《Kookrose(Ver)_ Cưng chiều cực phẩm phu nhân》Chap 3: Đi nhầm nhà rồi
Advertisement
"Ba hôm nay là ai?"_Cô ngồi đối diện với ba mình, ăn một chút cơm,hỏi.
Ba cô đang nhai kĩ, nói:"Là đạo diễn nổi tiếp của làng giải trí, chỉ là ông ta luôn ăn hối lộ của mấy cô diễn viên, để nâng đỡ họ lên".
"Ồ vậy sao, mấy kẻ đó khiến con thật chán ghét"_Cô làm mặt biểu tình nói.
"Chứ con có khi nào thích người ta đâu?"_Do-yun nói.
"......"
"Ba....."_một giọng nói khác chen vào cuộc nói chuyện giữa cô và Park Do-yun.
"Là Ji-hoon sao? Con về khi nào sao không gọi cho ta"_Do-yun vui đến nỗi chén cơm còn dang dở đã dừng ăn.
Đi lại ôm cậu.
Park Ji-hoon là em trai nuôi của cô, được ba cô nhận nuôi khi một lần nhìn thấy cậu ấy đang ăn xin, nổi lòng thương đem về nuôi. Và cho cậu ấy sang nước ngoài du học.
Cô đối với cậu cũng rất thương yêu cưng chiều, giống như cách mà một người chị gái nên làm.
Ji-hoon đi lại phía cô, choàng vai cô nói:"Chị, em rất nhớ chị".
Cô tuy ngoài mặt không biểu lộ cảm xúc gì? Nhưng mà trong lòng cảm thấy rất vui khi cậu trở về.
"Về là tốt rồi".
"Cùng ăn cơm luôn đi con trai".
"Vâng ạ!".
Chaeyoung nói với người hầu:"Đem đồ của thiếu gia lên phòng đi".
"Vâng".
Và sau đó cả nhà ngồi ăn cơm.
........Tối......
Ji-hoon tay cầm gối, tay cầm máy vi tính, đi vào phòng cô:"Chị, em muốn ngủ với chị".
Chaeyoung cảm thấy, cả hai đều lớn hết rồi, còn ngủ chung như lúc nhỏ nữa sao, quá cầu kỳ rồi.
"Không được,".
"Sao vậy chị?".
"Chị đã ngủ một mình từ khi em đi du học, giờ em muốn ngủ chung sẽ khiến chị không quen dẫn đến mất ngủ".
Advertisement
Đúng, điều khiến Jihoon sợ nhất chính là cô có việc gì.
Nếu như cô nói cô mất ngủ, vậy thì cậu ta không ngủ chung nữa, gương mặt đúng buồn bã, đi ra, nói:"Vậy em không ngủ nữa, chị ngủ ngon".
Chaeyoung nhìn cậu đi ra, cũng thấy tội, nhưng mà cô thật sự không quen khi có ai ngủ cùng, chẳng những vậy, em trai cũng đã hai mươi tuổi rồi, cộng thêm việc, tối cô hay đi làm nhiệm vụ, cho nên không tiện vẫn là không tiện.
Nhắc mới nhớ, cũng đã đến giờ rồi nhỉ?
Cô tức tốc thay đồ như thường lệ, không quên cái mặt nạ thân yêu.
Đi trong đêm.
Cô cầm tầm hình có chỉ đường trên tay, nhưng do trời tối quá nên không nhìn rõ, cứ vậy mà đi vào một căn nhà rất to.
Cô cũng nghĩ rằng bản thân đã đi đúng nhà, cho nên nhanh chóng đi vào trong.
Nhưng mà điều khiến cô bất an chính là căn biệt thự này tại sao lại có nhiều cạm bẫy như vậy, chỉ là một đạo diễn, còn sợ người ta giết đến nỗi phải gài bẫy luôn sao.
Chaeyoung len lén vòng qua khuôn viên khu vườn, nhưng mà cô kết luận một điều rằng..
- Cô đi lạc rồi....
Khu vườn này như có ma thuật, khi cô đi vào thì không thể tìm lối ra được nữa, hazz phiền phức thật đấy!
Đúng lúc đó, ánh sáng từ đầu sáng nhòe lên, khiến cô chói cả mắt, theo bản năng cô lấy tay che lại.
Thân ảnh cao lớn, âu phục trang nghiêm cùng gương mặt đẹp như tạc tượng bước ra, tay đút vào túi quần, đôi chân dài đi lại gần cô.
Advertisement
Chaeyoung cho là bản thân đã bị gài bẫy, lập tức chuồn.
Nào có ai biết được, cô làm sát thủ lâu như vậy lại bị tóm gọn một cách nhanh chóng.
"Lại gặp nhau rồi".
Một giọng nói vang lên, cắt quãng suy nghĩ của cô.
Vô cùng quen tai.
Đúng, chính là Jeon Jungkook.
Lần này cô có thể khẳng định rằng:
- Cô đi nhầm nhà rồi.
Qua lớp mặt nạ, ánh mắt cô nhìn anh:"Tôi cũng khá bất ngờ đấy!".
Thuộc hạ của anh định xông lên đánh cô, nhưng mà anh đã ngăn lại, lạnh như băng nói:"Tôi cho phép các người hành động sao?".
Thuộc hạ của anh cúi đầu, sai phạm:"Xin lỗi thiếu chủ, chúng tôi không cố ý".
"Các ngươi đi đi, để ta nói chuyện một lát".
"Nhưng mà đây là sát thủ, sẽ làm hại đến thiếu chủ".
Jungkook liếc một cái thấu xương:"Cút đi".
Họ sợ đến run chân, nhanh chóng đi mất.
Jungkook đi đến, gỡ lấy tấm lưỡi đang quấn lấy cô xuống.
Cô như nàng tiên cá bị mắc cạn, vốn không thể làm gì?
"Cô có nhớ cô đã nói gì với tôi không?".
"Nhớ"_cô lạnh nhạt đáp lại.
Jungkook tùy tiện ngồi thản nhiên uống trà, vì anh biết, cho dù cô muốn chạy cũng không được.
Vẫn còn rất nhiều bẫy khác chờ cô, nếu như không biết sẽ bị bắt lại như lần này.
Anh hớp một miếng nói:"Lúc đó cô nói nếu có gặp nhau xem như không quen biết, nhưng tôi lại muốn biết rõ về cô hơn".
Advertisement
- In Serial195 Chapters
Mark of the Crijik
Andross Silver had a nice life until he was pushed over the side of his building. Reborn into a family that wants to kill him, gifted with a system and armed with determination he rises to the challenges of this strange world. His only blessing is the Mark of the Crijik, a magical gift from a divine being that bestows great powers onto those that possess it. It also kills them at the age of twenty five. Andross must master magic to help him carve a path to greatness, and overcome the countdown of death that has been placed upon him. My parents love me. That’s why they run towards danger with me in their arms. A stone with newborn babies on it? Its just a sacrificial altar. Nothing for me to worry about. What’s that in the sky? Oh no.
8 8109 - In Serial8 Chapters
The life of a little orphan tortoise
We live in novels that have been created for us. Worlds are woven through words that we circle as though we are the Earth and them, the sun. Stories we tell ourselves becomes who we are, and suddenly. We’re orbiting time and space like we’re following a script. This story, however, follows the journey of a small orphan tortoise on his journey.
8 94 - In Serial69 Chapters
Of Swords & Gems
Ranun saved his kingdom, Soucrest, from an evil tyrant. But that was years ago when he was healthy. Now, he is a shell of his former self, fragile when kings are supposed to be the strongest warrior in their domain. How will he protect his country from Corolla, a crime lord hell-bent on introducing a strange, mystical drug to his people? West of Soucrest’s border, a young girl is tributed to a powerful lord, who conducts deadly experiments on his victims in the search for power. Usually fatal, she survives, with a power unlike anything seen before. Will she accept the destiny handed to her since birth or will she carve her own with the help of some friends? Contains multiple viewpoint perspectives. Cover Art by Jefferymoonworm
8 177 - In Serial14 Chapters
Midas Touch
There is no such thing as time travel, i know that, you know that, we all know that. However if you were to find yourself at the exact point that caused you to lose your everything you owned and everything you aspired to achieve, what would you do. Foloow us as we follow the journey of Simon Emerson who finds himself in the past but is certain it is merely in his head as he attempts to undo his failures in life and achieve his lifelong dream.
8 190 - In Serial29 Chapters
insane | will x reader |
first book of the 'insane series'you and will have a lot in common. a little too much.•completed•slight swearing•please vote and comment•i tried okay
8 87 - In Serial12 Chapters
Sword Art Online: New Reality
This is a Re-written Story of my Sword Art Online: New Reality or SAO:NR (A Fan Game) story I wrote a few years back. EACH CHAPTER WILL BE REALLY LONG AS THE MINIMUM OF 3,000 WORDS TO THE MAX OF 5,000 WORDS.THE STORY IS WRITTEN TO BE LIKE A LIGHT NOVEL. What if... you were in Sword Art Online? How would you react? How would you respond to this? This story follows some of the Main events of Sword Art Online, while branching off into a new perspective. You are in the shoes of Kirin. But as a SAO Beta tester, he uses his knowledge of other games and some beta exploits to climb the floors of the floating castle. Would you like to hear his story in this new reality?
8 204

