《Kookrose(Ver)_ Cưng chiều cực phẩm phu nhân》Chap 62: Anh xin lỗi(2)
Advertisement
Chaeyoung lúc này nghe rất rõ được có tiếng xe đang đến, chạy rất nhanh, nếu như cô đoán không lầm đó chỉ có thể là Jeon Jungkook mà thôi.
"Cứu viện đến rồi sao?"
Cô nói lẩm bẩm cô nghe.
Jungkook đỗ xe lại, ngay lập tức Lim Nayeon mở cửa bước ra ôm chầm lấy anh, vùi đầu vào vòm ngực của anh, khóc lóc:"Em sợ lắm! Sợ anh không đến, sợ anh bỏ mặc em"
Chaeyoung nhìn thấy hình ảnh hai người ôm nhau mà lòng đau như cắt. Tại sao anh không đẩy cô ta ra.
"Anh xin lỗi! ".
Anh còn xin lỗi cô ta nữa sao?
Như vậy là anh cho cô là kẻ xấu?
Nayeon còn nhầm tưởng là anh đang nói với mình liền cười cười:"Anh không cần phải xin lỗi em đâu, em không trách anh, anh đến là được rồi!"
Nhưng thật ra, Jungkook đang nói với cô, Jungkook đẩy Lim Nayeon ra, đi về phía cô, bốn mắt nhìn nhau không chút ngượng ngại""Park Chaeyoung, anh xin lỗi"
Nayeon giận run cả người, anh không phải nói với cô ta mà nói với Park Chaeyoung.
Chaeyoung còn chưa hiểu gì thì bị Jungkook tóm lấy, môi kề môi, hai mắt cô mở to, cả cơ thể cứng đọng lại:"Anh...."
Jungkook rời bỏ môi cô trong lưu luyến:"Lần này nữa thôi, anh được hôn em rồi, anh thấy rất vui. Đây có thể xem như là lần cuối anh gặp em, sau này về làm vợ của người ta phải thật hạnh phúc đó, nếu anh biết em không hạnh phúc anh sẽ đến tìm hắn ta mà mắng, mà đánh hắn"
Chaeyoung đã thấy Jungkook khóc. Anh khóc vì cô, khóc vì sự nuối tiếc tình cảm của hai người đấy?
Advertisement
Thì ra anh vẫn chưa phát hiện ra việc cô đang lừa anh, vậy được, đến chừng đó, em sẽ cho anh biết chồng em là ai?
"Cảm ơn anh, nhưng anh cũng nhớ kĩ, đem cô vợ kia của anh về nhà nhốt lại cho kĩ đừng để đi cắn người nữa, có ngày sẽ đổ máu đấy!"
Dứt câu. Chaeyoung lên xe rồi đi khuất. Jungkook cũng không còn gì lên xe, Lim Nayeon đi theo, anh thu mình về làm một người lạnh nhạt:"Cô đi xe kia về".
"Nhưng nó nổ lốp rồi".
Jungkook suy xét rồi nói:"Lên xe đi"
- ----
"Chào cậu, cậu là Park Jihoon? "
Trong một căn phòng tràn ngập mùi thuốc lá, độ vào mũi đến khó thở, cùng theo tiếng hơi thở của người đàn ông lạ mặt ngồi, ánh sáng chiếu không có một chút nào nên không nhận rõ gương mặt kia là ai?
Nhưng giọng nói có phần trung niên,Jihoon:"Đúng là tôi. Nhưng ông là ai? Tại sao lại bắt tôi đến đây?"
Jeon Hyunwoo gác tay lên bàn, chậm rãi nói:"Tôi muốn hợp tác cùng cậu làm một kế hoạch, đều có lợi cho cả hai"
Jihoon khó hiểu:"Tôi và ông có quen biết nhau sao? Vả lại chúng ta thì có thể hợp tác việc gì?"
"Tôi biết cậu có thích một người chị gái tên Park Chaeyoung, nhưng cậu có biết gì không? Đứa cháu ruột của tôi cũng thích cô bé đó, nói không chừng chúng nó đang yêu nhau, nếu như cậu hợp tác cùng tôi, làm cho tôi một chuyện, tôi sẽ giúp cậu có được người chị gái đó".
"Rốt cuộc ông là ai chứ? Đến cả việc tôi thích ai ông cũng nắm rõ"
Advertisement
"Cậu chỉ cần trả lời đồng ý hay không mà thôi!"
Jihoon ngồi đắn đo suy nghĩ một lát lâu, dù gì hắn bây giờ cũng cần chiếm lấy được cô, dù cho cô có từ chối thì sao?
"Được, tôi đồng ý".
"Tốt lắm! Kế hoạch tôi đưa ra chính là cậu hãy tìm cách giết chết Park Do-yun, lúc đấy tôi sẽ giúp cậu có được con gái ông ta. Đem cô bé dâng đến miệng cậu!"
Lúc này, trong tâm trí của Jihoon chỉ tràn ngập hình ảnh cô, hình ảnh cô nằm trên chiếc giường đợi hắn thì háo hức tột cùng. dương v*t cũng căng cứng lên hẳn.
"Ông cho tôi thời gian một tuần".
"Được".
Vì lần trước,Jeon Hyunwoo đã để Park Do-yun thoát chết một lần nên chắc chắn ông ta đoán được Park Do-yun sẽ có chuẩn bị phòng vệ, rất khó bắt lại được lần nữa. Cho nên chỉ cần nhờ đến cậu con trai nuôi của ông ta mà thôi.
Advertisement
Monarch Of Time
The power of absolute control… Time.
8 145The Breath of Creation [DROPPED]
General Summary: Sometimes, the multiverse needs expanding. That's where I come in. But, unfortunately, being a deity isn't all fun and games (and is incredibly complicated), as there are always things working against you. Not even the God of the Multiverses can change that. Another Summary: Twelve souls were chosen to expand into the void surrounding the known universe(s), and were given a grace period in which they would experience a relatively safe expansion of their domains. Once that period is up, however, they are free to interact with each other...and what lurks in the depths of the Abyss, the Void, and the Primordial Chaos. I am one of those souls. And let me tell you, this shit ain't easy. Between trying to raise mortals into an immortal army, with which I can defend my domain, dealing with my children, and trying to maintain the balance between all realms of existance, I have my work cut out for me. Sigh. Now I know why, back on Earth, gods worked in mysterious, invisible ways. There's just too much to be done. Formerly called RE: Deity
8 132A Novel World
When a science experiment goes wrong, strange forces step in and change the underlying laws of the universe, simply because they appreciate the entertainment value Humans provide. Watch as Jen Byrnes seeks to learn more about the new world around her, and to become the Mad Scientist she had always aspired to. With inspiration from Randidly Ghosthound.
8 90Sacred Brother
[Participant in the Royal Road Writathon challenge] I couldn't atone for my sins and died without being able to do anything. However, this is not the end of my story. I was given another chance. A chance to live a better life in a world of magic with a loving family. But, no matter the world nothing is free. I will have to fight for this second life sooner than I thought. This is the story of my second life. [Will contain some mature content.] (Reincarnation story)
8 243Angel Eyes. (English Version.)
Remember that I still with you.
8 78[COMPLETED] Our Happy Ending || Markhyuck
Skenario paling indah....Adalah skenario hidup yang ditulis oleh tuhan.Kemudian ketika dua insan secara tidak sengaja, membuat janji yang sama, mengikat diri mereka pada harapan dan keinginan yang dibuat atas dasar cinta. Tuhan akan menguncinya dengan sebuah takdir. Dan tidak akan ada yang bisa menganggu-Nya ketika cerita itu sudah ditulis.Kita hanya bisa mengikutinya, menikmatinya hingga halaman terakhir, sebuah cerita dengan akhir yang bahagia. Sesuai dengan keinginan yang terucap oleh keinginan hati saat saling menatap orang yang dicintai penuh cinta. " Tersenyumlah tanpa diriku " - Haechan " Maaf.... aku tidak bisa "- Mark
8 179