《Không có lai sinh - Phong Ca》Nói rõ ràng
Advertisement
Hoàng đế thích thần tử là kẻ "quần là áo lượt'. Thiết Hàn nghe chuyện, không mấy mừng vui vì chức quan từ trên trời rơi trúng đầu mình và năm mươi lượng vàng được thưởng. Hắn thản nhiên nói với các huynh đệ trong đám thị vệ của mình:
-Năm mươi lượng chia cho mỗi người một ít uống rượu đi!
-Thiết đại ca -Thị vệ Trương Tấn Giang vội chạy theo Thiết Hàn khi hắn đang định rời khỏi lều- Huynh đem tiền chia cho mọi người hết, không để lại một ít sao?
-Mỗi tháng đều có tiền lương mà. Cũng đâu cần dùng gì.
Thiết Hàn không thân thích, cũng không có quê cha đất tổ. Người rồi cũng về với đất, tiền bạc là vật ngoài thân, có cũng được, không có cũng không sao cả. Dù sao làm thị vệ cũng được nuôi ăn mặc, không đến nỗi đói khát mà gục chết ven đường.
Công danh cũng vậy. Như dòng nước chảy. Lương vương là chủ tử, cho hắn ăn mặc, giờ còn lấy cho hắn vị trí quan ngũ phẩm. Sau này có chết cũng có mảnh đất đàng hoàng an táng, bia mộ cũng có danh là mệnh quan của triều đình.
So với trước đã là rất tốt. Tốt lắm rồi.
-Thiết đại ca....
Một thị vệ khác lại mang đến hai bộ y phục mới. Mấy hôm nay đoàn thị vệ đều cùng vương gia đi săn thú, y phục rách đi không ít. Thiết Hàn cũng chỉ còn hai bộ nguyên vẹn mà thôi.
-Mỗi người đều có thêm một bộ. Thiết đại ca thì được hai bộ. Huynh được làm quan ngũ phẩm nên đãi ngộ cũng tốt hơn.
Thiết Hàn đón lấy hai bộ y phục mới. Trương Tấn Giang chợt buột miệng:
-Y phục của huynh hình như mỏng hơn chúng ta thì phải. Lần trước bao tay cũng đẹp hơn.
Nói đến đây, các thị vệ khác cũng không khỏi tò mò, săm soi hai bộ quần áo. Kiểu dáng không khác nhưng chất liệu vải của Thiết Hàn thì mềm mịn hơn hẳn, thấm hút mồ hôi tốt. Trong lớp áo trong lại được thêu chữ Thiết bằng hoa văn tinh mỹ. Đám thị vệ ăn ngủ cùng một chỗ, quần áo thay ra cũng vứt loạn, nhờ mấy chữ này mà Thiết Hàn lúc nào cũng nhận đúng y phục của mình.
-Hèn gì huynh không bị lạc trang phục. Có chữ thêu này...
-Chúng ta không có.
-Sao lại có chuyện như vậy? Sao phòng thêu thùa lại ưu ái Thiết huynh vậy? Không thể nào.
-Ta phải đi cáo trạng. Phòng thêu thùa....
-Các ngươi điên à -Trương Tấn Giang quát lên- Phòng thêu thùa trước đây cung cấp y phục nhưng người thêu hoa văn này là phu nhân. Giờ các ngươi cáo trạng, vương gia sẽ nghĩ sao? Vương gia vì phu nhân, Tấn vương cũng dám đắc tội đó.
Advertisement
Vương gia bụng dạ hẹp hòi. Chỉ cần nghi ngờ thì Thiết Hàn ắt sẽ chuốc rắc rối to.
Đám thị vệ cũng đã hiểu ra nên đều không dám bàn tán nữa. Trương Tấn Giang vỗ vai Thiết Hàn:
-Huynh yên tâm, bọn họ đều rất kính trọng huynh nên sẽ không nói lung tung đâu. Nhưng mà chuyện này....
Thiết Hàn cũng khá lúng túng. Phu nhân là người của chủ tử, từ khi nàng trở thành thiếp của Lương vương, hắn cũng đã coi nàng như người trên mà đối đãi. Giờ phát hiện ra nàng lại có ý quan tâm đến hắn, Thiết Hàn cũng chẳng biết làm sao.
Mì nấu riêng khi hắn ra ngoài vót tên.
Chanh đào pha mật ong, thỉnh thoảng lại có vài chén nước mát khi hắn cùng các huynh đệ canh gác ngoài trời nắng nóng. Áo mỏng hơn, thêu thùa tỉ mỉ, dụng tâm hơn.
chữ Thiết như rồng bay phượng múa trong lớp áo trong càng khiến Thiết Hàn bận tâm suy nghĩ. Liên tưởng đến vẻ chuyên chú của nàng khi thêu chữ cái đó, đáy lòng phẳng lặng chợt có chút sóng ngầm chợt dâng lên.
Có người vì hắn mà tỉ mỉ thêu một con chữ nhỏ. Chai chanh đào mật ong, nước mát – có phải vì hắn mà có hay không?
-Huynh cũng không nên nghĩ nhiều đó nha -Tấn Giang nhắc nhở người bạn thân thiết khi thấy hắn có dấu hiệu thất thần- Đó là thiếp yêu của vương gia đó.
-Đệ cũng đừng nghĩ lung tung nữa. Tối nay đệ trực đêm đi. Ta mệt rồi.
Thiết Hàn quay vào lều dành cho mình. Hình ảnh Thanh Liên hiện ra rõ nét hơn.
Cũng đã từng có ấn tượng. Chiếc áo được thêu chữ Thiết...Thiết Hàn máng nó lên vách, mắt khép lại nhưng không ngủ được dù đêm đã dần tàn.
Trong lều dành riêng cho mình, Lương vương đang hưởng thụ cảm giác được Thanh Liên hầu hạ. Gần đây hắn cứ buộc nàng phải bóp vai, đấm lưng cho hắn. Tay Thanh Liên lực không lớn nhưng cảm giác mang lại thì thực sự thoải mái khiến Thẩm Hành Vân không muốn rời giường.
-Nàng mệt rồi à?
Lực tay dần giảm, sức lực Thanh Liên làm sao so được với mấy gã sai vặt thường hầu hạ Lương vương chuyện này. Nhưng nàng vẫn không ngưng tay, vẫn nhẹ nhàng:
-Nếu vương gia còn mỏi, Thanh Liên vẫn hầu hạ người.
-Được rồi....Bao nhiêu đó là đủ -Lương vương ngồi dậy, khoác lại áo. Gương mặt trắng nõn của Thanh Liên hồng lên, không dám nhìn vào thân thể hắn. Lúc nãy khi bóp vai, động tác cũng thoáng cỏ vẻ e dè.
Trước mặt hắn, nàng đã có sự ngượng ngùng của nữ tử. Vậy là cũng có chút chú ý, không hẳn chán ghét hắn phải không?
Advertisement
-Chuyện lúc nãy ở yến tiệc, khi đó ta.....
Thanh Liên cúi mặt. Nhưng bàn tay giấu dưới lớp tay áo dày đã run lên.
Lương vương đã dự đoán được một vài tình huống khi đến dự tiệc. Tấn vương muốn thử hắn. Nhưng lúc hắn ta đề nghị đổi Thanh Liên, Thẩm Hành Vân cũng đã cảm thấy giận dữ. Cái giận khiến lồng ngực hắn nhói lên.
Bất chợt hắn tiến đến, giằng lấy bàn tay nàng đang giấu dưới lớp áo, một tay nâng mặt Thanh Liên nhìn thẳng vào mình.
-Ta không chỉ có đóng kịch. Ta thực sự thích nàng. Ta không bao giờ đổi nàng cho ai cả. Dù hoàng thượng cũng vậy, ta cũng sẽ không đổi nàng.
Lòng Thanh Liên cũng đang bắt đầu bấn loạn. Kiếp này hoàn toàn không giống kiếp trước. Lương vương kiếp trước...Lương vương kiếp này lại muốn che chở nàng. Hắn thật lòng...Nhưng hắn sẽ là kẻ phản loạn. Thanh Liên quay lại thế gian này không phải vì hắn. Nàng muốn đền đáp lại Thiết Hàn. Song bây giờ đền ơn chưa được mà lại bị cuốn vào một vòng lẩn quẩn khác. Rồi nàng sẽ ra sao? Lương vương, Thiết Hàn nữa....Họ sẽ thế nào?
-Chúng ta về Đông đô. Sau hội săn này chúng ta sẽ về Đông đô. Về tới đó, ta sẽ giải tán hết đám thiếp thất, trắc phi đó. Trong mắt họ ta đã là kẻ mê muội vì nhan sắc. Thanh Liên, vậy cũng được....Nàng coi như cùng ta diễn kịch. Hết cả đời, diễn vở kịch của chúng ta.
Lời ngon tiếng ngọt. Năm thê tứ thiếp. Thanh Liên không phải không biết, nam nhân càng có địa vị sẽ càng không có chuyện "nhất thế một đôi người". Nhưng nàng ước mơ vô cùng đơn giản. Tướng công tương lai là người nhà nông cũng được. Vợ chồng tôn kính, thương yêu nhau, có một mảnh ruộng nhỏ, nuôi gà, sống an ổn cho đến cuối đời.
-Lương vương....
-Thanh Liên...
Hắn hôn nàng, thực sự hôn nàng. Thanh Liên hoảng hốt, cố gắng đẩy Thẩm Hành Vân ra.
Nàng không thể mềm lòng như vậy. Thân phận cách biệt. Hơn nữa, nàng trọng sinh. Trời cho nàng cơ hội chỉ vì nàng muốn đền đáp ân tình của người khác, không phải để cùng Lương vương nói chuyện yêu đương...
-Thanh Liên!
Thẩm Hành Vân giữ nàng rất chặt. Cuối cùng hắn cũng hiểu, tại sao ngày đó lại khăng khăng như vậy, Bỏ cả ngôi hoàng đế, muốn quay lại quá khứ. Hắn không chỉ bị ám ảnh bởi Thanh Liên tự sát mà còn bởi hắn có lòng lưu luyến, đã không muốn quên, đã muốn có nàng cam tâm tình nguyện ở mãi cạnh mình.
-Vương gia...Ngài đã hứa. Ngày không chạm vào Thanh Liên. Thanh Liên chưa nguyện ý...Thanh Liên...
Nàng sợ hãi. Y phục đã bị hắn lôi kéo. Ở kiếp trước, dù giả vờ là tiểu thư nàng cũng chưa đến gần hắn như vậy. Nàng ghê tởm và khinh bỉ hắn.Nhưng kiếp này, ngoài sự lo lắng, vòng tay hắn không làm Thanh Liên phản cảm. Chỉ có lo sợ và cảm giác chưa thật sẵn sàng.
-Nhưng nàng không ghét ta, nàng không ghét ta phải không?
Hắn cúi gần, chóp mũi cao chạm khẽ vào mũi Thanh Liên. Nàng lùi hơn vài bước nữa, cố gắng trấn tĩnh:
-Vương gia quá lời....Nô tỳ không dám ghét ngài. Nô tỳ....
-Nàng về nghỉ ngơi đi!....-Hắn nựng nhẹ cằm nàng, giọng nhẹ nhàng như hơi thở- Ta không chạm vào nàng. Nhưng nàng cũng không được chạm vào ai cả, có biết không?
Đêm nay, nếu Thanh Liên còn ở cạnh, hắn cũng chưa biết mình sẽ làm ra chuyện gì. Có khi sẽ cưỡng ép nàng. Dục tốc bất đạt. Nàng phản kháng yếu ớt như vậy, có lẽ đã phần nào cảm thấy yếu lòng. Nàng đã động lòng.
-Ta ơn vương gia....
Thanh Liên đã khuất bóng, gương mặt phơi phới niềm vui của Lương vương mới khôi phục lại vẻ trấn tĩnh. Không cần đè nén cảm giác của mình, thẳng thắn nói ra thật tốt. " Quần là áo lượt", cả đời phụ vương đã phải đè nén, biến mình thành kẻ vô dụng, còn biến mẫu thân dịu dàng hiểu chuyện làm thành hình tượng đố phụ chanh chua, ghen tuông khắp kinh thành. Đè nén như vậy nhưng cuối cùng đại ca vẫn gặp họa. Đại ca văn tài, võ lược, nếu hoàng đế biết nhìn người khoảng vài năm sau đã có thể là trụ cột triều đình. Lương vương phủ không nợ nần hoàng thượng, còn phải vì muốn tránh hoàng thượng mà đè nén, làm trò cười cho bọn vương công quý tộc. Kiếp này Lương vương hắn không nhịn nữa. Không vì an ổn mà nhịn nữa. Hắn không để câu chuyện kiếp trước lập lại. Nhất định không!
-Trịnh Hải!
-Hồi vương gia , Trịnh Khải nhận mệnh- Một thiếu niên bước ra từ bóng tối, ánh mắt như sao, phục tùng chờ mệnh. Lương vương khẽ nhếch môi:
-Sáng mai triệu Thiết Hàn đến lều của ta gấp. Nói là ta có chuyện muốn bàn. Đưa cái này cho hắn.
Một bao thư màu đó. Thiết Khải không hỏi, chỉ lặng lặng cúi đầu, dõng dạc thưa:
-Thuộc hạ cáo biệt....
Lương vương quay lại trên kháng gỗ. Mùi hương của nàng đâu đây còn vương vấn. Kiếp trước không duyên không nợ. Kiếp này nàng phải trả cho hắn. Lương vương hắn muốn đòi cả vốn lẫn lời.
Advertisement
- In Serial250 Chapters
Records Of Rebirth
Aurelia Ross was a normal girl who had it all planned. Her mottos were simple – stay out of trouble, get into university, take care of your siblings. Nothing too out of the ordinary.
8 828 - In Serial210 Chapters
Lament of the Fallen
What happens when the great war is over and the 'good' side has won? What happens to the last surviving members of the fallen 'evil' side of the conflict? This is the tale of one of those survivors. Will she try to seek revenge? Will she try to hide her origin and ancestry and live in peace? Or will the universe have something else in mind?
8 230 - In Serial10 Chapters
Reign of the Abyss
When his life ended, buried in the waves of the ocean staring up as the sea was scattered with blood and flames, Lucca awoke to a void of light. There he met a god, and it was there he was tossed into the soft embrace of the void. When god choose to relent his punishment, he sent Lucca to the others, let him enter the world of Marga. His stay there though would last no longer than a few meager years before once more meeting with death, his body scarred by a cruel queens sadistic touch. But it was there, thrown into insanity, that Lucca returned to his world. But it was no longer the one he remembered. In his passing, rifts had formed, gate ways to other worlds were ripped across the world bringing with them Sparks. Men and women with powers who could challenge the beasts within the rifts. It is here, seeded with the Abyss, that Lucca will rein as a fledgling to gods unbeknown.
8 70 - In Serial16 Chapters
MY MCU SCRIPT
This is my shifting script. My script is mainly in a list soooo just letting you know if u do or don't like to read lists. I don't have everything on my script on here because it's personal stuff. You can use parts of my script, just let me know what you want to use🤎
8 203 - In Serial50 Chapters
GIRL OF HIS DREAMS- R RATED
From Compton too Los Angeles Amor'e is a hood beauty ,doing very well for herself in both the fashion industry and in the Business sector. Although she struggles with depression as time went along she overcame it, or so she thought.....Left heartbroken by her ex-boyfriend she thinks that she won't find Mr.Right.But one night will flip her entire world upside down as she meet Multi-Platinium triple threat and the King of Rnb, Chris Brown.From Virginia too Los Angeles Chris Brown's entire life has been portrayed in the media. Everyone remembers the incident but he just can't get past that he has being scruntinized for something that happened decades ago. But he still manages to be the world's best of the best.He's single but not actively looking for love one night he sets his eyes upon a girl whom he hasn't seen before and changes his life for the better .Want to follow these two along on a journey filled with obstacles of love,heartbreak and betryal?Has Chris Brown finally found the girl of his dreams?Read Girl Of His Dreams to find out
8 73 - In Serial81 Chapters
AGE ── scar head ¹ (UNDER EDITING)
── ( 🔗# 𝐀𝐆𝐄)+%*〰️ ⤷ • HARRY POTTER !! ❛ 𝗁𝗈𝗐 𝗂𝗌 𝗍𝗁𝗂𝗌 𝗀𝗈𝗇𝗇𝖺 𝗐𝗈𝗋𝗄, 𝗒𝗈𝗎'𝗋𝖾 𝟣6 𝖺𝗇𝖽 𝗂𝗆 𝟣𝟪! ❜: : where rubi weasley falls forthe emerald eyed pretty boy. who by the way is two years younger than her. 🏹 . . ! ,, . °[BOOK 1 OF THERUBI WEASLEY SERIES ]RANKINGS!{ #1 percyweasley } { #2 harrypotterlovestory }{ #9 wattpad }{ #2 mollyweasley }© -ALIENRCGINA
8 93

