《Kookrose_ Không ai khác ngoài anh ( Full )》36
Advertisement
em muốn về nhà-
được,mình về nhà-
jungkook đưa cô ra xe rồi phóng thẳng về nhà.
------------------------
vào trong anh liền bế cô lên thẳng phòng.
jungkook em đi được mà-cô đập vào vai anh lí nhí nói.
nằm yên-
cô cũng không ngọ ngậy nữa rúc vào lòng anh....jungkook lạ lạ sao ấy, bình thường anh sẽ không mắng cô như vậy đâu...
đặt xuống giường anh lấy quần áo vào trong tắm....chẳng nói cô lời nào, chaeyoung nghĩ hay anh ấy giận mình...cô cũng không muốn nghĩ, hiện giờ đang rất mệt, jungkook chắc chắn sẽ nói...
thế là cô nằm xuống, trùm chăn kín đầu ngủ luôn.
jungkook đi ra thấy vậy liền tới, lật chăn ra rồi nằm xuống bên cạnh ôm cô vào lòng rúc vào hõm cổ cô mà dụi:
anh xin lỗi, xin lỗi bảo bối nhiều lắm....-
cô vẫn chưa ngủ, thấy anh nói vậy liền quay người lại.
jungkook....anh sao thế-cô lấy hai tay áp vào mặt anh, thấy mắt anh...đỏ, anh khóc sao.
anh sao thế, nói em biết....jungkook-cô lại càng lo lắng hơn hỏi.
chaeyoung, anh....anh-jungkook úp mặt vào ngực cô.
có chuyện gì....nói em nghe-
con, con của chúng ta-nói đến đây anh nghẹn lại.
con...con nào-cô ngạc nhiên ngồi phắt dậy.
sợ cô kích động anh vội vàng ôm cô vào lòng.
nghe anh nói...chúng ta có con được 2 tuần rồi nhưng....nó mất rồi-anh cúi đầu hôn lên tóc cô.
sao....sao, con....-cô hốt hoảng ngước đầu lên nhìn anh.
đúng vậy, nó mất khi em bị thương-anh ôm càng chặt cô hơn.
cô nghe mà như có quả bom nổ trong đầu vậy, trong bụng cô có 1 đứa bé, là con của cô vs anh....thậm chí cả hai còn chưa biết đến sự hiện diện của sinh linh bé bỏng này mà đã rời bỏ cô đi rồi....
cô rúc vào ngực anh, không nói gì.....khóc, cô cảm thấy mình thật tồi tệ, đến con còn không bảo vệ được...
là tại em...em không cứu được con, không bảo vệ được nó....tại em...jungkook à, em..-cô khóc nấc lên,nắm chặt áo anh.
không..là tại anh, em đừng như vậy....con nó chưa muốn gặp chúng ta...không có đứa này sẽ có đứa khác....được chứ...nghe anh...không khóc, anh xót-jungkook cúi xuống hôn lên mắt cô, gạt đi những giọt nước mắt của cô...đó là thứ anh sợ nhất.
cô hôn lên môi anh, nói:
Advertisement
em xin lỗi, em đã làm anh lo lắng-
chaeyoung...em không được như vậy, bây giờ ngủ đi, anh đến bang giải quyết chút chuyện...được chứ-
em muốn đi với anh, em không muốn ngủ-cô sợ khi không có anh ở đây, cô lại nhớ đến con nữa, lại tự dằn vặt bản thân và không muốn rời xa chút nào.
được, nhưng bảo bối có đau ở đâu không-
không có....em ổn-
vậy ngồi yên, anh thay quần áo cho -anh đến tủ lấy chiếc váy.
ngồi cởi cái áo ngủ ra, anh lại không nhịn được mà cúi xuống hôn lấy cổ trắng nõn nà của cô, tay chẳng yên phận mà sờ mó nghịch ngợm.
cô cũng nhạy cảm mà rên lên:
ưm...jungkook-
anh rời cổ ra tiến lên trên mà ngậm môi cô, anh đưa lưỡi vào trong mút mát, nó rất nhẹ nhàng và nhanh chóng vì anh sợ cô ở không mà lạnh.
anh lấy chiếc váy mặc vào rồi trêu:
thật muốn ở nhà mà cùng em tạo bảo bảo....anh chẳng muốn đi nữa rồi.
cô nghe vậy liền đánh vào ngực anh:
ra mà kiếm mấy em chân dài ngoài kia.....-
nhưng anh thích mấy cô chân ngắn, và lép như em cơ...- anh cởi chiếc quần ra rồi tiện tay bóp vài cái ở mông.
biến thái...đúng là đồ hư hỏng-
anh chỉ hư hỏng, biến thái với em thôi-
hứ...đi thôi....-
được. anh bế-
anh với cô xuống nhà, mẹ anh cũng chưa có về chắc qua nhà mẹ kim rồi.
anh mở cửa xe cho cô rồi ngồi vào trong, vừa lái xe vừa nắm tay cô.
đoạn đường cô chỉ nhìn ra ngoài, lại nhớ tới đứa bé rồi, lúc sana đập vào người cô, cô có cảm giác wor bụng có gì đó....sáng nay anh còn bảo tới bệnh viện kiểm tra vậy mà sắp biết được sự hiện diện của con lại không kịp nữa rồi..nghĩ vậy nước mắt lại rơi....cô sợ anh biết nên vội vàng lau nước mắt.
anh biết cô khóc, có người mẹ nào mất con mà lại không đau cơ chứ, nhìn cô khóc mà anh càng đau lòng...
tay lại nắm chặt tay cô hơn....như thể rời ra cô sẽ bỏ anh đi.
đến nơi, anh dắt cô đi vào trong, đàn em ở đó cúi chào anh
đi vào trong phòng của anh,thấy jimin cùng anh chanyeol đang ở đó.
thấy cô jimin liền bước đến hỏi han:
Advertisement
chaeyoung em không sao chứ, em còn mệt không, sao đã ra viện rồi-
em không sao, làm mọi người lo lắng rồi-cô cười trấn an mọi người.
lisa nó đang ở nhà đó, rất lo cho em, lát có muốn đến gặp nó không-chanyeol lên tiếng.
vâng, lát em qua-
bảo bối ngồi đây chờ anh, anh xuống dưới có chút việc , anh lên ngay-
vâng-trước khi đi , anh còn hôn lên trán cô rồi mới rời đi cùng hai người kia.
cô ngồi xuống quan sát xung quanh, nó rất giống với phòng làm việc của anh, rộng rãi và có nhiều súng.
..............
anh đi xuống phòng giam nơi sana đang ở đó, yoongi cũng đang ở đó.
đưa cô ta ra ngoài quỳ xuống, trước mặt.
jungkook bước đến, nâng mặt cô ta lên....:
cô muốn chết theo kiểu nào...hừ... súng, thuốc, hay tra tấn...hửm-anh bóp mạnh cằm cô ta gằn giọng lên.
jungkook, cô ta có gì mà....anh...phải làm như vậy....cô ta....đáng..đáng bị như vậy-
vậy sao...vậy tôi nghĩ cô còn xứng đáng được hơn như vậy-nói rồi bảo yoongi ra hiệu cho bọn đàn em....lần đầu tiên anh ra tay với một người phụ nữ...nhưng một khi đã động tới bảo bối của anh thì xác định.
cô ta được lôi vào một căn phòng khác, 4 5 thằng cũng đi vào sau.
chanyeol với jimin đến đồn cảnh sát trước, anh lên phòng với cô, mở cửa ra thì thấy cô đang đứng ở ban công, jungkook bước đến ôm cô từ đằng sau:
muốn đến gặp lisa không-
ừm....có chứ....chắc nó lo cho em lắm-
được, nhưng giờ cùng anh đến đây đã-
đi đâu-
đồn cảnh sát-
à....mình đi...em muốn gặp mẹ nữa-
tối ăn xong, anh trở đi-
dạ-
ra ngoài cô nghe thấy tiếng hét của ai đó....rất quen, là sana:
anh làm gì với cô ấy vậy...-
em đừng bận tâm-anh nghe thấy nhắc đến cô ta lại nổi máu điên.
nhưng...cô ấy cũng...-
động vào em cũng như động vào anh-
cô cũng không nói thêm gì, không phải cái gì anh ấy cũng nghe.
đến nơi, anh thấy ba cô và ba anh đang ngồi nói chuyện với mấy ông cảnh sát, còn jimin và chanyeol hình như đã đến công ty.
ba-cô đến chào hai người.
con gái, sao lại tới đây-ba cô lo lắng hỏi-
con không sao,mẹ đâu ba-
mẹ con đang ở nhà mẹ kim đó, lát ta cùng tới-
vâng-
jungkook cũng chào hỏi xong rồi kéo cô đi vào trong, ở phòng giam mẹ con tzuyu và lão yang ở phòng khác nhau, đi tới chỗ lão yang trước:
chủ tịch yang....à không phải...tù nhân news , cảm giác trong này thế nào-
ông ta gầm lên, lao tới nhưng tất nhiên không được, lao tới làm cô giật mình....anh thấy vậy liền ôm cô vào lòng.
mày....chính mày làm tao ra như vậy....chờ đó..tao còn khiến mày đau khổ hơn vạn lần-
được. tôi chờ đến ngày đó-
nói rồi đi đến trước phòng của tzuyu:
anh jungkook....anh..anh đến cứu em đúng không.....mau...mau bảo bọn họ thả em ra đi...-cô ta bò lồm cồm đến cửa sắt, thò tay ra túm lấy chân của anh.
hừ...cứ hưởng thụ đi-
anh....đừng đi...park chaeyoung tôi sẽ giết cô....chờ đó-cô ta như điên lên, gào lên..
cô cũng không quan tâm, jungkook quay lại lườm như cảnh cáo vậy.
bà ta đang được thẩm vấn, và 3 ngày sau tất cả sẽ ra tòa.
cô với anh ra ngoài thì đúng lúc 2 người ba cũng xong việc, cùng về biệt thự.
trên đường đi, cô gọi lisa tới luôn.
đến cổng để cô xuống:
ở nhà thôi, không được đi đâu hết...anh đến công ty...chiều sẽ về đón em, nhớ chưa.
vâng....anh đi nhanh nhé-
ừ..về anh sẽ đưa bảo bối đi đến một nơi, chịu không-
dạ-
vào nhà đi-
anh vào xe nhìn cô vào nhà mới đi đến công ty.
vào phòng làm việc, wendy tới đưa hồ sơ cho anh rồi bảo:
anh jungkook, 2 ngày nữa anh có chuyến công tác ở bên mỹ, một số giấy tờ vẫn còn bên đó-
ừ...tôi sẽ sắp xếp-
vâng..em xin phép-
hazzz mấy hôm nữa anh còn có dự định đưa cô đi chơi mà lại phải đi công tác....thật là.
cố gắng, nốt dự án này rồi bù cho cô vậy.
còn cô ở nhà thì 3 bà mẹ giữ như bảo vật, bắt ngồi yên rồi ăn ống tẩm bổ, lisa thì ôm cô không rời, chaeyoung cũng bất lực.
mọi người ngồi đó nói chuyện chẳng mấy mà đã 5 giờ chiều nên tất cả đều xuống bếp.
cô cùng lisa cũng chẳng giúp được gì nên ngồi đó chơi thôi.
lúc sau jungkook cũng về tới cùng yoongi, chanyeol và wendy.
hê lô các tình yêu....đến bây giờ mình mới ra được tập mới đây....2 hôm xem bangbang con và hôm sau viết thì wattpat nó bị chập hay sao á, không viết được....so ri mọi người nhiều cực....đọc vv nhé...mai tớ sẽ viết tiếp...học quá trời luôn...^~^
yêu:333
Advertisement
Evil Eye: Hexcaller
In a broken world, once ruled by almighty Mage Kings, the chosen of the Gods are all that hold against total annihilation. Harald Horste, a naïve young man, humiliated, broken, and penniless, inadvertently changes his fate with a single act of spite, finding himself drawn into a life of conflict. Demon cultists, savage monsters, entities of the abyss, and more threaten the lands of men from the remnants of a long dead empire. For Harald, beloved of the goddess of misfortune to survive them, he must attend the academy of Ashmere, while nursing the pain of a lifetime of mistreatment. Join him in his struggle amongst scheming nobles, undead horrors, and the ever lurking threat of the Ruinlands. NOTE: This story is for the April national writing month contest and it is a Rough Draft! I appreciate all feedback, whether it be for typos, plot, pacing, and so forth. It has some light sexual content. It contains no Harem or Murder Hobo MC.
8 200Jalan Suram : The 100 Fire Holders
"Why us?" Still staring at the unusually stationary fire of the candle he was holding, Agung voiced the questions in our mind. "Out of 2 million people living in this city, why are we the chosen ones?" As if on cue, the eerie laughter of children could be heard above us. Holding our own candle tightly, we resolved to ignore them and continued our discussion. It was a matter of life or death after all. More than half of the initial participants had fallen and the building became more crowded as the result. There were now more ghosts than the living and each step was filled with danger from the unknown. Either we solved all the questions now or we would become another addition to the ghost camp. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- There was one thing Novita found out after she accepted an invitation to a suspicious event from a seemingly legal company. Crowded didn't exactly mean safe. As more and more variables were added to the dangerous ritual, the higher the risk of death. At the same time, the higher the risk was, the better the rewards for it. But in the end, was it worth it? Note : This series was posted on scribblehub.com under the same name. Jalan Suram : The 100 Fire Holders | Scribble Hub
8 207I just had a realisation recently that I am surrounded by bishies and...
Full title is: I just had a realisation recently that I am surrounded by bishies and now I am the main character of a reverse harem that I did not sign up for but have to put up with and now I can't get out of because someone is writing a light novel about me A lighthearted high school drama inspired by shojo manga, shojo anime and cold reality. This novel follows the not so average daily life of Kelly and her friends. But the title really explains it all. This work is also on Wattpad, I have ownership to the story and art on both sites. Currently teamed up with ednal.org and working on visual novels and anime project
8 107Ode to Freud
For those who do not understand the reference, "wish fulfillment" is before anything a term created by Sigmund Freud in the 1900's. In psychology it is a state of satisfying unconscious needs and desires by the use of fantasy and delusion. In literature it is the very base of fictional work, but also the name of a style of writing where the author sacrifices the key elements of good storytelling in order to fulfill his own psychopathic, neurotic or perverse needs and desires, usually through the use of the characters in weird and forced situations. What I meant by the title of this story is that it is a trashy, badly written, shitty story about me getting some wish fulfillment by the use of some characters and a fictional world of my creation. Not the good kind of fulfillment, since my wishes are of the bad kind and I intend to fulfill those, not yours. Also, being a total amateur and not writing a proper plot before starting are two big indicators that this story is going to go bad. I guess Royal Road call this kind of stories the "Mary Sue" kind. So, unless you are a very ugly piece of trash (at least as much as I am) don’t bother reading it. Now, if you ARE messed up on the level of a clinically depressive, lightly suicidal, lolicon/shotacon aligned morbidly obese hikikomori vermin who sold his virginity to a prostitute and is currently living at the costs of his widowed mother after expending all the money he got from his father’s inheritance, all the while masturbating furiously to beast/furry dickgirl hentai, then be welcomed. Please feel free to get a serving at my antidepressants and also at the canned tuna I have stored in the fridge. There may be some cheese somewhere, and I am pretty sure I bought some juice the other day, but I have no idea where it is. Anyway. You may dislike what I write because of all the amauteur(ish) writing, or you may not. Who knows. Give it a try and write a comment. It gets lonely writing to no one. Also, feel free to grant me inspiration not only by making comments about the world and/or characters, but specially by suggesting a music for me to listen while I write the next chapter. Be warned : I do get influenced easily by the background music I listen while writing. If you exist, of course. I'm seriously doubting anyone has read anything after the "lolicon hikikomori" thing. Also, I have a tiny dick.Just so you can feel better about yourself a little more. Or maybe I have just degraded psychologically a little more and now I am into shame-play. I wonder if the psychiatrist would increase my meds a bit if I told her about it.Hope I never get to penispanick, though! Self-mutilation, especially of the castration type, would be baaaad. After all, I do like my prostitutes. And having sex with them when I can afford it. Oh, yeah, the story. I will just write the first chapter in a few moments.Until later, b(i)each.
8 165The Living Weapons
Daniel Shanahan has decided that drinking away his memories is the best thing he can do. Wandering the streets by day, and hiding in his hole in the wall place at night, the only thing he worries about is getting enough money for his next drink. When a damsel in distress crosses his path, old fury and buried hate push him to take a human monster's ability and become one of the twelve living weapons.
8 189I Demand It | TAEKOOK✔
Jungkook is a fearlessly confident, sheltered king. He's young, full of youth and pride, no soul could ever touch a hair on his head - until he clashed with another strong willed soul of cold, who changed his entire world, and taught him the meaning of fear. Anger and Passion.-Love with you is a so coldA rollercoaster that doesn't get old.Our climax is dallied.Our fall is always horrendous.But, I'm not worried. 'Cause baby we're endless.-©Angelic-THE-Goddess
8 128