《Không có lai sinh - Phong Ca》Nghị hòa
Advertisement
Trên đại điện Cảnh đế đã ném không ít tấu chương xuống đất. Tin chiến bại là thứ ông ta không muốn nghe nhất trong lúc này.
-Muôn tâu hoàng thượng, Tín thành cấp báo, hai vạn quân của chúng ta đều bị tiêu diệt. Địch dùng hố bẫy khiến thương vong của chúng ta ở Tín thành....
-Lũ vô dụng. Trẫm không bạc đãi các ngươi, vậy mà khi gặp địch các ngươi lại mang thất bại nặng nề về cho trẫm. Đối phương chỉ là một tên tiểu tốt. Các ngươi...
-Muôn tâu hoàng thượng, Lương vương phái người đến, đang đợi ngoài điện.
Chỉ trong vòng vài ngày, tình thế đã thay đổi lớn. Quân lực triều đình liên tiếp đón nhận thất bại. Người cầm đầu quân của Lương vương lại là một tướng quân trẻ tuổi, chưa hề có tiếng tăm. Nhưng hắn ta lại điều binh rất thuần thục, tiến thoái nhanh chóng. Trận đầu tiên với quân triều đình ở Đông Bắc đã tiêu diệt gần hai ngàn quân trong vòng một buổi sáng. Khi trực tiếp giao chiến, chỉ bằng vài đường, hắn chém chết Ôn Trọng là tướng tiên phong của Cảnh đế, từng đoạt Võ trạng nguyên.
Lương vương khi nào đã có một mãnh tướng lợi hại như thế. Võ nghệ cao cường, điều binh xuất sắc. Cảnh đế càng thêm bất an. Nhất là trận chiến ở Tín thành. Người chỉ huy là Hàn Gia Khánh với hai vạn quân tinh nhuệ. Thế mà không chịu nổi ba ngày. Toàn quân bị diệt, máu nhuộm Tín thành.
Vượt qua Tín thành, Lương vương bây giờ không phải là kẻ bị săn đuổi nữa. Hắn có thể tiến vào kinh thành, tiến vào thành...
-Muôn tâu hoàng thượng.
-Cho vào....
Sứ giả của Lương vương là Phương Lễ. Khác với vẻ hạ mình hôm trước, Phương Lễ thong dong bước vào chính điện, quỳ xuống tung hô:
-Hoàng thượng vạn vạn tuế. Vạn tuế!
Cờ đã đến tay. Dù tức giận nhưng Cảnh đế có thể làm gì hơn là trưng ra sắc mặt hòa hoãn với Đông đô:
-Bình thân! Ban ngồi!
-Tạ ơn hoàng thượng.
Phương Lễ vừa yên vị, Nhâm thừa tướng đã bước lên:
-Tâu hoàng thượng, chúng ta không nên nhân nhượng nữa. Có vài điều thần muốn hỏi sứ giả Đông đô.
-Khanh nói đi!
-Tâu hoàng thượng, thừa tướng gia....Ngài vốn là gia phụ của trắc phi nương nương nên Lương vương có dặn dò, thần tuyệt đối không được làm ngài tức giận. Thần biết triều đình có không ít tiếng gièm pha về Đông đô nên hôm nay thay mặt Vương gia đến triều đình thỉnh tội, nhân tiện làm rõ một vài chuyện.
Đã chiếm ưu thế nhưng vẫn giả vờ khiêm tốn. Nhưng Tín dương thất thủ, cũng cần không ít thời gian cho việc củng cố lại quân đội.Cảnh đế cũng biết, không nên làm lớn chuyện lúc này.
Advertisement
-Được rồi, trẫm cho phép – ngươi nói đi!
-Hồi hoàng thượng, Thẩm gia muôn đời vẫn là thần tử của Đại Cảnh, cùng xây dựng cơ đồ của Đại Cảnh. Sở dĩ Lương vương điện hạ làm vậy cũng là do bất đắc dĩ. Chúng thần chỉ muốn bảo vệ mình thôi.
-Xằng bậy -Cảnh đế càng giận hơn. Ý ngươi là triều đình muốn làm gì bất lợi cho Thẩm gia sao? Lôi đầu ra ngoài chém cho ta....
Sắc mạnh Phương Lễ vẫn bình tĩnh. Các vị thần tử đều vội vã quỳ xuống. Đông đô đang chiến thắng, cũng không loại trừ khả năng sẽ tiến tới kinh thành. Chém sứ giả có nghĩa là cắt ngang đường giao hảo. Tuyệt đối có hại.
-Hoàng thượng bớt giận. Cứ để sứ giả nói trước đi!
-Long thể quan trọng.Xin hoàng thượng bảo trọng.
Khóe môi Phương Lễ khẽ nhếch một nụ cười, như có như không, như thương hại, nửa lại như cợt đùa.
-Được rồi, trẫm để mạng của ngươi lại. Nói, hôm nay ngươi và đám tạo phản ở Đông đô muốn gì?
-Hồi hoàng thượng, Vương gia giờ đang rất là mệt mỏi. Ngài cũng không muốn chiến tranh làm uổng mạng dân chúng vô tội. Ngài muốn nghị hòa.
-Nghị hòa!
-Đúng ạ! Nghị hòa.
Kẻ đang chiếm ưu thế lại chủ động nghị hòa. Điều này thật không đáng tin.
-Tâu hoàng thượng- Phương Lễ bỗng nhiên quỳ xuống, giọng nhẹ tênh- Lương vương điện hạ dâng tấu. Mong hoàng thượng ngự lãm.
Tấu chương hết sức thống thiết. Cảnh đế bỏ bản tấu xuống bàn, giọng vẫn còn giận dữ nhưng đã nhẹ nhàng hơn:
-Lương vương chỉ muốn vùng Đông đô thôi sao?
-Hồi hoàng thượng, khi còn nhỏ Vương gia đã sống ở Đông đô, đương nhiên là có tình cảm đặc biệt với nơi này.
Nếu được triều đình tha cho, ngài cam đoan sẽ không làm gì tổn hại đến lợi ích của Cảnh quốc.
-Ngươi cứ nói tiếp!
-Hồi hoàng thượng, hiện giờ trong tay chúng thần có mười tám vạn quân. Thiết tướng quân đã hạ xong Tín thành. Tính ra đã có mười tám phủ đệ thuộc về tay của Đông đô. Nhưng mà....
Hắn bỏ lửng câu nói nhưng ai cũng hiểu. Phương Lễ nhìn số đại thần trong điện, ra vẻ nghiêm nghị:
-Nhưng mà....Chúng ta đều là thần tử của Đại Cảnh quốc. Lương vương hay chúng thần đều không muốn làm hại quốc gia. Hiện nay có không ít kẻ đang dòm ngó nước ta, chỉ cần Cảnh quốc nội loạn là thừa cơ làm loạn. Vì lẽ đó, hôm nay Lương vương cử thần đến đây.
Giữa đám người hừng hực lửa giận, Phương Lễ vẫn bình tĩnh thương lượng, giọng điệu thản nhiên:
-Hồi hoàng thượng, Lương vương chỉ muốn xin hoàng thượng cho phép vùng Đông đô và Đông bắc được tách khỏi bản đồ Đại Cảnh, từ nay Lương vương sẽ là Thành chủ Đại đô, mười năm không bước vào triều.
Advertisement
Lương vương đã được phong vương, vùng trấn nhậm là Đông đô. Giờ hắn lại ra điều kiện tách Đông đô ra khỏi Cảnh quốc, dù chỉ là mười năm đi chăng nữa, đối với Cảnh quốc cũng là chuyện không hay.
Cảnh đế nắm chặt tay, cố nén giận dữ. Có câu kẻ thắng làm vua.
– Nếu trẫm không đồng ý thì sao. Ta còn 30 vạn binh tinh nhuệ, còn Thiết kỵ quân chưa hề thua trận. Còn các ngươi....
-Hoàng thượng anh minh. Dĩ nhiên chúng thần nhớ người còn Thiết kỵ quân. Nhưng chúng thần tin rằng người còn nhớ rõ hơn, Thiết kỵ quân có vai trò gì ở quốc gia này.
Quân thiết kỵ là lực lượng tinh nhuệ nhất của Cảnh quốc, do thái tổ hoàng đế đích thân huấn luyện. Thiết kỵ quân chỉ nghe lệnh hoàng đế, nhưng chỉ dùng khi nguy cấp đến an ninh quốc gia. Nói cách khác, nếu đã điều động Thiết kỵ quân sẽ gián tiếp nói cho các nước khác biết, Cảnh quốc đang ở trong đường cùng.
-Hoàng thượng, chúng thần tuy ở Đông đô nhưng vẫn quan tâm đến an nguy của Cảnh quốc. Cảnh quốc có bất trắc, Đông đô cũng nguy hiểm trùng trùng. Đông đô bị người khác chiếm lấy, Cảnh quốc cũng không yên ổn. Chi bằng nhường nhau một chút. Hoàng thượng nghĩ có đúng không?
Đông đô không phải là nơi trù phú nhưng cũng là vị thế xương sườn của Cảnh quốc. Đối với Cảnh đế, thứ duy nhất ông ta quan tâm chính là ngôi vị hoàng đế. Mọi thứ liên quan đến nó nếu hợp lý đều có thể thương lượng. Và Lương vương, Phương Lễ hiểu rất rõ những điều này.
-Được rồi, ngươi lui về dịch quán nghỉ ngơi đi. Ta sẽ xem xét lại chuyện này.
-Hoàng thượng, chúng thần chờ bao nhiêu ngày cũng được. Nhưng thám mã của các nước quanh ta tin tức cũng nhanh lẹ lắm. Để chúng nắm được thời cơ thì không chỉ có Đông đô gặp chuyện. Mong hoàng thượng cân nhắc thật kỹ và thật nhanh chóng. Con dân Cảnh quốc và Đông đô đa tạ ngài rất nhiều.
Lời nói mềm mỏng nhưng thực ra hàm chứa sự uy hiếp. Tình thế này tiếp tục gây chiến với Đông đô thì không khéo sẽ lưỡng bại câu thương. Binh lực Cảnh quốc cũng không lấy gì là hùng mạnh so với các quốc gia lân cận, không khéo thì....
Triều thần cũng hiểu được những lo toan trong lòng Cảnh đế. Nhâm thừa tướng ngẫm nghĩ về chiến cuộc, càng lúc càng lo lắng. Ông hiểu rõ ý nghĩa của chuyện "thả hổ về rừng". Nhưng bây giờ còn làm khác được chăng?
Ngay trong đêm, sau khi vượt qua Tín thành, Thiết Hàn đóng quân bên bờ Sa giang. Bên kia là thành Biện Khấu. Qua khỏi Biện Khấu là Đô Lương, nơi Thiết Hàn đã chào đời.
Không phải, là chốn hắn chọn. Tại đó đã lâu lắm, Thiết Hàn từng có một hồi ức rất đẹp không có máu tanh.
-Tướng quân, tối nay chúng ta tấn công Biện Khấu sao?
Quân đội của Hạ Mẫn đã bao năm cố thủ trong một thành trì nhỏ, hùng tâm tráng khí ngủ yên lại đang từ từ sống dậy. Nhìn hình ảnh hiên ngang của Thiết Hàn trên trận mạc, Hạ Mẫn từng cảm thán như nhìn thấy dáng hình Tiên đế năm nào. Tiên đế của Cảnh quốc Cảnh Thiên.
-Tấn công Biện Khấu, có lợi gì?
Thiết Hàn lẫn Thẩm Hành Vân đều không có ý định phản loạn, chiếm lấy ngôi hoàng đế Cảnh quốc. Hiện tại chỉ cần vùng Đông đô và Đông Bắc được Cảnh đế công nhận thuộc về Lương vương là đủ. Phương Lễ đủ bản lĩnh thuyết phục Cảnh đế nhưng còn những quốc gia lân cận. Đông đô tách quốc sẽ trở thành miếng mồi ngon.
-Tướng quân....
-Cứ tiếp tục đóng quân ở Sa giang. Quan sát tình hình địch.
-Nhưng thưa tướng quân...
-Mệnh lệnh. Cứ làm đi!
Ánh mắt Thiết Hàn sáng quắc khiến vị phó tướng không dám cãi lệnh, đành phải lui ra sau truyền lệnh của chủ công.
Sóng Sa giang cuồn cuộn chảy. Dòng nước xanh biếc một màu này hơn trăm năm trước từng vùi chôn bao thi hài chiến sĩ. Cảnh quốc hôm nay có được là đánh đổi từ xương trắng bao người.
Một con bồ câu từ đâu sà xuống, đậu trên vai Thiết Hàn. Hắn đưa tay chụp lấy chân nó, phía dưới là một bức mật thư.
-Đã xong. Đêm rằm tháng tám. Mạn trái Sa Giang.
Cạnh Sa giang còn một con đường rừng khúc khuỷu, kéo dài mười mấy dặm. Sau đó là vùng núi đồi rậm rạp, ít bóng người qua lại. Thỉnh thoảng chỉ có những thương nhân buôn thổ sản Cảnh quốc liên kết thành đoàn qua lại, mua bán với người Kình Sa của Đồng Bình quốc.
Hai ngàn quân tinh nhuệ nhất của Đông đô và Đông bắc được tuyển chọn kỹ càng đang chờ hắn. "Giương đông kích tây"- Thành Thiết Khải của Đồng Bình quốc mới là mục tiêu của lần tập kích này.
Advertisement
Tales of Demons & Gods
Killed by a Sage Emperor and reborn as his 13 year old self, Nie Li was given a second chance at life. A second chance to change everything, save his loved ones and his beloved city. He shall once again battle with the Sage Emperor to avenge his death. With the vast knowledge he accumulated in his previous life, he shall have a new starting point. Although he started as the weakest, without a doubt, he will climb the steps towards the strongest.Cultivating the strongest cultivation technique, wielding the strongest demon spirits, he shall reach the pinnacle of Martial Arts. Enmities of the past will be settled in this new lifetime.“Since I’m back, then in this lifetime, I shall become the King of Gods that dominates everything. Let everything else tremble beneath my feet!”
8 790Trench
/ Somwhere in the world of gesia where magic spells and the fire of guns are a daily commodity on the frontlines/ ZoOm..BoOm ZoOm..BoOm ZoOm..BoOM Fuck that one was close, I turn left looking for my squad mate in the trench, and immediately I turn away tears in my eyes, dead, definitely dead there is no way he survived that, one of the shrapnel shards of the artillery shell got him dead in the eye, I hear the sound of blood gushing, out like a water fountain but much more disturbing. I try to vomit but after we got separated from the supply line for more than 6 days after the attack of a squadron of dragons there wasn’t much left for me to eat, so the only thing that was coming out of my mouth was the sound of emptiness I want to go home...I want to see my family..I..I... ZoOm…BoOm I flinch, I could swear the Artillery shells are getting more precise after every second, I try to grab my gun without looking at the corpse of my squad mate, the moment my fingertips grace the cold steel of my weapon I feel something wet, I shudder knowing what it was. I close my eyes and stand up my hand around my gun, planning to never let it go. I try to rub the blood of my hands on my already dirty pants and after that i climb out and run faster than i ever did before... ...Ziiiiiip...splash.... / the Cover art belongs to the kikstarter campaign of Interbellum RPG /
8 243The Alpha and The Submissive (GirlxGirl)
Taylor a submissive werewolf finds out she's the Alpha females mate. Not only is this surprising she also never considered being with a girl. Will they work it out? Will the Alpha female accepts a submissive as her mate? Read and find out
8 79BOSS | LayChan/ChanLay
."Yixing es el jefe. Domina, manda y obtiene lo que quiere. Quiere a Chanyeol y hará lo que sea por obtener cualquier cosa de él, y cuando lo logra, no espera que su mundo se venga patas arribas gracias a ese dulce tonto de casi dos metros. Chanyeol era la debilidad de Zhang Yixing, quien no había obtenido negro o blanco sino una gama de colores."...✎ Pareja: Chanyeol + Yixing (Lay). ✎ Semi-songfic, basado en BOSS de Lay. Aunque hay menciones de otras letras. ✎ "Songfic" | Humor | CEO!Lay x Profesor!Chanyeol | Lay!Top x Chanyeol!Bottom + Versatilidad | ✎ No copiar ni adaptar, por favor.
8 137The New Alpha
Everly is a werewolf living in a pack where no one wants her. Her mother and father don't treat her the same as her beautiful sister. She has learned to get used to their unfairness towards her. Her sister, Victoria, humiliates her in school, at home, around her parents, and the whole pack thinks she's a weak link. But no one can take away how she feels when she runs in wolf form. Something only her mother and father know about her is she's a black wolf, the only known female black wolf in existence. She doesn't think anything of it, in fact it's something her mother and father hate about her the most. She can't wait to find her mate and just get away from her pack and family.When their pack alpha dies a new one comes in, Maddox, one of the most feared Alphas. When he comes to the new pack he instantly starts showing Everly some confusing attention. She doesn't know whether he likes or hates her. But what happens when her eighteenth birthday rolls around? The day she's supposed to finally know who her mate is....or isn't.Secrets start to unveil themselves causing trouble not only with Everly and Maddox but also with her family and the surrounding packs. Find out what happens when situations occur and they try to figure out how to fix it...and fast.Number 1 in #Werewolf- 2020
8 368Blurred Childhood
DISCLAIMER: I wrote this story before the Fazbear Fright books came out, more or less confirming that Foxy Bro is Michael Afton. I took this story down for a little while because I wasn't sure what else to do with it, but I decided to put it back up because I worked for a long time on it but I would like you to have this little PSA in mind. Thank you. :)Now for the synopsis:Michael quite literally wakes up to impaired memory and a distant family who he thinks might be willing to help him get his memory back. Soon enough, he learns about the many dead people he's been close to and the mystery surrounding them. Michael then starts sticking his nose in places he doesn't belong, getting himself in trouble, all the while his family seems to be falling apart.
8 92