《Không có lai sinh - Phong Ca》Sinh mạng mới
Advertisement
Đại phu của Vương phủ được triệu đến, rất nhanh đã chuẩn ra tình trạng của Thanh Liên, cung kính đáp:
-Tâu vương gia, trắc phi nương nương đã mang thai gần một tháng. Thai kỳ chưa ổn định, vừa qua có lẽ vương gia lại có hành động phòng the hơi kịch liệt nên làm nương nương bị ảnh hưởng.
Thái vương phi và Lão vương gia cũng đến, đã nghe hết chuyện từ đại phu. Lương vương mặc kệ ánh mắt trách móc của mẫu thân, vội hỏi ngay:
-Vậy có ảnh hưởng gì đến thân thể của nàng không?
Thanh Liên cũng khẩn trương không kém, vội hỏi ngay:
-Còn đứa bé liệu có bị gì không?
-Hồi vương gia, may là cái thai khỏe mạnh nên chỉ bị chảy máu, nghỉ ngơi vài ngày là ổn. Thần sẽ kê thêm thuốc dưỡng thai cho nương nương.
-Cảm ơn đại phu.
Thanh Liên sờ nhẹ lên bụng. Một bào thai đã thành hình.Con của nàng...Thanh Liên làm mẹ rồi.
Thái vương phi là người lấy lại bình tĩnh nhanh hơn so với đôi cha mẹ "tân nhiệm", sai người tiễn đại phu ra cửa, còn thưởng vàng lụa cho ông ta rồi mới quay vào. Lương vương đang si ngốc nhìn Thanh Liên, bờ môi cong lên, hạnh phúc lan tràn khắp mắt môi:
-Thôi được rồi, cho con một bài học. Từ hôm nay không được vào phòng mà làm phiền Thanh Liên nữa.
Khác nào "cấm túc" hắn, Lương vương không hài lòng chút nào nhưng nghĩ đến khuôn mặt trắng bệch của Thanh Liên lúc nãy, lại thấy đau lòng.
-Nàng nằm nghỉ đi. Ta sẽ bảo phòng bếp làm nhiều thứ cho nàng ăn.
-Dạ...
-Giờ con đang mang thai kẻ nối dòng của Thẩm gia ta đó -Thái vương phi mỉm cười- Cần phải cẩn thận hơn nữa, nhất là vấn đề....
Bà buông lơi câu nói nhưng khuôn mặt Thanh Liên vẫn đỏ ửng vì ngượng ngùng. Nàng sợ hãi. Suýt chút nữa là không bảo vệ được đứa bé rồi.
-Con cứ nằm nghỉ đi! -Thái vương phi ngồi xuống cạnh Thanh Liên, dịu dàng- Mẫu phi làm chủ cho con. Hành Vân còn trẻ tuổi, huyết khí phương cương, từ giờ này có thể ra ngoài nằm ngủ, không được quấy phá mẹ con của Thanh Liên.
Nhà họ Thẩm không có nhiều con cháu. Cựu lương vương chỉ có một mình bà, con cái cũng ít. Hai đứa con cũng không thích thú lắm chuyện phong nguyệt, chỉ là muốn đóng kịch cho người khác xem thôi.
-Mẫu phi...
-Vương gia cẩn trọng! -Thanh Liên cử động rất nhẹ, sợ một hành động của mình sẽ làm đứa trẻ chưa thành hình tổn thương thêm nữa. Từ nay nàng sẽ không để hắn chạm vào mình nữa. Một lần hoảng hốt, vậy là đủ quá rồi.
Thẩm Hành Vân cũng bị sự việc kia làm cho hoảng hốt. Cũng may là chuyện cũng không gây nên hậu quả lớn. Nhưng không chạm vào nàng trong thời gian sắp đến, đúng là chuyện khó chịu đựng, nhất là lúc hắn đã nếm được ngon ngọt, biết thế nào là hương vị của ái ân.
-Vương nhi ra ngoài đi- Thái vương phi cũng không giúp hắn, còn lạnh lùng đuổi người- Để Thanh Liên nghỉ ngơi thêm nữa.
Advertisement
-Dạ...
Đây là đứa cháu đầu tiên của Thẩm Lương vương phủ. Lão vương gia cũng đã cùng Thái vương phi cho chủ ý. Dù sao bây giờ Thẩm Hành Vân cũng chỉ có mình Thanh Liên là trắc phi. Thân phận nàng trên danh nghĩa cũng không phải thấp.
-Đợi Thanh Liên sinh đứa nhỏ, con cưới nàng làm Vương phi đi!
Cơ thiếp bình thường không nên sinh con trước chính phi, nhưng xem ra Thẩm Hành Vân cũng không muốn cưới thêm người khác. Đất Đông đô còn nhiều điều phải lo lắng, để cho nhi tử đạt được tâm nguyện, sau đó toàn tâm toàn ý xây dựng vùng đất mới còn tốt hơn chuyện cố ép hắn cưới một vương phi có thân phận nhưng hắn chẳng thương yêu.
-Con cũng định vậy rồi, phụ vương cứ an tâm!
Bên trong, Thái vương phi đích thân đặt chiếc gối xuống giường, đỡ Thanh Liên nằm xuống:
-Con không cần chiều hư nó nữa. Thân thể nữ tử chúng ta yếu ớt. Khi có thai lại càng phải giữ gìn hơn.
Thanh Liên cúi đầu, mặt lại nóng rực. Nàng cũng có...chút hùa theo hắn. Cái thai bị động, cũng không hoàn toàn do lỗi của Lương vương.
Thái vương phi lại rất vui vẻ, sau khi Thanh Liên nằm xuống nghỉ ngơi, bà nhanh chóng ra ngoài căn dặn các ma ma nhũ mẫu xem kĩ tình hình, chăm sóc Thanh Liên thật tốt. Đây là đứa cháu đầu tiên của bà mà.
-Mẫu phi!
Thẩm Hành Vân lên tiếng gọi, phớt lờ ánh mắt cảnh cáo của mẹ, muốn bước vào trong. Thái vương phi nhanh chóng bước đến chắn ngang lối hắn đi.
-Con bé phải nghỉ ngơi rồi. Con không được làm bậy nữa.
-Con chỉ vào xem nàng thôi.
-Cũng không được. Suýt chút nữa là con bé mất đứa con trong bụng rồi. Để vài ngày thân thể Thanh Liên hồi phục đã.
-Mẫu phi, con không làm gì cả. Con chỉ muốn vào với nàng thôi.
Nhìn vẻ nôn nóng đó, Thái vương phi cũng muốn bật cười. Đứa con này cuối cùng đã động chân tình rồi. Từ khi Thẩm Hành gặp chuyện, Vân nhi của bà đã thay đổi, cười đó nhưng nụ cười không chân thật. Đôi khi bà cũng không biết, lúc nào mới là nụ cười thật lòng của nó đây?
-Bên trong có ma ma và các nha hoàn trông chừng, con không cần lo quá! Giờ điều Thanh Liên cần là tịnh dưỡng.Con để con bé thoải mái tinh thần thì mới nhanh chóng hồi phục được.
Bất đắc dĩ, Lương vương đành đồng ý. Nhưng lòng hắn cứ thấp thỏm...Sợ nàng giận dỗi, sợ nàng vì an toàn của đứa bé mà không để ý đến hắn...Lương vương có thể nhịn mọi nhu cầu vì an toàn của đứa con bé nhỏ nhưng không được nhìn nàng với hắn lại là một cảm giác vô cùng khó chịu. Từ lúc nào, hắn đã không để thiếu được nụ cười của Thanh Liên rồi.
Phương Lễ cảm thấy vô cùng oán hận.
Trước đây, hắn thường xuyên đi khắp nơi mua bán, thăm dò tình hình, tích lũy tài phú cho Đông đô. Lương vương cũng mặc kệ hắn, có thể thấy Phương Lễ là một tôi thần tự do hành động, được tạo điều kiện phát huy mọi khả năng.
Advertisement
Giờ đây Lương vương đã tách được Đông đô ra khỏi Cảnh quốc, có thêm không ít dân chúng chia nhau khai hoang, trồng trọt. Phương Lễ trong vai trò tham mưu tưởng sẽ nhàn hạ hơn, có ai ngờ...
-Tham chính đại nhân, đây là công văn từ Đông Bắc truyền về.
-Đại nhân, thư hàm của Thiết tướng quân báo lại, thử nghiệm loại hỏa dược mới rất tốt.
-Tham chính đại nhân....
Đống công văn chất đống trước mặt khiến mắt Phương Lễ như muốn nổi lửa. Bốn chữ "tùy nghi xử lý" của Lương vương đưa cho đã khiến hắn bận tối mày tối mặt cả mấy hôm càng thêm mệt mỏi. Đã mấy ngày rồi không được gặp Nghi nhi.
-Bẩm đại nhân....
-Thôi được rồi...- Phương Lễ dừng bút, khoát tay- Vương thượng đang làm gì?
-Bẩm đại nhân...Vương thượng đang....
-Đang bận chuyện quan trọng...-Tên lính truyền tin mồ hôi đã thấm ướt trán trong thời tiết lạnh giá. Vương thượng và Tham chính đại nhân đều là người không thể đắc tội. Trắc phi nương nương của Vương thượng vừa mang thai lần đầu, người đang háo hức với niềm vui làm cha. Mọi chuyện giao hết cho Phương đại nhân...đúng là cũng hơi quá đáng, nhưng mà ngoài đại nhân ra, có ai hiểu rõ tình hình Đông đô và đáng tin tưởng hơn đâu?
-Chuyện quan trọng, chuyện quan trọng....-Phương Lễ hừ lạnh nhưng đành phải tiếp tục dán mắt vào mớ công văn dày cộm. Vì tiểu thế tử hoặc cũng có thể là tiểu quận chúa, hắn nhịn....Nhưng sau khi Đông đô đã dần đi vào ổn định, hắn nhất định đón Nghi nhi qua cửa. Phương Lễ được làm cha cũng sẽ như Thẩm Hành Vân, bỏ hết công vụ, đóng cửa ba tháng, bù lại thời gian miệt mài này.
Trong lúc đó, Lương vương vẫn đang ở trong phòng, ở bên cạnh Thanh Liên. Trên mâm là đủ các loại mứt, loại nào hắn cũng bẻ một miếng nhỏ, dỗ nàng:
-Ăn thử vị này đi!
-Loại này ăn cũng không ngọt lắm. Nàng thử xem có đỡ nhạt miệng không?
Đời trước Thanh Liên chưa hề trải qua cảm giác được làm mẹ. Thì ra mang một đứa trẻ trong bụng lại kì diệu như vậy. Mỗi ngày thức dậy nàng đều sờ vào bụng, hồi hộp khi nhận ra hình như có gì đang động đậy...Trương ma ma cười nàng cả nghĩ. Đứa bé mới được hai tháng, chưa thành hình dạng, sau mà cử động được. Nhưng Thanh Liên rõ ràng cảm thấy, đôi lúc nàng sờ bụng, bé con lại động như muốn chào hỏi nàng mà.
-Vương gia à, không cần chuẩn bị nhiều thứ như vậy. Thiếp không ăn hết lại bỏ phí.
Thẩm Hành Vân chăm sóc Thanh Liên rất chu đáo. Ngoài "sự cố" khiến nàng suýt mất đi đứa trẻ thì thời gian qua hắn đối với nàng "một nâng hai hứng", cứ lo Thanh Liên bị lạnh nên phòng lúc nào cũng được đốt than ấm. Lại nghe thêm là thai phụ ở trong phòng đốt than nhiều sẽ nguy hiểm nên dụng càng dụng công học cách xây phòng ấm từ nguồn nước nóng dưới lòng đất để nàng có thể thoải mái nghỉ ngơi. Tấm lòng đó Thanh Liên nhìn thấy rất rõ. Nàng cũng không phải là gỗ đá mà chẳng động lòng.
-Vương gia à, mấy hôm rồi người cũng thức khuya lắm hả? Có mệt lắm không?
Nàng bỗng hỏi. Đêm nào thức dậy cũng thấy bóng hắn trước thư phòng đằng trước. Thái vương phi không cho phép cùng phòng thì hắn lại mặt dày cố gắng tranh thủ để được ở cùng nàng trong viện. Cuối cùng sau bao cam kết, Thái phi cũng mềm lòng, cho Lương vương vào trong, nhưng lại bắt hắn hứa không được quấy rầy Thanh Liên. Lương vương cũng rất giữ lời hứa. Hắn chỉ nằm ngoài, có lúc mang công văn về phòng đọc rồi ngủ gục trước mắt Thanh Liên.
Nàng thực sự xao lòng, có đêm còn lặng lẽ đến gần bên hắn, khoác lên cho Lương vương tấm mền ấm, ngày hôm sau căn dặn người pha thêm mấy tách trà gừng cho hắn uống ấm bụng lúc ghé thăm.
Mớ công văn thực tế không có gì quan trọng. Những thứ cần kíp đều giao cho Phương Lễ. Bây giờ Lương vương hắn chỉ nghĩ đến chuyện làm sao giữ cho nàng bình an qua hết những ngày này.
Đại phu nói, có thể vài ngày tới nàng sẽ ốm nghén, có thể nôn mửa nhiều. Bây giờ hắn mà động tới công văn thì chỉ làm hỏng chúng. Phương Lễ xử lý sẽ tốt hơn.
-Người nên đi ngủ sớm, đừng thức khuya.
-Nàng yên tâm- Thẩm Hành Vân không bỏ lỡ cơ hội, nắm lấy tay Thanh Liên, dịu dàng hôn nhẹ lên những ngón tay nàng- Ta không sao cả. Tình hình Đông đô còn chưa ổn định, lưu dân các vùng chưa quen thuộc với cuộc sống mới nên ta mới phải vất vả hơn một chút. Nhưng chỉ cần nàng vui vẻ, con chúng ta khỏe mạnh, ta sẽ cố gắng làm việc nhiều hơn nữa, để nàng và con được sống trong cảnh yên bình vĩnh viễn của Đông đô.
Sở trường của Thẩm Hành Vân một thời quần là áo lượt là nói dối không chớp mắt. Mớ công văn hắn ôm về hàng đêm đều đã được Phương Lễ xử lý, hắn chỉ cần ký tên, đóng dấu thi hành vào.
-Nhiều khi cũng rất mệt, nhưng nhìn thấy mẹ con nàng là đỡ nhiều lắm- Thẩm Hành Vân tiến thêm một bước, ôm lấy Thanh Liên vào lòng- Chỉ là đầu có hơi nhức, nàng biết xoa đầu chứ? Xoa giùm ta một chút được không? Khi nào mệt, nàng nói với ta một tiếng, ta sẽ về kháng nghỉ ngay.
-Dạ...
Thanh Liên là nha hoàn hầu hạ, tay nghề vô cùng khéo léo. Tiểu thư tiền kiếp cũng thường hay bảo nàng xoa bóp và rất hài lòng vì tay nghề của Thanh Liên.
Lương vương nhắm mắt hưởng thụ cảm giác thư giãn trong vòng tay người ngọc. Hai nha hoàn bên ngoài cũng lui ra một bước, môi không khỏi mỉm cười.
Advertisement
Silver Amelia
Amelia used to be a positive, brimming girl loved by those around her. Once tragedy had befallen, her view of the world has changed. Her sight was no longer filled with blooming flowers. Her eyes bore those of an actor. Her body knew what true pain was. Lastly, her heart was filled with the resolve to continue her Grandfather's legacy. The dream of a world that accepted diversity. However, in a series of events, Amelia was jolted with another realization. The ancestors of her family, Laurel's Royalty, descended from a being far from what humans could call a relative. Now, her ancestral blood forcefully awakened by a grand scheme, Amelia found herself unsure of her own identity and purpose. Would she live as a human and only lay the foundations for diversity? Would she accept her newfound identity and become immortal? Even so, no matter what option she chose, she needed to prepare on how to accommodate the Heroes summoned from another kingdom. _____________________________________ Author's Notes: This novel is a participant of WriTE This novel will be re-written after I finished it and gained more experience in writing. Anyway, feel free to join Amelia's journey. My first work. Light gore only. Added traumatizing content just in case. Comedy is less prioritized when the story moves. Tags will be added as the story goes. Feedbacks are appreciated. Release schedule: 1-3 chapters per week (Updates on Weekends) Unknown Chapters: Stalled (Read at your own risk, but the continuation will be posted at a later time) Feel free to join this discord: https://discord.gg/duFTzZr *Cover is mine.
8 117Hail The Emperor
Nothing in this world shall stop me ! All who stand against me i'll destroy ! All will be ruled by me ! All will be conquered by me ! Because I The Empror Ragnar Taygir The Conqueror And Gods Enemy !
8 74Crow
Awakens starting appearing when beasts start pouring out of cracks that appear in the space other than in dungeons. When these cracks appear which now called dimensional crack countless people died and cities were destroyed. After fighting these monsters for 20 years first human awaken appear and change the fate of humans that was on the brink of extinction and again human become leading specie. Awakened people wield power that was beyond human capacity. Some awaken has the power to destroy boulders with bare hand, some were able to produce fire from thin air and so on. After some researched human know this power came from a formless energy inside the human body that convert itself in these abilities. This formless energy was named as Aura. After approximately 1000 years after first awaken appear. Human stopped producing aura in their body. After the initial panic, one of the researchers found that Aura also found in nature named as Aura particles. So, they started researching and found a way to absorb Aura from nature. Now there are techniques to absorb Aura from nature. And also help to expand capacity to store Aura in the human body. The human body starts absorbing Aura only after they become 15 years old. If younger than this try to use any technique to absorb Aura from nature they will die painfully. There are some cases where human body starts producing Aura naturally regardless of age and they can tame beasts this ability is only these people have. Now everyone who practices aura particle absorption techniques can be awakened. This story take place after 3000 years of first awakened. It’s a story about a boy name Ethan who was ordinary in all aspect but because of this world cruelty he has to become powerful to protect people that are important to him. See him overcoming many hardships only by desire to protect others. P.S this novel is also on webnovel https://www.webnovel.com/book/11195721705294205/Crow
8 169Hey stupid, i love you!
+ دوستت دارم!_ بخاطر سیب ترشهام؟+ اونم هست...ولی حتی اگه اونها هم نباشن، بازم دوستت دارم.🍏 کاپل: کوکوی🍏 ژانر: امگاورس، رمنس، انگست، فلاف🍏 وضعیت: تکمیل شده.
8 102Inanimate insanity Headcanons
why does this have the views that it does. guys i wanna delete it bc it's embarrassing i wrote this but 11k reads ??
8 182Good Start♡
Fight is what we have to do, not with our emotions but with our demons.Everything will be alright in the end.[The cover does not belong to me]
8 164