《Kookrose_ Không ai khác ngoài anh ( Full )》18

Advertisement

ăn xong cũng đã quá trưa..mọi người cùng rủ nhau ra ngoài vườn kể lại chuyện cũ, lâu lắm mới gặp lại quả thật có rất nhiều chuyện để nói.

còn cô hiện tại đã học xong lịch học ở trường đang trên đường đến quán để làm thêm. đang đi cô lại gặp một người cô chẳng ưa chút nào:

ai da lâu lắm không gặp....cô nên tận hưởng nốt đi nhé, hừ tôi sẽ quay lại với jungkook cô nên cút đi đừng để tôi nhìn thấy mặt cô...jungkook hẳn là còn yêu tôi nên đừng mong chờ cô bé à- những lời nói đó là của tzuyu. lâu nay không gặp tưởng đã từ bỏ ý định chứ.

vậy sao....tôi chờ....và tôi nghĩ cô hãy nên tiếp tục lên giường với đại gia tiếp đi để còn lấy tiền mà chữa bệnh hoang tưởng đi....thế nhé. chữa xong rồi quay lại gặp tôi. thế nhé-cô đứng trước mặt cô ta mà gằn giọng. nói xong liền định bước đi thì ả ta kéo tay cô lại:

mày ngon....nhưng trước sau gì jungkook cũng là của tao- tzuyu tức giận bóp chặt cổ tay cô.

tôi đã bảo tôi chờ mà....hoang tưởng-nói rồi cô vùng tay ra để bỏ đi.

cô tay tức giận chạy đến khoác tay một người đàn ông đã trung tuổi rồi lật mặt ngọt sớt.

.....chiều tối

sau khi làm xong cô đứng đợi anh trước cửa hàng rồi lại suy nghĩ linh tinh. sáng nay khi nghe cô ta nói vậy cô cũng cảm thấy hơi lo sợ...sợ anh sẽ bỏ cô thật, không đâu cô sẽ không để chuyện đấy xảy ra...nhưng tzuyu cô ta không đơn giản chút nào.....đang mải suy nghĩ anh đã đứng trước mặt cô từ bao giờ:

bảo bối. sao thế- anh đến bên cạnh nắm lấy tay cô

à..dạ? em không sao....mình về thôi-cô cười rồi kéo tay anh đi

ừm...về thôi-

ngồi trên xe, cô cũng không nói gì.anh cảm thấy cô hơi lạ so với thường ngày nên hỏi:

chaeyoung em sao thế. mệt hả-

em không sao....hơi mệt chút thôi-cô hơi giật mình đáp lại.

vậy từ mai đừng đi nữa. anh làm là đủ rồi- anh thấy cô bảo mệt thì xót lắm chứ.

không được, em không sao-

mệt thì nói với anh, được chứ-

dạ....mà jungkook này-

hửm-

anh không bỏ em nhớ.....nhớ chưa-

anh phì cười, chẳng lẽ cô ủ rũ vì sợ anh bỏ cô sao.

được-

rồi suốt quãng đường cả hai không nói gì cho đến khi về đến nhà.vừa về đến cổng đã nghe thấy tiếng cười nói từ trong nhà. anh nghĩ nhà có khách sao.

vào trong thì cô mới bất ngờ....đó là ba mẹ cô đang ngồi cùng với mẹ anh và cô kim và hơn nữa còn có cả mẹ con tzuyu. cô ta thấy jungkook liền chạy lại ôm cánh tay anh.

cô thấy thế hơi chướng mắt nhưng vẫn nên chào hỏi trước:

ba mẹ. sao hai người lại tới đây-

ai da ba mẹ đến thăm con rể một chút - bà cười trêu chọc cô.

Advertisement

hả...gì cơ- cô hơi đờ ra.

anh thì thấy cô ta ôm tay mình liền đẩy khéo ra vì trong này còn có mẹ cô ta.

con chào ba mẹ- anh liền nói làm ba mẹ cô cười hài lòng.

cô thì ngượng cúi mặt xuống.

bà Hana thì ngồi đó nuốt cục tức vào trong....mọi người đầy đủ ở đây là vì mẹ anh nói với ba mẹ cô lại nhà chơi tiện thể thăm con gái, đang trên đường đi thì gặp lại hana nên cùng tới.

được rồi hai đứa tắm rửa rồi cùng ăn cơm, cô đã chuẩn bị hết rồi...mau - cô kim giục.

vâng vậy tụi con xin phép- anh nắm tay cô kéo lên trên. cô ta ở dưới mà tức giậm chân.

lên phòng vừa đóng cửa lại, anh liền nói:

nhìn hệt như gia đình nhỉ bảo bối - anh ôm cô lại

ừm...em chỉ mong thế này-

tất nhiên sau này mình kết hôn rồi còn có con, vợ nhỉ- anh cười xoa đầu cô.

vâng-cô úp sát mặt vào ngực anh, cười tươi.

được rồi, anh đi tắm đi mau lên, mọi người đang chờ- cô đẩy anh ra rồi nói.

mình tắm chung đi vợ như vậy sẽ nhanh hơn đấy- anh gian tà nói.

vớ vẩn, mau. em xuống tầng một- cô chạy đến tủ quần áo lấy đồ rồi đi mất.

anh cười tươi vào trong.

sau đó mọi người đã đầy đủ tại phòng ăn. ba mẹ cô ngồi đối diện cô với anh, bên cạnh là mẹ anh còn cô kim ngồi cạnh hana tzuyu ngồi cạnh jungkook.

trong bữa ăn mọi người nói chuyện rất vui, liên tục hỏi han 2 anh chị, tính cả chuyện cưới xin....cô ta thì bị bơ toàn tập, anh rất vui, cười toe toét còn cô thì ngượng cắm mặt ăn.

mà hana này, sao dạo này đi đâu vậy, tớ không liên lạc được vậy- cô kim hỏi.

à...à thì tzuyu nó bị bệnh nên mình đưa nó sang nước ngoài điều trị- bà ta ấp úng nói.

vậy sao..con bị sao vậy...có cần ta giúp- mẹ cô lo lắng hỏi.

dạ..dạ con cũng ổn rồi ạ, thường xuyên dùng thuốc là được thôi ạ- cô ta nói lại, mặc dù mẹ con cô ta đã bàn trước rồi mà vẫn ấp úng....đúng là cần diễn nhiều hơn.

vậy là mấy năm trước con bỏ đi là để trị bệnh sao-mẹ anh hỏi vì bà cũng rất thắc mắc rằng tại sao trước kia hai đứa đang yêu nhau mà lại bỏ đi.

vâng ạ, con thật không thể báo cho mọi người biết- cô ta nói rồi nhìn lên jungkook như một lời giải thích.

được rồi bây giờ cũng ổn rồi, con cũng mau mau tìm anh chàng nào đi- cô kim nói.

cô ta chỉ gượng cười nghĩ thầm' cháu chỉ lấy con trai bác thôi'

vâng-

sau khi cơm nước xong mẹ con cô ta cũng xin phép về trước, trên xe thì thầm:

con làm tốt lắm, cứ như vậy con hãy tiếp xúc thật nhiều với jungkook. để cho nó hiểu lầm con bé kia, rồi sau đó con cứ làm như lời mẹ nói chắc chắn chức phu nhân là của con-bà ta cười gian

Advertisement

khoan đã tại sao lại là phu nhân, chắc chắn có chuyện gì đó đằng sau.

vâng, mà lão đại gia sáng nay đã đưa mẹ tiền chưa, tối hôm qua làm tình cùng ông ta mệt hết cả người, như hổ đói-

chịu khó một chút, kiếm thêm chút tiền rồi sau đó chúng ta sẽ được sung sướng-

vâng-

trong khi đó ở nhà anh:

jungkook này con có ý định về công ty ta làm, ta thấy con rất có năng lực- ông park nói.

dạ không ạ,con chỉ đi làm để học hỏi một chút, rồi sau đó sẽ tự mở công ty ạ-

vậy thì quá tốt, ta tin con sẽ làm được. nếu cần giúp đỡ thì hãy nói với ta-

vâng ạ-

còn con bé này nữa. học xong thì con định làm gì hả- ông park trêu chọc cô thôi chứ muốn chắc chắn sẽ được.

hứ, con về ăn bám ba mẹ- cô bĩu môi đi tới ngồi vào lòng ông.

được được- ba cô cười vuốt tóc cưng chiều cô.

Dahye à con bé có ngoan không, thực sự nó rất ngang bướng, thật khó bảo- mẹ cô hỏi

không đâu, con bé rất ngoan....rất hiểu chuyện, có con dâu như vậy thật tốt- mẹ anh nhìn cô cười nói.

con bé cần dạy dỗ thêm-

mẹ không cần lo cô ấy rất nghe lời con- jungkook thêm vào

đúng đúng, jungkook cần thay mẹ quản nó- bà cười hài lòng

hứ, không nói nữa- cô đi lại ba cô vờ dỗi.

được rồi, cũng muộn rồi, chị về trước mọi người ngủ sớm đi- mẹ cô nói rồi đứng dậy đi về phía cửa.

chị về cẩn thận, khi nào rảnh rỗi liền ngồi hàn thuyên- cô kim đứng dậy vui vẻ nói.

được được-

về cẩn thận nhé jihye-

ừm, mình về-

tạm biệt ba mẹ- cô và anh nói

được rồi mọi người đi nghỉ đi-

sau khi về phòng cô cũng vì tò mò nên hỏi jungkook:

anh này-

hửm-

tai sao mẹ con tzuyu lại ở đây, hình như họ rất thân thiết-

ừm mẹ cô ấy là chị em thân thiết của mẹ anh cũng như của mẹ em và cô kim-

vậy sao.....thảo nào mẹ anh cũng không để bụng chuyện cũ-

nhưng cô ấy bỏ đi vì có lí do anh có tha thứ cho cô ấy không- mặc dù cô biết tất cả đó là bịa đặt nhưng vẫn muốn nghe câu trả lời của anh.

chuyện cũ đã qua anh không quan tâm. dù cô ta có thế nào thì hiện giờ em mới là người quan trọng nhất hiểu chứ-

cô nghe vậy liền cười tươi:

vâng-

muộn rồi bảo bối. đi ngủ thôi-

dạ-

và rồi, hai anh chị nằm trên giường ôm nhau ngủ.

còn ở phòng của mẹ anh và cô kim vẫn thức:

nè hyewon, em xem hồi nhỏ thằng kook rất đáng yêu phải không- bà tiến lại chiếc ngăn kéo lấy ra một tấm ảnh, từ lúc lên đây bà đã để tấm ảnh ở đó. và đó là tấm ảnh lúc mới nhận nuôi chắc do là người thân để lại.

đâu cho em coi- cô kim tiến tới nhận lấy bức ảnh và......gì đây, bức ảnh này sao lại, là bức ảnh cô kim để lại cho con trai vào hai mấy năm về trước, tại sao nó lại ở đây:

chị...chị sao chị có được nó- cô kim ấp úng hỏi lại

thì bức ảnh đó của jungkook khi chồng chị nhận nuôi, cô chăm sóc thằng bé ở cô nhi viện gửi lại cho chị, nói đó hình như là người thân để lại- mẹ anh hơi ngạc nhiên khi thấy hyewon kích động như vậy.

thật sao...vậy chị có nhớ chị nhận nuôi thằng bé ở cô nhi viện nào không-cô như muốn chắc chắn nên hỏi lại.

à ừm hình như đó là cô nhi viện hoa hồng thì phải nhưng hiện nay nơi đó không còn vì đã di chuyển đến nơi khác- bà ngẫm nghĩ rồi trả lời.

cô lặng im như chắc chắn một điều gì đó, thất thần ngồi bệt xuống giường.

em sao vậy- bà tiến đến hỏi.

chị à chị xem này- cô đứng dậy lấy túi xách của mình ra, rồi đưa cho bà một tấm ảnh y hệt tấm kia nhưng có điều mới hơn một chút.

bà ngạc nhiên cầm lấy rồi nhìn em mình....như có thể hiểu phần nào.

vậy tức là thằng bé jungkook là con ruột của em- bà lấy lại bình tĩnh hỏi.

vâng đúng vậy, cô nhi viện đó đúng là nơi mà em đã gửi thằng bé, và hiện nay nó đã được chuyển đi bảo sao em không thể tìm thấy-

rồi dahye cười nói:

vậy tốt quá rồi, thằng bé ở ngay đây, mà lại là chính tay chị chăm sóc có phải rất tốt không- bà nói như một lời an ủi.

nhưng em sợ...jungkook nó không tha thứ cho em, chị à- cô kim cúi mặt xuống.

không lo, cứ để chị....thằng bé chắc chắn cũng rất muốn gặp chính mẹ của nó-

vậy nhờ chị-cô kim cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn phần nào

được rồi đừng lo....mà em có nhớ ba của thằng bé là ai không-

nói mới nhớ...sau khi em ra nước ngoài được một thời gian thì có mấy người đã bắt em đến gặp một người đàn ông....người đó chính là ba của jungkook, hắn ta nói muốn nhận lại đứa bé, nói muốn ít nhất bù đắp cho em nhưng em đã nói rằng đã để người thân chăm sóc, nên hắn đành không cho người truy tìm, hắn nói sợ em bỏ đứa bé....thật ra hắn cũng là người rất tốt, công ty của em được như bây giờ cũng là nhờ có hắn ta....đến bây giờ vẫn còn đeo bám em, mong tha thứ, và muốn gặp thằng bé-

vậy bây giờ ổn rồi em nên cho cậu ta một cơ hội , vì jungkook nó chịu khổ nhiều rồi-

vâng em sẽ suy nghĩ....mình đi ngủ thôi-

được....ngủ thôi.

rồi tất cả chìm vào giấc ngủ.

mọi chuyện bây giờ như mới bắt đâu. câu chuyện hai bạn trẻ sẽ diễn ra như thế nào cùng chờ nhé.:333

    people are reading<Kookrose_ Không ai khác ngoài anh ( Full )>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click