《Kookrose_ Không ai khác ngoài anh ( Full )》20
Advertisement
lúc cô dậy đã là gần 4 giờ chiều, vào nhà tắm rửa mặt rồi xuống nhà.ở dưới thấy cô kim với bà Dahye đang ngồi nói chuyện, cô liền xuống :
con chào mẹ, chào cô. con hơi mệt nên ngủ quên mất-
con mệt lên nghỉ đi rồi lát nữa thằng kook nó về cùng mẹ tới nơi này-
dạ, con không sao mà đi đâu vậy ạ-
lát con sẽ biết-
đang ngồi nói chuyện thì tzuyu đến...vừa nhìn thấy cô liền liếc một cái mới quay ra chào hỏi ngọt sớt, giả tạo quá giả tạo đó là những gì cô nghĩ hiện tại.
con chào bác- đó là cô ta chào dì kim. từ khi cô biết được mẹ ruột của jungkook là cô ấy liền trở mặt với bà Dahye, không còn thân thiết, mà giờ đây tiếp cận cô kim để có thể dễ dàng đến với kook.( việc vì sao tzuyu biết jungkook là con ruột của cô kim thì hãy đợi nhé)
ừ chào con-cô kim lên tiếng.
mẹ con không đến sao-bà lên tiếng.
dạ mẹ con có việc bận không có tới được ...con đến tới thăm anh kook anh ấy chưa về sao-
à ừ...kook nó chưa về- từ lúc tzuyu bỏ đi bà cũng không còn quan tâm và cũng chẳng gán ghép jungkook với tzuyu nữa vì bây giờ mọi người chỉ chấp nhận chaeyoung làm con dâu.
vậy con chờ anh ấy về-cô ta ngồi bên cạnh cô kim nắm lấy tay cô.
ừm tùy con- giờ cô ấy cũng cảm thấy hơi bất tiện vì lát nữa muốn cùng cô với anh đi nói chuyện riêng mà tzuyu lại đến...nói không phiền là nói dối.
ngồi đó một lúc cô xin phép mọi người lên phòng. vào trong cô ra ban công đứng, giờ cô mới thấy sợ sự xuất hiện của tzuyu,cô ta thực không đơn giản....mọi chuyện tất cả phải đề phòng cô ta.
đứng được một lúc cô thấy tiếng gõ cửa tưởng jungkook về liền ra mở cửa mà không hỏi. vừa mở ra không như cô nghĩ là tzuyu:
tôi vào được chứ...tôi với cô cần nói chuyện-
tôi với cô không có gì để nói -cô lạnh nhạt nói
Advertisement
có chứ rất nhiều là đằng khác- cô ta cư nhiên bước vào phòng.
nói nhanh-
cô nên biết điều rời khỏi jungkook đi, đừng để tôi phải ra tay-
vậy sao. tôi nói rồi nhảy vào mà húp. tôi chỉ sợ tôi dâng tận miệng cô mà vẫn chưa húp được thôi-
được, đừng trách tôi...cô có tất cả vậy nên buông ta cho anh ấy đi-
tôi chưa đủ thánh thiện như cô-
hừ...để tôi xem. xem cô đau khổ như thế nào-nói rồi cô ta ra ngoài.
'hừ...đúng là không tầm thường ' cô nghĩ
~~~~
giờ là cũng hơn 6 giờ, jungkook cũng đã về cô đi xuống đập vào mắt là cảnh cô ta chạy tới ôm anh...cô chẳng nói gì xuống bếp đun nấu.
anh biết cô đang nghĩ gì nên hất tay cô ta ra đi thẳng vào bếp. thấy cô liền vòng tay ôm cô từ sau:
sao thế bảo bối. em ghen à-anh vùi mặt vào tóc cô ngửi mùi hương đó
chả biết...sao mà phải ghen-
thôi mà, anh xin lỗi vợ...nha...anh mệt quá-
cô thấy anh kêu mệt, liền quay lại hỏi:
anh mệt á...làm sao-cô lo lắng hỏi.
không thèm trả lời anh liền hôn vào môi cô, nụ hôn nhẹ nhàng day dưa một lúc mới nhả ra. và tất cả màn đó tzuyu đều nhìn thấy hết cô ta tức quay ra.
biến ra, lên phòng tắm rửa đi-cô lườm.
tuân lệnh vợ-
sau khi ăn xong thì bà bảo:
hai đứa lên phòng thay đồ đi, cùng mẹ ra đây một lát-
dạ
~~~~~~
khi tất cả đều ở dưới phòng thì bà nói:
đi thôi....mà tzuyu bác bảo-
dạ-
cũng muộn rồi con lên về ta không có ở nhà-
bác cho con đi cùng được không- cô ta làm mặt tội nghiệp
ta không thể , thông cảm cho ta-cô kim nói xen vào.
dạ, vậy con về trước- vừa quay mặt ra chỗ khác liền nhếch môi .
cảm ơn con, ta đi thôi- cô kim kéo mọi người ra xe.
ra tới xe anh mới hỏi:
ta đi đâu ạ-
lát con sẽ biết-
~~~~
đi mất gần một tiếng thì tới nơi...và đó là 1 cô nhi viện.
Advertisement
xuống xe bên ngoài có biển ghi' cô nhi viện Hoa Hồng' đó là cô nhi viện ngày xưa jungkook được nhận và hiện tại nó được chuyển đến ngoài thành seoul.
cô hơi bất ngờ vì bà đưa cô tới nơi này:
mẹ, sao chúng ta lại tới đây-
con vào trong trước đã-
vào trong bà gặp một một người phụ nữ khoảng chừng hơn 50 tuổi. đi tới chào hỏi xong bà ấy mới hỏi:
các vị tới đây tìm ai-
dạ con muốn hỏi rằng dì nuôi dưỡng bọn nhỏ lâu chưa ạ-cô kim lên tiếng, vì năm ấy cô để jungkook ở ngoài cổng không có gặp ai hết nên cũng hơi khó khăn.
ta ở đây đã 30 năm rồi-
vậy ạ. vậy dì có thể cho con biết khoảng gần 20 năm trước có nhận 1 đứa bé trai không ạ....đứa bé được đặt ở cổng cô nhi viện khi còn ở Daegu không ạ-
à...ừm đúng vậy trong thời gian đó ta có thấy 1 đứa bé trai trước cổng. trong người còn có một tấm ảnh.....ừm nhìn rất giống cậu này-bà ngẫm nghĩ một lúc rồi nói, chỉ tay về phía jungkook.
vâng, dì xem có phải đứa bé này không ạ-bà đưa ra tấm ảnh lúc nhỏ của anh.
ừm đúng vậy....chờ ta chút- nói rồi bà đi vào trong lấy ra một tấm ảnh bà bế một đứa bé trai....đó là anh.
năm thằng bé được ta nhận ta đã chụp ảnh lại nếu có người đến xin nhận-bà ấy nói rồi đưa tấm ảnh đó ra.
cô kim lặng im nước mắt đã chảy. chaeyoung ngồi đờ ra không hiểu gì...còn anh cũng đã hiểu một phần nhưng có liên quan gì tới cô kim.
vâng đúng vậy...chính là thằng bé này...chồng con đã nhận nuôi-bà nói rồi chỉ tới anh.
vậy sao...thế có tìm được người thân chưa-
dạ...con là mẹ ruột của thằng bé-cô kim nói.
ồ thật sao...tốt quá rồi, gia đình đoàn tụ-
mọi người đang nói gì vậy ạ-cô hỏi vì từ đầu đến cuối cô chưa load kịp.
jungkook, chaeyoung. ta có chuyện muốn nói-bà quay ra phía 2 anh và cô.
dạ. mẹ nói đi-
thật ra mẹ ruột của con là cô kim đó jungkook...mẹ đã biết được vài ngày rồi nhưng chưa có cơ hội nói cho con-
gì cơ-cô ngạc nhiên thốt lên. vậy là những thông tin trước đây cô nhờ mina điều tra vẫn còn rất nhiều điều. không ngờ.
vậy ạ- trái lại anh lại rất bình tĩnh vì chắc cũng đã chuẩn bị tinh thần trước rồi.
con có thể tha thứ cho ta được không-cô kim nói nước mắt đã chảy dài. tay đan chặt vào nhau.
vâng, con không sao hết....mẹ đừng lo-anh nắm lấy tay cô kim
con...con gọi ta là mẹ sao- bà xúc động nắm lấy tay anh.
vâng, con có 2 người mẹ liền, phải vui mới đúng-
cảm ơn con....mẹ xin lỗi. về nhà ta sẽ kể tất cả cho con nghe-
dạ.mọi chuyện đã qua rồi . ta về thôi-
vậy chúng con xin phép về. và cảm ơn dì trước đây đã chăm sóc thằng bé giùm con-
còn nữa đây số tiền con ủng hộ trại trẻ...con sẽ tới đây thăm dì- cô kim nắm lấy tay dì ấy
con chào bà-
~~~
trên xe không khí có vẻ khác vừa nãy nhưng có cảm giác le lói sự hạnh phúc sự tin tưởng trong đó. cô giờ cũng hiểu ra...vậy là từ giờ anh còn có một thân phận khác nữa đó chính là: người thừa kế JJK chính là công ty của cô kim, sau khi biết jungkook là con trai mình bà đã cho đổi tên và cũng đã thông báo cho ba của jungkook về việc cho phép nhận lại con trai.
.......
sau khi về tới nhà cũng đã muộn bà kêu đi ngủ. còn chuyện gì để mai nói. thế là mọi người về phòng.
anh à-
sao thế bảo bối-
không có gì, em chỉ thấy vui thôi. rất vui ý-cô cười tít mắt
mèo ngốc-
được rồi ngủ đi, bảo bối. mai anh đưa em đi chơi được không-
thật nhé, anh ngủ ngon
vâng bảo bối ngủ ngon - anh nói rồi hôn lên trán cô một cái rồi ôm cô vào lòng.
............
em thấy chưa...chị nói rồi thằng kook nó cũng rất thương em,nó rất hiểu chuyện đó-
vâng, nhờ chị dạy dỗ nó hết-
được rồi, mọi chuyện đã qua, chúng ta ngủ. mai nói tiếp-
vâng, chị ngủ ngon-
ừm-
Advertisement
- In Serial15 Chapters
To Face The Gods
“In the face of infinity, the impossible becomes inevitable.” The omnipotent Deathless, governed only by their fabled, shadowed queen, the Omegatrix, have reigned over both known and unknown space for over 25 billion years, contested only by the few, brief civilizations that momentarily try to resist them. On the day that Rat, a destitute slave, is tasked by The Butcher King to undertake an impossible task, a match is struck, and the subsequent explosion will rip a gash across the multiverse. A ship holding a hundred billion fading souls races across the black in a final, desperate mission to save humanity…
8 229 - In Serial9 Chapters
Flesh runes
A man dies, unfortunatly as an atheist he has nowhere to go. Thankfully heaven has a plan for atheists, you get to choose three boons and move on into another world. Charles anthem gets placed in the body of a knight captain and has to find a way to fight off the incomming raiders, hopefully he can find his way to power with nothing but an inventory of shitty masks and skill with runes. This book is mostly designed to workshop ideas and improve my writing for bigger projects down the road, any advice on how to make my writing better would be greatly apreciated. I certainly need the help.
8 202 - In Serial6 Chapters
Otherworld's Game (GameLit)
Leighton Grenville was only strolling around with his best friend on Saturday morning when suddenly, he was transported to another world for mysterious reasons As he arrived at the Otherworld, The System had informed him that a total of 13 people from Earth got transported to the Otherworld as they were, including him, invited to play a game. He thought it was a fun game but little did he know, it was a different type of “fun” game. The participants were to play an elimination game — to kill each other. The last standing man will receive a crucial title for both Otherworld and Earth. Left with no choice, Leighton had decided to play the game of death with the utmost of his strategic skills. *** Cover art made by my "cousin", WitheredSage.You should check out his fiction, too! [participant in the Royal Road Writathon challenge]
8 134 - In Serial9 Chapters
Paper Ghosts
When counterfeiter Steve Stricker leaves prison he discovers that his former partner-in-crime was murdered on the same day he was arrested by the Secret Service. His attempts to bring the killer to justice exposes a family torn apart by incest and political corruption. Steve shares what he knows with the Secret Service agent who arrested him, but can he be trusted?
8 164 - In Serial12 Chapters
you don't deserve a hate
Знаете, люди очень много говорят, что мне повезло с жизнью.А я так не считаю. Вы спросите почему? А я просто назову вам своё имя, и вы все поймёте. Меня зовут Эллисон Баррет. Да-да, я та самая младшая сестра Нессы Баррет. Начну с того, что нас с сестрой двое. Самого детства мы самостоятельные, а все потому что наши родители известные бизнесмены в ЛА, и они часто пропадают в командировках. Почти все своё детство мы просидели с незнакомыми людьми. К сожалению ни мне, ни моей старшей сестре не досталось родительская любовь, которая нам так не хватало. Что же? Дело привычки. Из-за того, что родителей не было часто дома, Несса скачала некий «TikTok», который и изменил нашу жизнь в кошмар...
8 132 - In Serial43 Chapters
Rejection - Pernico
Shortly after the Second War, Percy's not-so-little secret comes out: he's not straight. Chased by the Romans who've been won over and led by Octavian, he flees to the Isle of Shadows, where Nico currently resides. Together, they discover another plot to bring down the demigod camps, and eventually strike down the gods, yada yada yada. Will the forces of evil just take a freaking break!?[[edit: set after Blood of Olympus, except Annabeth and Percy stay at camp, and Nico doesn't. Also, this was written before BoO, so things are a little au.]]
8 74