộng này.
-Hồi vương thượng và nương nương...Xe ngựa đã chuẩn bị xong.
Sau khi thai nhi ổn định, Thái phi đã cho Hạ Phương Nghi đến hầu hạ Thanh Liên, xem như người thân tín. Đối với nha hoàn này, Thanh Liên càng tiếp xúc càng thích. Nàng chu đáo như một tỷ tỷ, khiến Thanh Liên nhớ về tiểu thư ngày ấy. Tiểu thư kiếp trước đối với Thanh Liên rất tốt, kiếp này ngắn ngủi mấy ngày chung sống cũng vẫn xem Thanh Liên như tỷ muội, khiến người từ nhỏ đã bị người thân của mình đem bán cảm thấy thật ấm lòng.
-Ừ. Lui đi!
Hắn dịu dàng gạt những sợi tóc rối trên trán Thanh Liên:
-Hôm nay ta dẫn nàng ra ngoài chơi.
-Thật ạ?
-Ừ. Con ở trong bụng nàng cũng ba tháng rồi. Nàng đến Đông đô cũng hơn ngần đó thời gian rồi, ra ngoài ngắm phong cảnh, làm quen với sinh hoạt ở Đông đô.
-Dạ...
Hắn lại ôm nàng, còn cụng nhẹ trán vào đầu nàng:
-Nàng sẽ ở đây cả cuộc đời. Đông đô là nhà của chúng ta.
Kiếp trước, hắn có cả giang sơn cẩm tú nhưng không có nơi nào gọi là nhà.
Phụ vương nhắm mắt vẫn không nhìn mặt hắn. Đại ca chết không nhắm mắt. Mẫu phi ra đi mà lòng vẫn còn uất hận, hận đứa con trai vô tình vô nghĩa. Nơi tuyền đài có gặp lại họ, họ cũng không màng liếc mắt, chẳng coi hắn là người thân.
Hoàng hậu, phi tần cũng chỉ là người hầu ngủ. Hay quan trọng hơn là đối tượng liên kết cho mưu đồ chính trị. Lương vương độc đoán, tàn bạo, kiếp trước trong đầu chỉ có gian kế, cách thức giữ gìn giang sơn. Cho đến cuối đời, trong tay quyền khuynh thiên hạ cũng chẳng có được một mối chân tình.
Biết làm sao được, cả đời tính kế người khác, cả đời chỉ dùng thủ đoạn, người khác cũng như thế với mình thôi.
Kiếp này hắn vẫn tính toán. Người ta không thể tạo nên hạnh phúc nếu là kẻ yếu. Nhưng biết bằng lòng, biết gìn giữ, mang yêu thương ra trao cho người khác, hắn đã được phụ vương, mẫu phi, đại ca, Phương Lễ lấy chân tình ra đối đãi. Thanh Liên không phải là người sắt đá. Cứ thương nàng, bảo vệ nàng, toàn tâm toàn ý với nàng, sớm muộn gì lòng của nàng, hắn cũng sẽ chạm vào thôi.
Advertisement
How I Became A God
In the beginning, there was an all-powerful being with no name, no body, and no origin. It had no idea where it came from, but it was very lonely…. For those wondering if there is any cultivation concepts or harems, the answer is yes, but that will be introduced later on in the book.
8 215KING - HIATUS
Valentia Academy for the Gifted; the top school in the country known for educating the strongest individuals to exist. Gifteds are humans with combat powers in the form of spirit weapons. These individuals are rare in society, only ten percent meeting the criteria as powers are passed down by blood [upper-class] and luck. Among these individuals, less than zero point one percent pass the first stage. One day, to everyone's surprise, a non-gifted aces the admission test with perfect scores: both in combat and academics. With his charming looks, white hair, and childish personality, nobody could understand how he passed the firm doors. Who is this person? Where did they suddenly come from? And what is their purpose for coming into the school? And perhaps, there is more than what meets the eye. The cover photo is not mine. All rights reserved to the anime. I found it on pinterest. Thank you.
8 74Rising of the Battlecook
[REWRITE IS ON THE WAY! :D ] A pig's head in a birdcage. A severed leg hanging from the back of a car. A second chance. Gods and powerful entities play a game of chess with their chosen pawn. The reward of winning? Something unimaginable, something beyond our wildest dreams... Heroes and champions, people from another worlds, abstract entities all with different goals... Who will come out on top? ––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––– Join Momo Katsumi on her adventure in a world of unknown! She's got all what it takes to be a hero, as she's...-> An introvert-> A weirdo-> A total loser ... oh yeah, and she's a battlecook! This means instead of leveling up as a warrior or a mage, she gains experience in combat cooking! Viable, isn't it?What?You fantasy nerds think it's not a good class? Pfff... whatever, you ruined my transition into the next sentence, which is- Find out in the story of the first ever battlecook! ––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––– This is the #2 place winner for ‘WPC #205 – Female Lead – Strong Protagonist – 2nd Topic’! My warmest thank you goes out to all you dearest readers for making this reality!:3 (I'm trying my best to keep a high quality, so please point out any errors and mistakes I made!Also, if you have any suggestions, questions or ideas about the story, feel free to share them! Nothing makes me happier, then the sweet and harsh words of readers :3)
8 78Master of the Multiverse
A man in his mid twenties lives a life he hates, he desires so much more without a means to achieve it. Some call him lazy, they'd usually be right. This man, despite what it seems, just lacks passion. He see's no future in his current life. Untill on that faithful day he's given a choice. A choice he's dreamed of. Find out what adventures may or may not await this man named Ricky, and learn more about this so called master of the Multiverse ( bet you can't guess where this is going)
8 151Eternion Rhapsody
I have re-written the story to my liking and am republishing it here in RR and also in ScribbleHub Empires fall and memories fade as darkness crawls. In a world full of renowned heroes—where people who held classes stood above those who did not—Klay just wanted to lead a better life as a noble's tenant, raise his own pigs, and perhaps settle down with a girl from the village. But a night of calamity and a friend's legacy threw him into a path worthy of legends and mythical stories. Expect a slower pace in some parts approaching slice of life but high intensity volume climaxes - All artworks used in this novel were created by me and belong to me.
8 184Farmer's Pampered Wife: Farming Crops To Raise A Bun
When she opened her eyes, she became the well-known ugly woman in the village and there was a tender little bun in front of her plus an instant hunter husband. Lin Xiaoye felt pressured, but with a silver needle in hand, she started treating illnesses and saving people to earn a fortune, kissing her husband, abusing scums, raising a bun, planting crops and living a good life. Wait, what? Her husband is a god of war? And an outstanding founding minister on top of that? The emperor even begged him? How dare he hide this from her? Scram and sleep in the hall!Translator: I'm bored so I've decided to try translating Chinese webnovels hahaha
8 1607