《Không có lai sinh - Phong Ca》Người bên gối kiếp này
Advertisement
Đông đô và Đông Bắc nhập một, vùng trị nhậm kéo dài khoảng hơn 3 vạn dặm (hình dung khoảng cỡ thành phố Hồ Chí Minh nhé). Đối với Cảnh quốc, Đông đô không phải là vùng trọng điểm bởi đất đai không màu mỡ, một năm có đến hơn sáu tháng vùi mình trong băng giá, khí hậu khắc nghiệt. Đông Bắc gần đó cũng không khá hơn mấy, chỉ có chút ưu thế về vị trí buôn bán, ngoài ra cũng chẳng có gì nổi bật để phát triển kinh tế.
Nhưng Phương Lễ mấy năm qua lại phát hiện ra một nguồn lợi cực kỳ quan trọng của Đông đô.
-Phía bắc Đông đô, thần tìm thấy những quặng khoáng sản này.-Phương Lễ chỉ vào một loại tạp chất màu đen, mùi hăng hắc -Khi đốt lên thì cháy rất nhanh.
Mùi cũng khá nồng. Thẩm Hành Vân để yên cho hắn nói tiếp:
-Trong quân, nếu dùng thứ này cộng với hỏa dược thì lực sát thương sẽ rất mạnh. Thần cũng đã thử nghiệm, mang một ít đến chỗ Thiết tướng quân để hắn thủ thành.
-Vương thượng, ngài định xử lý thành Hạ Chu thế nào?
Trên danh nghĩa, Lương vương lấy lại thành Hạ Chu về cho Cảnh đế. Nơi này cũng không phong phú tài nguyên nhưng vị thế nằm sát Đồng Bình, nếu biết tận dụng có thể dùng như một mũi nhọn phòng thủ cho Cảnh quốc.
-Hoàng thượng đương nhiên coi trọng Hạ Chu hơn. Cứ trả cho họ, còn giữ được hay không là chuyện của họ. Chúng ta chỉ chờ...
-Dạ...
Thần tử Đông đô đối với việc Lương vương bỗng nhiên tách được mình ra khỏi Cảnh quốc có không ít kinh ngạc lẫn vui mừng. Đông đô đã không trù phú, việc phải tiến cống không ít thứ hàng năm khiến dân chúng càng thêm khổ sở. Bây giờ họ dù phải tự cung tự cấp song có thêm mấy vạn người vừa mới đến, có thể vỡ hoang thêm đất,xây dựng cuộc sống mới trên vùng đất từ nay đã thật sự thuộc về mình.
-Về chuyện tước vị thì....
-Chuyện đó thì đã có chiếu chỉ rồi.- Lương vương vươn vai, ra chiều lười biếng -Ta là Hiền lương vương. Chúng ta không phải phản loạn. Chúng ta tuân lệnh triều đình. Chỉ cần họ không giở trò với Đông đô thì ta vẫn xem như là thần tử. Nhưng ta có quyền sử dụng quân đội. Quân đội Hiền lương vương không phụ thuộc vào triều đình, chỉ nghe lệnh chỉ huy là Thiết tướng quân Thiết Hàn và ta thôi.
-Dạ...
Quần thần cùng một lòng khiến Lương vương rất hài lòng, cho đến khi có thêm một ý kiến khác:
Advertisement
-Tâu vương thượng, còn chuyện lập phi.... Hiện nay người đã sắp đến tuổi nhược quán, chỉ có một trắc phi, cũng nên...
-Nữ tử rất phiền phức -Lương vương khoát tay -Giờ có một trắc phi là đủ rồi.
Hắn bỗng quay sang phía Hạ Mẫn tướng quân đang ngồi, môi thoáng nụ cười:
-Mọi người đều biết, thời gian qua tướng quân đã vất vả vì ta, Lập Huệ cũng vậy. Chúng ta là "thanh mai trúc mã", ta cũng hiểu nàng ấy xem thường kẻ "quần là áo lượt" như ta, chỉ mong phu quân tương lai phải là võ tướng vang danh thiên hạ như tướng quân vậy. Thôi thì hôm nay ta làm ông mai bà mối, đem duyên lành đến cho thuộc hạ. Thiết tướng quân Thiết Hàn còn trẻ tuổi nhưng công trạng không nhỏ, võ nghệ cao cường, không biết Hạ tướng quân có muốn chàng rể này không?
Phương Lễ nhướng mày, nhìn Lương vương đầy nghi ngờ. Vốn đã định sau này sẽ để Lập Huệ tự chọn hôn phối, giờ đột nhiên muốn tác hợp cho Thiết Hàn cùng nàng ấy. Từ khi nào vương thượng lại để ý đến hôn nhân của thuộc hạ?...Thiết Hàn là nghĩa huynh của trắc phi nương nương, không phải chuyện làm ông Tơ bà Nguyệt này là để cắt đứt mọi lo ngại về sau sao?
Hạ tướng quân cũng cảm thấy lúng túng trước lời đề nghị. Con gái của ông sinh ra trong gia đình võ tướng, từ nhỏ đã sống như một tử sĩ, hết lòng vì chủ. Nay gả đi cho con rể cũng là tướng lĩnh, đối với ông thì cầu còn không được. Song – Hạ tướng quân vô cùng yêu quý con gái, đương nhiên không muốn miễn cưỡng nàng:
-Vương thượng có lòng yêu mến, mạt tướng không dám không nhận. Nhưng ngài cũng biết tiểu nữ tính tình bướng bỉnh, để thần về hỏi ý kiến nó rồi sẽ hồi đáp với ngài.
-Được mà....-Thẩm Hành Vân cười sảng khoái – Tướng quân cứ tự nhiên.
Thành công hay không cũng chẳng quan trọng, chỉ cần nhắc cho Thanh Liên biết, hắn rất quan tâm đến Thiết Hàn là đủ. Nàng hiện là người của hắn, bất chấp lý do gì Thanh Liên tự vẫn ở kiếp trước thì kiếp này đã thuộc về Lương vương trọn vẹn rồi. Thiết Hàn thành gia, nàng sẽ chẳng có lý do gì mà lo lắng cho hắn ta hơn nữa, toàn tâm toàn ý để hắn yêu thương nàng, chăm sóc cho nàng.
...Trong căn phòng ấm áp, Thanh Liên lại bị người quấy rối đến tỉnh. Từ sáng đến giờ nàng đã ngủ vùi trong chăn ấm. Giờ thức dậy mới thấy hoảng hốt....Từ khi nào đã bắt đầu lười biếng, đã sống dựa vào người khác đến thế này rồi?
Advertisement
-Thức rồi à? Có muốn ăn gì không?
-Vương gia....
Hắn cưng chiều nàng, nâng niu như một món đồ dễ vỡ. Thâm tình trong mắt Lương vương, lời nói yêu thương như đường mật...Thanh Liên liệu có còn như trước, tĩnh tại, an ổn mà sống tiếp nếu không có hắn không?
-Nàng lười ăn quá. Mấy nha hoàn bảo là nàng ăn rất ít. Có phải thấy trong người không khỏe chỗ nào không?
-Không có....thiếp hơi mệt. Thiếp....
Từ lúc trở về hắn cứ quấn quýt không rời, không bận chính sự thì lại ôm nàng, có khi giữa ban ngày ban mặt lại cầu hoan, ép buộc Thanh Liên đến mềm nhũn. Nàng rõ ràng cũng bắt đầu hùa theo hắn. Thanh Liên không phản ứng quyết liệt nổi, nhiều lúc lại thấy nhớ, lại thấy thiếu thốn khi hắn về trễ, không ôm mình ru giấc ngủ say.
-Mệt lắm à? Có cần gọi đại phu không?
-Không ạ...Nhưng ngài đừng....đừng như vậy nữa -Thanh Liên đẩy vội khuôn mặt quen thuộc đang định cúi xuống. -Lâu lắm rồi thiếp chưa đi thỉnh an Thái vương phi. Ngài....
-Được rồi. Cho ta hôn một chút, lát ta đưa nàng đi thỉnh an mẫu phi. Không sao đâu!
Hắn lại tiếp tục hư hỏng. Thanh Liên lại bị ép xuống giường, áo xống không chỉnh tề.
-Liên nhi...
Tiếng gọi trầm khàn quen thuộc. Hắn đang gậm nhấm từ chiếc cổ thon thon xuống dưới...Phần ngực non tơ của thiếu nữ sắp bước qua tuổi mười sáu căng tròn, đẹp đến ngất ngây:
-Liên nhi, chỗ này lớn lên thì phải. -Thẩm Hành Vân thỏa sức giở trò vô lại. Hơi thở hổn hển, bàn tay nóng rực khiến Thanh Liên vừa xấu hổ muốn trốn, vừa như mất hết sức lực, để mặc hắn muốn làm gì thì làm.- Nhờ ta mà nó lớn hơn phải không? Có còn lớn nữa không?
Kiếp trước hắn cùng hoàng hậu chung giường, chung gối. Hắn chỉ đơn thuần làm tròn bổn phận của Vương đế. Nàng ấy nằm yên đón nhận. Các tần phi khác muốn lấy lòng của hắn thì bày đủ trò phóng đãng, nhưng Thẩm Hành Vân không hề mê muội. Chưa có ai khiến hắn đột nhiên muốn giở trò lưu manh đến vậy. Chưa ai khiến hắn dốc tâm dốc sức hưởng thụ nhưng vẫn quan tâm đến cảm giác của nàng.
Kiếp này hắn không phải là hoàng đế của kiếp trước. Hắn có Thanh Liên trong vòng tay. Nàng ngoan ngoãn đón nhận hắn, nhưng không như hoàng hậu làm cho xong bổn phận. Nàng có ngượng ngùng, có phục tùng của nương tử dành cho trượng phu.
Lòng Thanh Liên đang thay đổi. Lương vương đối xử tốt với nàng, nàng biết. Nàng không vô tình, vô cảm. Hắn thương nàng, bảo bọc nàng, nàng cũng đáp lại hắn bằng yêu thương chăm sóc. Ký ức kiếp trước, giờ đang dần lùi vào đống bụi mờ.
-Thiếp mệt. Đừng mà....đừng....
Giọng nói mềm nhẹ, trong trẻo. Lương vương giảm nhẹ động tác, hôn lên vầng trán mướt mồ hôi.
-Liên nhi, nàng thả lỏng thêm chút nữa....Ta cho nàng, ta cho nàng tất cả. Ngoan nào, thả lỏng ra, thả lỏng vì ta....
Hắn và hoàng hậu, chỉ ân ái có vài lần là đã có hài tử. Đại hoàng tử trầm ổn, lớn lên trong sự giáo dục nghiêm ngặt của Lễ bộ,xứng đáng là quân chủ kế thừa.
Nàng không phải là hoàng hậu. Nàng dịu mềm như nước. Nếu nàng có nhi tử, nàng sẽ yêu thương nó. Nếu có như kiếp trước phát hiện nó là thiên sát cô tinh đi chăng nữa, nàng có vì nó mà bỏ đi tất cả, vẫn yêu thương đứa trẻ, vẫn không thể rời khỏi nó không?
-Nhà họ Thẩm, tột cùng cao quý. Đến thời điểm, sẽ có một " Thiên sát cô tinh" giáng thế. Sát cha, sát mẹ, không con, không vợ. Cả đời cô độc. Tột đỉnh uy quyền.
Hắn từng đứng trên đỉnh cao quyền lực. Không ai bên cạnh. Tần phi, hoàng hậu -cũng chỉ là người chung gối. Các nàng cần hắn để lên cao phú quý, hắn cần thân xác các nàng để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, sinh con đẻ cái, gìn giữ cơ đồ.
Nhưng cuối cùng nhìn lại, ngoài quyền lực, Thẩm Hành Vân cái gì cũng không có. Con trai hắn cũng như hắn, từ từ bước lên đỉnh cao của tuyệt vọng, cô đơn đến lúc xuôi tay.
Kiếp này hắn không màng đến ngôi cao đó nữa. Chỉ cần có thể giữ gìn hạnh phúc, được an ổn vùi mình trong giấc ngủ, thức dậy thấy người bên gối rúc vào lòng mình, tìm kiến sự chở che.
-Vương gia...Đau...
Hắn vừa thúc mạnh. Đôi mày liễu của Thanh Liên thoáng cau lại. Nàng thấy bụng dưới đau nhói, nhìn xuống chợt thấy hoảng hốt khi một dòng máu nóng vừa mới trào ra.
Advertisement
What Is It Like To Be Eternal? (Completed)
Actual Word Count: 683 925 Words and 2487 pages. Under edition. Chapter 36-44 must be edited. Read the red text below to learn more. Synopsis: Have you ever thought about what is it like to be Eternal? What does being Eternal even mean? Maybe I can show you what it is that you are desiring. What lies at the center of the universe, when you reach the peak of strength and power? Can love reach that place too, or do you lose your feelings the stronger you get? How long can you travel and hold onto yourself, before feeling that you are starting to fall apart, losing your mind to your strength? How long is your road? Your feelings? What's going to win over you? The Darkness and the Hate? The Love and the Light? Or maybe none? Follow me as I show you my colorful yet gray path to eternity. My Discord server: https://discord.gg/XMSzDPH Special thanks to my editors. Azorath1234 (70-99th chapter), BlackStarLine and Kaentyr from the 100th chapter. Cornerstones:9th Chapter - Bonding Through the Night38th Chapter - The Way of Cultivation is a Way of Life54th Chapter - The Universe Is Ever Changing and Evolving69th Chapter - Beyond the bond [Inheritance]83rd Chapter - What I call Art!88th Chapter - What Does It Take To Kill?93rd Chapter - Chasing Rainbows [Loop?]108th Chapter - The Fall of a Creator?109th Chapter - A Family [Descendant]119th Chapter - What Is It Like To Be Eternal? Detailed reviews:http://royalroadl.com/fiction/10058/what-is-it-like-to-be-eternal-completed?review=132372#review-132372http://royalroadl.com/fiction/10058/what-is-it-like-to-be-eternal-completed?review=153956#review-153956 Both the Novel and the Cover picture are copyrighted. The Picture is a result of my commission. Cover Art: Novel: P.S.: I'm also hosting my novel here and on Novel Updates Forum. Nowhere else for now! EDIT: The novel is in rework. The original and the new ones are completely different. Where you see [Edited] it means that I'm done with editing the STORY! Whereas where you don't see it, it's in the old style. For now, I'm editing only the style. Once I'm done with every chapter, I'll run through it once again and correct possible grammatical mistakes. The style will be edited until the 45th chapter.
8 103Path of Blood.
In my world, there are only idiots who know nothing of the true workings of the world. They only see what is shown to them, only accepting and not questioning anything. They brag about the strength given to them yet do not know how or where that power comes from. Sick of this competition for power that is unfair to all who participate, I’m tired of being given choices that seem fine to others but don’t make any sense to me. Others are blessed with supreme talent, others are born cripple; the world is unfair and that is a fact. But what if you could see? What if the world was open to you and only you? Would your life change forever? Would you become a King amongst men? OF COURSE NOT! For the heavens are fair and they shall maintain the balance of the realm, no matter what the case. Did I ask for the knowledge I was given? NO! Did I ask for the abilities I was given? NO! So then why make me different? Why turn me into a monster who sees all yet cannot participate in the competition for power that you have arranged? WHY HAVE THE HEAVENS FORSAKEN ME? From birth I saw everything, nothing could escape my sight. However, the heavens made me a cripple, they put me in the shadows and I can’t help but yearn for the light. Why am I still of the living then? Well, Why should I give the Heavens the satisfaction of seeing me give up? I will not submit to the heavens nor will I submit to the bastards that wish to use me. All I can do now is continue to rebel against everything. All I can do is continue to battle the Heavens in my heart. I shall carve out a new path for all those like me, a path that will go against the very constitution of this world. How will I do this? I do not know. But I will! ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- I will upload a chapter a day on Royalroad (maybe more) however if you want more of the story at a quicker pace then go to fantasy-books.live. There are currently 110+ chapters of Path of Blood there. P.S - I started Path of Blood about a year ago so the first fifteen chapters have some problems character wise however I'm currently working with an editor to remedy these to make the story a better read. Anyway, these issues don't last long and since Pob is a story that rewards the patient, only those who've read till the latest will understand how good the story really is....I designed it to get better with every ark, surprises planned at every corner and the eventual ending of Pob will definitely not dissapoint, so stick around and give it a chance. :D
8 146Zombie Survivor Diaries
This book follows five regular people that find themselves in the midst of the zombie outbreak. Here they must face themselves, the infected and their many mutated counter parts and other survivors. Forming their own small groups of random people that just try to get by. The chapters for this book will release relatively sporadically as I write for this purely when I feel like
8 190Mundane Musings of a Misunderstood Mind
As the name suggests, these are snippets of the things that play on the author's mind; whether it is an oddity of society or a thought that randomly lingers a little longer than usual. You can call it creative writing, philosophy, lessons, musings or just mini tirade's. they are just free flowing expressions with no beginning ad no foreseeable end.
8 80Elemental Artists
The continent has united itself against the known threat, Elemental Shadows. Beings that take the form of humans with their element coloring their figure. Some shadows have more than one element while the humans of this world only have one. Join Draydon, the first dual elemental human, as he tries to hide his unusual composition and fight off the hordes of Elemental Shadows.
8 136Broken Pieces II
A sequel to Broken Pieces. It takes place three years after the events of the first one.
8 68